xuân
vŠ
NguyÍn Bính
NguyÍn Bính
ñã thÃy xuân vŠ v§i gió
Çông,
V§i trên màu má gái chÜa chÒng.
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm,
Ngܧc m¡t nhìn tr©i Çôi m¡t trong.
V§i trên màu má gái chÜa chÒng.
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm,
Ngܧc m¡t nhìn tr©i Çôi m¡t trong.
TØng Çàn con trÈ chåy xun
xoe,
MÜa tånh,tr©i quang, n¡ng m§i hoe.
Lá nõn,ngành non ai tráng båc,
Gió vŠ tØng trÆn, gió bay Çi.
MÜa tånh,tr©i quang, n¡ng m§i hoe.
Lá nõn,ngành non ai tráng båc,
Gió vŠ tØng trÆn, gió bay Çi.
Thong thä nhân gian nghÌ viŒc
ÇÒng
Lúa thì con gái mÜ®t nhÜ nhung.
ñÀy vÜ©n hoa bܪi hoa cam røng,
Ngào ngåt hÜÖng bay bܧm vë vòng,
Trên ÇÜ©ng cát mÎn m¶t Çôi
cô, Lúa thì con gái mÜ®t nhÜ nhung.
ñÀy vÜ©n hoa bܪi hoa cam røng,
Ngào ngåt hÜÖng bay bܧm vë vòng,
Y‰m ÇÕ khæn thâm,trÄy h¶i chùa.
GÆy trúc d¡t bà già tóc båc,
LÀn lÀn tràng håt niŒm 'nam vô'
( Tâm hÒn tôi )

Gái xuân
December31
Em như cô gái hãy còn xuân,
Trong trắng thân chưa lấm bụi trần,
Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở.
Gái xuân giũ lụa trên sông Vân.
Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng.
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng,
Đôi tám xuân đi trên mái tóc.
Đêm xuân cô ngủ có buồn không?
Trong trắng thân chưa lấm bụi trần,
Xuân đến, hoa mơ, hoa mận nở.
Gái xuân giũ lụa trên sông Vân.
Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng.
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng,
Đôi tám xuân đi trên mái tóc.
Đêm xuân cô ngủ có buồn không?

Mưa xuân |
Nguyễn Bính |
Em là con gái trong khung cửi Dệt lụa quanh nǎm với mẹ già Lòng trẻ còn như cây lụa trắng Mẹ già chưa bán chợ làng xa. Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ Mẹ bảo: "Thôn Đoài hát tối nay". Lòng thấy giǎng tơ một mối tình Em ngừng thoi lại giữa tay xinh Hình như hai má em bừng đỏ Có lẽ là em nghĩ đến anh. Bốn bên hàng xóm đã lên đèn Em ngửa bàn tay trước mái hiên Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh Thế nào anh ấy chả sang xem! Em xin phép mẹ, vội vàng đi Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe. Mưa bụi nên em không ướt áo Thôn Đoài cách có một thôi đê. Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm Em mải tìm anh chả thiết xem Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em. Chờ mãi anh sang anh chẳng sang Thế mà hôm nọ hát bên làng Nǎm tao bảy tuyết anh hò hẹn Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng! Mình em lầm lũi trên đường về Có ngắn gì đâu một dải đê! áo mỏng che đầu mưa nặng hạt Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay Hoa xoan đã nát dưới chân giày Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ Mẹ bảo: "Mùa xuân đã cạn ngày". Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày Bao giờ em mới gặp anh đây? Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ Để mẹ em rằng hát tối nay? |

Nhạc xuân |
Nguyễn Bính |
Hôm nay là xuân, mai còn xuân Xuân đã sang đò nhớ cố nhân Người ở bên kia sông cách trở Có về Chiêm Quốc như Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân Phơi phới mưa xa nhớ cố nhân Phận gái ví theo lề ép uổng Đã về Chiêm Quốc như Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân Lǎng lắc đường xa nhớ cố nhân Nay đã vội quên tình nghĩa cũ Mà về Chiêm Quốc như Huyền Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân Một cánh đào rơi nhớ cố nhân Cung nữ như hoa vườn Thượng Uyển Ai về Chiêm Quốc với Trân? Hôm nay là xuân, mai còn xuân Rượu uống say rồi nhớ cố nhân Đã có yêu nhau là đến thế Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân! Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân Ta viết thơ này gửi cố nhân Nǎm mới tháng giêng mồng một tết Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân |
Thơ xuân | |||
Nguyễn Bính | |||
Đây cả mùa xuân đã đến rồi Từng nhà mở cửa đón vui tươi Từng cô em bé so màu áo, Đôi má hồng lên nhí nhảnh cười. Và tựa hoa tươi cánh nở dần Từng hàng thục nữ dậy thì xuân Đường hương thao thức lòng quân tử Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân. Từng gã thư sinh biếng chải đầu Một mình mơ ước chuyện mai sau Lên kinh thi đỗ làm quan Trạng Công chúa cài trâm thả tú cầu. Có những ông già tóc bạc phơ Rượu đào đôi chén bút đề thơ Những bà tóc bạc hiền như phật Sắm sửa hành trang trẩy hội chùa. Pháo nổ đâu đây khói ngợp trời Nhà nhà đoàn tụ dưới hoa tươi Lòng tôi như cánh hoa tiên ấy Một áng thơ đề nét chẳng phai.
|
No comments:
Post a Comment