Thursday, August 30, 2012

THƠ ĐINH HÙNG

Çinh hùng
Bài Hát Mùa Thu
Hôm nay có phäi là thu? Mây næm xÜa Çã phiêu du trª vŠ. Cäm vì em bܧc chân Çi, Nܧc nghiêng m¥t ng†c lÜu ly ph§t buÒn. Ai vŠ xa mãi cô thôn, M¶t mình trông khói hoàng hôn nh§ nhà? Ngày em m§i bܧc chân ra, Tuy r¢ng cách m¥t lòng ta chÜa sÀu. Náng trôi vàng chäy vŠ Çâu? Hôm nay m§i th¿c b¡t ÇÀu vào thu. ChiŠu xanh tr¡ng bóng mây xÜa, Mây næm xÜa Çã phiêu du trª vŠ. Rung lòng dܧi bܧc em Çi, Lá vàng låi g®i phân ly mÃt rÒi. Tr©i hÒng chác má em tÜÖi, Nܧc trong chác miŒng em cÜ©i thêm                            xinh.  Em Çi hoài cäm m¶t mình, Hai lòng riêng Ç‹ mÓi tình cô ÇÖn. Hôm nay tܪng mát em buÒn, ñã trông thÃp thoáng ng†n cÒn bóng                   sÜÖng. Lånh lúng chæng gió tha hÜÖng? Em vŠ bên Çó, ai thÜÖng em cùng?        (ñÜ©ng Vào Tình Sº)






 Gửi Người Dưới Mộ


Trời cuối thu rồi - Em ở đâu ?
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu ?
Thu ơi! Đánh thức hồn ma dậy,
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu.

Em mộng về đâu ?
Em mất về đâu ?
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu,
Đấy màu hương khói là màu mắt xưa.

Em đã về chưa ?
Em sắp về chưa ?
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ
Ta nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn.

Em hãy cười lên vang cõi âm,
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm.
Những hồn phiêu bạt bao năm trước,
Nay đã vào chung một chỗ nằm.

Cười lên em!
Khóc lên em!
Đâu trăng tình sử,
Nép áo trần duyên?
Gót sen tố nữ
Xôn xao đêm huyền.
Ta đi, lạc xứ thần tiên,
Hồn trùng dương hiện bóng thuyền U Minh.

Ta gởi bài thơ anh linh,
Hỏi người trong mộ có rùng mình?
Nắm xương khô lạnh còn ân ái ?
Bộ ngực bi thương vẫn rợn tình?

Hỡi hồn tuyết trinh!
Hỡi người tuyết trinh!
Mê em, ta thoát thân hình,
Nhập hồn cây cỏ, đa tình mỗi đêm.

Em có vui thêm?
Em có buồn thêm?
Ngồi bên cửa mộ,
Kể cho ta biết nỗi niềm.

Thần chết cười trong bộ ngực điên,
Ta nghe em thở tiếng ưu phiền.
Nỗi lòng xưa dậy tan Thanh Vắng.
Hơi đất mê người - Trăng hiện lên.

   

No comments: