Saturday, August 30, 2008

XI. CHUYẾN VIẾNG THĂM HỮU NGHỊ

Năm ấy, Thụy Điển mời thủ tướng Phạm Văn Đồng sang thăm hữu nghị. Phái đoàn gồm mười người trong đó có bác sĩ Tôn Thất Tùng. Mặc dù Phạm Văn Đồng là thủ tướng nhưng cái đinh của cuộc viếng thăm này là giáo sư bác sĩ Tôn Thất Tùng. Chuyện kể rằng lúc đó quốc vương Thụy Điển bị bệnh gan mật rất nặng, các bác sĩ Anh, Pháp đành bó tay. Họ bèn giới thiệu bác sĩ Tôn Thất Tùng, lúc này ông còn ở Pháp, sang chữa bệnh cho quốc vương. Nhờ tài giải phẩu, bác sĩ Tôn Thất Tùng đã cứu được quốc vương Thụy Điển. Đền ơn bác sĩ, quốc vương bèn phong cho bác sĩ này làm Hàn Lâm viện sĩ của Thụy Điển. Sau này, nghe lời tuyên truyền của cộng sản, bác sĩ Tôn Thất Tùng về Hà Nội phục vụ dưới lá cờ cộng sản. Kể từ đó, Thuỵ Điển cũng như Pháp là những nước châu Âu tự do lại lên tiếng ủng hộ lập trường của cộng sản Việt Nam. Hai bên lập quan hệ ngoại giao rất thắm thiết. Thuỵ Điển đã viện trợ cho Hà Nội nhà máy giấy Phú Thọ. Và sau này, khi có phong trào vượt biên, và sau khi khối Đông Âu tan rã, Thụy Điển đã tận tình chiếu cố những người miền Bắc xã hội chủ nghĩa .


Bác sĩ Tôn Thất Tùng là con người đặc biệt. Ông là trí thức,lại thuộc hệ phong kiến, thế mà cộng sản lại chấm ông chẳng qua ông cũng như triết gia Trần Đức Thảo, luật sư Nguyễn Mạnh Từờng là những con mồi đáng giá. Họ dùng ông để tuyên truyền, để đánh bóng cho chế độ mặ c dù họ chẳng cần đến ông.
Sau 1975, tôi gặp một trí thức cũ, giáo sư họ Phạm, đi tập kết về, làm việc tại Viện khoa học Xã hội thành phố. Ông nói:"Nước ta cần nhiều bác sĩ nhưng hiện nay ta không có thuốc tây, không có dụng cụ tối tân thì bác sĩ trở thành thừa thãi. Bác Hồ nói:" Chúng ta cần nhiều đầu bếp giỏi" nhưng nay ta thiếu cá thịt, thì đâu cần đầu bếp gỉỏi ".

Tôi hiểu vị giáo sư này nói thật . Sau 1975, cộng sản không cần trí thức miền Nam, không cần bác sĩ, kỹ sư, giáo sư miền Nam ngoại trừ những kẻ đã cam tâm làm tay sai cho họ như Lý Chánh Trung, Nguyễn TrỌng Văn...vì họ đã có những ông y tá được phong làm bác sĩ , những ông thợ đi chuyên tu vài tháng đã thành kỹ sư. Họ phải đãi ngộ những hạng người này. Và đó chính là quan điểm vô sản chuyên chính.
Bác sĩ Tôn Thất Tùng là con người ngoan ngoản không như Trần Đức Thảo, Nguyễn Mạnh Tường...đã lên tiếng chống đảng. Ông được cả nước biết đến . Ông đã trở thành đầu đề của một chuyện tiếu lâm tân thời. Chuyện kể như sau: Bác sĩ Tôn Thất Tùng sang Pháp, được các phóng viên báo chí bu lại phỏng vấn. Họ hỏi :
Ông thuộc giòng gỉỏi hoàng tộc, tại sao lại theo cộng sản? Ngoài ông ra, những người hoàng tộc có ai được cộng sản trọng dụng hay không?"

Tôn Thất Tùng đáp:" Nhờ ơn đảng và nhà nước, anh em tôn thất chúng tôi đuợc đảng và nhà nước chiếu cố rất nhiều. Khắp nơi đều có anh em chúng tôi. Bên bộ giáo dục ,có Tôn Thất Học, bên bộ Công an có Tôn Thất Đức, bên bộ ngoại giao có Tôn Thất Lễ,bên bộ Lao Động có Tôn Thất Nghiệp, bên hội phụ nữ có bà Tôn Thất Trinh,Tôn Thất Tiết..."

Sau khi thủ tướng Phạm Văn Đồng và bác sĩ Tôn Thất Tùng đặt chân lên thủ đô Stockholm , vua Thụy Điển đã tiếp đón trọng thể theo nghi lễ dành riêng cho quốc khách.Phái đoàn Việt Nam được mời ăn uống tại những nhà hàng sang trọng nhất và được mời tham quan những danh lam thắng cảnh cùng những cơ sở kinh tế,kỹ nghệ của Thụy Điển. Thành công lớn lao của phái đoàn là đuợc Thụy Điển hứa hẹn viện trợ kinh tế mấy chục triệu mỹ kim. Thủ tướng và phái đoàn hân hoan vui sướng vì họ đã thành công hơn tưởng tượng. Thụy Điển là một nước nhỏ, một nước tư bản nhưng đã dễ dàng với họ hơn là Nga sô, Trung quốc là những nuớc anh em xã hội chủ nghĩa.

Ngày hôm đó, thủ tướng Phạm Văn Đồng rất vui vẻ. Buổi chiều phái đoàn nhận lời mời của bộ ngoại giao Thụy Điển dự một buổi chiêu đãi. Bộ trưởng ngoại giao Thụy Điển lên tiếng ca ngợi công cuộc chiến đấu chống Mỹ của Việt Nam.Tiếp theo,thủ tướng Phạm Văn Đồng được mời lên phát biểu ý kiển.Thủ tướng say men chiến thắng, cám ơn Thụy Điển đã ủng hộ Việt Nam trong cuôc chiến đấu chống giặc Mỹ xâm lược,và ông cám ơn Thụy Điển đã tặng Việt Nam nhà máy giấy Phú Thọ và đã đào tạo chuyên viên cho Việt Nam. Ông nói rằng ban lãnh đạo nhà máy cùng các kỹ sư,công nhân đã tích cực làm việc hết mình vì xã hội chủ nghĩa, vì ngày mai,vì bác Hồ, vì con em. Nhờ sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng,nhà máy tăng năng suất 60%, đủ giấy cho học sinh trong nuớc dùng, đủ giấy để in sách báo...Sau đó là sâm banh, whisky...Và sau đó nữa là buổi chiếu phim đặc biệt. Đây không phải là rạp chiếu phim hoàng gia mà chỉ là một phòng chiếu phim nhỏ của bộ ngoại giao. Âm thanh,màu sắc rất tân kỳ. Ghế ngồi thật êm ái. Thủ tướng nhà ta ước mong phủ chủ tịch cũng có một phòng chiếu phim tương tự .Cuộc chiếu phim bắt đấu.


Trong phòng hoàn toàn mát mẻ và yên tĩnh. Người ta không nghe tiếng rè rè của máy quay phim như ở Việt Nam. Cuốn phim tường thuật trận đá banh giữa Thuỵ Điển và Pháp. Sau vài ly sâm banh, thủ tướng mệt mỏi,đã gật đầu vài lần trên ghế êm ái. Bỗng thủ tướng giật mình, tỉnh như sáo. Đoạn phim sao giống cảnh Việt Nam. Phải rồi.Đó là cảnh Việt Nam. Cảnh nhà máy giấy Phú Thọ Việt Nam.Đây là nhà máy giấy do Thụy Điển viện trợ tiền bạc. máy móc,kỹ thuật. Cảnh ban đêm có đèn sáng khắp nơi .Kìa kìa. Trong phòng giám đốc .Trên tường là một bức hình lãnh tụ Hồ Chí Minh.Một người đàn ông tuổi 50, đầu đội nón cối,mang quần áo nhà binh nhàu nát ngồi trước bàn viết. Có ba tiếng gõ cửa nhe nhẹ. Giám đốc cất tiếng:"Cứ vào!" Một thanh niên khúm núm bước vào, nói nhỏ vào tai viên giám đốc. Viên giám đốc gật gù:"Được". Người thanh niên trở ra, sau đó một người đàn bà béo phệ bước vào. Hình ảnh và âm thanh rất rõ:
-Chào đồng chí giám đốc.
Viên giám đốc đáp lại:" Chào đồng chí."
Người nữ ngồi xuống bên cạnh, mở xách tay,lấy một gói ba số 5 đặt lên bàn giám đốc, lễ phép nói:"Thưa đồng chí giám đốc.Xin mời đồng chí dùng thử. Đây là thuốc ngoại hóa, hàng Mỹ,thơm lắm." Viên giám đốc im lặng. Người đàn bà bèn mở xách tay, lấy một gói trà, bước tới bàn bên cạnh,lấybình trà rửa sạch,thay bã trà , pha một bình trà mới, lễ mễ bưng lại bàn giám đốc. Bà rót trà ra chén tống,sang qua chén nhỏ,bưng mời viên giám đốc." Xin mời đồng chí dùng trà. Đây là trà Tam Đảo, thứ đặc biệt, sản xuất riêng cho các đồng chí lãnh đạo trung ương."Viên giám đốc bưng chén trà lên môi uống từng ngụm nhỏ,ra vẻ thích thú. Người đàn bà kéo ghế ngồi bên cạnh viên giám đốc, rồi hỏi: "Đồng chí đã duyệt 5 tấn cho em chưa?" Viên giám đốc ngẫm nghĩ một lát, rồi trả lời:" Bây giờ tình hình khó khăn lắm. Trung ương cho người về thanh tra luôn luôn, cho nên bây giờ chúng tôi rất khó lòng duyệt y một số giấy lớn như thế."
Người đàn bà nũng nịu:" Xin đồng chí duyệt y. Chúng em xin trả gấp đôi. Đồng chí muốn gì chúng em cũng chiều lòng." Viên giám đốc cười ha hã, bước tới ôm người đàn bà,và kéo người đàn bà vào phòng bên cạnh, nơi nghỉ đêm của giám đốc nhà máy.Hình ảnh và âm thanh rất rõ rệt và khêu gợi. Viên thủ tướng già cảm thấy toàn thân nóng bừng.


Lại một cảnh khác trong nhà máy, công nhân đang đứng ngồi ngổn ngang. Có người nằm ngủ dưới dàn máy. Có người hút thuốc lào trong khi máy đang chạy.Vài ba công nhân ngồi nói chuyện gẩu ,hoặc thì thào bàn tán. Hình ảnh hiện lên rất rõ, công nhân lấy một số giấy , hoặc chất hóa học giấu kín trong người, hoặc trong ba lô.
-Ống kính lại chuyển mục. Bên ngoài sân nhà máy, một số hoạt động khác đang tiếp diễn. Một số công nhân đang mở kho khuân vác những bao thùng,trao tiền bạc, chuyển ra xe hơi, xe thồ...rồi biến dạng. Họ làm việc rất tích cực,nhanh chóng và bí mật.
Phòng chiếu phim gắn máy lạnh mát rượi mà vị thủ tướng già đổ mồ hôi hột.
"Chết thật, tụi nó mà gắn một máy quay phim trong phòng của mình thì tiêu tùng sự nghiệp cách mạng của mình"!

Không biết bọn tư bản có quay lén Phạm Văn Đồng hay không, nhưng Lê Đức Thọ đã quay hết cuộm phim đời "cách mạng" của ông cũng như các đồng chí khác nhưng ông ngoan ngoản, không chống đối phe "nhị Lê" nên sống mãi trong quang vinh cho đến 95 tuổi!

No comments: