Wednesday, March 21, 2012

TRUYỆN HÀI

NĂM CON KÉT

Sau 75 , đời sống của người dân miền Nam đã có nhiều thay đồi thật ngỡ ngàng...
Thày giáo phải tháo giầy đạp xích lô, thằng bé bán báo nay làm thư ký Quận , Chị quét rác nay làm Hội đồng nhân dân ..v.v...
.. Và một hôm,
Tại một khu chợ bán chim, cá, cảnh.. Có một người đứng rao bán 5 con két, mỗi con 1 màu.
Con Xanh , con Đỏ, con Tím , con Vàng và con cuối cùng là con Đen Nhưng giá cả cũng rất lạ,
Con Xanh= 5 đồng
Con Đò = 10 đồng
Con Tím = 15 đồng
Con Vàng= 20 đồng
Còn con Đen xấu xí và lù khù nhất thì giá lại cao nhất = 50 đồng
Mọi người qua lại đều thắc mắc ..
Vì chưa bao giờ thấy sinh hoat của đường phố Saigon , thấy cái gì cũng lạ , một anh Bộ đội đến hỏi chuyện anh bán Két
- Này anh , tai sao giá cả lạ lùng thế ? Anh có thể giẩi thích môt tí xem nào
Anh bán Két từ tốn giải thich:
Con Xanh ngoài khả năng nói tiếng Việt còn nói được tiếng Pháp nên giá 5 đồng
Con Đỏ, ngoài 2 tiếng Viet-Pháp lại nói đươc cả tiếng Anh nên giá 10 đồng
Con Tím nói thêm tiếng Nhật nên giá 15 đòng
Con Vàng nói thêm cả tiếng Đức nên giá 20 đồng...
- Thế con Đen trông nó gớm ghiếc mà sao lại bán đến 50 đồng ? Anh Bộ đội hỏi
- Tại vì anh chưa biết giá tri của con Đen đó thôi...
- Vậy nó nói đươc nhiều thứ tiếng lắm phài không ?
- Không phải dzậy đâu. Ngoài tiếng Việt ra nó chẳng biết một thứ tiếng nào hết..
- ....
NHƯNG NÓ MẮC VÌ NÓ LÃNH ĐẠO 4 CON KIA ..
- À ra thế....

Vô phúc.
Một người dân chài đi thuyền qua cửa Hội (Nghệ An), bỗng nghe tiếng quát từ thuyền bên cạnh:
- Đồ hư, từ sáng đến giờ đã đánh "vợ" năm cái và đánh "mẹ" hai cái rồi...
Người dân chài xứ Bắc nghe vậy, thở dài:
- Con nhà vô phúc, mới sáng sớm mà đánh cả vợ và đánh cả mẹ rồi...
Một người đi thuyền bên cạnh thấy thế, liền giải thích:
- Bác ơi ! Thuyền của dân Nghi Lộc buôn bát đĩa đó. Ông bố mắng con là đã đánh vỡ năm cái và đánh mẻ (sứt) hai cái bát đĩa !

Chửi Thề
Thằng con rể người Nam Kỳ và ông già vợ người Quảng Nam.
Ông già vợ hỏi:
"Bữa ni con có rẻng chở boa đi một chút".
Thằng kia trả lời: "Con kẹt ".
Ông già vác gậy rượt :"Teo nhờ mi chở, mi không chở thì thôi, seo lại chửi thề"!
Thằng con vừa chạy vừa nói:
"Con kẹt thì con nói con kẹt, sao ba lại nói con chửi thề" !!!
Cô con "ghé (gái)" thấy tình hình quá "ken thẻng (căng thẳng)", từ sau chạy ra kêu:
"Boa ơi boa, con kẹt miền Nam khác với con kẹt miền Trung, boa ơi".

Trong phòng khám:

Khám bịnh xong, bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
- Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời: - Dợ, hai ba bửa tém một bữa !
Bác sĩ lắc đầu: - Không ! Chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
Cô gái trẻ trả lời: -Dợ, hai ba bửa tém một bữa !
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn: - Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2, 3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối
trả lời: - Dợ ! em đẻ nó số của em lừa hai ba bửa tém một bửa ! (237-817) !
Trong phòng khám:

Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
-Tại sao tui kiu cho cô quài hỏng được ? Cô đổi số điện thọi rồi sao ?
Cô gái:
-Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém ! (567-0808) !
Bác sĩ: -Chời đét !!!
Trong phòng khám:

Bác sĩ : vẫn không gọi được, thế là thế nào ?
Cô gái: Dợ , tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi: là tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508)
Bác sĩ : Ec ! 1 năm khong tắm thì cô đi ra dùm tui !

Tại bến xe đò (theo lời kể của một người xứ Quảng:

Một anh Dziệt Nôm dzìa thăm quê hương. Gặp một cô gái xinh xắn ở bến xe đò, anh ngần ngừ muốn làm quen mờ hỏng biết tính mần seo. Anh theo cô gái len xe đò, từ xe đò dzìa tận trong ngõ hẻm, thỉnh thoảng cô gái quay lợi liếc mét nhìn anh lồm anh choáng dzoáng. Cúi cùng chịu hỏng nủi, anh ngập ngừng len tiếng:
-Cô ui cô, số điện thoại của cô số mí để tui liên lạc mí cô ?
Cô gái cừ lỏn lẻn:
-Tém hơi không, tém hơi, tém hơi...
-Cô lầm gùi, tui hỏng thích kí dzụ nì.
Cô gái đỏ mẹt: -Thì em núa gùi đó, số của em lờ tém hơi không, tém hơi, tém hơi (820-8282


No comments: