Tuesday, May 11, 2010

SƠN TRUNG * CHÍNH TRỊ



DÂN QUYỀN VÀ NHÂN QUYỀN

Từ trước đến nay, các nước dân chủ thường nêu cao vấn đề nhân quyền và dân quyền. Sự thực đôi khi không phải là vậy. Trước đây, Mỹ có ý kiên về vấn đề diệt chủng của Khmer đỏ, nhưng Mỹ im lặng trước việc Stalin, Mao Trạch Đông, giết hàng triệu người mà không ai dám đưa Stalin, Mao, Đặng Tiểu Bình, Hồ Chí Minh ra tòa án quốc tế vì sợ mất quyền lợi trong việc bán buôn và ngoại giao. Ngoại trừ một số nhà báo, nhà tranh đấu cho nhân quyền thật lòng yêu nhân loại, tranh đấu cho con người bị đàn áp, tù đày, các chính phủ Mỹ, Pháp, Anh, Đức Ý, không dám động đến hai con cọp Liên Xô và Trung Quốc. Như vậy là "mềm nắn, rắn buông", chẳng có công lý, công bằng chi cả!

Và gần đây nhất, bọn tư bản bắt tay với Trung Quốc, làm giàu cho Trung Quốc, bất chấp vấn đề nhân quyền mặc dầu họ biết sản phẩm của Trung Quốc là do tù nhân chế tạo. Và họ cũng biết rằng đưa hãng xướng và vốn liếng qua Trung Quốc, Việt Nam thì dân chúng Âu Mỹ sẽ thất nghiệp.

Như vậy là bọn tư bản chỉ chú trọng nhân công rẻ, lợi nhuận cao, chẳng đếm xĩa đến nhân quyền và dân quyền tại các các nước cộng sản và tư bản,

Khi Mỹ bình thường hóa với Việt Nam rồi Clinton sang Việt Nam thì coi như Mỹ không còn chú trọng nhân quyền và dân quyền nữa. Quyền lợi của Mỹ trên hết, tiền bạc trện hết, mặc kệ nhân quyền và dân quyền tại Trung Quốc Việt Nam có bị chà đạp đến mực nào! Vì thay đổi quan điểm, thay đổi chính sach, Mỹ không coi cộng sản là mối hiểm nguy nên rút quân về, bỏ mặc VNCH thảm tử, để chuẩn bị cho chính sách buôn bán, đầu tư với Trung Cộng!


Người Mỹ đầu tư vào Trung Quốc vì nhân công rẻ nhưng cách tính toán như vậy là sai lầm vì cán cân thương mại lệch về Trung Quốc, và Trung Quốc gian giảo, làm hàng giả, hàng độc bán vào Âu Mỹ. Trung Quốc nhờ buôn bán với Âu Mỹ mà mạnh lên, toan chiếm cả thế giới, muốn hất chân Mỹ ra khỏi vũ đài chính trị, kinh tế và quân sự.Bây giờ người Mỹ phải sắp lại bàn cờ, phải thay đổi thế trận.

Ngay từ khi Mỹ bang giao với Trung Quốc rồi bang giao với Việt Nam, nhiều người Việt Nam tại quốc nội và hải ngoại nhận định chua chát rằng thế là Mỹ vuốt ve Việt Cộng, dùng Việt cộng đánh Trung Cộng.Việt cộng nay là con cưng của Mỹ, Việt cộng mặc sức yêu sách, chỉ tội cho nhân dân Việt Nam phải sống dưới ách độc tài, tàn bạo của cộng sản ngày càng mạnh lên do v iệc đầu tư của tư bản, và những nhà tranh đấu cho dân quyền, cho tôn giáo, cho miếng đất của mình nay cô thân, cô thế, không biết kêu van, nhờ cậy vào đâu? Chỉ có tư bản mới chống cộng, nay thì tư bản bắt tay với cộng sản rồi, phải làm sao đây? Pháp, Đức chống Mỹ, ngay cả tòa thánh cũng muốn bắt tay với Trung Đông , và theo hùa với Trung Quốc mong lợi hại nọ kia, chẳng ai dư sức tranh đấu cho nhân quyền tại Trung Quốc và Việt Nam, họa may một vài cá nhân thật lòng yêu nhân loại.


Một năm trước đây, Trung Quốc vùng lên tuyên bố biển đông là của họ, bà Clinton họp tại Thái Lan kêu gọi Việt, Miên, Lào Thái. ..hợp tác với Mỹ để giải quyết nhiều vấn đề, trong có vấn đề sông Mékong nay do Trung Cộng kiềm chế và giết chết sông ngòi và đồng bằng nơi này. Bà Clinton cũng không dám đề cập đến vấn đề nhân quyền vì sợ đụng chạm nọ kia.

Ngưòi Âu Mỹ tỏ ra bất bình khi thấy tấm ảnh tướng Loan bắn một tên Việt cộng. Quy định quốc tế là cấm giết tù binh, ngược đãi tù binh nhưng trong trận mậu thân, cộng sản rất mạnh, và trận chiến đang xảy ra quyết liệt chứ không phải như lúc tan giặc, tù binh đem về. Thành thử việc tướng Loan giết Việt cộng là việc giết kẻ thù ở chiên trường khác với việc tù binh bị bắt đem về giam trong trại. Việt Cộng chôn sống nông dân trong CCRD, sát hại hàng chục ngàn người trong tết mậu thân, và việc họ đối xử tàn bạo với sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa không biết được mấy người Âu Mỹ lên tiếng?

Cộng sản rất gian trá.Họ luôn luôn lợi dụng lòng nhân đạo để giết người như việc họ cài lựu đạn, mìn vào thương binh của họ rồi binh sĩ ta vì lòng nhân đạo tới cứu thì bị toi mạng!

Khi Tổng thống Obama gặp Hồ Cẩm Đào thì Obama cũng không đề cập đến nhân quyền và dân quyền cho nên ai cũng nghĩ rằng Mỹ không dám làm phật lòng Trung Quốc.Ở đây, chúng ta có thể hiểu là Obama phải nhượng nhịn, nhẫn nhục, mềm mỏng là tốt, không nên gây sự ngay lúc gặp mặt buổi đầu!

Được thể, Trung Quốc càng lộng hành, nhất là trong hội nghị về địa cầu tại Copenhagen, một số tỏ ra nịnh bợ Trung Quốc, Mấy nước châu Phi chẳng nói làm gì, mấy ống Ấn Độ, Đức mà cũng lên tiếng" chống Mỹ cứu nước"!Nay thì Tổng thống Pháp sang triều kiến chúa tể Trung Hoa chứng tỏ ai cũng sợ kẻ mạnh, bất chấp đạo nghĩa!

Nhưng sau khi ở Trung Quốc về, tổng thống Obama đã có nhiều lời nói và việc làm cương quyết chẳng sợ Trung Cộng phật lòng như việc Mỹ tiếp đức Đạt Lai Lạt Ma, bán vũ khí cho Đài Loan và tuyên bố sẽ cương quyết về tiền tệ và mậu dịch với Trung Quốc. Và sau một thời gian rộng rãi với Việt Nam như cấp học bổng cho du học sinh Việt Nam sang Mỹ, đầu tư khá nhiều vào Việt Nam, tổng thống Obama đã thẳng thắn đề cập vấn đề nhân quyền và dân quyền với Trung Quốc và Việt Nam.

Đài VOA loan tin như sau về TRUNG QUỐC:

Hoa Kỳ chuẩn bị đối thoại nhân quyền với Trung Quốc

Các giới chức của Hoa Kỳ và Trung Quốc sẽ gặp nhau trong tuần này tại Washington để nói chuyện về vấn đề nhân quyền. Thông tín viên VOA David Gollust cho biết các nhà hoạt động nhân quyền không đặt nhiều kỳ vọng vào cuộc đối thoại được mở lại sau hai năm không triệu tập.

Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao   động Michael Posner
Hình: US Mission - P. Proctor

Trợ lý Ngoại trưởng Hoa Kỳ đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động Michael Posner sẽ là trưởng phái đoàn Mỹ tham dự cuộc đối thoại


Các giới chức bộ Ngoại giao Mỹ nói rằng việc mở lại đối thoại có thể được hiểu là quan hệ hai nước đã được ổn định trở lại sau nhiều tháng căng thẳng.

Đứng đầu đoàn Mỹ là ông Michael Posner, Trợ lý Ngoại trưởng đặc trách Dân chủ, Nhân quyền và Lao động. Phía Trung Quốc là ông Trần Húc, Tổng vụ trưởng phụ trách các tổ chức quốc tế của Bộ Ngoại giao.

Lẽ ra hai bên đã gặp hồi tháng Hai nhưng bên Trung Quốc dời lại vì Mỹ bán vũ khí cho Đài Loan và Tổng thống Obama tiếp Đức Đạt Lai Lạt Ma.

Phát ngôn viên bộ Ngoại giao Mỹ P.J. Crowley nói rằng đối thoại không nhằm lên lớp Trung Quốc về các vấn đề nhân quyền nhưng nhằm giúp Trung Quốc hiểu tại sao các vấn đề này lại quan trọng cho Hoa Kỳ. Ông nói tiếp:

“Các vấn đề nhân quyền mà Hoa Kỳ mong thảo luận gồm những chuyện như tự do Internet, tiếp cận thông tin, quyền tài sản trí tuệ. Đó là những vấn đề cơ bản cho cuộc đối thoại này.”

Các tổ chức nhân quyền cho rằng các cuộc đối thoại sẽ không bổ ích nếu cuối cùng hai bên chỉ đồng ý là sẽ gặp nhau lại tại các cuộc đối thoại kế tiếp.

Ông Scott Flipse, Trưởng ban đặc trách châu Á của Ủy ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế, USCIRF, nhận định:

“Lập trường của USCIRF là tự do tôn giáo cần được mang ra bàn trong cuộc đối thoại chiến lược và kinh tế, và cần phải tạo ra một chiến lược để áp dụng nhất quán trên khắp chính quyền Mỹ, để người Trung Quốc đừng hiểu rằng quan tâm của Hoa Kỳ về mặt nhân quyền dù sao cũng không liên quan gì đến tất cả các mặt quyền lợi khác.”

USCIRF, một cơ quan do Quốc hội Hoa Kỳ lập ra, vừa công bố phúc trình nói rằng Trung Quốc tiếp tục vi phạm “có hệ thống và trắng trợn” quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng, vì đã có có một sự “xuống cấp rõ rệt” đối với người Phật giáo Tây Tạng và người Hồi giáo Uighur.

USCIRF còn đề xuất chính phủ Hoa Kỳ nên trừng phạt những người đầu tỉnh Trung Quốc đã vi phạm quyền tự do này.

Bà Sophie Richardson, Trưởng phòng châu Á của Human Rights Watch, nhận xét:

“Một trong những lý do nên tiếp tục đối thoại nhân quyền là vì chính quyền Trung Quốc không thích các cuộc đối thoại như vậy. Họ không ưa chuyện phải ngồi xuống để nói chuyện này mỗi năm một lần hay hai năm một lần. Dù các cuộc đối thoại không mang lại kết quả xây dựng và có ý nghĩa, chỉ riêng ngồi lại với nhau cũng đủ là lý do nên tiếp tục.”

Các cuộc đối thoại cũng là dịp để Trung Quốc tố giác những vi phạm nhân quyền của Hoa Kỳ.

Sau khi Bộ Ngoại giao Mỹ công bố phúc trình nhân quyền thế giới hồi tháng 3, Trung Quốc tố giác Hoa Kỳ làm ngơ trước hiện tượng “leo thang” của những tội ác bạo động, những hành vi tàn bạo của cảnh sát, và hiện tượng chính phủ theo dõi người dân nhân danh chống khủng bố.

http://www1.voanews.com/vietnamese/news/world/us-china-human-rights-5-10-10-93351004.html

Cuộc đối thọai giữa Mỹ và Trung Quốc khó thành tựu vì Trung Quốc sẽ cương quyết đi theo độc tài đảng trị, hơn nữa họ còn muốn làm bá chủ hoàn cầu, cho nên họ không bao giờ đi theo dân chủ và hòa bình. Muốn có tự do dân chủ, nhân dân Trung Hoa phải tranh đấu, và người Mỹ phải cương quyết hơn để bênh vực nhân quyền và quyền lợi Mỹ trên thế giới chứ không phải chỉ nói suống hoặc cúi đầu như thời Clinton, một tổng thống được một số người ngưỡng mộ là một "siêu playboy".


Sau đây là bản tin VOA về nhân quyền tại Việt Nam:

Việt Nam Cập nhật Thứ Hai,

10 tháng 5 2010 RSS Lập trường của Hoa Kỳ nhân Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam
Đánh dấu Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam, Hoa Kỳ đã cho công bố bài xã luận phản ánh quan điểm chính thức của chính phủ Mỹ. Thứ Hai, 10 tháng 5 2010 Hình: AP Chính phủ Việt Nam tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí
Cách nay 16 năm, Quốc hội Hoa Kỳ đã chỉ định ngày 11 tháng 5 là Ngày Nhân Quyền Cho Việt Nam nhằm nhấn mạnh sự ủng hộ của Hoa Kỳ trong việc bảo vệ và phát huy các quyền tự do cơ bản tại Việt Nam.

Một buổi lễ và một diễn đàn thảo luận được tổ chức vào ngày thứ Ba tại trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ để đánh dấu ngày này, với sự tham dự của các thành viên Quốc hội, lãnh đạo lao động, các tổ chức phi chính phủ và đại diện của cộng đồng Việt Nam trên khắp Hoa Kỳ.

Ngày này đánh dấu một trong những giai đoạn quan trọng nhất cho việc bênh vực nhân quyền bên trong Việt Nam.

Bác sĩ Nguyễn Đan Quế Vào ngày 11 tháng 5 năm 1990, bác sĩ Nguyễn Đan Quế và các nhà hoạt động khác phổ biến bản Tuyên ngôn về Phong trào Nhân quyền Bất bạo động tại Việt Nam. Tuyên ngôn kêu gọi một cuộc tranh đấu ôn hòa chống lại đàn áp và kêu gọi chính phủ tôn trọng nhân quyền cơ bản, chấp nhận hệ thống chính trị đa đảng và cho phép bầu cử tự do và công bằng trên cả nước.

Bác sĩ Quế và những người cùng chí hướng đã bị bắt và bị kết tội chống lại nhà nước. Ông bị chính quyền theo dõi chặt chẽ kể từ khi được thả ra khỏi nhà tù vào năm 2005.

Hoa Kỳ và Việt Nam đã thực hiện những bước lớn để bình thường hóa quan hệ và mở rộng trao đổi thương mại, tăng trưởng kinh tế đã mang cải thiện lớn cho cuộc sống hằng ngày của nhiều người Việt. Nhưng thành tích nhân quyền của chính phủ Hà Nội vẫn còn một khoảng cách.

Mặc dù đã có một số tiến bộ để nới rộng quyền tự do tôn giáo, chính phủ tiếp tục đặt ra những hạn chế nghiêm ngặt đối với quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có thành tích bắt giữ và kết tội những ai công khai chỉ trích các chính sách của chính quyền.

Các điểm bất đồng về nhân quyền đã trở thành điểm tranh cãi quan trọng mà nếu không, quan hệ song phương giữa Hoa Kỳ và Việt Nam tiếp tục nảy nở.

Quan tâm của Hoa Kỳ về nhân quyền xuất phát từ ước muốn chân chính, mong Việt Nam tiếp tục ổn định và phồn vinh bền vững. Hoa Kỳ tin rằng nới rộng các quyền và các tự do không những phù hợp với tăng trưởng và ổn định, mà về lâu về dài, còn là điều kiện tiên quyết.http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam/vietnam-human-rights-day-05-10-10-93292519.html

Hoa Kỳ chú trọng đến nhân quyền và dân quyền tại Việt Nam là một vấn đề chánh nghĩa và thực tế. Nếu nước Mỹ cứ giúp tiền bạc và ích lợi cho cộng sản mà bỏ qua nhân quyền và dân quyền nghĩa là Mỹ đã giúp kẻ ác, đi ngược nguyện vọng của nhân dân Việt Nam. Về phía chính quyền Việt Cộng, muốn vệ quốc và kiến quốc, họ phải được nhân dân trong nước và thế giới ủng hộ. Cộng sản phải trả tự do cho các tù nhân chính trị, và trả quyền tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng cho nhân dân, giải tán đảng cộng sản phản quôc hại dân để xây dựng một nền tự do dân chủ thật sự.
Khi họ cươp đất nhân dân và các giáo hội, bán nước cho Trung Quốc thì một ngày không xa quần chúng sẽ vùng lên tiêu diệt họ. Nước Mỹ là một nước yêu dân chủ, không thể ủng hộ một chính thể phản dân chủ như cộng sản Việt Nam và cộng sản Trung Quốc.


***

Việt Nam hiện có hai khuynh hướng. Một khuynh hướng tự do dân chủ và một khuynh hướng độc tài đảng trị. Phe tự do dân chủ gồm những trí thức , văn nghệ sĩ và nhân dân đã và đang ngồi tù, hoặc bị quản thúc. Phe bảo thủ gồm những kẻ thân Trung Quốc, đa số là da93ng viên cầm quyền, luôn theo mệnh lệnh Trung Quốc, sao chép trung thành các đường lối chinh sách của Trung Quốc, muốn Trung Quốc thành mẫu quốc bảo vệ quyền lợi của phe nhóm họ, không quan tâm đến sự tồn vong của quốc gia và dân tộc . Như vậy, họ không quan tâm đến ý kiến của người Mỹ.Nếu họ vẫn vui vẻ vâng vâng dạ dạ thì đó là thái độ lường đảo cốt lừa bịp Mỹ mà hưởng lợi trong khi họ đã bán lương tâm và Việt Nam cho Trung Quốc.

Bên cạnh một số thờ ơ, những ai là người yêu nước? Công việc của họ thập phần nguy nan, một mặt phải chống Việt Cộng bán nước, và một mặt phải chống Trung Cộng xâm lược. Những người này sẽ đuợc Quốc tế và quốc dân ủng hộ.Một trận thư hùng sẽ xảy ra, chúng ta tin dân tộc và chánh nghĩa sẽ thắng.


Sơn Trung

*

No comments: