Pages

Sunday, April 18, 2010

THƠ THANH THANH





CHÚ TÂM
Tháng Tư Đen, trên quốc-lộ kinh-hoàng,
Tăng cộng-sản xéo bừa dân chạy giặc.
Trong những xác nạn-nhân phường quốc-tặc
Có một bà bỏ lại ... đứa con thơ .
Chú tên Tâm, năm tuổi, sống bơ-vơ,
Được Tỉnh-Hội nhận vào chùa bảo dưỡng.
Lòng vốn Phật mà thân lâm nghiệp-chướng;
Kẻ tan nhà, người mất nước: như nhau .
Tí tuổi đầu, an phận với dưa rau,
Cũng bị bắt, để... điều-tra lý-lịch!
Chúng hạch-hỏi, nghi là con của ... "địch"
Khiến qúy Thầy khai hộ-khẩu khôn thông!
Rồi Công-An vào, đội lốt nâu-sồng,
Đuổi số lớn tăng ni ra khỏi Viện.
Chánh Đại Diện thành bình-phong "đại biện":
"Thiếu-nhi" Tâm bị cấm học "nghề" tu!
Chú theo Thầy Khuôn-Hội xuống ven khu,
Học đọc viết: phải quàng khăn đỏ máu;
Nhưng học đạo-nghĩa: Thầy khuyên dạy cháu
Sống trọn lành Bi Trí Dũng phương-châm...
"Cải-tạo" về, sau đó mười ba năm,
Tôi đến viếng, "chú Tâm" vừa bị bắt:
Chú chống việc qua Miên làm ngoại-tặc
("Nghiã-vụ" mà! Tu-sĩ cũng không tha!)...
Nay, ở nước người, thương nhớ quê ta,
Xem phim báo, cuộc xuống đường ở Huế*
*
,
Thấy trong số tăng đồ (sao giống thế?)
Có một nhà sư trẻ -- Thích Từ Tâm?
Vâng, dân mình đâu phải điếc, mù, câm?
Đã dị-ứng, loại-trừ bao nọc độc:
Một ngàn năm không đồng dòng Hán-tộc!
Một trăm năm không hoá giống Gô-loa!
Trùng Mác+Lê không thể nhiễm đầu ta!
Hải-nội, hải-ngoại, mọi ngành, mọi đạo,
Đã đứng dậy, quyết trừ gian, diệt bạo,
Cho đồng-bào an+lạc -- Chú Tâm ơi !
THANH-THANH

No comments:

Post a Comment