Pages

Monday, June 21, 2010

THANH TÙNG * AI BÁN ĐỨNG PHAN BỘI CHÂU?

*


Ai Bán Ðứng Phan Bội Châu ?

Thanh Tùng

Trong quyển "Victory at Any Cost - The Genius of Viet Nam's Gen. Vo Nguyen Giap" của Cecil B. Currey (xb. năm 1997), tác giả có tiết lộ :

"Tháng Sáu năm 1925, vì 100.000 đồng bạc Ðông Dương, Hồ giao nộp Châu cho các mật viên của Phòng Nhì Pháp, tên gọi chính thức đầy đủ là 'Phòng Công An Trung Ương của Toàn Quyền Ðông Dương' - vắn tắt là cảnh sát Pháp - , thế là Châu bị bắt trong khi ông đang đi ngang qua Tô Giới Anh ở Thượng Hải. Sau đó, Lý Thụy (bí danh của HCM) biện minh cho rằng hành động của mình là đúng. Hành động đó là để khơi dậy mối căm thù Pháp của nhân dân Việt Nam, điều cần thiết cho công cuộc cách mạng và số tiền đó đã giúp Hồ tài trợ những hoạt động của ông ở Quảng Ðông".

Cũng xin nhắc lại là vào năm 1925, nghe theo lời của Lý Thụy và Lâm Ðức Thụ, Phan Bội Châu gia nhập vào tổ chức "Toàn Thế Giới Bị Áp Bức Nhược Tiểu Dân Tộc". Ấy thế mà, vì số tiền chẳng là bao và vì quyền lợi chính trị cá nhân, Hồ Chí Minh đã nhẫn tâm bán rẻ đồng chí của mình cho công an Pháp.

Thế là, cảnh sát Tây bắt Phan Bội Châu tại Thượng Hải rồi giải về Hương Cảng và về Hải Phòng, sau cùng tống giam Phan Bội Châu vào nhà tù Hỏa Lò, Hà Nội. Muốn cho dư luận khỏi xôn xao quá nhiều về tin nhà cách mạng Phan Bội Châu bị bắt, thực dân Pháp áp đặt cho ông cái tên tù quốc phạm Trần Văn Ðức.

Hội Ðồng Ðề Hình nhóm xử ngày 23 tháng Mười Một năm 1925, dưới quyền chủ tọa của Giám Ðốc Bride, Ðốc Lý Hà Nội là Dupuy và Ðại Úy Bellie làm phụ thẩm, Boyer làm bồi thẩm và Arnoux Patrich làm lục sự. Hội Ðồng Ðề Hình cử luật sư Bona ở Hà Nội và luật sư Larre ở Hải Phòng biện hộ cho Phan Bội Châu.

Trước những lời lẽ buộc tội gắt gao của Hội Ðồng Ðề Hình, chẳng cần sự biện luận của các luật sư do nhà nước Tây chỉ định, Phan Bội Châu cứ bình tỉnh và mạnh dạn trả lời, ung dung và chậm rãi đối đáp một cách rõ ràng khúc chiết. Ðể binh vực cho hành động hợp lý và quang minh chính đại của mình, ông đã trình bày như sau :

"Nếu tôi có tội thì chỉ có bốn tội như sau :

1.- Chính phủ sang bảo hộ nước Nam, không có ai phản đối mà mình tôi phản đối, muốn cho nước nhà độc lập.

2.- Nước Nam xưa nay là chính thể chuyên chế mà tôi muốn nước Nam thành một dân quốc.

3.- Nhà nước cấm không cho người đi du học ngoại quốc mà tôi trốn đi và rủ người đi ngoại quốc.

4.- Tôi trước thư lập ngôn để cổ động dân Nam thức dậy, yêu cầu chính phủ cải lương chính trị làm hết cái thiên chức khai hóa của mình."

Thật là chẳng khác nào một gáo nước lạnh tạt vào mặt những quan Tây ngồi trên ghế xử tội và vào lương tri của bọn thực dân đang mê ngủ, miệng nói nào là công lý, nào là công trình khai hóa và truyền bá văn minh, nhưng cứ thẳng tay dùng bạo lực. Thế nhưng, lời lẽ và lý luận của kẻ có tội thì cũng chỉ là đàn gẩy tai trâu nên Hội Ðồng Ðề Hình cũng lên án xử tử bị can. Những lời "biện hộ và bênh vực" của các quan trạng "quốc doanh" cũng chỉ là hình thức.

Sau khi được tin Phan Bội Châu bị án tử hình, phong trào vận động ân xá cho ông nổi lên rầm rộ. Hội Thanh Niên Việt Nam in ra hàng nghìn lá đơn gửi đến các cơ quan của chính phủ Pháp, các tòa đại sứ những nước lớn tại Paris, các tổ chức để yêu cầu can thiệp cho ông Phan Bội Châu. Việt kiều ở Pháp họp đại hội bênh vực Phan Bội Châu, gởi điện tín đến những cơ quan có liên hệ đến vụ án Phan Bội Châu để kháng nghị hoặc yêu cầu ngăn chận bàn tay độc ác của thực dân Pháp.

*

No comments:

Post a Comment