Pages

Thursday, November 26, 2009

SƠN TRUNG * HỘI NGHỊ VIỆT KIỀU TẠI HÀ NỘI


HỘI NGHỊ VIỆT KIỀU TẠI HÀ NỘI


Cộng sản Việt Nam đã tổ chức hội nghị người Việt trên thế giới vào ngày 21 tháng 11 năm 2009 tại Trung Tâm Hội nghị Quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội và bế mạc ngày 23-11-2009.


Hà Nội loan tin có 1000 đại biểu Việt kiều về tham dự, có tin chỉ có 900. Họ là ai? Làm sao họ là đại biểu cho Việt kiều? Các dân biểu cộng sản cũng chỉ là nghị gật, là kết quả của nền dân chủ giả hiệu, không đại biểu cho ai, huống hồ các ông bà Việt kiều này ! Danh từ đại biểu là một danh từ lường gạt.

Theo Hà Nội, hội nghị sẽ thảo luận 4 chuyên đề:
- “Xây dựng cộng đồng người VN ở nước ngoài đoàn kết vững mạnh, thành đạt và hướng về đất nước”
- “Giữ gìn và phát huy bản sắc văn hoá và truyền thống dân tộc trong cộng đồng người VN ở nước ngoài”
- “Chuyên gia, trí thức kiều bào góp phần vào sự nghiệp xây dựng đất nước”
- “Doanh nhân kiều bào góp phần vào sự nghiệp xây dựng đất nước” http://www.nhandan.com.vn/tinbai/?top=37&sub=130&article=162073

Không có mấy tay đặc biệt được giới thiệu ngoài Nguyễn Cao Kỳ. Cộng sản khua chiêng gióng trống nhưng xem ra không mấy thành công vì hơn bốn triệu người hải ngoại mà chỉ móc nối được một ngàn ư? Hơn nữa, phần đông là vô danh tiểu tốt. Nhìn chung, hạng trên dù là bác sĩ, kỹ sư cũng chỉ là bọn tham tiền, tham danh lợi dù chúng đã già 70- 80 như hai lão họ Nguyễn họ Phạm và các bà lão khác tân trang để thành đàn bà trẻ trong nghệ thuật kinh doanh!

*
Chúng ta không có danh sách và theo dõi cuộc họp tại Hà Nội đầy đủ, nhưng ta có thể đoán là hội nghị có nhiều thành phần:
+ Những người muốn về làm ăn.
+Những người muốn nhân cơ hội này về thăm nhà, đỡ tốn tiền và có thể hãnh diện với anh em, bà con.
+Một số lưu manh, sinh viên được mời về với hứa hẹn cung đốn mọi thứ kể cả vé may bay, khách sạn, ăn uống, du lịch và tiền biếu xén.
+ Có lẽ có khoảng 500 công an mặc veston giả làm Việt kiều để theo dõi Việt kiều và giữ gìn an ninh.
+Và một số quan khách các bộ viện, cơ quan cho đông đúc. Báo Nhân Dân thì nói 500 đại biểu .
+Một số nhạc sĩ, ca sĩ trong nước và hải ngoại như Lệ Thu, Hương Lan, Phi Nhung. . .

Như vậy hội trường chật ních, không biết thật là có mấy Việt kiều vì con số Việt cộng đưa ra luôn luôn là thổi phòng ba bốn lần, có khi mười lần hơn!


Cộng sản đã thành tinh, bao giở cũng thủ đoạn mà số người mắc câu cũng nhiều.


Mục đích chính của Cộng sản là muốn tuyên truyền cho thế giới biết rằng dù trước đây ta coi bọn Việt kiều là bọn Mỹ Ngụy, bọn bán nước, và ta đã bỏ tù chúng, khủng bố chúng, làm cho chúng thất nghiệp, đói khổ, khiến chúng phải chạy ra ngoại quốc, nhưng nay chúng lại trở về đấu hàng Cộng sản ta. Việc này chúng đã thành công vì một số Việt kiều đã về Việt nam sinh sống như gia đình Nguyễn Kỳ Cục , gia đình Phạm Phòng.

Một số về rồi lại đi hoặc bị đánh đuổi như Thích Vô Hạnh và 300 đệ tử theo ông. Dẫu sao ông già này bây giờ bị hụt hẩng, tẽn tò nhưng ông cũng đã giúp sức cho cộng sản được rút tên ra khỏi danh sách những quốc già mất tư do, đàn áp tôn giáo.

Ngoài ra còn có những tên nào chạy theo Việt cộng như tiến sĩ giáo sư Bùi Duy Tâm khăn đóng áo dài khấu đầu trước bọn cộng sản tại Houston, mà chúng có mời họ vể Hà Nội không? Ông này trước kia cũng nhi nhô theo cộng sản sao không ở lại xây dựng XHCN mà lại sang Mỹ? www.tuoitrevhn.com/?act=news&cat=23⊂=23&id=36750 - 53k

Mục đích thứ hai là đánh phá Việt kiều hải ngoại. Chúng đã đưa người và tiền bạc ra hải ngoại một phần để chuyển ngân, chuyển gia tài, một phần là mua chuộc, dụ dỗ và phá hoại các cộng đồng theo nghị quyết 36.

Mục đích thứ ba là vuốt ve Việt Kiều, mong muốn Việt kiều bỏ thêm tiền làm giàu cho chúng mặc dầu chúng đã tham nhũng, bán nước, bán đất, cướp nhà dân nhưng chúng vẫn muốn thiên hạ gừi tiến về cũng như Mỹ viện trợ cho chúng nào quân sự, giáo dục, y tế để chúng làm giàu thêm. Việc này chúng cũng thành công. Một số về làm ăn, đa số gửi tiền về cho thân nhân, không phải giúp Việt cộng nhưng Việt cộng có lợi là chúng chỉ việc in tiền giấy thu về đô la ngon lành.

Chúng vuốt ve những Việt kiều vì tiền vì lợi mà theo chúng chứ chúng không yêu tất cả Việt kiều.

Nếu chúng yêu Việt kiều thì phải yêu nhân dân trong nước. Chúng không yêu nhân dân trong nước, sao lại yêu Việt kiều? Đó là lừa dối. Cộng sản không yêu nhân dân, không yêu vô sản, chúng chỉ yêu chúng, yêu tiền tài và quyền lực. Chúng không yêu nhân dân vì chúng cướp tài sản và tự do, dân chủ của nhân dân. Chúng không yêu nước vì chúng bán nước cho Trung Cộng, cam tâm làm nô lệ cho Trung Cộng. Chúng cướp đất cuả các giáo hội và nhân dân. Phong trào dân oan và các vụ Thái Hà, Tam tòa là những minh chứng cụ thể về sự phản quốc hại dân của cộng sản và lòng uất hận của nhân dân đối với cộng sản.

Nếu chúng yêu nhân dân thật sự, sao chúng không trả quyền tự do cho Lm Lý, để cho hoà thượng Quảng Độ tự do đi lại và tự do hoạt động tôn giáo? Nếu chúng yêu dân, chúng phải trả tự do các tù nhân chính trị. Nếu yêu dân, tại sao chúng không trả lại đất đai cho nhân dân và các giáo hội?

Chúng nói thảo luận ư? Cộng sản độc tài đâu chịu nghe ý kiến ai. Nếu chúng biết nghe nhân dân, chúng đã cho nhân dân quyền tự do ngôn luận, cho tư nhân ra báo. Nếu chúng nghe ý kiến văn nghệ sĩ, chúng đã không hành hạ Nhân Văn Giai Phẩm. Các báo Sông Hương, Tuổi Trẻ và các blog bị đóng cửa, bị trừng phạt, và một số văn nghệ sĩ đã bị tù đày vì dám phê bình đảng độc tài, tham nhũng và cúi đầu dâng đất nước cho Trung cộng.

Cộng sản muốn Việt kiều về đóng góp ư? Góp tiền thì chúng sẵn sàng, nhưng góp người thì không. Chúng chỉ cần tiền, không cần người. Đưa tiền về chúng sẽ lột mà người còn bị tù đày. Chúng nói đoàn kết ư? Chúng thương khúc ruột ngàn dặm ư? Nếu thế, tất cả những ai muốn về nước đều có quyền về nước sao chúng không cấp chiếu khán nhập cảnh cho những ai chúng ghét. Chúng yêu Việt kiều sao chúng phá hoại công khai và âm thầm các cộng đồng Việt Nam? Nếu chúng yêu Việt kiều tại sao chúng phá nghĩa trang Biên Hòa? Phá nghĩa trang ở Pulau Galang, Indonesia? Tất nhiên chúng không ra tay, chúng chỉ đứng đàng sau gây áp lực hoặc chi tiền cho bọn lưu manh phá hoại.

Sự thật thì chúng không yêu Việt kiều, yêu dân. Các Việt kiều bị coi như CIA hay những con mồi cho chúng làm thịt.
-Trần Trường tay sai cho Việt Cộng ở Mỹ, về đầu tư đào ao nuôi cá, rồi cũng bị khốn đốn ;
-Ông Đỗ Thành Công, Việt kiều Mỹ, về thăm gia đình ở Phan Thiết, bị Công an bắt giam, chụp mũ là khủng bố, bị kết tội bịa đặt là âm mưu đánh phá Toà đại sứ Hoa Kỳ ở Hà Nội…

Ngoài ra một số Việt kiều bị giết. . .

Cộng sản không cần Việt kiều, không cần trí thức. Trí thức chỉ để trang trí như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường, Ngụy Như Kontum. Gần đây nhóm trí thức Viện Nghiên Cứu Phát Triển (Institute of Development Studies, IDS), một cơ quan nghiên cứu độc lập, quy tụ nhiều trí thức hàng đầu Việt Nam, vừa công bố quyết định tự giải thể vào ngày 14 Tháng Chín, 2009, để biểu thị sự phản đối Quyết Ðịnh 97 của chính phủ Việt Nam.
http://caotraonhanban.net/index.php?option=com_content&view=article&id=599:phn-i-chinh-ph-vn-nhom-tri-thc-hang-u-t-gii-tan-&catid=23:thi-s&Itemid=42

Chúng kêu gọi Việt kiều xây dựng văn hóa ư? Nền giáo dục Việt Nam đang sa lầy, lãnh tụ Cộng sản văn hóa lớp ba, nền giáo dục XHCN đã sản xuất hàng loạt thạc sĩ, tiến sĩ giả mà dám khuyên Việt kiều lo xây dựng và bảo tồn văn hóa ư? Tại hải ngoại chúng ta đã xây dựng một nền văn học, nghệ thuật, chúng ta bảo tồn các phong tục tập quán Việt Nam về hôn nhân, y phục, lễ tết. Chúng ta có hàng trăm ngàn chuyên gia tài ba đủ loại, tiêu biểu nhất là :
-GS. Nguyễn Xuân Vinh,hiện là giáo sư danh dự ngành kỹ thuật không gian (professor emeritus of aerospace engineering) của Đại học Michigan ở Hoa Kỳ.
-TS. Đỗ Đức Cường, Canada, chế máy rút tiền ATM
-Kỹ sư Phạm Ngoc Quỳ, Pháp, xây cất công trình Hibernia để hút dầu và bơm dầu ngoài khơi
-Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh tại Hoa Kỳ,
-Thẩm Phán Jacqueline Nguyễn được TT Obama Ðề Cử Vào Toà Án Liên Bang Hoa Kỳ
-Bộ trưởng y tế Philipp Rösler tại Đức
-Giáo sư Trịnh Xuân Thuận tại Pháp.
-Tân giám mục Nguyễn Mạnh Hiếu tại Canada.
-Nữ Tiến Sĩ Nguyễn Kiều Liên ở tuổi 25 tại đại học Cambridge Anh quốc.
-Giáo Sư Châu Kim Quới, có tên Thái Lan là Thawi Swangpanyangkoon tại Thái Lan.

http://www.thegioinguoiviet.net/forumdisplay.php?f=60
http://saigonecho.com/main/cdviettynan/xaydungcdviet/14386.html


Họ kêu gọi xây dựng văn hóa trong khi họ phá hoại đình chùa . Nay chúng sơn phết các cung đình miếu mạo, chùa chiền là muốn phát triển ngành du lịch và ăn tiền UNESCO Liên Hiệp Quốc chứ không phải vì văn hóa. Nếu vì văn hóa chúng đã không phá hủy di tích Thái Hà và Tam Tòa.

Công sản không bao giờ yêu dân, nhất là những dân đã bỏ nước ra đi.. Họ đã kết tội những người này là bán nước, theo Mỹ ngụy, họ đã bị tù, bị tịch thu nhà cửa. Tại trại Hồng Kông, cộng sản nhận người hồi hương vì quốc tế trả tiền cho chúng bỏ túi. Cộng sản chấp nhận người Việt ra đi tự do cũng vì quốc tế chi tiền cho chúng. Chúng không chấp nhận dân Việt ở Đông Đức hồi hương vì chúng không muốn tăng số người thất nghiệp trong nước. Nếu nước Đức chi tiền kha khá thì Cộng sản chấp nhận.

Chúng kêu gọi Việt kiều về giúp nước là hoàn toàn giả dối. Chúng đâu muốn Việt kiều ồ ạt về chiếm chỗ ngon của chúng và con em chúng! Chúng cũng không muốn hàng chục ngàn Việt kiều về làm gia tăng người thất nghiệp trong nước và tăng giá cả thị trường.

Những lời ngon ngọt nào yêu nước, xây dựng đất nước chỉ là những lời đầu môi chót lưỡi. Làm sao có đối thoại khi họ độc tài bịt miệng nhân dân? Làm sao xây dựng kinh tế khi họ làm ăn gian dối, tham nhũng, phá hoại kinh tế và phá hoại quốc gia? Họ kêu gọi Việt kiều bỏ vốn đầu tư trong khi họ đem tiền ra ngoại quốc chuẩn bị cho một ngày tháo chạy khi nhân dân đứng lên và thế giới thay đổi!



Tổ chức hội nghị Việt Kiều tại Hà Nội là quá chậm, đáng lẽ nếu khôn họ phải tổ chức sớm hơn vào khoảng 1990-2000. Có lẽ họ cũng nghĩ như thế nhưng họ phải tốn công liên lạc, tìm kiếm những con mồi. Phải mất mười năm trời chạy ngược chạy xuôi mà chẳng thu hút được bao nhiêu Việt kiều hải ngoại.

Tổ chức khá tốn kém thì ban tổ chức có dịp no nê, và một sô quân sĩ cũng được bổng lộc khá hậu. Ngoài ra, một số ăn theo, được tặng vé máy bay, mời đi du lịch, ở khách sạn thế là cả hai bên vui vẻ. Còn thái độ Việt kiều hải ngoại thì thờ ơ, cái trò khỉ " Tiểu Diên Hồng" đó chẳng qua là một màn múa rối thôi, chẳng có gì quan trọng mà phải để tâm. Để xem sau cái vụ này, những "Việt kiều yêu nước " về cúi lạy cộng sản là ai. Cùng lắm là thêm một vài ông Kỳ Cục, ông Phạm Phòng? và các ca sĩ như Lệ Thu, Phi Nhung, Hương Lan. . . Những người này được mua giá cao. Dẫu sao Việt kiều yêu nước Thích Vô Hạnh đã bể mặt rồi, còn những người khác ra sao? Rất nhiều người đã ngậm đắng nuốt cay.

Cộng sản nhiều gian kế và con người XHCN cũng lắm âm mưu lường gạt không bao giờ có thành tín và nhân nghĩa. Cộng sản phản phúc vô lường, qua cầu rút ván, ăn cháo đá bát. Ngay cả Trung Quốc cũng đã bị Lê Duẩn đá hậu sau khi đã ký hiệp định liên minh với Nga. Việt Nam cũng đã chừi Đặng Tiểu Bình, Gorbachev mà nay họ lại lạy lục Nga Hoa. Thích Nhất Hạnh đã tin vào cuộc gặp mặt với Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, Võ Nguyên Giáp mà bán mạng cho cộng sản. Giải phóng miền Nam cũng bị tiêu diệt vì tính cách phản phúc của cộng sản. Tất cả việc làm của cộng sản là lường gạt, là phản trắc, hạị dân, hại nước. Không thể tin vào một tên cộng sản nào!


Tại hải ngoại, tôi đôi khi nghe lớp già, lớp trẻ phát biểu sẽ gửi tiền cứu trợ, sẽ về giúp nước! Nếu quý bạn về trao tiền tận tay nạn nhân là điều tốt. Mà điều này cũng chưa chắc. Tại Việt Nam, có trại tỵ nạn Kampuchia ở Sài gòn. Thường ngày, các nạn nhân có quyền đi khắp nơi làm ăn, nhưng khi có quốc tế đến cứu trợ, sẽ có thông báo thì phải trở về nhận tiền gạo. Nhận xong, khi quốc tế ra đi, các nạn nhân phải trả lại tiền và tặng vật cho cộng sản. Các em, các cháu muốn về giúp nước ư? Nước Việt Nam nào? Nước Việt nam cộng sản đang bị đàn ap, bóc lột nhân dân và bán nước cho Trung Cộng. Các anh, các em, các cháu muốn tiếp tay cho kẻ ác giết hại, kìm kẹp nhân và bán nước sao?

*


Trước đây, trước 1975 những tiến sĩ, bác sĩ, kỹ sư học ở Pháp Mỹ thì trở về giúp nước, vì nước ta lúc đó là nước Việt Nam tư do. Họ về với đất nước và gia đình. Hơn nữa quốc gia cần người thật sự. Họ trở về và có một địa vị nhất định theo chuyên môn của họ. Các bộ viện cơ quan, các Viện Đại học Sài gòn, Huế, Cần Thơ chính là cái nôi văn hóa do các trí thức trở về giúp nước. Trước 1975, một số tướng tá và phú gia cộng hòa cho con sang Pháp du học, một số chúng trở về Hà Nội làm tay sai cho cộng sản nhưng cấp bậc cũng chỉ là đệ tử cái bang trong ban Việt kiều yêu nước! Trong hàng ngũ lãnh đạo và trí thức cộng sản hiện nay, rất hiếm người ngoài đảng, lại càng rất hiếm Việt kiều.

*

Tại ngoại quốc, ai cũng phải học để có bằng hành nghề dù làm thợ cắt tóc hay làm móng tay. Cái văn bằng tại Việt Nam là vô giá trị. Học xong phải kiếm việc làm. Không có việc làm là đau khổ mặc dù chính phủ trợ cấp xã hội nhưng việc này còn tùy ở các nước.

Nếu có vợ thì không thể bỏ vợ mà về Việt nam dài hạn. Lẽ tất nhiên tình yêu là quan trọng nhưng còn nhiều vấn đề phức tạp khác. Ai chở vợ đi làm? Ai chở con đi học? Ai chở vợ đi mua sắm hàng tuần. Vẫn biết, một số bà biết lái xe nhưng đa số thì không quen lái xe nhất là lái xe trên đường cao tốc .

Nếu mua nhà, phải kéo cày hai ba chục năm. Về Việt nam thì làm sao trả nợ nhà, nợ xe, nơ học phí đã mượn ngân hàng. Nếu thuê nhà, thuê phòng, mỗi tháng phải trả khoảng một ngàn đô la tiền nhà và vài trăm tiền điện nước, về Việt nam lương bao nhiêu để trả những thứ này nếu ông Việt kiều có vợ, có con ở lại ngoại quốc. Đem vợ con về Việt Nam, họ có chịu theo ông không?
Nếu bà vợ chịu, mấy đứa trẻ chưa chắc bằng lòng vì về Việt Nam mấy ngày chúng đã tỡn đến già! Hơn nữa, trong khi cán bộ Việt Nam cho con sang Âu Mỹ học, ông lại bắt con ông về Việt Nam học lấy cái bằng Việt Nam để trở thành tờ giấy lộn ở Âu Mỹ ư?

Một số có công ăn việc làm tại Âu Mỹ, có thể bỏ công việc mà về Việt Nam sao? Về Việt Nam lương bao nhiêu? Có chắc chắn không?
Một số ở ngành nghiên cứu, về Việt Nam đâu có phương tiện cho họ nghiên cứu?
Một số vì sức khỏe, không thể về Việt Nam, mặc dầu một số không thích khí hậu và cuộc sống hải ngoại đã trở về Việt Nam.
Hơn nữa, tình hình chính trị Việt Nam rất bấp bênh. Có thể Trung Cộng chiếm đánh, có thể dân chúng khởi loạn, và Việt Cộng có thể tàn sát bắt cứ ai. Việt kiều sẽ là nạn nhân đầu tiên vì bị nghi là CIA!

*
Hiện nay, Việt Nam không tiện cho việc trở về.
+Khí hậu khắc nghiệt. Nắng, mưa lụt, bụi bặm, ô nhiễm môi trường
+Y tế lạc hậu và tham nhũng
+Chính quyền tham nhũng, tàn ác, thuế má và luật lệ vô thường.
+ Người XHCN trong bao năm bị tuyên truyền nên ghét Mỹ và tư bản. Họ nhìn người Sài gòn và người ở ngoại quốc bằng đôi mắt thù hận và khinh bỉ.Họ muốn lừa đảo, họ muốn trấn lột hoặc chế diễu. Ngay anh em, chị em một số cũng muốn trấn lột ngoại kiều. Họ lợi dụng nhà cửa, mồ mả tổ tiên, nuôi cha mẹ để lường gạt Việt kiều.
+Nếu chính phủ hay tổ chức nào mời mọc về là có dụng ý. Để tuyên truyền. Để trang trí hoặc để lừa gạt. Họ cho anh một chức vụ gì đó, họ ăn ốc mà anh phải đổ vỏ, phải ngồi tù cho họ tháo thân.


Những người muốn về ở hay kinh doanh tại Việt Nam gặp nhiều khó khăn. (1)
+Muốn về dưỡng già chết tại quê hương, các Việt Kiều phải nộp luôn cho nhà nước các giấy tờ như passport, thẻ y tế, thẻ quốc tịch, thẻ xanh... bởi vì các Việt kiều phải từ bỏ quốc tịch ngoại quốc để nhập tịch Việt Nam trở lại..
+Một số già về thăm con có thể ở chui, tháng tháng nộp một ít tiền cho Công an phường khóm thì có thể được ở thêm một thời gian. Cứ như thế mãi.. .
+Những Việt kiều nếu bị bệnh phải chị viện phí rất đắt, tiền thuốc men, tiền trà nước. Khi chết thì còn phải chờ đảng cho phép nằm ở đâu, giá biểu là bao? Tất nhiên, Việt kiều là được ưu tiên tính giá đặc biệt. Nhưng cũng có Việt kiều về bị đụng xe chết, phải nằm ngoài đường vài ba ngày để chờ công an đến khám, điều tra lý lịch và gia thế sau mới được chôn cất. . .
+Những ai muốn kinh doanh phải làm thủ tục, trong đó phải bỏ vào 50 ngàn hay mấy trăm ngàn vào ngân hàng cộng sản. Gửi vô thì để nhà nước giữ cho, Việt kiều không được rút ra hết tất cả, mà cũng rất khó ra một số tiền nhỏ.. Tiền này coi như hụi chết. Ngoài ra còn khoản trà nước, tình cho không, biếu không không phải là nhỏ!

+Những Việt kiều về kinh doanh, mỗi năm phải bỏ về nước ba tháng để công ty cho CS kiểm soát. Nếu buồn, họ bảo Việt Kiều đừng trở lại nữa vì giấy phép hết hạn. . . Cũng có thể họ bắt giam bạn vì họ nói bạn thiếu thuế, xậy cất bất hợp pháp. Cũng có thể bạn bị kết tội vì chứa em út hay buôn xì ke, ma tuý.

Nhiều tấm gương Việt kiều kinh doanh đã bị cướp, bị tù như :
-Ông Nguyễn Trung Trực, Việt kiều Úc về đầu tư ngành ngân hàng, bảo hiểm;
-Ông Trịnh Vĩnh Bình, Việt kiều, vua chả giò Hòa Lan về đầu tư ngành dầu hỏa;
-Ông Nguyễn Gia Thiều, Việt kiều Pháp (chồng hoa hậu Hà Kiều Anh) về đầu tư ngành viễn thông ;
-Ông Nguyễn An Trung, Việt kiều Nhật, về VN làm giám đốc Công ty Sài Gòn Ôtô ;
-Ông Nguyễn Đình Hoan, Việt kiều Mỹ, về đầu tư giáo dục…


*


Trung Cộng nay cũng kêu gọi Hoa kiều trở về. Trung Cộng là thật tâm vì sau một thời gian đánh đuổi Hoa kiều và khinh miệt trí thức, nay cộng sản muốn Hoa kiều, đặc biệt là trí thức trở về giúp họ chế tạo vũ khí trong chiến lược đánh phá tư bản Mỹ và toàn cầu.

Còn Cộng sản Việt Nam là giả dối vì họ cần tiền, cần tuyên truyền, không cần người. Marx nói
" con người là vốn quý" , nhưng cộng sản nói chung và cộng sản Việt Nam quý tiền hơn quý người. Cộng sản xuất khẩu người đi không hết, đâu cần người về! Họ chỉ cần một số nhỏ lợi cho sự tuyên truyền và túi tiền của họ như ông Phạm Phòng, Kỳ Cục, Vô Hạnh và các ca sĩ Hương Lan, Lệ Thu, Phi Nhung thôi. ! Thế cũng đủ rồi!

*

CHÚ THÍCH

(1). Như trường hợp ông Nguyễn Trung Trực, Việt Kiều Úc, chủ công ty Peregrine Investment. Làm ăn thua lỗ vì luật nầy cứ quàng chéo với luật khác, luật trung ương và luật địa phương nhiều khi choảng nhau nẩy lửa. Thế mà cứ buộc phải hối lộ cho quan chức từ trung ương đến địa phương, từ công an đến thuế vụ đều đều cho đến khi kiệt huệ thì bị tịch thu tài sản và đi tù về tội "trốn thuế". Trong hồ sơ truy tố ông Trực của Viện Kiểm Soát Nhân Dân có đoạn ghi "cơ quan chức năng chỉ tìm thấy một hóa đơn mua nước đá cho công nhân uống trong dịp lễ Độc Lập, 2 tháng 9, thế mà bị can cố tình ghi vào sổ chi đến hai lần; cố tình trốn thuế; cố tình gây phương hại đến tài sản XHCN mà luật thuế đã được chính phủ ban hành qua Nghị Quyết số 723TV/CP. Căn cứ theo tang chứng trên, VKSNN đề nghị qúi tòa dành cho bị án hình phạt nặng nhất đúng với qui định của hiến pháp để làm gương cho kẻ khác". Xong... thế là xong một đời của Việt Kiều Nguyễn Trung Trực, chỉ vì mua nước đá cho công nhân có một lần mà cố tình khai tới hai lần.

Có đôi vợ chồng trẻ kia mang về đây vài trăm ngàn Mỹ Kim để đầu tư sản xuất kem đánh răng và xà bông. Qua vài chục ải giấy tờ và vài chục giấy phép khác nhau tốn gần một năm và một phần ba số vốn. Đến khi bắt đầu sản xuất thì các cơ quan thuế vụ sắp hàng đến thăm hàng ngày, không cho tiền thì bị phạt đủ thứ tội. Rồi bọn kiểm kê chất lượng sản phẩm đến thăm xã giao vài lần một tuần. Phòng lao động đến thăm công nhân, xem xét tiêu chuẩn an toàn lao động. Công an đến thăm ông chủ và nhắc nhở không được mướn người không có hộ khẩu thành phố. Cơ quan điện lực đến thanh tra thử xem có xài điện lãng phí và vượt chỉ tiêu quy định không. Cảnh sát giao thông bu lại làm khó dể các xe giao hàng. Tất cả các quan chức nhà nước nối đuôi nhau đến thăm hãng hàng ngày chỉ là cái cớ để làm tiền. Một đám ruồi đông như thế bu lại thì cái thớt có tanh tao đến mấy cũng... banh càng. Chưa hết! Đồng chí Mai Tư, xếp sòng cơ quan quản lý người nước ngoài của Sài Gòn một thuở, không muốn tiền mà chỉ muốn... tình. Muốn làm ăn lâu dài thì phải gia hạng visa sau mỗi ba tháng. Muốn được gia hạn thì cô chủ mi-nhon kia phải biết điều, phải đi nghĩ mát với quan Mai Tư ở Dà Lạt mờ sương một tuần. Thế là cặp vợ chồng trẻ đó phải bán đổ, bán tháo chạy về Mỹ vì hết hạn visạ Nếu liều mình ở lại bám lấy của thì sẽ bị trục xuất hoặc vào tù vì cư trú bất hợp pháp.

Vẫn chưa hết... Các tổ dân phố, phường, quận, sở cử người lại nườm nượp xin tiền ủy lạo thương binh, giúp trường tiểu học Măng Non, xin cho qủy kiến thiết đất nước, qủy giúp các bà mẹ chiến sĩ, qủy nhà tình nghĩa, qủy an ninh khu phố, qủy phòng cháy chửa cháy, qủy vệ sinh thành phố, qủy nâng cấp hệ thống giao thông, qủy chống tội phạm, qủy chống xì-ke, qủy tu sửa và bảo vệ hệ thống nước uống... hàng trăm thứ qủy, chỉ tiếp khách đến vòi tiền không thôi cũng đủ mệt... lắc lư con tàu ra khơi. Đó là chưa kể đến sự phiền phức đến từ các công ty do người địa phương làm chủ. Vì cạnh tranh họ cho tiền công an, cán bộ các nghành và xúi đám đó đến làm khó dễ đủ điều. Thậm chí còn mướn du đảng đến gây rối, hăm dọa và hành hung.

http://www.ausviet.net/archivesv/novcnews/read.asp?Title=inputs/9_0_154219

Ông Hồ Phùng, Việt kiều Nhật về nước cách đây 12 năm kể lại câu chuyện bị làm khó trong việc đăng ký tên doanh nghiệp là Bách Hợp tại Sở Kế hoạch và Đầu tư TP.HCM. Rắc rối phát sinh khi công chức thụ lý hồ sơ không chấp nhận tên này có nghĩa tiếng Việt.

“Việc bắt buộc phải giải thích tên bằng tiếng Việt là rất khó cho doanh nghiệp khi gia nhập với nước ngoài, nhất là chủ doanh nghiệp cần có những giao dịch với doanh nghiệp ở các nước mình đang sinh sống”, ông Phùng nói.

Liên quan đến lĩnh vực rất được quan tâm là bất động sản, thì sự ngập ngừng từ phía nhà đầu tư Việt kiều rất lớn khi các quy định về quy hoạch, đền bù giải phóng mặt bằng, khung giá đất thay đổi khá liên tục.

Thậm chí, ông Võ Văn Long, Chủ tịch Hội Doanh nghiệp Việt Nam tại Đức cho biết, kế hoạch đầu tư trung tâm thương mại của Hội Doanh nghiệp Việt Nam tại Đức qua hai nhiệm kỳ đại hội vẫn chưa thực hiện được.

“Một số tỉnh, thành phố chưa có quy hoạch đô thị tổng thể nên việc xác định vị trí, địa điểm và lường trước tổng vốn đầu tư dành cho đền bù, giải phóng mặt bằng rất khó khăn”, ông Long băn khoăn./.

http://home.vnn.vn/dong_von_dau_tu_tu_viet_kieu_tang_manh-33619968-615700316-0

*

No comments:

Post a Comment