Saturday, July 21, 2012

NGUYỄN THIÊN THỤ * ĐẠO ĐỨC VÀ TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH



ĐẠO ĐỨC TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH

Đa số đảng viên ca tụng đạo đức và tư tưởng HCM, nhất là sau khi Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, Việt Nam chạy theo Trung Quốc dổi mới, và họ vứt kinh tế Mác Lê vào sọt rác mà đi theo kinh tế tư bản, mặc dầu họ gọi là " kinh tế định hướng XHCN". Marx nhận định " hạ tầng vật chất quyết định thượng tầng cơ sở". Nay hạ tầng là kinh tế tư bản thì cái thượng tầng là kinh tế Mác Lê sao được? Hơn nữa, xưa nay họ khua chiêng gióng trống chủ nghĩa Mác-Lê bách chiến bách thắng, nay sao đột nhiên sụp đổ ngay tại thành trì cách mạng thế giới, quê hương của Lenin? Họ lúng túng. Danh bất chính tắc ngôn bất thuận, ngôn bất thuận tắc sự bất thành. Phải đi tìm một cái gì thay thế Karl Marx, Lenin. Họ bèn đem đất sét ra nặn ra một thần tượng mới. 


Bên Liên Xô, Trung Quốc tệ nạn sùng bái cá nhân đã phổ biến. Cộng đảng đề ra "phê và tự phê" nhưng mấy ai thực hiện điều này! Thiên Chúa giáo có nhiều người xưng tội, Phật giáo có nhiều người niệm kinh sám hối, quân chủ có những Ngự sử quan lên tiếng chỉ trích quyền thần và khuyên can vua, tư bản có báo chí vạch trần sai lầm của nhà cầm quyền nhưng trong cộng sản phải ca tụng, nịnh hót đảng. Đảng bách chiến bách thắng, lãnh tụ anh minh thì làm sao có sai lầm. Chủ nghĩa cộng sản tự do vạn lần tư bản sao lại nói là không dân chủ. Ai nói lãnh tụ gian xảo, tàn ác, ai bảo dảng viên tham ô là phản động, là tay sai Mỹ cố ý bôi đen chế độ đẹp nhất trần gian! Thành thử người dân ai lên tiếng chỉ trích, hay biểu tình đòi tự do, phản đối Trung Cộng xâm lược, và đảng hèn hạ. quỵ lụy giặc thì bị bỏ tù, tấm gương Nhân Văn Giai Phẩm và Việt Khang , Thục Vy còn đó. 


Họ ca tụng đạo đức và tư tưởng HCM. Họ mở cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, sẽ bắt đầu từ ngày 3-2-2007 và tổng kết vào ngày 3-2-2011, tức trong bốn năm tròn.


Từ Trần Dân Tiên, HCM đã sùng bái ông, tôn thờ bản thân ông, do vậy mà đàn em hiểu ý ông, cứ phóng đại, tô vẽ lên mặt ông xanh đỏ tím vàng cho mặt ông thêm rực rỡ. Họ bảo ông có tinh thần cách mạng, từ thuở nhỏ đã ra đi tìm đường cứu nước,  hy sinh hạnh phúc gia đình cho nhân dân, ông khiêm tốn, sống đơn giản với đôi dép râu và bộ kaki bạc màu...Nhưng tất cả những lớp vôi xanh đỏ này đã rớt xuống bùn đen qua cơn dông bão làm thần tượng sụp đổ. Thật vậy, đạo đức gì ở một kẻ nói dối? Một kẻ lừa thầy phản bạn? Một kẻ đa sát, đa dâm? 


Họ đang cố viết về " tư tưởng HCM" nhưng quả thật HCM là một tay hoạt động chứ không phải là một nhà tư tưởng, dù là một nhà tư tưởng nhỏ xíu!

Trong xã hội cộng sản có nhiều triết gia.Marx dạy nhân loại tất yếu phải trả qua năm giai đoạn, nhưng Lenin lại bảo có thể tiến lên cộng sản chủ nghĩa bỏ qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghĩa. Marx cho rằng công nhân là giai cấp tiên tiến nhưng Mao sửa lưng Marx bảo công nông đều là giai cấp tiên phong. Còn Hồ Chí Minh không có tư tưởng gì cả. Ông cam phận học trò bưng tráp cho thầy năm này qua năm khác. Chính HCM đã nhiều lần tự thú là ông không có tư tưởng gì cả.
Trong đại hội tháng 2 năm 1951, Hồ Chi Minh phát biểu: "Về lý luận, đảng Lao Ðộng Việt Nam theo chủ nghĩa Mác-Lênin...lấy tư tưởng Mao Trạch Ðông làm kim chỉ nam", và ông nói:"Không, tôi không có tư tưởng ngoài chủ nghĩa Mác- Lê nin."(1) 
 Một lần khác, có người đã hỏi HCM tại sao ông  không viết sách về lý thuyết cộng sản, thì ông trả lời ông không cần viết, vì đã có Mao Trạch Ðông viết rồi.(2) 
Trả lời thế là đúng, vì ông không có tư tưởng gì, và cũng là một câu trả lời khôn, làm vừa lòng chủ, làm cho Stalin và Mao đẹp lòng xứng ý!
Tội nghiệp cho đám lý thuyết gia Hà Nội! Các vĩ nhân Marxist như Hải Triều, Trương Tửu,Trường Chinh, Tố Hữu, Trần Độ, Đặng Thái Mai, Trần Huy Liệu ... đã chết hết rồi, họ biết nhờ cậy vào ai? Lại nữa, không có bột sao gột nên hồ? Vì vậy mấy năm qua, hòn núi chưa đẻ ra gì cả, dù là đẻ ra con chuột nhắt!
 
Họ bèn đi lục lọi các bài diễn văn, các bài báo, và các bài thơ nhưng vẫn không thấy gì! Họ cho rằng bản Tuyên ngôn độc lập là tác phẩm lớn của HCM với câu mở đầu "Mọi người sinh ra đều bình đẳng" thì là của Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ, là kẻ thù của chủ nghĩa Mác Lê. HCM rất khôn ngoan. Ông hay ai đó đã thảo ra Tuyên ngôn độc lập rồi mời thiếu tá Mỹ là
Archimedes L. A. Patti góp ý (3). Nhiều tài liệu cho rằng Archimedes L. A. Patti đã thảo ra, có kẻ bảo ông chỉ đạo cho việc viết văn  kiện này. Nhưng sự thực không phải thế. Ông Hồ mời ông đến để xem một vật quan trọng. Khi viên thiếu tá Mỹ đến, ông đưa cho thiếu tá một bản nháp quốc ngữ. Trong Hồi ký " WHY VIETNAM?" ông nhắc lại việc đó: Theo ông, chính đó là một trong những lý do ông muốn gặp tôi. Ông gọi một người ở buồng bên mang bản thảo tới và đưa cho tôi với một dáng thoả mãn. Rõ ràng trong việc khởi thảo bản này đã có bàn tay già dặn của ông. Bản tài liệu đánh máy bằng tiếng Việt Nam, có nhiều chữ bị xoá đi và được viết đè lên bằng bút mực, với nhiều ghi chú bên lề. Tôi ngây ra, và ông Hồ thấy ngay là tôi không thể đọc được. Ông Hồ cho gọi một người trẻ tuổi vào để dịch và tôi chăm chú nghe.

 Trong mấy câu đầu, người phiên dịch đã nói lên một số danh từ rất đỗi quen thuộc và giống lạ lùng như bản Tuyên ngôn của chúng ta. Câu tiếp sau là “Lời bất hủ ấy ở trong bản Tuyên ngôn Độc lập năm 1776 của nước Mỹ”. Tôi chặn người phiên dịch lại, kinh ngạc quay sang hỏi ông Hồ có thực ông có ý định sử dụng câu đó trong bản Tuyên ngôn của ông không. Tôi không hiểu sao điều đó lại đập mạnh vào tôi, cứ như là có cảm giác khi quyền sở hữu bị đụng chạm, hay là khi làm một việc ngớ ngẩn nào đó. Tuy vậy tôi cứ hỏi. Ông Hồ ngồi dựa vào ghế, hai tay úp vào nhau, ngón tay sát vào môi một cách nhẹ nhàng và đang như suy tưởng. Với một nụ cười nhã nhặn, ông hỏi lại tôi một cách dịu dàng, “Tôi không thể dùng được câu ấy à?”. Tôi cảm thấy ngượng ngập và lúng túng. “Tất nhiên”, tôi trả lời, “tại sao lại không?”. Bình tĩnh lại, tôi nói người phiên dịch đọc lại đoạn đó từ đầu một lần nữa. Anh ta đọc, “Tất cả mọi người sinh ra đều bình đẳng. Họ đã được Tạo hoá trao cho những quyền không thể chuyển nhượng lại được; trong đó có quyền tự do, quyền sống và được hưởng hạnh phúc”. (4)
 Như vậy là ông Hồ muốn thăm dò viên thiếu tá Mỹ, đồng thời trưng ra bản Tuyên ngôn này  là để lấy lòng người Mỹ, và cũng để loan truyền rằng bản tuyên ngôn này do người Mỹ viết ra, người Mỹ ủng hộ ông. Việc này cũng nằm trong kế sách " hồ mượn oai hổ" mà ông dùng thường xuyên. . Những viên thiếu tá này cũng như một vài người khác cho rằng ông Hồ "đạo văn", đạo văn Tuyên ngôn độc lập Mỹ 1776, và đạo ý  Tam dân chủ nghĩa của Tôn Dật Tiên.(5)
Những câu khác cũng vậy. HCM dùng câu văn của người mà không đặt trong vòng kép, hoạc dẫn là của tác giả nào. Các cán bộ Tuyên giáo thì nhắm mắt coi như là câu nói của HCM. 
Trước khi duyệt qua những bài viết của HCM mà nay đã tập trung trong Hồ Chí Minh Toàn tập gồm 8 tập, chúng ta phải biết rằng phần lớn các bài diễn văn, bài báo của các lãnh tụ xưa nay đều do các viên chức văn phòng Tổng Thống, Quốc Trưởng, hay thủ tướng chấp bút cho nên ta khó phân biệt giả chân.Trường hợp HCM cũng vậy.


Đọc những bài viết của HCM, ta thấy tựu trung có hai điểm:
1. Những câu ông nói có gốc ở văn chương triết lý Trung Quốc. Loại này khá nhiều.
(1). Trong bài nói chuyện tại lớp học tập chính trị khoảng hơn 3.000 giáo viên cấp 2 và cấp 3 miền Bắc, do bộ Giáo Dục tổ chức tại Hà Nội ngày 13-9-1958, HCM nói:Vì lợi ích mười năm thì phải trồng cây, vì lợi ích trăm năm thì phải trồng người.
Câu này là của Quản Trọng 管仲; 725 TCN - 645 TCN trong sách Quản Tử, nguyên văn là: Nhất niên chi kế, mạc như thụ cốc, thập niên chi kế, mạc như thụ mộc, chung thân chi kế, mạc như thụ nhân.一年之计,莫如树谷;十年之计,莫如树木;终身之计,莫如树人。
 (2).  HCM "viết"  tiếng Pháp từ năm 1921, trong Tạp chí cộng sản: “Lợi ích của nhân dân là trước hết, thứ đến là lợi ích của quốc gia, còn lợi ích của vua là không đáng kể”. 
Trong bài báo “Dân Vận” đăng trên báo Sự Thật số 120 ngày 15.10.1949, HCM  đã khẳng định: “Nước ta là nước dân chủ. Bao nhiêu lợi ích đều vì dân. Bao nhiêu quyền hạn đều của dân… Nói tóm lại, quyền hành và lực lượng đều ở nơi dân”.
  Ngày 17-9-1945, HCM  đã viết thư "để san sẻ ít nhiều kinh nghiệm với các đồng chí tỉnh nhà”. Trong thư, HCM đề cập đến việc xây dựng mối quan hệ bền chặt giữa Đảng với nhân dân; chăm lo rèn luyện đội ngũ cán bộ, đảng viên. Bức thư có đoạn: "Các cơ quan của Chính phủ từ toàn quốc đến các làng đều là công bộc của dân nghĩa là để gánh vác chung cho dân chứ không phải đè đầu dân... Việc gì lợi cho dân ta phải hết sức làm. Việc gì hại đến dân ta phải hết sức tránh.Chúng ta phải yêu dân, kính dân thì dân mới yêu ta, kính ta...Không biết rằng, thái độ kiêu ngạo đó sẽ làm mất lòng tin cậy của dân, sẽ hại đến oai tín của Chính phủ.. ... Phải nhớ rằng dân là chủ. Dân như nước, mình như cá. Lực lượng bao nhiêu là nhờ ở dân hết. (HCM Toàn Tập IV, tr.65)
""Nhân dân có quyền đôn đốc và phê bình Chính phủ. Nếu Chính phủ làm hại dân thì dân có quyền đuổi Chính phủ. Từ Chủ tịch nước đến giao thông viên cũng vậy, nếu không làm được việc cho dân, thì dân không cần đến nữa"( Hồ Chí Minh toàn tập, Tập 4, NXB Sự Thật, trang 283.)
 Tư tưởng này vốn mượn Khổng Mạnh. Ví dụ Thư Kinh 書經: Dân duy bang bổn, bổn cố bang ninh 民惟邦本, 本固邦寧 Dân là gốc của nước, gốc vững thì nước yên ổn. Mạnh Tử viết: Dân vi quý, xã tắc thứ chi, quân vi khinh 民為貴,社稷次之,君為輕  Dân quý nhất, đất nước thứ nhì, vua thì coi nhẹ. Mạnh tử cũng nói :" Tặc nhân giả vị chi tặc; tặc nghĩa giả vị chi tàn;  tàn tặc chi nhân,  vị chi nhất phu;  văn tru nhất phu,  Trụ hĩ vị năng thí quân dã' “賊仁者謂之賊 , 賊義者謂之殘 , 殘賊之人 , 謂之一夫 , 聞誅一夫 紂 矣 , 未聞弒君也 Kẻ làm hại đức nhân, gọi là tặc; kẻ làm hại đức nghĩa gọi là tàn. Kẻ tàn, kẻ tặc chẳng qua là người thường mà thôi. Tôi từng nghe vua Võ Vương giết một người thường là Trụ, chớ tôi chưa hề nghe )giết vua.' ( Lương Huệ Vương hạ, tiết 8). 




Khổng Tử viết " “Dĩ dân vi bản” (lấy dân làm gốc). Trong những giai đoạn thịnh trị, các triều đại phong kiến khác cũng chịu ảnh hưởng lớn bởi tư tưởng này. Và sau này, con trai của Hồ Quý Ly là Hồ Nguyên Trừng đã nói một câu thấm thía và xót xa rằng: “Thần không sợ đánh, chỉ sợ lòng người không theo”.
Khổng Tử nói: Quân, châu dã, dân, thủy dã; thủy sở dĩ tải châu, diệc sở dĩ phúc châu (孔子曾說:君,舟也;民,水也,水所以載舟,亦所以覆舟)


Tuân Tử là văn gia khoảng thế kỷ III -thế kỷ IV, viết rằng "Quân, châu dã, độ nhân giả; thủy dã, thủy tắc tải châu, diệc thủy tắc phúc châu"( 荀子君者,舟也;庶人者,水也。水則載舟,水則覆舟). Cũng có sách chú : Quan do chu dã; dân do thủy dã; thủy năng tải châu, thủy năng phúc châu  官猶舟也,民猶水也;水能載舟,亦能覆舟.http://big5.zhengjian.org/node/78205


(3).HCM đọc trong trung tuần tháng 9-1950 nhân dịp thăm Đội thanh niên xung phong công tác trung ương đầu tiên :
Không có việc gì khó, 
chỉ sợ lòng không bền, 
đào núi và lấp biển,
quyết chí ắt làm nên
 Bài thơ trên xuất xứ ơ Ấu Học Ngũ Ngôn Thi
鑿 山 通 大 海
鍊 石 補 青 天
世 上 無 難 事
人 心 自 不 堅
Tạc sơn thông đại hải
Luyện thạch bổ thanh thiên
Thế thượng vô nan sự
Nhân tâm tự bất kiên.

(Đục núi thông ra biển
Đội đá, vá trời xanh
Trên đời không việc khó
Chỉ sợ lòng không kiên. )

Trước đó, Nguyễn Bá Học đã viết trong "Lời khuyên học trò":
Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông.
Một số câu khác như cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, nhân, nghĩa, lễ, hiếu, trung vốn có nguồn gốc từ xưa trong kho tàng Nho học.


2. Bên cạnh những tư tưởng cổ học Đông phương, HCM còn dùng những câu của tư tưởng Tây phương.
(1). HCM  thường nói tự do, bình đẳng, bác ái, dân chủ ... đó là do ảnh hưởng của tư tưởng Tây phương chứ không phải do ông sáng tạo.
(2).Mỗi người vì mọi người, mọi người vì mỗi người" vốn là khẩu hiệu của " Ba Chàng Ngự Lâm Pháo Thủ" : One for all, all for one".
 (3). Trong bài nói chuyện tại buổi Lễ khai mạc trường Đại học Nhân dân Việt Nam vào ngày 19 tháng 1 năm 1955, HCM nói: 
Vạch rõ ranh giới là phải nhận rõ ai là bạn, ai là thù.(Hồ Chí Minh: Toàn tập, NXB. Chính trị quốc gia, Hà Nội, 2001, tập 7, tr. 454-455.) 
Câu này lấy ý của Lenin :"Ai không cùng với chúng ta thì đó là kẻ thù của chúng ta".Đấy là tư tưởng của vô sản chuyên chính, của giai cấp tính của người cộng sản.
 Những câu trên là những câu văn ngắn, HCM và cộng đảng Việt Nam đã lấy nguyên tác phẩm của người khác làm của minh, đó là những bài viết của Nguyễn Thế Truyền, Phan Văn Trường dưới bút hiệu Nguyễn Ái Quốc như đã trình bày trong chương về Nguyễn Ái Quốc. Và đó cũng là trường hợp cộng đảng tuyên truyền Ngục Trung Nhật Ký là của Hồ Chí Minh Việt Nam mà GS Lê Hữu Mục đã tố cáo. Cái tệ trạng đạo văn, ăn cắp công trình trí tuệ của người khác là một tội chung của chế độ cộng sản. Một nhà nghiên cứu đã nhận định tình trạng vô đạo đức của xã hội xã hội chủ nghĩa như sau trong bài Plagiarism in Vietnam, a social evil: 
 If there are such things as social evils in Vietnam, plagiarism should be counted among them. The act of plagiarism cripples the academic and social communities in Vietnam and inspires laziness and lies rather than encouraging the community to professionalism and honesty. 

HCM  thuộc hạng người hoạt động chứ không phải là tư tưởng gia. Trí óc ông đầy những âm mưu xảo quyệt, tàn độc nhưng không có chỗ cho văn tài vì học lực ông chưa hoàn tất bậc tiểu học. Trong bảo tàng Marxist (Marxists Internet Archive) có nhiều danh nhân cộng sản nhưng không có tên tuổi ông Hồ.Ông Hồ là một cái thùng rỗng. Phan Khôi đã dùng lời chỉ trích Lỗ Tấn để chê cười Hồ Chí Minh như sau trong bài "Phê bình lãnh đạo văn nghệ":
Trong bài viết, có chỗ tôi nói Lỗ Tấn thông hiểu chủ nghĩa Mác lắm, nhưng trong văn chương của ông không hề dùng những danh từ mác-xít, mỗi khi đọc, làm tôi nghĩ đến con tằm: con tằm ăn dâu rồi nhả ra tơ, nếu nhả ra dâu thì không phải là con tằm. Ông Nguyễn Tuân hỏi tôi: “Nói như thế là định viser (ám chỉ) ai?” Đề nghị tôi nên chữa."(6)


Lỗ Tấn cũng như HCM được thiên hạ tôn là lãnh tụ  tinh thần của cộng sản nhưng trong các bài viết của Lỗ Tấn, Hồ Chí Minh không có hơi hám gì lý thuyết Mac xit. Phải chăng hai ông chẳng hiểu gì Karl Marx, Lenin? Hai ông chỉ là sâu róm, không phải tằm nhả ra tơ! 


Giả như những bài viết trong Hồ Chí Minh Toàn Tập là của ông cũng không có giá trị tư tưởng bời vì đó chỉ là những lời đầu môi chót lưỡi nhằm lừa bịp nhân dân trong nưóc và thế giới.
+Những lời ông tuyên bố tìm đường cứu nước, đòi tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp thì ông cũng như Lenin sau khi cầm quyền đã tước đoạt mọi thứ tự do của nhân dân. 
HCM luôn nói độc lập tự do nhưng thực tế dân mất mọi thứ tự do và lệ thuộc Nga , Tàu và nay thì Trung Cộng đã xâm lấn biên cương và hải đảo, mà Việt Nam phải cúi mặt phục tùng, cam tâm thân phận nô lệ.
+Ông kêu gọi đoàn kết dân tộc thì ông đã cho đồng bọn ám sát và liên thủ với Pháp giết các chiến sĩ quốc gia .Rõ ràng cộng sản  phản quốc, hại dân, không hề có tinh thần quốc gia dân tộc. Rõ ràng là với thuyết giai cấp đấu tranh, cộng sản đã nhân danh vô sản, nhưng thực tế dân vô sản vẫn tiếp tục bị bóc lột, trong khi cộng sản trở thành tư bản đỏ, cướp bóc tài sản quốc gia và tài sản nhân dân. .
+ HCM luôn nói dân chủ nhưng là một thứ dân chủ giả hiệu. HCM nói dân làm chủ nhưng thực tế, dân là nô lệ. Đảng cử dân bầu, dân chủ tập trung chỉ là những lời dối trá của cộng sản độc tài, tàn bạo và phi dân chủ. Quốc hội cộng sản là một lũ bù nhìn, công an, quân đội là lực lượng trấn áp nhân dân mặc dù họ xưng là quân đội nhân dân, công an nhân dân.
+ HCM luôn nói đến "phê và tự phê" nhưng đó chỉ lời nói và hành động dối trá  vì từ Liên Xô, Trung Quốc, công sản bắt mọi người tung hô lãnh tụ, ca ngợi chế độ theo thuyết" hiện thực xã hội chủ nghĩa" dù cho lãnh tụ dâm dục, tàn bạo, tham quyền cố vị, và đảng là một lũ sâu mọt.



Nói tóm lại, Hồ Chí Minh không có đạo đức và cũng chẳng có tư tưởng gì cả. Ông là kẻ tội  đồ của dân tộc, một kẻ bán nước cầu vinh. Ông đã lãng phí xương máu dân tộc trong một cuộc chiến tranh phi nghĩa, đã dẫn dắt dân tộc đi xuống địa ngục của cộng sản chủ nghĩa. 


_____


(1) . Nguyễn Văn Trấn. Viết Cho Mẹ Và Quốc Hội.Văn Nghệ, California, tái bản năm 1996,150-152
(2). Oliver Todd,  "Huyền thoại Hồ Chí Minh", Nguyễn Văn dịch, đăng trong sách Hồ Chí Minh, sự thật về thân thế và sự nghiệp, Nxb. Nam Á, Paris, 1990, tr. 276.
(3).+The Declaration was written with the advise of OSS Detachment 101 Maj. Archimedes Patti.
It is based on the American Declaration of Independence and the Declaration of the Rights of Man and Citizen.(Wikipedia)


+ August 1945. Japanese sign the surrender agreement in Tokyo Bay formally ending World War II in the Pacific. On this same day, Ho Chi Minh proclaims the independence of Vietnam by quoting from the text of the American Declaration of Independence which had been supplied to him by the OSS -- "We hold the truth that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable rights, among them life, liberty and the pursuit of happiness. This immortal statement is extracted from the Declaration of Independence of the United States of America in 1776. These are undeniable truths." 
http://www.historyplace.com/unitedstates/vietnam/index-1945.html
+Patti also cooperated with Ho in drafting the Vietnamese Declaration of Independence, which Ho delivered in Hanoi Square on Sept. 2, 1945--much of it based directly on the American Declaration of Independence.50 Years Since Dien Bien Phu
By: Gail G. Billington.
http://www.acic.info/new_article/French_Empire.pdf
(4).Archimedes L.A. Patti. Tại sao Việt Nam?Lê Trọng nghĩa dịch.ch23.


(5).Ho Chi Minh plagiarized a famous statement from the Declaration of Independence of the USA: "All men are created equal." Under his regime's title "Democratic Republic of Vietnam" is the motto - still remaining today - "Independence - Freedom - Happiness," which was again plagiarized from the Sun Yatsen's "Three-People Doctrine."  http://www.vietquoc.com/0007vq.htm 
+ Ho Chi Minh even plagiarized a famous statement from the American Declaration of Independence: "All men are created equal...www.nvnews.net 
(6).Nguyễn Thiên Thụ. Nhân Văn Giai Phẩm Toàn Tập.(195. TÁC PHẨM PHAN KHÔI)

No comments: