Nếu Phillip Roesler còn ở Việt Nam...
Hà Giang, thông tín viên RFA
2009-10-27
Truyền thông quốc tế mấy ngày hôm nay xôn xao vì tin ông Phillip Roesler, 36 tuổi, người Đức gốc Việt Nam đã được bổ nhiệm làm Bộ Trưởng Bộ Y Tế của Cộng Hòa Liên Bang Đức.
Ngạc nhiên thú vị
Không riêng tại Bá Linh, thủ đô của nước Đức, mà dư luận nhiều nơi trên thế giới, mấy ngày nay ngạc nhiên về một tin ngòai dự đóan của mọi người, là ông Philipp Roesler, thành viên của Đảng Dân Chủ Tự Do (FDP)- người Đức gốc Việt, hiện đang là bộ trưởng kinh tế, lao động và giao thông tại tiểu bang Niedersachsen, vừa đựơc bổ nhiệm để trờ thành bộ trưởng y tế trong tân nội các của chính phủ Cộng Hòa Liên Bang Đức.
Dù đã từ lâu đựơc xem là một ngôi sao nổi bật, và là niềm kỳ vọng của đảng Dân Chủ Tự Do, chính ông Roesler và ngay cả nội bộ đảng cũng tỏ ra rất ngạc nhiên khi ông được cử làm bộ trưởng y tế liên bang, vì đây là một bộ hiện đang đương đầu với nhiều rất khó khăn.
Giới phân tích cho rằng sở dĩ ông đựơc bổ nhiệm là vì trong suốt thời gian thương thảo rất gắt gao về việc thành lập tân nội các giữa các liên minh, kéo dài hơn 3 tuần lễ, ông Philipp Roesler đã chứng tỏ khả năng của mình bằng cách luôn tỏ ra rất thông minh, thực tế, ôn hòa, có cái nhìn thấu đáo cùng tài ứng khẩu về nhiều đề tái, nhất là về y tế. Ông Roesler còn được cho là người có tài khôi hài, khéo léo xoa dịu được những căng thẳng trong các cuộc thảo luận.
Trong vai trò bộ trưởng y tế. ở tuổi 36, ông Phillip Roesler là người Bộ Trưởng trẻ nhất nước Đức, và là người Bộ trưởng đầu tiên không phải là người gốc Đức, là bộ trưởng đầu tiên người gốc Á Châu, và còn là là ngừơi gốc Việt Nam..
Ông Röesler sinh năm 1973 ở Khánh Hòa, là ông là một đứa trẻ sống ở viện mồ côi, và vào lúc mới có 9 tháng tuổi, đã được cha mẹ nuôi đưa về Đức. Có nguồn tin cũng cho rằng cha mẹ ông đã bị đã bị pháo kích chết và người hàng xóm đã bỏ ông vào viện mồ côi tại Khánh Hòa, Nha Trang.
Niềm kiêu hãnh
Đối với người Việt Nam sống rải rắc khắp nơi trên thế giới, thì câu chuyện “đứa trẻ mồ côi Việt Nam thành ông Bộ Trưởng nước Đức” là một niềm hãnh diện vô biên.
Nhiều diễn đàn điện tử đã đưa tin này với những tựa như: “Niềm hãnh diện chung của người Việt Nam. Nhiều video clips về những cuộc phỏng vấn hay tin tức về ông đã được đưa lên trang mạng You Tube với những tựa bắt đầu với hai chữ “Việt Nam pride” (dịch là niềm kiêu hãnh của Việt Nam).
Từ Đức, tiến sĩ kinh tế Nguyễn Ngọc Hùng, phát biểu:
“Ở tại Đức thì người ta kỳ thị lắm. Một người trẻ, đồng thời là một người không phải là người Đức, mà họ còn đạt được địa vị đó. Những người da trắng khác cũng không đạt được những địa vị như ông Roesler này.
Ngừơi trứơc ông làm chủ tịch đảng Tự Do Dân Chủ tiểu bang đã nói rằng ông Roesler là người suy nghĩ và có lối giải quyết rất nhanh. Và ông luôn luôn tìm được một lối giải quỵết tốt đẹp nhất và nhanh nhất. Ông không bao giờ bí ở trường hợp nào cả.”
Người Việt hải ngọai còn quý mến ông Roesler về việc dù ông tuy đã được nuôi dưỡng như một người Đức từ nhỏ, đã không quên nguồn gốc của mình là một người Việt Nam, và là một nạn nhân chiến tranh.
Cựu đại tá CSVN, ông Bùi Tín, hiện đang sống ở Pháp, kể:
Nếu vẫn còn ở Khánh Hòa, chẳng bao giờ anh trở thành một trí thức được trọng vọng chứ đừng nói là có thể làm Bộ trưởng! Cơ chế Việt Nam từ xưa đến nay chỉ cơ cấu chức Bộ trưởng cho tầng lớp con ông cháu cha.
Ô. Hà Văn Thịnh, Huế
“Khi ông ông Roesler trờ thành một người nổi tiếng ở Cộng Hòa Liên Bang Đức ông có dự định tham dự buổi khai trương tượng đài thuyển nhân ở Hamburg đó. Thì sứ quán VN tại Berlin đã liên hệ với ông, và gần như là hăm dọa và can ngăn thuyết phục ông ấy là không nên đến tham dự buổi khai trương đó, nhưng chính ông đã đến dự, và một tay cầm lá cờ Đức, một tay cầm lá cờ VNCH mà bà con mà bà con thuyền nhân mang theo, và chụp hình chung với bà con.
Ông ta nói là sứ quán VN đã làm những cái chuyện vô duyên là định ép ông không dự khai mạc tượng đài như thế. Rồi còn yêu cầu chính quyền địa phương là bỏ cái chữ ghi ở trên bệ là “thuyền nhân Việt Nam”, thế nhưng mà chính quyền địa phương họ không nghe theo.”
Diễn đàn X-Càfe cũng có nhiều bloggers bình phẩm về sự kiện sứ quán VN không muốn cho ông Roesler tham dự buổi lễ khánh thành tượng đài thuyền nhân tại Hamburg.
Nếu cón ở Việt Nam…
Nhưng dường như xen lẫn trong niềm hãnh diện dân tộc và nỗi vui mừng cho sự thăng tiến của ông Roeler, người ta có một chút ngậm ngùi, và những quan tâm sâu xa hơn.
Và tại Việt Nam, ông Hà Văn Thịnh – thuộc Đại học Khoa học Huế, trong bài có tựa “Nghĩ Về Phillip Roesler” được đăng trên trang mạng BauxiteInfo viết:
“Nếu vẫn còn ở Khánh Hòa, hiện tại của Roesler (tạm đặt tên là Đức) là điều ai cũng biết: Chẳng bao giờ anh trở thành một trí thức được trọng vọng chứ đừng nói là có thể làm Bộ trưởng! Cơ chế Việt Nam từ xưa đến nay chỉ cơ cấu chức Bộ trưởng cho tầng lớp con ông cháu cha.”
Ông Bùi Tín chia xẻ nhận định của Ông Hà Văn Thịnh:
“Tôi nghĩ là nó gợi cho ta rất nhiều suy nghĩ, là chỉ có dưới một chế độ dân chủ, dân chủ thực sự cơ, tài năng mới được biểu lộ ra, và mọi công dân mới được bình đảng, và người ta lựa chọn đúng là những nhân tài tinh hoa nhất của đất nước.
Tôi nghĩ là nếu mà ông Roesler còn ở Việt Nam, thì bây giờ ông ấy còn gay go điêu đứng lắm. Trẻ mồ côi thì khó mà có thể học hành đựơc tấn tới, và dù học hành giỏi đến đâu đi nữa, cũng khó có thể ở vào một chức vụ cao được.”
Ông Hà Văn Thịnh đặt vấn đề:
“Tại sao không thấy lớp trẻ đang giỏi giang hơn và họ phải được trọng dụng hơn? Phải chăng vì nghĩ rằng mình càng ngồi trên cái ghế quyền lực lâu bao nhiêu thì bổng lộc còn nhiều chừng đó, bất kể cộng đồng, dân tộc, tuổi tác, năng lực.
Một trong những nỗi đau lớn nhất của thực trạng cán bộ của ta hiện nay là vô khối người không đủ năng lực, thiển đức, kém tài lại giành được những vị trí thơm thảo để tha hồ thao túng, trục lợi cá nhân.”
Nếu còn ở Việt Nam, thì liệu ông Roesler sẽ có cơ hội làm bộ trưởng không? Tiến Sĩ Nguyễn Ngọc Hùng phát biểu:
“Nếu ông Phillip Roesler ở VN, không những ông không thể trở thành Bộ Trưởng, mà còn bị cấm hành nghề, và bị kết án vi phạm điều luật 88 của bộ luật hình sự là tuyên truyền chống đối nhà nứơc CHXHCNVN bởi vì ông là thành viên của đảng Tự Do Dân Chủ, chứ không phải là thành viên của đảng CSVN.”
Nếu ông Phillip Roesler ở VN, không những ông không thể trở thành Bộ Trưởng, mà còn bị cấm hành nghề, và bị kết án vi phạm điều luật 88 của bộ luật hình sự là tuyên truyền chống đối nhà nứơc CHXHCNVN.
TS Nguyễn Ngọc Hùng
Một người ký tên Nguyễn Quang Lập viết trong diễn đàn X-Càfe:
“Nói thật giá nước ta có vài mươi anh như Philipp Roesler , kẹt lắm thì năm bảy anh cũng được, giữ những vị trí quan trọng thì đất nước mình chắc sẽ khá lên nhiều. Một ông nhà văn nói chơi vui, nói lãnh đạo nước mình không có ai để mình gọi bằng thằng cả, toàn phải gọi bằng anh bằng ông bằng cụ, chán mớ đời.”
Theo ông Hà Văn Thịnh thì sự kiện ông Roesler đựơc làm Bộ Trưởng còn làm nổi bật lên niềm đau xót về nền giáo dục Việt Nam. Cũng trong bài “Nghĩ Về Phillip Roesler”, ông viết:
“Bộ GD-ĐT có cảm thấy buồn không khi con nuôi, nhận tại Khánh Hòa, bỗng chốc, “tự nhiên” trở thành Bộ trưởng của nước Đức lừng danh? Riêng tôi, đau và xót bởi tôi biết chắc rằng trí tuệ người Việt Nam không kém nhưng nghèo và hèn, dốt và nát bởi nền giáo dục này kém cỏi.
Hai không rồi bốn không; những lời có cánh. Vậy mà, đọc chép vẫn hoàn đọc chép. Nói mà không có chế tài thì nói để làm gì?
Tôi thấy thật tội nghiệp cho ngài Bộ trưởng. Khi lên chức vụ đó mà không được quyền thay bất kỳ ai của cơ chế cũ, giàn khung cũ thì làm sao có thể thay đổi? Nếu muốn có một nền giáo dục với hai vạn Tiến sĩ thật thì làm sao có thể khi 33% TS hiện nay chỉ là giấy như chính ông Bành Tiến Long, Thứ trưởng, đã thừa nhận với báo chí?
Thay một cái cũ bằng một cái mới giả tưởng bằng chính những con người kém cỏi cỡ ấy, thiển cận cỡ ấy, bảo thủ đến mức ấy, sợ mất bổng lộc đến chừng ấy? Vô khả thi!”
Sự kiện ông Phillip Roesler, 36 tuổi, một người mồ côi không phải dân bản xứ đã được cử làm Bộ Trưởng Bộ Y Tế của nước Đức đã khiến nhiều trí thức Việt Nam suy nghĩ.
Điều gì đã ngăn cản không cho nước Việt Nam có những người lãnh đạo trẻ như ông Phillip Roesler? Và phải làm gì để tuổi trẻ Việt Nam có thực tài có đựơc cơ hội lãnh đạo đất nước.?
Chúng tôi xin mượn lời phát biểu của Tiến Sĩ Nguyễn Ngọc Hùng thay cho lời kết:
“Sự kiên của ông Roesler tại Đức đã cho biết rằng Việt Nam cần phải thay đổi. Tại vì trong một chế độ độc tài, thì con ngừơi không thể phát triển được như vậy. Ông Roesler ông ấy ở Đức thì ông ấy mới đựơc phát triển như vậy, còn nếu ông ấy ở Việt Nam, thì chắc chắn ông ấy không được như vậy. Cái nguyên nhân của sự chậm phát triển là do độc tài. Độc tài cản trở sự phát triển về mọi mặt.”
Chương trình Câu Chuyện Hàng Tuần đến đây xin tạm kết thúc, Hà Giang hẹn gặp lại quý vị trong chương trình kỳ tới, mong quý vị đón theo dõi.
No comments:
Post a Comment