Pages

Sunday, November 16, 2008

VI. CHÍNH SÁCH CỘNG SẢN ĐỐI VỚI VIỆT KIỀU

====


Cộng sản là bọn độc tài, tàn bạo và lưu manh. Chúng coi người dân là kẻ thù. Ngay với đồng bọn, vì quyền lợi, vì chính kiến bất đồng, cộng sản cũng thẳng tay không thương tiếc. Trotsky, Lâm Bưu, Lưu Thiếu Kỳ, Hoàng Văn Hoan.. .là những minh chứng cụ thể. Nguyên tắc đầu tiên của cng sản là phân biệt bạn và thù. Theo Marx và Lenine ,kẻ thù của cộng sản là tư bản. Theo Mao Trạch Đông, trí thức là vô giá trị, là bọn phản động. Mao đã nói: ‘Trí thức không bằng cục phân trâu’. Staline, Mao, Hồ đều cho vua chúa, quan lại, người cộng tác với thực dân, đế quốc.. .đều là kẻ thù của nhân dân. Đối với nhân dân trong nước và ngoài nước, cộng sản bao giờ cũng có biện pháp cứng và biện pháp mềm. Biện pháp cứng là khủng bố, biện pháp mềm là tuyên truyền,dụdỗ.
Chính sách của cng sản đối với Việt kiều đã diễn biến qua nhiều giai đoạn.
1. Giai đoạn thù nghịch:
Trong chiến tranh Việt Nam. Những người bỏ vào Nam hay chạy ra ngoại quốc đều được coi là kẻ thù. Nhà cửa,tài sản bị tịch thu, cha mẹ, anh em đều bị ghi sổ đen với hàng chữ : ‘ có anh vào Nam’, ‘ có con chạy theo đế quốc.’ Và những người này đã phải chịu bao cay đắng vì chính sách tàn bạo của đảng cộng sản trả thù gia đình họ. Nói chung, cng sản đã coi Việt kiều là tay sai đế quốc, là phản động. .. 2. Giai đoạn ve vản.
Khoảng 1980, đồng bào Việt Nam hải ngoại đã bắt đầu gửi chui tiền về Việt Nam . Số tiền này rất lớn. Cộng sản in tiền giấy lại thu đô la một cách dễ dàng. Và đây là mối lợi lớn cho cộng sản. Ban đầu cộng sản cấm dân chúng tích trữ đô la, buôn bán đô la, nhưng sau chúng thấy biện pháp này bất lợi, không ngăn được chợ đen cho nên từ đây cộng sản cho phép đồng bào ta gửi tiền, gửi quà về Việt Nam. Cộng sản và bọn gian thương thân cộng lập các tổ chức gửi quà, gửi tiền về Việt Nam. Nhiều tên cộng sản giở giọng nhân nghĩa kêu gọi gửi tiền về Việt Nam, cứu trợ Việt Nam. Chúng bắt đầu đổi giọng, chúng gọiViệt kiều là khúc ruột xa nghìn dặm.
Cộng sản bao giờ cũng phân biệt bạn và thù. Những người có cảm tình với chúng thì được gọi là Việt kiều yêu nước.Những nhân vật chống cộng thì chúng thẳng tay đối phó. Tại hải ngoại, họ bị chúng theo dõi. Bọn làm tại tòa đại sứ Việt công có nhiệm vụ báo cáo mọi việc về cho công an quốc nội, trong đó có tình hình báo chí, đảng phái, hội đòan quốc gia. Chúng chi một số tiền rất lớn vào công việc này. Chúng không cấp chiếu khán cho những người có thành tích chống cộng. Nhiều người về đến phi trường thì bị đuổi hoặc bị bắt giữ. Những chiến sĩ về hoạt đông thì bị bắt, bị giết. Những người bị tình nghi hoặc bị tội hình sự cũng bị xử theo luật rừng ,mặc dù người ta đã là công dân các nước Canada, Mỹ. Cộng sản không đếm xỉa đến công pháp quốc tế. Chúng muốn bắt, muốn giết tuỳ thích không có gì bảo đảm cho tính mạng và tài sản Việt kiều. Đó là trường hợp bà Nguyễn Thị Hiệp, công dân Canada đã bị xử tử, và chúng không cho thân nhân nhận xác. Chưa có một quốc gia nào dã man như vậy ở tân kỷ nguyên này!
Ngày nay, đối với đồng bào trong nước ,chúng ra sức khủng bố, kìm kẹp, đối với Việt kiều chúng tuyên truyền để đồng bào gửi tiền bạc, đem tài sản về cung hiến chúng, đồng thời dụ dỗ các trí thức trở về làm tay sai cho chúng. Song song với các tổ chức kinh tài, cộng sản còn hoạt động tôn giáo vận, trí thức vận, chống phá âm thầm và công khai các hội đoàn. Chúng ta nên nhớ rằng các tổ chức này đã có tại Việt nam trước 1975, nay chúng phát triển tại quốc ngoại mà các cơ sở chỉ đạo là các tòa đại sứ cng sản. Hoa Kỳ, Canada, Pháp . . .là những nơi cộng sản hoạt động mạnh. Chúng ta thử xét xem các hoạt động của cộng sản trong các lãnh vực sau:





1.Tôn giáo
Trước 1975, cộng sản đã cho người trà trộn vào các tôn giáo như Phật giáo, Thiên chúa giáo, Cao Đài giáo và Phật giáo Hòa Hảo. Nay thì những nhân vật đó đã lộ mặt .Ở hải ngoại, những vụ chiếm chùa, vu khống các vị tu hành đã là những hành vi phá hoại Phật giáo. Có nhiều cơ sở Phật giáo, tại chùa chiền cũng như trên Internet đã lộ bô mặt cộng sản của chân tay Minh Châu( Viện Phật học Vạn Hạnh). Cộng sản đã tấn công hải ngoại mạnh mẽ bằng cách gửi Thanh Từ, Trí Dũng qua Bắc Mỹ và các nơi khác để kiếm tiền và tuyên truyền. Bên ngoài là gửi kinh điển, sách, in tài liệu, giới thiệu trang nhà trên Inetrnet,bên trong là thi hành các mệnh lệnh của Hà Nội. Xin các Phật tử đừng tin bề ngoài của họ mà lầm. Cộng sản không bao giờ cho những vị chân tu ra ngoài nước. Những kẻ được phép ra nước ngoài chính là cng sản đi công tác. Nhiều vị sư trước 1975 là những con người tu hành chân chính nhưng nay đã bị cộng sản mua chuộc.
Đọc báo chí, chúng tôi thấy có nhiều bức thư gửi từ Việt Nam kêu gọi góp tiền về xây chùa, sửa chùa. Đồng ý rằng sửa chùa , xây tháp là việc thiện của người Phật tử nhưng chúng ta đừng mắc mưu cng sản, gửi tiền về cho chúng tiêu xài phung phí, tạo thêm sức mạnh cho chúng đàn áp nhân dân. Chúng tôi không hiểu tại sao đồng bào Thiên chúa giáo vốn có tinh thần chống cộng cao lại gửi tiền về cho một số linh mục tay sai cộng sản ?





2.Trí thức.
Cộng sản lấy công nhân làm nòng cốt, nông dân là giai cấp liên minh với công nhân chứ không phải là nòng cốt cách mạng. Trí thức không là công nhân không là nông dân, không thuộc giai tầng lãnh đạo như công nông.Cộng sản ghét trí thức, cho trí thức không thực lòng theo đảng. Mao bảo trí thức không bằng cục phân. Cuc cách mạng văn hóa tại Trung quốc đã khiến cho bao trí thức và đảng viên chết và sống nhục nhã. Tại Việt Nam, biết bao trí thức theo cộng mà cuộc đời khốn đốn như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường. Sau 1975, cộng sản đã sa thải biêt bao trí thức vì họ bao giờ cũng theo đường lối vô sản chuyên chính,’ hồng hơn chuyên’và coi trí thức là kẻ thù giai cấp. Trước 1975, nhiều tướng , tá Việt nam cộng hòa đã gửi con qua Pháp ăn học. Một số có bằng tiến sĩ, cử nhân, một số lông bông,không bằng cấp, không nghề nghiệp, cha ông chống cộng, họ lại nghe theo lời đường mật của cộng sản trở về Hà Nội làm tay sai . Họ mang danh trí thức nhưng chỉ làm bung xung, làm con mồi để quyến rũ những kẻ ngây thơ, dại khờ khác. Họ có bằng cấp nhưng không đuợc cộng sản trọng dụng cho dạy đại học hay làm việc tại các b viện, công ty. Họ chỉ lãnh một số lương còm với chức vụ là cán bộ Mặt trận hay tổ chức Việt kiều yêu nước. Nhiệm vụ của họ là đón tiếp, tuyên truyền, theo dõi các Việt kiều mới về thăm nước. Họ đã kêu gọi Việt kiều trở về xây dựng đất nước. Thực ra đây chỉ là một chiêu bài lừa bịp, để tuyên truyền . Nếu họ cần người xây dựng đất nước, họ đã dùng các nhân tài hiện đang còn lại ở Việt Nam. Tại Việt Nam ,hiện nhiều trí thức thất nghiệp. Một số ngay thảng thì bị sa thải, thanh trừng, một số thì bị chèn ép. Chỉ có bọn tay sai như Nguyễn Xuân Oánh, Lý Chánh Trung, Trần Hà Nam, Chu Phạm Ngọc Sơn, Lê Tòng Xuân. .. mới được trọng dụng.




Một số trí thức theo cộng sản về hợp tác, kết quả có kẻ bị tù, bị săn đuổi, may mà họ còn giữ được tính mạng mà trở về Mỹ, Canada, Pháp.Và may nữa là họ chưa hủy passport, làm đơn từ chối quốc tịch Mỹ, quốc tịch Pháp để làm người Việt Nam yêu nước!
Tại sao những trí thức hải ngoại lại theo cng sản ?Nghe cộng sản dụ dỗ? Chúng ta thấy có nhiều lý do:
a-Những vị trên đi trước 1975, chưa hiều cộng sản nên dễ bị cộng sản lừa dối.
b.Những vị trên chuyên môn giỏi nhưng không chịu đọc sách báo văn hóa, chính trị cho nên trình đô chính trị quá thấp kém, non nớt. Ý thức chính trị của họ kém hơn những chị bán rau, bà bán cá đã sống với cộng sản.
c.Họ tự cao, tự đắc. Được cộng sản móc nối, họ cho họ là tài ba nên đã nhắm mắt theo cộng sản. La Fontaine đã kể chuyện con cáo và con gà trống, Con cáo thấy con gà trống đậu trên cánh cây cao, không sao bắt được. Cáo bèn nói:’ Chao ôi, anh hát hay quá’. Gà thích quá gáy thật to . Cáo nói:’ Giá như anh nhắm mắt mà hát thì hay hơn’. Gà nghe lời nhưng chỉ nhắm một mắt, một mắt mở đề phòng. Cáo khen: ‘Anh nhắm hai mắt thi chắc gáy hay nhất thiên hạ’. Gà thích chí nhắm hai mắt gáy,cáo nhanh nhẹn nhảy lên đớp chú gà ngây thơ.




3.Thương gia.
Khoảng 1980, cộng sản đánh tư sản mại bản, tịch thu nhà cửa và các cơ sở kinh doanh của đồng bào ta,và lập ra các công ty, các cửa hàng quốc doanh, các hợp tác xã.. .Và cộng sản cũng bắt đầu việc xuất khẩu sang các nước tư bản. các mặt hàng nông nghiệp, hải sản nhưng việc xuất khẩu thất bại vì hàng xấu, bao bì xấu, không rành việc xuất khẩu, luộm thuộm trong các thủ tục hành chánh. Họ xuất khẩu lúa gạo, đău sang các nước Thái Lan, Malaysia, Singapore.. nhưng bị chê. Một số phải bán tống bán tháo, một số phải đổ xuống biển, một số phải chở về bán lại cho dân, gọi là hàng hồi khẩu! Những thương gia này mua bán tại Singapore, Malaysia, Indonesia... phần lớn là người Hoa. Họ bảo mấy ông cán ngố rằng các ông không rành việc xuất khẩu, nên về Việt Nam., đến hãng này,nhà này tìm tên này.. ,chúng sẽ chỉ cho cách chọn gạo, phơi gạo,xay gạo, cất giữ gạo, vào bao gạo.. .,Thế là cộng sản phải trả lại một số cửa hàng cho người Hoa, mời người Hoa tham gia việc kinh doanh để góp vốn và dạy kinh nghiệm, đồng thời làm môi giới cho cho cộng sản trong việc buôn bán với thế giới, nhất là với các nước Á châu. Từ đây Hoa kiều, Việt kiều đã được đảng và nhà nước cng sản lợi dụng để làm giàu cho họ. Và từ đây, giới doanh thương Hoa kiều đã tiếp tay với cộng sản để phát triển ngoại thương với Hồng kong, Singapore, Indonesia, Thái lan. . .





Đối với Việt kiều, cộng sản tỏ ra khắt khe hơn. Phải chăng họ sợ các thế lực quốc gia xâm nhập hoạt động ? Thế sao họ lại nài nỉ Đài loan, Đại Hàn ,Mỹ.. . vào kinh doanh? Có hai lý do. Mỹ, Pháp. Đại Hàn, Đài Loan.. . nhiều tiền và nhiều người dại khờ,không hiểu cộng sản nên rất ngon ăn! Hai là óc kỳ thị, thiển cận. Họ muốn thống trị nhân dân, không muốn dễ dãi với dân chúng.Đó cũng là thói quen vọng ngoại, và có lẽ họ cũng biết dân Việt rất khôn lanh, quá hiểu cộng sản cho nên họ chỉ kêu gọi người ngoài dầu tư mà không cho phép dân quốc ni và dân Việt kiều đầu tư. Trước đây,Việt kiều không được đầu tư, không được mua nhà đất. Nhiều Việt kiều tưởng ngon nên đã xuất tiền cho bà con dứng tên mua nhà, lập cơ sở kinh doanh. Thế là phạm luật, là ở tù, mất tiền và suýt mất mạng!



Công việc kinh doanh tại Việt Nam là một cuộc phiêu lưu mà cuối chặng đường chắc chắn là thất bại vì :
- thuế nặng và luôn luôn tăng theo ý muốn của cán bộ.
- nền kinh tế nghèo nàn, dân chúng không có tiền để tiêu thụ.
- Nạn tham nhũng hoành hành, chúng ta không lường được số tiền chúng ta phải đóng góp hàng tháng cho cán bộ, công an, và các tổ chức của đảng và nhà nước.
- Pháp luật không nghiêm minh, nhât là những luật lệ về thương mại, thuế vụ không rõ ràng và luôn thay đổi.
- đồng tiền sụt giá



3. Văn nghệ.
Tại Việt Nam, cộng sản cấm các sách báo ngoại quốc trong đó có cả báo chí Việt nam hải ngoại. Ai mang sách vở ,báo chí , băng nhạc Việt nam hải ngoại về là bị bắt, bị tịch thu. Tuy nhiên, sách báo, băng video, băng nhạc. . .hải ngoại đã lan tràn khắp nơi vì đây là một dịch vụ béo bở, là một món ăn tinh thần rất đuợc đồng bào ta thưởng thức nhưng cng sản lại cấm đoán, thỉnh thoảng công an mở chiến dịch bao vây, kiểm soát, tịch thu các cơ sở cho thuê băng, thâu băngvà các quán cà phê, các phòng trà, các tiệm sách...làm cho nhân dân khốn đốn.



Như trên đã trình bày, cng sản luôn vuốt ve ,lừa dối đồng bào Việt Nam hải ngoại. Chúng lưu manh,tàn ác nhưng lại làm ra vui vẻ, thân thiện để mong xoá bớt hình ảnh xấu xa của chúng. Chúng đã mời mọc mt số văn nghệ sĩ về Việt Nam trình diễn. Một số nhẹ dạ đã theo chúng như Elvis Phương, Hương Lan, Hoài Linh. . . Đồng bào ta hiền lành lại trọng tài nên chưa tỏ thái đ đối với những người trên, nhưng họ phải biết sự kiên nhẫn nào cũng có giới hạn. Trước đây, nhiều người trong đó có giáo sư Lê Hữu Mục dã công kích Phạm Duy vì Phạm Duy đã nói những câu như: ‘Tôi không chống cng..Tôi chống gậy..’




Tôi cho rằng Giáo sư họ Lê đã quá lời. Nay thì Phạm Duy đã về Việt Nam. Ông về để sống những ngày còn lại trên đât mẹ hay ông về công tác với cộng sản ? Chúng ta hãy chờ thời gian giải đáp! Cộng sản đã nhiều lần đưa các phái đoàn văn nghệ của chúng sang các nước tư bản để quảng cáo. Những con buôn , những kẻ nằm vùng đã kết hợp với nhau trong việc tổ chức các buổi văn nghệ. Chúng ta không về được quê hương để chiến đãu thẳng tay với cộng sản thì tại đây, chúng ta phải có thái độ đối với bọn cộng sản và tay sai. Chúng ta áp dụng đường lối đãu tranh bất bạo động nhưng cương quyết đối với bọn họ. Và đồng bào nên có ý thức yêu nước, giữ vững tinh thần chống cộng của những chiến sĩ tự do.




Ngày xưa Câu Tiễn đã phải nằm gai, nếm mật là để nhắc nhở mình đừng quên hận vong quốc. Đồng bào ta sau khi ra nước ngoài một thời gian đã quên mất quá khứ đau thương, và quên bổn phận phải cứu đồng bào trong nước bằng con đường tranh đãu cho nhân quyền, cho tự do của người ở lại. Họ nghỉ rằng nay họ mang quốc tịch Mỹ, Canada, Úc, Pháp..là cộng sản không làm gì họ khi họ về kinh doanh, làm việc tại Việt Nam.. Vì nghĩ như vậy, một số người đã đau khổ. Cộng sản là bọn gian manh, tàn ác. Chúng đã cố gắng phá hoại đời sống và hoạt động của chúng ta. Chúng luôn mở cuộc chiến chống lại chúng ta. Chúng đã dùng mọi thủ đoạn. Thất bại vụ Trần Trường, chúng quay sang dùng tay họa sĩ Mỹ để quáng cáo tên tội phạm Hồ Chí Minh. Và chúng sẽ dùng nhiều thủ đoạn khác nũa. Đây là quê hương thứ hai của chúng ta. Chúng ta phải bảo vệ ngọn cờ và chính nghĩa quốc gia. Chúng ta phải chống lại sự xâm lăng của cộng sản. Người Mỹ, người Pháp có quyền lợi và bổn phận của họ, còn chúng ta có quyền lợi và bổn phận của chúng ta. Chúng ta là người Việt nam, đã thống khổ vì cộng sản, chúng ta phải chiến đãu với chúng bằng chính trị, bằng tinh thần đaọ lý,luật pháp và sự kiên quyết và khôn ngoan.




======

No comments:

Post a Comment