Các bạn đồng nghiệp Việt Nam thân mến,
Cách đây gần hai thập kỷ, Aziz Nesin tôi được các bạn độc giả Việt Nam biết đến như một người “thích đùa”. Vâng, tôi đã phải trả giá cho sự bông đùa của mình bằng nhiều năm ngồi bóc lịch sau song sắt. Nhà cầm quyền ở nước tôi không thích đùa. Những tín đồ Hồi giáo cực đoan ở Thổ Nhĩ Kỳ không thích đùa.
Các bạn may mắn hơn tôi vì được sinh ra và hành nghề cầm bút ở một xứ sở con người luôn lạc quan, mơ mộng và hài hước. Chẳng có một dân tộc nào trên thế giới rầm rập đi tìm lối tắt khi trong tay chỉ có chiếc la bàn “made in China”.
Sau mấy chục năm loanh quanh không tìm được lối ra, các bạn vẫn vui vẻ quay về vị trí xuất phát và không ngừng tìm cách “đón đầu”. Các bạn đã rút ngắn được đáng kể con đường dẫn đến kho tàng tri thức loài người. Nước Mỹ luôn tự hào là một trong những cường quốc trên thế giới, có những trường đại học hàng đầu như Havard, MIT… nhưng họ vẫn phải mất từ 7 đến 10 năm mới đào tạo xong một tiến sĩ. Tiến sĩ của Việt Nam không cần biết tiếng Anh, bảo vệ thành công luận án trong vòng sáu tháng.
Con người cất cánh bay lên được vì đã dám ước mơ. Và cũng chỉ ở Việt Nam, ước mơ đã sải cánh suốt rộng dài đất nước. Ngành giáo dục của các bạn mơ có những trường đại học mang đẳng cấp quốc tế. Sinh viên nước ngoài đến du học ở Việt Nam phải qua mấy kỳ phỏng vấn mới xin được visa. Các nước sẽ được cấp quota gửi sinh viên sang nhờ Việt Nam đào tạo. Ngành đường sắt mơ một ngày có đường tàu cao tốc. Bước lên tàu từ sân ga Hàng Cỏ, chưa kịp viết hết một khổ thơ đã tới ga Hòa Hưng. Ngành điện mơ những lò phản ứng hạt nhân. Bán điện cho các nước láng giêng lạc hậu. Ngành khoáng sản mơ giấc mơ bô-xít. Bùn đỏ biến thành hồ nước trong veo. Vinashin mơ sẽ cho hạ thủy những con tàu hiện đại đi khắp đại dương. Thị trường chứng khoán Việt Nam sẽ làm chao đảo cả phố Wall. Ngân hàng Thế giới sẽ chọn Việt Nam làm Hội sở.
Nếu chỉ số hạnh phúc của Liên Hiệp quốc lấy tiêu chí hài hước làm trọng thì Việt Nam sẽ đứng trong “top ten” các dân tộc hạnh phúc trên thế giới. Chỉ có ở đất nước của các bạn, “thế giới ngày mai” mới đeo cặp đu dây qua sông tới lớp. “Vì lợi ích mười năm trồng cây”, các bé gái tuổi vị thành niên thành món quà của thầy hiệu trưởng gửi tới cho bạn bè trên tỉnh. “Tiên học lễ”, nữ sinh lột quần áo nhau quay phim đưa lên youtube. Cô giáo túm vào chỗ kín của học sinh nam. Trò hư phải thay nhau liếm ghế. “Hậu học văn”, quay cóp được nâng lên thành nghệ thuật. Thầy ra bài, thầy thu tiền, thầy cho đáp án trước ngày thi. Trò thuê người học thay, thuê người viết luận văn, bằng giả bày như rau dưa ngoài chợ.
Chỉ có ở đất nước của các bạn, cảnh sát gọi người vi phạm giao thông vào góc đường làm luật. Cò kè cưa đôi. Người anh hùng bỗng chốc trở thành tội phạm vì mấy chục triệu quỹ đen. Kẻ tham nhũng tiền tỷ tỷ được xem xét vì có nhân thân tốt. Chưa tranh tụng trước tòa đã biết bao nhiêu năm nằm khám. Tử tù sinh con trong phòng biệt giam.
Chỉ có ở đất nước của các bạn, bê tông mới được đúc bằng cốt tre. Cầu vượt đang xây dầm đã lao xuống đất. Hầm đường bộ thành sông trong thành phố. Đường chưa bàn giao đã sụt, lún, chân chim.
Chỉ có ở đất nước các bạn, mới có thủ tướng chân tình “ba năm qua tôi chẳng kỷ luật ai”. Các nghị sĩ hồn nhiên đồng thuận. Anh bạn láng giêng – tặng nhau cả 16 chữ vàng vẫn là “nước lạ”. Chiến sĩ hòa bình bờ đông canh giữ cho giấc ngủ bở Tây.
Chỉ có ở đất nước các bạn, người viết bằng mọi giá chen chân vào Hội Nhà văn. Một phần ba số hội viên muốn được làm lãnh đạo. Đại hội không bàn chuyện văn chương, chỉ lo bầu bán. Ai cần Hội Nhà văn? Hội Nhà văn cần ai?
Các bạn may mắn hơn tôi, mỗi buổi sáng vào mạng đọc tin, có thể tìm thấy hàng trăm ngàn đề tài để viết. Cả một dân tộc thích đùa. Tác phẩm không hấp dẫn mới là chuyện lạ.
Vẫn biết Đại Hội mới bắt đầu, nhưng chắc chắn sẽ thành công rực rỡ. Chúc các bạn có một Ban chấp hành mới, hoạt động không cần tiền thuế của dân. Chúc các bạn có nhiều tác phẩm đoạt giải Nobel, tất cả nhà văn sống được bằng ngòi bút.
(Ngàn lần xin lỗi nhà văn Aziz Nesin vì vụ “đạo” tên này) Aziz Nesin sinh năm 1915. Ông được đề cử cho nhiều giải văn chương ở Ý, Thổ Nhĩ Kỳ, Bulgari và Liên Xô cũ. Tác phẩm của ông được dịch ra trên ba mươi thứ tiếng. Về cuối đời, ông là nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ duy nhất sống được bằng thu nhập từ viết sách. Năm 1972, ông lập ra quỹ Nesin. Mỗi năm, quỹ này chọn ra bốn trẻ em nghèo, đưa về chăm sóc, nuôi cho ăn học từ cấp cơ sở, hết phổ thông trung học, đại học hoặc đào tạo nghề. Ông tặng cho Quỹ toàn bộ tiền bản quyền in ấn, dịch thuật và sử dụng các tác phẩm của mình ở Thổ Nhĩ Kỳ cũng như các nước khác trên thế giới. Ông mất ngày 6 tháng 7 năm 1995 vì một cơn đau tim.
* Theo góp ý của một số bạn đọc, Thanh Chung xin đổi lại tiêu đề là "Cả nước thích đùa" thay cho chữ "Dân tộc"
Các bạn may mắn hơn tôi vì được sinh ra và hành nghề cầm bút ở một xứ sở con người luôn lạc quan, mơ mộng và hài hước. Chẳng có một dân tộc nào trên thế giới rầm rập đi tìm lối tắt khi trong tay chỉ có chiếc la bàn “made in China”.
Sau mấy chục năm loanh quanh không tìm được lối ra, các bạn vẫn vui vẻ quay về vị trí xuất phát và không ngừng tìm cách “đón đầu”. Các bạn đã rút ngắn được đáng kể con đường dẫn đến kho tàng tri thức loài người. Nước Mỹ luôn tự hào là một trong những cường quốc trên thế giới, có những trường đại học hàng đầu như Havard, MIT… nhưng họ vẫn phải mất từ 7 đến 10 năm mới đào tạo xong một tiến sĩ. Tiến sĩ của Việt Nam không cần biết tiếng Anh, bảo vệ thành công luận án trong vòng sáu tháng.
Con người cất cánh bay lên được vì đã dám ước mơ. Và cũng chỉ ở Việt Nam, ước mơ đã sải cánh suốt rộng dài đất nước. Ngành giáo dục của các bạn mơ có những trường đại học mang đẳng cấp quốc tế. Sinh viên nước ngoài đến du học ở Việt Nam phải qua mấy kỳ phỏng vấn mới xin được visa. Các nước sẽ được cấp quota gửi sinh viên sang nhờ Việt Nam đào tạo. Ngành đường sắt mơ một ngày có đường tàu cao tốc. Bước lên tàu từ sân ga Hàng Cỏ, chưa kịp viết hết một khổ thơ đã tới ga Hòa Hưng. Ngành điện mơ những lò phản ứng hạt nhân. Bán điện cho các nước láng giêng lạc hậu. Ngành khoáng sản mơ giấc mơ bô-xít. Bùn đỏ biến thành hồ nước trong veo. Vinashin mơ sẽ cho hạ thủy những con tàu hiện đại đi khắp đại dương. Thị trường chứng khoán Việt Nam sẽ làm chao đảo cả phố Wall. Ngân hàng Thế giới sẽ chọn Việt Nam làm Hội sở.
Nếu chỉ số hạnh phúc của Liên Hiệp quốc lấy tiêu chí hài hước làm trọng thì Việt Nam sẽ đứng trong “top ten” các dân tộc hạnh phúc trên thế giới. Chỉ có ở đất nước của các bạn, “thế giới ngày mai” mới đeo cặp đu dây qua sông tới lớp. “Vì lợi ích mười năm trồng cây”, các bé gái tuổi vị thành niên thành món quà của thầy hiệu trưởng gửi tới cho bạn bè trên tỉnh. “Tiên học lễ”, nữ sinh lột quần áo nhau quay phim đưa lên youtube. Cô giáo túm vào chỗ kín của học sinh nam. Trò hư phải thay nhau liếm ghế. “Hậu học văn”, quay cóp được nâng lên thành nghệ thuật. Thầy ra bài, thầy thu tiền, thầy cho đáp án trước ngày thi. Trò thuê người học thay, thuê người viết luận văn, bằng giả bày như rau dưa ngoài chợ.
Chỉ có ở đất nước của các bạn, cảnh sát gọi người vi phạm giao thông vào góc đường làm luật. Cò kè cưa đôi. Người anh hùng bỗng chốc trở thành tội phạm vì mấy chục triệu quỹ đen. Kẻ tham nhũng tiền tỷ tỷ được xem xét vì có nhân thân tốt. Chưa tranh tụng trước tòa đã biết bao nhiêu năm nằm khám. Tử tù sinh con trong phòng biệt giam.
Chỉ có ở đất nước của các bạn, bê tông mới được đúc bằng cốt tre. Cầu vượt đang xây dầm đã lao xuống đất. Hầm đường bộ thành sông trong thành phố. Đường chưa bàn giao đã sụt, lún, chân chim.
Chỉ có ở đất nước các bạn, mới có thủ tướng chân tình “ba năm qua tôi chẳng kỷ luật ai”. Các nghị sĩ hồn nhiên đồng thuận. Anh bạn láng giêng – tặng nhau cả 16 chữ vàng vẫn là “nước lạ”. Chiến sĩ hòa bình bờ đông canh giữ cho giấc ngủ bở Tây.
Chỉ có ở đất nước các bạn, người viết bằng mọi giá chen chân vào Hội Nhà văn. Một phần ba số hội viên muốn được làm lãnh đạo. Đại hội không bàn chuyện văn chương, chỉ lo bầu bán. Ai cần Hội Nhà văn? Hội Nhà văn cần ai?
Các bạn may mắn hơn tôi, mỗi buổi sáng vào mạng đọc tin, có thể tìm thấy hàng trăm ngàn đề tài để viết. Cả một dân tộc thích đùa. Tác phẩm không hấp dẫn mới là chuyện lạ.
Vẫn biết Đại Hội mới bắt đầu, nhưng chắc chắn sẽ thành công rực rỡ. Chúc các bạn có một Ban chấp hành mới, hoạt động không cần tiền thuế của dân. Chúc các bạn có nhiều tác phẩm đoạt giải Nobel, tất cả nhà văn sống được bằng ngòi bút.
(Ngàn lần xin lỗi nhà văn Aziz Nesin vì vụ “đạo” tên này) Aziz Nesin sinh năm 1915. Ông được đề cử cho nhiều giải văn chương ở Ý, Thổ Nhĩ Kỳ, Bulgari và Liên Xô cũ. Tác phẩm của ông được dịch ra trên ba mươi thứ tiếng. Về cuối đời, ông là nhà văn Thổ Nhĩ Kỳ duy nhất sống được bằng thu nhập từ viết sách. Năm 1972, ông lập ra quỹ Nesin. Mỗi năm, quỹ này chọn ra bốn trẻ em nghèo, đưa về chăm sóc, nuôi cho ăn học từ cấp cơ sở, hết phổ thông trung học, đại học hoặc đào tạo nghề. Ông tặng cho Quỹ toàn bộ tiền bản quyền in ấn, dịch thuật và sử dụng các tác phẩm của mình ở Thổ Nhĩ Kỳ cũng như các nước khác trên thế giới. Ông mất ngày 6 tháng 7 năm 1995 vì một cơn đau tim.
* Theo góp ý của một số bạn đọc, Thanh Chung xin đổi lại tiêu đề là "Cả nước thích đùa" thay cho chữ "Dân tộc"
VATICAN & CSVN:
CỘNG SẢN ĐỂ LÒI CÁI ĐUÔI NGU XUẨN
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế Geneva, 05.08.2010
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế Geneva, 05.08.2010
Gíao dân Công giáo trong cũng như ngoài nước đã có những lo âu về những Phiên họp hỗn hợp trực tiếp giữa Vatican và CSVN. Những lo âu ấy phát sinh từ những sự việc sau đây: => CSVN đã xử dụng được những Giám Mục quốc doanh để thao túng Hội Đồng Giám Mục VN để Hội Đồng này không thể phản ứng trước những bất công mà CSVN áp đặt lên các Xứ đạo. => Hội Đồng Giám Mục VN đã hành xử như đồng tình với những Giám mục quốc doanh thực hiện đòi hỏi của CSVN là loại trừ TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội. => Giám mục Nguyễn Văn Nhơn, một Giám mục quốc doanh cùng với những Linh mục như Phan Khắc Từ, Nguyễn Tấn Khóa… đã tích cực ủng hộ Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo, một văn bản kềm kẹp mọi Tôn Giáo, về Hà Nội thay thế TGM NGÔ QUANG KIỆT.
Việc thay thế này làm cho Giáo dân lo ngại một tiến trình quốc doanh hóa Lãnh đạo Giáo Hội Công Giáo Việt Nam nhằm phục vụ theo ý của đảng CSVN. => Mục đích quan trọng hơn cả của việc quốc doanh hóa hàng Lãnh đạo Công giáo là diệt TINH THẦN ĐỒNG CHIÊM CHỐNG BẤT CÔNG, ĐÒI CÔNG LÝ tự phát từ Giáo dân Công giáo trên căn bản Đức Tin và Lương Tâm mỗi Giáo dân. Phản ứng của Giáo dân Hà Nội trực tiếp đối với Giám mục Nguyễn Văn Nhơn hiển nhiên là sự biểu lộ mối lo âu này từ Giáo dân. Đó là phản ứng tẩy chay những Giám mục quốc doanh tay sai của CSVN. => Giáo dân cũng lo âu cho những thương lượng giữa Phái đoàn đại diện Vatican và Phái đoàn đại diện CSVN. Vụ việc ĐO.Cao Minh Dung, cố vấn đặc trách trong Bộ Ngoại Giao Tòa Thánh, đồng thời có những thân thiện tư nhân quá đáng với CSVN, được coi như bàn tay nối dài của CSVN tại chính Vatican.
Những thương lượng giữa hai Phái đoàn có thể là những đổi chác để CSVN càng củng cố quyền lực cai tri độc tài. Trong trường hợp như vậy, Vatican sẽ trở thành tòng phạm với tội ác CSVN tiếp tục đè nén, làm bất công trên Dân tộc VN. Những Giám mục quốc doanh tại Việt Nam, những cố vấn như ĐO.Cao Minh Dung chẳng hạn tại Vatican, đang làm giảm hẳn lòng tin tưởng của Giáo dân đối với Lãnh đạo Giáo Hội, nếu không nói rằng những vị này đang làm hại ĐỨC TIN Tôn giáo.
Trong tình trạng lo âu như vậy, Giáo dân theo rõi những kết quả của những phiên họp song phương giữa Vatican và CSVN. Trong những ngày gần đây, hai kết quả làm cho Giáo dân bớt đi những lo âu, đó là: * Vatican từ chối một số những yêu sách của CSVN * Vatican bổ nhiệm một Đại diện chính thức làm việc với Việt Nam Vatican từ chối một số những yêu sách của CSVN Xin đọc Bản Tin dưới đây: Vatican đã bác bỏ nhiều đòi hỏi phi lý từ phía Việt Nam như thế nào trong Phiên họp hỗn hợp vòng 2 tại Vatican Nguồn: http://vietcatholic.net/News/Html/82485.htm Phiên họp hỗn hợp giữa Vatican và Việt Nam đã kết thúc hơn 1 tháng nay.
Cả hai bên đều ra thông cáo gần giống nhau, đều coi đây là bước phát triển trong quan hệ song phương và đã có một thoả thuận là Toà thánh được cử một đại diện không thường trực đến Việt Nam. Thế nhưng còn rất nhiều chi tiết của phiên họp đến nay vẫn chưa được tiết lộ. Mới đây VietCatholic nhận được một số tin tức từ những nguồn tin đáng tin cậy cho biết về phiên họp này và một số những chi tiết "nhậy cảm" xin được ghi lại như sau: Khác hẳn với phiên họp vòng 1 tại Hà Nội, Tòa Thánh đã chấp nhận một số những đề nghị từ phía Việt Nam liên quan tới Giáo hội Việt Nam thì trong phiên họp lần 2 Tòa Thánh chẳng những có thái độ không khoan nhượng với những lập luận phê bình Giáo hội từ phía Việt Nam, nhưng còn thẳng thắn bác bỏ hầu hết các đòi hỏi do đoàn Việt Nam đưa ra ở phiên họp vòng 2 tại Vatican. Theo nhiều nguồn tin chúng tôi nhận được thì đoàn Việt Nam đã đề nghị Toà thánh cấm không cho Đức TGM Ngô Quang Kiệt về nước kể cả dịp đại hội các GMVN vào tháng 10-2010 và không bổ nhiệm vào bất cứ chức vụ nào ở Toà thánh.
Vatican cho rằng, Đức TGM Ngô Quang Kiệt chưa bị tước quyền công dân Việt Nam nên Toà thánh không thể làm cái việc vi phạm nhân quyền và cả pháp luật Việt Nam nữa. Còn việc bổ nhiệm nhân sự ở Vatican, đó là công việc nội bộ mà Việt Nam không nên can thiệp vào giống như Vatican không thể đề nghị ông A làm Thủ tướng hay bà B không được làm Bộ trưởng ở Việt Nam. Việt Nam cũng đề nghị Toà thánh cấm không cho dòng Chúa Cứu Thế hoạt động tại Việt Nam hay ít nhất không cho hoạt động tại Hà Nội giống như trước đây trong lịch sử Toà thánh đã rút dòng Tên khỏi Việt Nam, không cho hoạt động mục vụ ở Việt Nam vào cuối thế kỷ XVII. Vatican trả lời các dòng tu hoạt động theo tôn chỉ của Dòng và luật pháp ở từng quốc gia. Nếu họ sai pháp luật, xin các ngài hãy xử theo luật pháp, chúng tôi chỉ có thể nhắc nhở họ khi họ làm sai với tôn chỉ đã được Toà thánh phê chuẩn.
Về đề nghị của Việt Nam là Toà Thánh ra thông báo cấm các cuộc tập trung cầu nguyện đòi đất đai, tài sản như thời gian vừa qua và can thiệp kịp thời như vụ cầu nguyện ở Toà Khâm sứ, phái đoàn Vatican trả lời rằng: đất đai, tài sản của Giáo hội sở hữu một cách hợp pháp, Toà thánh kiên quyết bảo vệ và vẫn dứt khoát nêu lại đòi hỏi của các Giám mục Việt Nam là đòi lại quyền sử dụng hợp pháp Toà Khâm sứ ở Hà Nội và Giáo hoàng học viện Đà Lạt. Toà thánh nhận định rằng nếu như Toà thánh có đại diện ở Việt Nam thì việc nắm bắt thông tin sẽ kịp thời và chính xác hơn thì sẽ sẽ đễ dàng có chỉ dẫn cụ thể cho từng vụ việc.
Lập trường của Toà thánh là luôn ủng hộ việc đòi hỏi chính đáng: việc đòi lại tài sản hợp pháp của Giáo hội Việt Nam trong tình thần ôn hoà, bất bạo động. Việt Nam cũng đề nghị Toà thánh dừng tiến trình phong thánh cho Hồng y Nguyễn Văn Thuận vì “không có lợi cho đại đoàn kết dân tộc”, Vatican đã bác bỏ thẳng thừng và cho đó là vi phạm các thoả thuận giữa Vatican và Việt Nam ở vòng 1 vì chỉ có phong giám mục ở Việt Nam mới cần có sự đồng thuận của Nhà nước Việt Nam mà thôi. Không khí họp căng thẳng tới mức phái đoàn Việt Nam đã xin tạm ngừng họp để xin ý kiến ở Hà Nội. Không biết Hà Nội chỉ đạo thế nào nhưng kết thúc đã thống nhất đề nghị Vatican được cử một đại diện không thường trực đến Việt Nam. Tuy nhiên vị đại diện này có được tự do vào Việt Nam gặp gỡ các giám mục, linh mục giáo dân hay không? Có phải xin phép và báo trước lịch trình cho phía Việt Nam và được ở lại Việt Nam bao lâu hay bao lâu mới được đến Việt Nam một lần vẫn chưa thống nhất được mà phải chờ đến vòng ba họp tại Hà Nội vào năm sau. Còn một số thông tin nữa chúng tôi đang kiểm chứng, đối chiếu nhưng với những gì biết được và khi nào thuận tiện sẽ trình bầy sau.
Một số giáo sĩ Việt Nam ở Roma và một vài Giáo chức Giáo hội có ảnh hưởng ở Việt Nam rất nhiệt liệt hoan hô tinh thần làm việc thẳng thắn của phái đoàn Vatican tại phiên họp vòng 2 vừa qua. Đồng Nhân
Chúng tôi muốn tóm tắt những yêu sách chính của CSVN để dễ góp ý kiến: 1. Yêu cầu Tòa Thánh CẤM không cho TGM NGÔ QUANG KIỆT về Việt Nam và yêu cầu Tòa Thánh KHÔNG BỔ NHIỆM Tgm Ngô Quang Kiệt vào bất cứ chức vụ nào ở Tòa Thánh. 2. Yêu cầu Tòa Thánh CẤM không cho dòng Chúa Cứu Thế hoạt động tại Việt Nam hay tối thiểu là tại Hà Nội. 3- Yêu cầu Tòa Thánh CẤM các cuộc tụ họp của Giáo dân cầu nguyện đòi đất đai, tài sản như trong những năm vừa qua. 4. Yêu cầu Tòa Thánh NGƯNG tiến trình phong thánh cho Hồng y Nguyễn Văn Thuận vì “không có lợi cho đại đoàn kết dân tộc” Ba trong bốn yêu sách trên đây đặt trọng tâm vào việc nhờ Tòa Thánh tiêu diệt TINH THẦN ĐỒNG CHIÊM CHỐNG BÁT CÔNG, ĐÒI CÔNG LÝ khởi đầu từ vụ Tòa Khâm sứ, rồi Giáo xứ Thái Hà, lan vào Tam Tòa và kết tinh ở ĐỒNG CHIÊM.
Những yêu sách này chứng tỏ rằng CSVN rất sợ sệt TINH THẦN ĐỒNG CHIÊM LỚN MẠNH. Đức TGM NGÔ QUANG KIỆT và GM.CAO ĐÌNH THUYÊN ra đi, nhưng TINH THẦN ĐÔNG CHIÊM vẫn còn đó để cùng với Dân Tộc đòi CÔNG LÝ. TINH THẦN ĐỒNG CHIÊM đến từ ĐỨC TIN và LƯƠNG TÂM mỗi Giáo dân, thì cả CSVN, cả Hàng Giám Mục Việt Nam, cả Tòa Thánh Vatican cũng không thể diệt được TINH THẦN này. Chúng tôi không ngạc nhiên về những trả lới từ chối của Vatican cho những yêu sách đó của CSVN, vì nếu chấp nhận một trong những yêu sách ấy, tức là phạm vào vấn đề Nhân Quyền và việc bảo vệ tính cách TỰ TRỊ của một Tổ chức lớn như Giáo Hội Công Giáo Toàn Cầu. Chấp nhận một trong những yêu sách ấy, Tòa Thánh Vatican tự nhận vào mình sự khinh chê của Thế Giới. Nếu đây là mang tính cách từ chối bó buộc, thì đó chưa phải là việc vui mừng lớn của chúng tôi khi đọc bản tin này. Điều làm cho chúng tôi vui mừng nhiều là CSVN, khi trực diện với Vatican, đã để lòi cái NGU của mình ra qua những điểm sau đây:
1) Việc CSVN đòi TGM NGÔ QUANG KIỆT ra khỏi địa bàn Hà Nội chỉ là một đòi hỏi của một người bất chính trước sự hiện diện của một người công chính. TGM KIỆT đã ra đi, nhưng CSVN vẫn còn sợ sệt và tiếp tục đòi hỏi. Điều này cho Vatican thấy rằng đây chỉ là đòi hỏi, lo sợ của một người bất chính. Vatican đã từ chốt CSVN tất cả những yêu sách nhằm tiếp tục trừ diệt TGM KIỆT. Việc từ chối của Vatican chứng tỏ cho CSVN thấy rằng TGM KIỆT là người can đảm, chân chính, làm đúng theo LƯƠNG TÂM của mình. Ngài không có cái lỗi gì cả, mà chỉ là sự vu khống của CSVN và một số Giám mục quốc doanh tay sai. Những yêu sách tiếp tục về TGM KIỆT không những để lòi cái đuôi bất chính của CSVN ra để Vatican thấy, mà còn là việc tố cáo cho Vatican thấy những Giám mục quốc doanh tại Việt Nam hay cố vấn như ĐO.Cao Minh Dung nằm vùnng tại chính Vatican, đã làm tay sai cho mình để âm mưu lắt léo bịp bợm cả Vatican nhằm loại TGM NGÔ QUANG KIỆT.
Chính CSVN đã làm cho Vatican không còn lầm lẫn đối với một số Giám mục quốc doanh và đối với Cố vấn Cao Minh Dung. 2) Cả ba yêu sách về TGM KIỆT, về dòng Chúa Cứu Thế và về việc Giáo dân tụ họp cầu nguyện đều cho Vatican thấy sự độc tài cai trị của CSVN. Cơ Chế độc tài làm bất công muốn trừ diệt TGM KIỆT, dòng Chúa Cứu Thế và những cuộc Tụ họp cầu nguyện của Giáo dân nhằm bịt miệng tất cả những tiếng nói lên SỰ THẬT. Chỉ có kẻ gian mới tìm đủ mọi phương tiện che dấu sự thật, bịt miệng người khác. Vatican không đến nỗi ngu mà không hiểu rằng CSVN, trong những đối thoại trực diện song phương, đã không khai triển những điều xây dựng tốt đẹp chung, mà chỉ quanh quẩn ở việc muốn xử dụng quyền hành Vatican để giúp mình diệt trừ thêm TGM KIỆT, loại trừ đòng Chúa Cứu Thế và dẹp tan tiếng nói của Giáo dân. Sự từ chối thẳng thừng không chấp nhận ba yêu sách này của CSVN là sự trả lời vỗ mặt cho một tên ngu đã để lòi cái mưu ngu của mình ra, mà vẫn cố thủ muốn xử dụng người khác làm điều ác thay cho mình. Cả ba yêu sách này phạm vào những vấn đề Nhân Quyền: tự do ngôn luận, tự do hội họp mà Vatican thấy CSVN muốn xử quyền hành tối cao Tôn Giáo để CẤM đoán người khác. 3) Vatican đã hiểu rằng cái sợ sệt TGM KIỆT của CSVN đã dằn vặt họ và đẩy họ đến ngố nghế, khờ khạo ở chỗ yêu cầu Vatican không được bổ nhiệm TGM KIỆT vào bất cứ chức vụ nào tại Vatican. Đây là điều can thiệp lố bịch vào nội bộ của một Tổ chức, một nước như Vatican. Làm sao Vatican không coi thường sự khờ khạo, ngu xuẩn này của CSVN. 4) CSVN còn ngu muội yêu cầu Vatican ra thông cáo cấm những cuộc tụ họp cầu nguyện của Giáo dân như trong những năm vừa qua tại Tòa Khâm sứ, Xứ Thái Hà, Tam Tòa…
Đây là những cuộc tụ họp thuộc phạm vi Dân sự và Công dân. Không phải chỉ nguyên về Đất đai, những cuộc tụ họp cũng góp phần với Dân Tộc trong việc đòi CÔNG LÝ cho Xã hội. Đây không phải là những cuộc tụ họp cầu nguyện lạc giáo mà Vatican có thể can thiệp. Đó là tụ họp cho CÔNG LÝ mà cả Gíao Hội Công Giáo VN và Dân Tộc VN đang đòi hỏi cho Xã Hội. Vatican không thể ra thông cáo cấm cản việc này, một lãnh vực ngoài quyền của mình. Cái ngu xuẩn của CSVN là đi yêu sách chính những điều ngoài thẩm quyền của Vatican. Việc Giáo dân, cũng là Công dân, tụ họp, ngay cả bạo động để tự vệ trước một cường quyền dùng võ lực đàn áp họ, Vatican không có quyền cấm đoán.
Khi từ chối yêu sách này, Vatican muốn không lầm lẫn nữa như lần can thiệp trắng trợn của một Hồng y Ý-tà-lồ từ Roma đối với cuộc tụ họp tại Tòa Khâm sứ Hà Nội. Sự can thiệp trắng trợn này, đứng ở một khía cạnh phân tích, có thể là việc làm tội lỗi của Vatican để giúp CSVN tiếp tục giữ quyền hành gây tội ác cho Dân Tộc VN. Vatican không còn lầm lẫn như trước đây để ra thông cáo cấm cản Giáo dân tụ họp. CSVN phải biết rằng nếu Vatican ra thông cáo như vậy, thì chính Giáo dân tụ họp lại để chống lại việc làm lỗi lầm của Vatican. Khi Vatican ra thông cáo bịt miệng Giáo dân làm Giáo dân không còn chỗ hy vọng và từ đó có thể TỰ TỬ như Công nhân Trung quốc, phải xuống Hỏa ngục, thì lúc ấy Tòa Thánh Vatican có dám làm hay không. 5) Cái ngu muội chót là CSVN yêu cầu Vatican NGƯNG tiến trình phong Thánh cho Hồng y NGUYỄN VĂN THUẬN vì “không có lợi cho đại đoàn kết dân tộc”.
Đây là yêu cầu mang tính cách vi phạm trắng trợn đến nội bộ nước Vatican ngay cả thuộc vấn đề Tôn giáo linh thiêng. Cái lý do mà CSVN đưa ra lại là lý do thuộc Việt Nam ở một phạm vi được nói ra rất trống trải mà CSVN luôn luôn xử dụng như một lý do để bắt người khác bỏ tù, để dùng võ lực đánh đập dân, để thảm sát tập thể Tết Mậu Thân tại Huế, thậm chí ngay cả tuyên án tử hình cá nhân vô tội…, tất cà vì lý do “không có lợi cho đại đoàn kết dân tộc”, “chia rẽ đại đoàn kết dân tộc“. Vatican không còn khờ khạo NGƯNG tiến trình phong thánh vì một lý do bình phong đã được CSVN xử dụng nhuốm đầy tội ác. Những Giám mục giáo gian quốc doanh, những cố vấn như Cao Minh Dung… sao không khuyên thầy CSVN của mình đừng để lòi cái đuôi ngu muội khi đưa ra bốn yêu sách trên đây. Khi thầy CSVN đã lòi cái đuôi ngu của mình ra rồi, thì các tớ tay sai Giám mục giáo gian quốc doanh làm sao còn được Vatican lầm mà tin theo như trước.
Vatican bổ nhiệm một Đại diện chính thức làm việc với Việt Nam Một số Giáo dân lo ngại không hiểu vị đại diện này có phải là ĐO.Cao Minh Dung hay một người Ý-tà-lồ không biết nhiều về CSVN mà phải hỏi Cố vấn Cao Minh Dung. Trong tháng 7 vừa qua, vì di chuyển nhiều trong dịp Nghỉ Hè lớn, nên tôi ít dịp theo rõi tin tức. Một bạn thân cận từ Hoa kỳ gọi điện thoại cho tôi biết về việc bổ nhiệm này. Một người bạn khác rất quen biết giới thạo tin Tôn giáo ở Paris cũng cho tôi biết về việc bổ nhiệm. Cả hai nguồn tin đều nói rằng Vatican đã chọn một Vị thuộc MEP (Mission Etrangere de Paris).
Vị này đã từng sống ở Việt Nam và nói, viết thông thạo Việt ngữ. Như vậy là Vị đại diện không phải là Cao Minh Dung, cũng không phải là một người Ý-tà-lồ cần ĐO.Cao Minh Dung làm cố vấn. Vị Đại diện thuộc MEP cho cả ba chúng tôi một sự tin tưởng vì chúng tôi đều biết rằng MEP đã là nguồn tổ thiết lập một số lớn các Địa phân tại Việt Nam. MEP đã đối chọi với CSVN ngay từ thời còn gọi là Việt minh. MEP đã giữ những hồ sơ đất đai của Giáo Hội tại Việt Nam. Một Đại diện thuộc MEP, viết và nói tiếng lóng Việt Nam, đã từng ăn ngô khoai tại Việt Nam trước đây… thì khó để cho những cái ngu muội của CSVN lừa đảo mình.
Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế Geneva, 05.08.2010
No comments:
Post a Comment