Thursday, October 20, 2016

THƠ - TRUYỆN

THƠ SƠN TRUNG * TẤT CẢ CHÚNG TA CÙNG CHUNG MỘT NỖI BUỒN

TẤT CẢ  CHÚNG TA 
CÙNG CHUNG MỘT NỖI BUỒN

Thằng bé lên mười
                      mất đồ chơi thì  ngồi khóc
Chàng trai tuổi ba mươi,
                      người yêu bỏ đi lấy chồng
                      bèn than van đời sao cô độc !
Ông già sáu bảy tám muơi
và thằng nhóc
  mất người yêu vật quý đều than khóc!

Tất cả chúng ta đều mang một bầu ái ố tham dục
Tất cả chúng ta đều chung cỗi nguồn
Tất cả chúng ta đều chung một nỗi buồn!



THƠ NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN



Thơ  Nguyễn Phương Uyên
 
Ơi đng bào Vit Quc!!!
Đt nước không chiến tranh
C chi đau tht rut
S t hào ng nhn
Mt chế đ bi hài sau chiến tranh
Bn cường quyn gian manh cơ hi
Đào bi bóc lt dân lành
Núp dưới bóng c máu, bác đng
Âm thm bán tng mãnh đt quê hương
T quc thân yêu ơi!
Đng bào thân yêu ơi!
Ôi, ta thương quá đi thôi!
Vết so hn sâu vào trái tim, tri dài theo năm
tháng
Xuyên qua chiến tranh có nhng đng m hùng vĩ
Người phơi thây ngã xung mt trng trng nhìn nhau
“Hu thế ơi hãy gi gìn non sông”
Ôi đt nước gi t tơi tng mãnh trao cho gic!
S hy sinh bt công!
X s linh thiêng có còn không?
Pht khóc, Thánh rơi l!
Công lý lưu lc đ đc tin chìm vào đáy bin
Tràn ngp hôn mê
Ơi thanh niên Vit Quc!
Chúng ta là ai?
Hãy đng lên trước vn mnh t quc
Gic đang tràn ti ngõ
Hãy đng lên đi
Đng lên nim t hào đ s sách lưu danh
Đng lên đi cho t do ta sáng
Đng lên đi giành li nước ca dân lành
Hi tt c nhng ai là đng bào Vit Quc
Hãy chung tay gìn gi ci ngun cho con cháu mai
sau.
NGUYN PHƯƠNG UYÊN
 

CỎ HOANG * HAPPY BIRTH DAY ÔNG NỘI

 
HAPPY BIRTH DAY ÔNG  NỘI




“Á… ách…chù…ù! … Ách…xù!... Ách…”
Ông Khiêm nhẩy mũi liên tục mấy cái. Làm như môi trường chung quanh cũng đồng lõa tiếp tay với nỗi buồn bực sẵn có trong lòng mà hành hạ, quấy rầy cái thân già lẻ loi thui thủi của ông cho đến nơi đến chốn vậy. 

Mỗi năm cứ vào đầu Xuân, trong vườn sau nhà ông đủ loại hoa nở rộ cũng chính là lúc ông khổ sở nhất vì chứng dị ứng với phấn hoa. Lúc con trai ông còn ở nhà cứ nhằng ông sao trồng quá nhiều hoa để cho không khí kém trong lành.

 Nó đâu biết rằng mỗi loại hoa nở vào từng mùa khác nhau - đặc biệt là dịp Tết - có ý nghĩa quan trọng như thế nào đối với ông. Đó là vì ông vốn là người luôn thích sống theo thói quen xưa, lề lối cũ, luôn giữ đúng lễ nghĩa, đạo đức, bảo vệ nề nếp, gia phong và tập quán cổ truyền một cách cực đoan, cố chấp. 

Thêm vào tuổi tác cao cũng góp một phần ảnh hưởng đến sự bảo thủ, tư duy, khó chấp nhận những đổi thay đồng thời tạo nên sự cản trở khó khăn cho việc hội nhập và thích ứng với đời sống mới trên xứ người của ông.

Công việc vườn tược gần như chiếm hết thời giờ trong ngày của ông Khiêm. Mùa Đông ông chăm sóc từng gốc magnolia tím, hoa đào quince, tâng tiu từng giò thủy tiên, vun xới mấy khúm cúc đủ màu. 

Ông trân quý từng cụm jasmine mùa đông* mà ông dùng thay thế cho hoa mai vàng ở quê nhà và cố sao cho chúng trổ hoa vào đúng thời điểm Tết thôi. 

Rồi những chậu lan bướm đủ màu sắc nữa, chúng là bậu bạn của ông trong những ngày tháng lạnh lẽo. 

Vào tháng Hai tháng Ba ông có nào hoa mận plum, hoa đào lông peach, đào trơn nectarine, hoa táo, hoa lê, hoa trà camelia cùng đám lan đất với những ngồng cao mang hai hàng bông to rực rỡ.

 Đến tháng Tư ông lại có mấy gốc anh đào Cherry Blossom, hoa hồng rose đủ màu, rồi hoa Tử Đằng Wisteria nở rộ tím và thơm ngát, hoa đỗ quyên Azalea pha sắc, hoa tuyết Snowball trắng nuốt nuột...

Ôi thôi, kể hoài không hết tên các loài hoa nở quanh năm trong vườn nhà ông. Và rồi chính vì thế mà ông luôn bận rộn quanh năm suốt tháng, làm quần quật cả ngày không hết việc. 

Nhờ thế mà ban ngày ông quên khoắng đi nỗi buồn cô quạnh, ngày dài đìu hiu cuối đời; tạm gác một bên cái buồn xa con cứ đeo đẳng bên lòng và cái tuổi tác nó cứ leo thang vùn vụt mà lại ngược chiều với sức bền bỉ dẻo dai của cơ thể ông.

 Có lúc ông cũng cũng thấy cơ thể mỏi nhừ tử chứ, đau đớn chỗ này, nhức nhối chỗ nọ, nhất là cái lưng dạo này hành hạ ông thường xuyên hơn. Nhưng ông vẫn không màng quan tâm đến, vì ông cần một giấc ngủ mê mệt thiếp đi lúc đêm về.


Ông tự nhủ: cứ ngủ đêm đến sáng là sẽ khỏe lại ngay. Và ông tiếp tục miệt mài trong thú đam mê hoa lá và cây kiểng của mình.

Thế mà cứ mỗi khi quanh quẩn bên chúng vào lúc bông nở rộ đẹp nhất thì ông không sao tránh khỏi bị ngứa ngáy mắt, mũi, tai, cuống họng và nhảy mũi liên miên.

Thoạt đầu ông còn chịu khó đi Bác sĩ lấy thuốc uống ngừa. Lâu dần ông lười rồi cứ để vậy chịu trận. Ông bảo để cho cơ thể quen dần, cũng chẳng chết ai. Thế mà… thế mà…



”Ách… xi… i… xì!” Lại nữa, ông phàn nàn. Thế mà… lâu nay nó có chịu quen đâu!


“God bless you.” Bên kia rào nhà ông có tiếng non nớt của trẻ con nói vói sang.
“Thank you.” Ông cũng vội vàng đáp lễ theo phép lịch sự.


Chủ cũ ngôi nhà sát cạnh nhà ông trước kia đã dọn đi cả nửa năm rồi. Nhà để trống cho đến bây giờ mới có người mới dọn vào được vài hôm.

Theo như sự tò mò, xoi mói của ông Quỳnh - bạn ông - thì hình như chỉ thấy có một người đàn bà và hai đứa trẻ.

Ông nghe vậy thì biết vậy thôi, chẳng để ý làm chi. Đến nay nghe tiếng trẻ con ông độ chừng là bé gái chỉ khoảng 5 hay 6 tuổi là cùng. Có lẽ gia đình hàng xóm mới là cặp vợ chồng hãy còn trẻ.

Ôi chao! Cái cổ của ông sao mà nó ngứa khốn ngứa khổ thế này. Ông phát ho lên mấy tiếng cho thông cuống họng. Bên kia rào lại vọng lên tiếng trong trẻo, non nớt và đãi nhựa kéo dài:


“Are you O.K… ê… ế…?” Giọng như săn đón, lo lắng và dễ thương làm sao!

“Yes, I am OK. Thank you.” Ông Khiêm mỉm cười và trả lời.

“Where is your mom?”

Bây giờ thì ông thật sự bật cười thành tiếng vì đứa bé này có sự ân cần, quan tâm cho người khác đến hay.


“I am an old man and I don’t need my mom.”

“Oh!”
Sau tiếng “oh” như trút được nỗi lo âu thì ông nghe có tiếng kéo lê vật nặng nề một cách khó khăn.

Rồi một cặp mắt tròn xoe với khuôn mặt bầu bĩnh, xinh xắn, đẹp như tiên đồng ngọc nữ nhô lên khỏi hàng rào, vẫy vẫy tay về phía ông.

“Hello! Oh! Oh! You look like my Gran Pa. Sonny! Get up here. Look at him. See? See?


Con bé này thật lanh lợi, nói không ngừng miệng. Nó đi xuống và ông nghe lục đục một lát thì một đứa bé trai kháu khỉnh lại cố rướn đầu nhìn sang bên ông nhưng cứ bị thậm thụt vì còn quá thấp.

Bây giờ thì đến phiên ông Khiêm đâm lo lắng, sợ chúng bị té lỗ đầu gẫy cẳng. Ông lật đật chạy đến bên rào để chúng nhìn ông cho rõ và trả lời mấy câu hỏi tò mò, ngây thơ của chúng.


Chúng cứ quả quyết là ông giống y ông nội của chúng trong hình. Thằng bé Sonny thì bảo râu của ông giống râu ông nội nó.

Đứa con gái tên Annie thì chỉ vào kiếng ông đang mang và bảo kiếng của ông nó cũng như vậy đó.

Ông phải phì cười và giảng giải cho chúng là những người già đều có điểm chung là để râu và mang kiếng. Cuối cùng ông bảo chúng vào trong nhà vì ông bận việc nên không ở ngoài sân nữa.


“Can I call you ‘Gran Pa’?” Chúng vâng lời ông, nhưng trước khi đi còn ngoái cổ hỏi.

“If it’s OK with your mom.”
Ông trả lời cho qua chuyện rồi thong thả đi vào với một thoáng lâng lâng, nhẹ nhàng và háu hức như đứa trẻ vừa được quà. Dường như có một cái gì là lạ vừa mới len lỏi vào con tim nguội lạnh, khô cằn của ông.

Có tiếng reo vui lào xào từ khóm hoa, ngọn cỏ đang đuổi theo sau lưng. Mùi hương tổng hợp của hoa Xuân thoang thoảng quyện bước chân ông vào đến tận trong nhà.


Đã lâu rồi, từ khi thằng con trai bỏ đi, ông chưa bao giờ có được giây phút vui vẻ như chiều hôm nay.

Hai đứa trẻ con nhà hàng xóm mới dọn tới thật dễ thân thiện và đáng yêu làm sao. Những đứa trẻ sinh đẻ trên xứ người hình như dạn dĩ và niềm nở hơn trẻ ở xứ mình.

Giá ông có được mấy đứa cháu nội bên cạnh thì hẳn giờ này chúng cũng lớn chừng này và cũng khôn ngoan, mau mắn như thế.

Ơ, mà nào phải ông không có đâu chứ!... Rồi theo dòng suy tư một cách vô thức, ông lần hồi quay trở về với cuốn phim cũ kỹ đã làm nhức nhối, tê buốt cả cõi lòng trong phần đời còn lại của ông.

Vợ ông mất sớm, để ông lại một mình cu ky nuôi thằng con trai mới 15 tuổi. Ông chỉ mong sao lo cho nó học hành xong rồi cưới một con vợ đàng hoàng tử tế và đẻ cho ông vài đứa cháu nội để nối dõi.

Thế là ông đã làm tròn bổn phận đối với tổ tiên, giữ vẹn lời hứa với bà, vì nhà ông mấy đời vốn chỉ một cây một trái đơn độc. Thế mà bao nhiêu hy vọng ông đặt vào thằng con trai nay đã tiêu tan theo mây khói.

Trăm chuyện chỉ tại bắt nguồn từ một con đầm lai mà thôi! Khi Nhân – thằng con trai duy nhất của ông - ra trường rồi tìm được một việc làm tương đối tốt và gần nhà thì ông Khiêm bắt đầu dò la, tìm cách làm mai mối ngầm những cô gái trong đám con cháu của bạn bè ông cho nó.

Mỗi lần ông dẫn đi coi mắt đứa con gái nào thì nó đều gạt ra và viện hết lý này lẽ nọ để thối thoái.

Lúc thì nó bảo chờ có công ăn việc làm thật vững chắc đã. Khi thì nó muốn để thong thả học lên cao nữa. Hoặc chưa gặp phải người đồng tâm hợp ý…
Mãi cho đến khi ông Khiêm sốt ruột, lo nghĩ có lẽ mình sẽ không kịp thấy mặt cháu nội trước ngày nhắm mắt - thì đùng một cái - thằng con xin phép ông cho nó cưới một con đầm lai.

Lai gì thì ông chẳng cần hỏi, chỉ chắc một điều là nó không phải con gái Việt Nam thuần túy như ông đã trừu định. Ông Khiêm đón tin này như trời long đất lở. Cái điều ông lo sợ sẽ bị tuyệt dòng, tuyệt 


 “Vâng, chúng sắp qua tới, Papa.” Janne trả lời không đắn đo.
Đang khi ông Khiêm bận rộn xếp thêm ghế cho hai đứa nhỏ thì cửa trước bật mở toang và thằng con trai ông bước thẳng vào nhà. Ông Khiêm ngạc nhiên và mừng rỡ đến thốt không nên lời.


“Ba, con về để chúc mừng sinh nhật của Ba. Nhờ chú Quỳnh giúp nên con mua được căn nhà ở cạnh đây để gần gũi và chăm sóc Ba lúc tuổi già. Ba tha thứ cho vợ chồng con nghe Ba.”

Quá đột ngột và bất ngờ nên ông Khiêm đứng trơ như phỗng, chẳng kịp thời giờ cho những lời nói mà ông chờ đợi từ cửa miệng Nhân xuyên vào cái đầu chậm chạp của ông. Một lát sau ông đưa mắt nhìn ra cửa để tìm vợ con nó thì Janne bước đến cầm tay ông và nài nỉ:

“Papa, con xin lỗi đã làm Papa buồn lâu nay. Papa đừng giận con nữa nghe.” Rồi quay ra gọi to “Annie, Sonny vào chào ông nội.”

Phải mất mấy phút đồng hồ cho cái bộ óc già nua đang bất động của ông Khiêm hoạt động trở lại, cho ông thấy mọi chuyện rơi đâu vào đấy đúng như ý ông mong muốn mà đã không làm được.

Ông xúc động đến đứng không vững và ngồi thụp xuống chiếc ghế trống cạnh đấy. Hai đứa nhỏ ùa vào chia ra đứng hai bên ông, miệng nói đồng loạt


“Happy birthday ông nội.”
“Ông bạn già ơi! Vợ chồng nó có lòng thành và gắng công lắm mới tạo được ngày hôm nay. Thôi thì ông mở lượng hải hà tha thứ cho chúng để ông cháu ông hủ hỉ những ngày còn lại.” Nãy giờ ông Quỳnh lặng thinh bây giờ mới lên tiếng phụ họa.


Cảm giác mừng mừng tủi tủi, sung sướng, hối hận, nuối tiếc… lẫn lộn trào dâng, tuôn chảy ra như nước vỡ bờ khiến ông nghẹn ngào, không cầm được nước mắt.

Rồi hai giọt lệ từ từ lăn xuống, chảy dài trên đôi gò má đã không còn đầy đặn của ông. Ông Quỳnh cũng xúc động không kém, nhưng thấy vai tuồng mình đóng đã xong, không còn cần thiết nữa nên ông lặng lẽ bỏ ra về mà không ai hay.

Nãy giờ hai đứa cháu nội im thin thít, chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra. Chúng lo lắng, sợ sệt, hết nhìn người này lại quay sang nhìn người khác, ngạc nhiên, ngơ ngác vì thấy gương mặt người lớn sao quá nghiêm trọng.

Khi thấy ông Khiêm khóc thằng Sonny vội cầm bàn tay ông bóp nhè nhẹ. Còn con Annie – bây giờ ông mới nhận ra nửa phần đầu tên nó là tên vợ ông – vòng tay lên cổ ông, rồi hạ xuống dần vừa vuốt vuốt, vỗ vỗ cái lưng hơi còng của ông vừa dỗ dành:

“It’s OK. It’s OK. Nín đi ông nội”
Ông quàng tay ghì sát hai đứa trẻ vào lòng. Thằng con trai ông đã phải đánh một vòng thật lớn để cuối cùng mới được ông nhìn nhận bầu đoàn thê tử của nó.

Còn ông Khiêm, một cái gật đầu rất nhẹ hay một tiếng “ừ” thật ngắn gọn vậy mà ông phải mất đến 5 năm dài mới thực hiện được!

Thời gian trôi vùn vụt và nghiệt ngã, liệu còn chờ đợi ông được bao lâu nữa để cho ông tiếp tục tận hưởng cái hạnh phúc đoàn tụ quí báu này?


Cỏ Hoang



__._,_.___

CHIẾN SĨ NGUYỄN THỊ NGỌC HẠNH THĂM BÀ NYLON CHENG

Immagine in linea 1Immagine in linea 1
  • Photo
   Dear Mrs. Nylon Cheng,
I would like to send to you all of my respect from the bottom of my heart, as well as to your whole family, and to the Honorable Nylon Cheng for the patriotism to your country which led to Freedom and Democracy for Taiwan today.  Mr. Nylon Cheng is not only a big hero for Taiwan, but is also an important leader figure for anyone wishing to defend their own countries. I have had the honor of visiting the Nylon Cheng Memorial Museum, and respectfully bowing in front of an important hero for humanity. I am also very pleased to have met you, Mrs. Nylon Cheng, twice in person.I strongly
believe that the goal I am pursuing will be successful by studying and following the experiences of the Honorable Nylon Cheng.  I also believe that the prayers I offered in front of his spirit have been heard, and that he will offe.r his helping hand in the hope of getting FREEDOM for my country of Viet Nam I guarantee that I will follow the road that Mr. Nylon Cheng had used previously for Taiwan. would again like to express my respect to the Honorable Nylon Cheng and wish that you will always fight with me side-by-side for my country.
Best wishes to you and your family.
Mrs. Nguyễn Thị Ngọc Hạnh
May 05 , 2013

2012 228「REBELLION ‧ FREEDOM!」Nylon Cheng Photo Exhibition (Taipei Area)

POSTED BY HANDFULOFSAPPHIRES ⋅ FEBRUARY 26, 2012 ⋅
FILED UNDER  ACTIVISM, CHENG NAN 

“Fish swim, birds fly, people learn…Learning is the experience of being alive, it is an expression of vitality. We only stop learning when we die.” – John Holt
To commemorate 228 we will be meeting at the Cheng Nan Jung (Nylon) Memorial Museum 鄭南榕基金會 for their special photo exhibition this Tuesday that runs until 6/30. What is 100% Freedom in Taiwan? What do the numbers 228, 407, 519 mean? Come find out!
Update 2/26: We have invited special guest Photographer Tseng Wen-ban (曾文邦) will be guiding us through the exhibit!
I went to the exhibition yesterday and was blown away. We were even insofar as to have the luck of a photographer walk in who took many of the photos and who was also the first photographer on scene of the incident when Nylon Chen (Cheng Nan Jung) self-immolated in his office which has now been turned into his memorial museum. They have not touched the interiors of office itself.
Date & Time: February 28, 2012 @ 2:00pm
Location: No. 11, 3F, Alley 3, Lane 106, Section 3, Mínquán East (opposite Chungshan Junior High MRT Station off the Muzha line). Google map here.
Task: To be a student, to learn, to ask questions, to live. To see activism in the mid 80s in Taiwan; become inspired to be an activist for what you believe in.
Admission: Free to all.
Language proficiency: Level One. I will be there on hand to translate and we have requested an English docent as well.
******
Take a look into the era when the Taiwanese people held onto the spirit of rebellion.
See the conviction of Cheng Nan Jung on his belief in 100% Freedom.
View the stories that are weaved underneath the matte facade of each and every photo.
Peer into the hearts of the people and their dedication to the cause.
“In the literal sense, our country may be small and our people few – but in the grand sense, the goodness within our country, our people, far exceeds that of which can be measured.”
February 23rd, 1987 excerpt from Cheng Nan Jung’s prison diary
See how this country and these people of goodness, persevered for 38 years under what was then the longest martial law period in world history.
See into how Cheng Nan Jung made the choice to rather burned than to have his soul destroyed.
Truly see this era’s true rebellion and absolute freedom.
The exhibition itself runs through June 30th 2012 and they have various docents on hand that can translate English   Whether if you want to understand Taiwan, if you live here, if you love Taiwan, then you must head to this exhibition.
 
 

看那時代下人民所保有的叛逆
看鄭南榕堅持的100%的自由
看到每一張照片後的故事
看每一個人物的奉獻

「我們是小國小民,但我們是好國好民」- 1987年2月23日鄭南榕 獄中日記
看好國好民,遇上人類史上最長的38年戒嚴
看不願意選修國父思想的Nylon,如何焚而不燬
看那年代的叛逆‧自由
More Taiwan events I’m fascinated by here
More info:




Location: MinQuan

Photo
The Genesis of a new Freedom Movement,
Vietnam – Tibet Alliance       
    Since the bloodshed of March 10, 1959 communist China invasion of Tibet, the world was genuinely touched and was resonating in sympathy and compassion with the martyrized fate of a peaceloving nation under the brutal yoke of its barbaric invader.
    Strangely enough, Tibetan nationals never failed to resume, times and times again, their persistent acts of patriotism out of surhuman sacrificial rites of self immolation, unparalleled the world over.
   Concurrently, the Dalai Lama and the nationalists of a FreeTibet  have gained internationally declared admiration and spiritual support , of many free world governments.
    Despite it, commnunist China has overwelmed and overruled all the free world reactive demands by shamelessly advancing coercive of economic bullying pressure leverages,  political subversion plots and brazen deceitful propaganda while it vowed fallaciously to observe all ONU human right charters.
   Against all odds, those inhumane political ploys have never subdued the ever boyant spirit of aspiration for a free Tibet.
    In Vietnam the Black April Day of 4-30-1975 symbolized annually the martyrdom of a whole nation by the Bắc bộ phủ , a renegade and treacherous clique of North Vietnam communist agents sold over to the hegemony of communist China.
    Even before the days they violated the Paris accords and invaded South Vietnam, they have professed their servile betrayal of their own country to their new masters, commnunist China, the unique millenary ennemy in Vietnam history.
   The last 38 years have witnessed their vile underhand  politics of relinquishing Vietnam’s national territorries, lands and sea stretches, while concurrently repressing and subjugating any patriotic groups or individuals peacefully dissenting against them by using maximally their kangaroo courts and their barbarous secret police.
            The birth of FreeVietnam FreeTibet Alliance.
After the invasion of South Vietnam by treacherous North Vietnam commnunists, worldwide renowned freedom fighter Nguyễn thị Ngọc Hạnhstarted a lifelong struggle of her own for her beloved South Vietnam, enduring many injust prison terms in many so called democratically inspired countries,  finally succeeding to form  the Free Vietnam Free Tibet Alliance, officially declared in Dharamsala, India on January 1rst 2012 in conjunction with  Soepa Alias Phuntsok Wangdu, its president and Thupten Tenzin, his second in command.
    The Alliance has been receiving the supportive acknowlegement of the Free Tibet in exile government as well as the bestowed blessing of theDalai Lama in recognition of Nguyễn thị Ngọc Hạnh’s lifelong commitment and devotional fight for a future Free Vietnam and a Free Tibet.
[the Alliance representative for  the entire EU is Hoàng Hoa [Tô cẩm Hoa] whose main office is located in Italy.]
            The Alliance Aims and Objectives  are  as follow :
 -  To call on all democratic countries of the world to gain a better awareness of the last 60 years attempted  world hegemony of communist China, instigated by itself and through its two dedicated acolyte lackeys, North Korea and North Vietnam, facticiously called Unified Vietnam !
 -  To shed lights on those pernicious schemes with clear cut documentary evidences through all possible media avenues
[just a few of those, the chinese state media sordid scheme of denigration and vilification against  the Dalai Lama and against the  superhuman martyrdom of the tibetan self immolaters.]
   [In Vietnam, the so called Quyết nghị 36 has bribed and corrupted some overseas nationalist groups, under the  fallacious claim for national mutual atonement and peaceful resolution of disagreement.]
-  To showcase the  North Vietnam government clique’s  ploys of disgusting human slavery masqueraded as overseas labor force, and numerous hush money shady schemes disguised as benevolent charitable donations.
 -  To  dismantle once for all, the sordid mystification  of  Hô chi Minh as a national hero, when prime historical evidences and documents  surfacing  long ago has proved him , beyong any doubts, as the very prime traitor to his own country.
-  To  work in unison and in cooperation with all international  human rights and civil right organizations  as well as with any  foresighted  political groups  against  blatants attempts of world hegemony perpetrated by communist China
-  To ultimately  secure  the full  independance of our beloved Vietnam and of the martyrized  nation of Tibet, both of them at the present time under the brutal yoke of a perfidiously  barbarous communist China.
 On the  20 of April 2013
Hereby undersigned :
 Professor Vương đình Bách
The Alliance Representative in the US
Photo: VIETNAM - TIBET
ALLIANCE 1st CONFERENCE, Nov. 24, 2012. Club house, at Mc Leod Ganj, Dharamsala India
VIETNAM - TIBET ALLIANCE 1st CONFERENCE, Nov. 24, 2012. Club house, at Mc Leod Ganj, Dharamsala India
Naissance du mouvement
Vietnam – Tibet Alliance 
Perspectives historiques
Depuis la sanglante invasion chinoise le 10 Mars 1959, le monde ne pu que s’émouvoir et compatir au triste sort du people tibétain, un people pacifique sous le joug d’un envahisseur barbare et brutal. N’abandonnant jamais, le peuple tibétain ne cessa de nous démontrer sa volonté à travers des actes patriotiques et des immolations. Actuellement, le Dalai Lama ainsi que les indépendantiste tibétains, qui ont acquis une reconnaissance internationale, militent activement pour la libération du Tibet ainsi que pour la libération des peuples oppressés à travers le monde.
Malgré tout, le gouvernement communiste chinois continue d’ignorer les requêtes et exigences internationales, en maintenant son lobby économique, et en multipliant les complots politiques et des campagnes de propagandes éhontées afin de cacher ses actes contraire à la chartre des droits de l’homme. Ces stratagèmes n’auront toutefois jamais réussit à diminuer l’aspiration tibétaine à la liberté et à l’indépendance.
Depuis ce triste 30 avril 1975, la Chine a la main mise sur le Vietnam, contrôlant son gouvernement, s’appropriant son territoire, ses eaux territoriales. Usant de sa police secrète et de méthodes viles et sanguinaire, les communistes emprisonnent et briment tout opposant ou dissident politique. Après avoir violé l’accord de Paris et envahi le Vietnam du sud,  les communistes vietnamiens ne cessent de renier  et trahir leur propre patrie afin de répondre aux exigences chinoises         
Naissance du mouvement « FreeVietnam FreeTibet Alliance »
Après l’invasion du Vietnam du sud par le Vietnam du nord, Mme. Nguyễn thị Ngọc Hạnh n’a cessé de se battre afin de rétablir la liberté et la démocratie, et créa le mouvement « the Free Vietnam Free Tibet Alliance » le 1er Janvier 2012 à Dharamsala. Reconnu par le gouvernement tibérain en exil ainsi que par le Dalai Lama, ce mouvement est géré par M. Soepa Alias Phuntsok Wangdu et M. Thupten Tenzin.
[Le représentant européen est Mme Hoàng Hoa [Tô cẩm Hoa] dont le bureau se situe en Italie.]
Buts et Objectifs 
-   Communiquer sur la politique de gouvernement communiste chinois, vietnamien, et nord coréen, afin qu’une conscience collective s’éveille sur le sujet des droits de l’homme en Asie.
- Divulguer des documents afin de faire la lumière sur les actions de ces gouvernements.
 -  Dénoncer le trafic humain, et les détournements de fonds organisés par le gouvernement communiste vietnamien.
-  Démanteler le mythe et le culte de la personnalité de Hô chi Minh, et enfin révéler les documents et les preuves qui font de lui un traitre à sa nation.
- Travailler à l’unisson, et coopérer avec toute ONG travaillant et luttant pour les droits de l’homme partout dans le monde.
 -  Obtenir l’indépendance du Vietnam et du Tibet afin de se libérer définitivement du joug chinois.
Professor Vương đình Bách
The Alliance Representative in the US

” NEVER LOSE THE LIGHT “

by Serlha and Youlha
AUDIO                CLIP VIDEO 
 
NEVER LOSE THE LIGHT
 
Red stars waving high on the mountains of my land
Hear my people cry
Sadness in their mind
You feel like a God with the gun in your hand
Sorrow you have brought to my peaceful land
Brothers and sisters stand up for your right
Justice will always guide us
Never lose the light
Still we sing a song, a song of love and peace
Hatred we don’t long
No more silent tears
You may laugh at me and torture with devils skill
Never will you see how you break my will
Brothers and sisters stand up for your right
Justice will always guide us
Never lose the light
Brothers and sisters stand up for your right
stand up for your right 
Justice will always guide us
Người Tây Tạng tự thiêu (ảnh tư liệu)

No comments: