Saturday, September 8, 2012

TS. PHAN VĂN SONG * VIỆT CỘNG CẮT ĐẤT CHO TÀU

Cắt đất bán cho Tàu, những người lãnh đạo
Đảng Cộng Sản đã bội ước với Nhân Dân Việt Nam
Tiến Sĩ Phan Văn Song
...

Trong Đại hội 9 (4-2001) hai chữ « Dân Chủ » mới được ghi lần đầu tiên làm một tiêu chí cuả Đảng Cộng Sản Việt Nam, sau khi đảng này ra đời 71 năm và nửa thế kỷ nắém chánh quyền. Việc sửa đổi Hiến Pháp vẫn không xóa bỏ Điều 4 Hiến Pháp cho phép Đảng Cộng Sản được quyền đứng trên tấùt cả và độc quyền toàn trị. Cũng chính từ Điều 4 này đã sinh ra quan liêu, tham nhũng, cho phép các « quan cộng sản » trở thành những triệu phú, trong lúc đại đa số nhân dân phải sống trong đói rách lầm than. Tệ hại hơn nũa Điều 4 HP đã cho phép Lê Khả Phiêu và Bộ Chánh trị của ông ta bán đất đai lãnh hải của ông cha ta cho Trung quốc qua hai « Hiệp định về biên giới trên đất liền Việt Nam -Trung quốc » ký ngày 30-12-1999 nhường cho Trung quốc 789 km vuông, làm cho cửa Aûi Nam quan ngày trước nằm trên biên giới bây giờ hoàn toàn nằm trong đất Trung quốc, và «Hiệp định phân định lãnh hải » ký ngày 25-12-2000 nhường cho Trung quốc đến khoảng mười ngàn cây số vuông biển trong vịnh Bắc Việt . Mục đích của Lê Khả Phiêu là bán đất đểû mua sự ủng hộ của Trung quốc trong việc giành chức Tổng bí thư trong Đại hội 9 vừa qua mà thôi. Bán nhượng cho Trung quốc bao nhiêu trăm cây số vuông đất liền, khoảng chục ngàn cây số vuông lãnh hải, với mục đích dành nhau cái chức Tổng bí thư. Cuối cùng Lê Khả Phiêu
vẫn mất ghế . Bút sa gà chết, khốn nỗi cả Quốc hội « Đảng sai tôi gật » đã lở nhanh tayphê chuẩn rồi, cùng đồng lõa bán nước.
- Nói về Luật học, việc tập đoàn cầm quyền cuả Đảng Cộng Sản khi ký văn kiện bán nước trên, đã bội ước đối với nhân dân Việt Nam. Như vậy, nhàø cầm quyền Cộng Sản mang tội bán nước. Còn đối với lịch sử Việt Nam tập đoàn cầm quyền Cộng Sản đãû phản bội sứ mạng quản lý gìn giữ sự toàøn vẹn lãnh thổ của nước nhà. Nhà cầm quyền Cộng Sản mang tội phản quốc.
- Nói về Đạo lý, khi đã làm người cầm quyền, Nhà Nước Cộng Sản một khi đã lãnh sứ mạng lo cho dân, bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ, mọi việc quan trọng phải thông tin, truyền thông cho dân được biết. Khi âm thầøm thương thuyết ký kết việc bán nhượng trên, nhà cầm qyền Việt Nam đăït để nhân dân Việt Nam trước sự « việc đãû rồi », đó là một sự lường gạt.
Khi ký kết bán nhượng kia, tập đoàn cầm quyền CS đã xoá bỏ một loạt những di tích đấu tranh can trường của dân tộc Việt, trong suốt bốn ngàn năm, đâã bao lần đổ máu đề gìn giữ từng tấc đất cuả biên cương, họ mang tội bất hiếu đối với tổ tiên. Bội ước dối với nhân dân, nhà cầm quyền CS mang tội bất tín. Việc dành nhau những chức vị trong Đảng, làm nhu nhược Đảng, đưa từ thất bại này đến thất bại khác, tập đoàn Cộng Sản lãnh đạo này mang tội bất trung đối với Đảng của họ. Nhưng chúng ta hãy để họ xử lý với nhau. Việc đối xử với những cán bộ đảng viên tuy trung kiên với Đảng, nhưng còn một tấm lòng với đất nước như tướng Trần Độ, như các ông Hoàng Minh Chính, Trần Khuê, bà Nguyễn Thi Thanh Xuân, các ông Nguyễn Thanh Giang, Hà Sĩ Phu, bà Dương Thu Hương… vì đã lên tiếng can gián, đả kích xây dựng nên bị bịt miệng quản thúc quản chế, như vậy là bất nghiã.
Còn đối với những người chống đối không thuộc thành phần Cộng Sản, những người đấu tranh lương tâm cho Dân chủ, cho Tự do tôn giáo, như Giáo Sư Nguyễn Đình Huy, năm nay đã trên 70 tuổi rồi mà còn phải tù chưa biết ngày ra, thầy Thích Huyền Quang tuổi trên 80 vẫn còn bị quản chếä, linh mục Nguyễn Văn Lý, Bác Sĩ Nguyễn Đan Que,á HT Thích Quảng Độ kẻ ngồi tù, người quản thúc,… là bất nhẫn.
Bội ước, phản quốc, bất hiếu, bất tín, bất trung, bất nghĩa, bất nhẫn, tập đoàn cầm quyền Cộng Sản này đã xài hết tất cả những lá bài để tiếp tục cầm quyền. Điều 4 HP của họ có còn bao phép mầu nhiệm để tiếp tục làm tấm lá chắn để chính thức hóa sự lãnh đạo của Đảng?
Đã bắt đầu rồi bao nhiêu tiếng phản đối, đãûbắt đầu rồi bao nhiêu tiếng la thét, đã bắt đầu rồi bao nhiêu bài tố cáo Nhân đân Việt Nam từ nửa thế kỷ nay tuy có đói rách tù đày khó khăn, vẫn nghiến răng chấp nhận, nhưng cái nhục bán nước cho Tầu, kể từ nay sẽ là vết dơ không thể rửa được trên khuôn mặt người Viêt Nam.
Nhân dân Việt Nam còn đợi bao lâu nữa? đâu rồi những anh hùng Điện Biên chống Pháp, đâu rồi những dũng sĩ "chống Mỹ cứu nước", đâu rồi các anh hùng dân quân địa đầu biên giới..? Nhân dân Việt Nam, sau nửa thế kỷ đấu tranh, hy sinh xương máu theo lời dụ dỗ cuả Đảng Cộng Sản, kháng Nhật, chống Tây, đánh Mỹ, cưỡng chiếm miền Nam thống nhứt trong đau khổ, độc lập trong thù hận, đã được hưởng cái gì? hay chỉ thấy ngày hôm nay, không một phát súng, bị anh láng giềng cướp bao nhiêu ngàn dặm vuông đất nước của cha ông để lại.
*Phải vùng đuổi những tên Việt Gian Bán Nước ấy. Phải vùng lên lấy lại chánh quyền, để lập lại Dân Chủ, để lập lại Tự do, để đòi lại mảnh đất giang sơn đã mất.

Kính thưa quốc dân, kính thưa đồng bào, tôi xin đề nghị:
Ở quốc nội hay ở hải ngoại, chúng ta kể từ nay, hãy mang một băng tang chờ một ngày rửa nhục.
Nam Linh Phan Văn Song
  

No comments: