NGỎ LỜI
1.
Ngó lời: mới thơ Haikâu
Thường trực: thư tình
2.
Hình như cổ nhân đã lập ngôn:
“Trong tình yêu cái ta được là cái ta mất.”
Hay bản thân tình yêu chính là sự thất tình
Ngôn ngữ Việt ưa xài “ghen bóng” thưa dùng “yêu bóng”
Anh tình nguyện yêu bóng em, tự do yêu thất tình em suốt đời, hơn suốt đời
May sóng liễu đèn mây ghen bóng
Mưa bóng lông mày yêu bóng ai
3.
Phụ nữ đều bậc thầy ảo thuật. Họ đánh cắp tim ta lúc nào giấu đâu, cả thám tử lừng danh cỡ Sherlock Holmes đành thúc thủ
Em tay xoè một con chim cánh thắm
Cắp tim anh vù nghìn dặm thiên di
Yêu tha thẩn đi trường kỳ trang vắng
Dõi bóng chim tìm một bóng tim
4.
Tình yêu mãi day dứt tôi âm vị cố hương
Sao xưa người ta thường biết nhau biệt nhau mùa thu
Lòng lửa bùng năm xung mùa gió nổi
Tro tình lên chùa bão thổi mười phương
Thơ tôi vỏ ốc nằm lẻ bãi cát già ú ớ tên một Giáng Hương đi
Vỏ ốc u u gọi thu miền cát ngủ
Trách người tên trùng âm gió tương tư
5.
Em dẫn tôi đường Phan Đình Phùng hai hàng cây sấu rợp lá tuổi học trò còn chập chờn bóng ma những ước mơ rồ dại ngày xưa
Đưa anh lần những vùng quên tuổi dại
Thuở trăng sim soi bãi ú tim khờ
Đến giờ em phải về. “Em còn hai chậu quần áo chưa giặt”. Con đường Hàng Da hun hút bụi mưa mơ
Cuối kỷ XX
bồng bềnh cò vỡ tổ tha hương
biển độ
Có phải quê tượng thần loang lổ
chữ cũ dối lừa
trăng xưa tình phụ
Sóng bạc địa cầu
XXI bờ đâu
Tất cả hương sấu đã theo em về phía đó. Vẫn dáng đi nhanh cằm hơi vênh trời thân thon thẳng hệt con số I La Mã. Tôi cảm giác em đương đi về phía cuối thế kỷ
Hương sấu chân em phố đầu mưa trắng
Xuân vớt mùa hoa đi vắng chữ già nua
Liệu tôi còn đủ sức đi với em đến XXI?
6.
Người ta có thể làm thơ tình vì yêu một người
Người làm thơ tình hay nhất có lẽ là kẻ yêu tình yêu, yêu bội tình - như bội thu - nên rụt rè, nên lo sợ ấp úng, nên “ngu lâu” (?)
Đừng mắng anh ngu lâu bạc đầu vụng dại
Dẫu được yêu lòng quá tải vẫn thất tình
Người đam mê là diễn viên xiếc dây oan nghiệt buộc phải trường kỳ đi. Dừng lại là té ngã
Sống cuộc tình chung chiêng không thắt lưng an toàn. Luôn bắt đầu những ngây thơ cũ, không ngừng bị dối lừa. Không chừa cả tim
Ngoan cố thất tình xuân vẫn mải
Khờ biết bao giờ hết dại yêu.
Cầu trời tình chung thân khờ khạo và đừng bao giờ thạo yêu
7.
Một nhà thơ sắp già báo trước một người đàn bà chưa hết trẻ:
“Anh bảo đảm không làm phiền em ở cõi đời, không dám hứa không làm phiền em cõi chữ, ở đó hai ta đều bất lực.”
Thơ là kết quả sự làm phiền đó chăng?
8.
Đời người thơ hạnh phúc có lẽ là lần tìm những lời tinh mơ nhất để tỏ tình
Ngỏ lời bằng những ngó lời
Bạn đọc nữ yêu thân đừng bao giờ đặt câu tọc mạch nguy hiểm:
“Ngỏ lời với ai?”
Ai đó có thể là chính bạn
Tháng 10.1995
Lê Đạt
No comments:
Post a Comment