Saturday, August 25, 2012

THƠ THANH TÂM TUYỀN

  • Dạ khúc


    November4
    Anh sợ những cột đèn đổ xuống
    Rồi dây điện cuốn lấy chúng ta
    Bóp chết mọi hi vọng
    Nên anh dìu em đi xa
    Ði đi chúng ta đến công viên
    Nơi anh sẽ hôn em đắm đuối
    Ôi môi em như mật đắng
    Như móng sắc thương đau
    Ði đi anh đưa em vào quán rượu
    Có một chút Paris
    Ðể anh được làm thi sĩ
    Hay nửa đêm Hanoi
    Anh là thằng điên khùng
    Ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp tới
    Chiếc kèn hát mãi than van
    Ðiệu nhạc gầy níu nhau tuyệt vọng
    Sao tuổi trẻ quá buồn
    như con mắt giận dữ
    Sao tuổi trẻ quá buồn
    như bàn ghế không bầy
    Thôi em hãy đứng dậy
    người bán hàng đã ngủ sau quầy
    anh đưa em đi trốn
    những giày vò ngày mai
    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc thành nhạc phẩm Dạ tâm khúc.
    Dưới đây là phiên bản do Duy Trác trình bày.

    Từ khóa: , ,
    Bình luận (0)
  • Trời sẫm


    December17
    Như mắt
    Như ngõ hoang hồn này
    Hôm nay
    Nghe lời hát quen quen
    Người đàn bà ấy mang tên
    Lời từ biệt
    Trên một sân ga vắng
    Tiếng kèn trầm của một chuyến ô-tô-ray
    Đầy dĩ vãng
    Nếu đã đi từ Hà Nội xuống Hải Phòng
    hay sang Bắc Ninh
    Nếu đã đi từ Sài Gòn xuống Vĩnh Long
    hay lên Thủ Dầu Một
    Chuyến xe vẫn chỉ thuộc một mình
    Như kẻ say rót rượu lấy mà uống
    Cho vui thêm cuộc hành trình
    (Đúng rồi những người thù ghét thơ tôi ơi)
    Cuộc hành trình hoàn toàn cô độc.
    Từ khóa:
    Bình luận (1)
  • Lệ đá xanh


    July31
    tôi biết những người khóc lẻ loi
    không nguôi một phút
    những người khóc lệ không rơi ngoài tim mình
    em biết không
    lệ là những viên đá xanh
    tim rũ rượi
    đôi khi anh muốn tin
    ngoài trời chỉ còn trời sao là đáng kể
    mà bên những vì sao lấp lánh đôi mắt em
    đến ngày cuối
    đôi khi anh muốn tin
    ngoài đời thơm phức những trái cây của thượng đế
    mà bên những trái cây ngọt ngào đôi môi em
    nguồn sữa mật khởi đầu
    đôi khi anh muốn tin
    ngoài đời đầy cỏ hoa tinh khiết
    mà bên cỏ hoa quyến rũ cánh tay em
    vòng ân ái
    đôi khi anh muốn tin
    ôi những người khóc lẻ loi một mình
    đau đớn lệ là những viên đá xanh
    tim rũ rượi
    Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc thành nhạc phẩm Nửa hồn thương đau.
    Dưới đây là phiên bản do Tuấn Ngọc trình bày.

No comments: