Pages

Thursday, April 5, 2012

THƠ THANH THANH


CHÚ TÂM

Tháng Tư Đen, trên quốc-lộ kinh-hoàng,
Tăng cộng-sản xéo bừa dân chạy giặc.
Trong những xác nạn-nhân phường quốc-tặc
Có một bà bỏ lại ... đứa con thơ .

Chú tên Tâm, năm tuổi, sống bơ-vơ,
Được Tỉnh-Hội nhận vào chùa bảo dưỡng.
Lòng vốn Phật mà thân lâm nghiệp-chướng;
Kẻ tan nhà, người mất nước: như nhau .

Tí tuổi đầu, an phận với dưa rau,
Cũng bị bắt, để... điều-tra lý-lịch!
Chúng hạch-hỏi, nghi là con của ... "địch"
Khiến qúy Thầy khai hộ-khẩu khôn thông!

Rồi Công-An vào, đội lốt nâu-sồng,
Đuổi số lớn tăng ni ra khỏi Viện.
Chánh Đại Diện thành bình-phong "đại biện":
"Thiếu-nhi" Tâm bị cấm học "nghề" tu!

Chú theo Thầy Khuôn-Hội xuống ven khu,
Học đọc viết: phải quàng khăn đỏ máu;
Nhưng học đạo-nghĩa: Thầy khuyên dạy cháu
Sống trọn lành Bi Trí Dũng phương-châm...

"Cải-tạo" về, sau đó mười ba năm,
Tôi đến viếng, "chú Tâm" vừa bị bắt:
Chú chống việc qua Miên làm ngoại-tặc
("Nghiã-vụ" mà! Tu-sĩ cũng không tha!)...

Nay, ở nước người, thương nhớ quê ta,
Xem phim báo, cuộc xuống đường ở Huế*
*,
Thấy trong số tăng đồ (sao giống thế?)
Có một nhà sư trẻ -- Thích Từ Tâm?

Vâng, dân mình đâu phải điếc, mù, câm?
Đã dị-ứng, loại-trừ bao nọc độc:

Một ngàn năm không đồng dòng Hán-tộc!
Một trăm năm không hoá giống Gô-loa!
Trùng Mác+Lê không thể nhiễm đầu ta!

Hải-nội, hải-ngoại, mọi ngành, mọi đạo,
Đã đứng dậy, quyết trừ gian, diệt bạo,

Cho đồng-bào an+lạc -- Chú Tâm ơi !

THANH-THANH

**Bốn vạn Phật-tử và lương dân Huế biểu tình chống VC đàn áp tôn giáo, vào ngày 25/5/1993.


CHÚA PHỤC SINH


Chiều nay anh tìm về nước Chúa

trong lễ Phục Sinh của Người .

Có một người quen mà lạ:

em lạc trong dàn đồng ca .

Chúng mình không nhận ra nhau

vì Chúa đã trị vì tất cả:

buồng tim trản đấy nước Chúa,

chẳng còn khoang nào cho anh.

Anh chờ trước cổng thánh đường,

chút hy vọng cuối cùng anh nhóm thành ngọn nến.

Nhưng em đã tan vào cộng đoàn dân Chúa;

cô đơn anh về với đêm...

Chúa dạy con chiên hãy mở tim cho người

rồi yêu thương đồng loại .

Trái tim con chỉ đủ sức yêu nàng,

Và trong khoảnh khắc này, nàng có yêu con?

Chúa phục sinh, em cũng phục sinh.

Biết ngày mai em có trở lại đời thường

với buồn vui của cuộc đời trần thế

để nhận ra nhau sau giấc mộng thiên đường?...

NGUYỄN NGUYÊN THANH

(Đức-quốc)

JESUS RESURRECTED

This evening I searched my way to God’s range

Where they were celebrating Easter, his morale.

There I found the one familiar but now strange:

That was you who had strayed into the chorale.

We did not recognize one another at this hour:

Everything God had reserved the right to oversee.

Your ventricles were saturated in God’s power,

Not a tiny cavity in your heart was saved for me.

I waited for you at the gate in front of the church

With a glimmer of my hope I kindled a candle;

But you had already dissolved in the lambs herd;

I returned into the night my loneliness to handle.

God has taught his disciples: thou open thy heart

To love thy fellow humans all to live in chime.

Well, my heart is able only to love her, how tart!

Oh Lord, but does she love me right at this time?

Jesus was resurrected, and you were too tonight.

I wondered if tomorrow, to revert, you would deem

To recognize in life, with vicissitudes though trite,

One another, ourselves, after the paradise dream?

Translation by THANH-THANH


No comments:

Post a Comment