A prudent attitude toward the current financial/economic crisis
Prof. NGUYEN CAO HACH
As so many people fear that the economy, in general, will fall into a recession which is prolonged and grave; this fear has caused a psychological crisis: The Dow Jones Industrial Average has dropped deeply, at the lowest level in the past 20 years. Total demands for commodities and services have reduced substantially, and total earnings of the banks have dropped greatly.
The statistics of the U.S. economy gave rise to bad signals that the economy may fall to the lowest level compared to any periods in the past 30 years. Such news, along with the pepsimistic news from the stock and credit markets have erased all belief and trust in the government measures to pump monies into the credit banks, which passed the Congress on October 13, 2008.
The Dow Jones just dropped 733 points in a day, almost 8%, as people are afraid that we are falling in an economic recession. No one believes that the commercial banks are capable to push the finance and economy in good order again to secure a long term prosperity. Those who have savings all express a hesitant attitude, losing their traditional optimism for the future as in previous years.
Not only was the Dow Jones, other economic ratio followed the same trend: The Standard & Poor’s 500 lost 9%. In general, those who invested in stock markets lost more than 1 trillion dollars due to the falling of the stock markets. There have been other symptoms of economic downturn as well: total demands for industrial raw materials also dropped rapidly, especially prices of oil and copper.
The losses of stocks’ prices have pushed investors into a more secure sector: government bonds, especially Treasury Bonds. As demands for this kind of investment are rising, the two-year Treasuty Bond has dropped its return to 1.6%.
More unfavorable news have come, especially in the hedge-fund industry. And even Ben Bernanke - Federal Reserve Chairman --, just emphasized that the economy will encounter a difficult period, though the Federal Government successfully guaranrteed 700 billion dollars for the commercial banks’ needs to resolve the credit crisis. He said: "Stabilization of the financial markets is a critical first step, but even if they stabilize as we hope they will, broader economic recovery will not happen right away. Ultimately, the trajectory of economic activity beyond the next few quarters will depend greatly on the extent to which financial and credit markets return to more normal functioning".
Mr. Bernanke insisted that the economy has begun its difficulties before the financial crisis in September 2008, for example, the whole production mechanism had been slowing, exports had been decreasing, real estates’ prices reduced significantly; the consumption power of the people was reducing; the aggregate investment was decreasing; the funds for investment were also dropped..
Mr. Bernanke didn’t say an important point which is interest rate, whether it will drop or not, because it is a critical factor for all investment projects. Right now, there is an attitude which make us anxious: those who are capable to invest will require a higher rate of return to compensate the danger of heavy losses that they experienced in recent days. Whatever rates of return, an unpredictable crisis can erase all investment amounts, reduce the investments to zero. What trend have recent events indicated?
People are afraid that the U.S. economy will hardly avoid a heavy recession period. The first symptom is the peaceful mind in job security has lost, as many workers have lost their jobs in the last few quarters. Incomes of working people have been decreasing as a result of increasing unemployment. This results in difficult selling of consumer goods. Once the capacity to consume of the masses is reduced, it affects the economy.
The U.S. Commerce Department just released a figure of last month’s total consumption which was reduced by 2%, indicating that a recession may be ahead. Consumer spending is traditionally a basic indicator to measure the tendency of the whole economy. The statistics published recently indicated nothing to be optimistic: in the past 3 months, the volumes of car sales reduced by 3.8%. And during the same time, all the consumer products were reduced in sales: electronics, furniture, fashions, foods...
Not only in U.S.A., other countries in Asia and Europe also started a similar path. The price of gasoline which was more than 4.00 dollars/a gallon recently, has rapidly dropped to below $US 3.00, as everybody has strived to reduce gasoline consumption to save money for other necessary items (food, housing etc). Crude oil was over $US 100 just less than two months ago now reduced to below $US 70.00 for a barrel. In the meantime, gasoline consumption is decreasing day after day!.
The credit markets right now are in difficulties, i.e. the commercial banks got difficulties in lending to push the economy’s operations. The production mechanism is stagnant because of weak consumption overall ; therefore, the producers/manufacturers have less demands to get loans from the banks.
Right in the U.S.; 700 billion dollars are available by the government for the credit banking system to push the economy’s operations; but the production activities have not been moving up.
Why? Because the U.S. economy is export-oriented; but other economies which consume most of U.S. products are right now entering their recession. Nothing can be done quickly in such a situation.
Moreover, the U.S. commercial banks are right now also in trouble: 700 billion dollars are available; but production in overall can’t be higher as a result of where and who to sell the higher volumes of production? The purchasing power of U.S. consumers is weak and decreasing at the present.
Let’s consider the case of the two big commercial banks in the U.S.: J. P. Morgan and Wells Fargo. Both the two announced that their consumer operations department has failed to push for more activities as a result of sluggish volume of credit (few investors/producers want to get loans), nothing to do with their willing to loan or not.
The Federal Reserve has summarized the economic activities of each sector of the economy. It also measured the conditions of operation of each branch, and came to a conclusion of the difficulties of each sector. For the entire economy, the picture is as follows: total consumer spending is too weak, manufacturing activity has reduced significantly, capital spending doesn’t increase. Only agriculture is expanding, but -- by itself -- its magnitude is not enough to move forward the whole economy.
The economy is sluggish because of "high level of uncertainty about the economic outlook or concerns over the availability of credit".
In general, the rich component is traditionally in surplus capacity for conspicuous consumptions. Now, they also tend to be cautious shoppers. Suddenly, those luxurious categories as high-end cars, electronics, fashion, jewelry, high class tourism etc see their reduced consumptions and markets. This problem also contributes to the downturn of the economy.
===
KHUYNH HƯỚNG THẬN TRỌNG TRƯỚC TÌNH HÌNH KINH TẾ THOÁI TRÀO? GS NGUYỄN CAO HÁCH Ghi chú của tòa soạn: Kỳ này đáng lẽ tòa soạn đăng tiếp bài “Hiến Pháp Hoa Kỳ” của GS Nguyễn Cao Hách, nhưng vì tình hình kinh tế tài chánh Hoa Kỳ và thế giới biến đổi đột ngột vàsâu xa, nên GS Nguyễn Cao Hách viết bài phân tích về biến cố này cho số KTTT 72, còn bài “Hiến Pháp Hoa Kỳ” (đã viết xong và chuyển cho tòa soạn) sẽ đăng trong KTTT số 73 Tết Nguyên Đán Kỷ Sửu 2009 ra vào tháng 1/2009.
Xin qúy độc giả kiên nhẫn chờ đợi để đọc tiếp loạt bài “Hiến Pháp Hoa Kỳ”, rất quan trọng để trang bị cho anh chị em dân chủ và người dân VN các hiểu biết về quyền tự do và nhân quyền của con người trong thế giới hiện tại, để tranh đấu một cách hiệu quả với bọn người kiểu Nguyễn Thế Thảo (chủ tịch UBND TP Hà Nội), không biết gì (hay biết mà ngoan cố) về quốc tế nhân quyền, đang cai trị VN hiện nay. Cẩn báo
Diễn Đàn Quốc Tế Của Các Phong Trào Dân Chủ VN
vietmarketing2@eol.ca
* * *
Vì quá nhiều người lo sợ là nền kinh tế nói chung sẽ “rơi” vào một cuộc khủng hoảng trầm trọng và kéo dài, nên cuộc lo sợ chung về một tương lai quá mờ ám đã gây nên một khủng hoảng tâm lý: tỷ số kỹ nghệ Dow Jones (Dow Jones Industrial Average) đã sụt mạnh, sụt thấp nhất trong vòng 20 năm qua. Tổng số cầu đối với mọi hàng hóa và dịch vụ đã giảm bớt rất nhiều, và tổng số thu hoạch của các ngân hàng đã sụt rất sâu.
Các số thống kê của kinh tế Mỹ báo hiệu là: toàn thể nền kinh tế Mỹ rất có thể xuống thấp hơn bao giờ hết so với giai đoạn 30 năm vừa qua. Các tin tức bất ổn đó, đi đôi với tin tức bi quan trên thị trường chứng khoán và thị trường tín dụng (credit market) đủ để quét sạch mọi thái độ và tin tưởng lạc quan sau mấy vụ tăng số lượng tín dụng cho các ngân hàng tín dụng ngay ngày 13-10 vừa qua.
Tỷ số Dow vừa mới tụt giốc 733 điểm, tức là gần 8%, vì quá nhiều người lo sợ là Mỹ bắt đầu một giai đoạn kinh tế thoái trào (economic recession). Không ai tin tưởng là các ngân hàng thương mại (commercial banks) có đủ khả năng và thiện chí để đẩy toàn thể nền kinh tế lên một giai đoạn thịnh vượng lâu dài. Người nào có sẵn tiết kiệm (savings) đều tỏ thái độ dè dặt, không tin tưởng lạc quan về tương lai, ảnh hưởng đến tiêu thụ và đầu tư.
Không những tỷ số Dow mà thôi: nhiều tỷ số kinh tế khác cũng biến chuyển theo cùng chiều: tỷ số Standard & Poor’s 500 cũng tụt giốc 9%. Nói tổng quát thì giới đầu tư chứng khoán bị thiệt mất một triệu triệu (số 1 theo sau bởi 12 số không) vì thị trường chứng khoán đã tụt giốc quá mạnh.
Còn nhiều triệu chứng suy bại khác nữa: tổng số cầu đối với các nguyên liệu kỹ nghệ (industrial raw materials) cũng tụt giốc mau chóng, nhất là giá dầu hỏa và kim khí đồng (copper).
Tụt giốc của các chứng khoán (stocks) đã đẩy giới đầu tư (investors) vào khu vực chắc chắn hơn, nhất là trái phiếu kho bạc (Treasury Bond). Vì số cầu tăng quá mau, nhất là Trái Phiếu Kho Bạc hai năm (Two-year Treasury Bond) nên giá đã tăng và số lời đã tụt xuống 1.6%.
Nhiều biến chuyển bất lợi dồn dập, rồi lại nhiều tin đồn đại về nhược điểm của toàn thể hệ thống kinh tài, nhất là trong lãnh vực kỹ nghệ qũy đầu cơ ((hedge-fund industry).
Thế vẫn chưa đủ để gây một bầu không khí hoang mang. Mới đây, chủ tịch Dự Trữ Liên bang (Federal Reserve chairman) Ben Bernanke nhấn mạnh là toàn thể nền kinh tế sẽ gặp một thời kỳ khó khăn mặc dù là chính phủ liên bang (Federal Government) đã giải phóng 700 tỉ ($700 billion, nghiã là số 7 theo sau 11 số không) để các ngân hàng kinh tế có đủ phương tiện tăng hoạt động kinh têá toàn diện.
Ông Bernanke đã nói: “Ổn cố thị trường tài chánh là bước quan trọng đầu tiên, nhưng dù nó có ổn cố như ta hy vọng, không phải vì thế mà kinh tế phục hưng lập tức. Sau chót, đường tiến của hoạt động kinh tế, sau thời kỳ ngắn sắp tới, sẽ tùy thuộc phần lớn vào thị trường tài chánh và tín dụng trở lại mức hoạt động bình thường hơn” (“Stabilization of the financial markets is a critical first step, but even if they stabilize as we hope they will, broader economic recovery will not happen right away. Ultimately, the trajectory of economic activity beyond the next few quarters will depend greatly on the extent to which financial and credit markets return to more normal functioning”.
Ông Bernanke nhấn mạnh rằng nền kinh tế đã bắt đầu thoái hoá ngay trước cuộc khủng hoảng tài chánh trong tháng 9 vừa qua: thí dụ, toàn thể guồng máy sản xuất đã chậm lại; khối xuất cảng đã giảm dần; giá bất động sản đã tụt giốc mau chóng; sức tiêu thụ của toàn dân đã tiệm giảm; khối đầu tư tổng quát xuống giốc; vốn đầu tư cũng xuống..
Ông Bernanke không nói rõ một điểm quan trọng là lãi suất (interest rate) có xuống hay không, vì nó là một điểm đặc biệt trong mọi dự án đầu tư. Hiện nay còn một trạng thái quan trọng hơn nhiều: người ta e rằng toàn thể nền kinh tế Mỹ bắt đầu một giai đoạn khó khăn hơn nữa vì người nào có khả năng đầu tư cũng hy vọng và đòi hỏi một lãi suất quá lớn, số lãi đặc biệt để đền bù vào số lỗ vốn mà ai cũng lo sợ vì kinh nghiệm vừa qua quá sâu cay.
Trước những biến chuyển quá bất lợi nó có thể làm mất hết số vốn đầu tư, thì một lãi suất, dù lớn tới đâu, cũng có thể biến số vốn thành con số không. Biến chuyển gần đây biểu thị chiều hướng nào?
Người ta e rằng toàn thể nền kinh tế Mỹ không sao tránh được một thời suy bại nặng nề. Triệu chứng đầu tiên là rất nhiều người lo sợ vì hiện nay rất nhiều người đã mất việc; lợi tức của những người làm thuê cứ giảm dần vì số người thất nghiệp tăng quá mau, nó khiến các thứ nhật dụng rất khó bán, - và mọi đồ nhật dụng quá ế ẩm sẽ khiến lợi tức của các nhà sản xuất ra chúng giảm; nghiã là khả năng tiêu thụ của đại chúng giảm có thể lôi toàn thể nền kinh tế xuống giốc.
Bộ Thương Mại (Commerce Department) vừa cho biết rằng trong tháng vừa qua số tiêu thụ đại chúng đã giảm 2%, nghiã là ta có thể bắt đầu một giai đoạn suy bại.
Phải chăng ta đang bắt đầu một thời kỳ suy bại? Có phải là quá bi quan hay không nếu ta chờ đợi một giai đoạn xuống giốc còn sâu xa hơn nữa? Các số chi về tiêu thụ (consumer spending) vẫn được coi là căn bản để đo lường hướng tiến của toàn thể nền kinh tế.
Khả năng tiêu thụ của toàn dân cứ giảm dần tức là toàn thể nền kinh tế bắt đầu một thời kỳ suy bại. Vì chi về tiêu thụ (consumer spending) đo lường khả năng kiếm lợi tức của toàn dân, - nghiã là đo lường hướng tiến của toàn thể nền kinh tế. Mà thống kê (statistics) xuất bản tới nay không cho phép lạc quan chút nào. Trong ba tháng vừa qua, số xe hơi bán đã giảm 3.8%, và cùng thời kỳ đó, mọi thứ nhật dụng khác đều giảm bớt: đồ đạc, điện khí (electronics), quần áo, thực phẩm mọi loại.
Không những tại Hoa Kỳ mà thôi: nhiều xứ khác tại Âu và Á Châu cũng bắt đầu một giai đoạn tương tự. Giá xăng đang lên cao (quá 4 dollars một gallon) nay sụt xuống (gần 3 dollars một gallon) vì mọi người cố sức giảm số tiêu thụ để nhường bước cho nhiều thứ chi tiêu khác cần thiết hơn. Dầu thô (crude oil) đang quá 100 dollars một thùng, nay giảm xuống còn dưới 70 dollars một thùng (tuần thứ ba của tháng 10/08), mà tổng số tiêu thụ vẫn cứ giảm dần mãi!
Trong khi đó, thị trường tín dụng vẫn gặp nhiều khó khăn, nghiã là các ngân hàng thương mại không cho vay được để thúc đẩy kinh tế hoạt động, - mà guồng máy sản xuất sẽ không hoạt động thêm được vì khả năng tiêu thụ của toàn dân quá yếu kém.
Ngay tại Hoa Kỳ, chính phủ đầu tư vào hệ thống ngân hàng tới 700 tỉ Mỹ Kim mà toàn thể nền kinh tế vẫn không thấy hoạt động hơn chút nào, nghiã là hoạt động sản xuất vẫn chưa thấy tăng.
Tại sao thế? Vì một phần lớn kinh tế Mỹ hoạt động trong ngành xuất cảng, mà các xứ vẫn tiêu thụ hàng Mỹđang bị trói buộc trong một thời kỳ suy bại.
Vả lại, ngay hệ thống ngân hàng Mỹ cũng đang lúng túng. Nhà nước cấp phát 700 tỉ dollars để ngân hàng thúc đẩy guồng máy sản xuất hoạt động nhiều hơn; nhưng sản xuất nhiều hơn thì bán cho ai?, vì mãi lực của người tiêu thụ hiện quá yếu kém!
Ta hãy xét trường hợp của hai ngân hàng thương mại lớn bậc nhất tại xứ này: J. P. Morgan Chase và Wells Fargo. Cả hai cùng tuyên bố rằng bộ cho vay (consumer operations department) không thể hoạt động thêm vì tùy thuộc vào khối tín dụng (volume of credit) tăng hay giảm, không phải vì ngân hàng muốn cho vay nhiều hay ít.
Qũy Dự Trữ Liên Bang đã tóm tắt mức hoạt động kinh tế từng khu vực trong toàn quốc, đo lường điều kiện hoạt động của mỗi ngành, và đã đo lường rõ ràng điều kiện hoạt động quá khó khăn của mỗi khu vực. Toàn xứ thì tóm tắt như sau: tổng số chi về tiêu thụ (total consumer spending) quá yếu kém. Hoạt động của ngành biến chế (manufacturing activity) giảm sút nhiều, số vốn đầu tư (capital spending) không tăng chút nào; chỉ có canh nông (agriculture) là tăng tiến, nhưng tự nó không đủ sức lôi cuốn toàn thể nền kinh tế.
Sở dĩ toàn thể nền kinh tế trì trệ là vì không mấy ai tin tưởng lạc quan vào tương lai (high level of uncertainty about the economic outlook or concerns over the availability of credit).
Nói chung thì giới giàu có xưa nay vẫn thừa mãi lực trong các tiêu thụ phô trương (conspicuous consumption) nay cũng tự giới hạn trong các dịch vụ mua bán (cautious shoppers). Tự nhiên, các sản phẩm xa xỉ nay ế ẩm, như xe hơn loại sang, các sản phẩm điện tử (electronics), các hàng phô trương (như đồ fashion, jewelry), du lịch xa xỉ v.v.
Ngày nay, các tiêu thụ phô trương đó đều giảm bớt.
Đó cũng là một khiá cạnh đẩy nền kinh tế từ từ xuống giốc./.
No comments:
Post a Comment