Trên Việt Luận số 2565, ngày 24.6.2011 có bản tin "Trung Quốc doạ tấn công Việt Nam" viết về việc Tàu Cộng hăm dọa Việt Nam sau khi dân Việt phản đối bọn chúng đã ngang ngược lấn chiếm hải phận Việt Nam.
Bọn Tàu Cộng ỷ thế dân đông,
Doạ Việt Nam là sẽ tấn công.
Mở miệng thì hăm he xấc xược,
Ngoác mồm lại dọa nạt cuồng ngông.
Thoát Hoan khiếp vía quên rồi hả,
Hoằng Tháo kinh hồn nhớ rõ không?
Hán, Tống, Nguyên, Minh, Thanh thảm bại,
Chắc Tàu Cộng học sử chưa thông?
ĐÁM CƯỚI ...
Họ hàng hang hốc đến xem rộn ràng
Đáng nhẽ pháo nổ đùng đoàng
Nhưng vì pháo cấm cả làng im re.
Tám giờ có một chiếc xe
Cắm đầy hoa hoét le te đi vào
Trẻ con bu tới ào ào
Đứa thì sờ lốp, đứa vào bóp phanh
Mẹ em la ó thất thanh
Tiên sư bố lũ trẻ ranh quê mùa
Bố em thấy thế nói đùa
Bà lên thành phố mới vừa mấy năm
Trang điểm thuê hết năm trăm
Đang từ đầu ngõ xăm xăm đi vào
Gặp ai cũng toét miệng chào
Thì ra cóc biết đứa nào cô dâu
Chín giờ khách khứa đã bâu
ồn ào náo nhiệt như trâu xổng chuồng
Cô dâu trang điểm trong buồng
Một lũ gái gú dựa tường đứng xem
Mười giờ đã thấy bem bem
Xe nhà chú dể màu kem đi vào
Chú rể đáng mặt anh hào
Cao đúng mét rưỡi đang chào bà con
Chủ hôn đứng dậy lon ton
Quát tháo inh ỏi như còn thanh niên
Hai họ chào hỏi liên miên
Cô dâu chú rể thì đần mặt ra
Mong sao đám cưới qua loa
Để đêm hí hí , thế là xong phim
Bao năm mỏi gối đi tìm
Giờ coi như đã chết chìm cùng nhau
Chủ hôn nói một lúc lâu
Bỗng nhiên Mic tịt ( đầu dây bị chờn)
Chả biết làm cách nào hơn
Chủ hôn ngồi xuống kệ con bà mày
Bây giờ đến đoạn trao tay
Chú rể rút nhẫn mặt mày buồn thiu
Khách khứa thì líu tìu tìu
Đứa bảo hai chỉ, đứa thì một cây
Cô dâu hỏi nhỏ: Vàng tây????
Chú rể quắc mắt : tây thế éo nào!
Nhẫn anh mua ở hàng Đào
Em an tâm nhớn, thôi vào thắp hương
Cả hai đứng trước hương đường
Cô dâu tranh thủ soi gương, vuốt đầu
Chú rể nét mặt âu sầu
Cắm đầu xuống vái rất lâu rồi chuồn
Cô dâu cũng có vẻ buồn
Nắm tay bà mẹ, lệ tuôn ầm ầm
Chú rể đóng cửa đánh rầm
Cô dâu giật thót , đâm đầu vào xe
Đến chiều đám cưới vắng hoe
Cô dâu gọi điện: đã về đến nơi
Bố mẹ thở hắt một hơi
Thế là cục nợ có nơi rước rồi.!
(Vô danh) Hà Nội 10-6 2011
HOAN HÔ CUBA
Lời thơ - Ý Nga
HẤP LỰC
Bao dũng sĩ đã ra đi đau đớn
Nợ nần chi khi chết vì Tự Do?
Tội tình gì phải bảo vệ màu cờ?
Vì tổ quốc! Ai yêu mà chả thế!
CHIM VỀ CỘI
Cùng trở lại từ năm châu, bốn bể,
Mang trong tim cùng một ngọn cờ vàng,
Những bước chân khua háo hức rộn ràng,
Không cộng sản, chúng con về đất Mẹ!
Lời nhạc -
Nhóm Dân Chủ Ca
Bao dũng sĩ đã ra đi
Nợ nần chi khi chết vì Tự Do?
Tội tình chi phải bảo vệ màu cờ?
Vì tổ quốc! Vì tổ quốc!
Ta yêu phải như thế!
Chúng ta cùng trở lại từ năm châu, bốn bể,
Chúng ta cùng mang trong tim một ngọn cờ vàng,
Những bước chân khua vang háo hức rộn ràng,
Không cộng sản, Không cộng sản, chúng con về đất
Mẹ! Vì tổ quốc! Chúng ta cùng trở lại từ năm châu, bốn bể,
Vì tổ quốc! Chúng ta cùng mang trong tim cùng một ngọn cờ vàng,
Vì tổ quốc! Vì tổ quốc! Vì tổ quốc./.
Trái tim thì rộng, tiền già thì...teo
Thôi thì, qua ảnh i-meo Vui trong tơ tưởng... bèo nhèo cũng cam!
Tình yêu có vạn trăm đàng
Đàng nào cũng tới...chổ nằm chung nhau Ở đó hoa cỏ gối đầu
Có suối róc rách, nằm lâu ...ê mình!
Nếu Người không muốn cho con sống, Em hỏi anh về nước Việt quê anh,
Thì tạo làm gì sự sống con?
Không muốn cho con suy-nghĩ rộng,
Thì đừng ban phú trí tinh-khôn!
Con đâu phủ-nhận tài sinh-hóa
Với những quyền-uy hiện-diện
Người! Nhưng những công-trình thô-vụng quá
Đã gây nghi-hoặc khắp trên đời!
Nếu Người theo-dõi và che-chở
Thì chúng cần chi phải nguyện-cầu?
Nếu chẳng ươm vun mầm ghẻ lở
Thì sao thiên-hạ oán-thù nhau?
Muốn gieo trần-giới tình nhân-ái,
Sao để Tình Thương hóa đặc-quyền?
Nếu muốn công-bình và chính-đại
Thì đừng dung-túng ý tư-thiên!
Muốn con hành-lý hai tay nhẹ,
Hãy cấm phu-phen xách vác giùm!
Muốn cứu linh-hồn cùng xác-thể
Sao không phá vỡ những gông-cùm!
Bảo rằng sống tạm là hoàn-tất,
Thì hãy minh-phân: sứ-mạng gì?
Nhắm mắt: lên trời hay xuống đất?
Sao Người không khiến chúng cười đi?
Cho nên con vẫn không tin-tưởng
Bằng một niềm tin tuyệt-đối nào.
Con ngưỡng nhìn lên ngôi tối-thượng,
Chờ xem Thượng-Đế trả lời sao!
THANH-THANH
Văn-Nghệ Tiền-Phong số 153 ngày 7-6-1962
CHÍNH-NGHĨA
Và gật đầu ra vẻ cảm-thông nhanh;
Nhưng anh biết: em không hề chú-trọng
Mà chỉ hiếu-kỳ vớ-vẩn chuyện xung quanh.
Anh hỏi thế này (quá đáng không nao?):
Em nghĩ thế nào về cuộc chiến hư hao
Dai-dẳng nhất và đầy mâu-thuẫn nhất
(Dân-ý ngại-ngần, hùng-chí lao-đao)?
Đừng kể gì năm-vạn-tám vong-thân!
Đừng kể gì trăm-tám tỷ phù-vân!
Sự-thể ra sao? trong ngày qua đắng xót:
Hội-chứng di-lưu về xã-hội, tinh-thần...
Em cảm nghĩ gì khi có kẻ rêu-rao:
"Thiếu Chính-Nghĩa!" Em phản-ứng ra sao?
(Trong lúc An-Ninh, Lợi-Quyền nước Mỹ
Dù ở đâu trên thế-giới cũng gồm bao!)
Mỹ tiêu-trừ Phát-Xít Đức, giúp Tây-Dương!
Mỹ chận đường Quân-Phiệt Nhật, cứu Đông-Phương!
Không để Liên-Xô lấn xâm Tây-Đức!
Và Triều-Tiên cho Hoa-Cộng nới biên-cương!
Lẽ tất-nhiên phải tốn kém phần nào
Để đạt cuối cùng Quyền Lợi Tối-Cao!
Nếu họ phân-trần là "Không Chính-Nghĩa"
Chỉ là vì họ đã lỡ-làng bỏ cuộc binh-đao!
Em hãy chờ xem! Mỹ sẽ lại lu-bù
Can-thiệp mỗi Vùng, yểm-trợ từng Khu:
Trung-Đông, Phi-Châu... có phù, có chống,
Hết "Lạ! Xa!", "Không hiểu rõ quân thù!"
Đấy! Hoa-Kỳ đang chuộc lỗi của ngày qua!
(Cương hay nhu: do chiến-thuật mà ra!)
Thế-Giới Tự-Do phải phục-hồi thể-diện
Để chứng-minh Chính-Nghĩa thuộc về ta!
THANH-THANH
JUST CAUSE
You asked me to tell about my native land,
And you made as if you did all understand;
But, I was aware you gave to it no priority,
Except to amuse yourself with your curiosity.
Would it be too demanding if I asked back
Your opinion on the war that became a crack
As the longest and most controversial conflict
To bedevil and cause people to contradict?
Do not mention the fifty-eight-thousand lost,
One-hundred-and-eighty-billion dollars cost,
And the way it happened in that painful past,
Its social and mental syndrome thence to last.
Just tell me what you feel, think, and react
When they claimed lack of Just Cause a fact
While National Security and Interests' scope
Is asserted to include anywhere on the globe!
Why not to let Europe for the Nazis to take,
And Asia for the Mikado militarists to invade,
And West Germany for the Soviets to fool,
And South Korea for the Red Chinese to rule?
Of course, the States had to pay some prices
To win and gain the biggest and best slices!
Thus, they had recourse to "No Just Cause!"
Only because they came to a defamed pause!
Wait and see! I bet, it will be taking actions
To intervene for and against certain factions.
The Middle East, Africa... the cons and pros:
No more "Far! Strange! Misjudging the foes!"
Now, you have got it: It is remedying things!
Iron fists? velvet gloves? just tactical swings!
The Free World must win to redeem its pride
And justify that the Just Cause is on our side!
THANH-THANH 1992
No comments:
Post a Comment