Sunday, August 16, 2009

CỘNG SẢN & CHỦ TRƯƠNG TIÊU DIỆT VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG

NGUYỄN THIÊN THỤ



Chính sách chuyên chính vô sản đã xuống tận các ngành nghề và thôn xã. Kinh tế, chính trị, khoa học đã đối diện với bộ mặt kinh khủng của nó. Văn hóa là mặt trận bị cộng sản vây đánh hội đồng mặc dù chúng nó không có kiến thức văn học nghệ thuật nhưng quỷ vương đã cho chúng làm công an văn hóa. Trong TUYÊN NGÔN CỘNG SẢN (TNCS), chính Marx đã ra chỉ thị cho vô sản lật đổ thượng tầng kiến trúc cũ, đoạn tuyệt với truyền thống văn hóa cũ.
Giai cấp vô sản, tầng lớp ở bên dưới nhất của xã hội hiện tại, không thể vùng dậy, vươn mình lên nếu không làm nổ tung toàn bộ cái thượng tầng kiến trúc bao gồm những tầng lớp cấu thành xã hội (TUYÊN NGÔN CỘNG SẢN I ,15)


Cách mạng cộng sản chủ nghĩa là sự đoạn tuyệt triệt để nhất với những quan hệ sở hữu kế thừa của quá khứ; không có gì đáng ngạc nhiên khi thấy rằng trong tiến trình phát triển của nó, nó đoạn tuyệt một cách triệt để nhất với những tư tưởng kế thừa của quá khứ (TUYÊN NGÔN CỘNG SẢN II, 5)

Chỉ thị của Marx chỉ trong mấy dòng ngắn ngọn nhưng đã gây ra bao cảnh tàn phá đau thương, gây thiệt hại cho đời sống tinh thần và vật chất của quốc gia và xã hội. Đó là tội ác vi phạm nhân quyền và tàn phá tài sản nhân loại.Ông mù quáng, không thấy khoa học tự nhiên và khoa học nhân văn là sự kế thừa của nhân loại. Những khoa học và triết học La, Hy, Ấn, Hoa đã làm nền tảng cho văn minh nhân loại ngày nay. Ông quên rẳng tư tưởng của ông cũng chỉ là tiếp thu tư tưởng của cách mạng Pháp, kinh tế Anh và triết học Đức.

Về triết học, ông không thể phủ nhận Hegel mặc dù có nhiều điểm ông khác Hegel. Ông cho rằng thuyết duy vật của ông đúng nhất, còn các thuyết duy tâm là sai cho nên tất cả tư tưởng, tín ngưỡng ngoài Marx là lạc hậu, phản khoa học, cần diệt trừ. Ông chủ trương phủ định của phủ định, cái mới tốt hơn cái cũ và diệt trừ cái cũ.Ông còn nói "Tôn giáo là thuốc phiện". Theo ông, các đệ tử của ông đốt sách, phá chùa chiền, nhà thờ, cấm dân chúng thờ cúng tổ tiên, cấm các phong tục tập quán, luân lý đạo đức cũ, bỏ tù hay giết hại những ai làm thơ, viết truyện, viết biên khảo hay phát biểu tư tưởng ra ngoài khuôn khổ Marx. Bởi vậy mà cộng sản muốn hủy bỏ gia đình, bắt trẻ con hoan hô lãnh tụ thay vì dạy trẻ yêu cha me, tổ tiên. Truyền thống của ta là trẻ kính già, con cái hiếu thảo với cha mẹ. Hồ Chí Minh tuân theo Marx, trong nước không phân biệt già trẻ, cha con cứ gọi nhau bằng đồng chí, anh em, chỉ riêng ông Hồ thì gọi là bác. Khẩu hiệu của Hồ là "trung với đảng, hiếu với dân". Chúng còn tàn ác hơn, bắt con tố cha, vợ tố chồng, học trò theo dõi thầy, phá hủy truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta.


Việc cải cách ruộng đất, đánh tư sản, triệt hạ tôn giáo ở Nga, ngoài mục đích hủy bỏ tư hữu, trừng phạt " kẻ dị giáo", bọn bóc lột, phản động, tâm ý Lenin là nhắm vào ruộng đất và tiền bạc của Chính thống giáo, một kho tiền bạc mà Lenin nghĩ là có thể giúp ông trang trải ngân sách thiếu hụt của nền kinh tế khập khểnh lúc ban đầu. Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh phát động cải cách ruộng đất, đánh tư sản, triệt hạ tôn giáo cũng là muốn tóm thâu vàng bạc của dân chúng để làm tài sản cho họ.

Con người sống với quá khứ, hiện tại và tương lai. Cộng sản cắt bỏ quá khứ chỉ nói đến lich sử hiện tại có mặt cộng sản và ra sức tô son chuốt phấn cho họ như Hồ Chí Minh đề cao cộng sản Việt Nam, nói xấu Quốc Dân đảng, Đại Việt, và trong xã hội và trường học, cộng sản Việt Nam chỉ đề cao Hồ Chí Minh, Tố Hữu . Họ bắt văn nghệ sĩ phải ca tụng họ cho dù đảng ăn cắp, phản dân, hại nước.

Cách mạng là thay cũ đổi mới nhưng phải phân biệt tốt xấu, đúng sai. Mạnh tử dạy " Tận tín thư bất như vô thư". Descartes nói rằng phải suy nghĩ và kiểm nghiệm trước khi tin tưởng. Đó là những thái độ của trí thức và khoa học. Còn mỗi người có một lối suy nghĩ riêng, không nên rút phép thông công hay đưa lên giàn hỏa như hành động của nhà thờ trung cổ.
Chủ thuyết của Marx coi nhân dân là kẻ thù ( công nhân, vô sản chỉ là bù nhìn) cho nên bị nhân dân chống đối.Chủ thuyết đấu tranh giai cấp chỉ đưa đến độc tài chuyên chế .


Chủ thuyết cách mạng triệt để của Marx là thái quá. Chúng ta phải công nhận xã hội nào thì có nền thượng tầng kiến trúc nấy. Nền kinh tế tư bản đã đưa ra nhiều công cụ sản xuất mới, nhiều khám phá mới, và nhiều tư tưởng mới. Nhưng trong khoa học tự nhiên và khoa học xã hội, những tư tưởng xưa, những vốn liếng cũ vẫn được giữ lại như các tôn giáo như Phật giáo, Thiên chúa giáo, Tin Lành giáo, Hồi giáo, Khổng giáo vẫn còn tồn tại mặc dầu có nhiều thay đổi. Người ta xây dựng cái mới trên cái cũ chứ không phá hoại tất cả cái cũ.
Thái độ tự tôn của Marx cho rằng ông đúng nhất, ông miệt thị các nhà xã hội và các đảng vô sản, đảng xã hội và đảng công sản đương thời. Thái độ kiêu căng, khinh mạn đó ông đã thừa hưởng ở Hegel. Thái độ hung hãn, coi khinh thiên hạ của ông đã truyền lại cho đời sau tính độc tài tư tưởng, và chính sách vô sản chuyên chính của Lenin, Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh đưa đến việc bỏ tù và tàn sát hàng trăm triệu người.


Chính sách phá hủy thượng tầng kiến trúc xã hội đã gây nhiều tai hại như một cơn sóng thần tàn phá của cải vật chất và đời sống tinh thần của nhân loại.Nó dẫn đến nhiều tệ hại:
+ Lãnh tụ kiêu căng, cho mình là tài giỏi nhất, đảng do họ lãnh đạo là bách chiến bách thắng. Trong khi lãnh tụ kiêu căng thì đưa đến bọn thủ hạ ninh hót, dối trá.

+Chủ trương độc đảng, họ cho rằng chỉ có chủ nghĩa cộng sản là tốt, ai không theo cộng sản thì bị bách hại, những ai kể cả đảng viên có ý kiến khác lãnh tụï là bị trừng phạt như vụ Nhân Văn Giai Phẩm, Trần Độ, Nguyễn Văn Trấn, Nguyễn Hộ, Trần Xuân Bách, Nguyễn Kiến Giang. . .
+Vì chủ trương phá hủy pháp luật cho nên họ khinh thường pháp luật, ra tay chém giết hay bỏ tù tùy thích và lấy cắp tài sản quốc gia tùy thích. ..
+Chủ trương “tôn giáo là thuốc phiện” đưa đến việc ngăn cấm tự do tôn giáo, phá hủy chùa chiền, đền đài. Nay cộng sản tu tạo đền đài, chùa chiền không phải tôn trọng tín ngưỡng và văn hóa cũ, chẳng qua là muốn lấy tiền của UNESCO và phát triển ngành du lịch, đồng thời lấy tiền những người tham quan, sùng bái, hành hương, lễ hội bỏ túi.

+Độc quyền tư tưởng Marx đưa đến việc suy tôn lãnh tụ, ca tụng đảng dù đảng xấu xa, và bóp nghẹt sáng tác văn học, nghệ thuật và khám phá khoa học. Cũng vì muc tiêu tuyên truyền, cộng sản đã xuyên tác lịch sử, ca tụng người giả việc giả, làm cho nhân dân và học sinh, sinh viên chán văn học nghệ thuật cộng sản, dẫn đến việc giáo dục và văn học, nghệ thuật suy đồi.
Viết "Tuyên ngôn của đảng cộng sản", "Tư Bản luận" , Marx có dụng tâm chính trị chứ không thuần triết lý.


Ông thấy thời bấy giờ cách mạng kỹ nghệ đang lên, ông muốn dùng giai cấp vô sản với hứa hẹn xóa bỏ bóc lột, tịch thu tư liệu sản xuất giao cho công nhân làm chủ, để cho họ theo mình. Ông cũng mơ ước xóa bỏ giai cấp tư sản thì nhân loại tiến bộ và hoà bình nhưng ông đã lầm. Cuối cùng thì tư sản cũng như vô sản và toàn dân đều trở thành nô lệ của cộng sản. Chỉ có bọn cộng sản là có lợi trong việc chiếm hữu toàn thể tài sản quốc gia và làm chủ đất nước. Chủ nghĩa Marx là một giấc mộng hão huyền và cũng là một sự dối trá lớn nhất của thế kỷ XX đã làm cho hàng trăm triệu người chết, là một thiêt hại gần gấp đôi hai cuộc thế chiến vừa qua!.


Xin đọc
+ CỘNG SẢN LUẬN của Nguyễn Thiên Thụ
+NHỮNG CON CÁO ĐỎ của Nguyễn Thiên Thụ
tại Sơn Trung Thư Trang
http://sontrung.blogspot.com/


==

No comments: