Pages

Monday, September 29, 2008

LỜI NÓI ĐẦU

*







Đời Nguyễn thi văn nhân thường có thi tập và văn tập lưu lại. Các văn nhân đời sau, nhất là những nhà nghiên cứu như Phạm Quỳnh cũng có Thượng Chi Văn Tập, tập họp các bài báo ông đã viết trên Nam Phong.
Ở đây, chúng tôi cũng tập họp các bài đã đăng rải rác trên báo từ 1970 cho đến hiện nay, ngoại trừ một số bài nghiên cứu vốn được trích từ bộ Văn Học Sử Việt Nam. Nội dung có các phần:
-Văn học
-Sử học
-Chính trị
-Giáo dục
-tôn giáo và triết học

Ngày xưa, Nguyễn Du, Lê Quý Đôn chỉ biết viết cho mình và cho bạn bè, không ai nghĩ đến bản quyền và xuất bản. Khi Pháp đến Việt Nam, sách báo ra đời thật nhiều so với trước. Văn thi sĩ đã có người sống được bằng cây bút dù là vất vả, và đắng cay như Tản Đà, Hàn Mặc Tử.

Từ năm 2000, qua thiên niên kỷ mới, hải ngoại không còn nhà xuất bản. Các văn thi sĩ phải tự lo lấy việc xuất bản và phát hành. Hơn một trăm năm sau, thi văn nhân trở lại đời sống và tâm trạng Nguyễn Du, Phan Huy Chú. Việc gì sẽ xảy đến cho “tam bách dư niên hậu”?

Thôi mặc thế sự thăng trầm, riêng người văn thi sĩ hôm nay phải làm tròn phận sự mình, và theo đuổi mục đích của mình. Chúng ta sáng tác, nghiên cứu và tập hợp các bản thảo để chờ một ngày thuận tiện cho việc ấn hành. Trong khi chờ đợi, chúqng ta tạm dùng kỹ thuật điện toán để bảo tồn và truyền bá văn học, nghệ thuật Việt Nam .

Ottawa tháng 1-2008
NGUYỄN THIÊN THỤ


===
















==

No comments:

Post a Comment