Pages

Thursday, December 22, 2011

THƠ





ĐÊM GIÁNG SINH
( Tặng : các Bạn tôi)
------------------
Ôi Thượng Đế...đêm nay về hội tụ
Người HƯ VÔ và tôi cũng là KHÔNG
Mà Vũ Trụ vô vàn vì tinh tú
Khởi Bigbang một chấm nhỏ vô cùng..
Ôi Thế gian...là do Người bày đặt
Cho phần "dương" và thu lại phần "âm"
Để đêm nay Tôi cùng Người ngây ngất
Phước Người ban chói lọi một chữ TÂM.
Góc Thành Nam Hà Nội, mùa Giáng sinh 2011
Nguyễn Khôi


THƯƠNG CẢM BẮC TRIỀU TIÊN
(Vọng viếng : Ngài Kim Jong IL)
----------------
Thế giới này vô cảm
Tất cả chỉ vì Tiền
Hàng xóm bị hỏa hoạn
Đứng ngoài trương mắt xem...
May còn Bắc Triều Tiên
Lãnh tụ bị đột quị
Cả nước bị "sốc" liền
Tuyết rơi chan đẫm Lệ...
Ừ, bị coi "lập dị"
Thiên lý mã lên Trời
Ngậm Sâm làm nguyên tử
Một mình một sân chơi ? !
Trái đất này nhỏ nhoi
Toàn trái tim hóa đá
- Câu chuyện Bắc Triều Tiên
Thật như là chuyện Lạ ?
Góc Thành Nam Hà Nội 23-12-2011
Nguyễn Khôi

TẬP VẼ
Thuở bé
thầy giáo thường khen em
có hoa tay, vẽ nhanh, vẽ đẹp
chỉ vài nét
có hình người
muông thú, cỏ hoa
thế mà mấy năm qua
em luôn bị điểm 2 môn vẽ
chăm chỉ, miệt mài
tính em vẫn thế
chứ có đâu biếng nhác, ươn hèn
nhớ hôm vẽ cờ búa liềm
em đã ngắm kỹ
từng đường cong nét thẳng
em cũng ướm thử
từng đoạn dài đoạn ngắn
nhưng đến hết giờ
em vẽ cũng vẫn sai
đưa lưng cho thầy quất mấy roi
em ngỡ liềm cứa thịt da em rách
thước kẻ thầy đánh vào tay
em tưởng búa đập xương em dập nát
một hôm khác
lớp em vẽ hình Lê- Nin
em hết nhìn thẳng lại nhìn nghiêng
để ý từ chòm râu, sóng mũi
nhưng lạ chưa!
Lê – Nin của em vào cuối buổi
trông cứ như đang múa vuốt, nhe nanh
xem bài em thầy giáo giật mình
đánh em ngã lăn giữa lớp
hôm vẽ Bác Hồ
lòng em hồi hộp
thầy đứng bên em chẳng phút nào rời
thầy nhắc em Bác nhân đức yêu người
thầy sánh Bác với vua Hùng dựng nước
em cố vẽ theo lời thầy
nhưng không sao vẽ được
tay chén chè tàu
tay ly rượu Vốt- Ka
bác Hồ của em
trông gian ác, ranh ma
em lại bị thêm trận đòn
tím bầm thân thể
bản đồ nước Việt Nam
một hôm em đang vẽ
này biển, này sông,
này rừng núi, ruộng vườn
này những thành phố quê hương
em đặt hết tâm hồn
vào trang giấy nhỏ
thầy đứng sau lưng
cầm cây cọ đỏ
bôi kín tấm bản đồ tổ quốc em yêu
đỏ nước, đỏ cây,
đỏ những đê điều
đỏ đất, đỏ nhà,
đỏ cả những con đường xe chạy
em bỏ ngôi trường làng
ra đi từ dạo ấy
lang thang như một khách giang hồ
nhớ làm sao
những lần tập vẽ ngày xưa
Ôi ! Giá trường em giờ có thầy giáo mới
em sẽ chạy về ngay
không để lỡ một ngày,
một buổi
ngồi vào hàng ghế ngày xưa
thầy đang dạy những câu hát mẹ ru
còn em háo hức
chờ đến giờ tập vẽ.
Viết tại bệnh xá Phân Trại B, A20 (Xuân Phước)
khoảng đầu năm 1983.
Phạm Đức Nhì

Ý CHÍ LÀ VŨ KHÍ!

Kính tặng những Chiến Sĩ QL VNCH vẫn đã
và đang âm thấm góp sức cho Đại Cuộc từ quốc nội.


Chúng đã ném Anh ngoài Quân Y Viện
Những Thương Binh ngày “tàn cuộc binh đao
” Đao, súng buông cho tội ác khởi đầu,
Thì Người Lính Tuyến Đầu mang tội chết.
Đời chưa hết nên Anh còn mỏi mệt
Mang vết thương lê lết khắp nhà tù,
Trĩu tâm tư bên cạnh sự trả thù
Về quê cũ Anh trui rèn ý chí.

Người Chiến Sĩ bao nhiêu năm chưa nghỉ
Vẫn âm thầm chung thủy cùng Anh Em,
Vẫn xẻ chia cơn “Máu chảy ruột mềm
” Điều “quốc cấm” từ con người cộng sản.
Anh chưa chết trong những ngày Quốc Nạn
Từ bạo tàn, biển loạn Anh vươn lên
Những Quân Nhân vẫn làm rạng tuổi tên
Vẫn chiến đấu để đáp đền nợ nước.
Không khiếp nhược, Anh cứ đi từng bước
Mấy chục năm làm gạch nối mở đường,
Dạy các em học hai chữ Can Trường,
Vì Đại Cuộc, đêm trường Anh vẫn thức!

Ý Nga, 23-10-2011.

Sông Dinh

http://songdinh.com/mucluc/. www.songdinh.com

-Nhóm Dân Chủ Ca, Lỗ Trí Thâm & NDT. http://www.danchuca.org/

-AcLa . www.tiengthongreo.blogspot.com



No comments:

Post a Comment