Friday, January 21, 2011

TS. NGUYỄN PHÚC LIÊN * KINH TẾ




MINH ĐỊNH LÃNH VỰC ĐẤU TRANH

CỦA NHỮNG LỰC LƯỢNG QUỐC NỘI

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 13.01.2011

Web: http://VietTUDAN.net

Kinh nghiệm cho chúng ta thấy rằng CSVN luôn luôn vu khống cho những ai góp ý khác với ý đảng bằng Điều 88 để kết tội chống lại và nhằm lật đổ Chính quyền Nhân dân mà họ đang cố thủ giữ lấy. Dù cho những ai chỉ đòi hỏi quyền sống tối thiểu, CSVN cũng nại ra Điều khoản 88 để quy tội về Chính trị. Ông Lê Chí Quang, vì lòng yêu nước trước nạn Tầu xâm lăng biên giới, cũng bị kết án Chính trị. Việt kiều về thăm Quê hương, nếu họ muốn bắt, thì cũng có thể vu không dấu súng ống để làm Khủng bố nhằm lật đổ Chính quyền. Mới đây nhất, Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà-Vũ, đầu tiên là ngụy tạo gái, sau đó cũng lan sang Điều 88 chống lại Chính quyền.

Khi khai triển Chủ đề: TRÁCH NHIỆM QUỐC NỘI DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN HIỆN HÀNH, và nhìn lại những kinh nghiệm vu khống trơ tẽn của CSVN, chúng tôi thấy cần phải minh định ngay từ Bài 01 của loạt Bài tiếp theo rằng Lãnh vực Đấu tranh của những Lực Lượng Quốc nội đứng lên là:

=> Phi Chính trị

=> Đòi Quyền sống cho thân xác

=> Dứt bỏ một Cơ chế phát sinh lan tràn Tham nhũng Lãng phí

Phi Chính trị

Nếu hiểu Làm Chính trị theo ý nghĩa đảng phái, tranh chấp Ý thức hệ, đối chọi những Chủ trương quản trị Quốc gia, để nắm lấy Chính quyền nhằm thực hiện Chủ trương quản trị Quốc gia theo Ý thức hệ chọn lựa, thì những Lực Lượng quốc nội mà chúng tôi kêu gọi không nằm trong những Lãnh vực Chính trị đảng phái này.

Thực vậy, khi viết Bài Mở đầu cho Chủ đề đăng kèm dưới đây, chúng tôi đã trình bay rõ rệt Lý do Phá sản Quốc gia gồm (i) Tụt lùi Kinh tế vĩ mô, (ii) Vật giá nhẩy vọt và (iii) Phá giá Tiền tệ làm những nguyên cớ cốt lõi để những Lực Lượng Quốc nội buộc lòng phải đứng lên. Nếu họ không đứng lên, thì chính họ sẽ chết. Họ đứng lên đấu tranh để thân xác họ khỏi bị chết, chứ không phải vì tranh chấp Ý thức hệ hay chủ trương nắm lấy quyền hành quản trị Quốc gia gì cả.

Như vậy, Lãnh vực đấu tranh của họ là PHI CHÍNH TRỊ hiểu theo Chính trị đảng phái như chúng tôi vừa trình bầy trên đây.

Minh định Lãnh vực đấu tranh như vậy để khi CSVN cố chấp lấy Điều 88 ra để bất bớ những Lực Lượng này, thì chúng ta có quyền lôi cả dòng họ của chúng ra mà phỉ nhổ. Lôi Hồ Chí Minh ra mà chữi rằng hắn không biết dậy đàn lớp con cháu của đảng CSVN cố chấp vu khống. Nếu tên ngu Nguyễn Tấn Dũng vẫn cối chầy vu Điều 88 cho những Lực Lượng này thì hãy lôi con gái hắn ra mà nhiếc rằng “con không khôn hơn cha “ đểø khuyên thằng cha đừng cối chầy, lôi xui gia của hắn ra mà quở trách rằng sống bên Mỹ biết phải trái mà không biết dậy xui gia Dũng đừng làm như côn đồ mà mất danh hai họ.

Đòi Quyền sống cho thân xác

Cũng như đã viết rõ trong Bài Mở đầu, những Lực Lượng đứng lên là đòi quyền sống cho thân xác, nếu không DẠ DÀY họ đói meo và phải chết. Chúng tôi không nói đến Nhân quyền tổng quát và trừu tượng như ý niệm Dân chủ, Tự do… Chúng tôi chĩ hạn hẹp Lãnh vực đấu tranh cho quyền cụ thể là DẠ DẦY.

Đây là Lãnh vực đấu tranh ở mức độ sinh vật cho sống còn của thân xác. Con chim khi bị cướp miếng mồi là con giun, thì nó cũng xả thân rượt theo để tối thiểu dành lại được nữa con giun. Hai con cá dưới ao cũng dành dựt với nhau con tép để nuôi thân mình. Con thú rừng cũng còn biết đái vào gốc cây để dành khu vực săn mồi như tư hữu kiếm ăn.

Cuộc đấu tranh sẽ diễn ra giữa các Lực Lượng Quốc nội và CSVN là cuộc đấu tranh giữa CSVN, một đảng ăn cướp bóc lột miếng ăn, và quần chúng bị cướp bóc mất miếng ăn. Khi quần chúng còn có bữa ăn dàn xếp với đàn kiến cào trong bụng, thì họ có thể chưa vội đứng lên tranh đấu. Nhưng khi đảng cướp vì Tham nhũng Lãng phí mà phá sãn Kinh tế Quốc gia, làm Vật giá tăng vọt, khiến DẠ DẦY quần chúng đói veo, thì buộc lòng họ phải đứng lên dành lại miếng ăn để khỏi bị chết đói.

Cuộc đấu tranh này sẽ không có thời giờ để ĐỐI THOẠI với kẻ cướp đã cối chầy bao chục năm nay bởi vì DẠ DẦY dân đói sắp chết rồi, không còn thời gian lãi nhải với đám kẻ cướp mặt dầy mày dạn chai lỳ. Cuộc đấu tranh này là ĐỐI THỌI khi kẽ cướp còn lỳ lợm. Nó dứt khoát như những vần Thơ của thương binh NGUYỄN CUNG THƯƠNG tại Sài Gòn:

Tao cụt một chân một tay,

Nhưng còn một tay

Viết thư giùm cho thằng mù hai mắt

Nghe nói ở xứ người chúng mày "cày" như trâu

Nhưng không quên đồng đội

Chia đô la cho chúng tao, như chia máu ngày nào

Tao cũng sớt cho mấy thằng bạn: phế binh Việt Cộng!

Chúng cũng què đui sứt mẻ như nhau

Bởi đảng của chúng bây giờ là lũ đầu trâu..

Có điều tao không thể hiểu

Bao nhiêu năm qua

Chúng mày cứ mãi dặn dò

Thế giới văn minh, đừng làm gì bạo động

Liệu chúng mày có thể hoà hợp được không

Với lũ kên kên hổ báo?

Những con thú cực kỳ giầu có

Mang " thẻ đỏ , tim đen "

Nợ Nga, sợ Tầu, lạy Mỹ

Với quan thầy cung cúc tận tụy

Quay về đàn áp dân đen

Chúng đóng đinh Jesus lần nữa

Bịt Miệng Cha, trói Phật, nhốt Sư quản lý chùa

Chúng tao lết lê trên thành phố Cáo Hồ

Nên biết rõ từng tên đại ác

Trên bàn tiệc máu xương dân tộc

Nhà hàng nào chúng cũng ăn nhậu

Bé gái nào cũng bị chúng mua trinh!

Chúng ta sẽ tỉa từng thằng

Đất nước cần nhiều "quốc táng"

Bớt được mạng thằng Cộng Sản nào

Thì địa ngục xã hội chủ nghĩa này

Còn có chút sáng láng hơn

Hãy gửi tiền cho những nhà tu

Để họ mở cửa nhà tù

Còn chúng tao là chiến sĩ

Hãy gửi về cho chúng tao vũ khí

Thằng cụt tay sẽ chỉ cho thằng mù mắt bấm cò

Thằng còn chân sẽ cõng thằng què quặt

Trận chiến sau cùng này sẽ không có Dương Văn Minh!

Thương binh NGUYỄN CUNG THƯƠNG

Cuộc đấu tranh cuối củng giữa CSVN ăn cướp và những Lực Lượng dành lại những gì đã bị cướp để mình khỏi chết đói sẽ dứt khoát, không có Dương Văn Minh để Hòa Hợp Hòa Giải, không có giờ đối thoại nữa, không có thái độ như Trí thức văn minh “bất bạo động“, mà sẵn sàng BẠO ĐỘNG (bắn bỏ).

Thương binh NGUYỄN CUNG THƯƠNG, tàn tật, không đấu tranh Chính trị lập đảng phái để nắm quyền quản trị Quốc gia, mà hoàn toàn nằm trong Lãnh vực Kinh tế, tìm quyền sống cho thân xác mình.

Dứt bỏ một Cơ chế phát sinh lan tràn

Tham nhũng Lãng phí

Chủ đề là Trách nhiệm Quốc nội DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN HIỆN HÀNH. Mục đích của những Lực Lượng Quốc nội đứng lên không phải là chống lại Chính quyền theo Điều 88 mà CSVN lấy ra để vu khống bắt tù người ngay. Mục đích tiến tới của đấu tranh là DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN HIỆN HÀNH. Tại sao vậy ?

THAM NHŨNG LÃNG PHÍ là Quốc nạn dẫn đến Phá sản Quốc gia gồm (i) Tụt lùi Kinh tế vĩ mô, (ii) Vật giá nhẩy vọt và (iii) Phá giá Tiền tệ. Tình trạng Kinh tế hiện nay của Việt Nam là:

LẠM PHÁT, VẬT GIÁ TĂNG VỌT, NGÂN SÁCH THIẾU HỤT TRẦM TRỌNG, DỰ TRỮ NGOẠI HỐI CẠN KIỆT, ĐỒNG TIỀN VIỆT NAM PHÁ GIÁ XUỐNG DỐC, MẤT TIN TƯỞNG CỦA GIỚI ĐẦU TƯ NƯỚC NGOÀI VÌ THÁI ĐỘ HÈN HẠ MUỐN QUỴT NỢ, NHỮNG TẬP ĐOÀN QUỐC DOANH BỊ CÁC TỔ CHỨC THẨM ĐỊNH QUỐC TẾ HẠ ĐIỂM.

THAM NHŨNG LÃNG PHÍ không phải là do từng cá nhân, nên không diệt được bởi vì cái mầm Tham Nhũng Lãng Phí nằm sẵn trong mỗi người. Nhân chi sơ, Tính Tham nhũng Lãng phí.

Cái mầm THAM NHŨNG LÃNG PHÍ phát sinh, lớn lên và lan tràn khi gặp MÔI TRƯỜNG thuận tiện. Cái môi trường này ví như đống phân để Tham nhũng Lãng phí như những con giòi sinh ra nhung nhúc.

Cái CƠ CHẾ CSVN HIỆN HÀNH chính là cái MÔI TRƯỜNG làm phát sinh, lớn lên và lan tràn Tham nhũng Lãng phí. CƠ CHẾ CSVN HIỆN HÀNH chủ trương Độc tài Chính trị nắm Độc quyền Kinh tế. Đó là MÔI TRƯỜNG của Tham nhũng Lãng phí. Đó là ĐỐNG PHÂN để sinh nở và lan tràn giòi tham nhũng lãng phí.

Từ khi Hội Nghị Trung ương 12 sửa soạn cho Đại Hội đảng thứ XI quyết định “Nhà Nước nắm chủ đạo Kinh tế”, thì đó là CSVN vẫn duy trì CƠ CHẾ, vẫn giữ ĐỐNG PHÂN, nghĩa là vẫn giữ MÔI TRƯỜNG cho THAM NHŨNG LÃNG PHÍ, thì chúng tôi không thèm viết hoặc đọc những gì nói về Đại Hội đảng nữa bởi vì Đại Hội này cũng chỉ thay đổi vị trí của đám giòi Tham nhũng Lãng phí giống như nhau. Con giòi nào cũng giống con giòi nào !

Cuộc đấu tranh của những Lực Lượng Quốc nội DỨT BỎ CƠ CHẾ CSVN HIỆN HÀNH có nghĩa một cách đơn giản là lấy xẻng HỐT CÁI ĐỐNG PHÂN giòi bọ đi để Dân, nhất là quần chúng nghèo khổ, có thể kiếm được miếng ăn và chung sức Phát triển Đất Nước. Đó là TRÁCH NHIỆM CỨU QUỐC của các Lực Lượng Quốc nội vậy.

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 13.01.2011

Web: http://VietTUDAN.net

TĂNG TRƯỞNG VÀ LẠM PHÁT

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva 05.01.2011

Web: http://VietTUDAN.net

Bài này không phải là bài phân tích về TĂNG TRƯỞNG hay LẠM PHÁT riêng lẻ, cũng không phải là bài tìm hiểu tổng quát về TƯƠNG QUAN giữa Tăng trưởng và Lạm phát. Đây là bài nhận định một trường hợp rõ rệt như sau:

Tại Việt Nam lúc này, Lạm phát tăng 11.2% và con số Tăng trưởng do Nhà Nước CSVN đưa ra là 6.7%. Lạm phát đangh làm cho dân chúng nghèo và giới lãnh lương cố định phải thiếu hụt trầm trọng. Giới công nhân VN có lương thấp nhất Á châu là 47 đo-la mỗi tháng. Việc tăng lương công nhân nếu có cũng không theo với Lạm phát tăng vọt, như vậy công nhân càng nghèo đi. Nhà Nước CSVN nhấn mạnh về Tăng trưởng mà coi nhẹ vấn đề Lạm phát.

Những câu hõi được đặt ra để chúng tôi nhận định xoay quanh những câu hỏi ấy như sau:

(i) Giữa Tăng trưởng và Lạm phát có những liên hệ từ Tăng trưởng tạo ra Lạm phát. Nhưng Tăng trưởng chỉ có 6.7%, mà Lạm phát lên tới 11.2%, như vậy Tăng trưởng mang đến hữu ích gì cho Kinh tế ở phương diện phục vụ mức sống xã hội ?

(ii) Cho dù Nhà Nước CSVN chủ trương Tăng trưởng mạnh mà hy sinh Lạm phát, thì với mức Tăng trưởng 6.7%, Lạm phát cũng không thể vượt quá 6.7%. Ngày nay Lạm phát lên tới 11.2%, nghĩa là có 4.5% (11.2% - 6.7%) việc Lạm phát phải được phân tích ở những lý do khác ngoài lý do Tăng trưởng. Đâu là những lý do này ngoài lý do Tăng trưởng?

Để đưa ra những nhận định xoay quang hai vấn đề (i) và (ii) nêu trên đây, chúng tôi xin lần lượt bàn tới:

=> Lạm phát, Vật giá tăng, Phá giá Tiền tệ: ba vấn đề cũng là một.

=> Chạy theo Tăng trưởng để tạo Lạm phát, Tăng trưởng mất ý nghĩa

=> Ngoài lý do Tăng trưởng, tối thiểu 4.5% Lạm phát có những lý do khác

Lạm phát, Vật giá tăng, Phá giá Tiền tệ:

ba vấn đề cũng là một.

Trên mặt báo chí, người ta sử dụng những tiếng Lạm phát, Vật giá tăng hay Phá giá tiền tệ, cả ba tiếng này để chỉ một việc cụ thể đối với người dân khi cầm đồng tiền đi mua hàng hóa. Tháng trước, một tô phở giá là 2’000 đồng. Tháng này, ăn một tô phở phải trả 3’000 đồng. Người ăn phỡ than Giá tô phở tăng vọt hay gọi theo kiểu Kinh tế, đó là Lạm phát. Đối vớ người cầm tiền, họ gọi đồng tiền VN mất gía vì với 2’000 tháng trước, người ăn phở chỉ có thể ăn được 2/3 tô phở tháng này, chứ không ăn được trọn tô phổ.

Lạm phát, Vật giá tăng hay Phá giá Tiền tệ, tất cả đều dựa trên một việc cụ thể, đó là tương đương HÀNG HÓA và ĐỒNG TIỀN. Hàng hóa không thay đổi, một tô phở vẫn là một tô phở dù tháng trước hay tháng này. Nhưng lượng Tiền phải trả tương đương cho một tô phở thì thay đổi: tháng trước 2’000 đồng và tháng này 3’000 đồng. Việc thay đổi lượng tiền này gọi là Lạm phát, Vật giá tăng vọt, Đồng Tiền mất gía (Phá giá Tiền tệ).

Chạy theo Tăng trưởng để tạo Lạm phát,

Tăng trưởng mất ý nghĩa

Khi nói độ Tăng trưởng Kinh tế Quốc gia là 6.7% năm nay, điều đó có nghĩa là Kinh tế Quốc gia được giầu thêm 6.7% sánh với năm trước. Các xí nghiệp đầu tư thêm để tăng sản xuất. Việc đầu tư này là chi tiêu của các xí nghiệp vào trang thiết bị, vào nguyên vật liệu và vào nhân công thâu nhận thêm. Số nhân công nhận thêm có lương để chi tiêu. Tăng trưởng như vậy có nghĩa là tăng chi tiêu từ xí nghiệp đến dân chúng (nhân công) làm cho phía CẨU hàng hóa tăng lên khiến Giá cả hàng hóa theo đà tăng giá, nghĩa là Lạm phát, Vật giá tăng. Muốn giữ Giá cả hàng hóa ổn định khi độ Tăng trưởng làm cho Kinh tế Quốc gia giầu thêm tạo chi tiêu theo hướng Lạm phát, thì quyền lực Tiền tệ phải điều chỉnh Khối tiền lưu hành cho phù hợp với đà Tăng trưởng.

Khi nền Kinh tế Quốc gia được giầu thêm với độ tăng trưởng, thì sự phân phối việc giầu thêm này cũng phải có sự đồng đều tương đối cho các thành phần xã hội.

Nếu độ tăng trưởng của Việt Nam là 6.7% và tạo Lạm phát 6.7% làm cho dân nghèo, nông dân, công nhân và các giới lãnh lương cố định phải chịu hậu quả của Vật giá tăng vọt, thì việc tăng trưởng này mất hẳn ý nghĩa làm giầu cho Quốc gia. Hiện nay, không phải Lạm phát chỉ có 6.7% coi như hậu quả của Tăng trưởng, mà Lạm phát lên tới 11.2%. Nếu Nhà Nước CSVN cố thủ với độ Tăng trưởng mà tạo Lạm phát tới 11.2%, thì không những Tăng trưởng không có ý nghĩa gì về việc làm giầu thêm, mà còn làm cho đại đa số dân chúng sống trong cảnh khổ cực.

Độ tăng trưởng 6.7%, nếu có thực, thì để làm giầu cho ai ? Làm giầu cho một thiểu số người của đảng CSVN mà gây Lạm phát 11.2% làm khổ cho đại đa số dân chúng, thì chủ trương bám chặt lấy Tăng trưởng quả thực là bóc lột.

Nếu độ Tăng trưởng chỉ vào túi riêng nhóm đảng và nhóm này tha hồ chi tiêu làm tăng Vật giá để đại đa số dân chúng phải khổ cực sống thê thảm với việc nhóm đảng này làm tăng Vật gía, thì đây còn là khía cạnh tàn ác tội lỗi của chủ trương Tăng trưởng mà không quan tâm đến Lạm phát như hậu quả.

Trong bao nhiêu năm trường, nhóm đảng thâu vào cho mình những mức Tăng trưởng để tích lũy và tiêu xài hoang phí tạo Lạm phát. Tỉ dụ con gái của Nguyễn Tấn Dũng ăn một tô phở tháng trước với giá 2’000 đồng, nhưng tháng này giá tô phở lên 3’000, cô không quan tâm đến việc giá tô phở tăng 50%. Nhưng đối với công nhân cũng làm việc cho Tăng trưởng mà lương vẫn giữ ở mức 47 đô-la mỗi tháng, thì việc giá tô phở tăng 50% khiến công nhân này chỉ ăn được 2/3 tô phở, nghĩa là phải chịu bụng đói.

Tóm lại, Nhà Nước chủ trương Tăng trưởng để thâu giầu có cho mình mà không quan tâm đến Lạm phát, trong khi đó đại đa số dân chúng quan tâm đến Lạm phát làm mình thiếu ăn, còn Tăng trưởng thì họ không được hưởng gì.

Ngoài lý do Tăng trưởng,

tối thiểu 4.5% Lạm phát có những lý do khác

Theo nhận xét của chúng tôi, Nhà Nước nhấn mạnh đến Tăng trưởng như một cắt nghĩa cho Lạm phát, làm cớ bắt đại đa số dân chúng phải thắt lưng buộc bụng, cam chịu thiếu ăn vì Lạm phát để sống trong hy vọng đà Tăng trưởng làm cho nên Kinh tế Quốc gia giầu thêm để cùng hưởng. Đây là chủ trương đánh lạc hướng Lạm phát mà dân chúng đang phải chịu hiện nay.

Tuy vậy, việc dùng Tăng trưởng 6.7% để cắt nghĩa Lạm phát chỉ có thể cắt nghĩa tối đa Lạm phát 6.7% mà thôi. Trong khi ấy Lạm phát hiện nay là 11.2%, nghĩa là còn 4.5% (11.2% - 6.7%) Lạm phát thì cắt nghĩa bằng cách nào ?

Chúng tôi thấy những lý do sau đây cắt nghĩa Lạm phát chứ không phải chỉ có lý do Tăng trưởng mà Nhà Nước lấy ra để chữa lổi cho mình và tạo hy vọng cho dân chúng:

1) Lý do thứ nhất: Giảm hiệu lực sản xuất sánh với lượng vốn đầu tư

Những Tập đoàn Kinh tế nhà nước nắm chủ động Kinh tế quốc gia. Hiệu quả sản xuất của những Tập đoàn này yếu kém sánh với lượng vốn do nhà nước cung cấp. Cho dù hàng hóa sản xuất có tăng lên mà Nhà Nước tính vào đà Tăng trưởng, nhưng lượng tăng sản xuất lại giảm sút sánh với lượng vốn đầu tư. Như vậy việc tương đương hàng hóa sản xuất và lượng tiền đầu tư đổ vào gây Lạm phát.

Xin lấy một tỉ dụ để cắt nghĩa Lạm phát sinh ra do sự yếu kém hiệu lực sản xuất. Một xí nghiệp sản xuất thuốc lá nhận được 100’000 đồng. Xí nghiệp sản xuất được 100 bao thuốc với số vốn này. Giá bao thuốc là 100’000 đồng/ 100 bao thuốc = 1’000 đồng. Năm nay, nhà nước tăng vốn 50’000 đồng cho xí nghiệp để giữ Tăng trưởng. Xí nghiệp sản xuất năm nay được 120 bao thuốc. Như vậy Tăng trưởng sản xuất hàng hóa của xí nghiệp là 20% (thêm 20 bao thuốc). Nhưng số vốn cung cấp bởi nhà nước là 50’000 đồng, nghĩa là tăng 50%. Năm trước, giá bao thuốc là 1’000 đồng, năm nay giá bao thuốc là 150’000 đồng/ 120 bao thuốc = 1’250 đồng. Như vậy Giá bao thuốc tăng lên 250 đồng, nghĩa là Lạm phát 25% cho bao thuốc.

Việc kém hiệu lực sản xuất của các Tập đoàn Kinh tế quốc doanh đã được nhìn nhận ngay bởi Chính phủ, nhưng Nhà Nước vẫn đổ vốn thêm cho những Tập đoàn này.

2) Lý do thứ hai: Tham nhũng Lãng phí

Tại sao Cơ chế CSVN hiện hành có nhiều Dự án. Mỗi dự án là một dịp ăn Tham nhũng. Cũng vậy, khi thi công Dự án hoặc mua bán thiết bị, vật liệu…, có những món tiền ăn riêng kèm theo đó. Những chủ Dự án khi mua thiết bị, vật liệu…, dễ dàng tăng giá mua lên để tính sổ với Nhà Nước. Món tiền tăng giá mua được dành ra bỏ vào túi riêng. Họ còn mua những thiết bị “second hand “ từ Nga, những nước Đông Âu hoặc Trung quốc với giá cao hơn giá thực theo thẩm định. Ông Nguyễn Ngọc Sử không trả nợ đáo hạn và muốn bán một số cơ sở của Vinashin để có tiền hòan nợ. Khi bán những cơ sở này, ông có dịp bán với giá rẻ những cơ sở và người mua tất nhiên tặng riêng ông một số tiền để “cám ơn lòng tốt bán với giá rẻ “.

Tất cả những Tham nhũng này được tính vào Giá thành hàng hóa sản xuất. Do đó hàng hóa tăng giá (Lạm phát) trong đó có một phần số tiền tham nhũng lãng phí.

CSVN không chịu phế bỏ cái Cơ chế chủ trương Độc tài Chính trị nắm Độc quyền Kinh tế mà lý do không phải là nghĩ đến quyền lợi Kinh tế của Đất nước, mà chính yếu là giữ lấy Cơ chế để có dịp thay phiên nhau chộp dựt tham nhũng cho riêng mỗi cá nhân. Khi có quyền chính trị và có quyền nắm kinh tế, thì người đương nhiệm phải tính toán chộp dựt một số tham nhũng để khi mình hết chức, có tiền riêng tiêu xài.

3) Lý do thứ ba: Phá giá đồng bạc Việt Nam

World Bank, IMF/FMI và cuộc Họp những Nhà Tài trợ nước ngoài đã cảnh cáo tình trạng nợ nần của các Tập đoàn Kinh tế Nhà nước. Vinashin là một tỉ dụ điển hình. Ngân sách nhà nước thiếu hụt, Dự trữ ngoải hối đã cạn thê thảm. Các Tập đoàn Thảm định quốc tế như MOODY’S, STANDARD & POOR’S đã xuống cấp một số Công ty Việt Nam và ngay cả Trái phiếu của Nhà Nước. Với tình trạng như vậy, Việt Nam rất khó lòng vay vốn nước ngoài.

Nhưng làm thế nào để có thể tiếp tục rót vốn thêm cho những Tập đoàn Kinh tế quốc doanh, xuất vốn thực hiện những Dự án hoặc có ngân quỹ cho những chi tiêu nhà nước.

Giáo sư AFTALION, một chuyên viên về Tiền tệ tại những nước chưa phát triển hoặc trên đà phát triển, đã nói rằng các Chính phủ của những nước này dễ dàng làm Lạm phát Tiền tệ, nghĩa là in tiền mới ra để chi tiêu.

Đó là hiện tượng phá giá đồng bạc Việt Nam. Thực vậy, đồng bạc Việt Nam đã bị phá giá ba lần và người ta dự phòng sẽ còn phá giá trong năm tới này. Khi đồng bạc bị phá giá, điều đó có nghĩa là phải có lượng tiền lớn hơn để có thể mua cùng một món hàng hóa. Đó là hiện tượng Lạm phát. Việc phá giá đồng bạc Việt Nam trực tiếp làm tăng Lạm phát, Vật giá tăng vọt.

Nhà nước CSVN luôn luôn tìm những lý do để bào chữa cho những việc không tốt do chính mình gây ra. Như trên đã nói, Nhà Nước CSVN chủ trương Tăng trưởng cao như nuôi hy vọng cho dân đang bị khổ cực, đồng thời cắt nghĩa Lạm phát chỉ nguyên bằng Tăng trưởng để trấn an lòng bực tức Lạm phát mà dân chúng đang phải chịu lúc này. Cũntg vậy, việc phá giá đồng bạc Việt Nam trực tiếp làm tăng Lạm phát, thì Nhà Nước lại cắt nghĩa rằng phá giá đồng bạc Việt Nam để tăng cạnh tranh hàng hóa xuất cảng để làm dân chúng hy vọng và nguôi bực tức Lạm phát trực tiếp gây ra do việc Phá giá đồng bạc.

Giáo sư Tiến sĩ NGUYỄN PHÚC LIÊN, Kinh tế

Geneva, 05.01.2011

Web: http://VietTUDAN.net


No comments: