Monday, September 3, 2012

SƠN TRUNG * VIÊT NAM ĐI VỀ ĐÂU?


VIÊT NAM ĐI VỀ ĐÂU?


Trước tình thế hiện nay, nhiều nhà bình luận đã phấn khởi vì người Mỹ đã tỏ ý chí bảo vệ quyền lợi của Mỹ tại Biển Đông. Trừ những người theo Trung Cộng, những ai đứng trên lập truờng và quyền lợi quốc gia, dân tộc, đều nghĩ rằng quyền lợi của Mỹ liên hệ đến quyền lợi các dân tộc ở ven bờ Thái Bình dương và các nước lân cận Trung Quốc. Trong lúc Trung Quốc đòi mở rộng lãnh thổ và biển cả, đe dọa độc lập và thống nhất của Á Châu thì Mỹ mới có khả năng chống lại Trung Quốc xâm lược. Mỹ bảo vệ quyền lợi bằng ngôn từ và hành động chứ không phải chỉ bằng lời nói suông, đó là một sự tiến bộ trong khoảng nửa năm trở lại.

Các nhà bình luận đã lạc quan là phải. Chúng ta thấy phía Việt Nam đã dần dần có những hành động tích cực. Theo thiển kiến, một số đảng viên cộng sản mang dòng máu Trần Ích Tắc, Trần Kiện và Lê Chiêu Thống muốn theo Trung Quốc để giữ quyền lợi cá nhân và phe nhóm họ . Còn đa số nhân dân và đảng viên đã nhận thấy Trung Quốc là mối hiểm họa cho Việt Nam. Khoảng 1900, khi tôi còn ở lại Việt Nam, gặp gỡ một số nhân sĩ Bắc Hà thì thấy họ lo sợ nạn Trung Quốc xâm lược, và tỏ ý mong mỏi Mỹ giúp Việt Nam chống Trung Quốc.

Nhân dân Việt Nam và đảng viên đã và đang thay đổi tư duy vì họ nhận thấy :
+chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa nếu không hoang tưởng thì cũng là phỉnh phờ lường gạt. Cộng sản không tranh đấu cho công bằng xã hội và vô sản. Cộng sản chỉ tôn sùng cá nhân, độc tài và tham nhũng. Cộng sản nay đã hiện rõ là một tổ chức Mafia cướp của, giết người, phản dân, hại nước.
+Cộng sản thực chất là chủ nghĩa thực dân, đế quốc. Liên Xô, Trung Quốc mượn danh quốc tế vô sản để thống trị thế giới. Mỹ đóng quân tại Nhật, Phi Luật Tân, Nam Triều Tiên nhưng không thấy có tham vọng cướp biển, chiếm đất dữ tợn như Trung Quốc. Đồng chí anh em với Trung Quốc thì Bắc Hàn đói, liên minh với Mỹ hay làm "tay sai" Mỹ, Nam Triều Tiên và Đài Loan trở thành những "con rồng Á Châu"! Ông Hồ quảng cáo Trung Quốc là " đồng chí anh em" nhưng nay toàn thể nhân dân Việt Nam đã thấy rõ bộ mặt hiếu chiến man rợ của Trung Quốc, và chủ trương bán nước của Hồ Chí MInh.

Chúng ta hãy nghe câu chuyện giữa vợ chồng tướng Giáp qua tài liệu của Trần Nhu. Ông Giáp nói:

. . . chính cụ Hồ khi họp Bộ Chính Trị vào ngày mùng 7 tháng 9 năm 58 bàn về vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa, cụ nói: "Các đồng chí Trung Quốc đã giúp ta từ đầu đến cuối cuộc kháng chiến chống Pháp thắng lợi là nhờ ở họ. Nay họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, sao có thể từ chối ? Vả lại, mảnh đất hoang dã ấy chẳng có gì ngoài cứt chim..."
- Đồ ngu, tôi muốn ỉa vào mặt nó, nợ thì trả, còn đất đai sông núi tổ tiên ta đổ xương máu ra để bảo vệ, gìn giữ. Không một cá nhân nào, một tập đoàn đảng phái nào có quyền sang nhượng cho nước ngoài.(1)

Trần Nhu, cũng trong tác phẩm trên thuật lời Lê Đức Thọ đã tố ông Hồ bán nước và Trung Quốc xâm lược.
"Cực chẳng đã, chúng ta phải lấy những bức hình của Mao Trạch Đông, treo lên bàn thờ từng nhà mỗi gia VN. Việc này lầm lỗi đầu tiên tại ông HCM! Chứ không phải thằng Thọ này! Chính ông ta rước voi về dầy mả tổ. Việc này từ Đảng đến dân ai cũng biết. Ông Hồ lấy tư tưởng Mao Trạch Đông, làm kim chỉ nam. Ông còn trách gì tôi? Ông có nhớ báo cáo chính trị, do ông Hồ đọc ở chiến khu Việt Bắc năm 1951 không?". . . .

Võ Nguyên Giáp hỏi Lê Đức Thọ:
- Thế ai đã mời cố vấn Tầu sang nước ta chỉ đạo cách mạng Cải Cách ruộng đất?
-Cũng chính ông ta. Chuyện ấy rõ như ban ngày. Không tốn một que diêm cũng rõ. Mặc dù biết việc dâng Hoàng Sa do HCM.
Giáp vẫn hỏi: - Thế việc dâng đảo Trường Sa cho Bắc Kinh, ông Hồ có thuận không?
Thọ cười, rõ ràng y đã trở lại như cũ rồi, độc ác bí mật như quỷ. Hắn nói: - Trước khi Phạm Văn Đồng qua Bắc Kinh dâng những hòn đảo này, có một cuộc họp hẹp. Ông Hồ nói: Trung Quốc giúp chúng ta cuộc kháng chiến chống Pháp chín (9) năm ròng về đủ mọi phương diện. Họ viện trợ cho chúng ta từ cây kim, sợi chỉ, trang bị quân đội ta từ đầu tới chân: mũ Trung Quốc, quần áo Trung Quốc, giầy Trung Quốc,


... Bây giờ kháng chiến thắng lợi, họ muốn một vài hòn đảo nhỏ, lẽ nào ta từ chối. Khi ông Hồ phát biểu như vậy, không có ai phản ứng gì. Tôi nhớ trong đó có Trường Chinh, Phạm Văn Đồng. Và có mặt cả ông trong cuộc họp đó. Ông tắt máy... nghĩa là tán thành rồi còn gì? Đến năm 1963, tôi lại hỏi ông ta về chuyện dâng cho Bắc Kinh những hòn đảo đó.

Ông Hồ bảo: Về phương diện ngoại giao, cũng như trong các địa hạt khác trong đời sống, người ta chỉ có được những gì mình cần bằng cách cho kẻ khác những gì họ muốn. Cái sự nhượng bộ của Phạm Văn Đồng trước kia chứng tỏ sự thiện chí của Đảng tạ Trung Quốc đã viện trợ cho ta hàng tỷ dollars trong cuộc kháng chiến chống Pháp, anh biết đấy. Tôi bảo thẳng vào mặt ông ta có thằng Chính ngồi đó. Trung Quốc họ muốn cả nước VN này, chứ không phải chỉ vài hòn đảo, nên nợ có thể trả, chứ đất không nhượng đất. Việc làm của ông và Đồng là khờ khạo và nguy hiểm.(1)


Nay càng ngày, tinh thần chống Trung Quốc xâm lược đã phát triển. Trong khi sinh viên, trí thức và dân chúng biểu tình chống đế quốc Trung Cộng lấn biển, chiếm đất mặc dù bị công an đánhh đập, những tướng lãnh lão thành như đại tướng Võ Nguyễn Giáp, trung tướng Đồng Sĩ Nguyên , thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã lên tiếng về vụ Bauxite Tây Nguyên, vụ bán rừng. . . mà nội dung đích thực là chống Trung Quốc xâm lược.



Nay thì tinh thần chống giặc phương bắc đã rõ rệt. Các trí thức đã lên tiếng chống Trung Quốc, kêu gọi liên minh với Mỹ. Đây là một điều rất quan trọng vì trước đây những ai dám ca ngợi tư bản, dù là tư bản Anh, Pháp đều bị kết tội là CIA, tay sai thực dân, đế quốc . Đó là một tội có thể bị xử tử, hoặc tù dài hạn. Luật sư Cù Vũ Huy Hà kêu gọi Việt Nam liên minh quân sự với Mỹ vì đó là " mệnh lệnh thời đại" (2). Tiến sĩ Bùi Quang Vơm gửi thư cho Đảng Cộng sản yêu cầu từ bỏ việc làm chư hầu Trung Quốc, bỏ đảng Cộng sản và kinh tế xã hội chủ nghĩa định hướng (3). Bác sĩ Nguyễn Đan Quế cũng hô hào Việt Nam liên kết với Mỹ và xây dựng nền dân chủ (4).

Kinh tế và chính trị tư bản qua mấy thế kỷ vẫn tỏ ra ưu việt hơn là chủ nghĩa cộng sản, cho dù nay tại Trung Quốc, Việt Nam ngày nay người ta đã chôn Marx và Mao những vẫn giữ màu cờ máu và chính sách chuyên chế phi dân chủ. Điều này thì chính Triệu Tử Dương và tướng Lưu Á Châu đã lên tiếng đòi hỏi Trung Quốc phải theo kinh tế và chính trị Mỹ nếu muốn tồn tại (5).

Sau bao năm buôn bán với Mỹ có lời, cùng với những lời phỉnh nịnh "giết người" của bọn học giả nông cạn hay thâm hiểm, Trung Cộng sinh ra kiêu căng, muốn hất chân Mỹ, cướp đoạt toàn thế giới.Tuy nhiên cũng có những học giả sáng suốt hơn, họ cảnh cáo tính tự kiêu của nhân dân, quân đội và chính phủ Trung Quốc . Người Trung Quốc vẫn chưa hiểu bài bài học lịch sử của Nhật, Đức, Ý trong thế chiến thứ hai. Tự kiêu trong hoàn cảnh này là tự sát.
"Trung Quốc đang hiểu sai thế giới, và quan trọng hơn là hiểu sai chính mình. Việc hiểu sai này có lý do từ thái độ hết sức kiêu ngạo của Trung Quốc ngày nay. Thói kiêu ngạo này có gốc rễ trong nhận thức của chúng ta về mình, rằng chúng ta là 'có một không hai' sau 30 năm khai phóng, phát triển mạnh mẽ. Một cách vô thức, người Trung Quốc chúng ta đã biến sự tự tin vào tăng trưởng kinh tế thành sự tự lừa dối mù quáng."
Ông Diệp cũng chỉ ra rằng "Sự trỗi dậy của Trung Quốc chẳng phải là điều gì độc đáo trong lịch sử thế giới. Nhưng dù ít có bằng chứng về sự có một không hai, người Trung Quốc chúng ta đã tạo ra nó, và đó là 'sự kiêu ngạo có một không hai', rằng không nước nào trên thế giới sánh bằng."(6)
Ôi! Trung Cộng cũng như Việt Cộng đã mang chung một bệnh kiêu căng, hợm hỉnh , nào là "bách chiến bách thắng", " đỉnh cao trí tuệ", " lãnh tụ anh minh", "đảng cộng sản quang vinh"!Nghe mà khiếp! Cái bệnh kiêu căng vốn có từ Marx khi ông chỉ trích tất cả tư tưởng trước ông, và vỗ ngực cho rằng tư tưởng của ông là tiến bộ nhất, khoa học nhất. Nay thì chính Đặng Tiểu Bình dẹp lý thuyết kinh tế của Marx và nhân dân Nga, Đông Âu đã kéo sập tượng Lenin và Stalin và giải tán đảng cộng sản.


Về phía chính quyền cộng sản Việt Nam trong vòng nửa năm lại đây đã có những dấu hiệu tích cực. Một đôi khi quan chức Việt Nam lên tiếng bảo vệ chủ quyền mà trước đây một năm thì hoàn toàn cúi mặt làm thinh.Việt Nam đã bỏ tiền mua vũ khí, phi cơ, tàu thủy, tàu lặn Nga và các viên chức cao cấp chạy đôn chạy đáo qua Mỹ, Pháp, Nga, Ấn và các nước Đông Nam Á để cầu viện, để liên minh.

Bên ngoài, chúng ta cũng có những thuận lợi khác. Những cuộc duyệt binh của Mỹ tại Thái Bình dương là một răn đe Trung Cộng. Người ta lạc quan vì Việt Nam và các nước khác trước đây tỏ vẻ im lặng hoặc sợ hãi Trung Quốc nay cũng đã bắt đầu nói " không" với Trung Quốc sau khi ngoại trưởng và bộ trưởng Quốc phòng Mỹ lên tiếng phản đối những lời tuyên bố xấc xược của Trung Quốc, coi biển đông cũng như Đài Loan, Tây Tạng là nhà của họ.

Trong tháng 8, Việt Nam đã để cho tàu hải quân Mỹ đi qua Trường Sa, Hoàng Sa và ghé bến Đà nẵng.Trong vụ này, Trung Quốc cho là Việt Mỹ tập trận thì Việt Nam và Hoa Kỳ phủ nhận (7).
Dù chỉ là huấn luyện sơ sài thì cũng là một tiến bộ. Rồng đến nhà tôm thì hân hạnh cho tôm. Hơn nữa trong lúc nguy nan, có người dang tay cứu vớt thì cũng là một đại hạnh cho dù ai biết ngày sau ra sao! Nhưng trong cuộc cờ, không trận nào giống trận nào. Bản thân cuộc cờ kim cổ là biến hóa vô thường.

Trong hội nghị Asean, Việt Nam đã kêu gọi giải quyết biển Đông bằng đa phương và bằng hòa bình như vậy là trái với chủ trương của Trung Cộng. Trong khi Cù Huy Hà Vũ kêu gọi hợp tác với Mỹ thì bên cạnh ông ta thấy tấm hình của Lê Đức Anh. Và nay, Nguyễn Chí Vịnh, một người được coi là theo Trung Quốc được cử ra nói chuyện với thứ trưởng quốc phòng Mỹ. Nhiều nhà bình luận cho đó là phe chống Trung Cộng đã thành công, và nay những tay thân Trung Quốc như Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Vịnh đã thay đổi lập trường, và phe chống Trung Cộng muốn dùng hình ảnh Lê Đức Anh và Nguyễn Chí Vịnh để gửi một thông điệp cho Trung Quốc rằng phe Trung Cộng đã tan rã, Trung Cộng đừng mong chờ ở những người này!

Nếu quả thật những người cộng sản thân Trung Quốc đã thay đổi lập trường thì đó là một điều tốt.
Tuy nhiên hoàn cảnh Việt Nam và tâm hồn của một số người Việt Nam e đa gian, đa trá. Có thể họ đã nhận thấy sai lầm của họ. Có thể họ đành tạm khuất phục nhưng tâm hồn họ vẫn là tâm hồn của Việt gian bán nước Trần Ích Tắc.

Ngay cả chính quyền Việt Nam hiện nay vẫn là một nghi vấn ghê gớm. Họ thành thật liên minh với Mỹ hay họ chơi trò đu dây, lường gạt nhân dân trong nước và thế giới? Hình như phe thân Trung Cộng thắng hoặc họ bắt cá hai tay, chờ đợi phe nào thắng thì sẽ trở cờ?

Trước đây họ trước khi đi Mỹ hay sau khi đi Nga về, họ đều phải sang quỳ lạy năn nỉ ỉ ôi với Trung Quốc? Nay cũng vậy. Sau khi họp với thứ trưởng Quốc Phòng Mỹ, ngày 22 tháng 8-2010, Nguyễn Chí Vịnh lại sang Trung Quốc tuyên bố chính sách ba không đó là Việt Nam không tham gia các liên minh quân sự, không là đồng minh quân sự của bất kỳ quốc gia nào và không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự tại Việt Nam (8). Và Việt Cộng họ vẫn tính chuyện bán biển, cho thuê dài hạn biển Việt Nam (9) cho Trung Quốc? Tại sao nay họ vẫn muối mặt cầu cạnh, thần phục Trung Quốc trong màn " Ngàn năm Thăng Long"? Phải chăng ai mua cũng bán, miễn là được nhiều tiền bỏ túi để rồi sau này chạy qua Tàu hoặc Thụy Sĩ, Ba Lan?

Phải chăng phe chống Trung Quốc bị đè xuống đất đen cho nên một số đảng viên đã bị mất chức? Người ta đã làm khó dễ trước cái chết của tướng Trần Độ thì nay người ta vẫn cư xử như thế đó với cái chết sắp đến của đại tướng Võ Nguyên Giáp! Nếu cuộc diện bình thường thì cần gì hai tướng Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh phải kêu gọi làm quốc tang cho tướng Giáp ? Mặc dù Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng đến thăm Võ Nguyên Giáp, nhưng ông Giáp chưa chết, người ta đã có dự định thu hồi căn nhà của Đại tướng Võ Nguyên Giáp (10)! Phải chăng phe Trung Quốc thắng thế cho nên họ đưa Nguyễn Chí Vịnh ra mặt nói chuyện với Mỹ để phá mối liên minh Việt Mỹ? Nắm quốc phòng là nắm toàn bộ lực lượng quốc gia dù Nguyễn Chí Vịnh chỉ là thứ trưởng. Ông ta nắm tổng cục 2, lộ mặt tay sai Trung Quốc đáng lẽ bị trừng trị nhưng đưọc Nông Đức Mạnh, Lê Đức Anh bao che nay uy quyền có phần lấn lướt bộ trưởng Phùng Quang Thanh. Trước Đại hội XI, Nông Đức Mạnh sẽ điều quân triệt hạ phe chống Trung Quốc, hoặc sẽ cầu cứu Trung Quốc để Trung Quốc lấy cớ đưa binh qua Việt Nam? Cháy nhà ra mặt chuột. Một thời gian nữa thì ta sẽ rõ đám này gian ngay trung nịnh như thế nào.

Thái độ của nhân dân và đảng viên cộng sản sẽ còn biến chuyển theo tình hình. Nếu phe thân Trung Quốc mạnh thì họ chơi trò đu dây, bán dần dần cả nước cho Trung Quốc và tiêu diệt dần dần hay tiêu diệt lập tức phe chống Trung Quốc bằng đảo chính hay do quân Trung Quốc xâm lăng Việt Nam để triệt tiêu phe chống Trung Quốc và dựng nên một chính phủ bù nhìn mà đứng đầu có thể là Nông Đức Mạnh, Nguyễn Chí Vịnh, Tô Huy Rứa hay một phe hoàn toàn mới đã được nuôi dưỡng, huấn luyện trong lòng Trung Quốc như Hồ Chí Minh, Hoàng Văn Hoan.


Có nhiều ý kiến về mối liên hệ Mỹ, Việt Hoa. Trước tiên là ý kiến hòa bình. Cựu ngoại trưởng Kissinger nói rằng "Mỹ và Trung Quốc sẽ không rơi vào một cục diện đối lập với nhau, cho nên tôi không tin vào giả thiết cho rằng Trung Quốc sẽ như Liên Xô cũ hồi thời kỳ chiến tranh lạnh. Đây hoàn toàn là hai chuyện khác nhau " (11).

Trong bản tin VOA ngày 5-8-2010, Phó Giáo sư Peter Dutton, làm việc với Viện Nghiên cứu Biển Trung Hoa thuộc Trường Chiến tranh Hải quân Hoa Kỳ cho rằng "Căng thẳng ở biển Đông khó leo thang thành xung đột" (12).

Ngày 3-4-2010, tiến sĩ Ralf Emmers thuộc Trường Quan hệ Quốc tế thuộc Đại học Công nghệ Nanyang (Singapore), trả lời đài VOA cũng cho rằng "Biển Đông khó trở thành một điểm xung đột lớn ở Đông Á" (13)

Tuy nhiên, một số học giả thì nghĩ rằng chiến tranh có thể xảy ra. Như đã trình bày trong các số báo trước rằng Trung Quốc chủ chiến vì:
+Cương quyết diệt Mỹ để năm ngôi bá chủ thiên hạ. Nay kinh tế Mỹ suy sụp và Mỹ sa lầy ở Afghanistan, Iraq là cơ hội ngàn vàng.
+Bề ngoài Trung Quốc thịnh vượng nhưng kinh tế và chính trị lung lay. Công nhân bất mãn, dân chúng đói khổ, thất nghiệp, bất công xã hội gia tăng, các trí thức, tôn giáo đang vùng dậy, cần phải chiếm đất, chiếm tài nguyên để nuôi dân và để làm giàu cho bọn tư sản đỏ. Phát động chiến tranh là một cách cai trị dân một cách hữu hiệu của bọn quân phiệt và thực dân. Ngoài ra, Mỹ và Trung Quốc đang khẩu chiến và dùng quân lực hư trương thanh thế, và Trung Quốc đang nổi giận vì Việt Nam xich lại gần Mỹ.

Các tướng và quan lại Trung Cộng tỏ ra càng ngày càng hung hăng trong ngôn ngữ và hành động.Đó là ngôn ngữ thực của nội tâm và ý chí của họ chứ không phải là những lời hù dọa suông,
Dẫn bản tin của tờ Nhật báo Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân Trung Quốc, gọi tắt PLA, Tân Hoa Xã ghi lại những diễn tiến của cuộc tập trận của nước này vào ngày hôm qua, 29 tháng 7 và bình luận rằng Trung Quốc sẵn sàng cho bất cứ trận đụng độ nào trong vùng Biển Đông.
Tờ VietnamNet Online trích dẫn bản tin này viết lại rằng Tổng tham mưu trưởng quân đội Trung Quốc là ông Trần Bình Đức nói rằng PLA theo dõi chặt chẽ các diễn biến cuộc tập trận của Mỹ, Hàn quốc và quân đội nước này sẵn sàng cho các cuộc đụng độ quân sự lớn nếu đối phương tỏ ra muốn đe dọa hay tấn công Trung Quốc.
Trong bối cảnh các lời tuyên bố này, tờ Văn Hối Báo của Hongkong dẫn thêm các quan điểm của những chuyên gia quân sự Bắc Kinh cho rằng PLA sẽ dùng biện pháp quân sự trong tương lai đối với vấn đề Biển Đông (14)

Nay quân sự , kinh tế Trung Quốc đã mạnh. Trung Quốc đã đặt cơ sở hỏa tiễn tại Quảng Đông nhắm vào châu Á. Với Mỹ họ đã chuẩn bị xơi tái Mỹ huống hồ Việt Nam. Chỉ trong một giờ là quân bộ, quân thủy tiến vào miền Bắc và các cửa biển Việt Nam. Hàng trăm ngàn công nhân, du khách trong các rừng Việt Bắc, mỏ bauxite Tây Nguyên, nhà máy Hà Nội, Quảng Nam, Quảng Ngãi, Saigon sẽ hiện nguyên hình quân Trung Cộng. Đường mòn Hồ Chí Minh đã tân trang sẵn sàng cho cuộc Nam chinh của Trung Cộng. Và hàng trăm ngàn quân Việt Nam sẽ trở thành một thứ quân chư hầu của Trung Cộng sẵn sàng quay súng bắn lại đồng bào Việt Nam. Và những tàu bay, tàu lặn, hỏa tiễn mua về sẽ trở thành công cụ phục vụ đế quốc Trung Cộng xâm lăng Á châu và thế giới! Nào có khó khăn gì!


Ông Dương Danh Di trả lời phỏng vấn của Đài VOA:
Mạng Hoàn Cầu hôm 06/08 còn có bài viết 'Cuộc đại chiến ở Biển Đông sẽ là cuộc chiến tranh đầu tiên của Trung Quốc ở thế kỷ 21'. Có thể nói các mạng Trung Quốc hầu như ngày nào cũng có các bài về chủ đề này.. . .
Còn về phía Trung Quốc, tôi nghĩ họ cũng đang gặp nhiều vấn đề nội bộ, thiên tai nhân họa... mà theo quan sát của tôi thì cứ khi nào trong nội bộ đất nước họ có vấn đề thì thường họ hướng vấn đề ra bên ngoài để làm dịu bớt nhiệt ở bên trong.
Nếu như Trung Quốc buộc Việt Nam thì đành phải chấp nhận, nhưng nếu có thì cuộc chiến tranh lần này sẽ không giống cuộc chiến biên giới năm 1979 vì nhân dân Việt Nam sẽ không cam chịu như cuộc chiến 1979 nữa (15).

Ông đã trả lời đài VOA ngày 10-8-2010 như sau:
Họ cũng nói khá rõ rằng sẽ dùng vũ lực để giải quyết vấn đề biển Đông. Họ ngụ ý khá nhiều và cho rằng việc giải quyết vấn đề biển Đông bằng vũ lực là điều khó tránh khỏi, mặc dù hiện nay họ vẫn nói là phải dùng hai tay, tức là một tay hoà bình, một tay vũ lực, nhưng mà tay nào cũng phải cứng cả. Họ nói ám chỉ nhưng đối với Việt Nam họ nói khá rõ. Một số mạng chính thức như Hoàn Cầu, họ nói rõ là Việt Nam đấy.. . .

Ngoài ra, nhân tiện tôi cũng nói luôn một vấn đề khác người ta ít để ý, là do trên đất liền cạn kiệt về tài nguyên, môi trường bị tàn phá cho nên việc khai thác biển Đông, dầu lửa, khoáng sản, hải sản, đang là cái cứu cánh cho Trung Quốc. Cho nên rõ ràng, giờ biển Đông là lợi ích sống còn của Trung Quốc, mà đã là lợi ích sống còn và cộng thêm cái bá quyền nữa, thì tôi xin nói thật là khó có thể lay chuyển được họ (16) .

Trả lời đài RFI, Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng - Hoa Kỳ nói:
nguy cơ lớn nhất mà Việt Nam phải đối phó, theo tôi, đó là Trung Quốc có thể làm một cú nhanh, một cái động thái nào đó đặt Việt Nam trước một sự đã rồi (17).
Ông Mường Giang, trong bài "Tương quan lực lượng quân sự giữa Hoa kỳ và Trung Cộng trong trận chiến sắp tới" viết vào 2007, đã tin rằng Trung Quốc sẽ xâm chiếm Việt Nam và Việt Nam sẽ thắng Trung Quốc.(18)

Ông Quốc Phùng có tư tưởng ủng hộ cộng sản cũng đã tưởng đến một ngày gần đây Trung Quốc sẽ dạy Việt Nam bài học thứ hai:
Thật nhanh chóng trước khi quốc tế và Hoa Kỳ can thiệp, Bắc Kinh sẽ dứt điểm, tê liệt hóa toàn bộ truyền thông và đầu nảo chỉ huy quân sự của CSVN. Những vùng tự trị sẽ được thành lập. Một chính quyền bù nhìn hoàn toàn thân Trung Quốc sẽ trình diện. Từ đây vĩnh viễn sức đề kháng của dân tộc Việt Nam sẽ bị triệt tiêu.(19)


Giữa hai ý kiến hòa và chiến còn có ý kiến là không dứt khoát, không nói rõ thế cờ sẽ biến hóa như thế nào. Cũng có người nói lơ lửng rằng có thể chiến tranh nóng hoặc là chiến tranh lạnh. Mỹ cố kìm Trung Quốc, còn Trung Quốc cố vươn lên, ngao cò tương tranh không rõ là đoạn kết như thế nào vì họ là những kẻ khiêm tốn, không dám làm thầy bói mù như Marx tuyên bố mạnh mẽ " vô sản sẽ chôn sống tư bản", xã hội cộng sản văn minh, giàu mạnh gấp mười gấp trăm xã hội tư bản!

Đại diện cho phe này là giáo sư Carl Thayer. Trong bài "Hy vọng mới cho vấn đề biển Đông",Việt Hà phóng viên RFA ngày 29-7-2010 cho biết Giáo sư Thayler nói:
"Nếu nói là hy vọng nhiều thì theo tôi có vẻ hơi quá lạc quan, nhưng logic của tình huống bây giờ dù là qua đối đầu hay ngoại giao đều khiến Trung quốc phải đối diện với Mỹ và có ngày càng nhiều các bên cùng lên tiếng về quyền lợi của họ. Điều này theo tôi làm cho Trung quốc thấy rằng vì quyền lợi của chính mình Trung quốc phải nhấn mạnh ngoại giao hơn là quốc phòng." (20)
Ý chính là giáo sư Carl Thayer nói rằng nhờ Mỹ ra oai, Trung Cộng sẽ xẹp lại mà ngồi vào bàn đàm phán.

Có ý kiến cho rằng không có chiến tranh xảy ra nhưng trước sức mạnh của Mỹ, Trung Quốc sẽ thảm bại. Dan Lynch, một chuyên gia Trung Quốc của Đại học Nam California cho biết:
Sự việc này sẽ có hiệu lực hai giai đoạn, với việc làm cho các nhà lãnh đạo Trung Quốc "cực kỳ tức giận" và "tìm cách để chống lại các động thái của phía Mỹ" nhưng có lẽ không đi đến được bất cứ điều gì có hiệu quả. "Những điều cần để ý trong giai đoạn này sẽ là những bước tiến của Trung Quốc vốn cuối cùng chỉ gây hại nhiều hơn lợi" (21)

Nói tóm lại, Việt Nam và thế giới đang ngồi trên núi lửa, không biết ngày nào đại họa sẽ xảy ra. Trung Quốc mang tâm lý kiêu căng của kẻ hãnh tiến, cộng với cái kiêu căng của Tần Hán và Hốt Tất Liệt nên muốn thống trị thiên hạ. Hơn nữa dân đông, môi trường bị phá hủy, khoa học kỹ thuật non kém, nay chỉ có cách đi ăn cướp để sống và làm giàu. Đó là tâm lý của kẻ " bần cùng sinh đạo tặc", cộng với tâm lý kẻ khố rách áo ôm liều mạng " được ăn cả, ngã về không". Tâm lý này cũng là tâm lý của Marx bảo dân vô sản tranh đấu với tư bản thì không mất gì cả, chỉ mất sợi xích mà thôi!

Con đường đi đã vạch như vậy, dù bọn Việt Cộng lạy lục, khóc lóc, bọn Trung Cộng vẫn làm thịt chúng như thường nếu Trung Cộng chọn chính sách " trực trị". Việt Nam đã khôn ranh khi đưa một người Việt giả dạng Kampuchia thì Tàu đã đưa một anh Tàu đóng vai Hồ Chí Minh thì nay mai cũng vậy.

Ông Dương Danh Dy và Nguyễn Duy Niên ca ngợi ông Hồ khéo léo, nếu ông Hồ còn sống thì Trung Quốc nghĩ tình đồng chí anh em mà không xâm lược! Ôi! Lúc trước Trung Quốc chưa ra mặt đế quốc, thì còn giả nhân, giả nghĩa, nay thì nhu cầu và tham vọng đã lớn, họ sẽ ngang nhiên đòi hỏi và ông Hồ còn sống thì Việt Nam đã thành quận lị Trung Quốc sau 1975! Dù Lê Duẩn ngoan ngoản liếm giày Trung Cộng, đến lúc này Trung Cộng vẫn phải giết y để thực hiện mộng bá chủ toàn cầu vì Cộng Sản nhất là cộng sản Trung Quốc không hề tin ai, nhất là cộng sản chủ trương mới " không khoan nhượng với kẻ thù" và chủ trương cổ điển "nhổ cỏ phải nhổ tận gốc"!

Hai ông trên cho rằng ông Hồ biết rõ tham vọng của Trung Quốc. Điều này đúng vì ông Hồ biết Trung Cộng muốn chiếm Việt Nam nhưng ông cũng muốn cúng luôn tổ quốc Việt Nam cho Trung Cộng để cầu đại thắng. Mao và ông Hồ quả là "Mạt cưa mướp đắng " một phường!

Nhưng hai ông đại cán ngoại giao cũng có phần sai. Không phải riêng ông Hồ mà có nhiều người biết thế nhưng họ cũng như ông Hồ chủ trương bán nước để cầu vinh. Hơn nữa, trong đảng cộng sản, ai dám chống lệnh đảng trưởng? Lúc đó, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp đã cúc cung tận tụy thờ lạy Stalin và Mao Trạch Đông nên mới có địa vị cao trong đảng và chính quyền, lẽ nào lại muốn phạm tội phản đảng, chống lãnh tụ để đi mò tôm hoặc về nhà xua gà cho vợ? "Ăn xôi chùa ngọng miệng " cho nên họ cay đắng âm thầm: "Ăn làm sao! Nói làm sao bây giờ"! Nhưng ông Giáp cũng khá, còn biết lên tiếng phản đối dù muộn màng và tuyệt vọng!


Trung Cộng đã chuẩn bị và thế giới cũng đã chuẩn bị. Kinh tế khủng hoảng, nợ nần, thua lỗ, thất nghiệp..., nhưng thiên hạ đổ xô nhau mua hàng tỷ đô la vũ khí Mỹ, Nga. Mua để giết nhau hay mua về để ngắm? Nếu trời nổi sấm sét mà dông bão tan đi thì là việc tốt. Ở Trung Quốc, phe chủ hòa thắng hay phe chủ chiến thắng? Đó là do Trung Quốc quyết định và đó cũng là số mệnh của thế giới. Bàn tài xỉu sắp mở bát, hãy chờ đợi mà xem kẻ cười, người khóc!
___

CHÚ THÍCH

(1).Trần Nhu. TƯỚNG ĐI ĐÊM
VÀI TÀI LIỆU VỀ ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP & LÊ ĐỨC ...
http://vn.360plus.yahoo.com/Hot-New/article?mid=22&fid=-1
(2).LS Cù Huy Hà Vũ: Ðồng hành quân sự với Hoa Kỳ là mệnh lệnh của thời đại.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam-china-us-07-24-2010-99174314.html
(3). Kiến nghị gửi TW đảng và bộ Chính trị.
http://danviet21.wordpress.com/2010/04/24/ki%E1%BA%BFn-ngh%E1%BB%8B-c%E1%BB%A7a-m%E1%BB%99t-cong-dan/#more-398
(4).Ông Nguyễn Đan Quế kêu gọi Việt Nam thiết lập dân chủ cùng Mỹ chống họa xâm lăng TQ .
http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20100816-ong-nguyen-dan-que-keu-goi-viet-nam-thiet-lap-dan-chu-cung-my-chong-hoa-xam-lang-t
(5).Tướng Cộng sản Trung Quốc dám nói rõ sự thật.
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/politics/tuong-cong-san-trung-quoc-dam-noi-ro-su-that-08-14-10-100697434.html
(6). http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2010/08/100812_china_self_criticism.shtml
(7). http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam-us-china-08-12-2010-100528174.html
(8).http://www.rfa.org/vietnamese/VietnameseNews/vietnamnews/Vietnam-promises-China-its-three-no-defense-policy-08262010162139.html
(9).RFA * VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC
(10).
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/05/100513_vonguyengiap_health.shtml
(11).- http://english.people.com.cn/ (16/3)
- http://news.sina.com.cn (17/3)
http://htx.dongtak.net/spip.php?article3410
(12).http://www1.voanews.com/vietnamese/news/south_china_sea_tension-100022689.html
http://www1.voanews.com/vietnamese/news/china-us-vietnam-08-10-2010-100338609.html
(13).http://www1.voanews.com/vietnamese/news/vietnam-story/Geopolitics-and-Maritime-Territorial-disputes-in-the-South-China-Sea-04-03-10-89839547.html
(14).http://www.rfa.org/vietnamese/VietnameseNews/InternationalNews/China-may-use-military-measure-in-South-China-Sea-issue-07302010100150.html
(15). http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2010/08/100810_china_viet_us.shtml
(16). http://www1.voanews.com/vietnamese/news/china-us-vietnam-08-10-2010-100338609.html
(17) http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20100817-hoa-ky-
dan-sau-hon-vao-van-de-bien-dong-vao-luc-viet-nam-bi-trung-quoc-thuc-ep

(18).http://www.vietnamdaily.com/index.php?c=article&p=38679
(19). http://bienxua.over-blog.com/article-trung-qu-c-s-t-n-cong-vi-t-nam-chung-ta-lam-gi-51686667.html
(20). http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/new-hope-for-South-China-Sea-issue-Vha-07292010093111.html
(21).http://www.x-cafevn.org/node/721
http://the-diplomat.com/china-power/2010/07/26/what-next-from-china/

No comments: