Clinton ‘phá bĩnh’
Hãng tin Tân Hoa Xã của Trung
Quốc hôm thứ Bảy ngày 14/7 đã đăng bài xã luận chỉ trích
chuyến Á du mới đây của Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton là gây
căng thẳng trên Biển Đông.
Dưới tiêu đề ‘Sự can dự của Mỹ không có
lợi cho ổn định của khu vực châu Á-Thái Bình Dương’, Tân Hoa Xã
cho rằng việc Clinton ‘nhúng mũi’ vào Biển Đông ‘một lần nữa
làm dậy sóng Nam Hải’.‘Bao vây ngoại giao’
Theo Tân Hoa Xã thì chuyến công du của bà Clinton đến một loạt nước láng giềng của Trung Quốc như Afghanistan, Nhật Bản, Mông Cổ, Việt Nam, Lào và Campuchia là ‘chẳng gì khác hơn mà hiển nhiên là bao vây ngoại giao’ đối với Trung Quốc.
Tân Hoa Xã cáo buộc ngoại trưởng Mỹ đã ‘chõ mũi’ vào vấn đề Biển Đông với việc nhiều lần nhấn mạnh lợi ích của Mỹ trên vùng biển này và công khai hậu thuẫn các quốc gia Asean đơn lẻ ‘làm phức tạp thêm tranh chấp’.
"Trong nhiều thập nhiên qua, vấn đề Nam Hải đại thể vẫn yên ổn vì Trung Quốc và các quốc gia có tranh chấp khác đều tìm kiếm giải pháp dựa trên sự đàm phán hữu hảo song phương."
Tân Hoa Xã
“Trong nhiều thập nhiên qua, vấn đề Nam Hải đại thể vẫn yên ổn vì Trung Quốc và các quốc gia có tranh chấp khác đều tìm kiếm giải pháp dựa trên sự đàm phán hữu hảo song phương,” bài xã luận viết.
Tuy nhiên kể từ khi Ngoại trưởng Clinton loan báo rằng Washington có ‘lợi ích quốc gia’ ở Biển Đông và sẽ quay trở lại châu Á thì ‘căng thẳng đã ngầm sục sôi’.
Bài báo đưa ra các dẫn chứng cho việc căng thẳng bùng phát là Philippines ‘đòi chủ quyền ở Hoàng Nham Đảo’, ‘trò hề của Nhật Bản để mua lại Điếu Ngư Đảo’ và ‘Viêṭ Nam thực thi một đạo luật khẳng định chủ quyền đối với các quần đảo Tây Sa và Nam Sa’.
“Nhiều sự việc đã chứng tỏ rằng trên vấn đề Nam Hải đã có những đổi thay to lớn kể từ khi Washington ‘xoay trục’ quân sự và kinh tế về phía châu Á – một chiến lược mà nhiều người cho rằng là nỗ lực của Mỹ nhằm kiềm chế ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực,” bài báo cáo buộc.
‘Hành động một chiều’
Theo phân tích của Tân Hoa Xã thì mặc dù
‘Hoa Kỳ một mặt tuyên bố không đứng về phía ai nhưng mặt khác
họ lại có những hành động một chiều’.
Tân Hoa Xã viện dẫn việc Washington ‘không
những tiến hành tập trận chung với Philippines mà còn bán hai
chiến hạm lớp Hamilton cho nước này’ kể từ khi bùng phát cuộc
đối đầu ở bãi cạn Scarborough hồi tháng Tư để chứng minh cho
lập luận trên.
Một bằng chứng nữa, theo Tân Hoa Xã, là
việc Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ mới đây loan báo thay đổi cán cân
sự hiện diện của hạm đội Mỹ ở Thái Bình Dương và Đại Tây
Dương theo tỷ lệ 5-5 như hiện nay thành 6-4 nghiêng về Thái Bình
Dương cho đến năm 2020.
“Tục ngữ Trung Quốc có câu ‘Cây muốn lặng
mà gió chẳng đừng’. Mặc dù Trung Quốc đã cố gắng kiềm chế
và nhấn mạnh giải quyết tranh chấp bằng con đường ngoại giao
nhưng một số nước vẫn tiếp tục thách thức Trung Quốc mà điều
này chắc chắn có liên quan với việc tái can dự của Washington
vào khu vực,” bài xã luận cáo buộc.
"Washington nên hiểu rằng quay trở lại châu Á bằng cách diễu võ giương oai về quân sự, can thiệp về ngoại giao trong các tranh chấp song phương là sai lầm và thiển cận."
Tân Hoa Xã
Cũng theo Tân Hoa Xã, thì Bắc Kinh ‘hoan
nghênh’ việc chuyển hướng của chính quyền Tổng thống Barack
Obama sang châu Á-Thái Bình Dương ‘miễn là điều này có lợi cho
hòa bình, ổn định và thịnh vượng của khu vực’.
Tuy nhiên, những gì xảy ra hai năm qua đã
cho thấy kết quả ‘rõ ràng là đi ngược lại ổn định khu vực’,
Tân Hoa Xã nhận định.
“Washington nên hiểu rằng quay trở lại châu
Á bằng cách diễu võ giương oai về quân sự, can thiệp về ngoại
giao trong các tranh chấp song phương là sai lầm và thiển cận,”
bài xã luận viết.
“Sai lầm vì nó tạo điều kiện cho đối đầu
thay vì hợp tác mà điều này thì không có lợi cho sự phát
triển của châu Á và cũng đi ngược lại lợi ích lâu dài của
Mỹ.”
Bài xã luận kết luận rằng Mỹ nên làm
việc nhiều hơn để thúc đẩy ‘hợp tác cùng có lợi’ còn hơn là
‘gây rối loạn cho hòa bình và phát triển’ của khu vực châu
Á-Thái Bình Dương.
Bất lực trước sự lộng hành của Trung Quốc
Thanh Quang, phóng viên RFA
2012-07-16
Dù Phương Bắc chứng tỏ không cần che giấu hành động ngày càng gây hấn, xâm chiếm ở Biển Đông – nhất là đối với lãnh hải Việt Nam, nhưng những hành động ấy xem chừng như trở nên ráo riết mạnh mẽ đáng ngại sau khi Quốc Hội Việt Nam thông qua Luật Biển khẳng định chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa và Trường Sa.Và hiện nay, điểm ngày càng rõ nét là hành động của Bắc Kinh có thể nhằm đưa Việt Nam vào cái thế “đụng đầu khó tránh” – nói theo lời blogger Tiến Hồng.
Trong mấy ngày nay, báo chí trong nước mạnh mẽ báo động “Lại thêm một hành vi gây hấn mới của Trung Quốc trên Biển Đông”, hay “Trung Quốc gây hấn, đưa 30 tàu cá đến Trường Sa”, hoặc “Tàu cá hay là đội tiền trạm chiến tranh?”.
Blogger Thu Thuỷ đề cập tới các báo in, báo mạng Việt Nam “trong luồng lẫn ngoài luồng” đều “hết sức bực bội” trước hành động khiêu khích gia tăng của Trung Quốc: Điều cùng lúc 30 chiếc tàu cá tới gọi là “làm nhiệm vụ” và đánh bắt ở vùng Trường Sa của Việt Nam dù chính Bắc Kinh trước đó đơn phương ra lệnh cấm đánh bắt trong thời gian từ tháng 5 tới tháng 8 này để bảo vệ “mùa cá đẻ”.
Tân Hoa Xã và báo chí khác của Trung Quốc gần như đồng loạt đề cập tới “lễ khởi hành rầm rộ” tại cảng Tam Á, đưa một đoàn tàu mà họ mô tả là “hoạt động đánh bắt quy mô nhất kể từ nhiều năm
nay”, có tàu ngư chính hộ tống, xuống xâm phạm ngư trường gần đảo Chữa Thập – mà Trung Quốc gọi là đảo Vĩnh Thử - của Việt Nam thuộc quần đảo Trường Sa.
“lễ khởi hành rầm rộ” tại cảng Tam Á, đưa một đoàn tàu mà họ mô tả là “hoạt động đánh bắt quy mô nhất kể từ nhiều năm nay”, có tàu ngư chính hộ tống, xuống xâm phạm ngư trường gần đảo Chữa Thập – mà Trung Quốc gọi là đảo Vĩnh Thử - của Việt Nam thuộc quần đảo Trường Sa.Được biết trong số 30 chiếc tàu vỏ thép 140 tấn này có một tàu tiếp tế hạng nặng 3.000 tấn lo cung cấp dầu, nước, nhu yếu phẩm kiêm thu mua, chế biến thuỷ sản tại chỗ, trong hành động xâm lấn lãnh hải mà phía Hoa Lục khoe là một chiến dịch đánh bắt với sự tham dự đầy đủ của các tàu ngư chính, các đài thông tin trên bộ, các cơ quan liên hệ để
“kịp thời ứng phó với những tình huống bất ngờ” nhằm bảo vệ việc đánh cá trái phép của họ.
Qua bài “Bảo vệ ngư dân là bảo vệ chủ quyền” đất nước, tác giả Tống Văn Công lưu ý:
Trong tình hình Trung Quốc đơn phương gây hấn trên Biển Đông, ngư dân không chỉ là lực lượng đi đầu hoạt động khai thác thủy sản mà còn có vai trò khẳng định chủ quyền biển đảo…Họ là những dân binh không có vũ khí, chỉ có trái tim nóng hổi dòng máu Việt, dám làm “cột mốc sống” trên lãnh hải thiêng liêng. Do đó, bảo vệ ngư dân có ý nghĩa là bảo vệ chủ quyền quốc gia.
...ngư dân không chỉ là lực lượng đi đầu hoạt động khai thác thủy sản mà còn có vai trò khẳng định chủ quyền biển đảo. Họ là những dân binh không có vũ khí, chỉ có trái tim nóng hổi dòng máu Việt, dám làm “cột mốc sống” trên lãnh hải thiêng liêng. Do đó, bảo vệ ngư dân có ý nghĩa là bảo vệ chủ quyền quốc giaCâu hỏi từng được nêu lên nhưng xem chừng như chưa có câu trả lời rằng ngư dân Việt Nam được bảo vệ ra sao ?
Tống Văn Công
Các lực lượng của Việt Nam, từ cảnh sát biển, biên phòng, hải quân, không quân cho tới các quan chức hữu trách có bảo vệ ngư dân bị phía Trung Quốc tấn công, bắn giết, đánh đập, trấn lột thuỷ sản, bắt cóc đòi tiền chuộc…hay không ?
Báo Sàigòn Tiếp thị trích dẫn lời một ngư dân thuộc huyện Lý Sơn, Quảng Ngãi, cho biết “cứ ra biển cách đất liền mấy chục hải lý là gặp nhan nhản tàu cá Trung Quốc. Hải hùng nhất là cách tàu Trung Quốc đánh cá…hàng chục tàu dàn hàng ngang trên biển, cào tất tần tật cá, tôm, cua cùng các loải hải sản”, cào cả lưới của ngư dân Việt Nam.
Blogger Hồ Cương Quyết, tức André Manras, cho biết:
Tôi đã phỏng vấn rất nhiều người ở đảo Lý Sơn, Bình Châu về những chuyến đi ra biển đầy gian nan của chồng con họ. Có gia đình bây giờ không còn ai chăm sóc và chị vợ phải
vừa làm mẹ vừa làm cha. Ông chồng chết vì Trung Quốc bắn và xác mất luôn không tìm ra. Nhiều gia đình rất đau khổ vì không thể kiếm ăn trên vùng biển Hoàng Sa là vùng biển thuộc chủ quyền của Việt Nam… Tôi nghĩ rằng nếu nhà nước Việt Nam có một người lãnh đạo xứng đáng thì phải hết sức bảo vệ ngư dân. Muốn làm vừa lòng Trung Quốc?
Nhưng, trong khi nhà nước chưa có hành động cụ thể nào chứng tỏ “bảo
vệ ngư dân”, thì người dân yêu nước biểu tình chống Trung Quốc xâm lược
lại bị nhà nước tiếp tục thẳng tay đàn áp. Nếu cách đây chưa lâu, tướng
Nguyễn Chí Vịnh khi đi sứ sang Tàu long trọng cam kết với Trung Nam Hải
rằng “kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam” và “dứt
khoát không để sự việc tái diễn”, thì hồi thứ Sáu ( 13 tháng 7) tuần
rồi, một quan chức khác của Việt Nam, ông Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch Uỷ
ban Nhân dân TP Hà Nội, lưu ý tại kỳ họp bế mạc của Hội đồng Nhân dân TP
Hà Nội cũng về tình trạng “tập trung đông người” kéo về Hà Nội “theo
chỉ đạo của đối tượng xấu”.
...tướng Nguyễn Chí Vịnh khi đi sứ sang Tàu long trọng cam kết với Trung Nam Hải rằng “kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam” và “dứt khoát không để sự việc tái diễn
Blogger Người Buôn Gió phản ứng rằng sự ngang ngược của Trung Quốc
khiến những kẻ trong nước muốn chỉ trích biểu tình phải “nín thinh chờ
cơ hội”, vì sợ “bị lộ bản chất thân Tàu”. Nhưng, vẫn theo Người Buôn
Gió, “một chính khách có tầm cỡ, lão luyện như Nguyễn Thế Thảo…chọn thời
điểm để bộc lộ quan điểm của mình”, “tranh thủ lời phát biểu về các vấn
đề mà các đại biểu quan tâm đề trình bày cái quan tâm của ông ta. Đó là
dân biểu tình, khiếu kiện” tại Hà Nội, mà “trọng tâm của chủ tịch
Nguyễn Thế Thảo là phê phán, chỉ tích biểu tình”, phân tích rằng những
người biểu tình, khiến kiện là bị thế lực thù địch, cơ hội xúi giục, dù
ông ta không nói nguyên nhân nào khiến dân chúng phải biểu tình. Theo
Blogger Người Buôn Gió thì “ Đáng ra nếu đổ cho người dân đi khiếu kiện
là do thế lực thù địch xúi giục như quan điểm suy diễn của ông Thảo, thì
công bằng phải nói những kẻ tạo ra nguyên nhân khiến dân chúng đi biểu
tình, khiếu kiện là thế lực đại thù địch”. Và blogger này nhận xét:
Ở bên kia biên giới chắc chắn có những cái gật gù hài lòng vì một
quan chức lớn nhất thủ đô Việt Nam đã bày tỏ thái độ mở màn như vậy, sau
một tuần im ắng của ngôn luận Việt Nam với các cuộc biểu tình. Lý do
bởi loạt gây hấn của Trung Quốc tại biển Đông và trên bàn hội nghị bộ
trưởng ngoại
giao các nước Đông Nam Á.
...trọng tâm của chủ tịch Nguyễn Thế Thảo là phê phán, chỉ tích biểu tình”, phân tích rằng những người biểu tình, khiến kiện là bị thế lực thù địch, cơ hội xúi giục, dù ông ta không nói nguyên nhân nào khiến dân chúng phải biểu tình.
Khi nêu lên câu hỏi có phải “Ông Nguyễn Thế Thảo bị Trung Quốc lợi dụng !?”, blogger Nguyễn Tường Thuỵ phân tích:
Nói về ý mới, ông Thảo cho rằng, vừa qua, những người nông dân
khiếu kiện về đất đai bị lợi dụng tham gia vào cuộc biểu tình chống
Trung Quốc để gây phức tạp về an ninh – trật tự. Ai xúi giục, lôi kéo họ
đây? Họ biểu tình chống Trung Quốc là trách nhiệm công dân của họ.
Không thể nói những người dân oan không có tình yêu đối với Tổ quốc.
Việc họ bị cướp đất, đi đấu tranh đòi quyền lợi và việc đi biểu tình
chống Trung Quốc là hai chuyện khác nhau. Cảm phục những người nông dân
vừa bị cướp đất, vừa bị đánh mà vẫn không quên trách nhiệm của một con
dân nước Việt. Còn ý cũ, vẫn là những luận điệu mà chính quyền, báo chí
nói ra rả từ hơn một năm nay. Đó là việc gán cho những người biểu tình
bị thế lực thù địch và bọn cơ hội chính trị lợi dụng, lôi kéo, kích
động. Nói thế, ông Thảo đã đứng ở vị trí bề trên mà nhìn xuống dưới, coi
thường những người biểu tình. Ông làm như thể họ là những người không
hiểu biết nên dễ bị lợi dụng, còn ông mới là người kiên định. Nói thế là
ông đã xúc phạm đến họ. Họ không còn là bầy cừu để cho kẻ khác chăn
dắt. Xin hỏi ông, tại sao ông không lợi dụng họ mà lại nhường sân cho
cái thằng vô hình nào đó...Và, khi ông nhận xét về những người biểu tình
như thế, khi ông chủ trương không để dân bị xúi giục tụ tập biểu tình,
ông có nghĩ rằng ông đang bị Trung Quốc nó lợi dụng không?
Blogger Hồ Cương Quyết lên tiếng với lãnh đạo Việt Nam rằng đã đến
lúc họ phải chọn con đường của họ trước cuộc tấn công đang tăng của
Trung Quốc nhắm vào đất nước và các tài nguyên Việt Nam, chống lại nhân
dân và tương lai của dân tộc Việt. Blogger Hồ Cương Quyết cảnh báo rằng
“Tình thế đang ngày càng nghiêm trọng chẳng còn chừa chỗ cho những bào
chữa, cho chỉ những tuyên bố về nguyên tắc, cho những chần chừ tránh né,
cho những cuộc thăm viếng hữu nghị dối trá. Gỡ mặt nạ xuống đi mà chọn
lấy chỗ đứng rõ ràng và tỏ rõ mình là ai”.
Qua bài “Trông người mà ngẫm đến ta”, TS Nguyễn Minh Hoà cũng báo
động về 2 bức tranh tương phản khiến rất có lợi cho Trung Quốc mà rất có
hại cho Việt Nam, qua đó, “nhà cầm quyền Trung Quốc thành công trong
chiến dịch tuyên truyền không chỉ với người bình dân mà cả với giới trí
thức và phần nào thành công trên trường quốc tế” trong khi “có một thực
tế không phủ nhận được là truyền thông về vấn đề Biển Đông của ta rất
yếu ớt”.
Tình thế đang ngày càng nghiêm trọng chẳng còn chừa chỗ cho những bào chữa, cho chỉ những tuyên bố về nguyên tắc, cho những chần chừ tránh né, cho những cuộc thăm viếng hữu nghị dối trá. Gỡ mặt nạ xuống đi mà chọn lấy chỗ đứng rõ ràng và tỏ rõ mình là ai
Blogger Hồ Cương Quyết
Theo TS Nguyễn Minh Hoà thì nếu ai đến Trung Quốc hay có điều kiện
xem báo chí, các chương trình truyền hình, radio của Trung Quốc phát đi
bằng nhiều thứ tiếng khác nhau thì mới thấy Bắc Kinh “đang huy động có
chủ đích toàn bộ sức mạnh của bộ máy truyền thông đại chúng với tần số,
tần suất rất cao, dày đặc, phủ sóng rộng khắp để tuyên trường về chủ
quyền biển đảo của Trung Quốc”. Thậm chí họ đưa vấn đề trên các diễn đàn
quốc tế, đưa vào giáo trình, cho các học giả hàng đầu xuất hiện thường
xuyên trên hệ thống truyền hình để “tung ra các luận điệu, trưng ra các
bằng chứng” gọi là lịch sử rằng Biển Đông là của họ. TS Nguyễn Minh Hoà
báo động:
Họ đã đạt được mục đích. Bằng chứng là hầu hết người Trung Quốc
lục địa và người Trung Quốc hải ngoại đều hiểu rằng những gì Việt Nam,
Philippines đang làm là không “phải đạo”, là “phi nghĩa” và chuẩn bị gây
hấn với Trung Quốc… Nhà cầm quyền Trung Quốc thành công trong chiến
dịch tuyên truyền không chỉ với người bình dân mà cả với giới trí thức
và phần nào thành công trên trường quốc tế.
Thế còn phía Việt Nam thì sao ? Theo TS Nguyễn Minh Hoà thì “Rõ ràng
chúng ta có chính nghĩa, có rất nhiều bằng chứng về lịch sử, địa lý, dân
số và pháp lý về Hoàng Sa, Trường Sa nhưng thử hỏi bao nhiêu người dân
được nghe, được thấy nó trên báo chí và đặc biệt là trên truyền hình”.
TS Nguyễn Minh Hoà nhận xét:
Người dân yêu đất nước, người dân phẫn nộ trước sự lộng hành, lộng
ngôn của Trung Quốc, nhưng tình cảm máu thịt đó không thể chỉ xuất phát
từ trái tim mà cần phải được nuôi dưỡng bằng sự thật chân lý, bằng kiến
thức và sự hiểu biết. Ngay cả các trí thức Việt Nam nếu không được
trang bị những kiến thức như thế rất khó nói trong các hội nghị, hội
thảo quốc tế. Thật tiếc là những thông tin tối cần thiết như thế lại
không được trình bày ngọn ngành hàng đêm trên truyền hình quốc gia (chứ
không phải như là một điểm tin hay một thông báo ngắn gọn). Lẽ nào vì
thời gian phát sóng một giờ quá đắt, lẽ nào các nhà khoa học của chúng
ta không tự tin và không đủ kiến thức?...
Thanh Quang cảm ơn quý vị vừa theo dõi Tạp chí Điểm Blog hôm nay, và mong gặp lại quý vị trong chương trình kỳ tới.
VN vẫn chủ trương đàn áp biểu tình chống TQ
Gia Minh, biên tập viên RFA
2012-07-02
Biểu tình chống Trung Quốc có hành động ngang ngược vi phạm chủ quyền của Việt Nam, cũng như ủng hộ Luật Biển mà Quốc hội thông qua diễn ra tại Hà Nội và Sài Gòn hôm ngày 1 tháng 7.Ngăn chặn
Cảnh sát khu vực, an ninh tại hai nơi Hà Nội và Sài Gòn trong những ngày trước khi diễn ra họat động biểu tình theo như kêu gọi xúât hiện trên mạng đã đến tại gia đình của nhiều biểu tình viên của năm ngóai để nhắc nhở, cảnh báo họ không nên tham gia biểu tình vào ngày 1 tháng 7.
Cô Nguyễn Hòang Vi cho biết việc gia đình bị theo dõi và cô phải rời nhà vài hôm trước để ngày 1 có thể
cùng biểu tình với người khác tại trung tâm Sài Gòn:
Cô Nguyễn Hòang Vi
"Em về nhà mẹ báo mới biết có khỏang chục người canh từ hôm qua đến hôm nay, cả đêm cũng canh. Nhưng em đã ra khỏi nhà từ hôm thứ sáu rồi. Em ở chung với chị Hằng và anh Chí Đức. Hai người đi trước bị bắt nhưng em đi sau nên không bị bắt."
Anh Nguyễn Chí Đức, một biểu tình viên và bản thân là một Đảng Viên Đảng CSVN, trong một lần biểu tình hồi năm ngóai đã bị bắt đưa lên xe búyt và một sĩ quan công an đạp vào mặt, trong dịp này cũng bị cảnh sát khu vực đến gia đình làm việc như anh cho biết:
"Họ dùng công an thành phố Hà Nội, nhưng ở cùng xóm nên biết nhau. Họ mời sáng ‘hôm ấy’ đi uống cà phê nhưng em xác nhận với họ sáng ‘hôm ấy’ không ra Bờ Hồ, và thề danh dự luôn; vì sự thực em không ở Hà Nội mà ở Sài Gòn."
Sách nhỉễu
Dù thực hiện được ý muốn là vào Sài Gòn để rồi cùng một số đồng bào khác ở miền Nam đi tuần hành biểu tình, nhưng rồi anh Nguyễn Chí Đức cuối cùng bị công an ngăn trở họat động của bản thân qua việc bị bắt đi làm việc khi đang đi cùng một biểu tình viên có tiếng khác là bà Bùi thị Minh Hằng.Anh kể lại ngày làm việc 1 tháng 7 với cơ quan chức năng tại Sài Gòn:
"Vào đấy lẽ ra em đi một mình nhưng có chị Bùi Hằng ra đón, và sau đó về ở nhà trọ. Sáng hôm sau 5 giờ sáng hai chị em đi ra ga thì có một nhóm người mặc thường phục khống chế bắt taxi đưa vào một đồn công an.5 giờ sáng hai chị em đi ra ga thì có một nhóm người mặc thường phục khống chế bắt taxi đưa vào một đồn công an. Sau đó họ bắt đưa chị Hằng về lại Vũng Tàu, em cũng muốn đi theo nhưng người ta không cho.Anh Nguyễn Chí Đức
Sau đó họ bắt đưa chị Hằng về lại Vũng Tàu, em cũng muốn đi theo nhưng người ta không cho. Ở lại thì em về nhà trọ để lấy đồ. Công an nói muốn lấy đồ phải lập biên bản tại phòng trọ. Nhưng em không muốn vì một mình ‘đơn thương, độc mã’, trong khi họ đông người; nên phải tránh trường hợp họ dựng ‘bằng chứng’ giả đối với mình.
Em bảo họ phải lên công an phường để làm việc cho đàng hòang. Họ đồng ý đi lên phường. Ở phường họ làm việc chủ yếu về mối quan hệ của em với chị Bùi Hằng.
Lúc đầu họ chưa biết em là ai, nhưng làm việc rõ ràng nên em đưa chứng minh thư ra, và họ biết là Nguyễn Chí Đức. Đối với họ, họ thấy nguy hiểm quá nên tiếp tục câu lưu chứ không cho ra về ngay.
Lúc đầu họ nghĩ xong việc thì cho ra, nhưng không ngờ. Vì cũng có một số anh em khác ở Hà Nội cũng muốn vào chi viện; họ giữ chân đến 3 giờ. Nói chung cũng vui vẻ thôi, chẳng có nạt nộ đàn áp. Nạt nộ đàn áp với em không được vì em rất rắn.
Đến lúc 3 giờ họ yêu cầu em về Hà Nội luôn, nhưng em nói đi đâu là quyền của tôi; còn nếu các anh thấy tôi làm việc gì phi pháp thì có lệnh bắt khẩn cấp. Đó là một, còn nếu muốn tôi hợp tác làm chuyện gì A,B,C… thì phải có giấy triệu tập; còn không phải thả tôi ra.
Họ vận động em phải về Hà Nội ngay, thậm chí họ còn bảo sẽ mua vé tàu cho em về, nhưng em không đồng ý nói đi đâu là quyền của tôi. Sau khi động viên, rồi ‘xa luân chiến’, một người đưa em ra một chỗ nào đó và em ‘tùy nghi di tản’."
Ông Hùynh Công Thuận, một blogger bị an ninh theo dõi chặt nhưng cũng ra đuợc đến gần đòan người biểu tình, nhưng rồi ông đã bị lực lượng chức năng cố thu điện thọai và đưa ông đi làm việc như lời ông kể sau khi làm việc ra:
"Họ bắt tôi đưa vào Phường Bến Thành, mới vừa ra hồi 5 giờ. Tôi đưa xếp tôi đi bằng xe hơi vòng vòng, và khi đến khách sạn New World tôi đậu ở đó, quay kiếng xuống. Có mấy thằng thanh niên nhào vào giựt điện thọai của tôi. Tôi la làng lên.
Lúc đó có công an sắc phục và công an giao thông đến yêu cầu tôi đưa giấy tờ và mời tôi về phường. Vô trong đó chỉ ngồi không chứ không làm gì hết. Hôm nay biểu tình nhiều quá và họ thấy tôi ở ngòai quận nhất nên họ không đồng ý chứ không có gì hết trơn".
Một người xưng tên là Anh Hai Sài Gòn, chứng kiến việc một số nguời bị công an bắt đưa lên xe ngay khi đòan tuần hành xuất phát, cũng như việc ông bị những người mặc thường phục lên tiếng cấm ông chụp hình, quay phim cảnh bắt bớ và biểu tình:
"Khỏang 8:30’ có một chiếc xe 15 chỗ, mang biển số 53LD-0310 chạy tới đậu. Có lực lượng mặc áo vàng, có lực lượng mặc áo xanh, an ninh… tất cả rất đông từ từ tiến lại và vào bắt một ông sư râu dài bạc, và chừng 5-6 thanh niên nữa tống lên xe.
Tôi đứng cách mấy chục mét và đứng trên bậc cao bao cây xanh.
Đứng đó tôi lấy máy bấm sẵn ra định chụp thì có hai ‘thằng’ mặc đồ giống đám bụi đời hỏi tôi ở bên lực lượng nào, tôi nói không lực lượng nào hết và họ nói ‘anh không được chụp hình’." Riêng cô Nguyễn Hòang Vi thì tham gia đuợc cuộc tuần hành tại trung tâm Sài Gòn cho đến khi giải tán; thế nhưng khi lên xe cùng một số bạn bè ra về thì bị công an giao thông chặn xe hai lần và bị đưa về đồn công an làm việc.
Vào lúc 7 giờ khi vừa về đến nhà chừng 10 phút, chúng tôi liên lạc đuợc với cô và cô cho biết:
"Lúc vào họ trấn áp tụi em bằng vũ lực, họ bẻ tay em giựt điện thọai vì có nước ngòai gọi về. Em giật lại và họ xô đẩy hết vào phòng bên trong.
Với hành xử lấy điện thọai của em, khi yêu cầu làm việc em nói phải trả điện thọai và giải thích vì sao đưa tụi em vào phường, chứ không có chuyện em phải trả lời câu hỏi của họ. Lý do em đang đi đường thì bị họ cưỡng chế vào phường, em không có gì phải làm việc với họ cả."
Lúc vào họ trấn áp tụi em bằng vũ lực, họ bẻ tay em giựt điện thọai vì có nước ngòai gọi về.Ngay sau khi có tin một số người tham gia biểu tình bị công an, an ninh bắt và mời đi làm việc, Tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch, lên tiếng về tình hình đó. Ông Phill Robertson, phó giám đốc phụ trách Châu Á của HRW phát biểu:
Cô Nguyễn Hòang Vi
"Hành động của công an, cảnh sát chống lại người biểu tình ở Hà Nội và Sài Gòn hôm 1 tháng 7 một lần nữa cho thấy chính quyền Việt Nam có những phản ứng theo kiểu phản ứng phản xạ có điều kiện là sách nhiễu và ngăn cản bất cứ hình thức phản đối ôn hòa nào, bất kể vì lý do và vấn đề gì.
Thật khôi hài đáng buồn là những người dân ủng hộ chính phủ về chính sách đối với Trung Quốc cũng phải đối mặt với vô số áp lực của công an…"
Bản thân cô Nguyễn Hòang Vi cũng như người xưng danh Hai Sài gòn, và Đảng viên Nguyễn Chí Đức đều tỏ ra rất bức xúc về việc các quyền tự do căn bản của họ như đi lại, hội họp bị các lực lượng công an, cảnh sát, dân quân… vi phạm một cách trắng trợn.
Họ cho biết trong khi làm việc với những cán bộ công an họ đều yêu cầu phải tôn trọng những quyền đó, và họ còn nói sẽ có đơn tố cáo vì đã bắt giữ người một cách vô cớ, không hề có một lý do gì chính đáng cả.
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/haras-beca-ant-chi-pro-07022012083128.html
Không ai có thể bịt miệng cả một dân tộc
(Luis Aragon)
Mặc Lâm, biên tập viên RFA
2012-07-15
Chúa Nhật 15 tháng 7 tuần này không có biểu tình tại Hà Nội như hai Chủ Nhật trước đây. Phải chăng lời tuyên bố của chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Thế Thảo đã làm chùn bước những người từ trước đến nay vẫn thường xuyên tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Quốc?Mặc Lâm có thêm chi tiết về câu hỏi này.
Vấn đề xâm lược của Trung Quốc đối với chủ quyền biển đảo Việt Nam là rõ ràng và không thể tranh cãi. Các hy sinh của người lính của cả hai chế độ cho thấy điều đó. Hoàng Sa năm 1974, Gạc Ma năm 1988 là những bằng chứng không thể chối cãi trước công luận quốc tế về hành động xâm lược giết người của Trung Quốc. Máu đã đổ xuống trên hai vùng đất này và nhân dân Việt Nam với quyết tâm chống xâm lăng không thể không tiếp tục đổ máu nếu Trung Quốc tiếp tục xâm lược Việt Nam cho dù dưới hình thức nào đi nữa.
Sự chống đối rực lửa ấy đã thể hiện qua nhiều cuộc biểu tình chống Trung Quốc mà nhiều nhất là tại Hà Nội vào mỗi Chúa Nhật đã tăng thêm ý thức cảnh giác cho người dân cả nước về mưu toan mới xâm chiếm Biển Đông vì tài nguyên dầu hỏa đã khiến Trung Quốc bất chấp công luận quốc tế. Chỉ sau vài tuần, người biểu tình đã chạm một làn sóng mạnh bạo thậm chí tàn nhẫn của cơ quan an ninh, dân phòng khi đàn áp thẳng tay những công dân yêu nước xuống đường ấy.
Xuống đường, xuống đường….
Phong trào xuống đường biểu tình chống Trung Quốc được một người Việt gốc Pháp tham dự nhiệt tình, đó là ông Andre Menras. Cái tên Việt Nam Hồ Cương Quyết của ông đã được rất nhiều người Việt biết tới trong các đoàn biểu tình tại TP Hồ Chí Minh, ông cho biết tại sao mình đi biểu tình: “Bây giờ tôi đã trở thành một công dân Việt Nam có nghĩa là trách nhiệm và nghĩa vụ của tôi là bảo vệ quốc gia Việt Nam, bảo vệ dân tộc Việt Nam, vì vậy khi một nước khác là Trung Quốc xâm lược Việt Nam thì tôi phải xuống đường lên tiếng tố cáo họ.Bây giờ tôi đã trở thành một công dân Việt Nam có nghĩa là trách nhiệm và nghĩa vụ của tôi là bảo vệ quốc gia Việt Nam, bảo vệ dân tộc Việt Nam, vì vậy khi một nước khác là Trung Quốc xâm lược Việt Nam thì tôi phải xuống đường lên tiếng tố cáo họ.Tuy rất hòa bình nhưng cương quyết và để biểu tỏ tôi sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ chủ quyền của Việt Nam. Hồi xưa tôi đã bị tù, tôi đã chịu khổ cũng vì một số anh chị em sinh viên học sinh trong phong trào hồi xưa chống xâm lược của Mỹ thì bây giờ tôi tiếp tục nắm lá cờ của Việt Nam chống cuộc xâm lược mới có thể nguy hiểm hơn cả hồi xưa là cuộc xâm lược của Trung Quốc.”
Ô. Andre Hồ Cương Quyết
Ban đầu người biểu tình nghĩ rằng nhà nước sợ cơn sóng Hoa Lài nhân cơ hội biểu tình chống Trung Quốc sẽ tràn vào Việt Nam nhưng ngày qua ngày không có dấu hiệu nào của một cuộc cách mạng tương tự như thế có thể xảy ra tại Việt Nam. Tuy nhiên sự đàn áp người biểu tình vẫn không có chiều hướng thuyên giảm, trái lại ngày một tinh vi và táo bạo hơn.
Lời hứa khó hiểu
Người dân trên thế giới nếu nghe được câu chuyện Trung Quốc bị
nhân dân Việt Nam biểu tình chống đối lại có khả năng ra lệnh cho lãnh
đạo Hà Nội cấm người dân đi biểu tình chống mình thì sẽ không ai tin và
cho là chuyện tiếu lâm chính trị.
Vậy mà việc này lại xảy ra trên giấy trắng mực đen khi Thượng tướng
Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Quốc phòng của Việt Nam đã long trọng hứa
với Bắc Kinh là “kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam” và “dứt khoát không để sự việc tái diễn.”
Nếu cấm đoán mà không nêu được lý do chính đáng thì dư luận sẽ nổi
giận và vì vậy chiều 13 tháng 7 mới đây, ông Nguyễn Thế Thảo, chủ tịch
UBND thành phố Hà Nội trong một cuộc họp Hội đồng Nhân dân Thành phố đã
nêu lý do mà ông cho là chính đáng để chính thức ra lệnh cấm các cuộc
biểu tình mà ông gọi là do thế lực thù địch đứng phía sau kích động xúi
giục, ông Thảo nói:
“Gần đây xuất hiện tình trạng tập trung đông người kéo về Hà Nội
khiếu kiện có tổ chức theo sự chỉ đạo của đối tượng xấu lợi dụng tình
hình trên các thế lực thù địch và số cơ hội chính trị đã kích động người
dân, nhất là số người đi khiếu kiện ở các địa phương biểu tình để gây
áp lực với chính quyền phải giải quyết những khiếu nại, yêu sách.
Trước tình hình như vậy đồng thời với việc tăng cường thực hiện
các biện pháp khôi phục phát triển sản xuất kinh doanh giải quyết việc
làm, bảo đảm an sinh xã hội, bảo đảm lợi ích chính đáng của dân, thành
phố sẽ tập trung triển khai đồng bộ các giải pháp tuyên truyền vận động
đấu tranh về chính trị, về tư tưởng, về hành chính pháp luật, để phối
hợp chặt chẽ các lực lượng tại các địa phương, nhằm giữ vững an ninh
chính trị, đảm bảo tuyệt đối an toàn trật tự trên địa bàn thành phố, tạo
môi trường thuận lợi để phát triển kinh tế xã hội và đảm bảo cuộc sống
bình yên của nhân dân.
Thực tế những người biểu tình họ rất trật tự ôn hòa và nếu như có phản động thì công an họ đã tìm ra. Thế mà ông ấy nghĩ ngay đến chỗ phản động, xúi giục thì ông dựa vào đâu để ông ấy nói điều đó?
Thạc sĩ Đào Tiến Thi
Ngoài việc khiếu kiện về đất đai, trong hai tuần vừa qua vào ngày
Chủ Nhật tại trung tâm thành phố đã diễn ra những cuộc tụ tập biểu tình
chống Trung Quốc có những hành động xâm phạm chủ quyền biển đảo của ta,
tuy nhiên đa số những người tham gia là những người khiếu kiện về đất
đai, bị lợi dụng để gây phức tạp về an ninh trật tự.”
Phản ứng trước tuyên bố này là một làn sóng căm phẫn trong cộng đồng
mạng. Có người không ngần ngại cho rằng ông Thảo đang có hành vi bán
nước vì đã tiếp tay bịt miệng người biểu tình không cho họ tỏ rõ ý chí
chống xâm lược. Thạc sĩ Đào Tiến Thi một người có nhiều bài viết mạnh mẽ
chống lại việc này cho biết:
“Tôi là người theo dõi việc này rất nhiều và việc ông Nguyễn Thế
Thảo nói tôi rất bức xúc và cũng đã có nhiều ý kiến phản ứng. Ở đây cái
sai của ông Nguyễn Thế Thảo là tự nhiên kết tội người biểu tình mà không
dựa trên bất cứ điều gì cả. Thực tế những người biểu tình họ rất trật
tự ôn hòa và nếu như có phản động thì công an họ đã tìm ra. Thế mà ông
ấy nghĩ ngay đến chỗ phản động, xúi giục thì ông dựa vào đâu để ông ấy
nói điều đó? Đó là điều tôi thấy rất bất bình.
Việc thứ hai, trước sự xâm phạm rất láo xược của Trung Quốc và đất
nước đang trong tình thế lâm nguy hiểm nghèo như thế này, ông Thảo là
người có trọng trách lớn là chủ tịch thành phố, thủ đô mà ông không lo
gì về việc chống xâm lược. Ông không có một đau xót gì, không có một
giận dữ gì đối với kẻ xâm lược. Ông không đau xót gì trước tình trạng
chủ quyền đất nước bị xâm phạm. Không đau xót gì trước nguy cơ mất nước
ông bỏ qua tất cả mọi chuyện đó thì không thể chấp nhận.”
Vẫn là hòa bình và hợp tác
Ông Nguyễn Thế Thảo xác nhận chủ trương của nhà nước về việc đối
phó với Trung Quốc trong đó mục tiêu chính vẫn là hòa bình và coi trọng
việc hợp tác hữu nghị giữa hai nước, ông nói:
“Chủ trương của đảng và nhà nước ta là cương quyết bảo vệ vững
chắc chủ quyền lãnh thổ đồng thời ra sức gìn giữ môi trường hòa bình ổn
định để xây dựng và phát triển đất nước. Nhà nước ta kiên trì sử dụng
biện pháp hòa bình, sử dụng tổng hợp các biện pháp đấu tranh chính trị,
ngoại giao, pháp lý.
Chúng ta rất coi trọng việc duy trì và thúc đẩy quan hệ hữu nghị
hợp tác với Trung Quốc. Thực hiện nhất quán chủ trương trên và từ tình
hình thực tiễn UBND thành phố yêu cầu các cấp các ngành cần làm tốt hơn
nữa công tác tuyên truyền vận động để người dân hiểu rõ, không bị các
phần tử xấu, cơ hội chính trị xúi giục xuống đường tụ tập biểu tình gây
rối mất trật tự an ninh của thủ đô.”
Thạc sĩ Đào Tiến Thi nhận xét về những lập luận này như sau:
“Chúng tôi có thể thông cảm cho ông là ông có thể không nói được
trong lúc này vì lý do gì đó. Thế nhưng ông không thể nào có thái độ cấm
nhân dân đối với kẻ xâm lược. Ông dựa vào đâu mà dám kết luận chuyện
biểu tình là do phản động xúi giục kích động? Ông lôi ra vài người phản
động thử xem nào? Tôi tin rằng nếu có thì công an họ đã làm.
Phải nói là 11 cuộc biểu tình từ năm ngoái chống Trung Quốc còn
trong năm nay thì đã hai cuộc tại Hà Nội, không có một dấu hiệu nào là
của phản động cả. Nếu có thì công an người ta đã làm và báo chí đã làm
um sùm rồi bởi vì người ta cố tìm và với hệ thống công an lớn như thế
thì không có một ông phản động nào lọt vào cả.
Việc mà ông Thảo và một số người nói tôi nghĩ là để trấn áp biểu
tình nên ông ấy cố nói như thế thôi vì ông ta không thể nào chứng minh
được những gì ông ấy nói.”
Không ai có thể bịt miệng cả một dân tộc
Người dân đã phần nào thấy được sức ép mạnh mẽ của Trung Quốc đè
chặt trên vai của chính quyền Việt Nam. Sức ép ấy có người cho rằng do
kinh tế và quân sự của Việt Nam bị lép vế. Nhưng cũng không ít người cáo
buộc hệ thống cầm quyền sở dĩ im lặng vì đã bị mua chuộc, không chế
bằng nhiều cách trong đó những đồng tiền bất chính nhận từ Trung Quốc
trong các hợp đồng, dự án to lớn và Bắc kinh lấy đó làm bằng chứng, sẵn
sàng dùng vào việc bịt miệng một số người tay trót nhúng chàm khi giao
hảo với Trung Quốc.
Tuy nhiên rất nhiều người không nằm trong hai luồng ý kiến này. Họ
khẳng định rằng cách đối phó với người biểu tình một cách khó hiểu xuất
phát từ tâm thế nô lệ của chính quyền mặc dù ngoài miệng họ luôn luôn
kêu gọi chống ngoại xâm bằng tất cả sức lực của người dân.
Trên tấm bia ghi công liệt sĩ Yên Bái có khắc lại một câu bất hủ của
Luis Aragon viết vào tháng 6-1930 trên Báo Công đoàn Paris về cuộc khởi
nghĩa Yên Bái sau khi Nguyễn Thái Học và các đồng chí trong đó có người
anh hùng Phó Đức Chính bị chém đầu vào ngày 17 tháng 6 năm 1930 như sau:
“Đây là điều nhắc nhở ta rằng
Không thể bịt miệng một dân tộc
Mà người ta không thể khuất phục
Bằng lưỡi kiếm của đao phủ.”
Không thể bịt miệng một dân tộc
Mà người ta không thể khuất phục
Bằng lưỡi kiếm của đao phủ.”
Dư luận so sánh câu văn bất hủ này nếu áp dụng vào trường hợp của ông
Nguyễn Thế Thảo cũng không phải là quá khập khiểng. Mặc dù lý do phản
động xúi dục đã làm cuộc biểu tình hôm Chúa Nhật 15 tháng 7 không thể
xảy ra, nhưng để bịt miệng cả một dân tộc trước họa ngoại xâm từ Trung
Quốc thì chỉ mình ông Thảo chắc chắn là không thể.
Xét cho cùng lưỡi kiếm của đao phủ thực dân có khác gì với miệng lưỡi
của chính quyền khi cố dập tắt tiếng nói bất khuất của người dân nước
mình. Lịch sử đã chứng minh ai đi ngược với nguyện vọng của thời đại sẽ
bị đào thải. Điều này chưa bao giờ sai chỉ có thời gian nhanh hay chậm
mà thôi.
No comments:
Post a Comment