Pages

Wednesday, September 7, 2011

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT


Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế
International Buddhist Information Bureau
Bureau International d'Information Bouddhiste
Cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hóa Ðạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
B.P. 60063 - 94472 Boissy Saint Léger cedex (France) - Tel.: (Paris) (331) 45 98 30 85
Fax : Paris (331) 45 98 32 61 - E-mail : pttpgqt@gmail.com
Web : http://www.queme.net

*****

THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 6.9.2011

BẢN LÊN TIẾNG
về “Hiểm họa mất nước trước các biến động tại Biển Đông”
của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN-HN – Thượng tọa Thích Viên Định nhận xét về Sử dụng quyền tự do ngôn luận

PARIS, ngày 6.9.2011 (PTTPGQT) - Đức Phó Tăng thống Thích Hộ Giác vừa nhân danh Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại (GHPGVNTN-HN) công bố Bản lên tiếng về Hiểm họa mất nước trước các biến động tại Biển Đông, nói lên tình hình đất nước trước nguy cơ Trung Cộng xâm lấn lãnh thổ và lãnh hải và đưa ra 5 điểm kết hợp tâm chí trong việc bảo vệ chủ quyền Việt Nam.

Với nhà cầm quyền Cộng sản, Đức Phó Tăng Thống “kêu gọi nhà cầm quyền Hà Nội hãy vì truyền thống văn minh Việt Nam tức khắc chuyển chế độ độc tài một đảng thành chế độ dân chủ đa nguyên đa đảng như Quốc sách tối hậu chống xâm lăng và phát triển đất nước”.

Thượng tọa Thích Viên Định, Phó Viện trưởng kiêm Tổng thư ký Viện Hóa Đạo trong nước cũng vừa gửi đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế bài nhận xét về : “Sử dụng quyền tự do ngôn luận”. Nhân có tổ chức “Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo” ở Hoa Kỳ viết thư cho chư Tăng giáo phẩm trong Giáo hội tranh luận về một số vấn đề hoạt động của giới Cư sĩ. Do tổ chức này không là thành viên của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, nên Giáo hội không có thẩm quyền giải quyết hay đóng góp ý kiến. Tuy nhiên nhận thấy vấn đề tự do ngôn luận trong hay ngoài nước đang đặt ra nhiều vấn nạn, nên Thượng tọa Thích Viên Định đưa ra một số nhận xét qua bài viết nói trên. Dưới đây là toàn văn “Bản lên tiếng về Hiểm họa mất nước trước các biến động tại Biển Đông”, và bài “Sử dụng quyền tự do ngôn luận” :

VĂN PHÒNG II VIỆN HÓA ĐẠO

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT HẢI NGOẠI TẠI HOA KỲ

THE VIETNAMESE AMERICAN UNIFIED BUDDHIST CONGRESS IN THE UNITED STATES OF AMERICA

14472 Chestnut St., Westminster, CA. 92683 - U.S.A

Tel : (714) 890-9513 - Fax : (714) 897-8760 - Email : vp2vhd@gmail.com

BẢN LÊN TIẾNG
của Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại
về “Hiểm họa mất nước trước các biến động tại Biển Đông”

Kính gửi chư Tôn Giáo phẩm lãnh đạo,

Chư Tôn đức Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức Tăng Ni,

Kính thưa Đồng bào các giới và đồng bào Phật tử,

Lập trường của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất về vấn đề Hiểm họa mất nước đã được các Thông điệp, Thông bạch, Thông tư, Lời kêu gọi do Hội đồng Lưỡng Viện (Viện Tăng Thống và Viện Hóa Đạo) trong nước nhắc nhở thường xuyên. Đặc biệt là :

- Lời Kêu gọi “Một tháng Biểu tình tại gia” chống việc khai thác Bô-xít nơi yết hầu quân sự Tây nguyên của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ ban hành ngày 29.3.2009 ;

- Lời kêu gọi “Không dùng hàng hóa Trung quốc” của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ ban hành ngày 3.10.2009 ;

- Đạo từ “Vẹn toàn lãnh thổ và Siêu độ những Hương linh Chiến sĩ vị quốc vong thân” của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ ban hành ngày 15.2.2009 ; và

- Thông điệp “Hãy bảo vệ Thăng Long nhân 1000 Năm Thăng Long” của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ ban hành ngày 7.10.2010.

Đây là lập trường kiên định tự bao đời của Phật giáo trong cuộc đồng hành với dân tộc bảo vệ con người và đất nước nêu lên trong Đạo từ Vẹn toàn lãnh thổ : “Suốt các triều đại dân tộc từ Đinh, Lê, Lý. Trần, Lê, dòng họ tuy có khác, nhưng châm ngôn Hộ Quốc vẫn là một : “Gìn giữ giang sơn, không để cho ai lấy một phân núi, một tấc sông”. Thế mà giờ đây hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đang vượt khỏi lãnh thổ Việt Nam, và bao nhiêu nghìn cây số đất, cây số biển đã xuất cảng sang Tàu trong hai Hiệp ước biên giới trên đất liền và trên biển do nhà cầm quyền Hà Nội ký với Trung quốc năm 1999 và năm 2000”.

Dù cách xa mấy mươi nghìn dặm, nhưng tiếng vọng từ 11 tuần lễ biểu tình, khởi đi từ Saigon ngày 5.6 cho tới 21.8 tại Hà Nội, vẫn vang dội đến Văn phòng II Viện Hóa Đạo tiếng hô thét, nói lên quyết tâm hộ quốc trước cơn nguy biến của học sinh, sinh viên, thanh niên, nhân sĩ, đồng bào trong nước : Đả đảo Trung quốc xâm lược / Hoàng Sa Việt Nam / Trường Sa Việt Nam / Cắt ngay Lưỡi bò thò ra Biển Đông / Bảo vệ Tổ quốc Việt Nam / Bảo vệ Biển Đảo Việt Nam / Bảo vệ Người yêu nước !

Chưa ai thu phục được nhân tâm như lòng yêu nước thể hiện qua 11 cuộc biểu tình vừa qua tại Hà Nội. Mặc dù bị cấm đoán, bắt bớ, hăm dọa, đánh đập, mà hành động một công an Quận Hoàn Kiếm đạp vào mặt một thanh niên là hình ảnh làm công luận thế giới phẫn nộ. Nhưng giới trẻ vẫn kiên gan xuống đường nói lên lòng yêu nước thương nòi có truyền thống từ khi lập quốc.

Tuy nhiên sự kiên gan này đã bị nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa bẽ gãy không tiếc thương thông qua Thông báo trái pháp luật của Ủy ban Nhân dân Thành phố Hà Nội ngày 18.8.2011 cấm thực hiện Quyền biểu tình theo Hiến pháp. Một thông báo biểu thị và minh chứng cho chủ trương khuất phục Bắc Kinh của Đảng lãnh đạo ở Hà Nội vốn là quốc sách của nhà nước Cộng sản kể từ năm 1958 khi ông thủ tướng Phạm Văn Đồng viết Công hàm ô nhục gửi Chu Ân Lai bán biển đảo Việt Nam cho Trung quốc. Đây là mối quan tâm và thao thức của toàn khối nhân dân trong và ngoài nước.

Trước nổi lòng người dân Việt bộc lộ qua 11 cuộc biểu tình, sự gây hấn của Trung quốc vẫn gia tăng cường độ, chính sách đối ngoại của nhà cầm quyền Hà Nội vẫn “lờ lửng” trong “16 Chữ Vàng và 4 Tốt*”, nên đối với Trung quốc không một lần lên tiếng phản đối trước các bước xâm lấn vững chắc của Bắc Kinh vào lãnh hải Việt Nam, mà hai sự kiện mới không được báo chí Đảng trong nước báo động :

1.Trung quốc tuyên bố công khai tăng cường khai thác thăm dò tài nguyên Biển Đông kể từ ngày 13.7. Một giàn khoan khổng lồ của Trung quốc, tàu sân bay dầu khí “Hải dương 981”, sẽ được đưa tới Trường Sa ở vĩ độ tỉnh Cà Mau. Đầu tháng 9 này, tàu Ngư chính, mang số hiệu 306, có trọng tải 400 tấn đã rời cảng Quảng Châu tới quần đảo Hoàng Sa nhằm “tăng cường các nỗ lực thực thi pháp luật tại khu vực Hoàng Sa, bảo vệ chủ quyền trên biển của Trung Quốc và các lợi ích thủy hải sản”, theo công bố của cơ quan Ngư chính tỉnh Quảng Đông.

2. Trung quốc tuyên bố triển khai tàu sân bay trên Biển Đông vào tháng 8.

Mặt khác, cuộc gặp gỡ với Bộ trưởng Quốc phòng Trung quốc Mã Hiếu Thiên hôm 28.8 tại Bắc Kinh, Thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh cam kết “không chống Trung Quốc”, khẳng định “Việt Nam không có ý định “quốc tế hóa các vấn đề giữa Việt Nam và Trung Quốc”, đồng thời cam kết sẽ “kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam, không để sự việc tái diễn”. Tức đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân bao gồm thanh niên, sinh viên, học sinh, trí thức, sĩ phu Bắc Hà thể hiện bằng biểu ngữ và tiếng hô suốt 11 cuộc biểu tình tại Hà Nội.

Trong khi đó, không một đại biểu Quốc hội nào tháp tùng với Giới Trẻ trong các cuộc biểu tình chống Trung quốc xâm lấn. Bản Báo cáo chính phủ về vấn đề Biển Đông tại Quốc hội hôm 4.8 là một phiên họp kín. Ngày xưa Vua Trần triệu tập dân về Diên Hồng hội nghị tìm kế sách chống quân Nguyên xâm lược, thì nay nhà nước Cộng sản giấu nhẹm việc hưng vong đất nước không cho dân biết để cùng tính liệu như người xưa.

Trước hiểm họa mất nước vì ngoại xâm và nội ứng như thế, Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại xin cất lời kêu gọi chư Tôn Giáo phẩm lãnh đạo, Chư Tôn đức Hòa thượng, Thượng tọa, Đại đức Tăng Ni, Đồng bào Phật tử và Đồng bào các giới hãy kết hợp tâm chí để :

1. Cảnh báo nhân dân Trung quốc về một chính sách xâm lược lỗi thời của Nhà cầm quyền Cộng sản Bắc Kinh đối với nhân dân một nước láng giềng ;

2. Báo động công luận thế giới về thảm trạng lấn đất lấn biển Việt Nam mà Trung Cộng đang thực hiện trên Biển Đông, trên Tây nguyên, trên rừng thượng du phía Bắc ;

3. Hậu thuẫn lời kêu gọi của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ thành lập “Liên minh chống Ngoại xâm” để đối phó với tình hình xâm lấn của Trung quốc (mà Ngài khai triển trong cuộc trả lời phỏng vấn Đài Á châu Tự do hôm 7.6.2011) ;

4. Kêu gọi, bà con, bằng hữu trong nước tham gia các cuộc biểu tình chống Trung quốc xâm lược khi các cuộc biểu tình này được xuất phát ;

5. Vận động chính giới quốc tế áp lực nhà cầm quyền Hà Nội hủy bỏ Nghị định 38 (cấm tập họp biểu tình) và ban hành Sắc luật cho phép Tự do Biểu tình như tại các nước văn minh để nhân dân tham gia góp ý trong việc giữ nước, cũng như ban hành Sắc luật tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tôn giáo, tự do lập hội.

Văn Phòng II Viện Hóa Đạo, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất Hải ngoại, kêu gọi nhà cầm quyền Hà Nội hãy vì truyền thống văn minh Việt Nam tức khắc chuyển chế độ độc tài một đảng thành chế độ dân chủ đa nguyên đa đảng như Quốc sách tối hậu chống xâm lăng và phát triển đất nước.

Phật lịch 2555, Làm tại Westminster, ngày 5.9.2011
Phó Tăng Thống GHPGVNTN
Kiêm Chủ tịch Văn Phòng II Viện Hóa Đạo
(ấn ký)
Sa môn Thích Hộ Giác

-----------------------------

*16 chữ vàng : “Láng giềng hữu nghị, Hợp tác toàn diện, Ổn định lâu dài, Hướng tới tương lai” ; 4 tốt : “Láng giềng tốt, Bạn bè tốt, Đồng chí tốt, Đối tác tốt”

*******************

Sử dụng quyền tự do ngôn luận

Thượng tọa Thích Viên Định

Vừa qua, một số chư Tăng trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất trong nước có nhận được bức thư của cô Tuệ Kiếm, đại diện cho tổ chức Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo, yêu cầu chư Tăng cho ý kiến về một số vấn đề.

Đây là những sự việc liên quan giữa những vị cư sĩ với nhau và với một vài chư Tăng ở hải ngoại, chư Tăng trong nước không được tường tận vấn đề này, nên không thể góp ý kiến. Quí vị có thể liên lạc với chư Tăng có ít nhiều liên quan đến sự kiện, để tìm hiểu. Đối với những cá nhân hay tổ chức không trực thuộc Giáo Hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, thì Giáo Hội không có thẩm quyền giải quyết. Mặt khác, những việc ở hải ngoại liên quan đến Giáo Hội, thì Văn Phòng II Viện Hoá Đạo giải quyết.

Tự do ngôn luận là điều rất cần yếu trong thời đại dân chủ, văn minh. Nhưng nếu quá lạm dụng, ai muốn viết, muốn nói gì cũng được, không có hạn định, chừng mực, sẽ gây ra nhiều tranh luận phiền phức. Tự do ngôn luận, như con dao hai lưỡi, lợi hại khó lường. Cần nhiều ý kiến đóng góp để xây dựng.

Trong khi ở Việt Nam, tự do ngôn luận bị bóp nghẹt, thì ở hải ngoại, lại quá tự do ngôn luận, gây nhiều rắc rối. Các thế lực vô minh lợi dụng việc tự do không giới hạn này để đánh phá, chống lại công cuộc vận động giải trừ quốc nạn cho Việt Nam.

Cộng sản là những người chuyên môn bưng bít thông tin, nhưng cũng rất giỏi việc sử dụng thông tin, ngôn luận trong việc tuyên truyền, đánh phá các tôn giáo, đảng phái, cộng đồng và những nhà dân chủ trong và ngoài nuớc. Vừa rồi nhà văn Nguyên Ngọc gửi thư kiện ông Phạm quang Nghị, Bí thư Thành Uỷ Hà Nội, về việc đài truyền hình Hà nội đã phát hình, bình luận, đưa hình ảnh ông và nhiều nhân sĩ, trí thức khác lên làm minh hoạ cho việc vu khống những người dân yêu nước đi biểu tình chống Trung Cộng xâm lăng, “là phản động”.

Tháng 7 năm 2007, Đại Lão Hoà Thượng Thích Quảng Độ ra cứu trợ Dân oan trước tiền đình toà nhà Quốc Hội II ở Sài gòn đã bị báo chí, truyền thanh, truyền hình trên toàn quốc đưa hình ảnh Ngài lên nói xấu và vu khống suốt bốn tháng trời.

Việt nam Cộng hoà và Hoa Kỳ thua Cộng sản, không thua về chính nghĩa, về quân sự mà thua về chính trị, thua về tuyên truyền. Trước năm 1975, Đài VOA phát thanh rất yếu, nghe không rõ, thua đài Hà nội. Bây giờ Đài Á Châu Tự do và các đài tiếng Việt ở hải ngoại cũng yếu, nghe lúc được lúc mất, lại bị Cộng sản phá sóng, nghe không rõ.

Những người yêu nước vận động cho tự do, dân chủ, nhân quyền làm việc theo tự phát, không có đường hướng, tổ chức trong việc sử dụng mạng lưới thông tin, ngôn luận trên toàn cầu. Trong khi đó, Cộng sản lại nắm toàn bộ báo chí trong nước để chỉ huy việc tuyên truyền và bưng bít thông tin. Chỉ còn báo mạng là Cộng sản chưa kiểm soát được, nhưng đã dùng bức tường lửa để ngăn chặn. Và Cộng sản sử dụng Công an mạng, hoặc cài người vào các tổ chức, cộng đồng, hoặc dùng tiền thuê người viết bài đánh phá, làm rối loạn thông tin, chánh tà đảo lộn, giả thật bất phân, gây ra sự chia rẽ, nghi kỵ lẫn nhau giữa các tôn giáo, đoàn thể, đảng phái, cộng đồng, nhằm phá vỡ thế kết hợp dân tộc thành sức mạnh.

Có lẽ chúng ta nên có một số qui định, hay nguyên tắc nào đó, trong việc sử dụng tự do ngôn luận, để có thể phân biệt đâu là ý kiến xây dựng, đâu là đánh phá nhiễu loạn, đâu là tranh luận ý kiến, đâu là xâm phạm đời tư, bôi nhọ cá nhân. Có như vậy, những tổ chức, cá nhân yêu nước chân chính sẽ tránh được sự đánh phá của Cộng sản.

Mỗi cá nhân, tổ chức có hoàn cảnh, nhận định khác nhau, nên cách thức đấu tranh giải trừ quốc nạn cũng khác nhau. Kẻ nhu người cương, kẻ đông người tây, mỗi người mỗi kiểu. Tuy cách làm khác nhau nhưng nếu cùng một mục đích là giải trừ quốc nạn, không tiếp tay, làm lợi cho chế độ độc tài, độc đảng, là được.

Chỉ khi nào cần thiết trong việc bảo vệ lập trường hoặc sự tồn tại của tổ chức, đảng phái mình, vấn đề cá nhân mới được đưa ra nghiên cứu trong nội bộ. Nhưng cũng chỉ nhắm phê bình về tư tưởng, đường hướng, không chỉ trích đời tư. Không nên đánh phá các tổ chức, cá nhân có cách thức đấu tranh khác, tạo ra cảnh phe ta đánh phe mình. Đang cùng nhau đứng trên một chiến tuyến, nên cố gắng nhẫn nhịn, tránh bớt việc phê phán, chỉ trích nhau, tạo thêm nghi kỵ, chia rẽ, rơi vào cái bẫy của Cộng sản, làm xao lãng mục đích chính là giải trừ quốc nạn độc tài, bán nước.

Trường hợp không thể nào giải quyết được nạn đánh phá của Cộng sản, hay phe ta đánh phe mình, thì hãy cố gắng nhẫn nhịn, chịu đựng. Việc mình mình làm, thấy đúng là được, ai nói gì thì nói, không nên đôi co, lời qua tiếng lại, gây thêm phiền phức. Họ có tự do của họ, mình có tự do của mình. Những người đấu tranh trong nước phải đương đầu với những khó khăn, đe doạ, tù tội. Ở hải ngoại, xứ tự do, cũng có một vài rắc rối, nhưng có lẽ, không nguy hiểm bằng.

Ngày xưa, Việt Nam Cộng Hoà có chương trình chiêu hồi cũng rất hay. Ngày nay, tuy các tổ chức dân chủ chưa có chương trình này, nhưng cũng nên khuyến khích, hoan nghênh những người thức tỉnh đã can đảm quay trở về con đường chính nghĩa. Cảnh giác, đề phòng là cần thiết, nhưng nếu quá nghi ngờ, xem ai cũng là người của Cộng sản, vô tình đánh phá, làm nản lòng những người từ bỏ độc tài, trở về với dân chủ. Nhất là những người đang hưởng bổng lộc của Cộng sản, lại dám hy sinh, từ bỏ, để trở về với chính nghĩa dân tộc, không sợ đe doạ, tù tội, là những người anh dũng, đáng được tôn vinh. Cộng sản tìm mọi cách để đánh phá những người cựu đảng viên Cộng sản đã thức tỉnh, ly khai. Nếu những người này, lại bị những người quốc gia, nghi kỵ, đánh phá, rơi vào cảnh tiến thối lưỡng nan, làm cho những ai muốn từ bỏ độc tài, về với dân chủ, thấy vậy sẽ nản lòng.

Khi quốc nạn được giải trừ, ngoại xâm đã chấm dứt, lúc đó mới là lúc cần thiết phải phân biệt rạch ròi đảng phái, tổ chức, cá nhân nào ưu khuyết, xứng đáng để lựa chọn, bầu cử các chức vụ lãnh đạo trong một chính thể dân chủ, đa nguyên. Mà việc lựa chọn này này đương nhiên sẽ là quyền chọn lựa của toàn khối nhân dân thông qua bầu cử tự do, dân chủ không bị áp lực nào chi phối như hiện nay dưới chế độ Cộng sản.

Bây giờ là lúc cần phải đoàn kết toàn dân, không phân biệt tôn giáo, đảng phái, cá nhân, nhằm tạo sức mạnh dân tộc để chống độc tài, chống ngoại xâm, bảo vệ tổ quốc.

Thích Viên Định

No comments:

Post a Comment