Sunday, November 20, 2016

VĂN QUANG *TÂN DƯƠNG THU HƯƠNG*


 VĂN QUANG * ÔNG BỘ TRƯỞNG

TỘI NGHIỆP CHO ÔNG BỘ TRƯỞNG
Tàu cao tốc tuyến Cát Linh- Hà Đông

Văn Quang -

Trong tuần này, dư luận tại Việt Nam lại nóng lên bởi những chi tiết mà chắc chưa có người dân nào được biết ngoài mấy ông Bộ trưởng. Và, bỗng dưng… tôi thấy “thương” mấy ông này quá. Nhất là khi nghe trả lời chất vấn của đại biểu Quốc hội, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Nguyễn Thái Bình cho biết dù qua 3 lần điều chỉnh tăng lương nhưng mức lương tối thiểu chung (nay là mức lương cơ sở) đối với người hưởng lương từ ngân sách nhà nước còn rất thấp, chưa hợp lý, ngay cả lương bộ trưởng cũng thế. “Do mức lương cơ sở thấp nên lương tính theo ngạch, bậc, chức vụ thấp theo. Tính cả 25% phụ cấp công vụ thì mức tiền lương của người vừa tốt nghiệp ĐH khoảng 3,58 triệu đồng/tháng, bộ trưởng cũng chỉ 14,4 triệu đồng/tháng. Với lương như vậy, đời sống của người hưởng lương từ ngân sách nhà nước còn nhiều khó khăn”.
Quả là tội nghiệp cho các ông Bộ trưởng Việt Nam, lương có hơn 14,4 triệu đồng một tháng thì quả thật không đủ tiền cho vợ đi chợ, cho con đi học, cho cả nhà ăn sáng, trả lương cho mấy cô người giúp việc. Chưa nói đến chuyện làm bộ trưởng thì phải có dăm ba bộ com-lê, vài chục cái cravate, vài chục cái chemise, năm bảy đôi giày thật xịn… chưa kể các thứ linh tinh khác. Chắc là phải đi vay nợ mới làm được bộ trưởng. Thế mà nhiều ông vẫn cứ thích làm bộ trưởng mới lạ. Thoạt nghe thấy thương ghê! Nhưng sự thật dân không thương mà lại có những phản ứng ngược hẳn. Bởi người dân không ngu gì mà không biết ngoài lương ra các vị còn có bổng lộc, lương lậu gấp trăm ngàn lần lương chính thức.
Ngay trong Quốc Hội cũng đã có nhiều ý kiến phản kháng. Đại biểu Dương Trung Quốc cho rằng dư luận phản ứng với thông tin lương Bộ trưởng cũng khó sống thì phải đặt vấn đề thế nào là “sống”? Ông nói: “Nhưng tại sao lương thấp vậy người ta vẫn muốn làm Bộ trưởng. Tôi chỉ thấy chắc chắn một điều là thu nhập của họ rất cao. Cứ trông cách sống của họ là biết họ thu nhập rất cao rồi. Vậy nên nói “khó sống” người dân phản ứng là phải, khi thu nhập người lao động bình thường là 2-3 triệu đồng/tháng, công chức như chúng ta cũng chỉ 4-5 triệu đồng/tháng thôi người ta vẫn sống thì 14-15 triệu đồng/tháng sao bảo là khó”.
Ông Cao Sĩ Kiêm Đại biểu QH Thái Bình, thẳng thắn: ”Nếu nói mức lương của Bộ trưởng hiện nay khó sống thì rất vô cùng. Thực tế thì không ai khó sống, mà lại sống rất đàng hoàng so với tiêu pha. Thu nhập “thực” của họ, tôi biết, gấp xa nghìn lần mức lương mà họ đang hưởng. Số liệu đó không phản ánh chính xác thực tế. Vì còn nhiều khoản thu nhập… ngoài không được kê khai, tính vào lương mà mình không biết, không thống kê được”.
Còn ĐB Nguyễn Thị Khá (Trà Vinh) thì nhận xét: ”Nói lương là thế, nhưng tổng thu nhập của Bộ trưởng khác với lương, họ không khai làm sao mà biết được. Khoản này thì không có văn bản nào quy định”.
Trên các trang báo, người dân cũng “bóc mẽ” cái sự lương thấp này. Người dân phân tích bổng lộc là những khoản được nhà nước cấp cho như đất đai, xe hơi, nhà cửa, đặc quyền, kinh doanh… Và người ta thường nói “lương lậu” tức là lương đi đôi với lậu. Cái khoản “lậu” này mới đáng sợ. Và rõ ràng, có những quan chức trong xã hội, lương chỉ là danh chính ngôn thuận để ký tên trong sổ sách. Thực chất, “lương thật” của họ phải bao gồm: lương (theo quy định) + bổng lộc + lậu nữa, mới có thể xênh xang nhà lầu, xe hơi, con cái du học các nước tư bản.
Chính những con sâu này đang là kẻ nội thù nguy hiểm nhất làm mất niềm tin của dân, làm suy sụp chế độ.
Đó là chuyện trong Quốc hội ở kỳ họp này. Ngoài Quốc hội cũng có môt vị bộ trưởng đáng thương nữa. Đó là ông Đinh La Thăng – Bộ trưởng bộ Giao Thông – đau đớn xác nhận một sự thật đau lòng.
Muốn thay nhà thầu Trung Quốc cũng không được
Nói chuyện với báo chí sáng 9/6 vừa qua, ông Thăng than thở: “Nhà thầu Trung Quốc rất yếu kém, nhiều lần tôi muốn thay thế song không thể vì ràng buộc các điều kiện hiệp định vay vốn. Do đó, rất mong mọi người chia sẻ”.
Tại cuộc gặp gỡ này, Bộ trưởng Đinh La Thăng đã lý giải vì sao Việt Nam phải mua 13 đoàn tàu của Trung Quốc cho Dự án đường sắt đô thị Cát Linh – Hà Đông mà không phải là của các nước khác, đồng thời tại sao lại không thể “đuổi” nhà thầu Trung Quốc yếu kém về năng lực.
Theo Bộ trưởng Giao thông, việc mua các đoàn tàu của Trung Quốc cho dự án này đang nhận được rất nhiều sự quan tâm của nhân dân cũng như các cơ quan truyền thông. Ông nói: “Vì mua đoàn tàu của Trung Quốc mà tôi đã nhận được rất nhiều tin nhắn, đe dọa có, khuyên giải cũng có mà đề nghị cũng có. Thâm chí có người còn bảo: ông Thăng ơi, ông đừng mua các đoàn tàu của Trung Quốc. Tại sao lại mua, ông có vấn đề gì với Trung Quốc không”.
vq6262
Công trường nhà ga đường sắt trên cao, phía dưới người dân vẫn đi lại rất nguy hiểm.
Tại sao ông Thăng bị dân nghi ngờ?
Có nghĩa là ông Thăng cũng bị dân nghi ngờ là có “chấm mút” gì với anh chủ thầu Trung Quốc. Cũng như 6 sếp Ban Quản Lý dự án đường sắt tiêu 11 tỉ đồng lót tay của nhà thầu Nhật Bản vừa bị khui ra ánh sáng vào ngày 4/6 vừa qua.
Những vụ ăn chia giữa quan chức với nhà thầu ở Việt Nam như đã thành… “tiền” lệ, lớn nhỏ gì có thầu là có thông đồng, có lót tay. Đó là ưu tiên hàng đầu trước và sau khi chọn nhà thầu. Ông Thăng có bị nghi ngờ thậm chí chửi bới cũng chẳng có gì lạ.
Ông Bùi Danh Liên (Chủ tịch hiệp hội Vận tải Hà Nội) bày tỏ mối lo ngại: “Từ xưa đến nay, hàng Trung Quốc vẫn thật giả lẫn lộn, rất khó để phát hiện ra. Thực tế, chất lượng các loại sản phẩm của Trung Quốc đã mất lòng tin với rất nhiều người trên khắp thế giới. Ông nhấn mạnh: “Thông qua việc xây dựng tuyến đường sắt và mua tàu Trung Quốc lần này, chúng ta cũng nên rút ra kinh nghiệm, rằng đối với nhà đầu tư, cho dù có vốn nhưng khi đã mất niềm tin cũng không nên bắt tay với họ trong bất kỳ dự án nào nữa”.
Nhưng trong vụ này, có vẻ như ông Thăng hoàn toàn không chấm mút gì nên ông cứ ngang nhiên nói thẳng ra nỗi đau tím ruột của mình cho dân thông cảm.
Ông kể: “Dự án được thực hiện theo Hiệp định được ký giữa 2 chính phủ Việt Nam và Trung Quốc từ năm 2008”. Theo Hiệp định này, phía Trung Quốc tài trợ vốn. Các nhà thầu thi công, giám sát, cung cấp thiết bị cũng là của Trung Quốc. Bộ trưởng Đinh La Thăng cho biết đây là các điều kiện trong Hiệp định đã được ký giữa hai chính phủ, là việc rất khó khăn nên không thể muốn thay đổi là có thể thay đổi được”.
Điều đó cũng có nghĩa là ông Bộ trưởng Thăng bị chính phủ đặt vào tình thế “đã rồi” không thể làm gì hơn được. Nếu ông có quyền thì ông đã tống cổ anh nhà thầu Trung Quốc này đi từ lâu rồi. Bởi từ khi thực hiện dự án, nhà thầu này đã làm ăn rất tắc trách, bê bối, coi tính mạng người dân như sâu bọ. Hãy thử nhìn qua những gì họ đã gây ra:
Vụ sập cần cẩu công trình đường sắt Nhổn - ga Hà Nội lúc 16h ngày 12-5

Làm ăn lề mề để kiếm thêm tiền
Dự án được chính thức phát lệnh khởi công từ ngày 10/10/2011 và dự định sẽ hoàn thành cuối năm 2014 để đưa vào khai thác sử dụng từ quý II/2015. Sau hàng loạt lý do dẫn đến sự chậm trễ, dự án được chuyển sang cuối năm 2015 mới xong và đưa vào chạy thử vào đầu năm 2016. Ngoài chậm tiến độ, sau 5 năm thi công, tổng mức đầu tư dự án này đã phải điều chỉnh từ 552 triệu USD lên 868 triệu USD, tăng 316 triệu USD so với ban đầu. Đó cũng là chiêu láu cá của mấy anh ba Tàu. Làm ăn lề mề để buộc chủ nhà phải tăng vốn mới hoạt động tiếp. Chủ đầu tư lại bị dồn thế không tăng không được vì đó là vốn mượn của Tàu, phải làm cho xong.
Làm ẩu, làm liều không kể đến tính mạng người dân
Hàng vạn người dân thủ đô đang phải lưu thông ở những nơi mà tai nạn có thể xảy ra bất cứ lúc nào, những lưỡi hái tử thần luôn treo trên đầu họ, mỗi ngày.
Trong một khoảng thời gian ngắn, tai nạn liên tục xảy ra, với mức độ, hình thức khác nhau, nhưng có chung nguyên nhân được tuyên bố là do “thi công ẩu”. Đó là tội coi thường tính mạng của người dân. Vài thí dụ gần nhất:
– Tối 10/5 xảy ra vụ rơi cọc thép dài 9m, rộng 0,3m, nặng khoảng 630kg tại công trường thi công nhà ga số 4 (phường Cầu Diễn, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội), suýt trúng hai người đi xe máy.
– Ngày 12/5, vụ sập cần cẩu trước số nhà 561 và 539 đường Cầu Giấy đè trúng một phụ nữ đang mang thai và một thanh niên đang lưu thông trên đường.
– Chưa kể đến việc vào khoảng 9h30 cùng ngày (12/5), trên đường Nguyễn Trãi (Thanh Xuân – Hà Nội), một thanh sắt từ công trình đường sắt trên cao đã rơi xuống đường và trúng vào chiếc Honda Civic.
– Trước đó, cuối năm 2014, tại các công trường thi công dự án đường sắt trên cao tuyến Cát Linh – Hà Đông cũng đã xảy ra 2 vụ rơi vật liệu xuống đường khiến 1 người chết, 3 người bị thương.
– Khi xảy ra vụ rơi dầm thép công trình đường sắt Cát Linh – Hà Đông, hồi 6/11/2014, Bộ trưởng Giao thông cam kết rằng: Sẽ không có tai nạn nào như vậy nữa. Hàng loạt cán bộ thuộc Ban quản lý dự án bị giáng chức, điều chuyển. Nhưng ngay khi dự án được thi công trở lại, ngày 28.12, tai nạn lại tiếp tục xảy ra, thậm chí còn nghiêm trọng hơn. Lần này, Bộ trưởng GTVT lần đầu tiên đề cập đến nguyên nhân tư vấn giám sát. Theo đó, ông yêu cầu phải chấm dứt hợp đồng với tư vấn giám sát (Trung Quốc), ký hợp đồng với một công ty giám sát của Việt Nam, do Bộ GTVT chỉ định. Nhưng trả lời PV báo chí, ông Lê Kim Thành, Tổng giám đốc BQL dự án đường sắt (Bộ GTVT), nói rằng chỉ thay người đứng đầu đơn vị, còn tư vấn giám sát vẫn là nhà thầu Trung Quốc.
Nói như vậy có nghĩa là cùng với việc tổng thầu Trung Quốc ngang nhiên nuốt lời hứa về tiến độ, vốn, an toàn lao động…, để thấy rằng, chủ đầu tư dự án đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông đang không thể kiểm soát được những gì đang diễn ra ở đại dự án gần 9.000 tỉ đồng này.
Phải nói thẳng là ngay cả đến cấp Bộ Trưởng cũng bất lực trước sự tung hoành ngang ngược của nhà thầu Trung Quốc, không chỉ ở các dự án giao thông mà trong rất nhiều lãnh vực khác. Tội nghiệp cho ông Bộ trưởng, nhưng ông đau một thì dân đau mười bởi bao nhiêu tai ương dân chiụ hết và mỗi người còng lưng gánh món nợ đến 21 triệu đồng, trả đến đời con đời cháu cũng chưa hết. Nói thẳng ra Trung Quốc bất chấp mọi thủ đoạn để khống chế cả nền kinh tế Việt Nam. Mộng bành trướng của họ chẳng bao giờ chấm dứt.
Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Posted by sontrung at 7:59 PM No comments:
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 370
Saturday, June 27, 2015
TIN ĐẶC BIỆT VỀ PHÙNG QUANG THANH
TIN ĐẶC BIỆT: ĐẠI TƯỚNG BỘ TRƯỞNG QUỐC PHÒNG CSVN PHÙNG QUANG THANH BỊ ÁM SÁT TẠI PHÁP SÁNG 26-6-2015
Saturday, June 27, 2015
Bộ Trưởng Quốc Phòng Pháp Jean- Yves Le Drian (phải) đang đón tiếp Đại Tướng Phùng Quang Thanh,
Bộ Trưởng Quốc Phòng csVN ngày 23-6-2015 trong chuyến thăm Pháp từ 19-6 đến 26-6-2015.
VietPress USA (27-6-2015): Theo tin đặc biệt từ tổ chức R.H. ở Hoa Kỳ cho hay thì Đại Tướng Bộ Trưởng Quốc Phòng csVN PHÙNG QUANG THANH đã vừa bị ám sát bằng súng hãm thanh vào sáng hôm qua Thứ Sáu 26-6-2015 trước một ngôi nhà trên đường phố hẽm ở Paris của Pháp.
Tin nói rằng Đại tướng Phùng Quang Thanh và toán các cận vệ và sĩ quan tùy tùng sau khi đã kết thúc một tuần làm việc với đối tác Bộ Quốc Phòng Pháp nên rủ nhau đi chơi, mua sắm và thăm vài gia đình "Việt kiều yêu nước" là cơ sở nằm vùng tại Paris. Khi vừa ra khỏi một căn nhà trong hẽm phố Paris thì bị hai kẻ lạ mặt không rõ sắc dân hay quốc tịch đã dùng súng tự động hãm thanh bắn nhiều phát và Đại Tướng Phùng Quang Thanh bị trúng 2 viên đạn.
Tin cũng nói thêm rằng ngay tức khắc các cận vệ và đám sĩ quan tùy tùng đã đưa Đại Tướng Phùng Quang Thanh trở lại căn nhà vừa mới bước ra và liên lạc với Bộ Quốc Phòng Pháp để đề nghị bảo mật nguồn tin và lập tức đưa Đại Tường Phùng Quang Thanh ra phi trường trở lại Hà Nội khẩn cấp. Hiện tin nầy vẫn chưa nói rõ tình trạng vết thương của Đại Tướng Bộ Trưởng Quốc Phòng Phùng Quang Thanh nặng nhẹ như thế nào.
Chuyến đi của Đại Tướng Phùng Quang Thanh qua Pháp gần như hoàn toàn không loan báo gì trên các mạng báo chí của Nhà nước csVN. Tuy nhiên dưới tựa đề "Vietnam, France step up defense ties" (Việt Nam, Pháp đẩy mạnh quan hệ quốc phòng) được viết bằng tiếng Anh đã loan lúc 02:11PM ngày 23-6-2015 của Bộ Quốc Phòng csVN đăng tải như sau:
"Bộ trưởng Phùng Quang Thanh khẳng định Việt Nam luôn trân trọng quan hệ với Pháp, cũng như nhấn mạnh rằng quan hệ đối tác chiến lược giữa hai quốc gia đã mang lại những cơ hội mới và tiềm năng hợp tác trong nhiều lãnh vực kể cả quốc phòng.
"Ông đánh giá cao vai trò quan trọng của Pháp ở châu Âu và trên thế giới và bày tỏ cảm ơn nước Pháp đã hỗ trợ Việt Nam trong quá trình gia nhập Tổ chức Thủy văn Quốc tế (International Hydrographic Organisation.).
"Về phần mình, Bộ trưởng Quốc phòng Pháp ca ngợi thành tựu kinh tế-xã hội của Việt Nam; đồng thời khẳng định rằng các quốc gia Đông Nam Á đã chứng tỏ vai trò ngày càng quan trọng trên trường quốc tế cũng như trong xây dựng Cộng đồng ASEAN.
"Ông nhấn mạnh ý định của Pháp tăng cường quan hệ với Việt Nam trên các lĩnh vực, đặc biệt là vấn đề quốc phòng.
Hai vị Bộ trưởng Quốc phòng chia sẻ quan điểm rằng sự hợp tác quốc phòng trong những năm vừa qua đã chứng kiến sự phát triển như đã thấy trong việc trao đổi các phái đoàn, chia sẻ kinh nghiệm trong quân y, đào tạo và thuỷ văn cũng như trong các hoạt động gìn giữ hòa bình của Liên Hiệp Quốc.
Hai bên nhất trí thúc đẩy các hoạt động này trong thời gian tới, đồng thời tạo điều kiện thuận lợi cho các doanh nghiệp quốc phòng Pháp tiến vào thị trường Việt Nam"
Trên đây là bản Tin của Bộ Quốc Phòng Việt Nam mà ít ai biết được. Tin nầy phù hợp với thời gian mà nguồn tin cho hay Đại tướng Phùng Quang Thanh, Bộ trưởng Quốc Phòng csVN vừa bị ám sát vào sáng hôm qua Thứ Sáu 26-6-2015 tại Paris.
Tuy nguồn cung cấp tin khẳng định giá trị nguồn tin là 99%; nhưng VietPress USA xin loan tin nầy với mọi sự dè dặt thường lệ. Hiện vẫn chưa biết được ai chủ mưu ám sát Đạt tướng Bộ trưởng Quốc Phòng csVN Phùng Quang Thanh và vì lý do gì? Ông Thanh là nhân vật thân Trung Quốc một cách rõ rệt.
Ông Phùng Quang Thanh sinh ngày 02-2-1949, vào quân đội từ năm 1969 và được phong là Anh Hùng Quân Đội Nhân Dân từ năm 1971. Ông Phùng Quang Thanh được bổ nhiệm làm Bộ Trưởng Quốc Phòng nước VNcs từ tháng 6 năm 2006 kế nhiệm tướng Phạm Văn Trà. Ông là Uỷ Viên Thường Trực Bộ Chính Tri Trung Ương đảng csVN và được coi là nhân vật quyền lực thứ nhì trong đảng csVN.
Trong thời gian ông Chủ tịch đảng csVN Nguyễn Phú Trọng chuẩn bị đến thăm Hoa Kỳ lần đầu từ ngày 06-7 đến 10-7-2015 để gặp TT Barack Obama; mà lại xảy ra vụ ám sát Đại Tướng Tổng Trưởng Quốc Phòng thân Trung quốc Phùng Quang Thanh, đã làm cho giới phân tích tình hình quốc tế nghi ngờ rằng đây là đòn "thí chốt" để cảnh cáo của Trung Quốc đối với chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng đến Mỹ (http://www.vietpressusa.com/2015/06/lich-trinh-chuyen-vieng-tham-hoa-ky-lan.html ).
 Sau hội nghị Diễn Đàn An Ninh Á Châu Shangri-La tại Singapore từ 29 đến 31-5-2015, Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Ashton Carter đã đến Hà Nội hôm 01-6-2015 để cùng ký chung với Đại tướng Phùng Quang Thanh về "Thỏa thuận tầm nhìn Quốc Phòng Việt - Mỹ" (http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150604_hangout_tam_nhin_quoc_phong_viet_my). Trung Quốc đã cảnh cáo và nay chuyến đi khá kín tiếng của Đại tướng Phùng Quang Thanh đến Paris họp riêng với Bộ trưởng Quốc Phòng Pháp Jean- Yves Le Drian được nguồn tin dấu tên nói là để mua vũ khí thế hệ mới của Pháp nên sợ rằng đó là lý do mà Trung Quốc "thí chốt" để cảnh cáo csVN; nhất là sợ chuyến đi của Chủ tịch đảng csVN Nguyễn Phú Trọng đến Mỹ vào tháng 7-2015 sẽ thỏa thuận giao Cảng Cam Ranh cho Hoa Kỳ.
Trên mạng xã hội Facebook, một người thường đưa các tin mật và chính xác từ phía nội bộ csVN là cô Thùy Trang Nguyễn cũng vừa loan tin Đại Tướng Phùng Quang Thanh bị ám sát ở Âu Châu ngày 26-6-2015; nhưng không nói rõ nơi nào. Thực hư như thế nào chỉ chờ vài ngày sẽ biết rõ (https://www.facebook.com/drthuytrangnguyen?fref=ts).
HẠNH DƯƠNG.
www.vietpressusa.com

Bạn đọc Danlambao - Sáng ngày 28/6/2015, mạng xã hội facebook bất ngờ rộ lên tin đồn về việc bộ trưởng quốc phòng CSVN, ông Phùng Quang Thanh ‘bị ám sát tại Pháp’.

Giữa lúc dư luận còn chưa rõ thực hư thì vào lúc 12:40’ trưa cùng ngày, một trang web có nhiều truy cập tại Việt Nam là trang XaLuan.com đã nhanh nhảu đăng tải bản tin với tiêu đề: “Tin Đại tướng bộ trưởng quốc phòng PHÙNG QUANG THANH bi ám sát là chưa xác thực”.
“Theo trả lời nhanh từ phía Lãnh Sự Quán Việt Nam thì tin tức vụ ám sát là giả mạo, cư dân mạng nên ngừng chia sẻ và đính chính lại tin này”, nội dung bản tin từ trang Xã Luận viết.
Trước đó, trang web VietPress USA tại Mỹ đã cho đăng bản tin nói rằng đại tướng Phùng Quang Thanh ‘vừa bị ám sát bằng súng hãm phanh’ và ‘bị trúng 2 viên đạn’ trước một ngôi nhà tại Paris vào hôm 26/6/2015.
Tin đồn này hiện đang được chia sẻ với tốc độ chóng mặt trên mạng xã hội facebook, và được xuất hiện trùng với thời điểm bộ trưởng Phùng Quang Thanh đang dẫn đầu phái đoàn quan chức bộ quốc phòng sang Châu Âu. Theo Thông tấn xã Việt Nam, trong chuyến đi này ông Thanh đã có cuộc gặp với bộ trưởng quốc phòng Pháp Jean-Yves Le Drian vào hôm 19/6/2015.
Hiện chưa có bất kỳ thông tin khả tín nào có thể xác thực nội dung những tin đồn nêu trên. Do đó, bạn đọc cần đón nhận các thông tin trong bài viết với sự thận trọng cần thiết.
