THƠ TÌNH CHO HUẾ
Sunday, November 14, 2010 4:53 PM
|
ĐƯỜNG VỀ QUÊ CŨ
Biên-giới nào ngăn, vĩ-tuyến nào chia,
mà Em với ta bỗng phải phân-lìa?
Ôi mảnh đất thân-yêu từ vạn thuở!
Nếu Em biết: mỗi chặng đường cách-trở
mỗi chất sầu, nhét tủi trong tim ta!
mà, giữa chúng mình: biết mấy sân ga,
biết mấy ngọn đèo, khu rừng, dãy núi!
Nếu Em biết: ta đã gầm măt cúi
thuở ra đi, bước nặng nghĩa lưu-đày!
Cố-hương ơi, xa-ngái kể từ nay!
Ta đã rút, từ bắp tim, ống tủy,
cuộn tơ gấm của kiếp tằm nghệ-sĩ
dệt tên Em bằng mộng với bằng hoa.
(Em nghe ai mà nỡ phụ tình ta?)
Mặt có thay son, lưng dù đổi áo,
Em cũng như ta, lòng nào trở-tráo
một sớm mai nỡ nghiến những bàn tay
mà vắt ta, như một múi chanh gầy!
Nếu Em biết: giữa chúng mình khắng-khít,
những dây thép gai cố gài bưng-bít!
Cuối năm xưa, có một kẻ tìm về,
nằm giữa lòng quê mà xót nhớ quê!
Nha-Trang − Đà-Nẵng 1961
THANH-THANH
Văn Nghệ Tiền Phong
số 94, ngày 06-4-1961
Trích từ tập thơ “Với Thượng-Đế”
LÁ THƯ VỀ HUẾ
gửi Hương Thu
Ai bảo em còn nhớ đến anh chi
Mà gửi tặng những “Giòng Dư-Lệ” ấy?
Giữa những vần thơ, anh như đọc thấy
Những ảnh-hình kỷ-niệm thuở xa-xưa
Mà anh mang chôn liệm tự bao giờ.
Em vẫn nói: “anh hiền và cởi-mở”.
Vâng, anh đã đắn-đo từng nhịp thở,
Sống trong tình thương-mến -- ấy phương-châm.
Thế mà rồi những kẻ ác và thâm
Đã bóp chết cuộc đời thơ-mộng đó.
An-Cựu ấm trà, Ngự-Bình mát gió,
Ga Lớn ngọt chè, Cửa Thuận sáng trăng,
Thành-Nội nắng tràn, Bến-Ngự mưa giăng...
Em có nhớ Hội Tao-Đàn xứ Huế:
Những buổi họp sao mà vui đến thế!
Hoàng-Hương-Trang (Gia-Định) đã về chưa?
Và Hoài-Tâm (Chợ Lớn) có in thơ?
Anh có gặp Khang-Lang vùng Phát-Diệm;
Và Hữu-Đỗ thì Ninh-Hòa đáo-nhiệm.
Em có nghe tin-tức của Giang-Tuyền*?
Nhớ vô-cùng: Tuyết-Lộc nụ cười duyên;
Ý phát-biểu Xuân-Lan nhiều mới lạ;
Tính Xuân-Nghị nhộn như tài phóng-họa;
Tuổi xuân ngời sắc liễu áo Xuân-Như;
Màu hoa chiều Ngọc-Ánh tím tâm-tư...
Buồn Muôn Thuở** lòng anh khôn giải nổi:
Đất vốn đỏ nên bụi vào đỏ phổi,
Rừng vốn xanh nên nước ngấm xanh da!
Ôi chiều nay lòng quặn nhớ quê xa,
Cổ đắng nghẹn những “giòng dư-lệ” ấy!
THANH-THANH
Ban Mê Thuột, 1962
Tiểu-Thuyết Tuần-San số đặc-biệt mùa thu * Giang-Tuyền là bút-danh của Tôn Thất Trực. Trực là một trong bộ tứ học-sinh trung-học – Phi, Cơ, Trực, Thăng – rủ nhau đầu-quân mỗi người vào một binh-chủng khác nhau. Thiếu-tá Tôn Thất Trực đã tử-trận tại Đà-Nẵng vào cuối thập-niên 1960. ** “Buồn Muôn Thuở” cũng như “Bụi Mù Trời” là biệt-danh của Ban Mê Thuột tức Buôn Ma Thuột (BMT). Trích tự tập thơ “Với Thượng Đề”
No comments:
Post a Comment