Pages

Saturday, November 26, 2016

TIẾN SĨ GIẤY - HỒ CHÍ MINH- CÁ CHẾT =TRUNG CỘNG=THƠ

Thursday, 20 October 2016


 TIẾN SĨ GIẤY VIỆT CỘNG
  Xin đừng hỏi tiến sĩ ở đâu!
Tư Nghèo (Danlambao) - Blogger Phạm Thanh Nghiên viết "Ngay khi xảy ra hiện tượng cá chết hàng loạt và thảm họa môi trường, nhiều người dân đã đặt câu hỏi: Cá chết, hơn 24 ngàn tiến sĩ ở đâu?" (*) làm tui lo như... cá sắp chết! 24 ngàn ông bà tiến sĩ xã hụi chữ nghĩa này mà tung chăn bò ra khỏi mền, ào ào lên tiếng tại sao con cá lại chết, dân ăn cá nục có gục không thì có đường cả nước ca bài như có bác Hồ trong ngày vui Vũng Áng: "phải ăn tới khoảng 1,5 tấn cá này trong 1 ngày mới bị ảnh hưởng."... Ta cứ ăn, ta cứ nhậu, ta cứ bình an dưới tấm bảng chỉ đường của chế độ!!!
Tiến sĩ ở đâu? Tiến sĩ ở đây! Bà tiến sĩ Nguyễn Thị Hồng Minh, Tốt nghiệp kỹ sư Đại học Công nghiệp cá ở Liên Sô năm 1975, tiến sĩ kinh tế của trường-nào-không-biết. Bà này vốn là Thứ trưởng Bộ Thủy sản, bây giờ về vườn lại đang hăm he bước vào lãnh vực quảng cáo cá nục Phenol, ăn cả tấn vẫn an toàn trên xa lộ: “với hàm lượng 0,037 mg/kg Phenol có trong cá nục, thì một người dân bình thường phải ăn tới khoảng 1,5 tấn cá này trong 1 ngày mới bị ảnh hưởng.”
Nếu 24 ngàn tiến sĩ mở miệng dưới chế độ định hướng chủ nghĩa này thì đa số sẽ mở miệng theo định hướng của đảng bà Minh... Hồng hơn chuyên - cá chết người không chết; hay ngược lại cá nục người sẽ gục?
Trước hết, nhìn vào thành phần 24 ngàn tiến sĩ này.
Đứng đầu chót vót đỉnh cao trí tuệ này là thành phần "tiến sĩ lãnh đạo". Có chót vót mới dẫn dắt 90 triệu người dân theo con đường "bác đi" chứ.
Chóp bu danh sách là tiến sĩ côn đồ, cựu trùm côn an, đương kim chủ tịch nước Trần Đại Quang. Tên chủ tịch nước có tờ khai sanh giả và bằng tiến sĩ lộng-kiếng này mà lên tiếng thì chỉ có nước dân sẽ gục theo cá nục - không gục bằng phê nôn phê niếc gì cả mà gục bằng dùi cui và nắm đấm.
Ngồi trên đầu ngài chủ tịch nước này là tiến sĩ chúa đảng Nguyễn Phú Trọng. Ông sĩ lú này nếu được hỏi về tình hình tiêu thụ cá phenol thì bảo đảm sẽ lôi cái cái bằng tiến sĩ xây-dựng-đảng-cướp ra mà đập vào đầu nhân dân và phán: cá biển đông vẫn yên tĩnh; và phê nôn là cái gì vậy các đồng chí? Lực lượng phản động mới có khả năng diễn tiến hoà bình là đảng ta vừa phê vừa nôn... hả hả hả!?
Theo chân 2 ngài tiến sĩ đứng đầu đảng và nước này là một lũ tiến sĩ dốt chuyên tu ngu tại chức đang lúc nhúc ký sinh trùng trong trung ương đảng, các bộ ban ngành của chú phỉnh, cuốc hội, tỉnh thành. Khả năng lên tiếng tài tình của các ông bà tiến sĩ này về thảm họa môi trường cá chết là nhảy bỏm xuống vùng biển phía nam, xa xa đàn cá chết, tung tăng vọc nước và nhậu hải sản để làm bằng chứng yêu em như yêu cá biển Đông.
Còn lại trong số 24 ngàn tiến sĩ định hướng sở hụi chủ nghĩa là những nhà trí ngủ thiên thu.
Hơn nửa thế kỷ nay các ông bà này trùm chăn kín mít, triệu con cá chết ương dọc dài bờ biển Đông làm gì đủ mùi thối để các bậc trí giả này lồm cồm bò dậy mà rằng: cái gì thối vậy ta!? Bao nhiêu năm đêm đêm ngửi mùi hương, mùi hoa thối nồng nàn của đảng, các vị ấy đã trơ gan cùng tuế nguyệt với những thối tha.
Cho nên đừng hỏi tiến sĩ ở đâu cho tốn hơi. Chỉ có một thiểu số người dân cất lên tiếng nói cho sự thật và đòi hỏi minh bạch. Cho dù tiếng nói đó có bị các ngài tiến sĩ lãnh đạo côn đồ đem bắt nhốt vào nhà tù trung tâm bảo trợ xã hội thì sự thật giam cầm vẫn có giá trị ngàn lần so với những xảo trá tự do.
16.06.2016
Tư Nghèo
danlambaovn.blogspot.com
 *) http://danlambaovn.blogspot.com/2016/06/tien-si-ay-chu-au.html
Tiến sĩ đây chứ đâu!
Phạm Thanh Nghiên (Danlambao) - Ngay khi xảy ra hiện tượng cá chết hàng loạt và thảm họa môi trường, nhiều người dân đã đặt câu hỏi: Cá chết, hơn 24 ngàn tiến sĩ ở đâu? Câu hỏi (rất chính đáng) này còn xuất hiện trên những băng rôn, khẩu hiệu của những người biểu tình hiền lành. Song, dù hiền lành (và chính đáng) như thế nhưng chuyện bị ăn đòn hoặc ngay tại “hiện trường” biểu tình, hoặc sau khi bị bắt về đồn công an hay nhà tù trá hình mang tên “Trung tâm bảo trợ xã hội”, vẫn là chuyện đương nhiên.
Thôi, chuyện biểu tình tạm thời không nhắc ở đây nữa.
Trở lại với câu chuyện “lùm xùm” của các quan to và những ông/ bà mang hàm tiến sĩ quanh vụ hơn 30 tấn cá nhiễm độc.
Đến hôm nay, cuộc tranh cãi giữa các “cơ quan chức năng” về “chuẩn Phenol” vẫn chưa ngã ngũ. Giữa cơn giằng co “độc - không độc; được phép - không được phép sử dụng” thì người dân chỉ còn biết thở dài tiếc đồng tiền đóng thuế, và suy tính làm sao để mình và gia đình mình không trở thành những người gặp phải “tai nạn ăn uống”.
Vậy chất Phenol là gì?
Xin trích nguyên văn định nghĩa về chất Phenol trên trang Khoahoc.TV: “Phenol là một loại hóa chất độc hại, cấm dùng trong thực phẩm. Đây là chất rắn, tinh thể không màu, có mùi đặc trưng, nóng chảy ở 43°C, rất độc, gây bỏng nặng khi rơi vào da”.
Cuộc họp (lại họp) ngày 14/06/2016 giữa các “cơ quan chức năng” do UBND tỉnh Quảng Trị chủ trì, vẫn là cuộc tranh cãi xem phenol có phải là chất độc bị cấm trong thực phẩm theo quy chuẩn Việt Nam hay không. Và mọi sự vẫn kết thúc bằng việc… tranh cãi. Điều này khiến người ta liên tưởng tới cuộc họp báo của Chính phủ hôm 2/6/2016. Đây là cuộc họp báo được người dân chờ đợi để được nghe công bố về nguyên nhân cá chết hàng loạt ở miền Trung. Cuộc họp kết thúc, ông Bộ trưởng Thông tin và Truyền thông Trương Minh Tuấn (một trong 3 đại diện chủ trì) tuyên bố dõng dạc và xanh rờn “đã xác định nguyên nhân cá chết nhưng chưa thể công bố”. Đại bộ phận dân chúng rơi vào trạng thái thất vọng, cảm giác như bị lừa và chỉ còn biết chửi thề vài câu trong sự bất lực. Có người ví von, đang đói đưa tiền nhờ một đứa mua giúp cái bánh. Mua xong “nó” rất tử tế bóc sẵn rồi đòi đút cho mình, nhưng khi vừa há miệng ra thì “nó” cho tọt miếng bánh vào miệng “nó” rồi nuốt ực một cái.
Thôi, chuyện chính phủ cũng chả muốn bàn ở đây.
Trở lại chuyện hơn 30 tấn cá nhiễm độc và cuộc tranh cãi chưa phân định thắng thua giữa các ông to bà lớn. Công luận lại thoáng chút giật mình chứng kiến phát ngôn của một cựu quan chức. Vậy là thêm phần đa dạng, phong phú khi bổ sung trong thành phần lãnh đạo có cả cũ lẫn mới, thể hiện rõ nét hai chữ “vì dân”, thế còn đòi hỏi gì nữa.
Người mới vào cuộc là bà Nguyễn Thị Hồng Minh, cựu Thứ trưởng Bộ Thủy sản (nay đã sáp nhập vào Bộ NN&PTNT). Lưu ý, bà là tiến sĩ, trí thức hẳn hoi. Bà tiến sĩ khẳng định: “với hàm lượng 0,037 mg/kg Phenol có trong cá nục, thì một người dân bình thường phải ăn tới khoảng 1,5 tấn cá này trong 1 ngày mới bị ảnh hưởng.”
Bà cựu quan chức còn tỏ ra khá coi thường mấy ông đương kim quan chức bằng cách “đưa ra khuyến cáo là người tiêu dùng, dư luận xã hội không nên quá hoang mang, lo lắng trước thông tin cá nục chứa chất Phenol mà cơ quan chức năng tỉnh Quảng Trị công bố mới đây”- tường thuật từ trang Dân Trí.
Đấy, một khi mà Tiến sĩ đã phán, thì dân cứ yên tâm mà ăn cá mỗi ngày. Ăn thoải mái, ăn thả phanh nhé. Sống ở xứ thiên đường xã hội chủ nghĩa, sung sướng thế đâu dễ chết. Ngay cả khi một người ăn 1,5 tấn cá nhiễm Phenol mỗi ngày cũng chỉ bị ảnh hưởng, chứ nói chi chuyện chết.
Và một khi bà Tiến sĩ này và hơn 24 ngàn tiến sĩ khác chưa lên tiếng về thảm họa môi trường, về hiện tượng cá chết hàng loạt ở Miền Trung, thì dân ta cũng cứ bình tĩnh, không nên hoang mang lo lắng làm gì, cho mệt.
Đấy, như thế là đã rõ rồi nhá. Cá chết, tiến sĩ ở đây chứ đâu.
16/6/2016
Phạm Thanh Nghiên
danlambaovn.blogspot.com

Posted by sontrung at 3:16 PM No comments:
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 421
BS. NGUYỄN LƯƠNG TUYỀN * HỒ CHÍ MINH


Hồ Chí Minh & Đảng Cộng Sản Việt Nam trong
THẢM KỊCH ĐẦY MÁU và NƯỚC MẮT CỦA DÂN TỘC
Nguyễn Lương Tuyền (Montréal CANADA )

Năm 1930, Hồ Chí Minh và Đảng Cộng Sản Đông Dương bắt đầu chính thức hoạt động tại VN, theo lệnh của Cộng Sản Quốc Tế. Đông Dương Cộng Sản Đảng của ông Hồ đã nhiều lần đổi tên mục đích để sống còn. Đầu thập niên 40's, CSVN cướp được chính quyền. Cho tới lúc này, Ông Hồ và đám tay chân Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh ..... vẫn dấu '' cái đuôi Cộng Sản '' của chúng để tham dự vào một chánh quyền liên hiệp trong đó Hồ Chí Minh làm Thủ Tướng, Võ Nguyên Giáp làm Bộ Trưởng Quốc Phòng. Pháp trở lại Đông Dương với sự giúp đỡ của Quân độ Anh ngay khi thế chiến thứ 2 chấm dứt với sự toàn thắng của Đồng Minh . Ngày 23 tháng 9 năm 1945, quân Pháp đã dùng võ lực giải tán chánh phủ của miền Nam, giao lại chánh quyền cho Pháp. Cuộc chiến tranh du kích chống Pháp bắt đầu ở Miền Nam.
Tại Miền Bắc của VN, Hố đã ký một Tạm Ước ngày 6 tháng 3 năm 1946 với Pháp để Quân Pháp trở lại Miền Bắc của quê hương. Ít lâu sau - ngày 19 tháng 8 năm 1946 - chiến tranh Việt - Pháp bùng nổ ngay tại Hà Nội giữa Pháp và Việt Minh. Thực ra những người thực sự đối đầu với Quân Pháp tại Hà Nội là các Tự Vệ Thành , các thanh niên tiểu tư sản của Hà Nội. Các Tự Vệ Thành đã cầm chân quân Pháp trong gần 2 tháng trời, tạo một hành lang cho dân Hà Nội đi thoát ra khỏi thành phố trong an toàn. Vệ Quốc Đoàn của CS và các lãnh tụ của họ đã rời khỏi Hà Nội , đến nơi an toàn trước khi cuộc nổ súng diễn ra. Hồ Chí Minh hô hào toàn quốc kháng chiến, rút về An Toàn Khu ở Việt Bắc. Quê hương bị tàn phá vì cả hai phía :
- quân viễn chinh Pháp trong các trận đánh, các chiến dịch hành quân càn quét..
- quân kháng chiến trong các chiến thuật '' vườn không nhà trống , tiêu thổ kháng chiến ''
Cuộc chiến gọi là Chiến tranh Đông Dương lần thứ nhất kéo dài từ năm 1946 cho đến năm 1954 . Hiệp định Genève chia đôi đất nước ở vĩ tuyến 17: nửa quê hương từ vĩ tuyến 17 lên phía Bắc thuộc về Đảng CS của ông Hồ và các đệ tử của ông . nửa quê hương kể từ miền Nam vĩ tuyến 17 thuộc về Người Việt quốc gia + gần 1 triệu người Bắc từ bỏ quê hương để vào Nam lánh nạn CS. Hội nghị Genève chưa ráo mực, CS Bắc Việt đã bắt đầu kế hoạch xâm lăng Miền Nam nhất là sau khi bản :: '' Đề cương Cách Mạng Miền Nam '' của Lê Duẩn được phổ biến cho các tên nằm vùng ở Nam Việt. Trong bản Đề Cương, Lê Duẩn quả quyết để '' giải phóng '' Miền Nam, Đảng CSVN phải dùng võ lực để chiếm trọn Miền Nam. Võ lực là con đường duy nhứt dù phải '' xẻ dọc dẫy Trường Sơn ''

Chiến tranh xâm lăng Miền Nam- theo những tài liệu được bạch hóa gần đây- được CS VN của Ông Hồ và đồng bọn phát động ngay khi Hội Nghị Genève còn chưa khô mực trên các ký kết.
Cuộc chiến gọi là '' Chiến tranh Đông Dương lần thứ hai hay cuộc xâm lăng cưỡng chiếm Miền Nam đã kéo dài 21 năm. Một cuộc chiến xâm lược không hơn không kém, cuộc chiến đầy máu và nước mắt trong đó Quân Dân Miền Nam chỉ chiến đấu trong hoàn cảnh tự vệ. Sau khi chiếm được toàn Miền Nam, CSVN hiện rõ ra bộ mặt của những '' tên cướp của giết người, những con quỉ tàn độc đội lốt người '' Những con quỉ đó là nguyên nhân khiến người dân Miền Nam phải bỏ nước ra đi bằng mọi phương tiện. Hơn 1/2 triệu người đã bỏ mình trên đường vượt biên đi tìm tự do. Hàng triệu, triệu gia đình tan nát cũng vì 2 chữ  '' tự do ''.
Các hình thức giết người man rợ nhứt từ năm 1930 cho tới nay được CSVN xử dụng như mổ bụng, chặt đầu, chôn sống, giết cả gia đình bất kể ke già người trẻ kể cả những em bé sơ sinh...... . Cả một không khí '' sợ hãi, chết chóc '' bao trùm lên cả đất nước quê hương. Tại các vùng do CS kiểm soát, mọi người nín thở đợi chờ ngày, đêm '' thần chết CS '' hiện ra đưa họ đi thủ tiêu .Tội ác mà Hồ và đám lãnh đạo CSVN gây ra cho dân tộc từ năm 1930 đến nay không có một ngòi bút nào tả hết. Tội ác đó được đám hậu duệ của Hồ tiếp tục cho tới ngày nay. Tội ác của thể chế CS trên toàn thế giới đã bị Nghị Viện Âu Châu kết án và phơi bầy. Các nước ở Đông Âu cũng như ngay tại Nga Sô, Đảng CS đã hoàn toàn tan vỡ, bị vất vào sọt rác. VN là 1 trong 4 nước vẫn duy trì chế độ CS bằng mọi cách , mặc kệ các trào lưu dân chủ tại Nga Sô (La Mecque của chế độ CS ). Các hậu duệ của Hồ đang sống vào giờ thứ 25 của Phong Trào CS. Đám hậu duệ của Hồ thừa biết điều đó nhưng họ vẫn duy trì và bám vào quyền lực để sống còn.
Trong 86 năm hiện hữu, trong đó có 62 năm nắm quyền , độc tài tuyệt đối trên sinh mạng của mỗi người dân, Hồ và các hậu duệ trong Đảng CSVN đã phạm rất nhiều tội ác đối với dân Việt . Sau đây là một số tội ác của Hồ và của Đảng CSVN :
* đã du nhập, bằng võ lực, vào VN một chủ nghĩa ngoại lai gọi là Chủ Nghĩa CS. Hồ và đồng bọn đã dùng bạo lực, giết chóc dã man không bút nào tả xiết để bắt dân Việt phải chấp nhận chế độ này. CSVN và ông Hồ đã dùng đủ mọi phương tiện trong đó có bạo lực, để thay thế nền văn hóa, văn học cổ truyền bằng một nền văn hóa Max- Lênine, một nền '' văn hóa mất dạy của dân đầu đường xó chợ '' . Một nền văn hóa của nói dối, lường gạt, ăn cắp, ăn cướp.....mất hẳn nhân tính con người.
Thử nhìn về VN, nhìn những sinh hoạt của người dân ta sẽ thấy được dễ dàng ảnh hưởng của văn hóa CS lên con người: nói dối, ăn cắp, ăn cướp, giết người không gớm tay. Hãy nhìn '' những tên ăn cướp CS Bắc Việt '' hăm hở, hồ hởi phấn khởi vào Miền Nam ngay sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, để '' VÀO,VƠ, VÉT, VỀ '' theo đúng khẩu hiệu 3V của các đồng chí. Gia đình xụp đổ vì cảnh '' con tố ,đánh, giết cha mẹ; vợ tố cáo chồng cùng những cảnh đời vô luân thường đạo lý, những thái độ vô cảm của con người đối với con người........ đầy rẫy trên báo chí, truyền thanh mỗi ngày. Thí dụ hai tiếng '' cảm ơn '' đã biến mất trong ngôn ngữ Việt thường nhật thay vào đó là những tiếng chửi thề tục tỉu phát ra từ miệng mọi người từ già đến đứa trẻ.. Hủy diệt văn hóa trên 4000 năm của dân tộc là một tội trời không dung đất không tha . Phải vài thế hệ dân Việt mới '' gột rửa ''được ảnh hưởng của văn hóa Cộng Sản .
*tội thứ hai là tội bán nước cho kẻ thù truyềnkiếp phương Bắc.
Khi Hồ và đồng bọn lậy van TC để xin viện trợ, họ không hiểu - hay cố tình không hiểu - là họ đang bán quê hương cho TC. TC không cho không ( free of charge ) người và võ khí trong chiến tranh Đông Dương lần 1 và lần 2. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, CSVN - nói trắng ra là người dân VN - phải è cổ trả nợ. Trả nợ bằng cách gán đất đai của quê hương cho TC. Cuộc chiến tranh biên giới giữa 2 Đảng CS '' anh em (?) '' năm 1979, VN mất khoảng 789 km2 vùng biên giới. Sau khi CS Nga Sô và CS ở Đông Âu xụp đổ, CSVN quay lại thần phục TC để sống còn. Phạm Văn

Đồng, Nguyễn Văn Linh và Đỗ Mười đã ký hiệp ước với TC tại Thành Phố Thành Đô , thuộc tỉnh Tứ Xuyên. Cho tới giờ phút này, nội dung của cái gọi là Hiệp Ước Thành Đô không được tiết lộ. Đất nước VN là của riêng của Đảng CSVN ? ta tự hỏi.
Đến ngày 30 tháng 12 năm 1999, CSVN lại cắt thêm đất của quê hương, hiến dâng cho TC. Sự thực, CS VN đã cắt một giải đất có chiều dài 1300 km, chiều ngang từ 2 đến 12km cho TC. Tính ra quê hương mất khoảng 15000 km2 . Ải Nam Quan, hang Pac Bó '' yêu quí của Bác.... đều bị sát nhập vào nước Tầu.
Trong Vịnh Bắc Bộ, sau những cuộc đi đêm giữa TC và VNCS, VN mất 16 000 km2 vùng vịnh cho TC. Trên thực tế, từ xưa đến nay, người Tầu luôn luôn có ý định xâm chiếm các nước lân bang. VN đã nằm trong tầm ngắm của Tầu từ ngàn xưa. Việc CSVN dựa vào CS Tầu trong chiến tranh Đông Dương 1 và 2 là cơ nội '' ngàn năm một thuở '' cho TC xâm lăng VN.
Nhiều quan sát viên cho rằng VN đã mất về tay TC. Việc chiếm cứ toàn thể nước Việt, đổi tên VN thành một quận, huyện của Trung Hoa , chỉ còn là vấn đề thời gian. Quả thực, TC đã bao vây toàn nước Việt:
* người Tầu đã và đang tiếp tục lập nghiệp, bén rễ trên quê hương ta. Người Tầu đang tràn ngập quê hương VN, từ Bắc vô Nam. Miền Cao Nguyên do TC chiếm , lấy cớ là để khai thác boxit. Trê thực tế đó là những binh lính TC. Trên quê hương VN, người Tầu có những Đặc Khu như ở Đà Nẵng, Hà Tĩnh, Lạng Sơn , Bình Dương....Người Việt bí cấm héo lánh tới những nơi này. Đặc Khu Vũng Áng ở Hà Tĩnh đang được dư luận chú ý vì các chất thải cực độc đổ ra biển đã khiến cá chết hàng loạt, nhuộm trắng biển Miền Trung. Ngoài khơi miền Trung , biển đã và đang bị ô nhiễm nặng nề. Hoạt động của các ngư phủ bị tê liệt.
* Phía Đông, bờ biển VN bị TC gần như phong tỏa. Hạm đội tầu đánh cá của TC lên đế gần 50 000 tầu đang biến cả biển Thái Bình Dương thành Miền biển của TC. THực ra các tầu đánh cá đó là những đơn vị xung kích trá hình của Hải Quân của TC.
* phía Tây, với hàng chục chiếc đập nước xây ở thượng nguồn sông Cửu Long, TC có thể điều chỉnh lưlương nước sông khiến các đồng bằng ở hạ lưu của sông trở nên vô dụng vì hạn hán '' nhân tạo ' do TC gây ra '.Nước biển mặn đã đổ vào đông bằng sông Cửu Long , biến vùng này trở nên vô dụng cho việc trồng lúa cũng như giết hết cá nước ngọt của sông này, vốn dĩ là vựa cá của Miền Nam Việt Nam.
* Tội thứ ba :CSVN là thủ phạm -trực tiếp hay gián tiếp- của khoảng từ 3 đến 5 triệu người chết trong suốt chiều dài của Lịch Sử của Đảng CSVN. Kể từ khi xuất hiện ở VN năm 1930, Đảng CSVN đã ngấm ngầm hay công khai tiêu diệt các Đảng phái của người Quốc gia. Đôi khi CSVN mượn tay quân Pháp để tiêu diệt các người Việt Quốc Gia. Hiệ^định sơ bộ 6-3-1946 đã để CSVN rảnh tay tiêu diệt các đảng phái quốc gia. Sau đây là vài thí dụ trong muôn vàn tội ác của CSVN :
- vụ Ôn Như Hầu
Hồ đã ra lệnh cho Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh....tìm cách loại bỏ các đảng phái của người quốc
gia như: Việt Nam Quốc Dân Đảng, Việt Cách, Việt Quốc,Đại Việt... ..Thủ tiêu những phần tử không theo Đệ Tam Quốc Tế như những nhân vật của Đệ Tứ Quốc Tế Troskyste như : Nguyễn An Ninh, Tạ Thu Thâu, Phan văn Hùm, Hồ Hữu Tường, các nhân vật cao cấp của các tôn giáo như Tự Vệ Công Giáo,Hòa Hảo. Một sự kiện nổi bật trong việc loại trừ các người quốc gia là vụ án Ôn Như Hầu. Võ Nguyên Giáp đã âm mưu tạo ra vụ Phố Ôn Như Hầu để tiêu diệt Việt Nam Quốc Dân Đảng với sự tiếp tay của quân Pháp. Võ Nguyên Giác đã vu oan cho Việt Nam Quốc Dân Đảng  ( VNQĐD ) đã giết người rồi chôn ở vườn của căn nhà số 9 Phố Ôn Như Hầu. Ngày 12/7/1946 , theo lệnh Trường Chinh, Cộng Sản đã bất thần đột nhập trụ sở của VNQĐD ở số 9 Ôn Như Hầu . Hàng trăm người bị CS giết nhưng chúng lại đổ thừa cho VNQDĐ . Lấy cớ đó Quân Pháp và quân đội của CSVN đã tấn công các căn cứ của VNQĐD tại miền Bắc và miền Trung. VNQĐD tan vỡ, một số lãnh tụ như Nguyễn Hải Thần, Nguyễn Tường Tam ..... phải đi trốn còn Khái Hưng Trần Khánh Giư bị CS bắt rồi bị thủ tiêu. Khi chiến tranh với quân Pháp bùng nổ, CSVN đã thủ tiêu những người bị họ giam giữ tại Hỏa Lò ở Hà Nội. Có khoảng 5000 người bị CS giết.

- cải cách ruộng đất
Rập theo '' khuông vàng thước ngọc '' của CS Trung Quốc, năm 1953 cải cách ruộng đất (CCRĐ) được ông Hồ và đảng CSVN phát động trên toàn cõi miền Bắc qua sắc lluật 42 / SL được ban hành ngày 1/7/1951 . CSVN cho chỉ tiêu là 5% dân làng là thành phần địa chủ. Các Đội Cải Cách và người dân bị học tập , xúi dục đã giết nhiều người theo đúng khẩu hiệu TRÍ PHÚ ĐỊA HÀO, ĐÀO TẬN GỐc TRỐC TẬN RỄ. CCRD tạm thời giảm đi năm 1054-1955 vì CS Hà Nội phải lo định cư thành phần tập kết từ Nam Viện ra miền Bắc theo Hiệp Định Geneve ban hành ngày 20 tháng 7 năm 1954. Năm 1956, Hồ và đồng bọn cho ngưng chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất vì dân chúng oán thán. Hồ làm bộ nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu, khóc lóc xin lỗi nhân dân. Thế là tội lỗi của Hồ được coi như xí xóa,'' huề cả làng. Người ta tính có hơn 172 000 người bị đấu tố trong đó có hơn 165 000 bị oan. Hồ đã chánh thức ra lệnh đình chỉ các vụ đấu tố vào tháng 10 năm 1956. Hồ tuyên bố , không một chút hối hận nào :
sai thì sửa sai theo đúng tinh thần của người CS. Để xoa dịu sự phẫn nộ của dân chúng , CS cho thả 12,000 tù nhân bị bắt trong chiến dịch CCRĐ. Theo Thống Kê chánh thức của Viện Thống Kê Hà Nội, có 172 000 bị chết nhưng theo nhà báo Bùi Tín, số người chết trong vụ CCRĐ có thể lên tới trên dưới 1/2 triệu.
- Tội ác trong vụ Quỳnh Lưu khởi nghĩa
Việc tạm lùi bước của CS trong vụ CCRĐ đã như một chất xúc tác cho vụ nổi dậy ở Quỳnh Lưu ( Nghệ An ) Khởi Nghĩa vào ngày đầu tháng 11 năm 1956. Đây là một cuộc đấu tranh đẫm máu chống lại sự cai trị dã man cũa CSVN. Chính sách CCRĐ đã là nguyên nhân chánh làm bùng nổ sự phẫn nộ của người dân.
Ngày 10 tháng 11 năm 1956, khoảng 10,000 người dân đã mở Đại Hội. CS đã đưa một lực lương Công An đến đàn áp. Đồng bào đã bao vây đại đội CA. CS đưa đến 2 Trung Đoàn để đàn áo.
30,000 đã bao vây 2 Trung Đoàn Bộ Đội. Lập tức Văn Tiến Dũng được lệnh đưa cả Sư Đoàn 304 nhập trận. Ngày 14 tháng 11 Văn Tiến Dũng điều động thêm SĐ 312 vào tăng cường đàn áp. Có hàng ngàn người bị chết vì đàn áp (con số chính xác không bao giờ được tiết lộ) Hơn 6 000 người bị bắt.
- Tội ác đối với đồng bào Miền Nam
Hàng ngàn, ngàn người đã bị CS giết trong các vụ phá hoại, đặt mìn, pháo kích vào các trường học, các vụ thảm sát ở Huế nhân dịp Tết Mậu Thân. Trong cuộc thảm sát Tết Mậu Thân ở Huế, hơn 5000 người đã bị CS hành quyết bằng đủ cách mọi rợ, dã man chưa từng thấy ở thời đại này. Trong cuộc chiến xâm lăng miền Nam, hàng triệu, triệu người đã bỏ mình vì CS xâm lược. Hai cuộc chiến Đông Dương do CSVN phát động đã khiến từ 3 đến 5 triệu người chết. Cứ mỗi người chết ta phải kể 2 tới 3 người bị thương cũng như một gia đình bị tan vỡ. Bạn đọc có thể hình dung ra con số 10 tới 12 triệu người bị thương cũng như ngần ấy gia đình bị tan nát, ngần ấy đứa trẻ trong phút chốc trở thành những đứa trẻ mồ côi.

* CSVN thú nhận đã đánh thuê cho Nga Sô, cho Tầu
Chính Lê Duẩn, vị vua không ngai , Tổng Bí Thư của CSVN đã thú nhận: ta đánh đây là đánh cho Nga cho Tầu. Khốn nạn thay cho dân Việt. Đánh thuê cho Nga Tầu rồi để lại một quê hương bị chiến tranh tàn phá với vài triệu người chết. Hậu quả là nước đã và đang mất về tay TC. CSVN đang lậy van người Mỹ, kẻ thù cũ, trở lại VN để hòng cứu VN khỏi nanh vuốt của TC. Phải chăng CSVN đang kêu cứu Hoa Kỳ vào giờ thứ 25 ? Quá trễ cho quê hương ?

X
X X

Tiếng súng đã tạm yên ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhưng người dân Miền Nam vẫn tiếp tục bị bọn CS đán áp, bóc lột :
1/ hơn 1 triệu quạn cán chính của Miền Nam bị đẩy vào hơn 150 trại tù CS , rải rác nơi rừng thiêng nước độc ( CS gọi các trại này là trại học tập ). Hơn 160,000 người đã bỏ mình trong các nhà tù của CS.
2/ tài sản của người miền Nam bị '' các đồng chí '' cướp trắng trợn bằng các chiến dịch đổi tiền, đánh tư sản ,tịch thu.. 16 tấn vàng của Miền Nam bị các '' đồng chí '' chia nhau bỏ túi. Hai mươi lăm tấn vàng ăn cướp của người dân Miền Nam được các '' đồng chí '' nộp cho Nga Sô.

3/ hàng triệu người đã liều chết rời quê hương vì không thể nào sống với CS. Hơn 1/2 triệu người đã bỏ mình trên đường vượt biên, vượt biển. Hơn 3 triệu người Việt hiện đang sống một cuộc sống đầy tình người tại hàng trăm quốc gia tự do trên thế giới. Đây là cuộc bỏ nước ra đi lớn nhứt trong 4 ngàn năm lịch sử của dân tộc. Cuộc '' chạy trốn vĩ đại '' này đã kéo dài hơn 20 năm nếu ta tính từ năm 1975 , là năm định mệnh của dân Việt.. Đất nước sắp trở thành một quận, huyện của TC, nhưng những người Việt '' di cư, trốn chạy CS vẫn là một nguồn hy vọng cho dân tộc, cho văn hóa Việt được trường tồn.

Văn hóa thực sự của dân tộc Việt đã được người tỵ nạn CS reo rắc trên toàn thế giới tự do. Bất cứ nơi nào cpó Người Việt định cư, họ đã để lại những ấn tượng đẹp về con cháu Lạc Hồng. Chúng ta đã, đương và sẽ thành công trong công cuộc bảo vệ văn hóa Việt, thiết lập một '' siêu quốc gia VN '' ở ngoài giải đất hình chữ S. Người Việt tỵ nạn CS có đầy đủ yếu tố để hình thành 1 siêu quốc gia ở ngoài đất nước mà ta phải rời bỏ vì chế độ CS. Có 3 yếu tố chánh để tạo thành 1 quốc gia :

1/ lãnh thổ
2/ dân tộc
3/ chánh quyền

Lãnh thổ của '' siêu quốc gia Việt Nam '' trải dài trên khắp thế giới, tại các nơi có tự do dân chủ. Trong thời đại toàn cầu hóa , trong thời đại điện tử tin học, người Việt có thể di chuyển tiếp cận với các Cộng Đồng Người Việt Tự do ở bất cứ nơi nào trên thế giới. Lãnh thổ của chúng ta trải dài trên toàn thế giới.

Về phương diện chánh quyền, mỗi Cộng Đồng người Việt đều có Ban Lãnh Đạo cùng các Hội Đoàn. Đó là một hình thức chính quyền , một chính quyền hoàn toàn dân chủ, bất vụ lợi.
Yếu tố dân tộc là tất cả các Cộng Đồng Việt trên thế giới tự do. Họ đã rất thành công , hội nhập vào cuộc sống mới một cách tuyệt vời.
Tóm lại ta có các điều kiện cần và đủ để lập lên một nước Việt khác hoàn toàn không Cộng Sản.
Trong khi những người CS ở quê nhà đang vun trồng một văn hóa của ăn cắp, lường gạt, nói dối. Tương lai nào cho dân tộc khi người dân đi đâu đâu trên thế giới cũng bị khinh rẻ là bọn ăn cắp, móc túi ..... Đó chính là sự thực tại Việt Nam ngày nay sau gần 50 năm bị CS đô hộ
--
Posted by sontrung at 11:43 AM No comments:
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 421
NGUYỄN THỊ TỪ HUY * ĐẠI HỌC VIỆT NAM
Đại học Việt Nam: cái gì là điều đúng phải làm?
Wed, 06/08/2016 - 14:52 — nguyenthituhuy
Fulbright Việt Nam (FUV) hiện vẫn đang là thời sự, tôi xin giới thiệu lại một tham luận tại Hội thảo « Khoa học xã hội thời hội nhập » do ĐHQGTPHCM tổ chức ngày 15/12/2011. Từ góc độ của một người từng làm việc nhiều năm trong lĩnh vực giáo dục đại học tại Việt Nam, cả ở khu vực đại học công lẫn khu vực đại học tư, tôi (cũng như nhiều người làm giáo dục khác) nhìn thấy một số thách thức mà FUV phải đương đầu và phải vượt qua, nếu muốn thực hiện được các mục tiêu mà những người sáng lập đã tuyên bố. Tôi sẽ trình bày những thách thức đó trong một (hoặc một vài) bài viết sắp tới. Vì tôi sẽ phải nhắc lại một số ý và nhất là một số phân tích về cuốn sách của Michael Sandel, nên tôi xin phép giới thiệu lại để quý độc giả của blog đọc trước bài tham luận dưới đây, tạo điều kiện dễ dàng hơn cho chúng ta khi cùng nhau tìm hiểu các thách thức chờ đợi FUV.
Quý độc giả cũng lưu ý rằng, bản tham luận dưới đây của tôi được trình bày ở ĐHQGTPHCM và sau đó được công bố trên báo Tia Sáng. Tuy nhiên, thay vì tiếp thu các ý kiến (của nhiều người trong đó có tôi) nhằm xây dựng và phát triển đại học, thì, như chúng ta đã chứng kiến trong những năm qua, đàn áp tự do giảng dạy và tự do học thuật trở thành chiến dịch thường trực của nhà cầm quyền, điển hình là vụ Nhã Thuyên. Nhắc lại điều này để chúng ta xác định cùng nhau rằng những thách thức mà FUV phải đối diện không hề nhỏ, và không hề dễ vượt qua.

Bài giảng bậc đại học (ngành khoa học xã hội và nhân văn)
                Trước mắt tôi là bản dịch tiếng Việt của cuốn « Justice: what’s the Right Thing to do?" (Bản dịch tiếng Việt của Hồ Đắc Phương vừa được NXB Trẻ ấn hành năm 2011, với nhan đề: Phải/trái – đúng/sai). Nội dung cuốn sách là bài giảng của Michael Sandel, Giáo sư đại học Harvard. Tôi dựa vào việc phân tích vài điểm trong cuốn sách này để trả lời câu hỏi: bài giảng ở bậc đại học (ngành khoa học xã hội và nhân văn) là gì?

            Chúng ta sẽ tìm hiểu cặn kẽ đoạn xác định mục tiêu này của Michael Sandel để làm rõ một số đặc điểm của một dạng bài giảng ở bậc đại học :
Aristotle, Immanuel Kant, John Stuart Mill, John Rawls sẽ xuất hiện trong quyển sách này. Nhưng thứ tự họ xuất hiện không phải theo thời gian. Cuốn sách này không phải giới thiệu lịch sử tư tưởng mà là cuộc hành trình suy ngẫm đạo đức và chính trị. Quyển sách không cố gắng chứng minh triết gia nào ảnh hưởng tới triết gia nào trong lịch sử tư tưởng chính trị, mục tiêu của quyển sách là mời gọi độc giả xem xét cẩn trọng quan điểm về công lý và sự xem xét mang tính phê bình của mình, để xác định mình nghĩ gì, và tại sao lại vậy .

            Chúng ta thấy gì ở đây?
            Trước hết, bài giảng là một vấn đề khoa học, ở đây là vấn đề công lý (justice). Và đó là một « hành trình suy ngẫm » (cụ thể trong bài này là suy ngẫm về đạo đức và chính trị) của người giảng viên, Michael Sandel.
            Thứ hai, để có thể suy ngẫm, giảng viên phải tìm hiểu toàn bộ lịch sử của vấn đề này, kể từ Aristotle trở đi, để xem vấn đề đã được khai thác như thế nào, xử lý như thế nào, quan niệm của các triết gia ra sao. Tuy nhiên, như ông nêu rõ,  ông không làm công việc giới thiệu lịch sử tư tưởng, không so sánh đối chiếu để xem xét các ảnh hưởng hay sự phát triển. Nghĩa là ông không nghiên cứu các tác giả của quá khứ như là một đối tượng tĩnh, không nghiên cứu kiến thức như là kiến thức trong sách vở. Mà các kiến thức đó được dùng như là nền tảng, cơ sở trên đó ông tiến hành quá trình « suy ngẫm » của mình. Như vậy bài giảng này là kết quả của hoạt động tư duy, của sự suy nghĩ cá nhân, là đóng góp riêng của giảng viên ; chứ không chỉ là kết quả của một sự tóm lược hay giới thiệu các tác giả khác.

            Thứ ba, đối tượng của sự suy ngẫm là thực tại, là những gì đang diễn ra trong đời sống hiện tại. Kiến thức của quá khứ được dùng để soi chiếu vào thực tại, để nhằm giải quyết các vấn đề của thực tại. Sandel không nhằm mục đích giới thiệu Aristotle, Kant… mà cùng với họ tiếp tục suy nghĩ về vấn đề công lý trong thời đại của ông, về những nan đề mà nó tiếp tục đặt ra trong xã hội Mỹ và trên toàn thế giới hiện tại.
            Sandel đặt vấn đề bằng những sự kiện trong đời sống Mỹ: vấn đề giá cắt cổ, huân chương Tử Tâm và gói cứu trợ. Michael Sandel suy ngẫm về các hiện tượng đang xảy ra: hiện tượng mua bán các bộ phận của cơ thể con người, cụ thể là trường hợp mua bán thận; hiện tượng thuê mang thai hộ;  chính sách chống kỳ thị ; vấn đề tuyển sinh đại học; hiện tượng mộ lính: việc bắt lính hay thuê lính ở Mỹ thể hiện sự công bằng hay vi phạm sự công bằng như thế nào; v.v… Chính trên những thực tế này của thời đương đại mà Sandel đối thoại với các triết gia quá khứ, xem xét những quan điểm rất khác biệt của họ và những điểm cần tranh cãi ở họ. Cách làm này khiến ông có thể đặt vấn đề theo kiểu: « Kant có bảo vệ Bill Clinton không? » ( Phải/trái – đúng/sai , sđd, tr. 198)

             Như vậy, bài giảng thuộc dạng này không hướng đến mục đích trình bày kiến thức trong sách vở của người khác. Bài giảng hướng tới việc nhận thức và giải quyết các vấn đề của đời sống thực, của xã hội trong đó giảng viên đang sống. Sandel nói rõ : « Đây không phải chỉ là vấn đề triết học. Nó nằm ở trung tâm của những nỗ lực tiếp sinh khí cho các thảo luận chính trị và đổi mới đời sống dân sự của chúng ta » (Phải/trái – đúng/sai, sđd, tr. 362).
            Cuối cùng, mục tiêu của bài giảng không phải chỉ là trình bày hành trình và kết quả suy ngẫm của giảng viên, không phải chỉ là sự giới thiệu thành quả của tư duy, mà « mục tiêu của quyển sách là mời gọi độc giả [trên giảng đường là sinh viên] xem xét cẩn trọng quan điểm về công lý và sự xem xét mang tính phê bình của mình, để xác định mình nghĩ gì, và tại sao lại vậy ».

            Điều này có nghĩa là gì ? Có nghĩa là những suy tư của giảng viên phải hướng tới việc khơi dậy sự suy tư ở trong mỗi một đối tượng giao tiếp, mỗi sinh viên. Giảng viên biến đối tượng suy tư của mình thành ra đối tượng suy tư của sinh viên, đưa họ tới việc nhận thức xã hội của họ, và tự nhận thức về chính họ, tự xem xét các suy nghĩ của họ. Mục đích của sự giảng dạy cuối cùng là giúp sinh viên biết cách đặt ra các vấn đề, nhận diện các vấn đề của xã hội, nhận thức các thao tác xử lý vấn đề, nhận thức về chính mình, về những gì đang có trong đầu mình, về những gì đang diễn ra xung quanh mình. 
            Như vậy, sinh viên tham gia vào hành trình suy ngẫm của giảng viên để tự xây dựng nên hành trình suy ngẫm của chính mình. Quá trình suy ngẫm đó đòi hỏi các yếu tố không thể thiếu : kết quả tư duy của những người đi trước (danh sách nhiều khi rất dài và thông thường phải trở về tận thời Hy Lạp cổ đại xa xưa), thực tế xã hội đương đại, sự thật và giới hạn của chủ thể tư duy. Chính quá trình suy ngẫm này sẽ là cơ sở để họ sẽ lựa chọn quyết định hành động như thế nào.

            Để có thể thực hiện một bài giảng theo cách thức mà Sandel đã làm đòi hỏi người giảng viên phải sử dụng tự do của mình trong việc lựa chọn nội dung chủ đề bài giảng, đòi hỏi người giảng viên phải tự do đối diện với thực tế đời sống, tự do sử dụng các dữ liệu thực tế thuộc mọi lĩnh vực, mọi phạm vi : từ đường lối, chính sách của nhà nước, phương thức điều hành của chính phủ, cho đến các sự kiện, hành động thuộc về các nhóm xã hội hoặc mỗi cá nhân trong xã hội.
            Ở đại học Việt Nam, tình trạng chung là ngành khoa học xã hội lạc hậu rất nhiều so với khu vực và  thế giới. Vì sao? Do nguyên nhân chủ quan của người giảng dạy? Do các yếu tố khách quan? Dĩ nhiên là do cả hai.

            Bài viết này không có tham vọng đề cập một cách toàn diện tới các nguyên nhân tạo nên sự yếu kém của ngành này, mà chỉ nêu lên một số lí do, chắc chắn là chưa đầy đủ, khiến cho bài giảng ở đại học mang tính phổ thông nhiều hơn là tính đại học, và khiến cho nội dung giảng dạy bị lạc hậu.
            Trước hết, đó là quy định về chương trình cố định và các môn học bắt buộc. Quy định về chương trình khung và các môn học cụ thể mang tính chất bắt buộc, trên thực tế, là một cách thức hữu hiệu để buộc giảng viên trở nên lạc hậu và cùn mòn, dù muốn hay không. Người ta không thể không lạc hậu nếu trong vòng mười năm hay hai mươi năm buộc phải giảng đi giảng lại một bài giảng.
            Nếu không có cơ chế để mỗi giảng viên tự quyết định các bài giảng của mình, nếu không có cơ chế để giảng viên có thể trình bày các kết quả nghiên cứu độc lập của mình như là nội dung của các bài giảng, thì không thể khuyến khích họ phát triển nghiên cứu. Quy định về chương trình cố định đi ngược lại với những đòi hỏi về sự phát triển của nghiên cứu. Chừng nào nghịch lý này còn chưa được giải quyết, cộng với điều kiện làm việc quá nhiều khó khăn, thì đại học Việt Nam vẫn cứ là nơi hủy hoại nguồn năng lượng chất xám của giảng viên.

            Chính cơ chế tạo điều kiện cho giảng viên phát triển nghiên cứu, kết hợp với cơ chế để cho sinh viên tự do lựa chọn môn học, sẽ là một trong những yếu tố góp phần xác định giảng viên có đáp ứng được yêu cầu của đại học không, có đủ năng lực để làm việc ở đại học không. Đại học muốn có chất lượng thì một trong những điều kiện căn bản nhất là phải có một đội ngũ giảng viên đảm bảo được chất lượng đại học. Và một trong những điều kiện căn bản để giảng viên đảm bảo được chất lượng đại học (ngoài phẩm chất tư duy và nỗi lực tự thân của họ) là đời sống của họ phải được đảm bảo để họ có thể tập trung cho công việc của mình ở trường đại học. Chừng nào các nhà quản lý còn chưa nhận thức được điều này và chưa có những chính sách để hiện thực hóa nó, chừng đó vẫn chưa có hy vọng gì đối với việc nâng cao chất lượng đại học, và chuyện hội nhập với thế giới chắc vẫn chỉ là một mơ ước mang tính không tưởng.

            Liên quan đến nhận xét về việc bài giảng đại học của chúng ta nặng tính phổ thông, chỉ cần làm một so sánh nhỏ về tên các bài giảng ở đại học Phương Tây và ở đại học Việt Nam trong lĩnh vực này, ta sẽ thấy bài giảng đại học Phương Tây mang tính vấn đề, còn bài giảng của đại học Việt Nam mang tính chất giới thiệu kiến thức. Ví dụ, các bài giảng của chúng ta, ở các khoa văn học, thường là : Văn học Việt Nam (thế kỷ…), Văn học Việt Nam (giai đoạn…), Văn học Pháp (thế kỷ…), v.v... Hoặc là tên của các tác gia : Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hugo, Balzac, Faulkner, v.v… Như vậy bài giảng thường nặng về văn học sử, giới thiệu kiến thức tổng quát. Giảng viên có thể soạn bài một lần để giảng trong nhiều năm. Ở Phương Tây, đối với những năm đầu của bậc đại học, các bài giảng vẫn phải hướng tới mục đích cung cấp các kiến thức nền tảng của ngành học cho sinh viên.

uy vậy, giảng viên vẫn có quyền thực hiện việc cung cấp kiến thức nền thông qua các vấn đề cụ thể, chứ không chỉ nhất thiết phải trình bày lịch sử của vấn đề hay giới thiệu kiến thức một cách khái quát. Xem chương trình cho sinh viên hai năm đầu của Khoa Lettres, Art et Cinéma, ở đại học Paris 7, Pháp, ta thấy: bài giảng của Félix Perez, Vụ án và cái chết của Socrate - Thành bang trong quan niệm của Platon.  Bài giảng của Jean-Christophe Reymond: Vấn đề diễn giải và nhận thức về bản thân ở thời Phục Hưng. Bài giảng của Régis Salado: Hư cấu và sự thật trong thơ. V.v… Đấy là một số bài giảng dành cho sinh viên hệ Licence của Khoa Lettres, Art et Cinéma, năm học 2010-2011. Các bài giảng này không lặp lại chương trình của năm trước.
học Việt Nam ít có liên hệ với thực tế. Tình trạng chung là có một khoảng cách, nhiều khi rất xa, giữa kiến thức được giảng dạy (kiến thức trong sách vở) cho sinh viên và thực tế đời sống, giữa các nghiên cứu về quá khứ và xã hội hiện tại. Bài giảng thường nặng về truyền thụ lại kiến thức của người khác, chứ ít khi là một « hành trình suy ngẫm » của giảng viên. Những nghiên cứu, phát hiện về thời quá khứ của giảng viên ít khi được sử dụng để góp phần vào việc suy nghĩ về các vấn đề của xã hội đương thời.
            Một ghi nhận khác là ngành khoa học xã hội và nhân văn ở các trường đại học Việt Nam không những chỉ lạc hậu so với các đại học quốc tế, mà còn lạc hậu so với chính các hoạt động xuất bản trong nước và so với những nỗ lực riêng lẻ của các cá nhân ngoài xã hội.

                Bình thường, đại học là bộ phận đi tiên phong trong việc đề xuất các tư tưởng, các khuynh hướng nghiên cứu, các giải pháp cho xã hội ; và ở mức độ thấp hơn, đại học đi tiên phong trong việc ứng dụng và cập nhật các nghiên cứu của thế giới. Nhưng ở Việt Nam, thời gian gần đây, xem ra đại học lại lẽo đẽo đi sau, không tiến kịp sự vận động của xã hội. Trong khi bản dịch tiếng Việt các tác phẩm kinh điển của Kant, Hegel, Nietzsche, John Stuart Mill,  Durkheim, Deleuze (Ta biết rằng ở đại học phương Tây, Kant, Nietzsche, Heidegger… các triết gia nói chung (cả các triết gia phương Đông), không chỉ được giảng dạy ở khoa Triết, mà còn được nghiên cứu ở tất cả các khoa về khoa học xã hội và nhân văn) …, bản dịch những nghiên cứu mới của thế giới về triết học Marx, đã lưu hành nơi nhiều tầng lớp độc giả thì thử hỏi có bao nhiêu trường đại học đưa các tác phẩm đó vào chương trình giảng dạy, trong lúc mà, về nguyên tắc, sinh viên của khoa nào cũng phải học môn triết ? Điều này khiến ta phải đặt câu hỏi: đại học có đảm nhận được vai trò của nó hay không? giảng viên đại học có đảm nhận được vai trò của mình hay không?

            Tuy nhiên để trả lời những câu hỏi này, ta vấp phải một câu hỏi khác, khi đi tìm câu trả lời cho nó có lẽ ta sẽ phần nào chạm tới thực chất của ngành khoa học xã hội và nhân văn ở đại học Việt Nam: vai trò của giảng viên đại học là gì ? là một người làm công, buộc phải hoàn thành một chương trình được ấn định sẵn ? hay là người thúc đẩy sự phát triển của đời sống bằng các nghiên cứu sâu về thực trạng xã hội và về con người?

               Chừng nào mà người nghiên cứu và giảng dạy vẫn còn gạt sang một bên các vấn đề đặt ra trong xã hội họ đang sống, không chọn lựa các vấn đề của thời đại họ làm đối tượng nghiên cứu, chừng đó vẫn còn chưa có khoa học xã hội thực sự. Kể cả đối với những chủ đề tưởng như mang tính vĩnh cửu : chân lý, công lý… thì người ta cũng không thể tư duy một cách thực sự nếu không xuất phát từ những dữ liệu của đời sống hiện tại, như cách mà Sandel đã làm. Và nếu giảng viên không tư duy thực sự thì làm sao có thể dạy cho sinh viên cách tư duy ?

               Chừng nào mà nội dung nghiên cứu và giảng dạy ở đại học còn chưa theo kịp với thời sự nghiên cứu của thế giới, không đi cùng nhịp với những quan tâm và không nắm bắt được các vấn đề đang đặt ra cho giới học thuật quốc tế,  chừng đó vẫn còn chưa thể nói tới việc hội nhập với thế giới một cách bình đẳng. Chúng ta có thể tổ chức các hội thảo với sự tham gia của các nhà khoa học trên thế giới, nhưng điều đó không đảm bảo cho các nghiên cứu của chúng ta đạt tới đẳng cấp quốc tế. Khi nào chúng ta có các tham luận được trình bày trong các hội thảo quốc tế có uy tín, có các bài báo được công bố trên các tạp chí quốc tế, và ở mức độ cao hơn có các chuyên luận được tham khảo trong giới nghiên cứu và được dịch ra tiếng nước ngoài, lúc đó chúng ta mới thực sự khẳng định được vị thế của mình so với các đồng nghiệp trên thế giới.

                Dĩ nhiên, không phải mọi giảng viên đại học đều ở mức độ của Sandel. Song các giảng viên đại học đều làm việc theo cùng cách thức như vậy (họ suy nghĩ và công bố các suy nghĩ của họ trong các bài giảng, rồi xuất bản thành bài báo hoặc thành sách), và đại học cũng phải được tổ chức theo một mô hình nhất định để đảm bảo cho các nhân vật như Sandel xuất hiện. Chúng ta biết tầm quan trọng của môi trường làm việc, qua trường hợp Trần Đức Thảo chẳng hạn ; ta biết ông đã sáng chói ở Paris ra sao và tàn lụi ở Hà Nội như thế nào. Điều quan trọng khiến cho các năng lực của Trần Đức Thảo bị tàn lụi, theo tôi, không phải là khó khăn về đời sống vật chất, mà là khó khăn về tư liệu, không có môi trường học thuật, và nhất là tư duy không được phát triển một cách tự do.

               Ta cũng biết tại miền Nam trước 1975, các hoạt động nghiên cứu và giảng dạy triết học ở đại học nở rộ, sôi nổi như thế nào, và sau 1975 đã chìm xuống ra sao. Nếu ta không đối diện với các sai lầm của quá khứ để tìm cách giải quyết thì có nguy cơ ta vẫn sẽ tiếp tục những sai lầm đó, và vì chúng được duy trì trong hiện tại nên chúng sẽ trở thành một di sản tồi tệ mà ta để lại cho thế hệ tương lai.

               Để có thể phát triển thì không thể không thay đổi. Bởi lẽ bản thân khái niệm « phát triển » bao hàm trong nó ý niệm về sự thay đổi. Có thể nào bàn về sự phát triển mà lại gạt sang một bên yêu cầu về sự thay đổi? Làm sao có thể tạo được những bước phát triển mang tính chất đột phá mà lại không tiến hành những thay đổi căn bản? Có lẽ đây là thời điểm ta cần trả lời dứt khoát một số câu hỏi : ta có muốn thay đổi không ? Ta có thể thay đổi hay không ? Ta có đủ các điều kiện cần cho sự thay đổi hay không ? Ta có khả năng tạo ra các điều kiện cho sự thay đổi và có khả năng thực hiện các thay đổi hay không ? Nếu từ chối thay đổi thì ta sẽ tồn tại như thế nào trong cái thế giới đang thay đổi với tốc độ chóng mặt này ?
            Cuối cùng, xin mượn lại câu hỏi của Sandel, “Justice: What’s the Right Thing to do?” Tôi biến đổi câu hỏi ấy chút ít để kết thúc, hoặc để mở ra:
            Đại học Việt Nam: cái gì là điều đúng phải làm?
Nguyễn Thị Từ Huy
    nguyenthituhuy's blog
     http://www.rfavietnam.com/node/3294
Posted by sontrung at 12:59 AM No comments:
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 421
CÁ CHẾT Ở VIỆT NAM


Vũng Áng-Formosa-Miền Tây cá chết hàng loạt (tin tổng hợp 10-05-2016)
***
Những nghi vấn chung quanh vụ cá chết ở Vũng Áng
Ts. Mai Thanh Truyết -
 Mãi cho đến nay, vụ cá chết từ Vũng Áng ngày 6/4 là đã một tháng qua. Cá chết dài dài và hiện nay đã lan tràn xuống tận Nha Trang, cách Vũng Áng, Hà Tĩnh trên 700 km, một đoạn đường quá dài để cho “nước thải” nhà máy có thể theo dòng hải lưu xuống tận nơi nầy. Trong phạm vi 30 hải lý, cá sống ở phần đáy biển sâu, cân nặng trên 10 kg do dân đánh cá khám phá ngày 5/5 cũng đã chết!
Ngư dân các xã bãi ngang của Quảng Bình, từ Quảng Trạch vào đến Lệ Thủy cho biết vào ngày 5/5, đáy biển có hiện tượng tương tự. Các vùng rạn san hô gần bờ từ 1 đến 6 hải lý, xác cua, xác cá, các loài giáp xác chết nằm la liệt, nhiều hơn lượng cá trôi dạt vào bờ.

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Câu hỏi được đặt ra là, làm thế nào “nước thải” của Công ty luyện thép ở Vũng Áng lại tỏa rộng đến một vùng biển rộng dài trên 700 Km, rộng hơn 30 hải lý, và sâu trên 30 m? Ước tính trên 1.160 tỷ m3 nước!
Với một thể tích nước biển quá lớn như thế, làm sao với chỉ một dung lượng 12.000 m3/ngày xả từ Vũng Áng cộng thêm 300 tấn hóa chất tẩy rửa lại xuôi Nam hơn 700 Km và giết sạch cá, cả cá sống trên mặt nước và cá ở từng đáy biển?
Truy tìm một lý giải cho hai câu hỏi trên, thiết nghĩ bài toán ô nhiễm có thể được giải đáp phần nào. Đó là trọng tâm của bài viết này.
Công nghệ sản xuất thép
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt
Câu hỏi được đặt ra là, làm thế nào “nước thải” của Công ty luyện thép ở Vũng Áng lại tỏa rộng đến một vùng biển rộng dài trên 700 Km, rộng hơn 30 hải lý, và sâu trên 30 m? Ước tính trên 1.160 tỷ m3 nước!
Với một thể tích nước biển quá lớn như thế, làm sao với chỉ một dung lượng 12.000 m3/ngày xả từ Vũng Áng cộng thêm 300 tấn hóa chất tẩy rửa lại xuôi Nam hơn 700 Km và giết sạch cá, cả cá sống trên mặt nước và cá ở từng đáy biển?
Truy tìm một lý giải cho hai câu hỏi trên, thiết nghĩ bài toán ô nhiễm có thể được giải đáp phần nào. Đó là trọng tâm của bài viết này.\
Công nghệ sản xuất thép
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Quy trình công nghệ sản xuất thép, quặng sắt được nấu chảy trong lò (blast furnace) để loại những tạp chất trong quặng mỏ vào khoảng 3.0000F và cho thêm carbon vào. Vì vậy, định nghĩa đơn giản về “thép” là “hợp kim sắt và carbon”, thông thường dưới 1%. Và carbon nói ở đây là than đá được chế thành than “coke” qua một quy trình công nghệ khác.

Phế thải trong quá trình sản xuất thép
Qua quy trình sản xuất thép kể trên, chất thải trong việc sản xuất thép gồm hai loại trong hai giai đoạn luyện thép: - Biến than đá thành than coke; - “Nấu” sắt chung với than coke ở nhiệt độ cao.
Do đó, trong giai đoạn đầu, phế thải chánh là ammonia dưới dạng khí và lỏng trong nước làm lạnh cùng một số hóa chất độc hại như Chlorine, Phosphorous và Arsenic…Và trong quặng sắt còn có chứa nhiều hóa chất rất độc hại khác như: chì, arsen (thạch tín), lưu huỳnh, phosphorous.
Giai đoạn hai, chất thải gồm: khí, lõng, và rắn.
Vấn nạn môi trường trong việc luyện thép
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Trong quá trình luyện thép, vấn nạn môi trường phải được xem là hàng đầu và cần phải đầu tư đúng mức mới có khả năng bảo vệ môi trường trong vùng sản xuất và vùng trời rộng bao phủ cũng như vùng biển bao la... Và, công nghệ tiên tiến ngày nay trong việc sản xuất thép nầy cần phải bảo đảm đa dạng sinh học (bio-diversity) cùng phẩm chất không khí và nguồn nước mặt cũng như nước ngầm.
1- Quản lý nguồn nước: là một giai đoạn cần thiết cho công việc luyện thép như:
- Nguồn nước phải được cung ứng đầy đủ cho việc luyện thép;
- Tiêu chuẩn về phẩm chất nước không được thay đổi: nước dùng gồm nước mặn, nước lợ (brackish water) và nước ngọt;
- Nước làm nguội chiếm 81% lượng nước dùng cho sản xuất thép; phần còn lại dùng cho việc làm nguội các thiết bị và đường ống.
- Nước cũng được dùng cho việc tẩy rửa (descaling), máy lọc bụi (dust scrubbers).
Căn cứ theo thống kê về “quản lý nguồn nước trong kỹ nghệ thép” (Water managemant in the steel industry), mức tiêu thụ và phát thải cho việc sản xuất 1 tấn thép là từ 25,3 m3 đến 28,6 m3.
2 – Đa dạng sinh học: tức là việc bảo vệ và giữ môi trường chung quanh nhà máy giống như lúc ban đầu khi chưa khai thác. Khu vực khai thác mõ sau đó phải được tái sinh lại bằng cách trồng rừng để bảo vệ hệ sinh thái nguyên thủy.
3 – Phẩm chất không khí: Cần phải hạn chế tối đa việc phóng thích khí thải vào môi trường. Khí thải phải được giám sát (monitor) và thiết lập họa đồ (mapping). Các nơi kiểm soát gồm: hệ thống lọc, nhà máy thanh lọc hóa chất, khu oxid hóa, hệ thồng lọc bụi, và hệ thống khử bụi v.v...
Nhưng, theo số liệu thống kê từ Hội Đúc Luyện kim Việt Nam, để sản xuất được một tấn thép thô bằng công nghệ lò cao, sẽ phải thải ra hơn 585 kg chất thải rắn, trong đó có 455 kg xỉ. Đồng thời, mỗi tấn thép thô sản xuất còn tạo ra 3 m3 nước thải độc hại.
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Như vậy, với công suất 10,5 triệu tấn thép/năm (giai đoạn 1) được ghi trong dự án, Formosa có thể cho ra hơn 31 triệu m3 nước thải độc hại, và 6 triệu tấn chất thải rắn nếu không qua việc thanh lọc. (Trong phạm vi bài viết hôm nay, người viết không đề cập đến lượng khí thải từ việc sản xuất 1 tấn thép thô có 2,3 tấn CO2, cùng các loại khí CO, SO2, NOx, Thủy ngân, Benzen, hạt bụi PM2.5, và bụi kim loại...)
Thanh lọc sinh học (bio-remediation) phế thải lỏng trong kỹ nghệ thép
Kỹ nghệ thép cần một lượng nước rất lớn để cung cấp cho hệ thống làm nguội trực tiếp và gián tiếp, máy lọc bụi và việc pha chế hóa chất cần thiết cho việc sản xuất. Tùy theo công nghệ áp dụng, lượng nước cần dùng cho hệ thống nầy trung bình thay đổi từ 100 đến 200 m3/1tấn thép căn cứ theo Water Pollution Control Review in Environmental Control in Steel Industry, và phóng thích từ 3-6 m3/tấn nước thải tùy theo mức độ tái dụng (recycling) nguồn nước và xử dụng lại (reuse).
Nước thải được phân loại qua nhiều giai đoạn sản xuất khác nhau như Giai đoạn 1,2, 3, và giai đoạn đánh bóng sau cùng. Có thể nói, giai đoạn biến than đá thành than coke là giai đoạn phóng thích ra nhiều hóa chất độc hại nhứt. Ngoài việc phát thải ammonia có nồng độ từ 900-1200 mg/m3, cho đến việc khử các hợp chất hữu cơ và amin để làm giảm BOD (Bio Oxygen Demand) và COD (Chemical Oxogen Demand), nguyên nhân chính trong việc làm rỉ sét các đường ống. (Ammonia rất nhạy cảm với cá. Chỉ cần nồng độ 0,2mg/m3 nước có thể làm cá chết tức khắc).
Do đó, một hệ thống yếm khí (anaerobic) và xử dụng vi khuẩn Bacillus, Pseudonomas, Arthrobacter và Micrococcus là phương cách thanh lọc loại nước thải nầy là thích hợp nhứt, có thể giảm thiểu được tới 95% BOD và COD trong trướng hợp nầy.
Ngoài ra, có thể dùng phương pháp Membrane Bioreactor (MBR). Đây là một phương pháp tối tân nhứt hiện nay trong việc thanh lọc phế thải lỏng của nhà máy và ammonia sẽ được chuyển thành nitrate và làm phân bón.
Và phương pháp Biosorbtion qua những tác nhân hấp thụ sinh hóa (biosorbent) như rong, nấm (fungi), vi khuẩn, men (yeast) sẽ làm công việc khử cyanide cũng như việc loại bỏ các kim loại nặng như thủy ngân, chì, arsenic, đồng, mangan.
Nghi vấn quanh việc cá chết ở Vũng Áng
Gần một tháng (4/5) từ ngày phát giác nạn cá chết (6/4) tại Nhà máy luyện kim Hưng Nghiệp ở Vũng Áng, Hà Tĩnh, một Hội đồng Khoa học, Công nghệ Quốc gia vừa được thành lập với hơn 100 chuyên gia từ hơn 30 viện nghiên cứu, trường đại học trong nước để tìm nguyên nhân vụ cá chết hàng loạt ở vùng biển miền Trung Việt Nam.
Theo thông tin từ Bộ Khoa học và Công nghệ ngày 4/5, hội đồng do Giáo sư Viện sĩ Châu Văn Minh, Chủ tịch Viện hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam làm chủ tịch, sẽ bao gồm 3 tổ nghiên cứu liên ngành nhằm đối chứng kết quả phân tích và sẽ tập trung vào hướng nghiên cứu về những tác nhân hóa học, sinh học, khí tượng, thủy văn và động lực học biển. Theo thông tin từ Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam, các nhà khoa học của Viện hôm 18/4 và 19/4, đã đến khảo sát thực tế tại các khu vực Vũng Áng, Hà Tĩnh, tới Lăng Cô, Thừa Thiên-Huế và lấy các mẫu nước, cá chết và trầm tích biển để phân tích.
Theo kết quả phân tích ảnh vệ tinh trong khoảng thời gian từ ngày 6/4 (ngày bắt đầu xuất hiện hiện tượng cá chết hàng loạt) đến ngày 24/4, hội đồng đã loại bỏ khả năng xảy ra các vụ tràn dầu lớn hay các nguyên nhân như động đất, sốc nhiệt do phá hủy bề mặt, bên trong vỏ hoặc những biến đổi địa tầng trong vỏ đại dương.
Hôm 2/5, GS-VS Châu Văn Minh cũng đã có buổi làm việc với các chuyên gia quốc tế đến từ Đức, Mỹ và Israel để phối hợp tìm ra nguyên nhân của thảm họa môi trường chưa từng có tại Việt Nam.
Thưa Quý vị,
Công việc truy tìm nguyên nhân cá chết dọc theo biển miền Trung thật giản dị và hoàn toàn nằm trong tầm tay của Việt Nam.
- Chỉ cần phải lấy mẫu nước và cá ở những nơi có cá chết như Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang. (và có thể lan tới Phan Thiết trong nay mai).
- Chỉ cần lấy mẫu nước tại đường ống xả thải của nhà máy.
- Chỉ cần lấy mẫu xác chim chết ở đão Chim cách Vũng Áng 20 hải lý về phía đông Nam.
- Chỉ cần lấy mẫu cá lớn trên 10 Kg sống ở vùng đáy ngoải khơi.
- Chỉ cần Phổ Hấp thụ Nguyên tử (Atomic Absorption Spectroscopy-AAS).
- Chỉ cần Phổ Sắc ký-Khối lượng (Gas Chromatography-Mass Scpectroscopy-GC-MS).
- Chỉ cần một phân tích viên có trình độ Cử nhân.
Nhân sự và dụng cụ phân tích có trong nhiều Phòng thí nghiệm môi trường công và tư ở Hà Nội và Sài Gòn. Việc phân tích phân tích bao gồm việc lấy mẩu, bảo quản mẩu và di chuyển về phòng Lab; từ đó, mẫu được “digest” trong môi trường acid và sẵn sàng được tiêm vào máy để phân tích tự động.
Kết quả sẽ có ngay trong vòng 1 giờ mà thôi!
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt
Thế mà, tại sao cả một nước có trên 24.000 tiến sĩ căn cứ theo tuyên bố ngày 26/4/2016 của Vụ trưởng Giáo dục Đại học (Bộ Giáo dục và Đào tạo) Nguyễn Thị Kim Phụng và trong số đó có 15.000 người đang công tác tại cơ sở đào tạo đại học, cao đẳng. Về Thạc sĩ và Cử nhân, theo ước tính là có gần 1 triệu “Phó Bảng” trong 92 triệu dân số, trong đó hiện nay có đến hơn 200 ngàn... còn đang thất nghiệp!
Với một con số “vĩ đại” như thế, mà tại sao không làm nỗi công việc phân tích các mẫu nước và cá chết mà phải thành lập một Hội đồng Khoa học gồm trên 100 chuyên gia và “cầu cứu” tới các chuyên gia quốc tế đến từ Đức, Mỹ và Israel để phối hợp tìm ra nguyên nhân của thảm họa môi trường chưa từng có tại Việt Nam.
Tại sao?
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Chúng ta hãy nghe, Giáo sư Nguyễn Tác An, nguyên viện trưởng Viện Hải Dương Học Nha Trang thì trong thực tế giới khoa học Việt Nam, cũng như một số nhà khoa học quốc tế đã nắm được nguyên nhân của tình trạng mà nhiều người đồng ý là thảm họa môi trường tại khu vực miền Trung vừa rồi.
“Nguyên nhân xảy ra ở Vũng Áng thì khoa học xác định được rồi, và người ta đã mô hình hóa để dự báo sẽ lan truyền như thế nào, và hiệu quả sinh thái trong tương lai ra sao. Tất cả đều có làm khi sự cố xảy ra. Và kết quả đó ngày càng hoàn thiện, bổ sung; nhưng về bản chất chắc nó cũng không thay đổi.
Tuy nhiên vấn đề truyền thông ra là phải cân nhắc, mà đó là vấn đề của các nhà quản lý chứ không phải của các nhà khoa học.”

Một chuyên gia về hải dương khác là tiến sĩ Nguyễn Hữu Đại cũng cho biết ông đang chờ cơ quan chức năng công bố kết luận về nguyên nhân gây ra thảm họa môi trường vừa rồi; thế nhưng ông có nghi ngờ có thể không như mong đợi:
“Có chờ hai tháng, ba tháng cũng vậy thôi! Người ta nói chưa tìm ra nguyên nhân. Người ta nói ‘chưa tìm ra’ có nghĩa 6 tháng, 3 tháng hay 2 tháng thì chưa biết được; nhưng chắc chắn người ta nói chưa tìm ra”.
Theo tôi nghĩ có cái gì đó mà người ta không muốn nói. Chứ tìm cả năm cũng vậy vì người ta đã biết nguyên nhân rồi. Như thế thôi, không được ai phát biểu hết: chỉ Tổng Cục Môi Trường và Bộ Tài nguyên- Môi trường mới được phát biểu, ai muốn phát biểu cũng không được. Người ta đã nói như vậy rồi thì thôi!” (Lời người viết, “người ta” ở đây là ai? Phải chăng là cường quyền, là cơ chế chuyên chính vô sản qua Đảng CS Bắc Việt... bịt miệng người dân!)
- Năm 1995, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã ghi nhận được dân đánh cá tại Nha Trang và Phan Thiết sử dụng hóa chất cyanide chứa trong những bình chứa 1 gallon mua của thương buôn TC qua phóng sự của ký giả của tuần báo khoa học C&EN thuộc Hội Hóa học Hoa Kỳ (American Chemical Society-ACS). Họ dùng các bình chứa nầy thả xuống biển, khi chạm các rặng san hô, bình vỡ ra; và chỉ khoảng độ 30 phút sau, cá nổi lên mặt nước.
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Vụ Đảo Chim: Đảo Chim, thuộc huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình, nằm rất gần Vũng Áng (chừng 20 hải lí về phía Đông Nam), nơi khởi nguồn hiện tượng cá chết bất thường vừa qua. Được mệnh danh là Vương quốc Chim, đảo này trước kia có hơn 2 triệu con hải âu xám, loài hải âu đặc hữu, quý hiếm.

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt
Vài ngày gần đây (29/4), sinh vật trên đảo bắt đầu chết hàng loạt dạt vào bờ từ cua cá đến ốc hay các loại hải sản khác nhau.
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt
Do ăn phải các loại cá chết nhiễm độc nên số phận của những con chim trên đảo cũng không ngoại lệ(?)
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

- Đảo Thị Tứ (Pag-asa): Ngày 30/4, cá chết hàng loạt trên đảo Thị Tứ thuộc Việt Nam mà TC đã chiếm đóng từ 1970 và biến thành một căn cứ quân sự. Những người dân Phi Luật Tân sống ở gần đảo Thị Tứ, một hòn đảo ở vùng biển phía Tây Phi Luật Tân, cho biết họ kinh hoàng nhìn thấy hàng hàng lớp lớp các loài sinh vật biển chết, trôi dạt đầy các bờ. Cư dân trên đảo Thị Tứ thuộc quần đảo Trường Sa (của Việt Nam) được cho là đã nhìn thấy tàu Trung Cộng thả hóa chất khiến cá chết hàng loạt xung quanh khu vực này. Họ cáo buộc thủ phạm là tàu TC thường xuyên di chuyển trong vòng 5 Km quanh đảo Thị Tứ. Ngư dân trên tàu được cho là đổ hóa chất xuống nước để tiêu diệt san hô và nguồn cá gần đảo. Thông tin trên được tổ chức phi lợi nhuận Kalayaan Atin To của Philippines công bố hôm 30-4 trên Facebook.

- Hiện tượng cá lớn chết hàng loạt ở ngoài khơi Quảng Bình đầu tháng 5 nầy làm cho ẩn số cá chết vì nước thải nhà máy luyện thép Vũng Áng bước sáng bước ngoặt mới. Cá lớn sống ở dưới đáy xâu và xa bờ khó có thể bị nhiễm độc vì một lượng nước thải nhỏ trên phần trên bề mặt của biển.
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt
Nghi vấn về số cá chết nầy bị nhiễm độc từ ngoài khơi là do “tàu lạ” đầu độc từ xa khó có thể bị loại trừ.
Chỉ cần một chút tinh ý, chúng ta sẽ nhìn thấy đất nước Việt Nam đang lâm vào cuộc bao vây nào, cũng như sự im lặng của nhiều lãnh đạo CSVN là hoàn toàn có thể phỏng đoán được vì sao họ im lặng hoặc tìm những câu lý giải ngớ ngẩn.
Phải chăng, những vụ nhiễm độc trên đây là do âm mưu của Trung Cộng cũng như đem sự việc làm ô nhiễm môi trường biển ở Vũng Áng làm DIỆN và cho tàu cá, tàu quân sự đầu độc khắp vùng bằng một loại vũ khí sinh học hay vi trùng bí mật. Điều nầy mới chính là ĐIỂM.
Thay lời kết
Qua những trình bày trên đây, chúng ta có thể định hình được tại sao CSVN có thái độ bưng bít, hay úp úp mở mở trong vụ cá chết ở Vũng Áng ngày 6/4 và những thành phố phía Nam sau đó.
Phải chăng:
- Vì não trạng đặc sệt của những người đang lãnh đạo đảng?
- Vì đã ngậm “mùi đồng” của TC cho nên... há miệng thì mắc quai?
- Vì sợ tình báo Hoa Nam “xử lý” cho nên phải ngậm “tăm”?
- Và sau cùng, vì tính vô cảm và vô nhân tính của con người cộng sản có trong các nhiễm sắc thể (chromosomes) của họ.
Còn đối với với 24.000 Tiến sĩ, trong đó hơn 93% tập trung ở khu vực quản lý và nghiên cứu của “nhà nước”, đo đó phải “ăn cơm chúa, phải múa tối ngày” theo chỉ thị của cấp trên!
Theo suy nghĩ của đời thường, con cá sống nhờ nước, vậy khi có sự thay đổi nào đó trong nguồn nước thì cá phải chết. Từ đó, việc truy tìm nguyên nhân sẽ nghĩ đến hiện tượng hâm nóng toàn cầu, El nino, thay đổi độ mặn của nước, nước thiếu oxy, vấn đề ô nhiễm môi sinh (do hoá chất độc hại, kim loại nặng, dầu cặn, các chất phế thải kỹ nghệ, thuốc trừ sâu, thuốc bảo vệ thực vật trong nông nghiệp, thuốc khai khai quang vv.), độc tố bio-toxins do hiện tượng nở hoa (bloom) của một số loại tảo vi sinh (phytoplankton) tạo nên hiện tượng thủy triều đỏ (red tide)...
Sáng ngày 6/5, GS.TS Nguyễn Ngọc Lâm, Viện Hải dương học Nha Trang cùng đồng nghiệp đang phân tích tại chỗ hơn 10 mẫu nước lấy trực tiếp từ vùng nước đỏ xuất hiện ở Quảng Bình hai hôm trước. "Khảo sát dưới kính hiển vi cho thấy không có tế bào tảo trong nước nên dải nước đỏ không phải là hiện tượng thủy triều đỏ. Thành phần mẫu nước chưa phát hiện có gì đặc biệt."
Nhưng, những điều trên, có lẽ không nằm trong suy nghĩ của Trung Cộng?

Vì sao?
Nếu chúng ta lấy mốc thời gian ở thời điểm 19/1/1979, ngày TC “dạy bài học cho Việt Nam” cho đến nay, TC đã đi một bước dài trong tiến trình chiếm đóng Việt Nam hầu biến Việt Nam thành ngôi sao nhỏ thứ năm trên lá cờ máu của TC.
Trở lại nghi vấn Nhà máy thép Vũng Áng. Nếu căn cứ theo văn bản số 1407114 ngày 29/7/2015 của Công ty TNHH Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh gửi UBND tỉnh còn đề nghị chấp thuận để 28 nhà thầu của Formosa, gồm 25 Trung Cộng, 3 nhà thầu Việt Nam, tuyển dụng hơn 10.000 lao động nước ngoài, với gần 90% quốc tịch Trung Cộng, đến Formosa thực hiện các hạng mục lò cao số 1, số 2 trong nhà máy thép Hưng Nghiệp và các công trình dự án cảng Sơn Dương.

Từ văn bản trên, kết luận có thể được đưa ra là Nhà máy luyện thép chưa đi vào hoạt động trong thời điểm nầy.
Và 12.000 m3 nước thải xả ra hàng ngày là gì?
Đến từ nhà máy nào?
Nhà máy hóa dầu hay nhà máy chất dẽo, hay nhà máy nhiệt điện?
Hay một loạt nhà máy hóa chất bí mật nào khác?
Và những vụ cá chết ngoài khơi, ngoài đảo xa khó có thể được ghi nhận là do nước thải độc hại từ nhà máy ở Vũng Áng được!
Tất cả là bí mật, vì Đặc khu Vũng Áng với 228 km2 đã là một vùng tự trị của TC kể từ ngày 14/7/2014 rồi.
Nhìn lại bản đồ Việt Nam với 49 chấm đỏ thu thập từ năm 2005 đến giờ, những nơi có tập trung trên 1.000 người Tàu, dưới bạn công nhân, tình báo, không kể đến những công nhận nhập lậu (40% công nhân Tàu làm việc trong Đặc khu Vũng Áng không có giấy phép do UB ND Tỉnh Hà Tĩnh cấp!).
Chúng ta thấy gì ở những gọng kìm của Trung Cộng?
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

- Ở phía Đông,TC đã vây hãm Việt Nam ở Biển Đông với bản đồ 9 đoạn và thiết lập các đường bay và khu quân sự trên đảo Hoàng Sa và Trường Sa chiếm của Việt Nam;
- Ở phía Tây, TC đã dùng thế trận “nước” qua việc xây dựng các đập ở thượng nguồn để khống chế dòng chảy của sông Mekong, hạn chế việc phát triển kinh tế và làm xáo trộn xã hội Việt Nam trên bình diện cả nước;
- Trong đất liền, với 49 tụ điểm tập trung từ Bắc chí Nam, đặc biệt: - vùng nước sâu Vũng Áng, Sơn Dương, yết hầu của dãy đất hình chữ S Việt Nam; - và nóc nhà nhà Việt Nam qua sự chiếm đóng vùng Tân Rai và Nhân Cơ trong việc khai thác bauxite. Nơi đây, TC có thể kiểm soát sinh hoạt đi lại của toàn vùng biển Đông, thủy lộ của 40% hàng hóa thông thương trên thế giới. Đây là đạo quân thứ V của TC một khi có chiến tranh xảy ra;
- Và gọng kìm thứ tư, chính là đảng CS Bắc Kỳ, thái thú biết nói tiếng Việt của TC, đã, đang và sẽ mở rộng biên giới cho TC theo châm ngôn “Thà mất nước hơn mất đảng”.

Qua bốn gọng kìm trên, chắc chắn là gọng kìm thứ tư chính là nguyên nhân duy nhứt, mở đường cho ba sự việc nêu trên, và Đặc khu Vũng Áng là một thí dụ điển hình nhứt.
Cuối cùng, việc cá chết hàng loạt bắt đầu từ Đặc khu Vũng Áng phải chăng là nơi Trung Cộng:
- Sản xuất hóa chất độc hại và xả phế thải độc hại vào biển Việt Nam?
- Formosa cũng có thể là một tập hợp nhà máy sản xuất vũ khí hóa học của TC?
- Hoặc là nơi thử nghiệm các loại vũ khí sinh học?

- Có nhiều thông tin từ Trung Cộng cho thấy khả năng Formosa vận chuyển rác thải phóng xạ từ các công ty quân đội Trung Quốc sang Hà Tĩnh để thanh lọc thô rồi thải ra biển miền Trung. Nếu các thông tin này chính xác; đó là âm mưu thâm độc để tận diệt giống nòi dân Việt vì nhiễm phóng xạ gây quái thai dị tật ung thư cho nhiều thế hệ. Có thông tin cá voi chết bị nổ cả mắt thì khả năng Formosa xả chất thải hóa chất kịch độc bao gồm cả nước rác phóng xạ là khả năng cao.
- Có điều cần chú ý là vụ cá chết ở hai tuần lễ cuối tháng tư ở Quảng Bình, Đảo Chim, Đà Nẵng, và Nha Trang khác với tuần đầu tiên khi Formosa xả thải ra biển. Trong đợt chết sau nầy trầm trọng hơn và cá ở phần đáy, tức cá lớn chết nhiều hơn cá sống ở phần nước mặt.
- Nói riêng về hóa chất, Cty Formosa công bố, theo đúng các con số thấy được qua kiểm tra, cả năm 2015 và tính đến thời điểm này, đã nhập 384 tấn hóa chất, với 43 loại hóa chất được đăng ký và chấp thuận nhập cảng để sử dụng. Và từ đầu 2016 đến nay Cty đã xử dụng 51 tấn hóa chất với mục đích khai báo là làm sạch đường ống, làm nguội các hệ thống ống dẫn, còn tồn kho 248 tấn hóa chất.
GS Sheri P. Rosenberg, giáo sư về nhân quyền tại New York đã nhận định về mối giao hảo TC - Việt Nam như sau: "tiêu diệt một dân tộc là một tiến trình, chứ không phải một sự kiện". Do đó, tiến trình trên đã được TC lâu nay thực hiện cho dân tộc Việt Nam. Đây là một tiến trình lâu dài và đa dạng, được tăng nhanh do chế độ chính trị và chính sách đối với người dân của CSVN. Một chế độ khoá tay bịt miệng người dân, không cho đất nước có sức mạnh dân tộc. Nó biến Việt Nam trước tiên là một bãi rác, kế đến là con đường mòn Nam tiến tiếp nối tham vọng của Đại Hán TC. Nó bào mòn sức sống của dân tộc và tàn phá một đất đước xinh đẹp mà Cha Ông đã bao đời gìn giữ và tô bồi.

Và sau cùng, dù sao đi nữa, Đảng Cộng sản VN và Trung Cộng đã làm nguồn nước Cửu Long khô cạn, nguồn tôm cá biển sắp bị tiệt chủng... thì, một lần nữa “Nước Dơ Phải Rửa Bằng MÁU” mà thôi, như lời của vua Duy Tân nhắn lại cho con cháu về sau.
Houston, ngày 6 tháng 5, năm 2016
Hội Khoa học & Kỹ thuật Việt Nam (VAST)
Ts Mai Thanh Truyết
danlambaovn.blogspot.com

Vũng Áng-Formosa-Miền Tây cá chết hàng loạt (tin tổng hợp 10-05-2016)
***
Những nghi vấn chung quanh vụ cá chết ở Vũng Áng
Ts. Mai Thanh Truyết -
Mãi cho đến nay, vụ cá chết từ Vũng Áng ngày 6/4 là đã một tháng qua. Cá chết dài dài và hiện nay đã lan tràn xuống tận Nha Trang, cách Vũng Áng, Hà Tĩnh trên 700 km, một đoạn đường quá dài để cho “nước thải” nhà máy có thể theo dòng hải lưu xuống tận nơi nầy. Trong phạm vi 30 hải lý, cá sống ở phần đáy biển sâu, cân nặng trên 10 kg do dân đánh cá khám phá ngày 5/5 cũng đã chết!
Ngư dân các xã bãi ngang của Quảng Bình, từ Quảng Trạch vào đến Lệ Thủy cho biết vào ngày 5/5, đáy biển có hiện tượng tương tự. Các vùng rạn san hô gần bờ từ 1 đến 6 hải lý, xác cua, xác cá, các loài giáp xác chết nằm la liệt, nhiều hơn lượng cá trôi dạt vào bờ.

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Câu hỏi được đặt ra là, làm thế nào “nước thải” của Công ty luyện thép ở Vũng Áng lại tỏa rộng đến một vùng biển rộng dài trên 700 Km, rộng hơn 30 hải lý, và sâu trên 30 m? Ước tính trên 1.160 tỷ m3 nước!
Với một thể tích nước biển quá lớn như thế, làm sao với chỉ một dung lượng 12.000 m3/ngày xả từ Vũng Áng cộng thêm 300 tấn hóa chất tẩy rửa lại xuôi Nam hơn 700 Km và giết sạch cá, cả cá sống trên mặt nước và cá ở từng đáy biển?
Truy tìm một lý giải cho hai câu hỏi trên, thiết nghĩ bài toán ô nhiễm có thể được giải đáp phần nào. Đó là trọng tâm của bài viết này.
Công nghệ sản xuất thép
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Câu hỏi được đặt ra là, làm thế nào “nước thải” của Công ty luyện thép ở Vũng Áng lại tỏa rộng đến một vùng biển rộng dài trên 700 Km, rộng hơn 30 hải lý, và sâu trên 30 m? Ước tính trên 1.160 tỷ m3 nước!
Với một thể tích nước biển quá lớn như thế, làm sao với chỉ một dung lượng 12.000 m3/ngày xả từ Vũng Áng cộng thêm 300 tấn hóa chất tẩy rửa lại xuôi Nam hơn 700 Km và giết sạch cá, cả cá sống trên mặt nước và cá ở từng đáy biển?
Truy tìm một lý giải cho hai câu hỏi trên, thiết nghĩ bài toán ô nhiễm có thể được giải đáp phần nào. Đó là trọng tâm của bài viết này.

Công nghệ sản xuất thép
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Quy trình công nghệ sản xuất thép, quặng sắt được nấu chảy trong lò (blast furnace) để loại những tạp chất trong quặng mỏ vào khoảng 3.0000F và cho thêm carbon vào. Vì vậy, định nghĩa đơn giản về “thép” là “hợp kim sắt và carbon”, thông thường dưới 1%. Và carbon nói ở đây là than đá được chế thành than “coke” qua một quy trình công nghệ khác.

Phế thải trong quá trình sản xuất thép
Qua quy trình sản xuất thép kể trên, chất thải trong việc sản xuất thép gồm hai loại trong hai giai đoạn luyện thép: - Biến than đá thành than coke; - “Nấu” sắt chung với than coke ở nhiệt độ cao.
Do đó, trong giai đoạn đầu, phế thải chánh là ammonia dưới dạng khí và lỏng trong nước làm lạnh cùng một số hóa chất độc hại như Chlorine, Phosphorous và Arsenic…Và trong quặng sắt còn có chứa nhiều hóa chất rất độc hại khác như: chì, arsen (thạch tín), lưu huỳnh, phosphorous.
Giai đoạn hai, chất thải gồm: khí, lõng, và rắn.
Vấn nạn môi trường trong việc luyện thép
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Trong quá trình luyện thép, vấn nạn môi trường phải được xem là hàng đầu và cần phải đầu tư đúng mức mới có khả năng bảo vệ môi trường trong vùng sản xuất và vùng trời rộng bao phủ cũng như vùng biển bao la... Và, công nghệ tiên tiến ngày nay trong việc sản xuất thép nầy cần phải bảo đảm đa dạng sinh học (bio-diversity) cùng phẩm chất không khí và nguồn nước mặt cũng như nước ngầm.

1- Quản lý nguồn nước: là một giai đoạn cần thiết cho công việc luyện thép như:
- Nguồn nước phải được cung ứng đầy đủ cho việc luyện thép;
- Tiêu chuẩn về phẩm chất nước không được thay đổi: nước dùng gồm nước mặn, nước lợ (brackish water) và nước ngọt;
- Nước làm nguội chiếm 81% lượng nước dùng cho sản xuất thép; phần còn lại dùng cho việc làm nguội các thiết bị và đường ống.
- Nước cũng được dùng cho việc tẩy rửa (descaling), máy lọc bụi (dust scrubbers).
Căn cứ theo thống kê về “quản lý nguồn nước trong kỹ nghệ thép” (Water managemant in the steel industry), mức tiêu thụ và phát thải cho việc sản xuất 1 tấn thép là từ 25,3 m3 đến 28,6 m3.
2 – Đa dạng sinh học: tức là việc bảo vệ và giữ môi trường chung quanh nhà máy giống như lúc ban đầu khi chưa khai thác. Khu vực khai thác mõ sau đó phải được tái sinh lại bằng cách trồng rừng để bảo vệ hệ sinh thái nguyên thủy.

3 – Phẩm chất không khí: Cần phải hạn chế tối đa việc phóng thích khí thải vào môi trường. Khí thải phải được giám sát (monitor) và thiết lập họa đồ (mapping). Các nơi kiểm soát gồm: hệ thống lọc, nhà máy thanh lọc hóa chất, khu oxid hóa, hệ thồng lọc bụi, và hệ thống khử bụi v.v...
Nhưng, theo số liệu thống kê từ Hội Đúc Luyện kim Việt Nam, để sản xuất được một tấn thép thô bằng công nghệ lò cao, sẽ phải thải ra hơn 585 kg chất thải rắn, trong đó có 455 kg xỉ. Đồng thời, mỗi tấn thép thô sản xuất còn tạo ra 3 m3 nước thải độc hại.

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Như vậy, với công suất 10,5 triệu tấn thép/năm (giai đoạn 1) được ghi trong dự án, Formosa có thể cho ra hơn 31 triệu m3 nước thải độc hại, và 6 triệu tấn chất thải rắn nếu không qua việc thanh lọc. (Trong phạm vi bài viết hôm nay, người viết không đề cập đến lượng khí thải từ việc sản xuất 1 tấn thép thô có 2,3 tấn CO2, cùng các loại khí CO, SO2, NOx, Thủy ngân, Benzen, hạt bụi PM2.5, và bụi kim loại...)

Thanh lọc sinh học (bio-remediation) phế thải lỏng trong kỹ nghệ thép
Kỹ nghệ thép cần một lượng nước rất lớn để cung cấp cho hệ thống làm nguội trực tiếp và gián tiếp, máy lọc bụi và việc pha chế hóa chất cần thiết cho việc sản xuất. Tùy theo công nghệ áp dụng, lượng nước cần dùng cho hệ thống nầy trung bình thay đổi từ 100 đến 200 m3/1tấn thép căn cứ theo Water Pollution Control Review in Environmental Control in Steel Industry, và phóng thích từ 3-6 m3/tấn nước thải tùy theo mức độ tái dụng (recycling) nguồn nước và xử dụng lại (reuse).

Nước thải được phân loại qua nhiều giai đoạn sản xuất khác nhau như Giai đoạn 1,2, 3, và giai đoạn đánh bóng sau cùng. Có thể nói, giai đoạn biến than đá thành than coke là giai đoạn phóng thích ra nhiều hóa chất độc hại nhứt. Ngoài việc phát thải ammonia có nồng độ từ 900-1200 mg/m3, cho đến việc khử các hợp chất hữu cơ và amin để làm giảm BOD (Bio Oxygen Demand) và COD (Chemical Oxogen Demand), nguyên nhân chính trong việc làm rỉ sét các đường ống. (Ammonia rất nhạy cảm với cá. Chỉ cần nồng độ 0,2mg/m3 nước có thể làm cá chết tức khắc).
Do đó, một hệ thống yếm khí (anaerobic) và xử dụng vi khuẩn Bacillus, Pseudonomas, Arthrobacter và Micrococcus là phương cách thanh lọc loại nước thải nầy là thích hợp nhứt, có thể giảm thiểu được tới 95% BOD và COD trong trướng hợp nầy.
Ngoài ra, có thể dùng phương pháp Membrane Bioreactor (MBR). Đây là một phương pháp tối tân nhứt hiện nay trong việc thanh lọc phế thải lỏng của nhà máy và ammonia sẽ được chuyển thành nitrate và làm phân bón.
Và phương pháp Biosorbtion qua những tác nhân hấp thụ sinh hóa (biosorbent) như rong, nấm (fungi), vi khuẩn, men (yeast) sẽ làm công việc khử cyanide cũng như việc loại bỏ các kim loại nặng như thủy ngân, chì, arsenic, đồng, mangan.

Nghi vấn quanh việc cá chết ở Vũng Áng
Gần một tháng (4/5) từ ngày phát giác nạn cá chết (6/4) tại Nhà máy luyện kim Hưng Nghiệp ở Vũng Áng, Hà Tĩnh, một Hội đồng Khoa học, Công nghệ Quốc gia vừa được thành lập với hơn 100 chuyên gia từ hơn 30 viện nghiên cứu, trường đại học trong nước để tìm nguyên nhân vụ cá chết hàng loạt ở vùng biển miền Trung Việt Nam.

Theo thông tin từ Bộ Khoa học và Công nghệ ngày 4/5, hội đồng do Giáo sư Viện sĩ Châu Văn Minh, Chủ tịch Viện hàn lâm Khoa học và Công nghệ Việt Nam làm chủ tịch, sẽ bao gồm 3 tổ nghiên cứu liên ngành nhằm đối chứng kết quả phân tích và sẽ tập trung vào hướng nghiên cứu về những tác nhân hóa học, sinh học, khí tượng, thủy văn và động lực học biển. Theo thông tin từ Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam, các nhà khoa học của Viện hôm 18/4 và 19/4, đã đến khảo sát thực tế tại các khu vực Vũng Áng, Hà Tĩnh, tới Lăng Cô, Thừa Thiên-Huế và lấy các mẫu nước, cá chết và trầm tích biển để phân tích.
Theo kết quả phân tích ảnh vệ tinh trong khoảng thời gian từ ngày 6/4 (ngày bắt đầu xuất hiện hiện tượng cá chết hàng loạt) đến ngày 24/4, hội đồng đã loại bỏ khả năng xảy ra các vụ tràn dầu lớn hay các nguyên nhân như động đất, sốc nhiệt do phá hủy bề mặt, bên trong vỏ hoặc những biến đổi địa tầng trong vỏ đại dương.
Hôm 2/5, GS-VS Châu Văn Minh cũng đã có buổi làm việc với các chuyên gia quốc tế đến từ Đức, Mỹ và Israel để phối hợp tìm ra nguyên nhân của thảm họa môi trường chưa từng có tại Việt Nam.

Thưa Quý vị,
Công việc truy tìm nguyên nhân cá chết dọc theo biển miền Trung thật giản dị và hoàn toàn nằm trong tầm tay của Việt Nam.
- Chỉ cần phải lấy mẫu nước và cá ở những nơi có cá chết như Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang. (và có thể lan tới Phan Thiết trong nay mai).
- Chỉ cần lấy mẫu nước tại đường ống xả thải của nhà máy.
- Chỉ cần lấy mẫu xác chim chết ở đão Chim cách Vũng Áng 20 hải lý về phía đông Nam.
- Chỉ cần lấy mẫu cá lớn trên 10 Kg sống ở vùng đáy ngoải khơi.
- Chỉ cần Phổ Hấp thụ Nguyên tử (Atomic Absorption Spectroscopy-AAS).
- Chỉ cần Phổ Sắc ký-Khối lượng (Gas Chromatography-Mass Scpectroscopy-GC-MS).
- Chỉ cần một phân tích viên có trình độ Cử nhân.
Nhân sự và dụng cụ phân tích có trong nhiều Phòng thí nghiệm môi trường công và tư ở Hà Nội và Sài Gòn. Việc phân tích phân tích bao gồm việc lấy mẩu, bảo quản mẩu và di chuyển về phòng Lab; từ đó, mẫu được “digest” trong môi trường acid và sẵn sàng được tiêm vào máy để phân tích tự động.
Kết quả sẽ có ngay trong vòng 1 giờ mà thôi!

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Thế mà, tại sao cả một nước có trên 24.000 tiến sĩ căn cứ theo tuyên bố ngày 26/4/2016 của Vụ trưởng Giáo dục Đại học (Bộ Giáo dục và Đào tạo) Nguyễn Thị Kim Phụng và trong số đó có 15.000 người đang công tác tại cơ sở đào tạo đại học, cao đẳng. Về Thạc sĩ và Cử nhân, theo ước tính là có gần 1 triệu “Phó Bảng” trong 92 triệu dân số, trong đó hiện nay có đến hơn 200 ngàn... còn đang thất nghiệp!

Với một con số “vĩ đại” như thế, mà tại sao không làm nỗi công việc phân tích các mẫu nước và cá chết mà phải thành lập một Hội đồng Khoa học gồm trên 100 chuyên gia và “cầu cứu” tới các chuyên gia quốc tế đến từ Đức, Mỹ và Israel để phối hợp tìm ra nguyên nhân của thảm họa môi trường chưa từng có tại Việt Nam.
Tại sao?
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Chúng ta hãy nghe, Giáo sư Nguyễn Tác An, nguyên viện trưởng Viện Hải Dương Học Nha Trang thì trong thực tế giới khoa học Việt Nam, cũng như một số nhà khoa học quốc tế đã nắm được nguyên nhân của tình trạng mà nhiều người đồng ý là thảm họa môi trường tại khu vực miền Trung vừa rồi.
“Nguyên nhân xảy ra ở Vũng Áng thì khoa học xác định được rồi, và người ta đã mô hình hóa để dự báo sẽ lan truyền như thế nào, và hiệu quả sinh thái trong tương lai ra sao. Tất cả đều có làm khi sự cố xảy ra. Và kết quả đó ngày càng hoàn thiện, bổ sung; nhưng về bản chất chắc nó cũng không thay đổi.

Tuy nhiên vấn đề truyền thông ra là phải cân nhắc, mà đó là vấn đề của các nhà quản lý chứ không phải của các nhà khoa học.”
Một chuyên gia về hải dương khác là tiến sĩ Nguyễn Hữu Đại cũng cho biết ông đang chờ cơ quan chức năng công bố kết luận về nguyên nhân gây ra thảm họa môi trường vừa rồi; thế nhưng ông có nghi ngờ có thể không như mong đợi:
“Có chờ hai tháng, ba tháng cũng vậy thôi! Người ta nói chưa tìm ra nguyên nhân. Người ta nói ‘chưa tìm ra’ có nghĩa 6 tháng, 3 tháng hay 2 tháng thì chưa biết được; nhưng chắc chắn người ta nói chưa tìm ra”.

Theo tôi nghĩ có cái gì đó mà người ta không muốn nói. Chứ tìm cả năm cũng vậy vì người ta đã biết nguyên nhân rồi. Như thế thôi, không được ai phát biểu hết: chỉ Tổng Cục Môi Trường và Bộ Tài nguyên- Môi trường mới được phát biểu, ai muốn phát biểu cũng không được. Người ta đã nói như vậy rồi thì thôi!” (Lời người viết, “người ta” ở đây là ai? Phải chăng là cường quyền, là cơ chế chuyên chính vô sản qua Đảng CS Bắc Việt... bịt miệng người dân!)
- Năm 1995, Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) đã ghi nhận được dân đánh cá tại Nha Trang và Phan Thiết sử dụng hóa chất cyanide chứa trong những bình chứa 1 gallon mua của thương buôn TC qua phóng sự của ký giả của tuần báo khoa học C&EN thuộc Hội Hóa học Hoa Kỳ (American Chemical Society-ACS). Họ dùng các bình chứa nầy thả xuống biển, khi chạm các rặng san hô, bình vỡ ra; và chỉ khoảng độ 30 phút sau, cá nổi lên mặt nước.

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Vụ Đảo Chim: Đảo Chim, thuộc huyện Quảng Trạch, tỉnh Quảng Bình, nằm rất gần Vũng Áng (chừng 20 hải lí về phía Đông Nam), nơi khởi nguồn hiện tượng cá chết bất thường vừa qua. Được mệnh danh là Vương quốc Chim, đảo này trước kia có hơn 2 triệu con hải âu xám, loài hải âu đặc hữu, quý hiếm.
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt
Do ăn phải các loại cá chết nhiễm độc nên số phận của những con chim trên đảo cũng không ngoại lệ(?)
vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

- Đảo Thị Tứ (Pag-asa): Ngày 30/4, cá chết hàng loạt trên đảo Thị Tứ thuộc Việt Nam mà TC đã chiếm đóng từ 1970 và biến thành một căn cứ quân sự. Những người dân Phi Luật Tân sống ở gần đảo Thị Tứ, một hòn đảo ở vùng biển phía Tây Phi Luật Tân, cho biết họ kinh hoàng nhìn thấy hàng hàng lớp lớp các loài sinh vật biển chết, trôi dạt đầy các bờ. Cư dân trên đảo Thị Tứ thuộc quần đảo Trường Sa (của Việt Nam) được cho là đã nhìn thấy tàu Trung Cộng thả hóa chất khiến cá chết hàng loạt xung quanh khu vực này. Họ cáo buộc thủ phạm là tàu TC thường xuyên di chuyển trong vòng 5 Km quanh đảo Thị Tứ. Ngư dân trên tàu được cho là đổ hóa chất xuống nước để tiêu diệt san hô và nguồn cá gần đảo. Thông tin trên được tổ chức phi lợi nhuận Kalayaan Atin To của Philippines công bố hôm 30-4 trên Facebook.

- Hiện tượng cá lớn chết hàng loạt ở ngoài khơi Quảng Bình đầu tháng 5 nầy làm cho ẩn số cá chết vì nước thải nhà máy luyện thép Vũng Áng bước sáng bước ngoặt mới. Cá lớn sống ở dưới đáy xâu và xa bờ khó có thể bị nhiễm độc vì một lượng nước thải nhỏ trên phần trên bề mặt của biển.

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

Nghi vấn về số cá chết nầy bị nhiễm độc từ ngoài khơi là do “tàu lạ” đầu độc từ xa khó có thể bị loại trừ.
Chỉ cần một chút tinh ý, chúng ta sẽ nhìn thấy đất nước Việt Nam đang lâm vào cuộc bao vây nào, cũng như sự im lặng của nhiều lãnh đạo CSVN là hoàn toàn có thể phỏng đoán được vì sao họ im lặng hoặc tìm những câu lý giải ngớ ngẩn.
Phải chăng, những vụ nhiễm độc trên đây là do âm mưu của Trung Cộng cũng như đem sự việc làm ô nhiễm môi trường biển ở Vũng Áng làm DIỆN và cho tàu cá, tàu quân sự đầu độc khắp vùng bằng một loại vũ khí sinh học hay vi trùng bí mật. Điều nầy mới chính là ĐIỂM.

Thay lời kết
Qua những trình bày trên đây, chúng ta có thể định hình được tại sao CSVN có thái độ bưng bít, hay úp úp mở mở trong vụ cá chết ở Vũng Áng ngày 6/4 và những thành phố phía Nam sau đó.
Phải chăng:
- Vì não trạng đặc sệt của những người đang lãnh đạo đảng?
- Vì đã ngậm “mùi đồng” của TC cho nên... há miệng thì mắc quai?
- Vì sợ tình báo Hoa Nam “xử lý” cho nên phải ngậm “tăm”?
- Và sau cùng, vì tính vô cảm và vô nhân tính của con người cộng sản có trong các nhiễm sắc thể (chromosomes) của họ.

Còn đối với với 24.000 Tiến sĩ, trong đó hơn 93% tập trung ở khu vực quản lý và nghiên cứu của “nhà nước”, đo đó phải “ăn cơm chúa, phải múa tối ngày” theo chỉ thị của cấp trên!
Theo suy nghĩ của đời thường, con cá sống nhờ nước, vậy khi có sự thay đổi nào đó trong nguồn nước thì cá phải chết. Từ đó, việc truy tìm nguyên nhân sẽ nghĩ đến hiện tượng hâm nóng toàn cầu, El nino, thay đổi độ mặn của nước, nước thiếu oxy, vấn đề ô nhiễm môi sinh (do hoá chất độc hại, kim loại nặng, dầu cặn, các chất phế thải kỹ nghệ, thuốc trừ sâu, thuốc bảo vệ thực vật trong nông nghiệp, thuốc khai khai quang vv.), độc tố bio-toxins do hiện tượng nở hoa (bloom) của một số loại tảo vi sinh (phytoplankton) tạo nên hiện tượng thủy triều đỏ (red tide)...
Sáng ngày 6/5, GS.TS Nguyễn Ngọc Lâm, Viện Hải dương học Nha Trang cùng đồng nghiệp đang phân tích tại chỗ hơn 10 mẫu nước lấy trực tiếp từ vùng nước đỏ xuất hiện ở Quảng Bình hai hôm trước. "Khảo sát dưới kính hiển vi cho thấy không có tế bào tảo trong nước nên dải nước đỏ không phải là hiện tượng thủy triều đỏ. Thành phần mẫu nước chưa phát hiện có gì đặc biệt."
Nhưng, những điều trên, có lẽ không nằm trong suy nghĩ của Trung Cộng?

Vì sao?
Nếu chúng ta lấy mốc thời gian ở thời điểm 19/1/1979, ngày TC “dạy bài học cho Việt Nam” cho đến nay, TC đã đi một bước dài trong tiến trình chiếm đóng Việt Nam hầu biến Việt Nam thành ngôi sao nhỏ thứ năm trên lá cờ máu của TC.
Trở lại nghi vấn Nhà máy thép Vũng Áng. Nếu căn cứ theo văn bản số 1407114 ngày 29/7/2015 của Công ty TNHH Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh gửi UBND tỉnh còn đề nghị chấp thuận để 28 nhà thầu của Formosa, gồm 25 Trung Cộng, 3 nhà thầu Việt Nam, tuyển dụng hơn 10.000 lao động nước ngoài, với gần 90% quốc tịch Trung Cộng, đến Formosa thực hiện các hạng mục lò cao số 1, số 2 trong nhà máy thép Hưng Nghiệp và các công trình dự án cảng Sơn Dương.

Từ văn bản trên, kết luận có thể được đưa ra là Nhà máy luyện thép chưa đi vào hoạt động trong thời điểm nầy.
Và 12.000 m3 nước thải xả ra hàng ngày là gì?
Đến từ nhà máy nào?
Nhà máy hóa dầu hay nhà máy chất dẽo, hay nhà máy nhiệt điện?
Hay một loạt nhà máy hóa chất bí mật nào khác?
Và những vụ cá chết ngoài khơi, ngoài đảo xa khó có thể được ghi nhận là do nước thải độc hại từ nhà máy ở Vũng Áng được!
Tất cả là bí mật, vì Đặc khu Vũng Áng với 228 km2 đã là một vùng tự trị của TC kể từ ngày 14/7/2014 rồi.
Nhìn lại bản đồ Việt Nam với 49 chấm đỏ thu thập từ năm 2005 đến giờ, những nơi có tập trung trên 1.000 người Tàu, dưới bạn công nhân, tình báo, không kể đến những công nhận nhập lậu (40% công nhân Tàu làm việc trong Đặc khu Vũng Áng không có giấy phép do UB ND Tỉnh Hà Tĩnh cấp!).
Chúng ta thấy gì ở những gọng kìm của Trung Cộng?

vũng áng hà tĩnh formosa cá chết hàng loạt

- Ở phía Đông,TC đã vây hãm Việt Nam ở Biển Đông với bản đồ 9 đoạn và thiết lập các đường bay và khu quân sự trên đảo Hoàng Sa và Trường Sa chiếm của Việt Nam;
- Ở phía Tây, TC đã dùng thế trận “nước” qua việc xây dựng các đập ở thượng nguồn để khống chế dòng chảy của sông Mekong, hạn chế việc phát triển kinh tế và làm xáo trộn xã hội Việt Nam trên bình diện cả nước;
- Trong đất liền, với 49 tụ điểm tập trung từ Bắc chí Nam, đặc biệt: - vùng nước sâu Vũng Áng, Sơn Dương, yết hầu của dãy đất hình chữ S Việt Nam; - và nóc nhà nhà Việt Nam qua sự chiếm đóng vùng Tân Rai và Nhân Cơ trong việc khai thác bauxite. Nơi đây, TC có thể kiểm soát sinh hoạt đi lại của toàn vùng biển Đông, thủy lộ của 40% hàng hóa thông thương trên thế giới. Đây là đạo quân thứ V của TC một khi có chiến tranh xảy ra;
- Và gọng kìm thứ tư, chính là đảng CS Bắc Kỳ, thái thú biết nói tiếng Việt của TC, đã, đang và sẽ mở rộng biên giới cho TC theo châm ngôn “Thà mất nước hơn mất đảng”.
Qua bốn gọng kìm trên, chắc chắn là gọng kìm thứ tư chính là nguyên nhân duy nhứt, mở đường cho ba sự việc nêu trên, và Đặc khu Vũng Áng là một thí dụ điển hình nhứt.
Cuối cùng, việc cá chết hàng loạt bắt đầu từ Đặc khu Vũng Áng phải chăng là nơi Trung Cộng:
- Sản xuất hóa chất độc hại và xả phế thải độc hại vào biển Việt Nam?
- Formosa cũng có thể là một tập hợp nhà máy sản xuất vũ khí hóa học của TC?
- Hoặc là nơi thử nghiệm các loại vũ khí sinh học?
- Có nhiều thông tin từ Trung Cộng cho thấy khả năng Formosa vận chuyển rác thải phóng xạ từ các công ty quân đội Trung Quốc sang Hà Tĩnh để thanh lọc thô rồi thải ra biển miền Trung. Nếu các thông tin này chính xác; đó là âm mưu thâm độc để tận diệt giống nòi dân Việt vì nhiễm phóng xạ gây quái thai dị tật ung thư cho nhiều thế hệ. Có thông tin cá voi chết bị nổ cả mắt thì khả năng Formosa xả chất thải hóa chất kịch độc bao gồm cả nước rác phóng xạ là khả năng cao.
ng, và Nha Trang khác với tuần đầu tiên khi Formosa xả thải ra biển. Trong đợt chết sau nầy trầm trọng hơn và cá ở phần đáy, tức cá lớn chết nhiều hơn cá sống ở phần nước mặt.

- Nói riêng về hóa chất, Cty Formosa công bố, theo đúng các con số thấy được qua kiểm tra, cả năm 2015 và tính đến thời điểm này, đã nhập 384 tấn hóa chất, với 43 loại hóa chất được đăng ký và chấp thuận nhập cảng để sử dụng. Và từ đầu 2016 đến nay Cty đã xử dụng 51 tấn hóa chất với mục đích khai báo là làm sạch đường ống, làm nguội các hệ thống ống dẫn, còn tồn kho 248 tấn hóa chất.
GS Sheri P. Rosenberg, giáo sư về nhân quyền tại New York đã nhận định về mối giao hảo TC - Việt Nam như sau: "tiêu diệt một dân tộc là một tiến trình, chứ không phải một sự kiện". Do đó, tiến trình trên đã được TC lâu nay thực hiện cho dân tộc Việt Nam. Đây là một tiến trình lâu dài và đa dạng, được tăng nhanh do chế độ chính trị và chính sách đối với người dân của CSVN. Một chế độ khoá tay bịt miệng người dân, không cho đất nước có sức mạnh dân tộc. Nó biến Việt Nam trước tiên là một bãi rác, kế đến là con đường mòn Nam tiến tiếp nối tham vọng của Đại Hán TC. Nó bào mòn sức sống của dân tộc và tàn phá một đất đước xinh đẹp mà Cha Ông đã bao đời gìn giữ và tô bồi.
Và sau cùng, dù sao đi nữa, Đảng Cộng sản VN và Trung Cộng đã làm nguồn nước Cửu Long khô cạn, nguồn tôm cá biển sắp bị tiệt chủng... thì, một lần nữa “Nước Dơ Phải Rửa Bằng MÁU” mà thôi, như lời của vua Duy Tân nhắn lại cho con cháu về sau.
Houston, ngày 6 tháng 5, năm 2016
Hội Khoa học & Kỹ thuật Việt Nam (VAST)
Ts Mai Thanh Truyết
danlambaovn.blogspot.com

Biểu tình phản đối Formosa tại New Jersey và California (Hoa Kỳ)
NEW JERSEY, HOA KỲ (CTM Media ) – Trưa ngày 1 Tháng Năm, 2016 cùng đồng hành với đồng bào quốc nội trong ngày biểu tình phản đối công ty Thép Formosa Hà Tĩnh gây ô nhiễm môi trường biển khiến cá chết hàng loạt ở các tỉnh bờ biển Miền Trung, một số đồng bào và các đảng viên Việt Tân miền Đông Bắc Hoa Kỳ đã thực hiện một cuộc biểu tình ngay trong khuôn viên trụ sở công ty Formosa, tiểu bang New Jersey, Hoa Kỳ. 

https://chantroimoimedia.com/2016/05/04/phong-su-bieu-tinh-phan-doi-formosa-new-jersey-hoa-ky-ngay-152016/
 Thưa ông Phó Giáo sư, dân không phải là lũ nộm.
Wed, 06/15/2016 - 01:06 — canhco
Trong vụ cá chết tại miền Trung người dân ược chính quyền tận tình dẫn giải rằng ăn cá lúc này vẫn an toàn và cứ bình tâm mà ăn. Một cách nào đó, ăn cá trong lúc dầu sôi lửa bỏng là yêu nước, mà yêu nước là “yêu chủ nghĩa xã hội”.
Chính quyền Đà Nẵng phải nói là rất anh hùng trong việc hy sinh bản thân để lấy lại sự bình tĩnh cho người dân. Cán bộ cởi trần xuống biển tắm và ăn bữa tiệc cá hoành tráng trên bờ để người dân thấy rằng ăn cá sẽ không có vấn đề gì.
Vấn đề ở chỗ người dân không chịu tin vì họ đòi phải biết đích thị những con cá nằm trên bàn kia được bắt từ đâu? Nó thuộc quốc tịch nào và ai là người đủ uy tín để nói rằng bọn cá này bị bắt tại khu vực Đà Nẵng hay lân cận?

Hình như chưa đủ sức mạnh chèo kéo người dân ăn cá, ông Bộ trưởng Nông nghiệp Cao Đức Phát còn mạnh miệng phát động phong trào mua bán cá khắp các tỉnh miền Trung, nếu số cá đó được chứng nhận là từ tàu đánh bắt xa bờ ít nhất là 20 hải lý. Dân không nghe và cũng may, dân…hờ hững.
Và bây giờ dân không còn hờ hững nữa khi một vựa cá tại Vĩnh Linh bị phát hiện có 30 tấn cá nhiễm độc chất Phenol trong khi người chủ vựa trưng ra bằng cớ là đã mua cá từ các tàu xa bờ trong thời gian cá chết. Vậy là lời rao của ông Bộ trưởng Phát là hành vi thúc đẩy người dân vào chỗ chết để chính phủ thoát hiểm bởi các câu hỏi về cá.

Có điều, chính phủ không ngừng lại ván bài gian lận, họ tiếp tục thúc đẩy những kẻ mang danh là trí thức đem lập luận của bà già nhà quê ra đánh lừa dư luận. Trí thức đó là ông PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh, Viện Công nghệ sinh học và thực phẩm, ĐH Bách khoa Hà Nội.
Trong bài viết đăng trên VietnamNet ông Thịnh cho rằng cá nục tại Quảng Trị nhiễm Phenol có thể do 2 nguyên nhân. Nguyên nhân thứ nhất do nguồn nước biển ô nhiễm, và nguyên nhân thứ hai do vựa cá dùng chất Phenol để bảo quản.

Trong trường hợp nhiễm độc vì ô nhiễm ông Thịnh lãng tránh sự thật rằng thiên nhiên không có độc chất Phenol và vì vậy cần làm rõ ai, đơn vị nào có đủ khả năng thải một lượng độc chất lớn đến nỗi gây tác hại cho hàng trăm tấn cá khi số lượng nước biển nhiều như thế?
Đáng ngạc nhiên hơn, khi đã xác định là Phenol bị ngấm vào 30 tấn cá như vậy nhưng ông PGS-TS này lại mạnh miệng cho rằng: “Trường hợp này không nhất thiết phải tiêu huỷ vì 30 tấn cá rất nhiều tiền, có khi cả cơ nghiệp của người dân.”
Nếu biết làm một bài tính nhẩm ông Thịnh sẽ thấy 30 tấn cá khi được ăn theo như lời khuyên của ông và hậu quả xảy ra thì bao nhiêu người, bao nhiêu tiền tỷ phải bỏ ra để điều trị và bao nhiêu nước mắt sẽ đổ xuống vì nghe lời khuyên vô nhân tính của ông?

Không thể dùng từ nào khác ngoài hai chữ “nhà quê” để diễn tả cách ông PGS hướng dẫn cho người dân khi muốn ăn cá chết. Ông dạy rằng hợp chất Phenol rất dễ hoà tan trong nước nên có thể xử lý bằng cách rã đông cá tự nhiên. Và đây là cách rã đông của ông:
“Để cá không bị nát, có thể lấy nước đá lạnh ngâm cá rồi tháo nước đi, làm 2-3 lần sẽ khiến Phenol giảm nồng độ. Sau đó kiểm tra lại nồng độ Phenol 1 lần nữa trước khi cấp đông trở lại”.
Làm như rất thành thật, ông bày vẽ: “Nếu gia đình nào cẩn trọng, khi mua cá về để rã đông tự nhiên, sau đó ngâm và rửa dưới nước sạch, nước ấm nhiều lần, nếu có Phenol sẽ tan ra. Đặc biệt nên vứt bỏ da, các mô xốp như ruột, mang cá vì những mô này dễ nhiễm độc hơn”.

Ôi dân tôi, sống hơn bốn mươi năm sau ngày giải phóng vẫn cặm cụi ngồi “rã đông” từng con cá nhiễm độc chỉ vì tiết kiệm vài ngàn bạc cụ Hồ, bất kể con cá đó nó nuốt chất độc vào cơ thể rồi chất độc ấy ngoan ngoãn nằm bên ngoài lớp thịt của nó để ông PGS “rã đông” theo cách thủ công này hay không. Người dân đủ khôn ngoan để biết độc chất sẽ tan vào từng tế bào của cá và nằm đó phục kích những “lý thuyết” xảo trá như của ông Bộ trưởng Cao Đức Phát và hôm nay tới ông PGS Nguyễn Duy Thịnh.
Người dân chúng tôi biết rằng ông đưa lý luận này ra để cứu đảng, và do non nớt vụng về ông để lộ bản chất không nên có của người trí thức: giả trá và ngụy biện, thậm chí chụp mũ người dân để tăng thêm trọng lượng của loại lý luận thời đồ đá trong khi ông không phải là một viên chức an ninh.
Dân không còn ngu khi nghe lời ông mà “yêu nước quên thân” để ông PGS có cơ hội “vì Formosa phục vụ”.
Ông đưa ra cách nói quy chụp theo sự mớm lời của ai đó muốn đánh tráo tội danh này cho người hiền lương khi ai cũng biết đích danh thủ phạm thải độc. Ông cho rằng có thể do người dân cố tình đưa Phenol vào cá để bảo quản.
Mờ mờ ảo ảo, đánh lận con đen ông cho là có khả năng người mua cá chết về rồi dùng Phenol để bảo quản cá, ông viết “Trường hợp này phải xử nghiêm vì vi phạm pháp luật. Nếu cố tình lấy cá chết mang về bảo quản bằng Phenol thì cá đó còn bị nhiễm độc kép do bản thân con cá đã chứa độc tố trong quá trình bị vi sinh vật phân huỷ, giờ lại thêm Phenol thì cá này buộc phải tiêu huỷ”.
Trước khi xác định cái cần xác định là “tiêu hủy” ông lái chiếc xe chở cá về hướng khác: người dân.
Ôi, tôi không biết nói gì với sinh viên Đại học Bách Khoa Hà Nội dưới tài năng dẫn dắt của ông, tôi chỉ chia sẻ niềm đau của người dân Vĩnh Linh vì cả tin lời ông Cao Đức Phát mà bây giờ sắp phải vào tù thế thân cho Formosa nếu phán xét của ông Nguyễn Duy Thịnh được ai đó mang vào tòa án áp dụng cho bà Lê Thị Thuộc chủ nhân vựa cá Dũng Thuộc nơi chứa 30 tấn cá nục nhiễm độc chất Phenol.
 canhco's blog
 http://www.rfavietnam.com/node/3308

Sự thiệt hại về ô nhiễm môi trường tại VN
Sáng nay chủ nhật mình gọi điện về VN cho 1 ông bạn cùng quê . Ông ta hơn mình mấy tuổi trước đây làm quan to trong Tổng cục Du Lịch , mới về hưu được mấy năm . Mình hỏi anh tình hình biển nhiễm độc như thế thì du lịch biển sẽ về đâu ? Anh nói chết hết rồi chú ơi quả Formosa này chúng nó từ trên xuống dưới kiếm giỏi lắm thì được 4 tỷ đô mà thiệt hại cho đất nước thì không dưới 100 tỷ USD chưa nói đến môi trường sinh thái biển , các rặng san hô , các vườn cá ngầm , rong rêu ….có thể hàng trăm năm sau chưa hồi phục lại được . Mình hỏi sao mà lớn vậy anh ? 100 tỷ USD là nhiều lắm à nha
Anh nói để anh tính sơ sơ cho chú nhé
- Về ngư nghiệp : có hơn 30.000 tàu thuyền , mổi con tàu đánh cá nhỏ cùng với ngư lưới cụ ít ra cũng là 500 – 600 triệu tính ra cũng là hơn 1 tỷ đô rồi . Mấy con tàu đó mà nằm bờ dăm tháng thôi là chỉ còn sắt vụn và gỗ mục thôi , máy móc thì hư , mà không hư cũng chẳng bán được cho ai còn ngư lưới cụ thì mục nát hết , các loại máy như máy định vị , ra đa dò luồng cá , máy liên lạc vô tuyến VHF , tời neo kéo lưới , đèn đóm, ac quy …tất cả bán ve chai cũng không ai mua , mà vứt đi thì cũng không có chỗ vứt , kéo lên bờ thì cũng không có chỗ để mà lại phải tốn công kéo , chỉ còn cách đánh đắm xuống biển thôi ,thế thì biển lại thêm ô nhiễm gấp mấy lần nữa .
Thiệt hại này thì không thể tính được
- Về ngư dân : có gần 5 triệu ngư dân và những người làm nghề ăn theo biển như bán xăng dầu , đóng mới và sửa chữa tàu bè ,sản xuất ngư lưới cụ , máy móc thiết bị nghề cá , làm nước đá , cung cấp nhu yếu phẩm gạo , sữa , bia bọt …cho ngư dân , tất cả đều thất nghiệp chẳng biết bán hàng cho ai . Nhiều ông sẽ phá sản vì ngư dân thường mua chịu đi biển về bán cá mới có tiền trả , bây giờ cá không có , mà có cũng không bán được thì lấy gì trả …thịt ngư dân có ăn được không ? coi như là xong luôn . Lại còn đội ngũ thu mua , chế biến hải sản trên bờ , coi như là đóng cửa thất nghiệp luôn…tiền ứng trước cho ngư dân là cũng mất luôn… Vợ con ngư dân lâu nay sống nhờ biển cũng thất nghiệp và nghỉ học luôn

- Về du lịch : Thử hỏi chú bờ biển Đông từ Vịnh Bắc Bộ cho đến Cà mau hơn 3000 km có hàng ngàn bãi tắm và điểm du lịch bây giờ có ai dám xuống tắm không ? Biển không tắm được thì ai đến làm gì vậy thì hàng trăm ngàn nhà nghỉ , khách sạn , nhà hàng , sân Golf . resort …rồi thì đội ngũ phục vụ , nấu nướng , xe ôm, taxi , kể cả bia ôm , mát xa , mát gần, karaoke… bây giờ ngồi vêu mỏ hết, khô bướm hết luôn …Thì những thiệt hại đó chú có tính được không ? Tầm cỡ chú mà không tính ra thì ai tính ra

- Đó là anh chỉ nói sơ sơ 2 lĩnh vực đó thôi , còn người dân cả nước thì sao ? Đã hơn 10 năm nay rồi từ ngày 3X nó cho nhập mấy cái nhà máy nhiệt điện Trung quốc về thì tất cả nước làm mát và hoá chất súc rửa đường ống đều xả thẳng xuống biển , thằng Formosa , Vedan …này nó làm lộ quá , liều quá nên 1 mình nó bị chửi thôi chứ còn các nhà máy nhiệt điện của Dầu Khí và Điện Lực thì nó xả còn gấp 10 lần thằng này . Vậy thì cứ tính 10 năm nay thôi dân mình ăn bao nhiêu cá, tôm, nghêu, sò, ốc, hến ,sứa … bao nhiêu rong biển được nấu canh , bao nhiêu muối , nước mắm , bao nhiêu người ngâm mình dưới biển , có người ngày nào cũng tắm biển …Vậy thì mấy chục triệu con người này sẽ bị ung thư và có nguy cơ bị ung thư . Thiệt hại đó ai tính được ?

Cái ác của chúng là nó chỉ làm các nhà máy này tại Biển Đông thôi và dòng hải lưu thì đổi chiều nên chất độc cứ chảy đến Cà Mau thì ngưng lại và chảy theo chiều ngược lại . còn phía Bắc thì chất độc chỉ chảy đến vịnh Bắc Bộ gần hãi phận Trung Quốc là ngưng lại chảy ngược vào Nam. Như vậy chất độc chỉ sàng qua sàng lại thôi và chỉ dân mình chết thôi

Còn biển Tây – Phú quốc – Kiên Giang thì an toàn nên chuyến này dân giàu sẽ đổ dồn về đây du lịch , tắm biển ,mua đất đại , rồi thuỷ hải sản nước mắm ,muối ở đây sẽ đắt ngang hàng nhập từ Thái Lan.Mà chú biết Kiên Giang này thì cha con nhà 3X với Lê Hồng Anh làm vua từ 1975 đến nay nên có cơ sở nào , công ty nào , khách sạn nào , khu du lịch nào …nếu không có bóng dáng cha con, họ hàng nhà nó mà hoạt động được không ?
Phải nói là cú chuẩn bị để hạ cánh của nó đẹp còn hơn mơ nữa
Mình nghe xong quăng điện thoại xuống giường và nằm khóc . Ôi đất nước tôi ? Đồng bào hãy đọc những dòng chữ này rồi tìm con đường sống cho mình nhé.
( FB Stt của Hiếu Bùi)
Bài của Ralph do VOA dịch và đăng lại, và nguyên tác tiếng Anh trên Forbes:
Cá chết hàng loạt ở cửa sông Lạch Bạng, Tĩnh Gia, Thanh Hóa
Nhóm phóng viên tường trình từ Việt Nam
2016-05-11
ca_chet_th1_2mgstnkfppsqc.jpg
Cá chết trong lồng, bè tại Thanh Hóa.
Youtube screenshot
Your browser does not support the audio element.
Việc cá chết trên sông Bưởi gây thiệt hại hàng trăm triệu đồng của người nông dân chưa kịp nguôi thì liền sau đó, trên cửa sông Lạch Bạng, xã Hải Thanh, huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa lại xảy ra hiện tượng cá chết hàng loạt. Theo thống kê sơ bộ của những chủ gia đình nuôi cá lồng, cá bè ở đây thì tổng số thiệt hại có thể lên đến hai tỉ đồng. Đối với người nông dân lấy sức lao động và sự cần mẫn làm phương tiện phát triển kinh tế thì con số thiệt hại vừa nói là quá khủng khiếp.
Chưa tìm ra nguyên nhân
Tuy nhiên, tình trạng hiện tại của người nông dân có lồng và bè cá bị chết hiện nay ở Tĩnh Gia là rất lo lắng và thất vọng bởi phía chính quyền vẫn chưa tìm ra nguyên nhân dẫn đến cá chết hàng loạt.
Như lời của một nông dân nuôi cá lồng tên Sơn:
    Thiệt hại thì nhiều lắm, chả thằng nào nói cho nó ra hồn cả, thằng thì bảo thế này, thằng thì bảo thế kia. Chúng nó cứ bảo đợi… đợi… đợi... Đợi cho đến bao giờ.
    - Anh Dũng
“Xả các chất thải ra, có nhiều yếu tố nguyên nhân lắm, cho nên mình cũng không khẳng định được. Cần phải có hỗ trợ đền bù chứ! Trong đó có nguyên nhân chất thải và tàu bè ra vào liên tục ở ngay cảng, chỗ có cá bị chết.”
Ông Sơn tỏ ra lo lắng bởi vấn đề sẽ còn đi rất xa nếu như nhà nước không tìm ra nguyên nhân dẫn đến tình trạng cá chết. Chí ít là sắp tới đây, nghề nuôi cá lồng, cá bè ở Thanh Hóa sẽ có chiều hướng xấu đi và không ít người phải phá sản vì cá chết, thất thu.
Điều này đồng nghĩa với chuyện những con sông đang ngày càng thêm ô nhiễm và người dân luôn mù mờ thông tin về những gì diễn ra chung quanh mình. Hoặc đến một lúc nào đó, có một nhà máy xả thải chưa xử lý vào sông và khi phát hiện cá chết, người nông dân khiếu kiện thì phía nhà nước hẹn chờ kết quả điều tra, khi các chuyên gia đến lấy mẫu nước thì mọi việc đã xong bởi dòng nước độc đã chảy ra biển.
Cũng theo ông Sơn, cá chết hàng loạt ở vùng cửa sông Lạch Bạng, xã Hải Thanh xảy ra cách đây bốn ngày. Hiện tượng cá chết nặng nhất vào chiều ngày 7 tháng 5, số lượng cá chết mà các gia đình nông dân vớt lên bờ có thể lên đến hàng chục tấn. Nhiều gia đình đã khóc rất nhiều khi nhìn thành quả lao động của họ bị xóa trắng sau một buổi trưa.
Ông Đặng Văn Tý, ngụ ở thôn Thanh Đình, xã Hải Thanh là một người nuôi cá lâu năm ở xã Hải Thanh, ông có 4 lồng cá, phân ra làm 34 ô nuôi nhỏ. Cá của các ô nuôi nhà ông Tý bắt đầu chết vào khoảng 8h sáng và càng về trưa, cá chết phơi bụng trắng cả mặt nước. Với ông Tý, đây là vụ mùa thất thu có thể đẩy gia đình ông vào nợ nần vì khoản tiền đầu tư mua thức ăn cho cá vẫn chưa thanh toán hết.
Hầu hết chủng loại cá nuôi ở khu vực này đều là cá cao sản, gồm cá bớp, cá mú, cá hồng mỹ và cá vượt. Những đàn cá bị chết ở vào độ cân nặng chuẩn bị thu hoạch, nặng từ 1kg đến 2kg và chúng vẫn khỏe mạnh bình thường trước đó vài giờ đồng hồ.
000_Hkg10130486.jpg-400.jpg
Một bè cá nuôi ở Bình Thuận hôm 12/9/2014. AFP photo
Một nông dân khác tên Dũng, chia sẻ thêm:
“Thiệt hại thì nhiều lắm, chả thằng nào nói cho nó ra hồn cả, thằng thì bảo thế này, thằng thì bảo thế kia. Chúng nó cứ bảo đợi… đợi… đợi... Đợi cho đến bao giờ. Dân làm thì dân chịu thôi.”
Ông Dũng cho biết thêm, hầu hết cá cao sản đều có giá thành dao động từ 150 ngàn đồng đến 250 ngàn đồng. Nhiều gia đình bị chết cả vài tấn cá và thiệt hại vài trăm triệu đồng. Thậm chí có gia đình thiệt hại lên đến 500 triệu đồng bởi lượng cá chết đếm không xuể, hầu như có bao nhiêu cá trong lồng thì chết bấy nhiêu.
Và có một thực tế là hầu hết những lồng đã có cá bị chết, những con còn sống sót sẽ bị tư thương ép giá xuống còn chưa được một nửa so với giá thị trường. Thậm chí có thể chỉ còn 10% giá thị trường, nghĩa là dao động từ 15 ngàn đồng đến 25 ngàn đồng. Cơ hội vớt vát của người nuôi cá là rất thấp.
Theo ông Dũng dự tính sau khi tham khảo và thống kê thiệt hại của gia đình ông và những gia đình bạn nghề thì tổng số thất thu ở Lạch Bạng có thể lên đến gần hai tỉ đồng. Và để bù cho số thiệt hại này, người nông dân tốn ít nhất ba năm mới nuôi cá trong tình trạng không có bất kì rủi ro nào.
Với người dân là vậy, trong khi đó, chiều ngày 7 tháng 5, ông Đỗ Xuân Chung, Chủ tịch xã Hải Thanh lại đưa ra ý kiến cho rằng số lượng cá chết không nhiều như người nông dân khai báo và sắp tới đây nhà nước sẽ tiến hành điều tra nguyên nhân.
Điều này dẫn đến một nỗi lo lắng khác trong giới nuôi cá lồng, cá bè bởi vì nguyên nhân cá chết, theo họ là do nhà máy chết biến thức ăn chăn nuôi Lạch Bạng thải ra. Bây giờ mà không điều tra, thử mẫu thì đến khi các chuyên gia đến lấy mẫu nước có thể mọi chuyện đã khác. Người nông dân như ông Dũng không có hi vọng gì từ lời hứa của ông Chủ tịch xã.
Nguy cơ thất nghiệp của người nông dân
Một người nông dân tên Phụng, hiện đang sống tại Tĩnh Gia, Thanh Hóa, chia sẻ:
    Làm nghề chăn nuôi này không tài nào nói lên điều gì trước được. Khi nào bán xong rồi nhét tiền vào túi thì mới nói được.
    - Ông Phụng
“Nó bị ô nhiễm thì mấy hôm nay công an có tới. Ô nhiễm từ nhà máy đường của Ninh Bình (đóng ở Thanh Hóa). Cá chỗ đây nuôi chủ yếu là cá lồng, mà cá lồng thì cho thu nhập cao hơn. Mà làm nghề chăn nuôi này không tài nào nói lên điều gì trước được. Khi nào bán xong rồi nhét tiền vào túi thì mới nói được. Như nuôi con lợn con gà, có khi chuẩn bị thu hoạch rồi mà nó lăn đùng ra thì cũng bỏ. Nói chung nghề chăn nuôi bấp bênh khó nói được chuyện gì lắm!”
Theo ông Phụng, nguy cơ thất nghiệp của người nông dân như ông đang là rất cao. Bởi hầu hết các miền trên đất nước đều có cá chết nên nếu như các nông dân đổ xô đi tìm việc ở các thành phố lớn thì e rằng khó có thành phố nào có thể dung chứa số lượng người thất nghiệp khổng lồ.
Nhưng có một vấn đề chắc chắn là nếu như tình trạng chăn nuôi thất thu kéo dài thì những người nông dân như ông Phụng buộc lòng phải bỏ quê đi tìm việc làm nơi khác. Hiện tại, bài toán đi tìm việc làm nơi khác đang là bài toán không có đáp số của gia đình ông Phụng.
Ông Phụng cho biết thêm là nghề chăn nuôi thất thu, nghề đánh bắt thất thu và nghề trồng trọt cũng chẳng hơn gì. Bởi lúa năm nay bị mất mùa ở một số huyện trong tỉnh Thanh Hóa nói riêng và miền Trung nói chung.
Hiện tại, vấn đề cá chết hàng loạt đã không còn giới hạn ở khu vực biển miền Trung mà hầu hết các miền trên đất nước Việt Nam đã có tình trạng cá chết hàng loạt. Ông Phụng cho rằng nếu như cá chết ở biển miền Trung do độc tố lẫn trong nước biển thì cá chết ở các vùng biển khác cũng rất có thể là do độc tố trong nước. Độc tố đã làm cho các vùng biển, các con sông Việt Nam trở thành môi trường chết chóc ở nhiều nơi!
http://www.rfa.org/vietnamese/reportfromvn/mass-fish-deaths-estuary-lach-bang-river-ttvn-05112016112528.html
Sinh viên Việt Nam điều tra ‘vùng đất chết’ Vũng Áng
16.06.2016
Ngư dân kéo thuyền thúng vào bờ ở Đà Nẵng.
Ngư dân kéo thuyền thúng vào bờ ở Đà Nẵng.
 Một sinh viên ở trong nước đã cho đăng một đoạn clip về đời sống của người dân ở Hà Tĩnh sau thảm họa cá chết, thu hút sự chú ý của cư dân mạng.
Đoạn phim ngắn của sinh viên trường Cao đẳng Truyền hình có tựa đề “Cuộc sống của ngư dân sau vụ cá chết: Vì đâu nên nỗi?”
Lời bình của phóng sự tham gia một cuộc thi phim ngắn của trường này có đoạn:
“Trước đây, hơn 400 chiếc thuyền to nhỏ đua nhau rẽ sóng ra khơi, nhưng giờ chúng chỉ nằm im lìm bất động như một vùng đất chết. Biển những ngày qua vắng lặng, bãi cát không một dấu chân người. Cái tĩnh lặng mênh mông của mặt biển là sự im lặng chờ ra khơi của người dân xã Kỳ Lợi. Cuộc sống chật vật của người dân vùng biển khi phải lo miếng cơm manh áo của gần 900 hộ dân làm nghề biển giờ không biết phải đi về đâu, và tương lai của những đứa trẻ vùng biển cũng trở nên xa xăm”.
Hiện chưa rõ đoạn video, mà trong đó không có bất kỳ ý kiến nào của chính quyền địa phương, được thực hiện khi nào.
VOA Việt Ngữ không thể liên lạc được với tác giả của đoạn phim ngắn để phỏng vấn.
Đoạn phim trích dẫn một số ý kiến của người dân, trong đó có bà Phan Thị Yến ở thôn Đông Yên, Kỳ Lợi, Kỳ Anh, Hà Tĩnh, chỉ đích danh nguyên nhân gây cá chết.
“Chị khẳng định đấy là Formosa. Từ thủa ông bà tới giờ, từ ‘thảo thiên lập địa’ tới giờ, bão lụt, bão tố hay đủ thứ, chưa có một con cá nào nhỏ mà chết hết”.
Đoạn video đang được nhiều người chia sẻ, và bình luận trên mạng xã hội.
Một người tên Đỗ Hiền viết: “Cẩn thận kẻo không ra trường được vì cái phóng sự ‘thật’ này’, trong khi một người khác tên Quac viết: “Phóng sự chân thực và ý nghĩa. Chắc vào thời điểm thực hiện phóng sự này, bạn đã gặp nhiều khó khăn, trở ngại từ chính quyền địa phương! Chúc mừng bạn”.
Không chỉ có sinh viên, vừa qua cũng có một số nhà hoạt động xã hội tới “vùng biển chết” ở miền Trung để thực hiện các phóng sự video về đời sống của ngư dân.
http://www.voatiengviet.com/a/sinh-vien-vietnam-dieu-tra-vung-dat-chet-vung-ang/3378911.html
 Posted by sontrung at 12:07 AM No comments:
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 421 

VIỆT CỘNG

KINH TẾ CỘNG SẢN

Nợ như chúa chổm đến nỗi không biết chắc nợ bao nhiêu!

CTV Danlambao - Bước vào năm 2016, dưới sự lãnh đạo tài... tiền của bầy sâu-chuột Ba Đình, 90 triệu người dân ôm một núi nợ to to, khoản 2,6 triệu tỷ đồng, tương đương với chừng 110 tỷ đôla, tương ứng với khoản 60% tổng sản sản phẩm quốc gia (GDP). Tuy nhiên, con số này nếu đi hỏi các chúa chổm con cháu bác Hồ rằng có... chắc không thì câu trả lời sẽ là chắc thì... chết liền!
Vào phiên họp thứ 49, sáng 15/6 năm 2016, Ủy ban Thường vụ của Quốc hội cộng sản xem xét báo cáo quyết toán ngân sách Nhà nước, không phải cho năm 2015 hay 2016 mà tận mãi năm 2014. 
Trong buổi họp này, Kiểm toán Nhà nước báo cáo nợ công của 2014 tăng nhanh với con số 17,1% so với năm 2013. Nhưng các "nhà" kiểm toán này bồi thêm rằng Bộ Tài chính đã ghi thu, chi vốn vay nước ngoài chưa kịp thời, chưa phản ánh đầy đủ số liệu của quỹ tích lũy trả nợ, chưa cung cấp đầy đủ bằng bằng chứng để làm cơ sở cho Kiểm toán Nhà nước xác định số nợ công tính đến cuối năm 2014
Bây giờ là giữa năm 2016, tình trạng "chưa kịp thời", "chưa phản ánh" vẫn y nguyên và nợ công càng ngày càng tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc theo con được bác-đi: trong vòng 5 năm dưới tài rúc rỉa của Ba Đình, nợ công đã gia tăng 16,7% mỗi năm - từ con số 1,4 triệu tỉ đồng vọt lên 2,6 triệu tỉ đồng. (*) 
Nhưng sự việc bê bối của các chúa chổm đâu phải mới chỉ xảy ra. Từ năm 2014, khi xem xét báo cáo quyết toán ngân sách Nhà nước cho năm 2012, đương kim Tổng kiểm toán Nhà nước - ông Nguyễn Hữu Vạn cũng đã ca bài con cá: “Do đặc điểm tổ chức quản lý và công tác kế toán, lập báo cáo thông tin về nợ công phân tán, Kiểm toán Nhà nước không đủ cơ sở xác nhận số liệu nợ công năm 2012”. 
Tức là từ 2012 đến 2016 những con số nợ công cao ngút trời của các chúa chổm Ba Đình vẫn không phải là những con số được xác nhận dựa trên cơ sở chính xác
Vậy thì phải thủ cẳng mà nói rằng: con số nợ công 2,6 triệu tỷ đồng = 110 tỷ đôla là con số còn thấp, khai đại để dân nó đừng... có giận. Con số lớn hơn phải được cộng thêm bởi các con số lấy từ các trương mục bí mật từ Thụy Sĩ, Cayman Islands, Bahamas... của các lãnh đạo Ba Đình. 
Trước mắt chỉ biết trung bình mỗi người dân phải trả nợ cho các chúa chổm Ba Đình 1.100 USD. Con số tăng gấp 4 lần trong vòng 2 kế hoạch ngũ niên ăn không chừa một cái gì của bầy đàn sâu chuột CSVN.  
16.06.2016

____________________________________
(*) https://danlambaovn.blogspot.com/2016/06/chua-chom-ba-inh.html

Việt Nam thâm hụt thương mại 177 triệu đôla trong tháng 5


Công nhân làm việc trong một nhà máy sản xuất dây cáp điện tử tại Hà Nội.
Công nhân làm việc trong một nhà máy sản xuất dây cáp điện tử tại Hà Nội.
Theo báo cáo của Tổng cục Hải quan hôm thứ Ba, Việt Nam ghi nhận mức thâm hụt thương mại là 177 triệu đôla trong tháng 5, thấp hơn mức 400 triệu đôla mà chính phủ dự báo.
Tổng cục Hải quan thuộc Bộ Tài chính công bố trên trang web của mình rằng xuất khẩu trong tháng 5 giảm nhẹ 0,1% so với tháng trước, đạt mức 14,37 tỷ đôla, trong khi nhập khẩu tăng 3,4%, đạt 14,55 tỷ đôla.
Báo cáo cho hay Việt Nam xuất khẩu hàng hóa trị giá 67,4 tỷ đôla trong giai đoạn từ tháng 1 đến tháng 5 và nhập khẩu 65,8 tỷ đôla, như vậy tính chung cho 5 tháng đầu năm 2016 đã có mức thăng dự thương mại là 1,6 tỷ đôla.
Năm ngoái, Việt Nam chịu thâm hụt thương mại cả năm là 3,5 tỷ đôla.
Theo Brecoder, Mof.gov.vn
 http://www.voatiengviet.com/a/vietnam-tham-hut-thuong-mai-mot-tram-bay-bay-trieu-usd-trong-thang-nam/3375281.html

Vỡ nợ là 'tất yếu Việt Nam'?

T.D- D.H.L
clip_image002

“Tôi có vay đâu mà trả?”

Một câu hỏi khiến nhiều người dân Việt Nam (và cả một số đại biểu Quốc hội) quan tâm là: Nợ công của Việt Nam hiện nay là bao nhiêu? Cùng với nó là các câu hỏi như: Nợ công của Việt Nam được quản lý và sử dụng như thế nào? Phương án trả nợ ra sao? Nếu vỡ nợ thì Chính phủ sẽ giải quyết như thế nào? Cuộc sống của người dân khi đó sẽ đi về đâu?...

Cho dù các quan chức cao cấp của Việt Nam ra sức trấn an dân chúng rằng, nợ công vẫn ở mức an toàn (50-60% GDP) nhưng theo các chuyên gia kinh tế thì nợ công Việt Nam đã vượt ngưỡng an toàn từ lâu và đã vượt quá 100% GDP. Theo tiến sĩ Phạm Thế Anh, trưởng bộ môn kinh tế vĩ mô Đại học Kinh tế Quốc dân Hà Nội thì “Nợ công Việt Nam nếu tính cả nợ doanh nghiệp Nhà nước với nợ đọng xây dựng cơ bản thì đã trên 100% GDP năm 2012, tương đương khoảng 180 tỉ USD. Số nợ này gấp khoảng bốn lần thu ngân sách của Việt Nam mỗi năm”.
Những người dân Việt Nam không quan tâm đến chính trị thì cho rằng nợ công nhiều hay ít không ảnh hưởng đến họ và việc trả nợ đã có Đảng và Nhà nước lo (!?). Một tin không mấy vui dành cho họ là trung bình mỗi người dân Việt Nam (từ lúc mới ra đời cho đến lúc nằm thở bằng bình ô-xy ở bệnh viện) đều mang món nợ công là khoảng 30 triệu đồng (theo cách tính của Nhà nước Việt Nam)!
Những người này sẽ bảo: “Tôi làm gì có tiền mà trả? Tôi có vay đâu mà trả? Mà tôi không trả thì đã sao?”.
Vậy sự thật là như thế nào? Điều đầu tiên mà những người này cần nhớ là Đảng, Nhà nước và Chính phủ Việt Nam không làm gì ra tiền. Ngay cả lương của họ cũng lấy từ ngân sách quốc gia, tức là từ tiền thuế của người dân mà có. Nhà nước đi vay tiền của nước ngoài, về lý thuyết là để phục vụ cho các nhu cầu phát triển của người dân Việt Nam, họ chỉ là người thay mặt người dân Việt Nam đi vay nợ mà thôi. Vì vậy toàn thể người dân Việt Nam phải có trách nhiệm trả nợ là hoàn toàn đúng và không thể khác được.
Nếu có người cho rằng tôi không có gì để trả, thì khi đó con cháu họ sẽ phải trả bằng cách phải đóng thuế nhiều hơn và nhận mức lương ít đi so với nhu cầu của cuộc sống. Bạn nói tôi không có tiền để nộp thuế. Không sao, Nhà nước có muôn nghìn cách để móc túi bạn mà cách đơn giản nhất là tạo ra lạm phát, tức là làm cho đồng tiền mất giá đi. Bạn vẫn sẽ nhận lương 3-4 triệu/tháng như trước nhưng giá trị thực của đồng lương đó chỉ còn 1-2 triệu vì giá cả ngoài thị trường đã tăng lên gấp đôi.
Nếu cuối cùng, vì người dân không còn gì để nộp cho Nhà nước để trả nợ nữa thì vỡ nợ cấp Nhà nước sẽ xảy ra. Chuyện này không có gì mới và lạ. Năm 1997 một loạt các nước vùng Đông Nam Á đã vỡ nợ trong đó có cả Hàn Quốc, Thái Lan. Mới nhất là ngày 31/7/2014, Argentina một quốc gia Nam Mỹ đã vỡ nợ lần thứ hai, sau khi mất khả năng thanh toán 1,5 tỷ USD trái phiếu quốc gia cho cho hai quỹ đầu tư của Mỹ.
Giả sử Việt Nam rơi vào tình trạng vỡ nợ thì điều gì sẽ xảy ra? Theo chuyên gia kinh tế Bùi Kiến Thành thì: “Nếu Việt Nam vỡ nợ, tất nhiên hệ số tín nhiệm của tín dụng đối với Việt Nam sẽ rất là thê thảm, trong trường hợp Nhà nước muốn vay tiền chỉ số tín dụng từ BB sẽ rơi xuống B- và xuống hơn nữa... như thế làm sao Việt Nam có thể tồn tại trên thị trường tài chính quốc tế. Những chuyện ấy sẽ làm cho một nước không thể ngóc đầu lên nổi. Chúng ta đã thấy chuyện đó xảy ra rồi, thí dụ bên Argentina vỡ nợ lần thứ hai kéo theo bao nhiêu hệ lụy của nền kinh tế”.
Như vậy cũng có nghĩa là Việt Nam sẽ không thể vay được tiền của ai nữa kể cả từ Quĩ Tiền tệ Quốc tế, cho đến khi khả năng trả nợ được phục hồi. Trái phiếu của Việt Nam khi đó chỉ còn là đống giấy lộn.

Số phận quỹ hưu trí?

Chuyện vỡ nợ công của Việt Nam không còn là chuyện giả tưởng nữa mà đang có nguy cơ lớn trong những năm sắp tới. Sự vỡ nợ của các Quĩ bảo hiểm xã hội (tức là Quĩ Hưu trí của người lao động) liên tục được đưa ra và cảnh báo là có thể vỡ sớm hơn so với dự báo. Lý do là có nhiều doanh nghiệp hoạt động èo uột dẫn đến việc nợ đóng tiền cho Quĩ bảo hiểm xã hội. Ông Bùi Sĩ Lợi, Phó chủ nhiệm Ủy ban về các vấn đề xã hội của Quốc hội đã bày tỏ sự lo lắng về hoạt động đầu tư, tăng trưởng quỹ BHXH, vì nguồn quỹ này chủ yếu cho ngân sách Nhà nước vay và mua trái phiếu Chính phủ (73,41%), các ngân hàng thương mại Nhà nước vay chỉ chiếm (24,72%).
Như vậy nếu Nhà nước vỡ nợ công thì các Quĩ Hưu trí này cũng vỡ nợ theo. “Sổ hưu” của các cán bộ và quân nhân ăn lương Nhà nước, khi đó cũng không còn. Không hiểu khi đó đại tá-giáo sư Trần Đăng Thanh sẽ ăn nói thế nào để thuyết phục các Đảng viên yên tâm và tiếp tục đồng lòng cùng Chính phủ chống lại nguy cơ “diễn biến hòa bình” của “các thế lực thù địch”?
Một bản tin cũng đáng chú ý trên báo Pháp Luật Thành phố là “Bạc Liêu: Nguy cơ không còn tiền để chi lương”. Điều khiến chúng ta giật mình là tỉnh Bạc Liêu, một miền quê trù phú với những cánh đồng cò bay thẳng cánh, có công tử Bạc Liêu ăn chơi nổi tiếng Sài thành thuở trước, mà giờ đây cũng gay go như vậy thử hỏi những nơi khác sẽ như thế nào?
Nếu không có những thay đổi đột biến và sâu rộng về thể chế chính trị thì sẽ không có cách gì cứu vãn được tình thế. Vì chính trị là quyết định tất cả. Người dân Việt Nam sẽ phải trả giá đắt cho sự bàng quan và thờ ơ của chính họ đối với các hoạt động chính trị của Nhà nước và các tổ chức đối lập, dân chủ. Người dân luôn trông chờ và hy vọng vào sự thay đổi và sự tử tế của chính quyền, đây là một sai lầm nghiêm trọng vì một chế độ độc tài toàn trị chỉ luôn vơ vét và làm giàu cho chính họ và thân tộc họ chứ không bao giờ họ vì dân vì nước.
Mặt khác vì tâm lý chờ đợi và cam chịu, ngại thay đổi nên người dân Việt Nam đã không dành sự quan tâm cần thiết và đúng mức cho các tổ chức chính trị dân chủ đối lập. Sai lầm của người dân ở đây là họ vẫn cố gắng tưới nước cho một gốc cây đã mục ruỗng thay vì dành một chút thời gian để chăm sóc cho những hạt giống mới đã đâm chồi nảy lộc. Một gốc cây mục không thể nào sống lại được, trong khi những hạt giống đã nảy mầm nếu được nuôi dưỡng tốt thì không mấy chốc sẽ lớn mạnh và khi đó người dân sẽ có quyền lực chọn những giống cây thích hợp và mạnh khỏe nhất để dùng vào việc gây dựng lại cơ đồ.

Giải pháp tránh vỡ nợ

- Để tránh vỡ nợ công thì cách tốt nhất là chính quyền cần hạn chế vay mượn nước ngoài tối đa. Vay ít thì trả ít, nguy cơ vỡ nợ vì vậy sẽ được giảm thiểu.
- Muốn tránh vay nợ nước ngoài nhiều thì chính quyền phải tăng thu ngân sách bằng biện pháp chống thất thu thuế. Muốn chống thất thu thuế thì đầu tiên phải chống được tham nhũng (cứ một đồng bị tham nhũng thì ngân sách Nhà nước sẽ mất đi mười đồng, thậm chí hàng trăm đồng từ tiền thuế). Thứ hai là phải chống được buôn lậu. Thứ ba luật pháp phải nghiêm minh và bình đẳng với mọi thành phần kinh tế. Nhà nước sẽ kiên quyết xóa bỏ mọi ưu đãi và đặc quyền, đặc lợi dành cho các tập đoàn và các doanh nghiệp Nhà nước, kể cả các doanh nghiệp đầu tư nước ngoài (FDI). Nhà nước sẽ tư hữu hóa mọi ngành nghề kinh tế và tạo ra một bộ luật kinh tế chung cho tất cả mọi thành phần với tất cả sự ưu đãi và dễ dãi để người kinh doanh yên tâm đầu tư các dự án dài hạn. Nhà nước không có chức năng kinh doanh mà chỉ tập trung vào nhiệm vụ trọng tài và giữ cho các hoạt động kinh tế và xã hội được ổn định và đảm đảo an sinh xã hội.
- Chính quyền Việt Nam phải cắt giảm tối đa bộ máy công chức và những người hưởng lưởng từ ngân sách. 30% công chức “sáng cắp ô đi, tối cắp ô về” phải cho nghỉ việc. Trả các hội đoàn ăn lương ngân sách về cho xã hội dân sự như Hội Nhà văn, Hội Nhà báo, Hội Nông dân, Hội Phụ nữ… Các hội này phải tự thân vận động và sống bằng sự đóng góp của các hội viên. Nhà nước không có trách nhiệm và không nên nuôi cơm các hội này. Các đảng phái và tổ chức chính trị cũng phải tự thân vận động, tồn tại và phát triển bằng chính năng lực của mình.
- Việt Nam là một nước đang phát triển vì vậy rất cần nhiều nguồn vốn để xây dựng hạ tầng cơ sở và phục vụ dân sinh. Việc vay mượn nợ công là điều vẫn phải làm trong nhiều năm tới. Để tránh thất thoát và tham nhũng trong việc đầu tư và giải ngân các nguồn vốn vay này thì tiêu chí minh bạch và công khai cần phải đặt lên hàng đầu. Tất cả các dự án đầu tư công đều phải được thông báo rộng rãi từ trước khi đấu thầu một gian đủ dài để mọi doanh nghiệp có thể nghiên cứu và tham gia. Việc đấu thầu phải diễn ra công khai minh bạch, dưới sự giám sát của người dân và báo chí. Một ủy ban độc lập của Quốc hội sẽ quản lý và giám sát quá trình đầu tư công này.
- Quĩ Hưu trí (Quĩ bảo hiểm xã hội) là một vấn đề rất quan trọng cho sự ổn định của đất nước vì nó liên quan đến lương hưu của hàng triệu người… hưu trí. Bất cứ sự đổ vỡ nào của Quĩ Hưu trí đều gây ra những hệ lụy nghiêm trọng cho đời sống xã hội. Vì sự quan trọng đó mà không thể để “việc quản lý và sử dụng Quĩ Bảo hiểm Xã hội là trách nhiệm của tổ chức …bảo hiểm xã hội”. Quĩ Hưu trí phải do một ủy ban độc lập của Quốc hội quản lý và giám sát. Việc dùng tiền của Quĩ hưu trí để đầu tư phải rất thận trọng, công khai và đảm bảo an toàn một cao nhất…
T.D- D.H.L

PHỤ CHÚ:

Chính phủ trả nợ hơn 12 tỷ USD năm 2016

Vinh An
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vừa phê duyệt kế hoạch vay, trả nợ của Chính phủ và các hạn mức vay nợ năm 2016. Theo đó, cơ quan điều hành dự kiến dành 273.300 tỷ đồng (tương đương hơn 12 tỷ USD) để trả nợ năm nay, gồm: trả trực tiếp đã bố trí trong dự toán ngân sách năm (154.000 tỷ đồng), trả nợ vay nước ngoài của Chính phủ về cho vay lại (24.000 tỷ), đảo nợ (95.000 tỷ).
Cũng trong năm nay, Chính phủ có kế hoạch vay 452.000 tỷ đồng, tương đương hơn 20 tỷ USD. Trong đó, khoản vay để bù đắp bội chi là 254.000 tỷ đồng; phát hành trái phiếu Chính phủ cho đầu tư là 60.000 tỷ đồng; vay ODA, ưu đãi để cho vay lại là 43.000 tỷ đồng…
Về nguồn huy động vốn, bên cạnh vay trong nước thông qua phát hành trái phiếu, vay từ quỹ bảo hiểm xã hội và SCIC, vay nước ngoài từ nguồn vốn ODA, ưu đãi..., Chính phủ còn giao Bộ Tài chính theo dõi, xem xét điều kiện thị trường vốn trong nước và quốc tế để linh hoạt thực hiện huy động 17.000 tỷ đồng thông qua các hình thức khác như: Phát hành trái phiếu ngoại tệ trong nước, phát hành trái phiếu quốc tế.
Theo báo cáo của Bộ Kế hoạch & Đầu tư, trong cân đối ngân sách Nhà nước, nhu cầu chi phát triển kinh tế - xã hội, nhất là chi thường xuyên tiếp tục tăng cao, từ khoảng 50% tổng chi trước đây lên khoảng 65%. Chi đầu tư phát triển bị giảm từ 30% tổng chi, xuống còn 17%. Với khả năng thu hiện nay, tổng thu ngân sách sẽ không đủ để chi thường xuyên và trả nợ. Toàn bộ chi đầu tư đều phải dựa vào nguồn bội chi, vốn vay của Chính phủ.
Trong khi đó, nguồn ODA sẽ giảm dần, thay vào đó là các khoản vốn vay với mức ưu đãi thấp hơn, thời hạn vay ngắn và lãi suất cao hơn. Nguồn vay trong nước cũng rất khó khăn. Việc phát hành trái phiếu Chính phủ, trái phiếu kho bạc chủ yếu dựa vào các tổ chức tài chính của nhà nước, như: các ngân hàng thương mại, bảo hiểm xã hội… và cũng đạt kết quả rất thấp.
V.A.


Trung Quốc: Chuyên gia chính phủ báo động về nợ


media 
Khu Quang Phúc Lí tại thành phố Thượng Hải, Trung Quốc, ngày 08/04/2016.REUTERS/Aly Song/File Photo
Tổng nợ của Trung Quốc vào năm 2015 đã nhiều hơn gấp hai lần GDP của nước này. Đây là báo động của một chuyên gia kinh tế của chính phủ Bắc Kinh.
Nợ của Trung Quốc đã gia tăng nhanh chóng do chính phủ Bắc Kinh thi hành chính sách tín dụng rẻ trong nỗ lực nhằm kích thích tăng trưởng của nền kinh tế thứ hai thế giới, hiện đang chậm lại.
Ngày 15/06/2016, một nhà nghiên cứu cao cấp thuộc Viện Khoa Học Xã Hội Trung Quốc cho báo chí biết rằng tính đến cuối năm 2015, Trung Quốc đã vay tổng cộng hơn 25 ngàn tỷ đôla, tương đương với 249% GDP.
Thật ra con số nợ khổng lồ này vẫn còn thấp hơn một số thẩm định của quốc tế. Theo công ty tư vấn McKinsey Group, tổng nợ của Trung Quốc đã tăng gấp bốn kể từ năm 2007 và tính đến giữa năm 2014 đã lên đến 28 ngàn tỷ.


Theo kinh tế gia Trung Quốc nói trên, rủi ro đáng lo ngại nhất là nằm ở khu vực doanh nghiệp không thuộc lĩnh vực tài chính. Nhiều công ty trong số này là các doanh nghiệp Nhà nước đã vay rất nhiều từ các ngân hàng được Nhà nước hỗ trợ. Các vấn đề của khu vực này có thể gây nên những rủi ro mang tính hệ thống (systemic risks) cho nền kinh tế Trung Quốc.
Vấn đề này cũng sẽ ảnh hưởng đến ngân sách Nhà nước bởi vì các ngân hàng Trung Quốc có liên hệ rất chặt chẽ với chính phủ. Chính vì vậy mà theo chuyên gia kinh tế của chính phủ, Trung Quốc phải giải quyết vấn đề nợ khẩn cấp hơn là các quốc gia khác, tuy rằng tỷ lệ nợ tính trên GDP của Trung Quốc không phải là thuộc loại cao nhất thế giới (tỷ lệ này của Hoa Kỳ là 331%).

Vào tuần trước, một lãnh đạo của Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế IMF cũng đã báo động về món nợ ngày càng tăng của các doanh nghiệp Trung Quốc. Phát biểu trước các kinh tế gia tại Thâm Quyến ngày 11/06, phó tổng giám đốc thứ nhất của IMF David Lipton cho biết nợ của các doanh nghiệp Nhà nước nay đã chiếm đến 145% GDP. Theo ông, mức nợ này là rất đáng quan ngại cho nền kinh tế thứ hai thế giới và chính phủ phải cấp tốc giải quyết vấn đề này để tránh những vấn đề nghiêm trọng khác.
Những báo động về nợ của Trung Quốc được đưa ra vào lúc tăng trưởng kinh tế của nước này đang chậm lại, năm ngoái chỉ đạt 6,9%, tức là mức thấp nhất từ một phần tư thế kỷ qua. Các số liệu kinh tế yếu kém cho thấy xu hướng tăng trưởng chậm sẽ tiếp diễn năm nay.

Vấn đề là Trung Quốc đang ở trong một cái vòng lẩn quẩn : Trong năm tháng đầu năm 2016, mức tăng đầu tư của Trung Quốc đã sụt xuống dưới mức 10% lần đầu tiên từ năm 2000. Cho nên, chính phủ Bắc Kinh được dự báo là sẽ lại thi hành những biện pháp mới để kích thích nền kinh tế, với nguy cơ làm tăng hơn nữa mức nợ của Trung Quốc.
 http://vi.rfi.fr/chau-a/20160617-chuyen-gia-kinh-te-cua-chinh-phu-bao-dong-ve-no-cua-trung-quoc

U ám bao trùm kinh tế Trung Quốc

14/06/2016 22:25

Một chiều chủ nhật yên tĩnh ở TP Đông Hoản, thuộc tỉnh Quảng Đông - Trung Quốc, khung cảnh rất khác so với cách đây ít nhất 2 năm khi đường phố đông đúc và ống khói xả đều.

Là địa phương sản xuất đồ chơi, đồ nội thất, giày dép, điện thoại di động…, Đông Hoản thu hút 8 triệu người từ các nơi khác đến làm việc. Thời thế đổi thay, nhiều người giờ đây tính chuyện quay trở lại quê nhà.
“Đây là thời điểm tồi tệ nhất. Các nhà máy chịu thiệt hại trong cuộc khủng hoảng tài chính năm 2008 là những nhà máy nhỏ nhưng giờ, những cơ sở lớn cũng bị ảnh hưởng” - một nữ công nhân họ Vu cám cảnh nói với trang Bloomberg. Vu đang cân nhắc trở về TP Trùng Khánh, nơi cô khăn gói ra đi cách đây 20 năm.

Công nhân làm việc tại Nhà máy Lyric Robot Ảnh: BLOOMBERG
Công nhân làm việc tại Nhà máy Lyric Robot Ảnh: BLOOMBERG
Một ký túc xá tại Đông Hoản từng có đến 2.000 công nhân cách đây 1 năm song hiện chỉ còn khoảng 100 người. Sự sụt giảm này diễn ra sau khi phần lớn hoạt động sản xuất được chuyển sang các nước Đông Nam Á có chi phí lao động thấp hơn. Tình cảnh ảm đạm một phần cũng vì năm 2015, chính quyền Đông Hoản thay thế 43.684 công nhân bằng robot trong nỗ lực cắt giảm chi phí sản xuất. Phó Giám đốc Lư Diểu của Nhà máy Lyric Robot ở TP Huệ Châu, tỉnh Quảng Đông cho biết nhà chức trách trả đến 50.000 nhân dân tệ (khoảng 169 triệu đồng) cho mỗi robot được sử dụng để thay thế người lao động.

Việc tự động hóa sản xuất và đóng bớt nhà máy khiến không ít người lao động bất bình. “Tôi bán tuổi trẻ của mình cho Đông Hoản. Hãy xem cách thành phố này đối xử với tôi” - một nhà quản lý dây chuyền sản xuất tuổi tứ tuần phản ứng chuyện công ty ông cắt giảm sản lượng.
Kinh tế Trung Quốc tiếp tục gây lo lắng sau khi số liệu mới nhất cho thấy đầu tư vào tài sản cố định của nước này từ tháng 1 đến tháng 5-2016 chỉ tăng 9,6% so với cùng kỳ năm ngoái, thấp hơn mức 10,5% trong 4 tháng đầu năm. Tệ hơn, đầu tư của tư nhân chỉ tăng trưởng 3,9% trong 5 tháng đầu năm 2016, giảm so với mức 5,2% trong giai đoạn từ tháng 1 đến tháng 4.

Báo The Wall Street Journal dẫn lời người phát ngôn Cục Thống kê quốc gia Sanh Lại Vân hôm 13-6 cho rằng tình trạng dư thừa công suất và sự khó khăn trong vay vốn là lý do các công ty tư nhân không muốn đầu tư. Thực trạng này cũng phần nào cho thấy doanh nghiệp tư nhân vẫn còn chưa mấy tin tưởng vào tương lai của nền kinh tế Trung Quốc.
Huệ Bình


HỒ CHÍ PHÈO * CHIẾN THẮNG VÀ CHIẾN BẠI

Thằng Chiến Thắng, ngài Chiến Bại

Hồ Chí Phèo (Danlambao) - Vào cuối nhiệm kỳ Tổng Thống Mỹ, ông Obama, không biết vô tình hay hữu ý, đã có cùng chuyến đi thăm hai nước cựu thù: Việt Nam và Nhật Bản. Hai cuộc chiến của Mỹ với hai quốc gia Đông Á, cách nước Mỹ nửa vòng trái đất đã có những hậu quả vô cùng nghịch lý. 
Bắc Việt với sự yểm trợ của khối cộng sản Đông Âu, Trung Cộng đã trở thành kẻ chiến thắng trong cuộc chiến VN. Người Mỹ đã ngậm ngùi rời Việt Nam sau thất bại trong việc bảo vệ tiền đồn chống Cộng VNCH. Năm 1975 Bắc Việt huyênh hoang ca ngợi chiến thắng vĩ đại của mình. Khác hẳn năm 1945 người Nhật đã đau đớn nhìn lễ ký kết đầu hàng vô điều kiện trên chiến hạm của Mỹ, chấm dứt chiến tranh thế giới thứ hai.
Thời gian trôi qua nhanh, nước Nhật của những kẻ chiến bại đã trở thành một quốc gia hùng mạnh trên thế giới. Dân Đức vốn nổi tiếng tự hào về dân tộc mình cũng nghiên mình, nể phục người Nhật, một hai xin thưa ngài. Vâng... NGÀI CHIẾN BẠI. 
Còn Việt Nam, đất nước của kẻ chiến thắng lại trở thành một nước nghèo đói, lạc hậu. Nhiều người Việt tiếp tục bỏ xứ ra đi. Có người qua các nước láng giềng làm các nghề hèn hạ như ăn xin, ăn cắp, buôn đồ cấm, đồ lậu... Người dân bản địa đã không khỏi quay đầu, bĩu môi, khinh bỉ. Vâng đấy là dân từ xứ sở của... THẰNG CHIẾN THẮNG. 
Tìm hiểu thêm về vấn đề này, nhà báo độc lập NTT đã tổ chức một buổi tọa đàm với hai khách mời. Một từ VN, GS TS Nguyễn Chiến Thắng (tên cúng cơm Nguyễn văn Vẹt) thuộc Học viện NCCTHCM. Một từ Nhật, GS TS Nhật này nói tiếng Việt rất giỏi và đã chọn một tên Việt Nam, GS Nguyễn Chiến Bại. 
NTT: Thưa GS Chiến Thắng... 
GS Chiến Thắng (mập mạp, hồng hào, quần áo hợp thời trang, giọng có vẻ bực bội): Tôi học bở hơi tai mới có bằng tiến sĩ. Rồi học, đọc vanh vách ngày đêm như con vẹt chủ nghĩa Mác Lê, mới lên hàm giáo sư. Nghiêm túc đề nghị nhà báo gọi đúng cách: TIẾN SĨ GIÁO SƯ THỰC THỤ NGUYỄN CHIẾN THẮNG. 
GS Chiến Bại (đầu tóc bù xù như Einstein, quần áo xốc xếch, vui vẻ): Ồ, nhà báo muốn xưng hô như thế nào cũng được. Hay để đơn giản gọi bằng ông cũng được. 
NTT: Vâng. Trước khi bàn đến hiện tại xin trở lại lịch sử. Khi chấm dứt chiến tranh, nước Nhật lúc ấy ra sao? Và VN tình hình như thế nào? Xin mời GS Chiến Bại. 
GS Chiến Bại (Trầm ngâm): Tôi sinh ra sau chiến tranh. Những chuyện ngay sau chiến tranh do bố mẹ tôi hay kể lại, tôi vẫn nhớ. Những ngày đó rất đói khổ. Các thành phố không còn nguyên vẹn. Hai thành phố bị bom nguyên tử thì thành bình địa. Bố mẹ tôi phải ngày đêm lo chôn cất người chết, dọn dẹp các căn nhà đổ nát. Cơ sở hạ tầng thiếu thốn, ốn ăn uống bữa đói, bữa no. Nghĩ lại thấy thực kinh khủng. Người Mỹ không có chuyện trả thù, hay học tập cải tạo. Chỉ lãnh đạo chủ chốt, hoặc mổ bụng tự sát hoặc bị bắt ra toà vì các tội ác chiến tranh ở Nam King, Phi Luật Tân, Triều Tiên... Vua Nhật vẫn toạ vì theo đúng hoà ước. Dân Nhật lúc ấy đoàn kết sau lưng nhà vua, các lãnh đạo mới, cùng chung một lòng xây dựng nước Nhật từ đống tro tàn. 
Ngày đó, các học sinh ngay từ tiểu học, hàng ngày học một buổi, một buổi tham gia dọn dẹp đường phố, trồng nông phẩm. Được sự giúp đỡ của Mỹ, các hãng xưởng hồi phục dần và rồi phát triển mạnh mẽ. Bố tôi làm công nhân cho một hãng nhỏ. Ông đi làm từ sáng sớm, đến gần tối mới về nhà, ăn cơm tối chung với gia đình. Ông có vẻ rất yêu công việc của mình, và xem hãng xưởng như gia đình thứ hai. Tôi còn nhớ, ngày tôi được vài tuổi. Một buổi chiều bố tôi đi làm về, ông đứng trước cửa nhà, hân hoan nhìn mẹ tôi. Tay phải ông dắt một chiếc xe đạp, đơn giản nhưng mới. Đấy là sản phẩm đầu tiên từ hãng ông đang làm việc. Mẹ tôi đứng trước cửa nhà lặng nhìn, đột nhiên bà bật khóc và ôm chặt lấy ông, hai người đều khóc. Bố tôi xoa đầu tôi, nói qua giòng lệ: "Đất nước mình đang hồi sinh đấy con...". Phải nước Nhật đã gượng đứng dậy bằng đôi chân của mình. 
Và từ đó bao nhiêu mồ hôi, công sức bỏ ra với một tấm lòng, một trái tim hướng về tổ quốc, dân tộc. 20 năm sau chiến tranh thế giới đã biết đến các thương hiệu Toyota, Nissan, Sony, Panasonic... rồi Honda, Suzuki... Nước Nhật vẫn theo chế độ quân chủ lập hiến, vua Nhật chỉ đại diện quốc gia, chính phủ được dân bầu điều hành đất nước. Đảng đối lập gồm thành phần có chính kiến khác được tự do hoạt động. Tất cả thể chế đó cùng sự cần cù của người Nhật đã tạo ra một NHẬT BẢN NGÀY NAY. 
GS Chiến Thắng (vui vẻ): Ngày 30/4/75 tôi cùng đơn vị tiến vào Sài Gòn. Vui quá. Thành phố còn nguyên vẹn. Đường xá rộng rãi, nhà cao tầng... Bộ đội chúng tôi ai đi cũng ngẫng cao đầu, không phải hãnh diện vì giải phóng Sài Gòn, mà chúng tôi lo ngắm nhìn các ngôi nhà cao đẹp. Có anh quẹo cả cổ đấy. Chúng tôi tìm thấy bao nhiêu kho thịt đông lạnh, đủ cho dân thành phố dùng cả năm. Rồi máy móc đủ loại, nhưng anh em bộ đội chúng tôi chỉ thèm rõ rãi mấy cái đài chạy pin thôi. Ấy trong anh em chúng tôi cứ nói với nhau: "Đi giải phóng thành phố giàu có hơn mình, thích thật. Nếu mà giải phóng thành phố nghèo, chán bỏ mẹ?" 
Sau đó chúng tôi gọi viên chức, quân đội Miền Nam tập trung học tập cải tạo. Ban ngày cả ngàn người xếp hàng đưa lên xe ra các trại cải tạo mà ngay cả chúng tôi chả biết nó nằm ở đâu. Buổi tôi chúng tôi ôm bụng, lăn ra cười: "Dân miền Nam ngây thơ qúa. Họ nghe lời, chỉ mang theo lương thực đủ ba ngày học tập. Họ đâu có biết ba đây là ba năm hay ba chục năm?". Vui quá đi thôi! 
Lúc ấy, tôi chỉ là bộ đội trẻ, 18 tuổi, nhưng nhờ chăm chỉ học làu chủ nghĩa Mác Lê, nên được giao nhiệm vụ cán bộ giảng huấn cho thành phần học tập cải tạo tại chỗ. Đứng trước đám đông tôi cứ thao thao bất tuyệt về tư tưởng vĩ đại HCM, thiên đường cộng sản nơi không có người bóc lột người... Tối về phòng, tôi lại ôm bụng cười khi nghĩ lại đám đông trố mắt nhìn tôi giảng thuyết. Họ chắc chả hiểu gì, nhất là thiên đường cộng sản tôi đã cố vẽ vời. Làm sao hiểu được thiên đường khi chưa thấy địa ngục? Chẳng lẽ vừa được giải phóng lên ở ngay trên thiên đường, thế còn gì hiểu vui thú!.
Còn việc đánh tư sản mại bản ở Miền Nam nữa chứ. Đồng chí Đỗ Mười được trung ương cử vào Nam để lo việc này. Chúng tôi theo đúng y như bản hướng dẫn của đ/c Đ.M cho từng nhà, cửa hàng bị kiểm kê. Đ.M ân cần căn dặn phải nói nhiều đến tên đ/c cho có vẻ giới giang hồ thảo khấu, người dân mới biết sợ. Nếu thấy nhà cửa đẹp, niêm phong và cấp giấy được phép cho đi KINH TẾ MỚI. Đúng đảng là những người thích đùa nên mới đưa Đ.M làm việc như trấn lột người có của như thế này. 
Một lần tôi kiểm kê nhà của một bà đáng tuổi bà nội tôi. Bà khóc lóc, năn nỉ: "Cháu ơi, dì làm lụng suốt cả đời chỉ xây dựng được cơ sở nhỏ này. Cháu thương tình cho dì xin lại một phần..." Tôi cười to, chỉ vào mặt bà: "Này bà già khốn khổ dại dột kia. Bà này không biết Đ.M đảng cộng sản à. Bà cứ khóc lóc, năn nỉ là Đ.M. không những cho bà, mà cả gia đình đi học tập cải tạo ngút chỉ cho sáng mắt ra!". Vâng vui quá, đ/c Đ.M đúng là một đỉnh cao trí tuệ của đảng. Bây giờ Đ.M già rồi. Chúng tôi đã chọn đường đặt tên Đ.M, gần đường các đồng chí Lê Duẩn, Trường Chinh nhưng Đ. M còn ham vui, ham sống, chưa chịu chết.
Đảng là những người anh hề luôn luôn tìm chính sách để nhân dân vui đùa. Tiền mất giá ư, đổi tiền, 500 tiền cũ còn 1 đồng tiền mới. Ngân sách nhà nước thiếu tiền ư, công an tổ chức vượt biên BÁN CHÍNH THỨC, vượt biên KHÔNG CHÍNH THỨC. Giá cả chỉ tính bằng vàng thôi. Thị trường kinh tế không ổn định, thôi thì NGĂN SÔNG CẤM CHỢ. Bao nhiêu là chuyện vui không sao kể hết được. Vừa làm các chuyện vui này chúng tôi còn bày thêm trò tụt giốc. 
Thực tế năm tháng sau đó, chúng tôi đã đưa cả nước trượt xuống... Họ được ăn bo bo thế gạo. Kho thịt dự trữ còn ít để dành cho lãnh đạo. Trong cơ quan, bệnh viện, hãng xưởng có ban đời sống chỉ để chia thịt, chia cá, mắm muối cho nhân viên, họ thường cãi nhau dành phần như ở chợ. Mọi người không cần đi chợ ngoài, ở đấy không có gì để bán. Tôi lại cười khi nhìn người dân lo lắng. Họ chẳng vui vẻ tận hưởng cái thú trượt ván xuống dốc gì cả. Khi tuột đến đáy rồi, không còn chổ nào nữa, đảng sẽ mở đường bò lên thôi. Đúng vậy, chủ nghĩa Mác Lê được bẻ cong queo đi một tí: kinh tế thị trường định hướng XHCN. Không ai hiểu gì cả, nhưng không còn đường nào đi thì bò theo đảng thôi! Nhiều người trách móc đảng bắt họ phải bò, tôi cười to: "Hỡi quần chúng khờ dại kia. Nhiều người về già cứ mong ước mình chỉ trẻ lại vài tuổi, tốn kém bao nhiêu cũng được. Nay chỉ nhờ đảng tất cả trở lại bé bỏng, chỉ biết bò, biết lẫy. Thế không biết ơn đảng!". Bây giờ, sau 50 năm chiến tranh chúng tôi vẫn kiên trì tiếp tục bò theo chủ thuyết Mác Lê, bò theo đảng để có VIỆT NAM NGÀY NAY. 
NTT: Tóm lại, sau chiến tranh hai nước đã có hai hướng đi gần như ngược nhau. Nước Nhật theo chính sách DÂN CHỦ TỰ DO, tương tự như các nước Tây Đức, Nam Hàn sau chiến tranh. Việt Nam vẫn trung thành chủ nghĩa Mác Lê, sao chép lại một nửa của Trung Quốc, một nửa của Pôn Pốt. Bây giờ nhìn lại chặng đường vừa trải qua. Hai GS có nhận xét gì để rút tỉa kinh nghiệm trong thời gian tới. 
GS Chiến Bại (nghiêm trang): Con người không thể nói là mình không bao giờ có lỗi lầm. Chính phủ Nhật cũng có một số lỗi lầm và chúng tôi can đảm cúi đầu xin lỗi trước nhân dân. Thí dụ trong giao thông, tai nạn đường sắt nghiêm trọng, bộ trưởng giao thông nhanh chóng nhận trách nhiệm, cúi đầu xin lỗi trước mọi người và xin được từ chức. Chúng tôi trọng dạnh dự, nhất là danh dự đã được nhân dân tín nhiệm giao cho trọng trách điều hành đất nước. Tương lai chúng tôi vẫn tiếp tục kiện toàn thể chế tự do, dân chủ cho người dân để mọi người đóng góp tích cực phát triển nước Nhật. 
GS Chiến Thắng (vẫn tươi cười): Đảng cộng sản Việt Nam nằm ở đỉnh cao trí tuệ loài người nên không bao giờ có lỗi lầm. Chỉ có thiểu số làm sai, nên bị kiểm điểm sơ sơ hay sử lý nội bộ thôi. Đảng sáng tạo bao nhiêu trò đùa cho dân, nên người dân mang ơn đảng. Lãnh đạo đảng nào đi chầu diêm vương đều được chúng tôi lấy tên đặt tên đường! Còn DANH DỰ chỉ là sản phẩm của tư bản, đế quốc. 
NTT: Về mặt xã hội, môi trường sống hiện tại của hai nước, hai GS có thấy điểm nào?
GS Chiến Bại: Nói chung người Nhật thấy hạnh phúc trong xã hội hiện tại. Người dân lợi tức chính là tiền lương. Hệ thống thuế khóa được máy tinh hóa. Tham nhũng chỉ ở phạm vi rất nhỏ, gần như không đáng kể. Chúng tôi chỉ sợ nhất thiên tai động đất, núi lửa, sóng thần, thực phẩm, môi trường sống bị ô nhiễm.
GS Chiến Thắng (cười như chế nhạo): chúng tôi không sợ thiên tai hay môi trường ô nhiễm. Công ty nước ngoài có thải rác độc hại cỡ nào, chúng tôi cũng làm TÌNH LỜ. Do đó các công ty Trung Quốc rất thích vào VN xây dựng nhà máy. Hạnh phúc thì người dân phải chờ khi lên được thiên đàng. Nếu bây giờ người dân được hạnh phúc, họ không chịu bò theo đảng nữa thì còn gì đảng, còn gì học viện NCCTHCM. 
Ở VN chúng tôi sống chính bằng bổng lộc, bao thơ nên thuế khóa rất đơn giản. Chúng tôi có câu: Không tham nhũng thì không có nghề nghiệp giá trị. Đúng thế các nghề như lo vệ sinh, quét rác thì chả ai tham nhũng. Còn nghề có giá trị như hải quan, công an giao thông, đôi khi phải bỏ vốn lúc đầu rất nhiều mới được tuyển vào. Khó lắm! Thế giới cứ nói VN nhiều tham nhũng vì họ không hiểu những nghề có giá trị ở VN. 
NTT: Trở lại chuyến thăm ông Obama vừa rồi, xin hai ngài cho biết quan điểm về sự tiếp đón. Ở VN, nhà nước đón tiếp rất đơn giản, nhưng quần chúng lại rất nồng nhiệt. Ở Nhật, sự đón tiếp lại có vẻ ngược lại? Xin mời TS GS NCT... 
GS Chiến Thắng: Việt Nam gần Trung Quốc về cả địa dư lẫn chính trị. Khổ nổi trong lịch sử như hiện tại, khi Trung Quốc mạnh lên thì nó lại quay nhìn Việt Nam như con thú đói nhìn thấy miếng thịt. Về chủ nghĩa Mác Lê thì nó là thầy, là bố mình. Mình sửa soạn làm gì là nó đã biết trước cả. Nó có đè lên hiếp mình, mình chỉ dám ẩy ra nhè nhẹ thôi! Chả phải chỉ có ngư dân VN bị tàu TQ đánh đuổi, ngay cả TBT nhà mình kia, Tập Cận Bình nó đè, nó hiếp đồng chí tơi bời, đ/c vẫn tươi cười như không có gì. Do đó trong quan hệ với các nước tư bản, đặc biệt là Mỹ thì đảng phải rất dè chừng. Trung Quốc nó giả vờ ho ho lên vài tiếng, mình phải rút tay lại ngay, nếu không nó tát mình vỡ mặt, chả có tình nghĩa Mác Lê gì đâu. 
Về sự tiếp đón nồng nhiệt của đồng bào từ Bắc vào Nam với ông Obama. Học viện chúng tôi đã nghiên cứu vấn đề này từ lâu. Khi chúng ta bò theo đảng, người chúng ta không có sinh tố TD và sinh tố DC. Người thiếu sinh tố này, khi đứng gần hay bắt tay người có nhiều sinh tố TD, DC sẽ thấy vui sướng, hạnh phúc. Ông Obama chắc chắn có nhiều sinh tố này, nên người VN ai cũng muốn đi đón mừng ông để được vui, để được sảng khoái, để được hạnh phúc... Có điều khi người có sinh tố TD và CD lại hay chống đối, cười mỉa mai chủ nghĩa Mác Lê, đảng rồi bác Hồ vĩ đại. Vì thế đảng, theo đề nghị của học viện chúng tôi, đã đưa sinh tố này vào loại thuốc cấm. Ai vi phạm sẽ bị nhà nước kết tội phản động, bị trừng trị đích đáng.
GS Chiến Bại: Về địa dư, dân số, nước Nhật cũng giống như Việt Nam, văn hóa Nhật cũng chịu ảnh hưởng nhiều của Trung Quốc. Về chính trị nước tôi hoàn toàn khác. Sau chiến tranh với hơn 3 triệu người Nhật chết, chính trị Nhật đổi khác. Chịu nhiều ảnh hưởng của Mỹ, nước Nhật ngày nay tự hào là một nước Tự Do, Dân Chủ. Chúng tôi hiểu người Trung Quốc cũng như người Việt. Thực đáng buồn, khi phải luôn luôn cảnh giác đề phòng người láng giềng hung hãn, nhiều thủ đoạn bẩn thỉu đối với các nước nhỏ hơn. Tây Tạng là trường hợp điển hình.
Chính phủ Nhật đón tiếp long trọng ông Obama, thể hiện ý chí sắt thép, quyết tâm bảo vệ biển đảo trước bất kỳ uy hiếp, dọa nạt nào từ Trung Quốc. Người Mỹ mặc dù trong quá khứ đã có chiến tranh hai bên xảy ra, nhưng vẫn đáng tin cậy hơn người Trung Quốc nhiều lắm.
Nước Nhật có thể chế chính trị giống Mỹ, người Nhật xem ông Obama như một người bạn thường gặp gỡ. Ông Obama qua Nhật là chuyện bình thường. Khi ông Obama thăm nơi tưởng niệm nạn nhân bom nguyên tử ở Hiroshima, người Nhật không mong ông ngõ lời xin lỗi. Họ cám ơn ông đã có sự đồng cảm đối với người đã chết trong chiến tranh và chỉ muốn cùng ông nói một lời "Chiến tranh thực đáng sợ". Bản thân người Nhật hiện nay cũng thấy mình đã có nhiều lỗi lầm trong thế chiến thứ hai với các dân tộc khác.
NTT: Như vậy sự đón tiếp ông Obama đã có hiện diện một ẩn số là Trung Quốc. Điều này hai nước đã có các biểu hiện hoàn toàn khác nhau. Quay trở về quan hệ hai nước Nhật Việt, xin hai giáo sư cho biết nhận xét của mình về nước bạn, có đề nghị gì để sự hợp tác thêm giữa hai nước? Xin mời TS GS Chiến Thắng...
GS Chiến Thắng (hơi ngập ngừng): Tôi rất ngưỡng mộ người Nhật đã tạo dựng nên đất nước Nhật cường thịnh trên thế giới. Chỉ tiếc người Nhật không được biết, hiểu nhiều về chủ nghĩa Mác Lê, về kinh tế thị trường XHCN, về tư tưởng HCM... Nói quanh co không bằng nói thẳng. Được biết GS Chiến Bại trong buổi tọa đàm ngày hôm nay, xin GS có thể xin cho tôi vài xuất cho tôi và gia đình sang thăm Nhật để có thể trao đổi thêm về chủ nghĩa cộng sản, tư tưởng HCM...
GS Chiến Bại (mỉm cười): Chủ nghĩa cộng sản dân Nhật có nhiều người biết. Sau sự sụp đổ khối cộng sản Đông Âu, rất ít người Nhật còn để ý đến lý thuyết này nữa. Sợ GS qua Nhật, không có ma nào đến dự buổi nói chuyện. Tuy nhiên, tôi sẽ nói chuyện với đài NHK, có thể mời GS lên một show TV. Chỉ ngại nghe GS giảng thuyết sẽ có quá nhiều người Nhật cười đến bể bụng được đưa cứu cấp, e bệnh viện không đủ chỗ.
Về đất nước và con người Việt Nam mà tôi đã đến thăm nhiều lần, tôi rất thích. Việt Nam khí hậu ấm áp, nhiều tài nguyên hơn Nhật. Con người cần cù chịu khó không thua gì người Nhật. Tôi thích thức ăn VN, ngày nào tôi cũng ăn một tô phở, không hiểu sao người VN lại tạo ra món ăn quá tuyệt vời!
Tôi cũng thấy có nhiều điều rất lạ, kỳ quặc ở VN, ngược hẳn ở Nhật rất nhiều. Thí dụ gần đây nhất, vụ cá chết hàng loạt ở miền trung VN. Người dân lo lắng bày tỏ hay đòi làm sáng tỏ sự việc thì bị công an đối xử thô bạo. Nhà nước VN rất chậm chạp giải quyết vấn đề khiến người dân càng đặt nhiều câu hỏi: không biết sự việc đã xảy ra còn tồi tệ hơn sự tưởng tượng của con người? Điều lạ lùng này không phải chỉ đối người Nhật mà các dân tộc khác trên thế giới! 
Nhật bản cũng như Mỹ muốn gần gũi, giúp VN nhiều hơn, nhưng VN còn xem chừng e dè, sợ sệt như thế nào, không hiểu được. 
Tôi cũng rất thích văn hóa VN. Tương tự văn hóa Nhật, chịu ảnh hưởng Trung Quốc nhưng không mất bản sắc dân tộc tính. Tôi vừa đọc một bài thơ của một cô giáo VN viết. Bài thơ đơn giản nhưng tôi cảm nhận được nó đã viết bằng một tấm lòng, một tình yêu tổ quốc nồng nàn. Nó làm tôi nhớ đến chiếc xe đạp đơn giản mà bố tôi đã mang về nhà, những giọt lệ diễn tả tình yêu trong sáng với đất nước mình đang sống. Tôi xin đọc lại bài thơ cho các bạn nghe.
Trong phòng, GS Chiến Bại ngâm bài thơ cô giáo Lan, nhà báo NTT lặng lẽ nghe. GS Chiến Thắng nằm dài trên ghế, miệng há hốc, ông đang ngáy... 
18/6/2016


VIỆT NAM, & BIỂN ĐÔNG


MÁY BAY HIỆN ĐẠI CASA 212 CỦA CSVN TÌM KIẾM CỨU NẠN CHIẾN ĐẤU CƠ SU-30MK2 ĐÃ BỊ BẮN VỞ NÁT LÀM CHẾT 9 NGƯỜI TỔ LÁI.

 Máy bay CASA 212 hiện đại của Cảnh Sát Biển, bay thấp sát mặt biển, tại sao bị thời tiết rơi
xuống biển mà tan nát dẹp dúm như thế nầy? Đây là tình trạng bị "nước lạ" bắn hạ !


Máy bay hiện đại nhất CASA 212-400 số 8983 của Cảnh Sát Biển CsVN đi tìm chiến đấu cơ
Su-30MK2 đã hạ cao độ xuống gần mặt biển nhưng bị nổ tung làm mất tích 9 người tổ lái

Túi cấp cứu còn nguyên nên cho thấy máy bay bị nổ tung bất ngờ.. 

VietPress USA (16/6/2016): Chính quyền CsVN hôm Thứ Năm 16/6/2016 lại gặp thêm đại nạn khi một chiếc máy bay tuần tra của Cảnh Sát Biển loại hiện đại nhất CASA 212-400 mang số 8983 đã tiếp theo bị "sự cố kỹ thuật" rơi trên Biển Đông gần vịnh Bắc Bộ làm chết 9 người trong phi hành đoàn.
Chiếc CASA 212-400 mang số hiệu 8983 nầy của Cảnh Sát Biển do Bộ Quốc phòng CsVN quản lý và điều động; nhận nhiệm vụ đi tìm kiếm cứu nạn cho chiếc Chiến đấu cơ Su-30MK2 bị Trung Quốc bắn nổ vào ngày Thứ Ba 14/6/2016 nhưng Hà Nội cho rằng bị "sự cố kỹ thuật" mất tích khi đang thực hiện chuyến bay huấn luyện (Xem tin VietPress USA: http://www.vietpressusa.com/2016/06/chien-au-co-su-30mk2-cua-csvn-bi-hoa.html ).

Trên chiếc chiến đấu cơ Su-30MK2 có 2 phi công lúc mất tích là Thượng tá Trần Quang Khải (43 tuổi) Phó trung đoàn trưởng, Tham mưu trưởng Trung đoàn 923 và Thiếu tá Nguyễn Hữu Cường (39 tuổi) Phó phi đội trưởng Phi đội bay Su-30. 

Địa điểm tìm kiến cách xa nơi Su-30MK2 mất tích
khiến chiếc CASA 212 bị nước lạ bắn tan xác?
Hà Nội quả quyết rằng chiến đấu cơ Su-30MK2 mất tích cách bờ 26 hải lý (tương đương 48Km) gần khu vực Đảo Mắt; nhưng bản tin của VietPress USA tường thuật theo tin của Tổ chức R.H. Hoa Kỳ đã ghi rõ rằng "Khi phi cơ nầy bay ra Biển Đông cách bờ khoảng hơn 32 Hải lý (khoảng 60Km) ra khỏi phạm vi của "Đảo Mắt" thì bị hỏa tiễn của tàu ngầm Trung Quốc bắn hạ lúc 7:29am giờ Việt Nam (tức 0029GMT)".
Nay Thiếu tá Phi công Nguyễn Hữu Cường của chiến đấu cơ Su-30MK2 đã được tàu cá vớt vào lúc 5:00am sáng Thứ Tư 15/6/2016 ở ngoài vùng của Đảo Mắt, cách bờ biển Nghệ An 60Km. Điều nầy đã xác nhận tọa độ mà VietPress USA đưa ra theo bản tin Tổ chức R.H. Hoa Kỳ cho biết chiếc Su-30MK2 bị Trung Quốc bắn hạ cách bờ biển Nghệ An là 60Km.

Bản tin của VietnamNet (http://vietnamnet.vn/vn/thoi-su/quan-su/310284/da-tim-thay-1-phi-cong-tiem-kich-su-30mk2.html) ghi rằng: "Tàu cứu thiếu tá Cường là của ông Phạm Văn Lệ, trú tại xã Thạch Bằng (huyện Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh). Vị trí phát hiện Thiếu tá Cường ở tọa độ 19 độ 14 phút vĩ Bắc và 106 độ 28 phút kinh Đông. Cách đảo Mắt khoảng 70 km về phía Đông Bắc, cách bờ TX Hoàng Mai (Nghệ An) trên 60km” và tiếp rằng“Lúc 5h sáng nay, tàu cá của ngư dân Phạm Văn Lệ (quê tỉnh Hà Tĩnh) tìm thấy Thiếu tá Nguyễn Hữu Cường ở khu vực giáp ranh Nghệ An - Thanh Hóa”.

Một bánh và càng chiếc CASA 212 văng ra
Trước đó, Phóng viên VietnamNet đã phỏng vấn Thiếu tá Phi công Nguyễn Hữu Cường khi ông vừa được vớt lên tàu cá của Ngư dân Phạm Văn Lệ và được Thiếu tá Phi công Nguyễn Hữu Cường xác nhận "Lúc máy bay đang cách mục tiêu 15km, bỗng nghe một tiếng nổ từ trong buồng lái.." Như vậy xác nhận điều VietPress USA tường thuật chiến đấu cơ Su-30MK2 bay có nhiệm vụ đến mục tiêu chứ không phải bay huấn luyện.. Và khi báy cách Mục tiêu 15 Km thì bị bắn nên buồng lái bị nổ bất ngờ.. Sau đây là bản tin của VietNamNet (trích từ: https://www.facebook.com/jimmy.vu.14?fref=ts )

"PV VietNamNet đã liên lạc với chủ tàu Phạm Văn Lệ, người đã cứu Thiếu tá phi công Nguyễn Hữu Cường.
“Tàu tôi cứu được phi công lúc 4 giờ sáng, bây giờ đang ở Nghệ An chờ tàu cứu hộ. Anh Cường mạnh khỏe”, anh Lệ nói ngắn gọn.
Tiếp đó, chúng tôi đã nối máy được với Thiếu tá Cường, lúc này đang ở cạnh anh Lệ chờ tàu ra cứu hộ.
“Lúc máy bay đang cách mục tiêu 15km, bỗng nghe một tiếng nổ từ trong buồng lái. Hai anh em bung dù bay cách nhau khoảng 3km. Lúc rơi xuống biển cách nhau khoảng 6km. Tôi rơi ở gần bờ hơn”, phi công Cường kể lại."

Vụ "Sự cố Kỹ thuật" đối với Chiếc Máy Bay Thám thính CASA 212-400 số hiệu 8983 của Cảnh Sát Biển CsVN:

Chiếc máy bay xấu số CASA 212 mang số 8983 đã bị rớt nổ trên Biển Đông gần Vịnh Bắc Bộ
vào trưa Thứ Năm 16/6/2016 lúc đi tìm chiến đấu cơ Su-30MK2 mất tích
Báo chí nhà nước CsVN ghi rằng:

"Tin từ Văn phòng Uỷ ban Quốc gia Tìm kiếm cứu nạn lúc 19h5 phút cho biết:Máy bay Casa-212 (số hiệu 8983) bị mất liên lạc: Lúc 12h30 ngày16/6/2016, tại tọa độ 19o25'40"N-107o19'54"E (cách Nam Tây Nam đảo Bạch Long Vĩ/Hải Phòng khoảng 44 hải lý), máy bay Casa-212 số hiệu 8983 thuộc Lữ đoàn 918/Quân chủng Phòng không - Không quân trong khi bay tìm kiếm cứu nạn phi công máy bay SU30-MK2 bị mất liên lạc.

CASA 212 nơi an nghỉ của 9 mạng người tổ lái
"Ngay sau khi sự cố xảy ra, Bộ Quốc phòng đã có Điện số 132/TK chỉ đạo: Bộ Tư lệnh Quân khu 3, Quân chủng Hải quân, các BTL: Biên phòng, Cảnh sát biển tập trung tìm mọi biện pháp triển khai các tàu có tốc độ cao đến khu vực xác định máy bay mất liên lạc; đồng thời thông báo cho các tàu, thuyền, ngư dân đang hoạt động trên khu vực vịnh Bắc Bộ, tham gia tìm kiếm cứu nạn.

"Theo TTXVN, lúc 19h30 tối 16/6, Đại tướng Ngô Xuân Lịch, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Bí thư Quân ủy Trung ương, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng chủ trì cuộc họp Thường vụ Quân ủy Trung ương, Bộ Quốc phòng cùng các đơn vị liên quan trong toàn quân bàn biện pháp xử lý; mục tiêu là tiếp tục tìm kiếm đồng chí phi công SU-30 MK2 Trần Quang Khải và tìm kiếm máy bay Casa-212 với phương châm, huy động toàn bộ lực lượng cả trong và ngoài Quân đội nỗ lực tìm kiếm cả ngày lẫn đêm, đảm bảo an toàn tuyệt đối cho người và phương tiện.

"Chỉ đạo Quân chủng Phòng không-Không quân và các đơn vị tập trung ổn định tư tưởng bộ đội, phối hợp chặt chẽ với các cơ quan chức năng, tập trung tìm kiếm, cứu hộ cứu nạn. Đồng thời, qua đường dây nóng, Bộ Quốc phòng đã liên hệ với các cơ quan hữu quan của Trung Quốc để cùng tìm kiếm, tạo điều kiện cho tàu, máy bay Việt Nam hoạt động ở phía Đông đường phân định Vịnh Bắc Bộ".

Video Vớt mảnh vỡ Máy Bay CASA 212 của Cảnh Sát Biển CsVN ngày 16/6/2016:

Video Clip trên đây cho thấy phần chính của Máy bay Thám thính CASA 212 đã bị nát dúm, các túi cứu nạn chưa kịp mở ra chứng tỏ là Máy bay bị bắn nổ bất ngờ và không ai kịp mở túi cứu nạn theo nguyên tắc. Máy bay CASA 212 là loại bay chậm và bay sát mặt nước biển, có thể hạ cánh trên Biển nhờ có phao bên dưới. Nếu chiếc CASA 212 số hiệu 8983 bị trục trặc kỹ thuật thì nó có thể đáp xuống nhẹ nhàng trên mặt biển.. Nếu nó bị hư máy bất ngờ mà rơi xuống biển thì cũng sẽ còn nguyên chiếc chứ không phải bị dẹp dúm như hình đính kèm.

Tổ chức R.H. Hoa Kỳ cho hay rằng, trước khi đưa máy bay CASA 212 đi tìm kiếm, Hà Nội đã xin phép Trung Quốc cho huy động máy bay và tàu thuyền tìm kiếm sát lằn ranh Vịnh Bắc Bộ trước đây là của Việt Nam, sau đó cống nạp bàn giao cho Trung Quốc cùng lúc với Bản Dốc và Ải Nam Quan!

Tọa độ nơi CASA 212 mất liên lạc Radar
Tin nói rằng Bắc Kinh cũng như Bộ Quốc phòng Trung Quốc không chính thức đồng ý; nhưng một đại diện của chính quyền Trung Quốc thuộc Đảo Hải Nam đã đồng ý qua điện thoại. Nhưng ngược lại thì phía CsVN cho hay Thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh đã làm việc với quan chức cao cấp Trung Quốc để xin phép và xin hỗ trợ tìm kiếm.

Ông Vũ Việt Hùng, Giám đốc Trung tâm Tìm kiếm Cứu nạn Hàng hải khu vực 1 tại Hải Phòng cho báo chí trong nước hay rằng "Trung tâm đã điều 3 tàu cứu nạn SAR đến khu vực máy bay mất tích. Sức gió hiện nay tại khu vực tìm kiếm là cấp 4." Gió cấp 4 tức là biển bình yên.


Máy bay CASA-212 xuất phát từ sân bay quân sự Gia Lâm (Hà Nội) lúc 9g30. Trên máy bay có 9 người, bao gồm 3 thành viên tổ lái do Đại tá Lê Kiêm Toàn, lữ đoàn trưởng lữ đoàn không quân 918, lái chính.Đến12:30pm ngày 16/6/2016 giờ Việt Nam thì hoàn toàn mất tín hiệu của máy bay CASA 212 số hiệu 8983. 

Các chuyên viên bên trong máy bay CASA 212
Ông Lê Văn Thành - bí thư kiêm chủ tịch UBND TP Hải Phòng chobáo Tuổi Trẻ biết "chiều 16-6, huyện đảo Bạch Long Vĩ điều tàu tìm kiếm số 1 ra khu vực cách bờ khoảng 32 hải lý để tìm kiếm máy bay CASA. Hải Phòng đã thành lập nhanh một ủy ban tìm kiếm cứu nạn do phó chủ tịch UBND TP chỉ đạo. Ông Đào Quang Thức, chính ủy Bộ chỉ huy Bộ đội biên phòng Hải Phòng, cũng thông tin đã điều hai tàu tuần tra phối hợp với các lực lượng khác ra khu vực đảo Bạch Long Vĩ để tìm kiếm chiếc máy bay mất tích. Đồng thời toàn bộ tàu cá trên đảo Bạch Long Vĩ cũng được thông tin về sự cố của máy bay CASA để tích cực tham gia tìm kiếm".
Tại huyện đảo Bạch Long Vĩ, ông Đào Trọng Tuệ - phó chủ tịch UBND huyện - cho hay huyện đã huy động ba tàu gồm tàu cá và tàu của biên phòng ra hai vị trí nghi máy bay CASA-212 mất liên lạc và nơi phát hiện có chiếc dù rơi xuống biển.

CASA 212 bay thấp trên mặt biển với tốc độ
360Km/giờ nên dù có rơi cũng không nát vụn được
Ông Nguyễn Xuân Sang - cục trưởng Cục Hàng hải Việt Nam - cũng thông tin tất cả các lực lượng tìm kiếm cứu nạn của Cục Hàng hải Việt Nam đang trong tình trạng sẵn sàng, khi có yêu cầu sẽ tham gia ngay việc tìm kiếm máy bay CASA rơi trên vùng biển Bạch Long Vĩ.
Bạch Long Vĩ gần lằn ranh Vịnh Bắc Bộ do Trung Quốc làm chủ là nơi cách rất xa địa điển mất liên lạc của chiến đấu cơ Su-30MK2 gần Đảo Mắt vủng Biển Đông từ Nghệ An ra. 

Trong tinh thần ca ngợi tình đồng chí anh em "núi liền núi, sông liền sông, 4 tốt và 16 chử vàng" nên phía Việt Nam cho biết "thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Ủy viên Thường vụ Quân ủy T.Ư - Thứ trưởng Bộ Quốc phòng đã gặp Đại sứ Trung Quốc Hồng Tiểu Dũng, đề nghị phía Trung Quốc phối hợp, tạo điều kiện cho các tàu, máy bay và lực lượng của Việt Nam triển khai hoạt động tìm kiếm cứu nạn ở phía Đông đường phân định Vịnh Bắc Bộ; đồng thời đề nghị lập tức cung cấp thông tin nếu phát hiện ra vật thể nghi là của máy bay hoặc của các phi công, thành viên phi hành đoàn bị trôi dạt sang phía đông đường phân định".    
Chiếc anh em CASA 212 số hiệu 8982 nay có lệnh không được bay vì sợ "sự cố kỹ thuật"
Báo Tuổi Trẻ loan tin "Máy bay Casa bị mất tín hiệu trưa 16-6 khi bay qua khu vực Bạch Long Vĩ đã nhìn thấy vật thể giống thuyền phao mà các phi công Su30-MK2 được trang bị khi gặp sự cố bay trên biển. Ngay sau đó, máy bay CASA xin hạ thấp độ cao để quan sát thì bị mất tín hiệu". 

Máy bay CASA 212-400 của Hoa Kỳ
Báo Thanh Niên Online ghi rằng "Tai nạn xảy ra đối với máy bay CASA 212 là một sự việc rất đau lòng”, nguồn tin này nói. Cụ thể, vị trí máy bay được xác định ở phía đông đường phân định giữa Việt Nam và Trung Quốc. Ở thời điểm xảy ra sự cố, máy bay CASA 212 đang bay ở tầm thấp, để quan sát tìm kiếm phi công của máy bay Su-30MK2 hiện đang mất tích". Báo Thanh Niên loan rằng "ở thời điểm đó, thời tiết diễn biến xấu đột ngột trong thời gian rất ngắn. Vị trí máy bay CASA 212 rơi được xác định nằm ở phía đông gần đường phân định giữa Việt Nam và Trung Quốc. Trong sự cố này, phía Trung Quốc tạo mọi điều kiện cho các phương tiện tàu, thuyền của Việt Nam triển khai công tác tìm kiếm. Phía Trung Quốc cũng đưa tàu đến và sẵn sàng hỗ trợ. Máy bay CASA 212 là một máy bay nhỏ, biển thì rộng lớn mênh mông nên khả năng tìm ra trong một ngày là rất khó. Nhưng trong sự việc này, Quân ủy T.Ư và Bộ tổng tham mưu Quân đội nhân dân Việt Nam đã có chỉ đạo quyết liệt, huy động tối đa các lực lượng đến hiện trường. Đặc biệt là sự vào cuộc của ngư dân trên vùng biển này; ngư dân báo tin cho quân đội rất nhiều. Qua nhiều thông tin khác nhau, quân đội xác minh và kiểm chứng nên sớm tìm ra vị trí của máy bay (CASA 212)."
Tin Việt Nam loan "Máy bay CASA 212 chìm ở độ sâu khoảng 58 m, gần đảo Bạch Long Vĩ. Các lực lượng quân đội đã lên phương án trục vớt máy bay CASA 212 khi nó được xác định chìm ở vùng biển gần đảo Bạch Long Vĩ ở độ sâu 58 m". 

CASA 212 của Thụy Điển
Tin tức CsVN đưa ra rất trái ngược nhau. Máy bay CASA 212 là loại hiện đại và bay chậm, có thể đáp trên mặt biển. Khi Máy Bay CASA 212 xin hạ độ cao để bay xuống thấp rồi chợt nhiên trong phút chốc thời tiết tốt lại thay đổi bất ngờ làm máy bay rơi.. Như vậy nếu máy bay rơi ở cao đậ sát mặt biển thì tại sao các mãnh vở dẹp dúm, càng và bánh gãy văng ra và các nhân viên tổ lái không còn kịp sờ tay vào túi cấp cứu?

Tin từ Tổ chức R.H. Hoa Kỳ nói rằng "Máy bay CASA 212 cũng đã bị Trung Quốc bắn nổ trong kế hoạch "Giết Gà Dọa Khỉ" để răn đe đàn em đồng chí Việt Nam đồng thời hù dọa Hoa Kỳ và các nước đồng minh trong các xung đột về Biển Đông hiện nay.

Thời gian Trung Quốc đưa Giàn Khoan HD-981 đến đặt trên Biển Đông để cướp dầu của Việt Nam, các tàu Cảnh sát Biển của Việt Nam quá cũ kỹ nên bị Tàu Trung Quốc rượt chạy tóe khói. Những tàu đời cũ 100 Tấn nầy do Hải quân VN chuyển giao. Tháng 12/2000 hãng Almaz Central Marine Design Bureau của Nga có giao cho VN 2 chiếc tàu loại 14310 Svetlyak-class để tuần tra sát bờ. Đến năm 2006, CsVN đặt mua thêm 4 chiếc tàu tuần tra Svetlyak-class.
Tháng 02/2005 Việt Nam đặt mua 4 chiếc Trực thăng tuần tra biển loại PZL Swidnik W-3RM Anakonda giao hàng vào cuối năm 2007. 

CASA 212 của Argentina
Tháng 8/2008, một phái đoàn quốc phòng và Cảnh sát Biển CsVN đến Hoa Kỳ đề nghị mua máy bay tuần tra Biển nhưng bị từ chối vì cấm vận vũ khí sát thương và kỹ thuật cao. Thế nên CsVN đã đặt mua 3 chiếc máy bay tuần tra Biển loại hiện đại nhất của hãng Airbus Military của Pháp sản xuất tại nhà máy ở Tây Ban Nha là CASA 212-400. Chiếc đầu tiền đã giao hàng vào tháng 8/2011 và 2 chiếc còn lại đã giao xong vào năm 2012. (http://www.airforce-technology.com/projects/c212/).

Máy bay CASA 212-400 ban đầu có tên là AVIOCAR hay C-212, sau tăng cường cải tiến kỹ thuật với sự hợp tác đầu tư của BAE (British Aerospace - Hàng Không Vũ trụ Anh quốc) nên đổi tên là CASA 212 và Series mới nhất mà CsVN mua là CASA 212-400.rất hiếm khi trục trặc máy móc hay rơi nổ tanh bành như thế trong vụ rơi vì thay đổi khí tượng trong chốc lát khi máy bay xin lệnh hạ thấp để quan sát!

Hiện nay trên thế giới có nhiều quốc gia sử dụng máy bay CASA 212-400...

MỜI ĐỌC TIẾP TẠI LINK:

Có yếu tố Tàu cộng trong sự kiện rớt máy bay?

LeNguyen (Danlambao) - Có lẽ đến thời điểm này, chỉ có những kẻ mù đảng, cuồng Hồ mới không nhìn thấy âm mưu làm suy yếu dần rồi tiến tới thôn tính Việt Nam của bá quyền Đại Hán. Riêng những người Việt Nam nhận ra dã tâm thâm độc, biết rõ tham vọng bành trướng của Tàu Cộng, không chỉ giới hạn trong đại bộ phận quần chúng nhân dân mà có cả những "trí thức" Mác-Lê xã nghĩa, những lãnh đạo trung, cao cấp còn tại chức, sắp về hưu lẫn đã về hưu của đảng CSVN.
Vài năm gần đây ngày càng có nhiều "trí thức", quan chức, tướng lãnh nguyên là lãnh đạo cơ quan, sở bộ của đảng, nhà nước đã sáng mắt, sáng lòng nên lên tiếng phê phán chính sách thân Tàu, cũng như cùng đứng đơn ký tên tập thể kiến nghị yêu cầu đảng, nhà nước thay đổi chính sách mang tính chiến lược, liên quan đến quan hệ ngoại giao Việt-Trung, có nhiều bất lợi cho Việt Nam. Nói chính xác hơn là phản đối chủ trương, chính sách của đảng, nhà nước gây nguy hại đến an ninh quốc phòng, xâm hại đến độc lập chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, có cả "trí thức", tướng lãnh lãnh đạo nguyên là... lẫn đang là... tham gia.
Hiện tượng tập thể cán bộ, quan chức lãnh đạo lên tiếng phê phán gay gắt chủ trương, chính sách cũng như ký tên tập thể gởi lên đảng, nhà nước những bức xúc liên quan đến yếu tố Tàu cộng. Lúc khởi sự chỉ co cụm trong những "trí thức", tướng tá lãnh đạo trung, cao cấp đã về hưu. Gần đây hiện tượng phê phán chủ trương, chính sách “bám váy” đưa Việt Nam ngập sâu vào vòng nô thuộc Tàu cộng của đảng, nhà nước CSVN như hiệu ứng dây chuyền lan sang các quan chức, lãnh đạo sắp về hưu cùng một số đang tại chức và phản ứng “tố cộng bài Trung” của họ đã được sự đồng tình ủng hộ của đại bộ phận quần chúng nhân dân.
Từ góc độ phản đối chủ trương chính sách của tập thể các quan chức, công thần đã về hưu, sắp về hưu và một số đương chức, giúp cho chúng ta có cơ sở để kết luận, là mọi người Việt Nam ai ai cũng thấy được dã tâm của “đồng chí” 16 vàng, 4 tốt cùng chung ý thức hệ Mác-Lê, cùng theo đuổi con đường xã hội chủ nghĩa, cùng diễn trò thần tượng Mao-Hồ, giữ gìn tài sản quý báu Mao-Hồ!
Nói cách khác là người Việt Nam, ngoài đảng hay trong đảng, đảng viên quèn hay đảng viên lãnh đạo cao cấp - trừ những kẻ ngu dốt, mù đảng cuồng hồ ra thì ai ai cũng nhận biết tên láng giềng to xác, xấu tính Tàu cộng ngoài miệng thơn thớt nói cười nhưng trong bụng thì chứa một bồ dao găm chờ lóc thịt lột da làm thịt Việt Nam. 
Chuyện Tàu cộng mần thịt Việt Nam chỉ còn là thời gian đếm ngược từng ngày, không còn là sự mơ hồ hay hiểu lệch lạc như loa đài của đảng, nhà nước cố tình tuyên truyền đánh lạc hướng về quan hệ thấm thiết của hai đảng, hai nhà nước và nhân dân hai nước Việt-Tàu! (sic)
Sau nhiều chục năm âm thầm thực hiện kế hoạch đầu độc, lùng diệt tinh hoa, trí tuệ Việt nam nhằm làm suy yếu dần tinh thần dân tộc Việt Nam để tiến tới xóa sổ đất nước Việt Nam bằng cách cho quân Tàu nhập Việt ẩn mình trong vỏ bọc dân tộc, thực hiện các vụ việc nổi cộm, làm tiêu hao sức mạnh Việt Nam qua một số sự kiện như: Hô hào cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân; Thực hiện cải cách ruộng đất, triệt hạ nhân văn giai phẩm; Ký công hàm giao nộp Hoàng Sa, Trường Sa; Phát động chiến tranh xâm lược miền Nam; Tổng tấn công Mậu Thân 68; Vi phạm hiệp định Hòa bình Paris năm 73; giết dần mòn quân cán chính VNCH trong trại cải tạo; Đánh tư sản mại bản, cải tạo công thương nghiệp sau cái ngày đảng CSVN gọi là đại thắng mùa xuân năm 1975...
Những vụ việc nổi cộm vừa nêu là do quân Tàu nhập Việt của Tàu Mao, phối hợp với các tên tay sai bản xứ thực hiện trong âm thầm, kín đáo, tinh vi không dễ để phát hiện chứ không ngang ngược lộ liễu như Tàu Tập ngày nay. 
Đến thời điểm này, đội quân bí mật của Tàu Mao sau nhiều lần ra tay thanh toán các lãnh đạo cộng sản có tinh thần độc lập dân tộc với ‘tội danh” Việt gian phản động, xét lại chống đảng... Song song với việc xen vào công việc nội bội thay đổi cơ cấu tổ chức đảng, nhà nước làm cho nó phình to, cồng kềnh để cho chúng dễ bề thao túng, can thiệp sắp xếp nhân sự vào bộ máy cai trị của đảng CSVN. 
Hiện nay với kế hoạch can thiệp sâu vào nội bộ Việt Nam, Tàu cộng đã khống chế, vô hiệu hóa sức đề kháng của lãnh đạo đảng, nhà nước CSVN và chúng đang bước vào giai đoạn cuối của kế hoạch sáp nhập, thôn tính Việt Nam. Thế cho nên ngay thời điểm này Tàu cộng không cần phải ngụy trang dưới vỏ bọc “đồng chí” xã hội chủ nghĩa anh em như trước kia nữa, vì qua các hiệp ước hợp tác toàn diện về văn hóa, kinh tế, chính trị... Tàu cộng đã gián tiếp cai trị Việt Nam qua quyền lực độc tôn, độc tài, độc quyền lãnh đạo của đảng CSVN.
Về văn hóa, cộng đảng Tàu đã đưa các phim dã sử, lịch sử Tàu công chiếu vào “giờ vàng” trên các kênh truyền hình Việt Nam, cũng như âm thầm mua đứt các quan chức ngu dốt phá bỏ các kiến trúc cổ mang sắc thái đặc thù của dân tộc Việt Nam như đình chùa, miếu mạo, cố đô... trùng tu, xây mới rập khuôn kiến trúc Tàu. Song song đó là chúng lập viện Khổng Tử, tổ chức lễ hội văn hóa sặc mùi mê tín với y phục cổ trang mang màu sắc man di của các sắc tộc thiểu số trong các phim lịch sử của Tàu cho dân Việt diễu hành trong các lễ hội truyền thống dân tộc của Việt Nam.
Về kinh tế, cộng đảng Tàu sử dụng các hiệp ước kinh tế làm vỏ bọc đưa Việt Nam vào vòng lệ thuộc và chiếm lĩnh các vị trí chiến lược, trọng điểm kinh tế phục vụ mục tiêu quân sự như rừng đầu nguồn, các khu công nghiệp Bauxite Tây Nguyên, đặc khu liên hợp Formosa Vũng Áng... làm thành tô giới nội bất xuất ngoại bất nhập, cùng với các khu làng Tàu, phố Tàu và đội quân thương lái nghênh ngang đi lại khắp mọi miền lãnh thổ Việt Nam, sử dụng đồng nhân dân tệ giao dịch mua bán như trên lãnh thổ của Tàu.
Về chính trị cộng đảng Tàu cùng với cộng đảng Việt giương cao khẩu hiệu giữ gìn tài sản quý báu của Mao-Hồ nhằm ru ngủ nhân dân Việt Nam cùng với các đảng viên cộng sản chưa bị Hán hóa ngủ mê trong ảo tưởng 4 tốt “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt” cùng với 16 vàng “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” để những tay sai Tàu nằm vùng mớm ý cho tập thể lãnh đạo đảng CSVN thống nhất ý kiến ba không về chuyện Biển Đông: “...Không liên minh quân sự với nước này chống nước khác, không quốc tế hóa về vấn đề tranh chấp Biển Đông, không để nước ngoài thiết lập căn cứ quân sự tại Việt Nam để chống nước thứ ba...” 
Thực chất của chính sách ba không, không đơn thuần là chuyện Biển Đông. Chính sách ba không của đảng CSVN cũng chính là âm mưu thâm độc của Tàu cộng nhằm bao vây cô lập, tách rời Việt Nam khỏi thế liên kết, liên minh khu vực và thế giới nhằm tạo thế mạnh cho Việt Nam bảo vệ độc lập chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ trong thời đại toàn cầu hóa.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chính sách ba không là thỏa thuận ngầm của hai đảng cộng sản Việt-Trung, làm tấm bình phong cho Tàu Cộng tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa, tôn tạo các bãi đá ngầm, xây dựng hải cảng, sân bay đưa nhân lực, khí tài quân cụ tên lửa, chiến hạm, chiến đấu cơ vào các căn cứ quân sự trên các đảo cưỡng chiếm của Việt Nam nhằm xác lập chủ quyền bản đồ hình lưỡi bò tự vẽ dưới biển và thiết lập vùng cấm bay, vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) trên không của khu vực Biển Đông.

Mảng vỡ của CASA-212
Tàu cộng đơn phương tuyên bố chủ quyền bản đồ hình lưỡi bò và xác lập vùng nhận dạng phòng không trên Biển Đông qua quá trình thực hiện lâu dài, có hơn nửa thế kỷ và âm mưu chiếm trọn Biển Đông có sự tiếp tay của nội tuyến Tàu cài cấm trong nội bộ đảng CSVN. Âm mưu cướp Biển Đông bắt đầu từ câu “đảo hoang chim ỉa...” của Hồ Chí Minh hình thành công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958, đến sử dụng vũ lực cưỡng chiếm Hoàng Sa năm 1974, Trường Sa năm 1988 và tiến sang tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa năm 2012. 
Cuối cùng chúng ngang nhiên tôn tạo, xây dựng các đảo chìm, thiết lập hải cảng, phi cảng phục vụ mục tiêu quân sự để làm thành cột mốc chủ quyền hình lưỡi bò trên Biển Đông. Mới đây để hoàn thành kế hoạch xâm lược biển đảo, Tàu cộng xác lập vùng cấm bay không trên cơ sở luật pháp quốc tế đã gặp sự chống đối của cộng đồng quốc tế nhưng Tàu cộng vẫn phớt lờ phản đối tuyên bố chủ quyền vô lý trên Biển Đông của cộng đồng quốc tế.
Không những phớt lờ, Tàu cộng còn bịa đặt ra “kịch bản” liên minh 60 nước ủng hộ lập trường Biển Đông và đã bị các nước liên quan đến vụ việc Biển Đông lên tiếng bóc mẽ, cải chính như Poland, Slovenia, Bosnia - Herzegovina, Qatar, Lao, Campuchia, Fiji... và cái gọi là liên minh 60 nước ủng hộ lập trường Biển Đông của Tàu. Thật sự chỉ có trên dưới 10 nước nhỏ bé vùng rừng núi phi châu, sa mạc Trung Đông, đảo quốc ngoài khơi biển Thái Bình Dương gồm Afghanistan, Gambia, Kenya, Niger, Sudan, Togo, Vanuatu và Lesotho...(*)
Chuyện Tàu cộng tuyên bố chủ quyền bản đồ hình lưỡi bò và thiết lập vùng nhận dạng phòng không (ADIZ) chỉ có Việt Nam xã nghĩa là bị mất trắng vùng biển, vùng trời Biển Đông mà còn phải năn nỉ, khóc lóc van xin lòng thương hại của đàn anh xã hội chủ nghĩa, môi hở răng lạnh, 16 vàng 4 tốt hổ trợ tìm kiếm hai chiếc máy bay Việt Nam rơi không rõ nguyên nhân trên Biển Đông?!
Cụ thể vụ việc máy bay SU-30MK2 với CASA-212 rất có khả năng là mục tiêu để cho Tàu Cộng vừa thử nghiệm vũ khí, vừa biểu dương sức mạnh quân sự nhằm nắn gân Hoa Kỳ với các đồng minh của Hoa Kỳ, cũng như nhằm vào mục tiêu đối phó với phán quyết của tòa án quốc tế sắp tuyên về vụ việc Philipines kiện Tàu cộng liên quan đến chủ quyền vùng biển tranh chấp ở bãi cạn Scarborough vào những ngày tới đây.
Hơn ai hết, Tàu cộng biết không thể sử dụng luật rừng đối với cộng đồng quốc tế nên chúng vừa sử dụng tiền, sử dụng sức mạnh kinh tế mua chuộc các nước nghèo ủng hộ lập trường Biển Đông của chúng. Cùng lúc Tàu cộng sử dụng sức mạnh quân sự lấn áp, khủng bố các nước nhỏ nhu nhược và diễu võ dương oai, gầm gừ với các nước có đủ sức mạnh ngăn chận tham vọng cấm mốc chủ quyền lưỡi bò và thiết lập vùng cấm bay (ADIZ) trên không phận Biển Đông một cách rừng rú vô nguyên tắc, bất chấp luật pháp quốc tế. 
Qua một chuỗi sự kiện từ quá khá xa xưa đến việc tuyên bố vùng nhận diện phòng không ở biển Hoa Đông và Biển Đông trong chiêu trò dương đông kích tây, đánh lạc hướng dư luận quốc tế. Không khó để cho chúng ta thấy sự kiện chiến đấu hiện đại SU-30MK2 của Nga và chiếc máy bay tuần thám hiện đại CASA-212 của Hoa Kỳ gặp “sự cố” rơi tự do không rõ nguyên nhân trong hai ngày liên tục cướp đi mạng sống của 10 sĩ quan phòng không, không quân của quân đội nhân dân Việt Nam. Sự kiện máy bay rơi chắc hẳn không phải là do tai nạn thông thường và không loại trừ khả năng có yếu tố Tàu cộng can dự vào. 
Chuyện Tàu cộng táo tợn can thiệp sâu vào công việc nội bộ đảng CSVN, xem người dân Việt Nam như con nít không biết gì về vụ việc cá chết bất thường trắng bờ biển miền Trung và vụ việc chiến đấu cơ, chiếc máy bay tuần thám hiện đại rơi tự do không rõ nguyên nhân trên vùng biển đảo Việt Nam, là sự bỉ mặt, sỉ nhục dân tộc Việt Nam! 
Tham vọng xâm lăng của Tàu cộng không còn là bí mật quốc gia, không còn là bí mật của hai đảng cộng sản Việt-Tàu và đại bộ phận người dân đến "trí thức", tướng tá đảng viên lãnh đạo trung, cao cấp nguyên là... lẫn đang là... đều biết! Thế thì tại sao vẫn mũ ni che tai, để yên cho bọn bán nước với quân cướp nước lộng hành trên đất nước Việt Nam?
_____________________________________
Chú thích:

Nhìn lại việc hiện đại hóa không quân Việt Nam sau tai nạn SU-30

Việt Hà, phóng viên RFA
2016-06-17
000_BV1W9-622.jpg
Máy bay Sukhoi Su-30MK2 của không quân Việt Nam tại sân bay quân sự
Biên Hòa, Đồng Nai hôm 21/10/2015.

Vụ tai nạn rơi máy bay chiến đấu SU 30 của không quân Việt Nam gần đây khiến dư luận tại Việt Nam đặt nhiều câu hỏi liên quan đến công nghệ máy bay Việt Nam đang có, nói rộng ra là chương trình hiện đại hóa không quân của Việt Nam trước tình hình Trung Quốc đang gia tăng các hoạt động quân sự tại khu vực biển Đông đang tranh chấp với các nước, trong đó có Việt Nam. Nhân dịp này, Việt Hà phỏng vấn giáo sư Carl Thayer thuộc học viện quốc phòng Úc, người đã có nhiều nghiên cứu và bài viết về quốc phòng Việt Nam.

Trung Quốc không thể làm máy bay rơi?

Việt Hà: Thưa ông, vụ máy bay chiến đấu SU 30 rơi mới đây ở Việt Nam đã khiến dư luận Việt Nam đặt nhiều câu hỏi nghi ngờ về nguyên nhân máy bay rơi vì cho đến lúc này Việt Nam vẫn chưa xác định được nguyên nhân máy bay rơi. Có ý kiến nghi ngờ công nghệ của máy bay, nhưng cũng có ý kiến cho rằng có yếu tố Trung Quốc. Ông nhận định thế nào về những ý kiến này?
Nó có thể là vấn đề liên quan đến bào trì máy bay, có thể là một vấn đề của bộ phận nào đó. Tôi không nghĩ là Trung Quốc có khả năng làm máy bay rơi. Họ có thể can thiệp điện tử nhưng không thể làm máy bay rơi.
-GS Carl Thayer
GS Carl Thayer: Tôi sẽ rất chần chừ đưa ra bất cứ kết luận chắc chắn nào ở giai đoạn sớm này. Nó có thể là vấn đề liên quan đến bào trì máy bay, có thể là một vấn đề của bộ phận nào đó. Tôi không nghĩ là Trung Quốc có khả năng làm máy bay rơi. Họ có thể can thiệp điện tử nhưng không thể làm máy bay rơi. Cho nên có thể có vấn đề về cơ khí, hay vấn đề của bộ phận máy bay do Nga cung cấp hoặc việc bảo trì máy bay, hoặc cũng có thể vấn đề sai sót kỹ thuật liên quan đến phi công. Đây không phải là lần đầu tiên tai nạn này xảy ra và theo tôi vì vậy họ nên xem xét lại quá trình bảo trì máy bay.
Việt Hà: Sau tai nạn máy bay thì có những ý kiến tỏ ra nghi ngờ về công nghệ máy bay Nga mà Việt Nam mua và nói là có lẽ Việt Nam nên xem xét mua máy bay F 16 của Mỹ. Hai loại máy bay này có tương tự như nhau không thưa ông?
GS Carl Thayer: Các máy bay này là tương tự nhau. Đây là tranh luận xem là máy bay nào tốt hơn máy bay nào về mặt kỹ thuật nhưng bên cạnh đó còn là kinh nghiệm và khả năng của phi công. Trong các tình huống giả định, cả hai loại máy bay đều hoạt động tốt nhưng vấn đề quan trọng chính là sự huấn luyện và kinh nghiệm của các phi công. Malaysia và Indonesia cũng có SU 30 và họ không có các tai nạn này. Nhìn chung thì công nghệ máy bay của Nga được cho là tốt cũng tương tự như là máy bay F16 của Mỹ. Nếu Việt Nam muốn chuyển sang máy bay Mỹ thì vấn đề là toàn bộ huấn luyện về kỹ thuật và hậu cần cho phi công sẽ phải được chuyển toàn bộ sang công nghệ của Mỹ vốn hoàn toàn khác. Ngay như Malaysia cũng có khó khăn khi họ phải bảo trì cùng lúc các máy bay của Nga bên cạnh những máy bay của phương Tây.
000_Hkg9604079-622.jpg
Máy bay CASA do Hãng Airbus chế tạo thuộc cảnh sát biển Việt Nam, ảnh minh họa chụp tại sân bay Tân Sơn Nhất trước đây.
Khi chuyển như vậy, bạn sẽ có hồ sơ hướng dẫn bằng tiếng Anh, kỹ thuật viên phải biết tiếng Anh, phi công phải được đào tạo ở Mỹ. Cho nên quyết định chuyển sang F16 đối với Việt Nam là không dễ dàng. Indonesia là một ví dụ đã từng bị cấm vận vũ khí sau vấn đề tại Đông Timor. Họ cũng phải mất đến 5 năm sau khi lệnh cấm được dỡ bỏ để bày tỏ mong muốn mua F16. Khoảng thời gian này còn có thể dài hơn đối với Việt Nam vì những cơ sở hỗ trợ trên mặt đất hiện tại là cho công nghệ của Nga và Ấn Độ. Nếu như những thông tin trên báo chí truyền thông về việc Việt Nam đang tìm mua F16 là đúng thì theo tôi cũng sẽ mất một thời gian dài. Đúng là họ đang xem xét vì họ đã đổi toàn bộ các máy bay Mig 21 vào năm ngoái, theo thông tin mà tôi biết được, nên họ cần máy bay tấn công mặt đất. Nhưng Việt Nam không xâm lược Campuchia nữa, hay dùng máy bay để đánh nhau mặt đất với Trung Quốc. Họ cần máy bay ở vùng biển và SU 30 mà họ có, được chế tạo cho mục đích đó và F16 cũng phải vậy. Cho nên đây là một bước đổi về kỹ thuật lớn cho Việt Nam. Đấy là tôi chưa nói đến chi phí, không chỉ là mua máy bay mà chi phí bảo trì, và các bộ phận thay thế. Ngoài ra nó còn phụ thuộc vào những hạn chế từ phía Mỹ liên quan đến vấn đề nhân quyền ở Việt Nam.

Cần kinh nghiệm và kết nối các hệ thống

Việt Hà: Ông đánh giá thế nào về chương trình hiện đại hóa không quân Việt Nam hiện tại?
GS Carl Thayer: Việt Nam bây giờ đang tiếp nhận những máy bay đời thứ 4 và SU 30 là một trong những máy bay chiến đấu hàng đầu, là loại dùng cho bảo vệ trên không và tuần tra vùng biển hiện đại nhất dùng cho khu vực biển Đông. Không quân và hải quân Việt Nam đã được ưu tiên trong ngân sách quốc phòng trong khoảng 5 đến 8 năm qua. Việt Nam có những kỹ thuật viên có khả năng xử lý các vấn đề với các công nghệ máy bay của Nga và của Xô Viết trước kia. Cho nên đây không phải là lĩnh vực mới với họ. Cho đến giờ họ cũng đã thực hiện các cuộc tuần tra ở biển Đông khá thường xuyên. Tuy nhiên tai nạn xảy ra ngay cả với  lực lượng tinh nhuệ nhất. Trong trường hợp này thì họ cần một cuộc điều tra chu đáo để tìm ra nguyên nhân máy bay rơi. Quyết định ngưng bay các máy bay SU 30 là cẩn thận và điều này cũng xảy ra với các lực lượng không quân hiện đại khác.
Việt Hà: Theo ông thì Việt Nam có gặp vấn đề gì trong chương trình hiện đại hóa không quân của mình?
Mua máy bay và có phi công được đào tạo không thôi là chưa đủ, họ còn cần sự kết nối, cải thiện hệ thống vệ tinh, cảnh báo sớm cho máy bay, cần các thiết bị đặc biệt trên mặt đất để nối kết các hệ thống với nhau.
-GS Carl Thayer
GS Carl Thayer: Mua máy bay và có phi công được đào tạo không thôi là chưa đủ, họ còn cần sự kết nối, cải thiện hệ thống vệ tinh, cảnh báo sớm cho máy bay, cần các thiết bị đặc biệt trên mặt đất để nối kết các hệ thống với nhau. Dường như đây là một kẽ hở lớn của Việt Nam. Họ không thể chỉ đơn thuần là đưa máy bay lên trời mà còn cần phải biết môi trường mà máy bay hoạt động, chúng cần được kết nói với nhau. Cũng không có bằng chứng nào cho thấy Việt Nam đã học được các bài học từ những trận chiến trên không với việc sử dụng các máy bay của mình. Việt Nam đã tự đưa ra giới hạn đối với các hoạt động tập trận của mình với các nước ngoài. Làm như vậy là họ tự làm mất đi kinh nghiệm mà đáng ra họ đã học được. Cũng giống như trong thể thao, nếu họ chỉ chơi bóng đá ở Việt Nam thôi thì họ sẽ không bao giờ vào được giải vô địch thế giới. Họ còn cần phải tham gia vào giải vô địch châu Á. Cho đến giờ quân đội Việt Nam chỉ tập trận trong Việt Nam. Họ vẫn chưa tập trận với các nước láng giềng để học thêm kinh nghiệm, xem là các nước hiện đại khác hoạt động như thế nào để họ có thể tự điều chỉnh. Cho nên điều Việt Nam cần kinh nghiệm và kết nối các hệ thống.
Việt Hà: Có những đồn đoán gần đây về việc Trung Quốc đã thiết lập vùng nhận dạng phòng không AIDZ trên biển Đông. Nếu điều này xảy ra, theo ông việc này sẽ ảnh hưởng thế nào đến máy bay Việt Nam bay qua vùng này?
GS Carl Thayer: Mục đích của vùng nhận dạng phòng không AIDZ để các máy bay báo cáo với người điều khiển không lưu về chuyến bay của họ. Đó là tất cả yêu cầu ở biển Hoa Đông. ở biển Hoa Đông, về phía bắc, Trung Quốc có máy bay quân sự cất cánh từ đất liền và tên lửa từ đất liền. Họ ở thế mà nếu họ muốn họ có thể ép bất cứ máy bay nào phải hạ cánh nếu không xin phép. Họ đã không làm vậy với máy B 52 của Mỹ và vào lúc này thì Trung Quốc nói là không có mối đe dọa nào nên họ không làm vậy. Nhưng nếu họ tuyên bố vùng ADIZ ở biển Đông thì vào lúc này họ chưa có thể thực hiện được yêu cầu này… Nếu máy bay bay vào vùng nhận dạng phòng không mà không khai báo thì hoặc là họ phải bay lên để yêu cầu máy bay đó khai báo hoặc đưa máy bay hạ cánh xuống mặt đất. Vào lúc này Trung Quốc vẫn chưa có máy bay, hệ thống bảo trì và cơ sở tiếp liệu ở Trường Sa để làm những việc này. Đã có nhiều đồn đoán là Trung Quốc sẽ tuyên bố AIDZ trên biển Đông. Tôi không nói là họ sẽ không làm nhưng nếu họ làm bây giờ thì đó chỉ là hành động vô nghĩa vì họ không thể thực hiện lệnh của mình. Nó chỉ là màn trình diễn cho thấy là họ có quyền về pháp lý để làm vậy mà thôi


Tìm thấy thi thể phi công lái máy bay Su-30 mất tích

RFA
2016-06-17
000_BV1W9-622.jpg
Máy bay Sukhoi Su-30MK2 của không quân Việt Nam tại sân bay quân sự Biên Hòa, Đồng Nai hôm 21/10/2015.
AFP
Thi thể của phi công Trần Quang Khải, một trong hai phi công lái chiếc chiến đấu cơ Su-30MK2 bị rơi trên biển sáng 14 tháng 6 đã được tìm thấy vào tối ngày hôm qua.
Tin từ tờ Thanh Niên cho đăng tải như vừa nêu.
Thông tin được loan tải nói rằng ngư dân ở Hà Tĩnh phát hiện một thi thể cùng với dù máy bay quấn chặt vào người bị trôi dạt trên biển, cách đảo Hòn Mê, Thanh Hoá khoảng 33 hải lý hướng đông nam.
Vị trí này cách khu vực xác định máy bay tiêm kích SU-30 rơi khoảng 15 đến 18 hải lý.
Sau khi thực hiện công tác kiểm nghiệm, lực lượng chức năng xác định đó chính là thi thể của thượng tá, phi công Trần Quang Khải, một trong hai phi công mất tích khi chiếc máy bay tiêm kích Su-30 bay huấn luyện và gặp nạn trên biển.
Người còn lại là phi công Nguyễn Hữu Cường đã được ngư dân cứu sống.
Tin cũng cho biết nạn nhân đã tử vong khoảng 2 ngày trước. Khoảng 22 giờ đêm nay, thi thể phi công Trần Quang Khải sẽ được tàu biên phòng đưa về đến đất liền.
SU-30MK2 là chiến đấu cơ đa năng do Nga sản xuất, được coi là hiện đại nhất hiện nay.
Việt Nam đã ký 3 hợp đồng mua Su-30MK2 với số lượng tổng cộng 32 chiếc. Sau tai nạn SU-30 Bộ quốc phòng Việt Nam đã công bố lệnh dừng tất cả mọi hoạt động bay của các chiến đấu cơ SU-30MK2.

Tìm thấy mảnh vỡ máy bay CASA 212 mất tích

RFA
2016-06-17
casa-622.jpg

Đội cứu hộ Việt Nam đã tìm thấy một số mảnh vỡ thuộc về chiếc máy bay tuần thám CASA 212 dùng để tìm kiếm chiến đấu cơ mang số hiệu SU30-MK2 bị rơi hôm 14 tháng 6.
Courtesy zing
Đội cứu hộ Việt Nam đã tìm thấy một số mảnh vỡ thuộc về chiếc máy bay tuần thám CASA 212 dùng để tìm kiếm chiến đấu cơ mang số hiệu SU30-MK2 bị rơi hôm 14 tháng 6 vừa qua.
Nguồn tin nhận được từ AP ngày hôm nay còn cho biết thêm các mảnh vỡ bao gồm một lốp xe, một ghế ngồi và những vật dụng cá nhân của phi hành đoàn được phát hiện ở khu vực 20 hải lý.
Bộ Quốc phòng cho biết vị trí này cách 23 dặm hoặc 37 km về phía đông vùng biển Bạch Long Vỹ và 3 hải lý phía đông đường biên giới biển giữa Việt Nam và Trung Quốc thuộc Vịnh Bắc Bộ.
Máy bay tuần thám CASA 8983 cùng với 9 người trong phi hành đoàn mất liên lạc với trung tâm chỉ huy vào trưa Thứ Năm, 16 Tháng Sáu khi máy bay ở vị trí khoảng 44 hải lý (81 km) về phía tây nam của đảo Bạch Long Vĩ, ngoài khơi bờ biển của thành phố cảng Hải Phòng.
Cũng theo nguồn tin từ Bộ quốc phòng cho biết, đây chính là địa điểm phát hiện vật thể của chiến đấu cơ SU-30 MK2 gặp nạn trước đó.
CASA 212 mang số hiệu 8983 xuất phát từ sân bay Gia Lâm, Hà Nội, khi bay ngang vị trí vừa nói và xin hạ độ cao thì bỗng dưng mất tín hiệu, không còn liên lạc được.
Trong khi đó, báo chí trong nước dẫn lời Thiếu Tướng Nguyễn Quang Đạm, Tư lệnh cảnh sát hàng hải, cho biết thời tiết xấu có thể đã gây ra tai nạn cho chiếc máy bay. Thiếu tướng Đàm còn nói thêm phi hành đoàn đã yêu cầu hạ độ cao khi bất ngờ gặp thời tiết xấu.
Báo Thanh Niên trích dẫn lời của chuyên gia dự báo thời tiết Nguyễn Đình Thuật nói rằng đã có mưa và gió mạnh ngay vào lúc chiếc máy bay mất liên lạc.
Các tuyên bố của Bộ quốc phòng cho biết Trung Quốc đã gửi một đội cứu hộ và hai tàu hải giám để tham gia các hoạt động tìm kiếm.
Đại tá không quân nghỉ hưu, Trần Liêm, vào chiều ngày 17 tháng 6 phát biểu với Gia Minh Đài Á Châu Tự Do về vụ hai máy bay rơi vừa qua đặc biệt là hai chiếc hộp đen hiện vẫn chưa tìm thấy như sau:
“Chắc thế nào họ cũng tìm được thôi, họ sẽ tìm được hộp đen của chiếc Su và chiếc máy bay do thám phía trên nữa. Khi có được (hộp đen) họ sẽ kết luận thôi; nhưng có vấn đề rơi là rõ ràng rồi. Lúc ban đầu thì nói mất liên lạc, mất tín hiệu; nhưng nay chiếc máy bay trên phía Bạch Long Vĩ thì đã thấy được những mảnh… của xác máy bay rồi. Chiếc kia cũng rõ ràng rơi rồ vì ông thiếu tá (lái máy bay) đó cũng về rồi.
Bây giờ để xác định nguyên nhân gì khiến máy bay rơi thì còn đợi hộp đen để nắm thêm thế nào thôi.
Tôi cho rằng trong tuần này và sang đầu tuần sau tìm ra hộp đen thì có thể kết luận là máy hỏng, người lái kém hay do nguyên nhân gì khác…
(Tôi) có suy nghĩ hơi bất ngờ một chút: trong phạm vi biển gần và cũng chưa phải bay phức tạp lắm  tại sao lại xảy ra những chuyện đó. Đó là cái làm suy nghĩ, ngờ vực! Tuy nhiên phải đợi thêm khi có hộp đen thì mới có đủ chứng cứ để suy luận.
Trước đến giờ chưa có trường hợp này.”

Có phải máy bay CASA 212 rơi do thời tiết xấu?

Gia Minh, PGĐ Ban Việt ngữ RFA
2016-06-17
 
000_Hkg9604079-622.jpg
Máy bay CASA do Hãng Airbus chế tạo thuộc cảnh sát biển Việt Nam, ảnh minh họa chụp tại sân bay Tân Sơn Nhất trước đây.
AFP
Chiếc máy bay tuần thám CASA 212 số hiệu 8983 bị rơi là do diễn tiến thời tiết xấu bất thường. Đây là kết luận ban đầu do Tư lệnh Cảnh sát biển Việt Nam đưa ra về nguyên nhân tại nạn máy bay với 9 người trên đó xảy ra vào ngày hôm qua 16 tháng 6.

Phạm vi bay gần, chưa phức tạp

Truyền thông trong nước trích phát biểu của thiếu tướng Nguyễn Quang Đạm, tư lệnh Cảnh sát Biển Việt Nam, rằng đoàn bay trước khi gặp nạn có xin hạ độ cao của máy bay do diễn tiến thời tiết xấu bất ngờ.
Đại tá không quân nghỉ hưu, Trần Liêm, vào chiều ngày 17 tháng 6 phát biểu với Gia Minh Đài Á Châu Tự Do về vụ hai máy bay rơi vừa qua như sau:
Trong phạm vi biển gần và cũng chưa phải bay phức tạp lắm tại sao lại xảy ra những chuyện đó. Đó là cái làm suy nghĩ, ngờ vực! Tuy nhiên phải đợi thêm khi có hộp đen thì mới có đủ chứng cứ để suy luận.Trước đến giờ chưa có trường hợp này.
-Đại tá Trần Liêm
“Chắc thế nào họ cũng tìm được thôi, họ sẽ tìm được hộp đen của chiếc Su và chiếc máy bay do thám phía trên nữa. Khi có được (hộp đen) họ sẽ kết luận thôi; nhưng có vấn đề rơi là rõ ràng rồi. Lúc ban đầu thì nói mất liên lạc, mất tín hiệu; nhưng nay chiếc máy bay trên phía Bạch Long Vĩ thì đã thấy được những mảnh… của xác máy bay rồi. Chiếc kia cũng rõ ràng rơi rồ vì ông thiếu tá (lái máy bay) đó cũng về rồi.
Bây giờ để xác định nguyên nhân gì khiến máy bay rơi thì còn đợi hộp đen để nắm thêm thế nào thôi.
Tôi cho rằng trong tuần này và sang đầu tuần sau tìm ra hộp đen thì có thể kết luận là máy hỏng, người lái kém hay do nguyên nhân gì khác…
(Tôi) có suy nghĩ hơi bất ngờ một chút: trong phạm vi biển gần và cũng chưa phải bay phức tạp lắm  tại sao lại xảy ra những chuyện đó. Đó là cái làm suy nghĩ, ngờ vực! Tuy nhiên phải đợi thêm khi có hộp đen thì mới có đủ chứng cứ để suy luận.
Trước đến giờ chưa có trường hợp này.”
Chiếc CASA vừa nêu gặp nạn khi được điều đi tìm kiếm viên phi công Trần Quang Khải, người hiện vẫn còn mất tích trong vụ rơi chiếc SU-30 MK2 vào ngày 14 tháng 6 trước đó.
Vị trí chiếc CASA mất liên lạc được thông báo cách đường phân định Vịnh Bắc Bộ 3 hải lý về phía đông.
Xin được nhắc lại, chiếc SU 30MK2 xuất phát từ Sân Bay Sao Vàng, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa sáng ngày 14 tháng 6. Tin nói vào lúc 7:29 phút, chiếc tiêm kích mất liên lạc trên vùng biển Nghệ An, gần đảo Mắt.
Ngày hôm sau, phi công Nguyễn Hữu Cường được ngư dân Hà Tĩnh cứu.
Sáng hôm nay 17 tháng 6, phó thủ tướng Trịnh Đình Dụng, chủ tịch Ủy ban Tìm kiếm Cứu nạn Quốc gia Việt Nam đến làm việc với Sở Chỉ huy Công tác Cứu nạn Bộ Quốc Phóng.
Ông Trịnh Đình Dũng đưa ra ưu tiên phải cứu người mất tích, xác định vị trí máy bay rơi để lên phương án trục vớt.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/rescue-plane-crash-because-of-bad-weather-said-vn-air-force-gm-06172016074641.html

Tai nạn SU30-MK2: Máy bay tìm kiếm cùng phi hành đoàn 9 người mất tích

RFA
2016-06-16
000_Hkg9604079-622.jpg
Máy bay CASA do Hãng Airbus chế tạo thuộc cảnh sát biển Việt Nam, ảnh minh họa chụp tại sân bay Tân Sơn Nhất trước đây.
AFP
Máy bay tìm kiếm chiến đấu cơ SU30-MK2 lại bị mất tích vào chiều tối hôm nay.
Theo nguồn tin của báo Tuổi Trẻ cho biết chiếc CASA dùng tìm kiếm chiến đấu cơ bị rơi vào hôm 14 tháng 6 bỗng nhiên mất liên lạc khi bay trên vùng biển Bạch Long Vỹ thuộc Hải Phòng.
Máy bay CASA 212 là thế hệ mới nhất của dòng máy bay C212 do Hãng Airbus chế tạo, có khả năng bay tuần tra dài 7 giờ. Đặc điểm nổi bật của CASA 212 là khả năng bay ở tốc độ thấp và tầm bay thấp, được Việt Nam dùng trong công tác tuần thám ven biển.
Đại tá Lê Kiêm Toàn lữ đoàn trưởng lữ đoàn không quân 918 là cơ trưởng của chiếc chuyên cơ này. Phi hành đoàn tổng cộng 9 người vẫn chưa rõ tình trạng hiện nay ra sao.
Theo nguồn tin Bộ quốc phòng cho biết chiếc CASA khi bay ngang vị trí vừa nói thì xin hạ độ cao và bỗng dưng mất tín hiệu rồi không còn liên lạc được nữa. Cho đến tối ngày 16/6 vẫn chưa có tin tức gì từ chiếc CASA này.
 http://www.rfa.org/vietnamese/vietnamnews/a-rescue-airplane-disappears-during-searching-su-mk2-06162016092121.html

Một phi công máy bay SU-30 mất tích được ngư dân cứu sống

RFA
2016-06-15
su30-mat-tich-622.jpg
Máy bay Su-30MK2 mang số hiệu 8585 trong lần bay huấn luyện trước đây.
Courtesy mt.gov.vn

Thiếu tá Nguyễn Hữu Cường, 1 trong  2 phi công mất tích khi chiếc máy bay tiêm kích SU-30 bay huấn luyện và gặp nạn trên biển, được ngư dân cứu sáng sớm hôm nay và được đưa về đất liền an toàn.
Ông Nguyễn Hữu Cường là phó phi đội trưởng phi đội bay SU-30 thuộc Trung Đoàn Không Quân 923, Sư Đoàn 371, được tàu cá của ngư dân Việt tìm thấy trên vùng biển Nghệ An, cách địa điểm nghi ngờ máy bay gặp nạn chừng 28 hải lý phía Đông Bắc đảo Hòn Mắt. Tin nói tàu biên phòng sau đó tiếp cận tàu cá để đón người được cứu.

Hiện tại tàu hải quân, tàu biên phòng, cảnh  sát biển cũng như tàu cá ngư dân đang cố gắng tìm kiếm phi công thứ nhì là Trần Quang Khải, phó trung đoàn trưởng, tham mưu trưởng Trung Đoàn Không Quân 923.
Theo lời kể của phi công Nguyễn Hữu Cường, khi máy bay gặp sự cố thì ông và phi công Trần Quang Khải đã bung dù nhảy ra và lúc đáp xuống mặt biển cả hai vẫn nhìn thấy dù của nhau.
Sau tai nạn SU-30 lần đầu tiên công bố ở Việt Nam, lệnh dừng tất cả mọi hoạt động bay của các chiến đấu cơ SU-30MK2 đã được ban hành.

Thượng tướng Võ Văn Tuấn, phó tổng tham mưu trưởng quân đội nhân dân Việt Nam cho biết như vừa nói.
Trong khi đó thiếu tướng Trần Hoài Trung, cục trưởng Cục Trưởng Cục Tuyên Huấn, cho biết ngoài việc  tìm kiếm cứu hộ và ra lệnh dừng bay toàn quân chủng SU-30Mk2, một hội đồng điều tra tai nạn may bay đã được thành lập để tìm hiểu nguyên nhân tai nạn.
SU-30MK2 là chiến đấu cơ đa năng do Nga sản xuất, được coi là hiện đại nhất hiện nay.
Việt Nam đã ký 3 hợp đồng mua Su-30MK2  với số lượng tổng cộng 32 chiếc.
 http://www.rfa.org/vietnamese/vietnamnews/vn-rescues-1-of-2-pilots-missing-on-training-flight-06152016102723.html

Đưa thi thể phi công Su-30MK2 vào bờ

  • 18 tháng 6 2016
 Tin cho hay, sáng 18/6, thi thể thượng tá phi công Trần Quang Khải đã được đưa vào đất liền tại cảng Hải đội 2 Nghệ An sau gần 4 ngày tìm kiếm.

Bộ Quốc Phòng cho biết phi công Trần Quang Khải đã được tìm thấy ở khu vực biển giáp ranh Nghệ An - Hà Tĩnh.
Ông Khải, 43 tuổi, người bị cho là mất tích từ khi chiến đấu cơ Su-30MK2 của ông bị nạn hôm 14/6.
Trước đó Đại sứ Hoa Kỳ ở Việt Nam nói "nước Mỹ sẵn sàng hỗ trợ" tìm người mất tích trong hai vụ máy bay rơi "bằng bất cứ cách nào có thể".
Chiều 17/6, Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam Ted Osius thông báo trên mạng xã hội: "Hôm nay, nước Mỹ cùng sát cánh đoàn kết với Việt Nam khi các bạn tìm kiếm một phi công bị mất tích, Thượng tá Trần Quang Khải, và những con người dũng cảm trong đội tìm kiếm và cứu nạn trên máy bay CASA 212 8983. Nước Mỹ sẵn sàng hỗ trợ các bạn bằng bất cứ cách nào mà chúng tôi có thể".
Phi công Trần Quang Khải, Phó Trung đoàn trưởng, Tham mưu trưởng Trung đoàn 923, Sư đoàn 371 và Thiếu tá, Phi đội trưởng Nguyễn Hữu Cường đang thực hiện nhiệm vụ huấn luyện trên chiếc máy bay tiêm kích Su-30MK2 sáng 14/6 thì mất liên lạc.
Một hôm sau đó, tàu của ngư dân vớt được Thiếu tá Cường và phi công này đã được mang vào bờ an toàn.
Theo lời kể, ông Cường và ông Khải đã 'bung dù khi nghe có tiếng nổ trong khoang'.
Vị trí tìm thấy thi thể ông Khải được nói cách khu vực xác định máy bay Su-30MK2 rơi khoảng 15-18 hải lý.

Vớt mảnh vỡ máy bay tầm thám

Cùng ngày 17/6, truyền thông Việt Nam cho biết, lực lượng cứu hộ đã vớt được một số mảnh vỡ máy bay CASA 212 số hiệu 8983 của Lữ đoàn không quân 918.




Image copyright Bo Quoc Phong VN
Image caption Bộ Quốc Phòng Việt Nam xác định các vật thể, mảnh vỡ thu được trên biển là của máy bay CASA-212
Máy bay này được điều đi tìm kiếm Thượng tá Khải hôm 16/6 thì mất tích gần đảo Bạch Long Vĩ.
Trên máy bay có chín người gồm sáu sĩ quan, ba quân nhân.
Vị trí máy bay rơi tạm xác định ở phía Đông đường phân định vịnh Bắc bộ, cách 3 hải lý.
VnExpress tường thuật, Thiếu tướng Nguyễn Quang Đạm, Tư lệnh Cảnh sát biển nói lực lượng tìm kiếm chưa tiếp cận được vị trí máy bay rơi cũng như chưa tìm được các thành viên trong tổ bay chiếc CASA mất tích trên vùng biển Bạch Long Vỹ, Hải Phòng, ngày 16/6.
Hôm 17/6, Trung Quốc triển khai tàu giúp Việt Nam tìm máy bay CASA 212 chở chín người đi tìm kiếm phi công chiếc Su-30MK2 gặp nạn.
Đại tá Lê Kiêm Toàn, Lữ đoàn trưởng Lữ đoàn 918, lái chính chiếc CASA 8983 gặp nạn.

'Thời tiết xấu'

 "Nguyên nhân ban đầu được xác định do thời tiết diễn biến xấu bất thường nên đoàn đã xin hạ độ cao và gặp nạn", tướng Đạm được báo này dẫn lời.
Theo Thông tấn xã Việt Nam, lúc 21:30 ngày 16/6, Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng đã gặp Đại sứ Trung Quốc Hồng Tiểu Dũng, đề nghị Trung Quốc “phối hợp, tạo điều kiện cho các tàu, máy bay và lực lượng của Việt Nam triển khai hoạt động tìm kiếm cứu nạn ở phía Đông đường phân định Vịnh Bắc Bộ”; “cung cấp thông tin nếu phát hiện ra vật thể nghi là của máy bay hoặc của các phi công, thành viên phi hành đoàn bị trôi dạt sang phía Đông đường phân định”.
Bộ Quốc phòng Việt Nam đưa tin "cùng phối hợp hoạt động tìm kiếm cứu hộ, cứu nạn, ngay sau khi nhận được thông tin từ phía Bộ Quốc phòng Việt Nam, đêm 16/6, Trung Quốc đã cử tàu Nam Hải Cứu - 101 có mặt tại hiện trường, phía Đông đường phân định, đối diện với khu vực máy bay CaSa - 212 gặp nạn vào lúc 05h00 sáng 17/6; tiếp đó, 07h00 ngày 17/6, 02 tàu Hải cảnh số hiệu 46021 và 45102 của Trung Quốc đã có mặt tại khu vực nêu trên, để cùng sẵn sàng phối hợp với Cảnh sát biển và các lực lượng chức năng Việt Nam tìm kiếm".

Báo VNexpress cho biết lực lượng tham gia tìm kiếm máy bay CASA gồm 1.564 người, trong đó có 764 cảnh sát biển và 800 ngư dân. Có 184 phương tiện tham gia tìm kiếm cứu nạn, trong đó có 5 máy bay của Binh đoàn 18 (gồm 3 chiếc Mi171, 2 chiếc EC 155) và 155 tàu xuồng các loại cùng hàng trăm phương tiện khác.
Báo Quân đội Nhân dân cho hay, Bộ Quốc phòng đã quyết định thành lập Sở chỉ huy cứu hộ cứu nạn tại Bộ tư lệnh Quân chủng Hải quân, Hải Phòng.




Image copyright Bo Quoc Phong VN
Image caption Bánh càng sau của máy bay CASA-212 gặp nạn được tìm thấy
Cho tới nay tín hiệu cấp cứu từ ông Trần Quang Khải bị cho là không còn, có lẽ vì thiết bị báo hiệu đã hết pin.
CASA 212 là loại máy bay nhỏ, có khả năng hoạt động từ các sân bay dã chiến.
Loại này chuyên dùng để theo dõi, truy tìm mục tiêu trong các vụ chống đánh bắt trộm cá và hải sản, chống buôn bán ma túy và buôn lậu trên biển.
CASA 212 được trang bị động cơ turbine cánh quạt cho phép máy bay hoạt động với tốc độ bay thấp và thời gian dài ở trên biển. Tốc độ bay hành trình cao nhất 360km/giờ và tầm bay cao nhất đạt 1.800km.
http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2016/06/160617_rescue_plane_missing_update
 






Mỹ-Nhật-Ấn họp về an ninh hàng hải với trọng tâm là Trung Quốc


media 
Quần đảo Senkaku-Điếu Ngư nơi tranh chấp chủ quyền giữa Nhật Bản và Trung Quốc. ( Ảnh chụp 9/2012).REUTERS/Kyodo/File Photo
Trợ lý Ngoại trưởng Mỹ đặc trách Đông Á Thái Bình Dương Daniel Russel sẽ đến Tokyo để tham gia hội đàm với đại diện hai nước Nhật Bản và Ấn Độ về hợp tác và an ninh hàng hải, với trọng tâm chắc chắn sẽ là Trung Quốc.
giao Mỹ thông báo là ông Daniel Russel sẽ thăm Tokyo trong 3 ngày kể từ Chủ nhật và sẽ cùng với trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Nam và Trung Á Nisha Biswal hội đàm với các quan chức chính phủ Nhật và Ấn Độ để bàn về hợp tác ba bên và các vấn đề của khu vực.
Các cuộc thảo luận ba bên này chắc chắn sẽ đề cập đến tình hình Biển Đông, nơi mà Trung Quốc đang ráo riết xây dựng các đảo nhân tạo nhằm áp đặt chủ quyền của họ trên vùng này, gây lo ngại cho các nước trong khu vực. Đại diện ba nước cũng sẽ bàn về tình hình biển Hoa Đông, vùng tranh chấp giữa Bắc Kinh với Tokyo.

Hôm thứ Năm (16/06), các quan chức bộ Quốc phòng Nhật Bản tố cáo, một tàu do thám của Trung Quốc trước đó một hôm đã xâm nhập hải phận Nhật Bản ở biển Hoa Đông. Đây là lần thứ hai một tàu chiến của Trung Quốc xâm nhập hải phận Nhật Bản kể từ sau Đệ nhị Thế chiến.
Theo hãng tin Kyodo, chiếc tàu nói trên của Trung Quốc dường như muốn theo dõi hai chiến hạm của Ấn Độ đã đi vào hải phận Nhật Bản để tham gia cuộc tập trận chung Malabar cùng với Nhật và Mỹ.
 http://vi.rfi.fr/quoc-te/20160618-hoi-dam-my-nhat-an-ve-an-ninh-hang-hai-se-dat-trong-tam-nham-vao-trung-quoc








Mỹ, Nhật và Ấn Độ bắt đầu phác họa trật tự mới trên biển châu Á ?


media 
Tiêm kíc F/A-18 Hornet trên tàu sân bay Mỹ John C. Stennis trong cuộc tập trận Malabar, với Mỹ, Nhật và Ấn Độ, ở ngoài khơi phía nam Okinawa, Nhật Bản, ngày 15/06/2016REUTERS/Nobuhiro Kubo


Kể từ ngày 14/06/2016, và liên tiếp trong ba ngày, Hải Quân ba nước Mỹ, Nhật và Ấn Độ đã tham gia một cuộc tập trận có quy mô thuộc loại rầm rộ và phức tạp nhất từ trước tới nay tại vùng Biển Philippines. Trung Quốc đã không tránh khỏi lo lắng và cho tàu hải quân của mình theo dõi sát sao. Mối quan ngại của Bắc Kinh không phải là không có cơ sở, vì cuộc tập trận hải quân ba bên Mỹ-Nhật-Ấn được xem là bước khởi đầu của việc hình thành một liên minh có khả năng định ra một trật tự mới trên vùng đại dương châu Á nhằm chống lại một Trung Quốc ngày càng quyết đoán, với sức mạnh quân sự ngày càng tăng.
Theo một số chuyên gia phân tích được nhật báo Mỹ Wall Street Journal ngày 15/06 trích dẫn, thì việc hình thành liên minh mới này nằm trong một chiến lược lâu dài của Mỹ, dựa trên quan hệ hợp tác chặt chẽ về quốc phòng từ lâu đời giữa Washington và Tokyo, và việc thuyết phục New Delhi nhập cuộc.
Trong thời gian gần đây, Hoa Kỳ đã nỗ lực củng cố quan hệ chiến lược với Ấn Độ, và khuyến khích New Delhi đóng một vai trò tích cực hơn, không chỉ ở Ấn Độ Dương mà cả ở Thái Bình Dương. Hoa Kỳ đã tranh thủ tâm lý quan ngại chung trước sự trỗi dậy của Trung Quốc đang làm thay đổi tương quan lực lượng trong khu vực.
Theo ông C. Raja Mohan, giám đốc trung tâm tại Ấn Độ của Quỹ Hòa bình Quốc tế Carnegie Endowment thì « Mỹ đang tìm kiếm những người có thể chia sẻ gánh nặng », và việc tăng cường quan hệ đối tác chiến lược ba bên Mỹ-Nhật-Ấn là « một chuyển đổi chiến lược quan trọng » của Washington.
Trong việc hình thành thế liên kết Mỹ-Nhật- Ấn, khâu khó nhất có lẽ là làm sao tranh thủ được Ấn Độ, một nước rất tự hào với truyền thống phi liên kết của mình, không muốn tham gia vào bất kỳ một liên minh quân sự chính thức nào. Thế nhưng Mỹ đã khéo khai thác thực tế là New Delhi đã bắt đầu tham gia vào một cơ chế đối thoại ba bên với Washington và Tokyo từ năm ngoái.
Bên cạnh đó, Ấn Độ cũng không tránh khỏi quan ngại trước nguy cơ Trung Quốc quân sự hóa vùng Biển Đông, đe dọa quyền tự do đi lại trong một khu vực có một phần ba lượng hàng hóa trên thế giới trung chuyển. Mối quan ngại lại càng lớn khi các hành động quyết đoán áp đặt chủ quyền của Trung Quốc làm cho khu vực căng thẳng, và điều đó dĩ nhiên là không có lợi cho Ấn Độ.
Chính trong bối cảnh đó mà nhân chuyến thăm Mỹ và tuần trước, Thủ tướng Ấn Độ Narendra Modi đã khẳng định rằng « sự thiếu vắng một kiến trúc an ninh được các bên đồng ý, đã tạo ra một tình trạng bấp bênh » ở châu Á và quan hệ đối tác mạnh mẽ giữa Ấn Độ và Mỹ sẽ giúp đảm bảo quyền tự do hàng hải và an ninh cho các tuyến thông thương.
Nhật Bản cũng ra sức chiêu dụ Ấn Độ. Hai quốc gia đã nâng cấp quan hệ lên hàng « đối tác chiến lược », và nhất trí tăng cường hợp tác an ninh. Nhân chuyến công du Ấn Độ hồi tháng 12 năm ngoái của thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe, hai bên cho biết là sẽ cùng nhau làm việc trên các dự án hạ tầng ở vùng Nam Á, một động thái nhằm hạn chế đà thâm nhập của Trung Quốc.
Dĩ nhiên là cho dù vẫn tìm cách tăng cường quan hệ với nhau, Hoa Kỳ, Ấn Độ và Nhật Bản vẫn cố tránh làm khu vực căng thẳng thêm lên. Trong quá khứ, Bắc Kinh đã từng có những phản ứng tiêu cực khi cảm thấy đà vươn lên của mình bị các nước khác liên kết với nhau để ngăn chặn.





Châu Âu cũng « xoay trục » sang châu Á ?


media 
Bộ trưởng Quốc phòng Pháp Jean-Yves Le Drian phát biểu tại Đối thoại Shangri-La ở Singapore ngày 05/06/2016.REUTERS/Edgar Su
The Economist số ra tuần này trong bài « Lục địa bị mất » nhận định, châu Âu đang lúng túng tìm kiếm một chiến lược an ninh đối với Á châu.
Tờ báo viết, trước những căng thẳng trên Biển Đông gần đây do Trung Quốc gây ra, khi người Mỹ gởi một nhóm tàu sân bay tác chiến đến và những tàu ngầm của Bắc Kinh lẳng lặng đi qua các căn cứ Mỹ, Liên hiệp Châu Âu (EU) cũng cao giọng chỉ trích…nhưng rốt cuộc chỉ phản ứng bằng cách ra thông cáo.
Từ nhiều năm qua, trong nhiều hội nghị và vô số tài liệu, Châu Âu vẫn bị than phiền là không quan tâm đến vấn đề an ninh Châu Á. So với kích thước, sức mạnh và mối quan hệ với châu lục này, kể cả việc bán vũ khí, người ta hy vọng EU sẽ đóng vai trò lớn hơn trong an ninh quốc phòng ở Châu Á. Nhưng không rõ là EU có sẵn lòng vào cuộc hay không.

Tại Đối thoại An ninh thường niên Shangri-La tại Singapore năm ngoái, người đứng đầu ngành ngoại giao EU là bà Federica Mogherini đã yêu cầu đừng coi EU chỉ là một khu vực tự do mậu dịch rộng lớn. Bà nhấn mạnh, Liên hiệp Châu Âu cũng là « một cộng đồng về chính sách ngoại giao, tham gia vào an ninh và quốc phòng ». Các nhà ngoại giao Châu Âu thích khoe thành công của chiến dịch Atlanta, khi từ năm 1988, Hải quân Châu Âu đã giúp bảo vệ các tàu đi qua vùng Sừng Châu Phi khỏi tay hải tặc.

Cho đến nay, đó vẫn là một trường hợp cá biệt. Nhưng tại Đối thoại Shangri-La đầu tháng này, bộ trưởng Quốc phòng Pháp Jean-Yves Le Drian đề nghị Châu Âu đóng một vai trò trước mối quan ngại lớn nhất trong khu vực : tình trạng căng thẳng do sự bành trướng của Trung Quốc tại Biển Đông. Ông Le Drian đề xuất rằng các chiến hạm Châu Âu « phối hợp với nhau để đảm bảo sự hiện diện càng thường xuyên và rõ rệt càng tốt, tại các vùng biển Châu Á ». Tuy nhiên The Economist cho rằng, nếu bộ trưởng Pháp tham khảo các đồng nhiệm Châu Âu khác trước khi phát biểu thì sẽ thuyết phục hơn, kẻo chỉ trở thành lời nói suông.

Tại Đông Nam Á, các nước thuộc địa cũ của Châu Âu coi những cổ vũ về nhân quyền từ EU như lời lẽ mị dân, coi Châu Âu là một lục địa đang đi xuống với các khủng hoảng kinh tế, nạn nhập cư ồ ạt và nguy cơ Brexit. Châu Âu quá bận bịu với những nỗi lo của chính mình để có thể quan tâm đến một Châu Á đang trỗi dậy.
Liên hiệp Châu Âu lại còn vắng mặt trong hai cơ chế quan trọng đối với ASEAN : Thượng đỉnh Đông Á và Hội nghị các bộ trưởng Quốc phòng ASEAN mở rộng. Ngoài mười nước ASEAN còn có tám nước khác trong đó có Hoa Kỳ, Trung Quốc, Ấn Độ, Nhật Bản, Nga, nhưng không có EU.

Bắc Kinh sẽ dụ dỗ, mua chuộc để Châu Âu không can dự ?
Sự hiện diện quân sự khiêm tốn của EU tại Châu Á lại không nhân danh Liên hiệp, mà là của hai quốc gia thành viên. Pháp có 8.000 binh sĩ tại đây để bảo vệ các lãnh thổ ở Ân Độ Dương và Thái Bình Dương, còn Anh duy trì đội quân trú phòng Gurkha ở Brunei và một số cơ sở ở Singapore.
Một bộ trưởng Quốc phòng khác của Châu Âu phát biểu tại Shangri-La là Michael Fallon của Anh, đã không nêu vai trò của EU về an ninh Châu Á, mà bày tỏ sự tự hào về « tổ chức quốc phòng đa phương duy nhất ở Đông Nam Á ». Đó là Five Power Defence Arrangements (FPPA), một loạt thỏa thuận quốc phòng giữa Anh, Úc, New Zealand, Malaysia, Singapore ký năm 1971, theo đó năm nước sẽ tham vấn khi hai thành viên Châu Á của FPPA bị tấn công.

Một điểm khác bị Châu Á phàn nàn là EU bị chia rẽ, không thể nào có tiếng nói chung. Các nhà ngoại giao ASEAN nói đùa là Anh quốc với quyết tâm trở thành « người bạn tốt nhất của Trung Quốc tại Châu Âu », có thể nghe lời Bắc Kinh để cản trở sự đồng thuận của EU, cũng như những nước nhỏ như Lào và Cam Bốt thỉnh thoảng làm như vậy với ASEAN.


Chẳng hạn ngay trong tuần này, ASEAN đã bối rối rút lại một tuyên bố của các ngoại trưởng chỉ trích sự bành trướng trên biển của Trung Quốc. Tương tự, một số quan chức EU lo ngại tiền bạc và những ưu đãi từ Bắc Kinh dành cho một số thành viên Đông Âu của Liên hiệp, có thể khiến các tuyên bố cứng rằn sẽ trở nên thiếu cương quyết hơn trong tương lai.

Trung Quốc sẽ tìm cách khuyến dụ EU rời xa chính sách Châu Á của Mỹ, và khai thác những mâu thuẫn trong nội bộ EU, như đã làm với ASEAN. Một tài liệu mới của Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Quốc tế ở Luân Đôn, cơ quan tổ chức Đối thoại Shangri-La đã phê phán sự cạnh tranh giữa các thành viên EU để giành ưu đãi thương mại của Bắc Kinh.
The Economist kết luận, sự hiện diện quân sự của Châu Âu tại Biển Đông sẽ chứng tỏ điều quan trọng không phải chỉ là sự cạnh tranh giữa Mỹ và Trung Quốc, mà là tương lai của một hệ thống toàn cầu dựa trên luật pháp. Châu Âu đang quên rằng Châu Á cũng cần mình như EU cần đến Châu Á.

Bye bye Anh quốc ?
Cũng tại Châu Âu, « Brexit » đang là vấn đề nóng hổi, khi đã gần đến 23/06/2016, ngày trưng cầu dân ý về việc Anh ở lại hay ra khỏi Liên Hiệp Châu Âu (EU), thường được gọi tắt là « Brexit » (từ ghép ‘‘Britain’’ và ‘‘exit’’).Tuần báo Courrier International dành hẳn 20 trang cho « Brexit », với dòng chữ lớn trên trang bìa « Bye bye Britain ? », và tấm ảnh một cascadeur hóa trang thành nữ hoàng Anh Elisabeth II nhảy dù xuống buổi lễ khai mạc Thế vận hội Luân Đôn 2012. Tờ báo Anh The Economist nói rõ quan điểm khi chạy tựa « Chia rẽ, chúng ta sẽ chết », với tấm ảnh hai lá cờ châu Âu và Anh quốc quấn chặt lấy nhau.


Hồ sơ của Courrier International trích dịch các bài viết trên nhiều tờ báo, dành đất cho cả hai phe ủng hộ và chống đối sự kiện lịch sử, diễn ra vào lúc Liên hiệp Châu Âu đang yếu đi hơn bao giờ hết.
Daily Mirror, tờ báo bình dân duy nhất thuộc cánh tả giận dữ cho biết « Những người muốn ra khỏi EU đã lừa dối bạn ». Con số họ nêu ra : 350 triệu bảng Anh (447 triệu euro) mỗi tuần mà Luân Đôn phải chi cho Bruxelles, là dối trá. Con số tờ báo này đưa ra là 120 triệu bảng, tính ra chỉ có 26 penny mỗi ngày, bằng giá một gói khoai tây chiên ăn vặt. Đổi lại, Anh được hưởng vô số lợi ích kinh tế, có được trọng lượng về chính trị, và sự an ninh.


Ngược lại, The Sun, tờ báo lá cải có số phát hành lớn nhất nước Anh cho rằng « EU là ung thư giai đoạn cuối ». Khối u này đã di căn, biến thành một siêu Nhà nước hành chính kỹ thuật số, chẳng mang lại cả thịnh vượng, an ninh lẫn tự do. Trên Daily Telegraph, ông Tim Cross, tổng tham mưu trưởng quân đội Anh quả quyết rằng tự thân Anh quốc hiện có nhiều lợi thế, không việc gì phải giao phó tương lai của mình cho Bruxelles. Vị tướng này kết luận, cũng như Titanic, EU sắp chìm đắm và như vậy phải rời con tàu khi mà còn có thể thoát ra được.


Đi hay ở ?
Trong bài « Should I stay or should I go ? »,Le Courrier International lược qua những lãnh vực bị ảnh hưởng nhiều nhất đối với người Anh, một khi Anh quốc ra khỏi Liên hiệp Châu Âu.
Trước hết về nông nghiệp, theo The Guardian, nông dân Anh sẽ bị mất trợ cấp của EU – năm 2015 lên đến 3,8 tỉ euro. Có 73 mặt hàng thực phẩm có thể bị mất chứng nhận chất lượng EU. Lãnh vực nghiên cứu cũng mất 1,2 tỉ euro trợ cấp của EU, theo Digital Science. Thủ tướng Anh David Cameron khẳng định, đi du lịch Châu Âu sẽ phải tốn thêm 292 euro, còn theo bộ Tài chính, mỗi hộ gia đình sẽ bị thiệt trung bình 5.390 euro từ nay đến năm 2030.


Về mặt công ăn việc làm, khoảng 1.200 người Anh làm việc cho Ủy ban Châu Âu sẽ bị mất việc (nguồn : The Conversation), và nhìn chung, từ nay đến 2020 có đến 950.000 người Anh bị thất nghiệp (theo nghiệp đoàn giới chủ CBI).
Ngược lại, phe ủng hộ ra khỏi EU cho rằng Anh sẽ giữ được chủ quyền một khi EU trở thành một Liên hiệp chặt chẽ hơn. Về pháp luật, Anh sẽ chủ động hơn, vì hiện nay 50% luật lệ ở Anh là từ quy định của EU. Và do Tòa án Công lý Châu Âu ngăn trở các thẩm phán Anh trục xuất các tội phạm nguy hiểm sang các nước thành viên khác, « 5.789 tên sát nhân và các tội phạm khác từ khắp Châu Âu đang lảng vảng trên các đường phố của chúng ta » - The Daily Telegraph viết. Còn về di dân, Luân Đôn sẽ nắm lại việc kiểm soát biên giới : 1,5 triệu người nhập cư từ Châu Âu đã định cư tại Anh quốc từ năm 2004 đến 2010.


Vụ khủng bố Orlando khuấy động cuộc đua Trump-Clinton
Các vụ khủng bố Hồi giáo vừa xảy ra ở Orlando (Hoa Kỳ) và Magnanville (Pháp) cũng là đề tài lớn tuần này. Trang bìa tuần san L’Obs đăng hình những bóng đen với lá cờ nhiều màu của người đồng tính, với hàng tựa « Những mục tiêu mới của Daech ». Tuần báo Le Point chú ý đến « Người giữ những chiếc chìa khóa của Hồi giáo » - tựa trên trang nhất, bên trong là bài phỏng vấn độc quyền giáo chủ Al Azhar ở Ai Cập, về tổ chức Nhà nước Hồi giáo. Chỉ có L’Express đăng chân dung bộ trưởng Kinh tế Pháp Emmanuel Macron, ngôi sao đang lên, được coi là ứng viên tiềm năng cho kỳ bầu cử tổng thống 2017, với dòng tựa « Ai muốn làm hại ông ấy ? »
Riêng về vụ thảm sát mới đây tại một câu lạc bộ người đồng tính ở Orlando, Mỹ, tuần san L’Obs nhận định « Vụ Orlando khuấy động cuộc song đấu giữa Trump và Clinton ». 


Ông Donald Trump khoe rằng mình đã có lý, cho đây là hậu quả của nạn nhập cư bất hợp pháp, thậm chí còn đổ trách nhiệm trực tiếp cho tổng thống Barack Obama. Nhà tỉ phú luôn vượt lên trên bà Hillary Clinton 10 điểm trong các cuộc thăm dò, về khả năng đấu tranh chống khủng bố, nên chỉ cần nhấn mạnh khía cạnh « Hồi giáo cực đoan » là đã có thể thu phục được 60% người Mỹ. Ông tố cáo tất cả những người Hồi giáo nhập cư, trong khi sát thủ Omar Mateen sinh ra ở cùng thành phố New York quê ông, từ năm 1986 !
Tờ báo cho rằng một lần nữa ông Trump đã lẫn lộn giữa chiến dịch tranh cử sơ bộ - khi những lời lẽ hùng hồn khơi dậy nhiệt tình trong đám đông, với chiến dịch tranh cử tổng thống – nếu không biết kềm chế trong trạng huống bi thảm như vậy, có thể bị cho là không có đủ phẩm chất của một nguyên thủ.
Khi Moussoul và Raqqa thất thủ, Daech sẽ sụp đổ theo
Chuyên gia về đạo Hồi, Gilles Kepel trong bài trả lời phỏng vấn của tuần san L’Obs, cho rằng « Chủ nghĩa khủng bố sẽ làm Daech yếu dần đi ».
Theo chuyên gia này, khủng bố là con dao hai lưỡi. Ông nhắc lại trường hợp Nhóm Hồi giáo Vũ trang (GIA) ở Algérie năm 1997, dân chúng đã phản ứng trước những vụ khủng bố của tổ chức này. Các vụ thảm sát ngày 13 tháng 11 ở Paris và ngày 22 tháng Ba ở Bruxelles đã góp phần làm cô lập tổ chức Nhà nước Hồi giáo (IS, Daech). Và nếu tổ chức này tiếp tục cổ vũ khủng bố, thì cần phải duy trì cho được một lãnh thổ, tức « Nhà nước Hồi giáo ».
Hiện nay Daech còn giữ được đất vì còn phục vụ được cho một số thế lực trong khu vực. Nhưng đến một ngày, khi hai thành phố Mossoul và Raqqa thất thủ, thì huyền thoại về một « Nhà nước Hồi giáo » không tưởng mà người ta nhìn thấy trong các video, sẽ sụp đổ theo – tuy vẫn có thể tồn tại một « Nhà nước Hồi giáo » trên mạng ảo.
 http://vi.rfi.fr/chau-a/20160618-chau-au-cung-%C2%AB-xoay-truc-%C2%BB-sang-chau-a




Cá chết hàng loạt tại Việt Nam: Dân biểu Đài Loan đòi điều tra Formosa


media 
Biểu tình phản đối tập đoàn Đài Loan Formosa tại Hà Nội ngày 01/05/2016.HOANG DINH NAM / AFP


Các dân biểu Đài Loan hôm nay 16/06/2016 thúc giục chính phủ điều tra tập đoàn Formosa về vai trò trong vụ cá chết hàng loạt xảy ra tại Việt Nam, vì các nhà hoạt động tin rằng ô nhiễm công nghiệp từ nhà máy thép trị giá nhiều tỉ đô la của tập đoàn có thể là nguyên nhân gây ra thảm họa môi trường này.
Cuộc họp báo tại Quốc hội Đài Loan do văn phòng của ba dân biểu Ngô Côn Dụ (Wu Yu Kun), Tô Trị Phân (Su Chih Fen) và Vưu Mỹ Nữ (Yo Mei Nu) bảo trợ, phối hợp với một số tổ chức phi chính phủ. Trong số đó có Liên minh theo dõi và thực thi công ước nhân quyền, Hiệp hội luật sư môi trường, Văn phòng trợ giúp công nhân và cô dâu Việt Nam ở Đài Loan.


Hãng tin Pháp AFP cho biết, các dân biểu Đài Loan nói rằng nếu Formosa là thủ phạm của hàng tấn cá chết dọc theo bờ biển miền Trung Việt Nam hai tháng trước đây, thì có thể gây tổn hại cho chính sách của tân tổng thống Thái Anh Văn (Tsai Ing Wen), muốn xúc tiến đầu tư vào Đông Nam Á, trong nỗ lực giảm lệ thuộc kinh tế vào Trung Quốc.
Dân biểu Tô Trị Phân của đảng Dân Tiến cầm quyền nói : « Sẽ là xáo trộn bất tận » cho chính sách Hướng Nam, nếu tân chính phủ không thận trọng giải quyết trước những quan ngại lớn lao của công chúng Việt Nam trước thảm họa.
Nạn cá chết hàng loạt đã gây thiệt hại nặng nề cho ngư dân địa phương, khiến dân chúng giận dữ xuống đường – sự kiện hiếm khi xảy ra tại Việt Nam. Chính quyền đã trấn áp các cuộc biểu tình, câu lưu nhiều nhà hoạt động.

Báo chí nhà nước ban đầu tố cáo nhà máy thép của Formosa ở Hà Tĩnh, nhưng sau đó lại quay lui. Chính quyền Việt Nam tiến hành các xét nghiệm nhưng chưa loan báo kết luận chính thức về nguyên nhân cá chết, khiến nhiều nhà đấu tranh quả quyết trong vụ này có việc bao che.
AFP nhắc nhở, Formosa từng bị nhiều tai tiếng trong các xì-căng-đan môi trường trên toàn cầu, từ Texas cho đến thành phố Shihanoukville của Cam Bốt. Tập đoàn này cũng bị cáo buộc đã gây ô nhiễm ngay tại Đài Loan, trong đó có phức hợp hóa dầu ở quận Vân Lâm (Yunlin) ở miền Nam, nơi trước đây dân biểu Tô Trị Phân làm quận trưởng.

Ông Trương Dụ Doãn (Chang Yu Yin), chủ tịch Hiệp hội luật gia môi trường tuyên bố, chính phủ Đài Loan cần can thiệp và đảm bảo rằng công ty đạt được « các tiêu chuẩn quốc tế về về môi trường, nhân quyền và lao động ».
Hãng tin Pháp cũng dẫn lời linh mục Phêrô Nguyễn Văn Hùng ở Đài Bắc, đòi hỏi nếu xác định được thủ phạm là Formosa, thì chính quyền bà Thái Anh Văn cần buộc tập đoàn này phải tẩy sạch môi trường và bồi thường toàn bộ cho các nạn nhân. Linh mục nói : « Việt Nam cần đầu tư ngoại quốc, nhưng phải là đôi bên cùng có lợi. Nếu môi trường và nhân dân chúng tôi bị tổn hại, thì sẽ đặt ra những thử thách và những vấn đề lớn lao ».

Đài Loan và Việt Nam không có quan hệ ngoại giao chính thức, nhưng thường xuyên buôn bán với nhau. Khoảng 250.000 người Việt đang sống tại Đài Loan, do công ăn việc làm hay do kết hôn.
Ông Vương Kiếm Bình (David Wang) của cơ quan đầu tư Đài Loan nói rằng Đài Bắc đã đề nghị hỗ trợ cuộc điều tra của chính phủ Việt Nam về hiện tượng cá chết hàng loạt, nhưng bị từ chối. Ông cho biết Hà Nội sẽ công bố kết quả điều tra do các chuyên gia quốc tế tiến hành vào cuối tháng Sáu.
AFP nhắc lại, mọi nghi ngờ đều hướng về Formosa trong tháng Tư, khi một trong các cán bộ quản lý của tập đoàn tại Việt Nam nói với báo chí nhà nước là Việt Nam « phải chọn lựa, hoặc tôm cá, hoặc nhà máy thép ». Cán bộ này sau đó bị sa thải và đã xin lỗi về phát biểu trên.

Hãng tin Pháp trích lời Lê Quang Dũng, một ngư dân 29 tuổi nói : « Tôi không đánh bắt được một con cá nào từ tháng Ba, nên phải sang Đài Loan tìm việc. Tôi hy vọng dự án nhà máy của Formosa sẽ bị hủy bỏ, nhờ đó chúng tôi sẽ có được đại dương sạch như trước ».

Linh mục Phêrô Nguyễn Văn Hùng : Sẽ có tác động đến chính phủ Đài Loan
RFI Việt ngữ đã phỏng vấn linh mục Phêrô Nguyễn Văn Hùng, giám đốc điều hành Văn phòng trợ giúp công nhân và cô dâu Việt Nam ở Đài Loan về vấn đề này.
http://vi.rfi.fr/viet-nam/20160616-ca-chet-hang-loat-tai-viet-nam-dan-bieu-dai-loan-doi-dieu-tra-formosa 

 

Đả hổ diệt ruồi hay dậu đổ bìm leo

Nam Nguyên, phóng viên RFA
2016-06-17
Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng trả lời chất vấn ngày 18/11 trước Quốc hội Việt Nam
Nguyên Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng khi còn tại chức. (ảnh minh họa)
File photo
Dư luận vừa bớt nóng về vụ Đại học Fulbright Việt Nam và trong bối cảnh thảm họa cá chết hàng loạt vẫn làm người dân ưu tư, thì báo chí chính thức do nhà nước quản lý đã bùng lên chiến dịch phanh phui những việc bị cho là sai trái của nguyên Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng. Sau 9 năm tại chức, nhân vật này vừa rời chức vụ cách đây mấy tháng, theo chân Thủ tướng hai nhiệm kỳ là Nguyễn Tấn Dũng.

Đánh bóng việc đấu tranh chống tiêu cực?

Cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng bị báo chí đồng loạt đưa tin về những vụ bổ nhiệm người đầy nghi vấn, trong đó có con trai của ông là Vũ Quang Hải, một cán bộ trẻ tuổi có thành tích công tác khá xấu, vào chức vụ lãnh đạo ở Tổng công ty Bia-rượu-nước giải khát Saigon (SABECO).
Trước đó trong vụ bê bối xe tư đắt tiền mang biển số công do báo chí phanh phui, mới lòi ra ông Trịnh Xuân Thanh, Phó chủ tịch tỉnh Hậu Giang cũng từng là một cán bộ có thành tích tồi, được núp bóng an toàn ở Bộ Công thương, trước khi điều chuyển về Hậu Giang làm lãnh đạo.
Nhận định về các vụ việc liên quan đến cựu Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng, Luật sư Trần Quốc Thuận nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc Hội từ Saigon phát biểu:
Khơi ra câu chuyện trong tình hình này cũng có cái gọi là hay, nhưng tôi sợ cách làm đó mang tính cách tuyên truyền, nặng về đánh bóng cho rằng khởi động cuộc đấu tranh chống tiêu cực, chống cánh hẩu, chống nhóm lợi ích… rồi không biết làm có dài hơi không.
-LS Trần Quốc Thuận
“Khơi ra câu chuyện trong tình hình này cũng có cái gọi là hay, nhưng tôi sợ cách làm đó mang tính cách tuyên truyền, nặng về đánh bóng cho rằng khởi động cuộc đấu tranh chống tiêu cực, chống cánh hẩu, chống nhóm lợi ích… rồi không biết làm có dài hơi không. Ở đất nước này, việc con cháu gia tộc để mà kéo nhau bổ nhiệm chức vụ cho nhau, không phải chỉ có ở Bộ Công thương, mà có thể có tại nhiều cơ quan khác, nhiều địa phương khác. Có địa phương sau Đại hội Đảng bầu trực tiếp bầu phiếu kín, có người không trúng cử, nhưng sau vài tháng lại cử những người vừa thất cử vào trong cấp ủy của địa phương đó. Như vậy cũng không hiểu là nó dựa vào cái gì. Cho nên cách làm như vậy là con ông cháu cha, xây dựng ra một cái tệ không tốt… Nhưng có làm triệt để hay không là một chuyện và có muốn làm triệt để thì cũng không dễ. Tôi thấy báo đăng trường hợp ông Trịnh Xuân Thanh, Tỉnh ủy của Hậu Giang nhận xét ông này rất tốt, nào cán bộ mẫu mực gương mẫu đủ thứ… Một ông cán bộ như thế được nhận xét như thế thì rõ ràng những người nhận xét đó là như thế nào…”


Theo dõi báo chí trong nước, những ngày qua cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng bị một lúc hai mũi giáp công, mũi thứ nhất trực tiếp từ Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Người đứng đầu Đảng Cộng sản ra lệnh xem xét vụ ông Trịnh Xuân Thanh phó Chủ tịch tỉnh Hậu Giang, dính vào vụ dùng xe tư đắt tiền nhưng mang biển số xe công. Tổng Bí thư cũng đồng thời ra lệnh rà soát quá trình điều chuyển ông Trịnh Xuân Thanh, từ các vị trí lãnh đạo ở doanh nghiệp nhà nước nơi ông này đưa doanh nghiệp vào tình trạng lỗ lã vài ngàn tỷ, nhưng được đưa về núp bóng ở Bộ Công thương và sau cùng được xem như một nguồn nhân lực quí báu, để điều chuyển về giữ trọng trách ở Hậu Giang.


7_FAHY-400.jpg
Ông Vũ Quang Hải và quyết định điều động về làm thành viên HĐQT đại diện cho cổ phần nhà nước, đồng thời kiêm chức Phó tổng giám đốc Tổng Cty Bia rượu, nước giải khát Sài Gòn (Sabeco) hồi đầu năm 2015. Courtesy photo.
Mũi tấn công thứ hai là từ Hiệp hội các nhà đầu tư tài chính Việt Nam (VAFI) với thư chất vấn, mang tính cáo giác việc cựu Bộ trưởng bổ nhiệm con trai là Vũ Quang Hải mới 28 tuổi làm thành viên Hội đồng quản trị kiêm Phó Tổng giám đốc Tổng công ty Bia-rượu-nước giải khát Saigon (SABECO). Theo các báo điện tử như VietnamNet, Tuổi Trẻ, Infonet, Tiền Phong, Đất Việt, Hiệp hội các nhà đầu tư tài chính Việt Nam còn phanh phui một chuỗi sự kiện trong quá trình công tác của ông Vũ Quang Hải. Chẳng hạn như năm 2011 khi mới 25 tuổi, không có thành tích gì, ông Hải đã được bổ nhiệm làm Tổng giám đốc Công ty cổ phần tài chính công đoàn dầu khí (PVFI) thuộc ngành công thương, nơi Tập đoàn Dầu khí chiếm 51% vốn điều lệ.

Theo các báo, hai năm ông Vũ Quang Hải làm Tổng giám đốc Công ty cổ phần tài chính (PVFI) nơi này đã lỗ hơn 200 tỷ đồng, tuy vậy con trai ông Bộ trưởng đã được điều chuyển về Cục xúc tiến thương mại Bộ Công thương và một năm sau, vào giữa năm 2015, ông Vũ Quang Hải lại được giữ chức vụ cao hơn với lương tiền tỷ trong vai trò thành viên Hội đồng Quản trị kiêm Phó Tổng Giám đốc Tổng công ty Bia-rượu-nước giải khát Saigon (SABECO).

Thanh sạch những đường dây còn lại của ông Nguyễn Tấn Dũng?

Đối với sự kiện cựu Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng mới rời chức vụ chưa lâu, đã bị Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ra lệnh điều tra làm rõ nghi án lạm dụng quyền lực. Tiến sĩ Phạm Chí Dũng, nhà hoạt động xã hội dân sự độc lập từ Saigon nhận định:
“Tôi đặt một dấu hỏi lớn vào động thái của ông Nguyễn Phú Trọng khi chỉ đạo vụ Trịnh Xuân Thanh ở Hậu Giang và từ vụ Trịnh Xuân Thanh lại dắt dây tới vụ Vũ Huy Hoàng ở Bộ Công thương. Gần như báo chí nhà nước đồng loạt tham gia và có điều lạ là hiệp hội kinh doanh của Việt Nam là VAFI, lại là chủ thể đứng đơn mang tính chất tố cáo ông Vũ Huy Hoàng. Như vậy tội đặt ra dấu hỏi lớn là tại sao Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lại tung ra hành động này vào thời điểm này, muốn nhắm tới cái gì. Phải chăng đó là một chiến dịch đả hổ diệt ruồi và chống tham nhũng, hoặc phải chăng đó là một động thái muốn làm thanh sạch những đường dây còn lại của ông Nguyễn Tấn Dũng, hoặc đây có thể là một động tác chính trị để làm người ta quên lãng quên bớt tới việc Nhà nước và Chính phủ vẫn chưa công bố nguyên nhân cá chết ở 4 tỉnh miền Trung, sau hai tháng rưỡi từ khi cá chết…”


TS Phạm Chí Dũng, một trong ba nhà báo tự do của Việt Nam được được Tổ chức Phóng viên không biên giới vinh danh trong danh sách 100 anh hùng thông tin của thế giới, hiện là Chủ tịch Hội Nhà báo độc lập, một tổ chức xã hội dân sự không được Chính phủ nhìn nhận. Nhà hoạt động này từng là một cán bộ phân tích tin tức an ninh tình báo trước khi bị bắt giữ sáu tháng vào năm 2012. Sau đó vào cuối năm 2013 ông xin ra khỏi Đảng Cộng sản. TS Phạm Chí Dũng nhận xét thêm về điều ông gọi là chiến dịch đồng bộ với sự tham gia của báo chí nhà nước:
Phải chăng đó là một chiến dịch đả hổ diệt ruồi và chống tham nhũng, hoặc phải chăng đó là một động thái muốn làm thanh sạch những đường dây còn lại của ông Nguyễn Tấn Dũng.
-TS Phạm Chí Dũng
“Dư luận đang hướng cả vào vụ ông Trịnh Xuân Thanh và ông Vũ Huy Hoàng và chắc chắn sẽ có dư luận, đặc biệt trong giới cán bộ hưu trí, một số cán bộ công chức đương chức ủng hộ chủ trương làm sạch của ông Nguyễn Phú Trọng, chưa biết có làm sạch hay không nhưng chắc chắn có ủng hộ. Do vậy nguyên nhân cá chết gần như bị quên lãng. Tôi cho rằng việc điều tra ông Trịnh Xuân Thanh, đặc biệt là ông Vũ Huy Hoàng đã được tổ chức trước, được sự lên tiếng đồng loạt của một số tờ báo, đánh giá về vụ chiếc xe Lexus của ông Trịnh Xuân Thanh, về vụ ông Vũ Quang Hải là con ông Vũ Huy Hoàng và liên quan tới một số vụ việc nữa của ông Vũ Huy Hoàng. Nếu không được chuẩn bị tài liệu từ trước, thì các báo chắc chắn đã không có những tư liệu đó, không có những câu hỏi sắp sẵn. và không có những dàn bài được sắp sẵn được tung ra tại thời điểm này.”


Trong cuộc phỏng vấn của chúng tôi, khi tỏ ý nghi ngờ về một chiến dịch chống tham nhũng dài hơi của Đảng và Nhà nước đang khởi sự, Luật sư Trần Quốc Thuận nguyên Phó chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội nhận định:
“Có cần có một cuộc rà soát toàn diện hay không, coi thử con ông cháu cha, bao nhiêu gia đình gia tộc người ta đưa con cái vào chức này chức kia hay không. Trước Đại hội Đảng người ta cũng nói nhiều về gia đình ông Nguyễn Tấn Dũng bây giờ là nguyên Thủ tướng, thì con cái cũng chức này chức kia, cuối cùng bây giờ họ vẫn làm những chức đó, có ai làm gì họ đâu. Cho nên những người khác cũng tìm cách đưa con cái họ vào…Đó là sự tệ hại của một thể chế, nếu có một cơ chế mà có luật có cạnh tranh tất cả các nơi, thì rõ ràng ở đây không có.”

Sau những ngày bị bêu tên trên hầu hết các báo lớn ở Việt Nam, cựu Bộ trưởng Công thương Vũ Huy Hoàng và con trai Vũ Quang Hải cũng được báo chí dành cho cơ hội giải thích. Tuy vậy lập luận của ông Vũ Huy Hoàng và ông Vũ Quang Hải được cho là mang tác dụng ngược. Bạn đọc các báo chắc hẳn phì cười khi Cựu Bộ trưởng nói rằng, ông đâu có đề xuất bổ nhiệm con trai mà do Sabeco có công văn tha thiết xin đích danh và Đảng ủy cơ quan bộ đã xem xét theo đúng qui trình… riêng ông Vũ Quang Hải thì bị báo điện tử Tuổi Trẻ đặ tựa khá mỉa mai chúng tôi xin dẫn nguyên văn, Ông Vũ Quang Hải: Tôi được “xin” về Sabeco.

Câu chuyện đả hổ diệt ruồi của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng chưa hiểu có thực sự là một chiến dịch mạnh mẽ và quyết tâm hay không. Nhưng có điều, từ những bê bối bị bật mí của ông cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng, cũng có những tác dụng phụ không mong muốn cho chế độ. Bởi vì như Luật sư Trần Quốc Thuận nói, tình trạng thu vén cho con cháu các cụ, cho cánh hẩu, lợi ích nhóm đang thể hiện sự tệ hại của thể chế chính trị.
 http://www.rfa.org/vietnamese/programs/ReviewOnlineDomesticPress/scandal-of-former-minister-scape-goat-for-propaganda-nn-06172016123420.html

Thursday, 20 October 2016


VIỆT CỘNG - THƠ

KÝ SINH TRÙNG CỘNG SẢN

 

Friday, June 10, 2016



DÂN VÔ SẢN ĐÓI MEO, ĐẢNG VÔ SẢN GIẦU NỨT MẮT

Email ThisBlogThis!Share to TwitterShare to FacebookShare to Pinterest

Phạm Trần

Đảng Cộng sản Việt Nam tiếp tục nhét đầy miệng dân những chiếc bánh vẽ “vô sản” để cho cán bộ làm giầu nứt mắt.

Chuyện này không mới nhưng vì đảng tưởng dân chưa biết nên cứ vẽ voi đánh lừa mãi.
Trước hết, hãy nói về những chuyện không thật ghi trong Điều 2 Hiến pháp năm 2013 :

“ Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân dân.

Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam do Nhân dân làm chủ; tất cả quyền lực nhà nước thuộc về Nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức.”

Thực tế không phải như vậy vì nhà nước Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam không có pháp quyền. Nó cũng không phải của dân, do dân và vì dân mà là của riêng đảng, do đảng lập ra để cai trị dân và vì đảng mà phục vụ.

Nếu có thượng tôn pháp luật từ trên xuống dưới trong hệ thống đảng và nhà nước thì xã hội Việt Nam đã tốt đẹp gấp vạn lần hơn bây giờ. Tệ nạn tham nhũng chưa biến thành quốc nạn. Các vụ khiếu kiện đông người cũng bớt xẩy ra thường xuyên. Các nhóm lợi ích đang xâu xé ngân sách, rút rỉa các dự án kinh tế cũng khó mà tồn tại trong guồng máy nhà nước như ngày nay. Anh ninh xã hội và an tòan lưu thông cũng bớt gánh lo cho dân.

Nếu đã có pháp quyền thì làm gì có những vụ mua quan bán tước, chạy chức chạy quyền, mua bằng, bán chỗ như Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng đã than ?

Ông nói:”Cách đây vài chục năm, lãnh đạo ta đã nói là giặc nội xâm, quốc nạn rồi. Khi có quyền mà không kiểm soát dễ sinh ra hư hỏng. Tham nhũng là một bệnh, lãng phí cũng lớn lắm. Có những con số thống kê lãng phí còn lớn hơn cả tham nhũng” .

“Giờ điều quan trọng là làm sao cho cán bộ công chức phải trong sạch. Nghị quyết Trung ương 4 cũng chính là mong muốn chống cho được lợi ích nhóm cục bộ trong cán bộ Đảng viên. Giờ về nhà đi ra ngoài thấy cái gì cũng phải tiền, không tiền là không trôi, rất là khó chịu. Tham nhũng lớn cũng có, tham nhũng nhỏ cũng nhiều như gãi ghẻ, rất khó chịu. Chạy chỗ nào cũng thấy phải có tiền”
(Trích báo Người Lao Động online, 27/09/2013)

Bà Nguyễn Thị Doan, khi còn là Phó Chủ tịch nước cũng đã phải thốt lên sau chuyến đi công tác địa phương về : “Tôi càng đi càng thấy buồn, người ta ăn của dân không từ một thứ gì”.

Nhưng ông Nguyễn Phú Trọng và đảng CSVN đã không thành công khi thi hành Nghị quyết Hội nghị Trung ương 4/Khóa đảng XI về : “Một số vấn đề cấp bách về xây dựng Đảng hiện nay”, (ban hành ngày 16/01/2012).
Công tác phòng, chống tham nhũng không những dậm chân tại chỗ mà còn được báo cáo “vẫn còn nghiêm trọng” tại nhiều cuộc họp của Ban Thanh tra Chính phủ và của Ủy ban Chỉ đạo phòng, chống Tham nhũng do Tổng Bí thư Trọng đứng đầu. Vì vậy đảng tiếp tục hứa trong Nghị quyết của Khoá đảng XII ngày 28/01/2016 là sẽ :”Tăng cường xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng, xây dựng hệ thống chính trị vững mạnh.”

Hứa chung chung như thế cũng đã có từ thời Tổng Bí thư đảng khoá VI Nguyễn Văn Linh (năm 1986), trước những 5 Khóa khi ông Trọng lên cầm quyền từ khoá đảng XI năm 2011. Chuyện xây dựng, chỉnh đốn đảng vì vậy, vẫn xưa như trái đất.

Đến đảng khoá XII tháng 01/2016, Nghị quyết của Đại hội XII lại tiếp tục làm những việc còn bỏ dở từ trước là: “ Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" trong nội bộ.”Tại Hội nghị Trung ương 2, khóa XII, tháng 03/2016, Ban Chấp hành Trung ương lại tiếp tục cam kết :”Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng, ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong Đảng, những biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" trong nội bộ; giữ vững bản chất cách mạng trong sáng của Đảng; xây dựng đội ngũ cán bộ, nhất là đội ngũ cán bộ cấp chiến lược đủ năng lực, phẩm chất và uy tín, ngang tầm nhiệm vụ; tiếp tục đổi mới phương thức lãnh đạo của Đảng…”

Vì vậy, điều được Hiến pháp 2013 khoe “quyền lực nhà nước thuộc về Nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức” là không căn cứ.
Hai giai cấp công nhân và nông dân, những người đã cả đời hy sinh, nếu may mắn sống sót cũng chỉ còn da bọc xương, không được hưởng gì trong guồng máy nhà nước và trong tầng lớp cai trị của đảng.

Họ là thành phần đã bị thiệt thòi trong chiến tranh và tiếp tục vớí số phận hẩm hiu trong thời bình. Họ đã bị đảng CSVN lợi dụng xương máu trong 30 năm chinh chiến. Đến khi thành công, thống nhất đất nước, họ lại bị đảng đầy sang lề đường để cho tầng lớp lãnh đạo được thênh thang tận hưởng bổng lộc của những hy sinh xướng máu đó đem lại.

Còn đội ngũ trí thức, ngoại trừ thành phần tay sai ăn cơm đảng, số còn lại đã bị đảng coi thường và xếp ngang hàng với tầng lớp bần cố nông vô học. Tệ hại hơn, nhiều người trong số họ đã bị đảng xếp vào thành phần phản động, phản cách mạng, hay kẻ thù của nhân dân để bị ngồi tù hay bị cô lập.

Sụ lạm dụng này đã thể hiện đầy đủ trong phần chính của Điều 4 Hiến pháp 2013 viết rằng:”Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.”
Có ai cho phép đảng làm “đội tiên phong” đâu. Đảng đã tự khoác chiến áo “đại diện” để tự tung tực tác, tự ý áp đặt chủ nghĩa ngọai lai Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản của ông Hồ lên tòan xã hội.

Thế rồi, đảng còn mị dân khi cả gan tự cho mình quyền “đại diện chủ sở hữu” đất đai của Quốc gia, như ghi trong Điều 53, Hiến pháp 2013:” Đất đai, tài nguyên nước, tài nguyên khoáng sản, nguồn lợi ở vùng biển, vùng trời, tài nguyên thiên nhiên khác và các tài sản do Nhà nước đầu tư, quản lý là tài sản công thuộc sở hữu toàn dân do Nhà nước đại diện chủ sở hữu và thống nhất quản lý.”

Như thế thì có phải nhân dân, tầng lớp vô sản đã bị sử dụng làm con tốt thí để bảo đảm quyền được “ăn hết” cho đảng không ?
Và cũng là nhân dân, lực lượng lao động rường cột đã và đang xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc có được hưởng gì với mồ hôi và nước mắt của mình đã đổ ra ?

QUỐC HỘI CỦA AI ?

Tiêu biểu cho quyền lợi của dân là Quốc hội và Hội đồng Nhân dân, mới được bầu lại ngày 22/05/2016. Nhưng cả hai cơ quan này đều do đảng kiểm sóat từ chuẩn bị bầu cử đến việc chọn lựa ứng cử viên qua 3 giai đọan : nơi cư ngụ, chỗ làm việc và cuộc họp cuối cùng gọi là “hiệp thương” do Mặt trận Tồ quốc của đảng ở các cấp trực thuộc tổ chức.
Bằng chứng nhân dân đã không hào hứng tham gia bầu cử bằng việc chịu mưa nắng hàng giờ để đón Phái đòan của Tổng thống Mỹ, Barack Obama đến thăm Việt Nam từ ngày 22 đến 25/05/016. Hàng chục nghìn người dân, có cả các cụ gìa,thiếu nữ và trẻ em đã xếp hàng hai bên đường ở Hà Nội và Sài Gòn để chào đón ông Obama thay vì đến phòng phiếu
Dù vậy, ông Nguyễn Hạnh Phúc, Tổng thư ký Quốc hội, Chánh văn phòng Hội đồng Bầu cử Quốc gia vẫn khoe sáng 8/6/2016:” Tổng số cử tri cả nước 67.485.480 cử tri, tổng số cử tri đã tham gia bỏ phiếu 67.049.200 cử tri, đạt 99, 35%. Nhìn chung tỷ lệ cử tri tham gia bỏ phiếu rất cao trên 90%.”

Tất nhiên dân phải đi bầu để bảo vệ miếng cơm manh áo và cuốn sổ Hộ khẩu.
Tuy nhiên sự hụt hẫng của bầu cừ cũng được ông Phúc nói với báo chí:”Về cơ cấu kết hợp, dân tộc thiểu số thiếu 4 người so với dự kiến; phụ nữ thiếu 17 người so với dự kiến; ngoài Đảng giảm 4,2 so với khóa XIII (21 đại biểu ngoài Đảng dắc cử) ; trẻ tuổi cao hơn 21 người so với dự kiến; tái cử bằng số dự kiến, nhưng giảm 1,1 so với khóa XIII; tự ứng cử giảm 0,4% so với khóa XIII.” (VOV (Đài Tiếng nói Việt Nam), 08/06/2016)

Vẫn theo ông Nguyễn Hạnh Phúc, số ứng viên tự ứng cử lần này là 317 người, nhưng chỉ có có 2 người trúng cử.
Nhiếu người tự ứng cử nổi tiếng đấu tranh cho dân chủ, tự do và nhân quyền đã bị lọai ngay từ vòng đấu tiên.

Bản tin VOV cũng cho biết : “ Có 496 người trúng cử, thiếu 4 đại biểu so với tổng số đại biểu tối đa được bầu, trong đó 95,8% số đại biểu là đảng viên.”
Như vậy thì Quốc hội là của dân hay của đảng ?
Nếu chỉ của đảng như đã chứng minh bấy lâu nay thì nền dân chủ được gọi là “vô sản” của ai, hay chỉ là của riêng đảng đội lốt nhân dân ?

Lập luận trái chiều của báo Quân đội Nhân dân ngày 19/05/2016 là một bằng chứng. Báo này viết:” Nền dân chủ vô sản gắn chặt với cuộc đấu tranh vì chủ nghĩa xã hội, cho nên, nó chỉ có thể được thực hiện bằng con đường thiết lập quyền lãnh đạo của giai cấp vô sản đối với toàn bộ xã hội thông qua đội tiền phong là Đảng Cộng sản. Chỉ có giai cấp vô sản và Đảng tiên phong của mình, với cơ sở xã hội rộng lớn là quảng đại quần chúng nhân dân lao động mới có khả năng thiết lập được nền chuyên chính vô sản, vừa bảo đảm dân chủ và lợi ích căn bản của đông đảo quần chúng lao động, vừa triệt tiêu mọi khả năng phục hồi chế độ bóc lột và nô dịch...”Ngặt nỗi, tầng lớp vô sản nhân dân trong chế độ của nhà nước Việt Nam lại không được quyền làm giầu và sống giầu như các đảng viên, nhất là các cấp có chức có quyền.

Người dân Việt Nam sống trong chế độ Cộng sản ở miền Bắc trước 1975 và hiện nay trên cả nước luôn luôn là thành phần bị cai trị bởi những kẻ độc tài đội lốt dân chủ. Người dân tuy có tiếng là chủ nhân của đất nước nhưng mọi thứ quyền đều nằm gọn trong tay đảng cầm quyền. Chủ nhân thật sự đã biến thành đầy tớ cho kẻ đầy tớ nhẩy lên lãnh đạo.
Người dân, chủ nhân của đất nước, muốn có dân chủ phải xin cán bộ đảng, là đầy tớ của mình ban cho nên tình trạng nhiễu nhương này đã đẻ ra nhiều tệ nạn trong hệ thống cầm quyền.

CÁN BỘ HAY QUAN ?

Bằng chứng cán bộ, đảng viên của đảng Cộng sản cầm quyền, bao gồm cả cấp lãnh đạo, đã mất phẩm chất và bị nhân dân xa lánh đã được ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nói tới trong diễn văn tại Hội nghị bàn về công tác dân vận ngày 27/05/2016.
Ông nói:”Ngoài những khó khăn khách quan, chúng ta cũng phạm phải một số sai lầm, khuyết điểm. Tình trạng quan liêu, mệnh lệnh, cửa quyền khá phổ biến trong các cơ quan lãnh đạo, quản lý, và cả trong các tổ chức chuyên trách công tác vận động quần chúng. Không ít cơ quan chính quyền không tôn trọng ý kiến của dân, không làm công tác vận động quần chúng, chỉ nặng về biện pháp hành chính, mệnh lệnh. Một bộ phận cán bộ, đảng viên, nhất là những người có chức có quyền, có những biểu hiện sa sút phẩm chất, sống xa dân, vô trách nhiệm với dân. Nhiều cán bộ lãnh đạo các cấp, các ngành giữ tác phong quan liêu, gia trưởng, độc đoán, thậm chí trù dập, ức hiếp quần chúng. Một số hiện tượng tham nhũng, đặc quyền đặc lợi trong Đảng và trong các cơ quan nhà nước không được đấu tranh kiên quyết và xử lý nghiêm minh. Do đó đã làm tổn thương thanh danh, uy tín của Đảng, làm giảm sút lòng tin của nhân dân đối với Đảng.” (trích trang báo điện tử Danvan.vn)

Những khuyết tật của cán bộ được ông Trọng nêu lên không mới. Tình trạng cán bộ xa dân, coi dân như những con mòng để rút tỉa, là thành phần phải phục vụ nhu cầu của cán bộ đã có từ lâu rồi. Khuyết tật kinh niên này đã được đảng nói tới từ khoá đảng VI thời ông Nguyễn Văn Linh qua đến thời Tổng Bí thư khoá 7 Đỗ Mười rồi qua khoá VIII thời Lê Khả Phiêu, tiếp tục chuyển qua thời ông Nông Đức Mạnh trong hai khoá IX và X. Cho đến bây giờ, chúng lại bò qua tay ông Trọng từ khoá đảng XI.

Có khác chăng là càng ngày càng tinh vi, phức tạp và tráo trợn hơn nên ông Trọng phải nói thẳng:”Trong khi ở nhiều nơi, đời sống nhân dân còn khó khăn, nhiều yêu cầu thiết yếu của quần chúng chưa được bảo đảm, thì có những cán bộ, đảng viên chỉ lo thu vén cá nhân, xoay xở làm giàu, ăn uống chè chén bê tha; thậm chí có người vô trách nhiệm với dân, vô cảm trước những khó khăn, đau khổ của quần chúng. Một số người còn lợi dụng chức quyền để đục khoét, vơ vét của cải của Nhà nước, của tập thể, trở thành những con sâu mọt tệ hại của xã hội. Có lẽ đây là điều mất mát lớn nhất trong tình cảm của nhân dân, là điều người dân cảm thấy xót xa, buồn phiền nhất.
Trong điều kiện ngày nay, nếu không chăm lo một cách cụ thể, thiết thực đời sống vật chất và tinh thần của nhân dân thì dù có nói bao nhiêu về quan điểm quần chúng, về quyền làm chủ của nhân dân cũng đều là vô nghĩa và không có sức thuyết phục.”Ông Trọng đã dám nói ra những sự thật ít khi được công khai dưới thời các Tổng Bí thư tiền nhiệm, nhưng tại sao việc kê khai tài sản của cán bộ, nhất là cấp lãnh đạo lại không tìm ra của cải do tham nhũng mà có ?






Nhân dân đã thường xuyên bàn tán về các trường hợp cán bộ cấp trung mà có tiền tỷ tậu nhà lầu, mua xe hơi và gửi con ra nước ngọai du học. Lại có cả những trường hợp đảng biết phải “làm gì ngoài luồng”, một cán bộ trưởng phòng mới giầu có nứt mắt như thế nhưng vẫn không thể tìm ra manh mối ?





Điều này, chính ông Trọng cũng biết khi ông bảo:”Có người còn ăn chặn của dân, vòi vĩnh đòi quà cáp, biếu xén. Một số người có chức có quyền giữ tác phong quan cách, gia trưởng, phụ trách địa phương nào, đơn vị nào, thì như một "ông vua con" ở đấy. Thậm chí có những cá nhân và tập thể trù dập, ức hiếp quần chúng. Những hành động đó tuy không phải là phổ biến nhưng rất nghiêm trọng, nó làm tổn thương tình cảm và niềm tin của dân đối với Đảng. Chúng ta không thể xem thường những biểu hiện này.”

Nhưng “chúng ta” là ai ? Tất nhiên là có cả ông Tổng Bí thư. Tại sao ông chưa chỉ thị điều tra cho ra trắng đen ?





Ông Trọng còn tiếp tục vạch áo cho dân xem lưng:” Nhiều năm qua, những hiện tượng cán bộ, đảng viên sa sút phẩm chất, thoái hóa có chiều hướng gia tăng và ngày càng nghiêm trọng. Không ít đảng viên vào Đảng không phải để phấn đấu hy sinh cho lý tưởng của Đảng, cho hạnh phúc của nhân dân, mà là để mưu cầu danh lợi. Một số người chẳng những không gương mẫu mà còn nêu gương xấu trước quần chúng. Một số người vô tổ chức, vô kỷ luật, kéo bè kéo cánh, nịnh bợ cấp trên, chèn ép quần chúng và cấp dưới, cơ hội, thực dụng, gây mất đoàn kết nội bộ.

Nhiều người có quan hệ trực tiếp với vật chất, tiền tài, đã lợi dụng chức quyền và điều kiện công tác để tham ô, trục lợi, ăn cắp của công, ăn hối lộ, thông đồng với kẻ xấu để làm giàu bất chính. Điều nghiêm trọng là có không ít cán bộ, đảng viên, kể cả một số cán bộ cao cấp, bị những ham muốn vật chất cám dỗ, cũng chạy theo tiền tài, địa vị, sống ích kỷ, buông thả, tự do chủ nghĩa, không còn tư cách đảng viên.”





Như vậy thì đảng đã rách chưa ? Tại sao một đảng cầm quyền của công nhân và nhân dân lao động vô sản mà có nhiều kẻ xấu nhưng giầu có đến thế ?





Ai trong dân mà không chảy nước mắt khi nhìn thấy những túp lều xiêu vẹo thiếu mái che mưa nắng ở một đất nước đã có những xa lộ cao tốc và dinh thự sang trọng chọc trời ?





Và đã có mấy lãnh đạo đảng và nhà nước CSVN biết được những trẻ em và người gìa vô sản đã tìm được của cải gì đáng giá cho một bát cơm giữa bãi rác Nam Sơn (huyện Sóc Sơn, Hà Nội) ?





Hay đã có mấy cán bộ lãnh đạo đã phải sống với ô nhiễm do các bãi rác lộ thiên gây ra cho người dân Hà Nội (hai xã Phùng Xá và Hữu Bằng (huyện Thạch Thất ), hay tại nhiều nơi ở Thành phố Hồ Chí Minh ?Ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và những kẻ còn to mồm ca tụng chiếc bánh vẽ vô sản hãy đi thăm dân ở những vùng sâu, vùng cao và vùng hải đảo xem đảng CSVN có còn xứng đáng là đội ngũ tiên phong nữa không ? -/-
Phạm Trần
(06/016)

http://huynhngocchenh.blogspot.ca/2016/06/dan-vo-san-oi-meo-ang-vo-san-giau-nut.html


11 triệu người ăn lương: Ngân sách nào kham nổi?

Không phải bây giờ, gánh nặng ngân sách chi cho bộ máy hành chính ở Việt Nam mới được nhắc đến. Các chuyên gia đã nhiều lần cảnh báo: Không một ngân sách nào có thể kham được một bộ máy hành chính lớn như Việt Nam.



Chi thường xuyên tăng chóng mặtTrả lời phỏng vấn mới đây, chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan thẳng thắn chỉ ra gánh nặng khổng lồ mà ngân sách phải cáng đáng để chi lương cho cán bộ, công chức, viên chức nhà nước.
Bà Lan nói: “Bộ máy nhà nước của chúng ta hiện nay có khoảng 2,8 triệu cán bộ, công chức, viên chức. Nếu cộng cả đối tượng nghỉ hưu, các đối tượng khác hưởng lương, trợ cấp từ ngân sách nhà nước (NSNN), con số này lên tới 7,5 triệu người, chiếm 8,3% dân số cả nước.

Ngân sách, chi thường xuyên, bộ máy hành chính, nợ công, công chức viên chức, bà Phạm Chi Lan, VEPR

Còn nếu cộng toàn bộ số người hưởng lương và mang tính chất lương từ ngân sách thì con số này lên tới 11 triệu người.

Hồi cuối năm 2015, Viện Nghiên cứu kinh tế và chính sách (VEPR) cũng đã hoàn thành một nghiên cứu tập trung vào vấn đề chi phí kinh tế cho các tổ chức quần chúng công ở Việt Nam.
“Tổ chức quần chúng công” VEPR đề cập bao gồm Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam và 5 tổ chức chính trị - xã hội là Hội Phụ nữ, Hội Nông dân, Đoàn Thanh niên, Công đoàn, và Hội Cựu chiến binh, cùng 28 hội đặc thù khác.
Kết quả nghiên cứu cho thấy, chi phí cho hệ thống các tổ chức này hàng năm dao động từ 45,6 nghìn tỷ đồng đến 68,1 nghìn tỷ đồng. Trong đó chi ngân sách nhà nước ước vào khoảng 14 nghìn tỷ đồng.
Ông Nguyễn Khắc Giang, nghiên cứu viên của VEPR cho biết, ở một địa phương, chi thường xuyên của các tổ chức quần chúng công lên đến 90% tổng chi, chỉ 10% là chi cho các hoạt động thực tế. 
Chia sẻ về điều này, ông Vũ Thành Tự Anh - Chương trình Giảng dạy kinh tế Fulbright đã chỉ ra một trong những lý do khiến ngân sách “hụt hơi” là do chi thường xuyên tăng với tốc độ chóng mặt, trung bình lên tới 19,6% trong giai đoạn 2003-2015. Tỷ lệ chi thường xuyên trong tổng chi ngân sách (không kể chi trả lãi nợ vay) đã tăng từ 57,4% vào năm 2003 lên đến 80% theo ước tính lần đầu của ngân sách 2015
“Tất cả đều cho thấy chi thường xuyên đang tăng rất nhanh trong 5 năm trở lại đây. Đó là lý do chính khiến cho ngân sách hụt hơi và làm cho tình thế “tiến thoái lưỡng nan” của Chính phủ ngày càng trở nên trầm trọng”, ông Vũ Thành Tự Anh nhận định.
Phải giảm chi quyết liệt
Nhiều năm nghiên cứu về ngân sách, nợ công, PGS.TS Phạm Thế Anh - Đại học Kinh tế quốc dân nhấn mạnh, cần phải nhận thức rõ ràng thâm hụt ngân sách trong những năm gần đây là do chúng ta chi tiêu quá nhiều chứ không phải do hụt thu.
Đặc biệt, trong vài năm gần đây, chi thường xuyên mỗi năm đã gấp khoảng 4 lần chi đầu tư phát triển từ ngân sách nhà nước. Điều này cho thấy các nỗ lực cắt giảm chi tiêu công chủ yếu nhằm vào cắt giảm chi đầu tư phát triển, còn chi thường xuyên – nhân tố được coi là có ít đóng góp hơn cho tăng trưởng kinh tế dài hạn – lại chưa được chú trọng. 
Ngân sách, chi thường xuyên, bộ máy hành chính, nợ công, công chức viên chức, bà Phạm Chi Lan, VEPR

Thực tế, ngân sách quốc gia đang rơi vào tình cảnh khó khăn . Đến nỗi Bộ trưởng Bộ Tài chính từng phải thốt lên: “Mấy năm nay, điều hành ngân sách như kiểu đi trên dây. Năm 2016 tiếp tục đi trên dây. Cứ tình hình này kéo sang năm 2017, dây mà đứt thì chúng ta chết”.
Tuy nhiên, các biện pháp Chính phủ đang thực hiện mới chỉ tập trung tìm kiếm các nguồn thu tạm thời và chưa tập trung nhiều vào các khoản chi tiêu lãng phí ở địa phương. 
PGS.TS Phạm Thế Anh cho rằng, khi chi tiêu công chưa được cắt giảm một cách bền vững thì dù có tăng được nguồn thu trong nước thế nào, bán được bao nhiêu DNNN, và phát hành thành công trái phiếu quốc tế ra sao cũng chỉ giải quyết được phần ngọn của vấn đề.
“Không sớm thì muộn, ngân sách nhà nước sẽ nhanh chóng rơi vào tình trạng thâm thủng như trước. Do vậy, chỉ có cải cách tài khóa, đặc biệt là chi tiêu công, mới mong duy trì được an toàn nợ công trong tương lai”, chuyên gia này đánh giá.
Ông Vũ Thành Tự Anh cũng chung quan điểm phải nhanh chóng thiết lập được kỷ luật ngân sách và cải thiện hiệu quả chi tiêu. “Nếu không chấm dứt tình trạng này, khó khăn của nền tài khóa quốc gia là điều không thể tránh khỏi”, chuyên gia Fulbright cảnh báo.
Thế nhưng, cắt giảm chi tiêu công, bất kể là chi đầu tư hay thường xuyên là việc làm rất khó khăn bởi thường gặp phải sự phản ứng mạnh mẽ từ các nhóm liên quan. Song, đây là một việc không thể né tránh nếu muốn duy trì an toàn tài khóa trong tương lai.
Theo PGS.TS Phạm Thế Anh, không một ngân sách nào có thể kham được một bộ máy hành chính lớn như Việt Nam. 
Thực tế, đã có địa phương như Quảng Ninh đi tiên phong trong việc cắt giảm chi thường xuyên. Cụ thể, Quảng Ninh đã sớm tiến hành nhất thể hoá chức danh bí thư đồng thời là chủ tịch HĐND hoặc UBND cấp xã. Quảng Ninh còn mở rộng nhất thể hoá các chức danh Bí thư đồng thời là Chủ tịch UBND đối với huyện Cô Tô và Tiên Yên; Bí thư đồng thời là Chủ tịch HĐND cấp huyện ở 9 địa phương. Ngoài ra, Quảng Ninh còn kiến nghị Bộ Chính trị cho Quảng Ninh hợp nhất Ban Tổ chức với Sở Nội vụ, Ủy ban Kiểm tra với Thanh tra, Ban Tuyên giáo với Sở TT&TT, Văn phòng cấp ủy với Văn phòng HĐND-UBND. Nhờ đó, năm 2015, Quảng Ninh đã tiết kiệm 268 tỷ đồng/năm từ lương và phụ cấp không phải chi nữa, ngoài ra còn tiết kiệm hàng trăm tỷ đồng từ cơ sở vật chất.
 http://vietnamnet.vn/vn/kinh-doanh/309704/11-trieu-nguoi-an-luong-ngan-sach-nao-kham-noi.html
Cỡ chữ
6/17/2016 6:00:00 AM

11 triệu người cào cấu ngân sách nhà nước VC.

Việt Nam dân số 90 triệu nhưng có đến 11 triệu người hưởng lương và mang tính chất lương do ngân sách nhà nước đài thọ. Con số này bao gồm cán bộ, công chức

Nam Nguyên, phóng viên RFA

cong-chuc-622.jpg
Đợt thi tuyển công chức trực tuyến do Bộ Nội Vụ tổ chức trước đây. (ảnh minh họa)
File photo
Việt Nam dân số 90 triệu nhưng có đến 11 triệu người hưởng lương và mang tính chất lương do ngân sách nhà nước đài thọ. Con số này bao gồm cán bộ, công chức, người ăn lương hưu, hưởng trợ cấp từ ngân sách nhà nước, kể cả các hội đoàn nhà nước. Câu hỏi đặt ra là nhà nước Việt Nam xoay xở thế nào, để nuôi bộ máy Đảng và Nhà nước quá cồng kềnh như vậy, trong khi nợ công ở mức báo động, bội chi ngân sách lớn.

Cần tinh giảm bộ máy hành chánh

Nam Nguyên phỏng vấn Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội về vấn đề liên quan. Từ Sài Gòn, trước hết Luật sư Trần Quốc Thuận nhận định:
LS Trần Quốc Thuận: Giải pháp thì đã có nhiều người nói và có thể đã thành chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước từ nhiều năm về trước rồi. Đó là phải tinh giảm bộ máy hành chánh. Ông Nguyễn Xuân Phúc lúc là Phó Thủ tướng đã từng nói rằng, trong bộ máy Nhà nước chỉ có 1/3 làm việc, còn 2/3 không làm được việc. Bây giờ ở cương vị Thủ tướng ông ấy nên hành xử chuyện đó.


Nhưng mà vấn đề quan trọng hơn, người ta cũng nói các hội, đoàn thể, nên trả về vị trí chính thức của họ. Bà Phạm Chi Lan cũng có nói, những đoàn thể đó nên sống bằng kinh phí do hội viên đóng góp, chứ không đem kinh phí nhà nước ra nuôi bộ máy đó. Rồi xây trụ sở, rồi trang bị như một cơ quan hành chánh, thì ngân sách nào mà chịu nổi. Câu chuyện đó rất rõ và người ta cũng nói rất nhiều lần về chuyện đó.
Ông Nguyễn Xuân Phúc lúc là Phó Thủ tướng đã từng nói rằng, trong bộ máy Nhà nước chỉ có 1/3 làm việc, còn 2/3 không làm được việc. Bây giờ ở cương vị Thủ tướng ông ấy nên hành xử chuyện đó.
-LS Trần Quốc Thuận
Trong thời kỳ tôi làm việc, mười mấy năm về trước người ta cũng đặt vấn đề đó ra rồi. Cũng từng lớn chuyện là cần phải có một cuộc cải cách lớn về thể chế, cơ chế, trong đó người ta muốn nói là cần có cải cách mạnh về thể chế chính trị nữa. Bây giờ vấn đề đó cũng nên đặt ra và Bộ trưởng Lê Doãn Hợp mới vừa trả lời trên báo VietTimes trong nước, ông cũng nói phải cải cách mạnh. Nếu không với một bộ máy như thế này, cồng kềnh và không hiệu quả, thậm chí tham nhũng không trị được, thì uy tín cầm quyền của Đảng và Nhà nước này đã đến hồi lung lay dữ rồi.

Nam Nguyên: Ý kiến nêu ra trên báo chí có nói tới vấn đề bỏ hẳn biên chế suốt đời, đưa vào Luật Công chức thay thế biên chế suốt đời bằng hợp đồng lao động. Điều này có khả thi tại Việt Nam hay không, trên thực tế nhiều nước trên thế giới vẫn tồn tại công chức có lương hưu suốt đời?
LS Trần Quốc Thuận: Ý kiến đó trước đây cũng có nhiều người nói, cá nhân tôi cũng đặt vấn đề như thế, tức là nên có biên chế hợp đồng lao đồng có thời hạn và có thể kéo dài hợp đồng lao động đó bằng nhiều hình thức, từ 6 tháng dài nhất là 5 năm. Bây giờ trong thời gian quá độ như thế này, người ta nói người đi kháng chiến mới tham gia bộ máy nhà nước, còn khó khăn do học tập ít … bây giờ đã 40 năm sau khi chiến tranh kết thúc, không nên có một biên chế suốt đời… cũng có một số nước duy trì. Nhưng tôi được biết ở Úc, New Zealand họ đâu có biên chế suốt đời đâu. Như vậy tôi cho đó là một giải pháp rất tích cực và trong quyết tâm tinh giảm biên chế cũng cần có hình thức như thế. Chứ còn cứ để như thế thì không bao giờ giải quyết được… Bộ máy ngày càng phình to ra, bắt người dân nuôi thì rõ ràng rất là nguy hiểm cho chế độ.

Phải sửa luật?

Nam Nguyên: Thưa Luật sư, giải pháp thay bằng hợp đồng lao động có thời hạn, có thể giúp xóa tình trạng người ta chạy vào công chức với rất nhiều chuyện linh tinh như báo chí đã nói trong thời gian vừa qua?

ong_tran_quoc_thuan_250.jpg

LS Trần Quốc Thuận, nguyên phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng QH. File photo.
LS Trần Quốc Thuận: Ý kiến đó rất đúng, thực tế người ta chạy vào công chức để kiếm một biên chế suốt đời để sau này người ta sống… Nhưng sự thực nhiều người chạy vào bộ máy nhà nước, họ không sống bằng lương đâu mà bằng những thứ khác… một đại họa. Cho nên phải quyết liệt giảm biên chế có hiệu quả rất mạnh, phải có hợp đồng lao động có thời hạn… nếu giảm được 1/3 thậm chí một nửa biên chế hiện nay thì sau đó có thể tăng lương… Bây giờ cũng có ý kiến tăng lương, nhưng tăng lương trong bộ máy cồng kềnh thế này rất là nguy hiểm. Ngân sách nhà nước dùng trả lương và trả nợ hết 70% rồi, còn tiền đâu để mà đầu tư trở lại… Cách trả lương bộ máy nhà nước này, mặc dầu ở địa phương, dưới phường, xã, ấp, khối dân phố người ta nói không trả lương, nhưng cũng có tiền bồi dưỡng mỗi tháng vài triệu. Rõ ràng cải cách không phải chỉ số ở trong biên chế mà con số có thể lên tới 11 triệu, là số có trong danh sách, còn cách trả lương ở bên ngoài cũng là một số rất là lớn nữa. Điều hành một bộ máy nhà nước như thế thì cần có cải cách mạnh.


Nam Nguyên: Thưa cần có luật pháp về các tổ chức xã hội dân sự, các hội đoàn nhà nước sẽ làm vai trò cũa tổ chức xã hội dân sự tự nguyện và phải tự lo kinh phí hoạt động bằng hội phí, hay gây quĩ bằng hình thức nào đó. Dự Luật về hội trong đó không điều chỉnh đối với một số hội đoàn nhà nước, Luật chưa ra đời nhưng đã có hướng duy trì bao cấp với hội đoàn nhà nước Luật sư nhận định gì?.

LS Trần Quốc Thuận: Hiện nay luật lệ hiện hành có 6 tổ chức gọi là chính trị xã hội gồm có Mặt trận Tổ Quốc, Thanh niên, Công đoàn, Hội Cựu chiến binh, Hội Nông dân… kể cả Hội người cao tuổi nữa. Chưa nói tới chuyện 6 tổ chức chính trị xã hội nhà nước đưa vào danh sách cấp kinh phí, ngoài ra còn hơn hai mươi tổ chức khác cũng còn được hỗ trợ kinh phí nữa. Rõ ràng việc làm đó là rất không bình thường, trong khi Việt Nam kinh phí còn đang rất ngặt nghèo, rất khó khăn.

Dĩ nhiên phải dẫn đến sửa luật, còn nếu ở Việt Nam này Đảng mà quyết liệt thì đôi khi Đảng ra một Nghị quyết, thậm trong khi chưa có luật thì Quốc hội ra một Nghị quyết cắt giảm bộ máy, đi từng bước thích hợp, như giảm bộ máy, giảm kinh phí cấp cho bộ máy đó xuống, giảm trang bị. Chứ còn bây giờ cấp trụ sở các hội đoàn thể cũng là cơ ngơi như cơ quan nhà nước, trụ sở hoành tráng, ô tô, phòng làm việc máy điều hòa, lương bổng thang bảng lương như là cán bộ công chức, tương đương như nhau cả. Rõ ràng vấn đề trở thành đại sự, muốn làm thì phải có bước đi thích hợp và phải quyết tâm làm. Đó là câu chuyện cần phải đặt ra, chứ dĩ nhiên là nó vướng luật.
Nam Nguyên: Cảm ơn Luật sư Trần Quốc Thuận đã trả lời phỏng vấn. 
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/11-million-vietnamese-enjoy-national-budget-06162016120627.html 

 

Nguyễn Thiện Nhân: tiền cho MTTQ ít mà!!!

CTV Danlambao - Chủ tịch Mặt Trận Tổ Quốc - cánh tay nối dài của đảng cộng sản, vừa tuyên bố số tiền bao cấp dành cho MTTQ cộng với đoàn TNCS HCM, Hội Phụ nữ, Hội Cựu Chiến binh, Hội Nông dân và Công đoàn là nhỏ...
Trước tình hình dư luận phản ảnh về sự phung phí tiền thuế của người dân vào những tổ chức hoạt đầu của đảng, ông Nhân đã tuyên bố tại hội nghị đoàn chủ tịch Mặt trận vào ngày 27.06.2016 rằng ông "đã đọc được các thông tin trên báo chí nêu MTTQ và 5 tổ chức đoàn thể xã hội khác tiêu tốn ngân sách nhà nước... Những bài báo này nêu rằng, ngân sách nhà nước phải chi cho 6 tổ chức đoàn thể là 1.503 tỉ. Con số này nhiều hay ít, hiệu quả hay không cần phải bàn thêm..." (1)
Cần phải bàn thêm ngay về con số.
Theo ông thì ngân sách nhà nước dành cho 6 tổ chức là 1.503 tỉ. Tuy nhiên, theo Báo cáo ước lượng chi phí kinh tế cho các tổ chức quần chúng của nhóm chuyên gia của Viện Nghiên cứu Kinh tế và Chính sách (VEPR) thì tổng ngân sách mỗi năm dành cho các đoàn thể này lên đến 14.000 tỉ đồng, chiếm khoản 1,7% GDP (2).
Sự khác biệt con số lên đến gần 10 lần. Ai đúng ai sai hở ông chủ tịch Mặt trận kiêm ủy viên Bộ Chính trị của đảng?
Dù  với con số nào thì Nguyễn Thiện Nhân cũng đã cho ngân sách nuôi những con bạch tuột của đảng "nhỏ xuống" bằng cách so sánh ngân sách 1.503 tỉ, chỉ chiếm khoảng 0,12% so với tổng ngân sách nhà nước là 1.273,2 ngàn tỉ.
Con số "nhỏ" của Nguyễn Thiện Nhân thực chất chiếm đến 1,7% GDP, cao hơn ngân sách dành cho Bộ Nông nghiệp, gấp đôi ngân sách dành cho Bộ Y tế, Bộ Giáo dục và gấp 5 lần số tiền dự chi cho lãnh vực Khoa học Công nghệ. (3)
Trong dịp này, Nguyễn Thiện Nhân gián tiếp răn đe giới truyền thông đã đăng tải thông tin về chuyện xài tiền vô tội vạ của các tổ chức lề đảng, bằng cách nêu thí dụ nước Anh rút ra khỏi EU đã dẫn đến những tôn thất tài chánh vì người dân không nắm rõ thông tin:
"Cách đây 3 ngày nước Anh công bố kết quả bỏ phiếu trưng cầu đi hay ở lại EU với việc đa số người dân Anh chọn ra đi. Thế nhưng chỉ sau 24 giờ, 2 triệu người dân Anh đăng ký vào website Quốc hội Anh đề nghị được bỏ phiếu lại vì người dân đã không có đủ thông tin về sự việc trước lúc bỏ phiếu.

“Chỉ trong 8 tiếng sau khi Anh bỏ phiếu ra khỏi EU, nước Anh mất 350 tỉ USD trên sàn chứng khoán, lớn hơn toàn bộ số tiền nước Anh đóng góp cho EU trong 15 năm qua. Tôi nói để nhấn mạnh vai trò của việc thông tin đến người dân về tình hình đất nước là rất quan trọng”.
Hù doạ làm gì khi vấn đề cốt lõi vẫn là: Mặt trận phục vụ cho ai? Ngân sách 1.503 tỉ hay 14.000 tỉ? Hiệu quả của việc sử dụng ngân sách ra sao?
Câu trả lời của Nguyễn Thiện Nhân là: "MTTQ có vai trò quan trọng trong việc tuyên truyền cho nhân dân nắm, hiểu đúng tình tình đất nước, đường lối của Đảng để từ đó họ có chính kiến nên làm gì với bản thân và chế độ này".
Với mục tiêu đó của ĐẢNG thì đương nhiên bao nhiêu tiền của DÂN đảng vẫn cứ thoải mái xài.
28.06.2016


VƯỜN THƠ

 



Anh Lính Cộng Hòa Ơi 
Thuở đó tâm hồn em trắng trong
Như ánh trăng thanh trải ruộng đồng
Như lúa mạ non vờn nắng sớm
Lấp lánh sương mai rực ánh hồng
Én liệng lưng trời xanh, rất xanh
Xuân, hè hoa nắng nở long lanh
Chiếc lá vàng bay, mưa phai phái
Gió thoảng hương thu thoáng qua mành
Rồi ngày Quân Lực đến mỗi năm
Những chàng trai trẻ chốn xa xăm
Bôn ba khắp nẻo đường đất nước
Mừng đón anh về, hội hoa đăng
Thành phố tưng bừng, nhạc trống vang
Lơ lửng Dù hoa gió mây ngàn
Hoa Rừng, hoa Biển, hoa Đồng Nội…
Sắc áo màu cờ quyện giang san
Bến Hải, Cà Mau, Huế, Bình Long…
Anh trai hào kiệt giống Lạc Hồng
Bụi chiến trường xa vương áo lính
Cô bé năm xưa xao xuyến lòng
Từ dạo chúng mình quen biết nhau
Anh chưa thệ ước dưới trăng sao
Chẳng đón đưa em chiều tan học
Chinh nhân ơi! Da ngựa, chiến hào
Làm sao em hờn trách được anh?
Người đi làm rạng rỡ sử xanh
Hiểm trở, giải dầu nơi chiến tuyến
Chỉ mong đất nước sớm an lành
Ba mươi tháng Tư, giặc tràn vào!
Đày anh rừng thẳm, biển, núi cao…
Bao năm vật vã trong tù ngục
Thể xác héo mòn! Dạ chẳng nao
Cờ vàng trong nắng phấp phới bay
Chiến sĩ tấm lòng khó chuyển lay
Dù nay sức yếu, thân chùm gởi
Quyết tâm tôi luyện những người trai
Bản Giốc, Hoàng Sa, đến Trường Sa
Việt Cộng dâng hiến cho Trung Hoa
Tội đồ thiên cổ! Ai bán nước?


Xao xác hồn em! Mắt lệ nhòa
Năm Châu đoàn kết… các thanh niên
Trai Việt Nam ơi, khắp mọi miền
Tị nạn Cộng thù, hay du học…
Cùng đưa đất nước khỏi xích xiềng
Hải ngoại mọi người xiết chặt tay
Trẻ già chung sức dựng tương lai
Cộng Sản tan tành trên cố quốc
Hãy vững lòng tinh, có một ngày…
Đường phố hôm nay rộn nói cười
Mừng Ngày Quân Lực, nắng hồng tươi
Anh lính Cộng Hòa muôn năm đó
Sống mãi trong tim của mọi người
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
Email: dtdbuon@hotmail.com
ĐT: (530) 822 5622

 Nhớ Mùa Quân Lực 19 Tháng 6
 
Em dắt con thăm chồng nơi đất Bắc
Ngày giặc vào cháu chưa được lên hai
Vì sa cơ, cha lâm cảnh tù đày…
Giặc chụp mũ tội: “Ngụy Quân bán nước...”

Trại cải tạo giam những người trí thức
Của miền Nam, mài miệt ghế nhà trường
Ra ngành nghề... làm lính trấn biên cương
Khắp các ái địa đầu vùng tuyến lửa...

Chàng yên tâm có em lo nhà cửa
Bốn Quân khu, Bến Hải đến Cà Mau...
Chặn thù, tiếp Miên, chiến đấu Hà Lào…
Cùng đồng đội xông pha lòng đất địch

Lính Cộng Hòa hào hùng xây chiến tích
Chống xâm lăng càn quét lũ bạo tàn
Bọn Cộng nô phải vỡ mật, teo gan
Hải, Lục, không quân, Thiên thần Mũ Đỏ…

Bao thống khổ nước nhà sau bỏ ngỏ!
Tháng Tư Đen! Bức tử phải tan hàng
Những chàng trai đi gìn giữ giang san
Bị giặc bắt ải đày nơi hiểm nghiệt!

Bao nhiêu năm đau lòng dân tộc Việt
Bấy nhiêu năm đất nước phủ màu tang
Giặc cắt chia lãnh thổ hiến ngoại bang
Dẫn Tàu Cộng! Làm tan hoang đất nước

Em dắt con thăm nuôi chồng xuôi ngược
Nam Hà, Hàm Tân, Tiên Lãnh, Vườn Đào...
Chồng em tù ngục lận đận lao đao…
Ngày trở lại, cháu đã tròn đôi chín!

Đó là tuổi mộng mơ yêu màu tím
Thuở ngày xưa, em sung sướng đến trường
Nay con em vì đất nước tan thương!
Cha cải tạo, đói ăn, không lành áo...

Mọi thủ đoạn giặc dối lừa chao đảo
Đảng độc tài nghiền nát tuổi xuân xanh
Nhồi sọ, nhiễu nhương... bóp vỡ mộng lành
Lớp trẻ Việt... tương lai như bọt biển!

Chồng của em tròn đời là lính chiến
Chàng vững lòng dù thời cuộc đổi thay
Vẫn kiên tâm chờ đợi có một ngày
Dân tộc Việt đứng lên giành Chánh nghĩa

Giờ đã điểm! Mọi người đà thấm thía...
Biết khổ đau dưới ách kẻ vô nhân…
Hiểu thế nào lòng dạ bọn vô thần…
Khi nước nhà đấm chìm trong tay giặc!

Mười Chín Tháng Sáu! Là ngày Quân Lực!
Nhớ ngày xưa! Lòng xao xác bâng khuâng!
Xót quê hương! Tàu Cộng chiếm đoạt dần...
Ghét kẻ nối giáo, hận phường bán nước…

Người lính Cộng Hòa bôn ba xuôi ngược
Thân héo mòn như chiếc lá chiều thu
Vẫn kiên tâm bền chí diệt Cộng thù
Tôi luyện lớp trẻ… chờ ngày phục quốc
DƯ THỊ DIỄM BUỒNĐT: (530) 822 5622
Email:dtdbuon@hotmail.com
 



BÀI CA TRĂM TUỔI

Hãy hát cùng tôi bài ca trăm tuổi
Tuổi của đất trời, tuổi cha mẹ cho
Tuổi tình yêu em hùn phân nửa
Còn phân nửa tôi chỉ biết hát hò
Hãy hát cùng tôi bài ca trăm tuổi
Từ khi sinh ra cho đến lìa đời
Từ khi biết bò đến khi về cát bụi
Ba chìm bảy nổi bể khổ khóc cười
Hãy hát với nhau dù khi cùng cực
Để biết đất chết vẫn cố vươn mầm
Tình tự giá băng hay cơn nóng bức
Cũng hát một lần trong cuộc trăm năm
Hãy hát với nhau như thời son trẻ
Hát như dế kêu hay tiếng loa kèn
Hát đến khi nào nhìn trăng và cỏ
Ta vẫn hát thầm từng đêm từng đêm
Hãy hát với nhau bài ca trăm tuổi
Mộng mị đã qua lãng mạn về chiều
Ba vạn sáu ngàn ta còn mấy buổi
Giận hờn chi hỡi người tôi yêu!
Hãy hát với nhau hát trong nước mắt
Hát trong phận hèn một nhược tiểu buồn
Hát như tiền nhân mỗi lần chiến thắng
Và bây giờ, ta hát để đau thương!
NGHIÊU MINH

Tiếng Gầm của Biển Đen
Chu Tất Tiến.

Trong môt phút đất trời thịnh nộ
Cuồng phong mù, ngàn gió lao xao
Ta muốn gầm lên át tiếng sóng gào
Cho phẫn nộ nổ tung ngàn vạn mảnh
Cho thế giới từ muôn phương khí lạnh
Bỗng trở thành nóng rực Plasma
Cho cực Nam từng tảng băng hà
Chẩy lũ lượt xuống biển ta đang chết!
Ta dẫy dụa với thời gian biền biệt
Vì dân ta, bỗng chốc ngất ngư đời
Máu trong ta, từng xanh thẳm trùng khơi
Bỗng tối đậm một mầu đen tang tóc
Ta nghe tiếng dân ta òa khóc
Từ trẻ già, thiếu nữ, thanh xuân
Từ trung niên hay mầu tóc phân vân
Đang chết lịm khi nhìn ra vụng biển
Cá tôm nằm phơi mình hiển hiện
Cùng cánh chim báo bão xác xơ
Ôi! Trời cao bỡ ngỡ đến không ngờ!
Formosa mang Tử Thần đến ngụ!
Nhớ trước đây, Tháng Tư Đen năm cũ
Ta đã từng chẩy máu khóc dân ta
Bế trong tay trăm ngàn mạng trẻ, già
Đã rũ rượi khi tìm đường vượt chết
Những thiếu nữ thơ ngây trinh tiết
Áo xổ tung, thân ngà ngọc nát tan
Những mẹ già, cả đời đã lầm than
Giờ tơi tả, xác bị muôn cá rỉa
Người cha hiền, coi thân mình vô nghĩa
Hứng lưỡi đao, cho con trẻ bình an
Người chồng yêu, nhận cái chết tan hoang
Mong vợ trẻ lành thân, không nhục nhã
Ôi! Trời cao! Sao đang tâm hả dạ
Nhìn con người ruột vỡ, hồn tan
Sử Nam ơi! Sao đành đoạn sang trang?
Để đất Việt ngậm ngùi chôn với biển!
Biển Đen! Biển Đen! Ta nhục nhằn hiện diện!
Nhìn Quỷ Vương, một lũ Vô Cảm kia!
Bán giang sơn cho Tầu Đỏ chia lìa
Dân Việt với giang sơn và Tổ Quốc!
Biển của ta mà Tầu kia bỏ thuốc!
Đất của ta mà chẳng được bước vào!
Ôi! Thương đau! Biển đã thấm máu đào!
Ta muốn thét lên ngàn lời phẫn nộ:
Hỡi con cháu Lạc Hồng, từng hiển dương lồ lộ
Bên biển Đông, từng hùng cứ một phương
Hãy mau mau cùng bè bạn xuống đường
Đòi Độc Lập, Tự Do cho Dân Tộc!
Hãy tiến về Thăng Long Thành thần tốc!
Đuổi bọn Vô Cảm kia về với quỷ Bắc Phương!
Giành lại giang sơn yêu quý vô nhường
Vẽ lịch sử bằng ngàn trang máu đỏ!
Hỡi Việt Nam! Việt Nam! Ta đang chờ người đó!
Chu Tất Tiến, 1 tháng 5 năm 2016.
TRUY ĐIỆU 30-4

30-4
Một phút tưởng nhớ
Đến Tổ Tiên đã dầy công khai mở
Dải giang sơn chữ S hùng anh
Bốn ngàn năm, muôn tử sĩ liều thân
Cho một nước Việt Nam toàn thịnh
Những Dũng Tướng Anh Hùng, Sĩ Quan, binh lính
Chiến Sĩ Cộng Hòa và tất cả dân quân
Viên chức xã ấp, dân vệ, nghĩa quân
Đã chiến đấu dưới lá cờ Tổ Quốc
Và dũng cảm hy sinh vì đất nước
Cho Việt Nam rực rỡ đến muôn đời
Nhưng than ôi! Trời không chiều lòng người
Nên sinh mạng đã vùi sâu chiến địa.
30-4..


Xin một phút nhớ những người trung nghĩa
Thà bỏ thây nơi biển cả, rừng xanh
Quyết không chịu một cuộc sống mong manh
Dưới vùi dập của môt bầy quỷ đỏ
Nên chấp nhận rời quê hương ta đó
Mà băng mình vào những chỗ nguy nan
Để bây giờ thịt nát, xương tan
Hồn đau đáu không ngậm cười chín suối
30-4
Lời người xưa: Nước có nguồn, cây có cội
Ngày hôm nay, xin một nén hương lòng
Khấn Tổ Tiên, xin được tạ đôi dòng
Mong chứng giám cho đàn chim xa tổ
Cho chúng tôi được anh linh phù hộ
Môt ngày về thăm quê mẹ hân hoan
Nhìn giang sơn rực rỡ ánh cờ vàng
Xin chứng giám! Xin về đây chứng giám..
Chu Tất Tiến kính bút.



Bài thơ Chuyến Đi Dài Tác giả Trần Huiền Ân viết năm 1960 được đăng trên Tuần báo Tuổi Xanh,

năm 1961 đăng trên Việt Ngữ Tân Thư do Nhà Xuất bản Sống Mới phát hành.
CHUYẾN ĐI DÀI

Thời thiếu niên vốn giàu mơ lắm ước
Ta đã nuôi trong trí chuyến đi dài
Biết bao giờ cho thỏa được lòng trai
Chân bé quá khó mang hài vạn dặm
Để chờ đợi một đôi phần thâm thẩm
Bản đồ đây ta dự ước hành trình
Giữa phương Nam biển gợn sóng thái bình
Ta sẽ lấy Côn Sơn làm khởi điểm
Giữ giây phút để tâm hồn mặc niệm
Lắng không gian nghe tiếng gọi tiền nhân
Đường thênh thang chí quyết cũng xem gần
Đây PHú Quốc mùi quê hương tỏa rộng
Hà Tiên với cảnh non chùa Thạch Động
Kiên Giang còn Nhật Tảo sáng ngàn năm
Mắt cô em Cái Sắn tựa trăng rằm
Bao la quá ruộng Cà Mau xếp gọn
Thuyền Độc Mộc xuôi trên dòng nước lớn
Theo kênh đào về trẩy hội Tây Đô
Lòng Hậu Giang bát ngát tận đôi bờ
Cùng hẹn với sông Tiền trôi chậm rãi
Sen Đồng Tháp phơi màu tươi thắm mãi
Núi Điện Bà che rợp bóng tôn nghiêm
Trăng Sài Thành e thẹn dưới đèn đêm
Hai ngả nước ai Đồng Nai, Gia Định!
Bờ Long Hải êm trôi chiều tĩnh mịch
Bưởi Biên Hòa ngọt giọng khách miền xa
Trà B'lao sưởi ấm nếp môi già
Đà Lạt gió cuộn rừng mây, thác nước
Rừng Ban Mê suối đàn, nai khẽ bước
Buồm lao xao Phan Thiết rộn niềm vui
Ngọn Tháp Chàm cô quạnh tiếc ngày trôi
Tàu vạn quốc về Cam Ranh chen chúc
Thùy dương rủ Nha Trang thêm hiền thục
Đá Bia còn nguyên nét triện người xưa
Bãi Tam Quan cát mịn ấp chân dừa
Guồng xe nước sông Trà gieo bụi sóng
Ngũ Hành ngắm mặt Hàn giang phẳng lặng
Hải Vân đài cao vút tuyệt đường chim
Nửa khuya chuông Thiên Mụ vọng êm đềm
Cả Hương, Ngự la đà theo nhịp trúc
Cầu Hiền Lương…
…sẽ nối tình Nam Bắc
Xóa nhòa đi dòng phân cách thương đau
Từ Nam Quan cho đến mũi Cà Mau
Liền một dải
…và chuyến đi lại tiếp


Tg Trần Huiền Ân

Phần tiếp theo do 2 tác giả Trần Huiền Ân và Vũ Dũng (Yên Hà) viết tiếp bổ sung :


Liền một dải

…và chuyến đi lại tiếp

Men theo bóng dãy Trường Sơn trùng điệp
Sóng Thái Bình reo đón bước phiêu du
Qua Đèo Ngang nghe nhạc gió vi vu
Tới Thanh Hóa lúa vàng đùa trong nắng
Dân hoan lạc nhờ được mùa Nông Cống
Đem nén nhang vào lễ tạ Đền Sòng
Cầu Hàm Rồng chênh chếch bắc ngang sông
Trên dòng Mã nước in màu sông núi
Dìu dịu lúa non bình nguyên Nhị Thái
Tình ngọt ngào như nhãn trại Hưng yên
Gió Đồ Sơn xua sóng bạc dịu hiền
Cửa Nam Triệu nước hai dòng mặn nhạt
Chiều Hạ Long mây vương tình man mác
Với chân trời sắc nước lẫn màu xanh
Sóng nhấp nhô vờn khe đá chông chênh
Thuyền nhẹ lướt, phải đây miền nước nhược?
Động Đầu Gồ ánh chập chờn huyền hoặc
Hang Hanh nghe khoan nhặt nhạc âm vang
Đây Hòn Gai, đây Bái Tử Hạ Long
Mà đâu bóng rồng thiêng sa hạ giới?
Núi Truyền Đăng thơ đề còn in mãi
Ngược sông Thương lên trẩy hội Tam Thanh
Chàng ra đi theo tiếng gọi quân hành
Để thiếp phải tháng năm trong mòn mỏi
Nàng Tô Thị đứng trông về biên ải
Ngàn năm còn chờ đợi bóng chinh phu
Chim Hà Giang buông nhịp hót ” bắt cô”
Trên bến nước sông Lô còn tiếng hát
Nương bóng Hoang Liên cây cao bóng mát
Rồi xuôi về theo sóng nước sông Hồng
May chịu tang Yên Bái có còn không?
Và Yên Thế còn tấm gương Đề Thám?
Bắc Ninh đẹp nhờ cảnh chùa Long Giáng
Sơn Tây buồn vì mây quyện Ba Vì
Đền Hùng mờ sương khói tỏa uy nghi
Non sông Việt nhờ tay ai dựng lập?
Sớm Hòa Bình Chợ Bờ vui vẻ họp
Bến sông Đà dòng nước chảy cong cong
Thàng hai về xem trẩy hội Chùa Hương
Hay trở bước lên thăm đền Thánh Gióng?
Về Hà Nội một ngày thu gió lộng
Cảnh núi Nùng sông Nhị dấu ngàn xưa
Sóng Hồ Tây gợn bởi bước Hai Bà
Hay là bởi trâu vàng xưa nhớ mẹ?
Đống Đa kia mồ chôn muôn vạn kẻ
Hồ Gươm còn thức ngủ bóng rùa thiêng?
Cầu Long Biên mấy nhịp bắc trường giang?
Ô năm cửa mở đón chào lữ khách
Đây cố đô bụi đường ta rủ sạch
Sống với lòng đất Mẹ – với kiêu sa

……………………….

Bàn tay vỗ nhịp ta ca
Ca tình Sông Núi chan hòa lòng Trai

Tháng 7-8 năm 1960
Trần Huiền Ân và Yên Hà

THƠ NGÀY CỦA CHA






 MỘT NGƯỜI CHA    
Ảnh lại mang về thêm một bịch 
Cả đồ ăn lẫn với đồ chơi;
Đàn con ào đến đầy vui thích,  
Ảnh+chúng ôm hôn sướng nhất đời.  
Ảnh nói: “Ngày thơ tôi khổ lắm,         
Thèm búp-bê, thèm gấu nhồi bông;       
Nhà nghèo cha+mẹ khôn mua sắm;
Nuốt nhịn thâu đêm đắng xót lòng.”       
Bởi thế ngày nay tìm được việc,         
Gia-đình vén khéo giữ vuông tròn,  
Tránh xa chiếu bạc, kiêng men tiệc, 
Ảnh sắm thường-xuyên quà cho con.   
Không chỉ cho quà mà cũng dự            
Và đưa đi dự các trò chơi;        
Giảng bài; kể chuyện; trao tâm-sự;     
Khắng-khít cha–con trước ngưỡng đời. 
Đây đó có nhiều em xấu số,                        
Không cha, hoặc có nhưng “trời ơi”;    
Tôi mừng lũ nhỏ vui nhờ bố,               
Khen Ảnh – người cha khá tuyệt-vời.   
            
                       THANH-THANH  

 
           A FATHER
There He brought home a bag again
Regularly of foods and toys as main;
The children gladly rushed to Him;
They embraced one another full of vim.
He said, “When a kid, not happy at all,
I craved for each teddy bear, each doll; 
My parents were too poor, could not buy; 
I endured thru nights for dole to multiply.”
Therefore now that He has a job found,
Deftly managed His family life to round,
Not to alcoholism, drug, gambling cling,
He can buy toys, gifts for his offspring.
But, further, playthings being not bounds,
He also participates, leads to playgrounds;
Explaining lessons, telling stories, all told,
Dad and kids attached on life's threshold.
While there are many an ill-fated child,
Without or with a father but the wild;
Pleased to see with Him the kids are glad,
I praise Him for being a wonderful Dad.
            
Translation by THANH-THANH
TIẾNG CÒI XE LỬA
Có đường xe lửa nơi tôi ở,
Văng vẳng còi tàu hú mỗi đêm,
Tôi lại ngậm ngùi liên tưởng đến
Giấc mơ thân phụ lúc sanh tiền.
 
Người đã một lần tỏ ước ao:
Sau này đất nước hết binh đao,
Người đi tàu suốt Nam ra Bắc
Ngắm lại non sông đẹp thuở nào.
 
Thế rồi thân phụ biệt trời xanh,
Ước nguyện đơn sơ chửa đạt thành!
Ví phỏng ngày nay còn tuổi hạc,
Người càng đau xót lúc đêm thanh.
 
Còn gì mai mỉa nhất trần gian:
Khi lửa can qua đã lụi tàn,
Thiên hạ đổ xô tìm đất sống,
Trùng dương bất chấp vạn nguy nan!
 
Tôi vẫn chờ mong, vẫn đợi mong
Ngày về chấm dứt kiếp lưu vong,
Thay ai thực hiện điều mơ ước,
Ngắm lại non sông dưới nắng hồng.
 
Ngắm lại non sông đẹp tuyệt trần,
Nơi từng lấp lánh kiếm tiền nhân,
Nơi từng sáng chói gương khôi phục
Một dải sơn hà bất khả phân!
                     *
Có đường xe lửa nơi tôi ở,
Văng vẳng còi tàu hú mỗi đêm;
Nghe bánh xe lăn đường sắt lạnh,
Lòng sầu viễn xứ xót xa thêm...
                 HỒ MỘNG THIỆP

    THE TRAIN WHISTLE
There is a railroad not far from where I dwell;
The night train wails within listening distance.
Its whistle in my remembrance recalls well
My dad’s eager dream throughout his existence.
 
At least once he yearned, by his ardor urged,
To ride an express train from South to North
Right after the country from hostilities emerged,
To revisit old beautiful sceneries henceforth.
 
Alas, one day he deceased, still discontent,
Leaving behind the modest wish yet not come true.
But, were he to live unto this day of no consent,
He would feel each night more grief so undue.
 
What of the world that exceeds the irony bitter,
If not that upon the end of all firing and dying
The crowds had to rush and seek refuge hither,
Crossing the risky oceans, any dangers defying?
 
Here, I have been longing and will still wait
For a glorious return from this exile line,
For his sake to realize his reverie, though late,
To contemplate again the landscapes in the shine.
 
Yes, to admire the divinely splendid country
Where ancestors had drawn swords since foundation,
Setting bright examples of national recovery
To dutiful heirs of that inseverable nation.
                                  *
But there each night the train whistles and wails
Since the railroad is close to where I reside.
As steel wheels are rolling on chill steel rails,
Its whistle rends my heart with nostalgia inside.
 
 
             Translation by THANH-THANH


Saturday, June 18, 2016


NS.TUẤN KHANH * GƯƠNG MẶT TỬ TÙ

19/06/2016


Gương mặt tử tù

Tuấn Khanh
clip_image002
Nhiều năm trước, khi nhìn ảnh ông Hàn Đức Long đứng trước vành móng ngựa (ông bị giam từ năm 2005), tôi vẫn tự hỏi người đan ông nhỏ thó, xanh xao ấy, liệu có thể là thủ phạm của một vụ hiếp dâm và giết người không? Một tấm ảnh khác vẫn ám ảnh trong đầu tôi, là cảnh ông Hàn Đức Long bị công an Bắc Giang giải đi. Chung quanh là những gương mặt công an viên lạnh lùng, ra vẻ nghiêm trọng đến hung dữ. Người đàn ông ốm yếu hai tay bị còng đó, không có một sức phản kháng nào trên mặt, dù có chống trả cũng không thể đương cự lại nỗi một người trong số đó. 

Dĩ nhiên, nhìn và cảm giác là một điều rất chủ quan, không thể chứng minh gì được. Nhưng ít nhất nó cũng cho chúng ta – con người – những cảm giác bất an, dấy lên được một suy nghĩ về số phận con người. Cũng giống như với bức hình ông Huỳnh Văn Nén được giải oan, trả tự do sau 17 năm, khi trở về và nhìn ngôi nhà của mình, ông nở nụ cười nhăn nheo. Nụ cười không giống một nụ cười – nụ cười như tiếng khóc im lặng, khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng rùng mình cho đời người. 
Công an Bắc Giang, nơi kết tội ông Hàn Đức Long, cũng là nơi lừng danh về áp đặt tội trạng bừa bãi, nhục hình bức cung trong suốt nhiều thập niên qua. Bắc Giang cũng là nơi có vụ án lừng danh kinh hãi về nỗi oan của ông Nguyễn Thanh Chấn. bên cạnh đó, không kể xiết về chuyện nhục hình, trấn áp cho ra tội như một cách báo công của nơi này, phủ chụp lên phụ nữ, nhà sư… 
Thế mới biết, một nền tư pháp công chính trên đất nước này đang cần thiết biết bao. Ngày 1/7/2016 tới đây, luật về Quyền Im Lặng của công dân Việt Nam chính thức được áp dụng, ắt sẽ phải giảm thiểu được những cái chết vô cớ trong đồng công an, giảm thiểu được những nỗi đau đang giáng xuống từng gia đình, giảm thiểu được những giọt nước mắt đau căm thấu trời xanh của những người cha, người mẹ. 
Không có thượng tôn pháp luật, không có quyền con người, thì không bao giờ có thể trông cậy vào sự thống nhất của lòng yêu nước, của sự thương tiếc con người vì bất kỳ chuyện gì. Đất nước oằn mình với bất công và vô pháp thì chỉ có thể bị phân hóa trầm trọng và chia rẽ một cách tồi tệ suy nghĩ con người trước mọi biến cố chung. 
Một đất nước chịu ngang trái bởi bị đô hộ bằng tính vô pháp và không thượng tôn quyền con người, thì chính bạn và tôi cũng có thể là nạn nhân trong ngày mai. Và lúc đó, chính chúng ta cũng khó mà gìn giữ được sự trong sáng trong suy nghĩ, khó mà níu kéo được sự nhân ái trong tim mình để trung dung chia sớt với bất kỳ ai, bất kỳ chuyện gì. Mọi thứ đều có vội rễ sâu xa của nó. 
Hãy sống bằng trách nhiệm của mình hôm nay, để cổ vũ cho một nền tư pháp vững mạnh, độc lập và minh bạch, sống với ý thức về con người cho mình và cho người chung quanh, thì lúc đó, Việt Nam mới có thể tồn tại chung một trái tim, chung một dòng máu.
Tôi đã bắt đầu từ hôm qua, và bạn cũng nên bắt đầu từ hôm nay. Chúng ta hãy nói Việt Nam cần được bắt đầu lúc này, cho ngày mai.
-------------------------------------
Bài viết này, cũng như một lời cảm ơn gửi đến luật sư Ngô Ngọc Trai, người đã đứng ra nhận bào chữa (miễn phí) thành công cho ông Hàn Đức Long.
T. K.
Nguồn: FB Tuấn Khanh

No comments:

Post a Comment