Tuesday, June 22, 2010

NGUYỄN THIÊN THỤ * DU LỊCH XỨ HỒ




. DU LỊCH XỨ HỒ

Công tử Bạch Vân con quan Tổng trấn và công tử Thanh Hà con quan Tổng binh là bạn đồng song, nhân một hôm học ở trường quan Đốc học xong, bèn rủ nhau lên thăm núi Châu Thới. Sau khi vào chùa lễ Phật, hai cậu ra dạo sau chùa. Thấy trong sân chùa có một cây mộc lan cao to, cành lá sum suê, đầy những bông hoa trắng đưa hương thơm ngát, hai công tử bèn ngồi xuống trên thảm cỏ, gió mát hiu hiu thổi, giây lâu nằm ngủ quên.

Một lúc sau, một lão trượng đội mũ đỏ, mang bào vàng, thắt đai hồng, cưỡi ngựa từ trong núi bước ra cúi đầu chào hai công tử, và nói:
-Quan Tổng trấn chúng tôi kính mời hai công tử ghé bản trấn phủ .
Hai chàng ngạc nhiên, không hiểu nơi xa xôi hoang vắng này lại có ai quen biết hai chàng. Nhưng rồi hai chàng cũng gật đầu ưng thuận và thúc ngựa vào trong núi theo lão trượng đội mũ đỏ. Nhìn y phục của lão trượng, hai chàng biết lão là một vị đại quan.
Từ xa nhìn vào thì thấy một thành trì thành cao, hào rộng. Trên cao có tấm biển ghi "Đại Văn Minh thành".
Bạch Vân công tử hỏi:
-Thưa đại quan, xin cho biết đây là lãnh thổ nước nào mà thành trì "hoành tráng" như thế?
Đại quan cười mà nói:
-Thưa quý đại diện, đây là "Đại Hồ quốc", là một quốc gia hùng mạnh nhất thế giới, "khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng"!

Trên đường đi, hai cậu thấy một đám tiểu yêu hồ đang đùa giỡn với nhau. Thấy đại quan và hai công tử đến, bọn chúng vẫn thản nhiên nô đùa, không hề sợ hãi. Lão quan già lấy roi ngựa xua đuổi, chúng vẫn không đi mà còn ném đá vào ba người mà nói:
-Chúng ông đéo sợ chúng mày!

Khi ông quan mũ đỏ và hai công tử đến cửa thành thì cửa thành rộng mở, hai công tử theo lão quan mà bước vào bên trong. Trong thành cây cối xanh tươi, hoa nở khắp nơi, chim kêu ríu rít. Lão quan đắt hai chàng vào một cung điện uy nghi, ngoài đề "Tổng trấn phủ".
Từ ngoài cửa vào trong là những hàng quân lính, rồi đến những hàng thanh niên, thiếu nữ cầm cờ hoan hô hai công tử.
Bước lên thềm thì thấy những giai nhân chân trắng dài, eo thon, ngực nở tiến ra vừa ca vừa múa xung quanh hai chàng. Hai chàng rất "phấn khởi, hồ hởi".

Bước vào bên trong thì thấy trên cao là một bậc vương công, mão cao áo dài, cái đuôi màu đỏ rất to, cong lên ở phía sau, xung quanh có lính cầm quạt đứng hầu. Hai công tử bước vào quỳ lạy. Bậc vương công nói:
-Ta là Tổng trấn Đại Văn Minh thành, xin gửi lời chào mừng hai "đại biểu "đã tới tham quan tệ trấn.
Hai chàng thưa rằng:
-Bọn chúng tôi là học trò vô danh tiểu tốt, không đại diện cho ai, xin đừng gọi là "đại biểu", làm cho chúng tôi xấu hổ. Xin hỏi quan Tổng trấn, Ngài gọi chúng tôi đến là vì nguyên do nào, mục đích nào?
Quan Tổng trấn cười mà bảo:
-Khi hai "đại biểu" khởi tâm đi núi Châu Thới thì ban An Ninh bản trấn đã biết, bọn họ báo cáo lên Trấn, ban lãnh đạo bèn ra lệnh họ điều tra lý lịch hai đại biểu thì thấy lý lịch hai đại biểu rất tốt cho nên ta hạ lệnh cho người rước hai đại biểu về đây.
-Thưa quan Tổng trấn, xin cho biết Ngài cần gì ở chúng tôi?
Quan cười:
-Đêm xuân ta hãy còn dài. Hai cậu sẽ biết sau. Giờ đây xin mời hai đại biểu dự đại yến do bản trấn mời.
Hai công tử bèn theo quan tổng trấn bước vào đại sảnh thì thấy cỗ bàn linh đình đã dọn sẵn. Xung quanh chật ních những thiếu nữ xinh đẹp, tươi mát. Khi quan Tổng trấn và hai công tử an tọa thì các quan khách khác lần lượt tiến vào. Ông nào cũng mũ cao, áo rộng kéo cái đuôi dài. Xem vẻ như ông nào đuôi dài nhất, màu đỏ nhất là quan cao nhất.

Sau khi khách an tọa, quan Tổng trấn giới thiệu hai chàng với khách, và cũng giới thiệu các nhân vật quan trọng trong bữa tiệc. Sau khi giới thiệu, các thiếu nữ phục vụ bước vào rót rượu mời khách. Các cô đứng sát vào hai chàng khiến cho toàn thân hai chàng như bốc cháy. Lợi dụng khi các nàng đứng gần, hai chàng quan sát mông và thì không thấy các nàng có đuôi, có lẽ họ đã giấu kín đuôi chồn. Thanh Hà công tử tinh nghịch sờ thử thì cũng không phát giác điều gì mới lạ. Cô nàng phục vụ cười mà nói nhỏ bên tai chàng:
-Xin bảo đảm còn nguyên xi, chánh gốc hiệu Nai vàng, không có đuôi đâu! Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi, đại biểu muốn gì cứ nói ra, chúng tôi sẽ phục vụ từ A đến Z!

Xong tiệc, lính hầu đưa hai công tử vào phòng nghỉ. Mỗi cậu mỗi phòng, được hai thiếu nữ hầu hạ. Hai thiếu nữ bảo khách nằm xuống và đấm bóp toàn thân. Hai công tử sảng khoái toàn diện. Trong khi hầu hạ, hai cô chuyện trò với hai công tử. Một cô hỏi:
-Đại biểu có dự định đầu tư vào đất nước chúng tôi không? Đất nước chúng tôi tự do, dân chủ, đang phát triển, rất cần vốn đầu tư ngọai quốc. Nếu đại biểu đầu tư, chúng tôi sẽ giành cho đại biểu nhiều ưu tiên. Hơn nữa, xứ chúng tôi nhiều thiếu nữ đẹp, nhiều cuộc vui chơi giải trí. Đầu tư vào nước chúng tôi, các đại biểu sẽ có nhiều lợi ích về vật chất và tinh thần.
Hai công tử tạ từ mà nói rằng:
-Rất tiếc, chúng tôi là học sinh ăn bám vào cha mẹ, không có tiền đầu tư. Tuy nhiên khi về, chúng tôi sẽ vận động các nhà kinh doanh nước tôi bỏ vốn đầu tư vào quý quốc.

Ngày hôm sau, quan Tổng trấn nói:
-Ở đây có nhiều gái đẹp. Hai đại biểu nên sang đây đầu tư thì sẽ có lắm vui vẻ và nhiều lợi ích.
Hai chàng chối từ, vì sợ chơi với loài hồ e nguy hiểm, chỉ xin đi chu du thành nội . Quan xin đồng ý, sai hai hướng dẫn viên du lịch đưa hai công tử đi.

Đi theo hai chàng là hai hướng dẫn viên đầu đội mũ đỏ, mang áo đỏ, chân mang giày đỏ và tay cầm giáo đỏ. Nơi đây nhà cửa san sát, phần lớn là đền đài dinh thự và công viên rộng lớn. Trên công viên, từng tốp nam nữ nhảy múa, ca hát.
Hai chàng nghe như một điệu dân ca:

Yêu cha già
Yêu mẫu quốc
Yêu hòa bình tổ quốc chúng ta!

Đến một công viên khác, chàng thấy rất đông người tụ họp. Chàng hỏi hai hướng dẫn viên du lịch:
-Những người này là ai? Là dân chúng, quan viên, hay lính tráng?
Hai hướng dẫn viên du lịch đáp:
-Đó là nhân dân yêu nước.
-Khi hai chàng dừng lại ngắm cảnh, thì một nhân dân vai mang băng đỏ, ngực có bảng hiệu, tiến đến nói to với hai chàng:
-Nước chúng tôi đang thực hiện ba dòng thác cách mạng
là Cách mạng Quan hệ sản xuất , Cách mạng Văn hóa tư tưởng và Cách mạng Khoa học Kỷ thuật mà cách mạng khoa học kỹ thuật là then chốt". Đến đây, người nhân dân thấy hai hướng dẫn viên mắt nhìn mĩ nữ ở đàng xa đang đi tới nên nói nhỏ: Nếu hai đại biểu yêu ai, thì xin đăng ký kết hôn để cho họ sớm xuất ngoại mà "theo chàng về dinh". Cơ quan chúng tôi sẽ hướng dẫn mọi thủ tục và lệ phí rẻ như bèo!
Nhân dân này nói xong bỏ đi thì một nhân dân khác tới, cũng băng đỏ, huy hiệu trước ngực, tiến đến trước mặt hai chàng nói to:

-Đoàn kết! Đoàn kết!
Hỡi các Việt kiều
Yêu nước trên hết!
Đầu tư thật nhiều
Là yêu nước Việt!

Khi thấy hai hướng dẫn viên du lịch mệt mỏi, ngáp dài, không còn chú ý nghe, người "nhân dân" nói nhỏ:
-Xin đại biểu ký giấy hợp tác đầu tư với công ty chúng tôi trong việc đưa công nhân ra ngoại quốc lao động. Hai đại biểu sẽ được hưởng hoa hồng rất cao! Hoặc hai đại biểu muốn thưởng thức "của ngon vật lạ", nước tôi gì cũng có, chúng tôi sẽ phục vụ tận tình!

Hai hướng dẫn viên hỏi chàng muốn đi đâu nữa không. Hai chàng muốn đi thăm nhân dân. Hai hướng dẫn viên tỏ vẻ ngần ngại, Văn công tử bèn rút một nén bạc tặng thì hai chàng tuân lời. Đi một đoạn xa, thấy nhà cửa lụp xụp, dân chúng nghèo đói xác xơ. Thấy hai hướng dẫn viên cầm giáo đỏ, họ tỏ vẻ sợ hãi mà lánh xa. Chàng nghe có tiếng lầu bầu:
-Tiên sư chúng mày đến đây làm gì?

Đột nhiên có tiếng bom nổ, đạn bay và tiếng chó sủa vang. Hai hướng dẫn viên hoảng hốt bỏ chạy, miệng la to:"Phản động!" Phản động!" Hai công tử sợ hãi chạy theo, giật mình tỉnh dậy, hóa ra chỉ là một giấc mộng.




No comments: