Quỳnh Hương
Như Hoa Ấu Tím
Quỳnh là một loại xương rồng, tưới bằng nước cất thì tốt hơn, nhưng nuớc thuờng cũng được. Chậu trồng Quỳnh phải có nhiều chỗ thoát nuớc, đất nên có nhiều cát và pelite (mua Catus pot soil cũng đuợc) phân bón thì mua loại có số ở giữa lớn (thí dụ 8-15-4) số đầu chỉ Nitrogen% tốt cho lá, số giữa chỉ Phosphate% tốt cho hoa quả, số cuối chỉ Potash % tốt cho rễ, bón mỗi tuần dùng 1/2 phân lượng hay
mua loại phân hột rắc vào gốc khỏi lo pha chế trong vòng 3-4 tháng tùy theo hiệu không bao giờ bón nhiều quá, tuới Quỳnh thì khi nào thấy khô mới tuới , mùa nắng một tuần một lần , mùa lạnh hai tuần một lần, (còn tùy chỗ đặt
Quỳnh) không bao giờ tuới nhiều quá tuới nhẹ và đều đừng để xáo trộn cát cho đến khi nuớc chảy ra chỗ thoát. Quỳnh trừ phi ở xứ lạnh, không cần Greenhouse, quỳnh nở ban đêm thường cần nhiệt độ khác nhau giữa ngày và đêm ngày nóng đêm lạnh để nở hoa (Việt Nam quỳnh hơi khó nở vì lý do này), tốt nhất ngoài trời hướng đông . Bảo đảm Quỳnh nở hoa và sinh sôi ( bẻ cành cắm xuống) vài năm cho không hết Quỳnh có loại thơm có loại không, có loại hoa không tròn xoe mà hơi hơi bầu dục, nên khi nở giống như nguời con gái đang nhắm mắt, ngửa cổ run rẩy mở cửa lòng đón nụ hôn đầu.
Quỳnh cũng như Lan có nguời cho là tuổi trẻ mà trồng Lan là xui, là bạc mệnh.Tôi trồng Lan, bà cô nguời bạn có họ hàng với ông Nhất Linh và Thế Uyên thì cứ hăm, cậu mà trồng Lan coi chừng bạc mệnh dẫn chứng sách này nọ, đến bây giờ ta vẫn" trơ gan cùng tuế nguyệt" Trồng Quỳnh cũng như ngắm Quỳnh nên ngắm ngoài trời vì suơng khuyacũng như nuớc cất nuôi Quỳnh, vì Quỳnh hương rất nồng nếu đem thuởng thức trong nhà; vì gió mát , vì trăng thanh, ngồi đối diện với Quỳnh với trăng, ánh trăng vằng vặc trong đêm sẽ làm màu trắng của Quỳnh như toát ra ánh sáng kiêu kỳ, rồi một cơn gió đông thoảng qua mang cái huơng ban đầu của Quỳnh đến, mang cái lạnh của màn đêm, một ngụm Cao Luơng, Ngũ gia Bì, Nữ nhi Hồng, Louis XIII hay một ngụm trà xanh
thì tuyệt, nó đem hơi ấm áp vào máu chạy duới da cùng với cơn gió lạnh bên ngoài tạo thành một cảm giác rạo rực, xốn xang. Không gian lắng đọng, từng cánh rồi từng cánh, rạo rực, run rẩy nguời con gái đang khép nép mở cửa lòng, những nhụy hoa như những sợi tơ lòng vuơng vít bên trong đang từ từ mở ra. Rồi
bừng ra khắp không gian, một mùi huơng ngào ngạt, mùi huơng ấy đuợc làm dịu lại bởi cái lanh cái bao la của màn đêm, mùi huơng ấy xuống lồng ngực bị chặn lai bởi hơi ấm của ruợu của trà, đưa lại lên đầu tạo ra cái cảm giác tột đỉnh, hít sâu vào. Cơn gió đẩy mùi huơng hòa tan trong không gian, nhưng rồi mùi huơng lại tràn ngập . Bây giờ thì nguời thiếu phụ đài các đó đang khoe sắc cùng trăng, một vằng vặc lạnh lùng, một dịu dàng kiêu sa, từng cánh hoa như toát ra ánh sáng quyến rũ, như cánh tay nàng Ngọc Tí đem hiến Kinh Kha. Rồi thì đêm tàn (xa xa văng vẳng " Em vâng theo lời mẹ theo chồng về vu quy, huơng trinh nay
còn lai...") men ruợu đã thấm, nguời con gái rã rời, khép lại,ngã ra, chỉ còn vài vệt hồng trên thân. Đó là lần cuối tôi ngắm Quỳnh với chúng bạn, luôn luôn yên lăng khi Quỳnh nở, không bàn bạc ca tụng. Sau này cho hết chỉ còn độc một chậu và chỉ ngắm một mình, có lẽ vì nhiều Quỳnh quá, nhiều nguời xem quá làm cho đôi khi có cảm giác rủ nhau đi xem những cô gái đẹp hiến thân. Chỉ một chậu thôi, mình ta thôi, Quỳnh nở ta vui, Quỳnh héo ta buồn, Quỳnh sắp nở ta chờ . . .
Quỳnh trắng Quỳnh màu Cây giao
Quỳnh Hoa
Đừng vội bừng tỉnh cơn mơ
Trong đêm Quỳnh hoa mới nở
Dương cầm một phím đàn trầm
Phải tình yêu vừa gõ cửả
Nẻo về Bích Câu trong mộng
Vườn xưa ai còn đó không?
Cứ giữ lấy, hạnh phúc dù khoảnh khắc
Rồi sẽ tan biến vào không gian
Rồi hai tay quờ quạng hoang mang
Người sẽ ra đi, và tình sẽ mất
Cứ giữ lấy, một lần trên trái đất
Được thấy hoa phai, và cánh hoa rơi.
ĐÊM XEM QUỲNH NỞ
Ngọn lá quỳnh non, xanh thật xanh
Cây quỳnh đang sung sức, lớn nhanh.
Nơi kẽ lá, một nụ mầu hồng xậm,
Mấy tuần qua, nụ cũng lớn rất nhanh.
Chiều nay nhìn nụ quỳnh biết chắc,
Thế nào đêm nay cũng nở ra,
Một đóa quỳnh hương, thơm ngây ngất.
Ta sẽ pha trà, uống đợi hoa.
Ðêm quỳnh nở, thời gian như ngừng lại,
Từng cánh trắng nhẹ rung, hoa hé mở
Toả hương thơm, ngây ngất cả một trời
Hạnh phúc này, làm sao ta giữ mãi?
Thượng đế ơi! Tác phẩm của Ngài,
Bao loài hoa rất thơm, và rất đẹp,
Quỳnh hương, có mấy loài sánh kịp!
Sao Ngài không cho nở đến sáng mai?
Ðêm đã khuya, đành tạm biệt quỳnh hương,
Ôm gối chăn, khẽ đi vào giấc mộng.
Trong giấc mơ, thấy mình sao hạnh phúc
Tỉnh cơn mơ, ta trăn trở trên giường.
Sáng thức dậy, tách cà phê pha vội,
Nhấp ngụm cà phê đắng, đắng hơn trà!
Nhìn quỳnh hương héo gục không trăn trối.
Còn đâu nữa đẹp, thơm, mới tối qua?
Quỳnh hương, như hạnh phúc đến với ta,
Thật đẹp, thật kiêu sa, hương ngây ngất
Ôi! Hạnh phúc là những gì thường dễ mất,
Như quỳnh hương, ngắn ngủi một kiếp hoa.
Ta thấy mất, vì ta tưởng của ta,
Nhưng tất cả đều thuộc về Thượng đế,
Vì yêu ta, Ngài cho ta hưởng ...tạm,
Như quỳnh hương Ngài cho mượn đêm qua.
ĐÁ CUỘI
Buổi sáng đọc thơ Quỳnh
Lòng nhẹ như mây bay
Hoa khô còn bên gốc
Nhành Giao buồn vươn tay
Quỳnh không còn rung rẩy
Lá vẫn đầy nhựa say
Giữ gìn mầm hoa mới
Hẹn với nhau một ngày
Ấu Tím
No comments:
Post a Comment