Pages

Wednesday, August 29, 2012

NGUYỄN THIÊN THỤ * VĂN HÓA THỜI HẬU CỘNG SẢN

XÂY DỰNG VĂN HÓA VIỆT NAM HAU CONG SAN

Nguyễn Thiên Thụ


===================
I.VĂN HÓA Là GÌ ?
Nhiều tự điển định nghĩa rằng văn hóa là nghệ thuật và văn chương. Nhưng một số tác giả có quan niệm rộng rãi hơn, cho rằng văn hóa là danh từ chỉ chung mọi sinh hoạt của con người.


Tự điển Larousse định nghĩa :
Văn hóa là toàn bộ những cấu trúc xã hội và những biểu hiện nghệ thuật, tôn giáo ,tinh thần có thể định nghĩa môt nhóm người, một xã hội bởi mối liên quan giữa nhóm này với nhóm khác, xã hội này với xã hội khác. ( Ensemble des structures sociales et des manifestations artistiques, religieuses, intellectuelles qui définissent un groupe, une société par rapport à une autre) . Như vậy kinh tế, chính trị, giáo dục, văn chương , nghệ thuật, phong tục, tập quán, tôn giáo.. .đều là những mặt của văn hóa.


Tuy nhiên, các mặt này đôi khi có liên hệ sâu xa với các tổ chức, cơ cấu khác trong xã hội. Kinh tế, chính trị tuy là những mặt biểu hiện của văn hóa nhưng nó trực thuộc lãnh vực kinh tế, chính trị. Giáo dục cũng là một lãnh vực chuyên biệt. .
Vậy nói đến văn hóa, chúng ta nói đến những sinh hoạt , những hoạt động thiên về tinh thần nhiều hơn là vật chất . Với quan niệm này, nói đến văn hóa,chúng ta có thể đề cập đến văn chương, nghệ thuật, giáo dục, tôn giáo, phong tục, chính trị, kinh tế . Trong nghệ thuật, chúng ta phải nói đến thơ, tiểu thuyết, nhạc , kịch, phim ảnh, và ngành truyền thông đại chúng .



II. tình hình văn hóa Việt nam
Trước thế kỷ 19, nước ta cũng như Nhật bản, Triều Tiên, Mông Cổ, Tây Tạng chịu ảnh hưởng văn hóa Trung quốc. Nền văn hóa này hòa đồng với nền văn hóa dân tộc mang lại cho ta nhiều điều hữu ích . Tổ tiên ta tuy dùng Hán tự, tuy chịu ảnh hưởng văn hóa Trung quốc nhưng bao giờ cũng giữ vững nền độc lập , vẫn hiên ngang bất khuất.
Nhưng từ khi thực dân Pháp đô hộ ta, nền văn hóa ta đã bị thoái hóa mặc dầu trong cuộc tiếp xúc với Tây Âu, chúng ta đã thâu thái được nhiều điều hữu ích.
Chúng ta bị người Pháp cai trị, và đất nước ta bị chia cắt thành ba miền Trung, Nam ,Bắc với ba thể chế khác nhau. Chúng ta đã phải học tiếng Pháp mà bỏ chữ nôm, chữ Hán và cắt đứt hẵn với nền văn hóa trước kia. Pháp chưa bắt dân ta cắt tóc ngắn, mặc âu phục thì một số người Việt Nam hăng hái kêu gọi mặc âu phục, cắt tóc ngắn . Họ là những người chạy theo hình thức chủ nghĩa, chẳng làm lợi gì cho đất nước. Một số người nữa, chịu ảnh hưởng trường Pháp tại Việt Nam hay tại Pháp ,ra làm báo chí, viết tiểu thuyết công kích phong tục tập quán Việt Nam trong đó có những nhà văn trong Tự Lực Văn Đoàn.
Sau 1945, Cộng sản lên nắm chính quyền, tiêu diệt tôn giáo, tiêu diệt gia đình, tiêu diệt văn hóa cũ. Người cộng sản nhân danh cách mạng ( đả phá cái cũ, xây dựng cái mới ), cho rằng mọi cái cũ là xấu . Thực ra vì óc độc tài và thiển cận, họ muốn tiêu diệt tất cả để cho tư tưởng và tổ chức cộng sản phát triển.



1.Gia Đình.
Nét đặc trưng của cộng sản là vô gia đình. Hiện nay, cộng sản đang ở vào giai đoạn xã hội chủ nghĩa thì còn có gia đình, Nhưng khi đã tiến lên cộng sản chủ nghĩa thì trở lại thời bán khai (cộng sản nguyên thủy). Họ muốn tiêu diệt gia đình nên kêu gọi con cái bỏ cha mẹ, chồng vợ bỏ nhau mà đi theo chúng ( thoát ly gia đình ) .Chúng dụ dỗ con cái theo dõi ,tố giác cha mẹ. Chúng bắt con đãu cha, vợ tố chồng. Chúng không muốn con cái tuân phục cha mẹ mà tuân phục lãnh tụ và đảng. Khẩu hiệu của họ là " Trung với đảng, hiếu với dân" khác với văn hóa cũ của ta và loài người là " trung với nước, hiếu với cha mẹ".



2.Tôn giáo.
Nét đặc thù thứ hai trong xã hội cộng sản là vô tôn giáo.Cộng sản muốn hủy diệt tôn giáo nên phá hay tịch thu chùa chiền, đền miếu, khộng cho thờ cúng, biến nơi thờ phượng thành lớp học, trụ sở ủy ban ,kho chứa hàng của Hợp tác xã.. , giết hại các lãnh tụ tôn giáo và tín đồ trung thành...Chúng không cho phát triển tôn giáo, không cho thâu nhận tu sĩ mới, không cho phép cất nhà chùa, nhà thờ mới. Chúng cho công an len lỏi vào hàng ngũ tu sĩ và tín đồ để phá hoại tôn giáo . Chúng lập giáo hội mới dưói quyền điều khiển của chúng, nhưng dân chúng chống đối các sư, cha quốc doanh mà chỉ tuân phục các tu sĩ chân chính.



3.Giáo dục.
Sau 1956, cải cách ruộng đất, cộng sản không cho con cái địa chủ đến trường học. Con cái cán bộ, con cái nông dân được thâu nhận vào trường tiểu học, trung học, đại học và được tuyển vào các cơ quan đảng và nhà nước. Sau 1975, con cái ngụy quân, ngụy quyền phải đạt điểm cao ( 16-22 ) trong khi con cái cán bộ chỉ cần một hai điểm là đỗ. Có những trường đại học không tuyển những sinh viên Phật giáo, Thiên Chúa giáo. Có những môn học chỉ dành riêng cho con em cán bộ lấy cớ là bí mật quốc gia.. .
Nền giáo dục cộng sản là nền giáo dục ngu dân, chúng tạo nên những con vẹt chỉ biết ca tụng đảng ,tạo nên những lớp người ngu phá hoại đất nước. Vì cán bộ thấp kém và sinh viên thấp kém ( hồng hơn chuyên ) cho nên thành quả giáo dục rất thấp kém. Mỗi năm thêm một sa sút.


Chương trình giáo dục chú trọng về tuyên truyền chính trị, xuyên tạc lịch sử, xuyên tạc sự thực. Họ chối bỏ bốn nghìn năm văn hóa dân tộc, chỉ dạy sinh viên, học sinh văn thơ vô giá trị của Hồ Chí Minh, Tố Hữu.. .Họ bỏ quên bốn nghìn năm giữ nước và dựng nước của
tiền nhân mà chỉ đề cao lịch sử đảng cộng sản.
Trường học đã trở thành trung tâm tuyên truyền của đảng. Học sinh, sinh viên học nhồi sọ, học sinh , sinh viên theo dõi nhau và theo dõi thầy. Trong trường cũng như trong mọi cơ quan, tổ chức đảng quyết định mọi thứ, các giáo viên bị coi khinh.
Nội dung và đường lối giảng dạy cộng sản giống phát xít :
Tôn sùng đảng và lãnh tụ
Căm thù, chém giết
Hy sinh cho đảng, quên bản thân
Trung với đảng, hiếu với dân, không hiếu với cha mẹ
Nho giáo là phong kiến, lạc hậu
Tôn giáo là thuốc phiện, là mê tín, dị đoan
Triết học Mac Lê là bậc nhất, là đỉnh cao của khoa học. . .

Nói tóm lại, cộng sản chỉ đào tạo nên những con người nô lệ, ngu dốt, thiếu đạo đức.



3.Văn học, nghệ thuật :
Cộng sản ngăn chận tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do sáng tác. Họ cho rằng văn hóa cũ lạc hậu cho nên đốt sách cũ , giết hại hoặc bỏ tù những nhà thơ,nhà văn không theo chúng.
Các nhà văn, nhà thơ phải tuân theo chỉ đạo về văn hóa của đảng. Họ không có quyền sáng tác theo ý riêng mình. Nhà văn, nhà thơ dưới chế độ cộng sản là những văn nô của đảng. Nếu ai bất tuân thì bị trừng phạt thẳng tay. Các nhà văn, nhà thơ trong Giai Phẩm và Nhân Văn chỉ vì đòi hỏi tự do sáng tác mà bị tù đày khổ ải và nhục nhã.. .
Những nhạc sĩ, văn thi sĩ lãng mạn đã bị kết tội và tác phẩm của họ bị cấm đoán . Chỉ có nhạc ca tụng lãnh tụ, ca tụng chiến tranh là được ca hát rả rích trên đài. Các họa sĩ, điêu khắc gia chỉ được trình bày những ảnh, những tượng lãnh tụ.. .
Cộng sản nắm độc quyền về sách báo và truyền thông đại chúng. Kết cục nền văn hóa cộng sản chỉ đẻ ra những tác phẩm rơm rác, bị quần chúng khinh khi, miệt thị.



4. Ấn Loát và Truyền Thanh, Truyền Hình.
Cộng sản chủ trương tuyên truyền dối trá, phỉnh phờ dân chúng nên chúng rất chú trọng ngành truyền thông đại chúng. Cộng sản xưa nay quan niệm sách báo, truyền thanh và truyền hình là độc quyền nhà nước, không thể để lọt vào tay tư nhân vì sợ tư nhân tuyên truyền chống đảng. Do đó ,cộng sản nắm chặt ngành báo chí và ấn loát, truyền thanh,truyền hình. Và vì vậy, cộng sản thường nói một chiều, tuyên truyền xuyên tạc sự thực, bưng bít sự thực, sáng tối,trưa chiều, dân chúng chỉ nghe toàn một giọng điệu dối trá, phỉnh phờ. Nhưng nghe chán thành nhàm, dân chúng không còn tin tưởng vào báo chí, đài truyền thanh, truyền hình nữa. Họ thường nghe đài ngoại quốc, xem video ngoại quốc.. .



5. Chính trị :
Cộng sản độc tài, chủ trương vô sản chuyên chính, chúng giết ngườI không cần lý do, gây nên bao thảm cảnh. Lãy cớ chống đế quốc, chống tư bản, bảo vệ quyền lợI giai cấp vô sản, ngườI cộng sản để xuất cảng cách mạng, đem chiến tranh khắp nơi trên thế giới.
Trong quốc gia, chúng gây cảnh nồi da xáo thịt, đãu tranh giai cấp, con tố cha, vợ tố chồng . Chúng chủ trương độc tài, cướp đoạt mọị quyền tư hữu của dân chúng, bắt dân chúng làm nô lệ cho đảng. Chúng tước đoạt mọI quyền tự do của con ngườI như tự do tư tưởng, tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng.... Chúng lập một nền dân chủ giả hiệu vì các cuộc bầu cử chỉ là hình thức hợp thức hóa các ứng cử viên của đảng. Chúng nóí đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ nhưng thực tế,nhà nước, quốc hội, tư pháp và đảng đều là một, và nhân dân chỉ là nô lệ đói rách.. .Kết quả, ở đâu có cộng sản là có khủng bố, chém giết.. .Địa ngục trần gian chính là xã hội cộng sản.. .

6. Kinh tế.
Cộng sản cưóp bóc tư hữu con người . Với việc cướp ruộng đất ( cải cách ruông đất ), cướp các cơ sở kinh doanh ( cải tạo thương nghiệp ) , cộng sản đã làm chủ nền kinh tế quốc dân, và bắt dân chúng phải làm nô lệ cho đảng trong trong những hợp tác xã nông nghiệp , nhà máy quốc doanh hay nông trường, công trường.. .
Nhân dân ăn không đủ no, mặc khộng đủ ấm, tình trạng của công nhân, nông dân còn thảm thương hơn thời phong kiến và thực dân. Trong khi đờI sống nhân dân vô cùng khốn khổ thì bọn cộng sản, nhất là bọn cộng sản gộc, được hưởng mọi thứ tiện nghi chẳng thua gì vua chúa. Vì nắm trọn tài sản nhân dân trong tay, chúng đã chiếm công vi tư. Ngoài ra, chúng còn tham nhũng hối lộ, buôn lậu, buôn ma túy để làm giàu. Các chế độ khác cũng có tham nhũng, nhưng tham nhũng ở Việt Nam là sâu nặng nhất vì cộng sản Việt Nam rất tham lam , tàn ác, gian xảo.
Hậu quả của bao năm thống trị là kinh tế suy sụp, đời sống nhân dân khốn khổ, trong khi bọn cộng sản lại xa hoa, sa đọa vì tham nhũng, chiếm đoạt tài sản nhân dân và tài sản quốc gia.
Nói tóm lại, dưới chế độ cộng sản, đời sống tinh thần và vật chất của nhân dân ta vô cùng khốn khổ bởi vì cộng sản đã thực hiện đường lối văn hóa cộng sản, bóp nghẹt mọi thứ tự do con người khiến cho văn học nghệ thuật, tôn giáo, giáo dục ,chính trị,kinh tế . . . suy thoái, lạc hậu, kém cỏi.



iiI. Mục đích và các đường Lối hỗ trợ song song
Cộng sản đã phá hoại văn hóa dân tộc, chúng ta có bổn phận phải xây dựng lại. Hậu quả rất nặng nề, chúng ta không thể phục hồi nhanh chóng được bởi vì cộng sản làm văn hóa sai lầm nên đã gây tai họa đến hàng trăm năm.
Trước khi nói đến đường lối xây dựng văn hóa dân tộc, chúng ta thử bàn đến mục dích và các đường lối hỗ trợ cho công việc xây dựng văn hóa thành công.



1.Mục đích:
Mục đích xây dựng văn hóa của ta là đem lại tự do, dân chủ và hạnh phúc thực sự cho nhân dân Việt Nam.
Cộng sản đã lấy khẩu hiệu tam dân chủ nghĩa của Tôn Dật Tiên nhưng họ đã đi ngược lại.
Họ đã đặt xiềng xích lên đầu, lên cổ nhân dân Việt Nam. Họ đã cướp hết mọi quyền tự do, dân chủ của dân Viêt Nam. Chúng ta phải đem lại tự do , dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam.

2.Các đường lối hỗ trợ song song.
Xã hội là những sinh hoạt có tác dụng hỗ tương. Chúng ta phải thực hiện một cuộc cách mạng toàn diện để đem lại những thành quả to lớn.
Muốn xây dựng văn hóa Việt Nam vững mạnh, chúng ta cần xây dựng những mặt sau vì chúng có liên quan đến văn hóa.
Pháp luật:
Nếu không có một nền pháp trị vững mạnh, chúng ta không thể bảo vệ quyền lợi nhân dân. Chúng ta cần có những luật lệ về giáo dục,về báo chí,về phim ảnh. Chúng ta cần có những luật lệ bảo vệ di tích lịch sử.. .Chúng ta phải tạo nên một xã hội thượng tôn pháp luật, một luật pháp công minh, ngăn chận bóc lột, tham nhũng.. . thì văn hóa mới có thể phát triển.. .
Kinh tế :
Chúng ta phải phải hủy bỏ kinh tế cộng sản, tôn trọng tư hữu. Chúng ta phải dần dần nâng cao kinh tế quốc dân để cho đâu đâu cũng có tiếng cười. Kinh tế có phát triển thì cha mẹ mới có tiền cho con đi học, dân chúng có tiền mua sách báo, phim ảnh...
Giáo dục:
Giáo dục là động lực nâng cao văn hóa. Không có giáo dục thì người ta không đọc được báo,không hiểu được sách. Nền giáo dục cao thì người học, người đọc, người sáng tác, người hoạt động, người nghiên cứu .. .gia tăng đem lại lợi ích cụ thể cho kinh tế, chính trị, xã hội,văn học, nghệ thuật và khoa học. . .



III. NGUYÊN TẮC xây dựng văn hóa việt nam
Có nhiều nguyên tắc để xây dựng văn hóa, song thiết nghĩ những nguyên tắc sau đây là những nguyên tắc căn bản.

1. Phát huy văn hóa truyền thống.
Đất nước đã tồn tại hơn bốn nghìn năm văn hiến,và ông cha ta đã từng chiến đãu anh dũng để bảo vệ đất nước. Ta có ngôn ngữ, văn học nghệ thuật riêng . Sự kiện này cho biết ta có một nền văn hóa vững mạnh.
Cộng sản muốn xoá sạch văn hóa cũ, còn ta quyết tâm phát huy và duy trì văn hóa cũ.
Ta có những ưu điểm và khuyết điểm, những phong tục, tập quán tốt song cũng có những phong tục tập quán xấu. Chúng ta giữ lại những cái tốt, phát huy cái tốt, đồng thời bài trừ những hủ tục. Những quan niệm về trung tín ,hiếu để , nhân nghĩa,liêm sỉ là những điều tốt chúng ta cần khuyến khich . Cộng sản cũng nói bài trừ hủ tục nhưng sự thực là chúng bài trừ tất cả vì họ cho rằng cái cũ đều xấu, tôn giáo là xấu.

.Thâu thái tinh hoa nhân loại.
Chúng ta cần phải học hỏi những cái hay của người về văn học, nghệ thuật để bồi bổ cho văn hóa ta. Chẳng hạn, chúng ta phải học cách làm việc nghiêm túc và chăm chỉ , cách sống vệ sinh và sạch sẽ của người tây phương. Chúng ta cử du học sinh ra nước ngoài học tập, mời giáo sư ngoại quốc đến giảng dạy hoặc thuyết trình , lập ban dịch thuật phiên dịch sách báo nuớc ngoài, cử các phái đoàn đi quan sát, học hỏi ngoại quốc.. .

Công bằng:
Một xã hội tốt đẹp là một xã hội công bằng. Và con người luôn luôn đòi hỏi công bằng.
Chúng ta phải làm sao cho mọi trẻ con đều có thể đến trường, mọi người đều có cơ hội phát triển, mọi người đều có việc làm, mọi người đều có mái ấm gia đình, mọi người đều có cơm no, áo ấm. Chúng ta không phân biệt giai cấp như cộng sản, chúng ta đối xử bình đẳng, không phân biệt tôn giáo,giới tính, đảng phái, sắc tộc...

Trung đạo
Trung đạo là chánh nghĩa, là con đường hợp lý, tránh những cực đoan để đi đến phát triển
toàn diện. Cộng sản thường cực đoan và dốt nát. Và cực đoan thường đi đến bất quân bình và sụp đổ. Cộng sản chú trọng chính trị mà ít chú trọng đến kinh tế cho nên kinh tế suy sụp. Khi kinh tế suy sụp thì chính trị cũng sụp đổ theo. Cộng sản nói vừa chuyên vừa hồng nhưng thực tế cộng sản chủ trương hồng hơn chuyên cho nên họ chỉ có những người dốt theo họ và phá hoại đất nước với cái ngu của giai cấp bần cố nông.
Trong tương lai, chúng ta xây dựng một nền văn hóa cho toàn dân, một nền văn hóa tự do, dân chủ nhưng phải theo con đường phát triển cân đối, tránh tình trạng lạm phát như lạm phát báo chí, lạm phát đảng phái,lạm phát tiểu thuyết, lạm phát đại học.. .Ở đãy, chúng ta đòi hỏi nhà cầm quyền phải có những người tài đức, pháp luật nghiêm minh, ngăn chận bọn lưu manh thừa nước đục thả câu hoặc lạm dụng tự do.




IV. CÔNG CUộc Xây dựng văn hóa Việt Nam
Đây là một công việc khó khăn vì cộng sản đã phá họai tất cả, cho nên chúng ta phải làm lại từ đầu. Đây cũng là một công việc phức tạp, đa diện, phải có nhiều bộ óc nghiên cứu,thảo luận. Nay trong hoàn cảnh này, chúng tôi tạm vạch sơ vài nét căn bản để sau này có một chương trình đầy đủ hơn.




Văn học
Cộng sản chỉ đề cao thơ văn cộng sản mà bỏ quên văn học ông cha. Sau này, chúng cũng nói đến Nguyễn Du, Nhất Linh nhưng chỉ lấy lệ.
Chúng ta phải dịch thuật, biên khảo,giảng dạy những tác phẩm của tiền nhân. Chúng ta phải thành lập ban văn học gồm những ngườI tài đức xứng đáng, không phân biệt tôn giáo, đảng phái, giớI tính.. .để làm tự điển, dịch thuật,nghiên cứu. . .
Chúng ta thực hiện tự do sáng tác, tự do tư tưởng nhưng thiết tưởng phải ngăn chận bọn con buôn và bọn sa đọa ấn hành, sản xuât tiểu thuyết, thơ , phim ảnh đồi trụy và bạo động.


Nghệ thuật.
Chúng ta tôn trọng tự do tư tưởng, tự do sáng tác nhưng tránh khuynh hướng kích dục và sa đọa làm hại thanh thiếu niên. Chúng ta cố gắng khôi phục nghệ thuật cũ như hát chèo, hát bội, cải lương và âm nhạc cổ truyền.
Chúng ta phải thành lập viện Nghệ thuật để bảo tồn văn hóa cũ và phát huy văn hóa mớI cho kịp trào lưu thế giới.



Báo Chí và Phim Ảnh.
Báo chí và Truyền Thanh, Truyền hình đóng vai trò quan trọng trong quốc gia và xã hộI ngày nay. Báo chí và truyền thanh truyền hình có vai trò phản ánh quan điểm quần chúng nhân dân, đóng góp vào sự phát triển giáo dục, kinh tế, chính trị.., và đem lại niềm vui cho nhân dân.
Chúng ta tôn trọng nguyên tắc tự do và dân chủ, để cho tư nhân làm báo chí, làm truyền thanh, truyền hình nhưng chúng ta phải tránh những sách báo, phim ảnh kích động tình dục và bạo động, hoặc vu khống, xuyên tạc, mạ lị .. .
Ở đây, chúng ta cũng đòi hỏi pháp luật nghiêm minh , quy chế báo chí đầy đủ, rõ ràng vừa tôn trọng tự do, dân chủ nhưng cũng bảo vệ quyền lợi nhân dân.



4. Giáo dục.
Cộng sản chủ trương độc quyền giáo dục. Nay cộng sản cho mở các trường dân lập, bán công nhưng thực tế vẫn là đảng nắm quyền kiểm soát. Ngay cả đại học tư ngày nay cũng do đảng nắm quyền .
Nền giáo dục của chúng ta phải mang những tính chất sau:
Giáo dục toàn dân.
Đây là nền giáo dục vì dân, cho dân. Dân chúng có quyền tham gia vào công cuộc giáo dục , không phải là độc quyền của Đảng, Nhà nước như cộng sản chủ trương. Và trong nền gíáo dục này, mọi người đều có thể đến trường, không phân biệt tôn giáo,giai cấp.. .


Giáo dục toàn diện.
Chúng ta chủ trương đào tạo những thế hệ trẻ tài đức song toàn, đầy đủ trí dục, đức dục và thể dục. Chúng ta nhắm đào tạo những thế hệ trẻ giỏi khoa học nhưng cũng giỏi văn học ,nghệ thuật. Ngày nay, khoa học tiến triển, chúng ta đào tạo những thế hệ gỉỏi khoa học kỹ thuật để xây dựng đất nước. Cộng sản dạy dối trá, bưng bít, thực thi chính sách ngu dân , chúng ta chủ trương dạy thanh thiếu niên công bằng, nhân,nghĩa ,lễ trí ,tín...đồng thời dạy con người biết làm việc theo khoa học nghĩa là tôn trọng sự thực, sự chính xác, óc lý luận,làm việc có phương pháp.



5. Tôn giáo.
Chúng ta không thể phủ nhận sức mạnh của tôn giáo trong đời sống văn hóa dân tộc.
Cộng sản đã tỏ ra tàn ác khi cấm đoán mọi sinh hoạt đảng phái, tôn giáo . Đấy không phải vì khoa học mà vì óc độc tài thống trị, sợ tôn giáo chống lại họ.
Chúng ta tôn trọng tự do, tôn trọng nhân quyền, nên chúng ta phải tôn trọng sự phát triển tôn giáo. Cộng sản đã giết hại các tu sĩ và tín đồ, cho người nằm vùng trong các giáo hội, tịch thu tài sản giáo hội, chúng ta phải tuyên dương sự hy sinh của họ, vạch mặt bọn gian ác, bọn nằm vùng phá hoại tôn giáo, đồng thời trao trả tài sản cho giáo hội.
Muốn đạt được điều này, nhà cầm quyền phải công bằng, không thiên vị, đồng thời pháp luật phải nghiêm minh, trừng phạt những kẻ phá hoại tôn giáo, lợi dụng tôn giáo và những tu sĩ vi phạm pháp luật quốc gia.



Bảo tồn Di tích Lịch sử.
Cộng sản phá hoại di tích lịch sử quốc gia. Chúng lấy chùa chiền làm Hợp tác xã, phá đình miếu để làm cầu cống. Chúng phá Đồng Đăng, Ngũ Hành Sơn, lấy đá xây nhà, làm xi măng. . . Chúng ăn cắp bảo vật trong cung điện, chùa chiền, mộ cổ để bán cho ngoại quốc. . .bởi vì chúng căm thù phong kiến,tư bản và muốn làm giàu .Ngày nay, cộng sản muốn ăn tiền ngoại quốc,nhất là tiền của UNESCO, chúng đã sơn phết di tích lịch sử nhưng việc sửa sang chẳng thấm vào đâu với việc phá hoại ghê gớm đã và đang xảy ra.
Nay chúng ta phải ra sức bảo tồn di tích lịch sử và danh lam,thắng cảnh đất nước. Chính phủ và tư nhân phải trả lại đất đai, chùa chiền ,nhà thờ, đình miếu đã xâm chiếm . sang đoạt. Tòa án phải đưa những kẻ phá hoại di tích lịch sử ra trước pháp luật.





Trên đây chỉ là những nét sơ lược . Trong tương lai, khi cộng sản đã sụp đổ, chúng ta phải
tập họp những nhà văn hóa tài ba của đất nước để thiết lập một chương trình hoàn hảo hơn. Có như vậy, công cuộc xây dựng văn hóa của ta mới đạt thành quả to lớn và nhanh chóng hơn.

Nguyễn Thiên Thụ

No comments:

Post a Comment