Đại tướng Phùng Quang Thanh và bộ trưởng
quốc phòng Pháp Jean-Yves Le Drian
Tướng lĩnh quốc phòng và những vụ thanh toán lẫn nhau trong quá khứ
Từ lâu, trong dư luận Việt Nam vẫn thường xuất hiện những tin đồn về các cuộc ám sát lẫn nhau trong hàng ngũ tướng lĩnh quân đội, đặc biệt là trước thời điểm diễn ra các kỳ đại hội đảng.
Từ năm 1975 đến nay, đã từng xuất hiện nhiều vụ ‘đột tử’ hay 'tai nạn' đáng ngờ liên quan đến các tướng lĩnh cao cấp bộ quốc phòng, trong đó có nhiều nhân vật là ứng viên nặng ký cho chiếc ghế bộ trưởng bộ quốc phòng như:
1. Thượng tướng Chu Văn Tấn, mất năm 1984. Do có liên quan đến vụ uỷ viên bộ chính trị Hoàng Văn Hoan trốn sang Trung Cộng, tướng Chu Văn Tấn bị đảng CS cách chức hết chức vụ, bị giam lỏng và quản thúc xa gia đình cho đến ngày qua đời.
2. Đại tướng Hoàng Văn Thái, ‘đột tử’ rạng sáng ngày 2/7/1986 khi sắp sửa được đưa lên giữ chức bộ trưởng bộ quốc phòng. Tướng Hoàng Văn Thái là thông gia và đồng thời cũng là người thân cận với đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Trước khi chết, tướng Hoàng Văn Thái còn trăn trối với vợ: ‘Người ta giết tôi’.
3. Đại tướng Lê Trọng Tấn, ‘đột tử’ ngày 5/12/1986 khi đang giữ chức thứ trưởng bộ quốc phòng. Tướng Lê Trọng Tấn cũng được coi là một người thân cận với tướng Giáp, ứng cử viên nặng ký cho chiếc ghế bộ trưởng bộ quốc phòng sau cái chết trước đó vài tháng của tướng Hoàng Văn Thái.
4. Thượng tướng Đinh Đức Thiện, chết vì ‘tai nạn giao thông’ vào ngày 21/12/1986, tuy nhiên có tin nói ông này chết vì ‘lạc đạn’. Tướng Đinh Đức Thiện là em ruột của Lê Đức Thọ và cũng là anh ruột của Mai Chí Thọ, đây đều là những kẻ thủ chính trị của phe tướng Giáp.
5. Thượng tướng Nguyễn Khắc Nghiên, tổng tham mưu trưởng quân đội nhân dân Việt Nam, mất ngày 13/11/2010. Cái chết của tướng Nguyễn Khắc Nghiên gây nhiều đồn đoán trong dư luận lúc bấy giờ về khả năng bị ám sát, nhất là vào thời điểm chỉ còn 2 tháng là diễn ra đại hội đảng lần thứ 11.
Khi ấy, tướng Nghiên cũng được cho là ứng cử viên nặng ký thay cho vị trí bộ trưởng quốc phòng của đại tướng Phùng Quang Thanh.
28/6/2015
Bạn đọc Danlambao
danlambaovn.blogspot.com

 Xuất hiện người ngồi thay chiếc ghế của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh
Cập nhật lúc 29-06-2015 17:04:19 (GMT+1) Ngồi vào chiếc ghế của đại tướng Phùng Quang Thanh là một người đeo quân hàm thượng tướng. Sau khi rộ trên mạng tin đồn Đại tướng, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh bị ám sát, nay trong cuộc họp chính phủ 29/6/2015 lại vắng bóng ông. Trên trang website chính phủ, ngồi vào vị trí ông là một người khác trong Bộ quốc phòng, trong khi đó trên trang Phùng Quang Thanh lại là ảnh khác (qua fotoshop?) với hình ông Bộ trưởng bộ quốc phòng. Trên Trang chính phủ ngồi vào vị trí ông là một người khác trong Bộ quốc phòng, trong khi đó trên trang Phùng Quang Thanh lại là một ảnh cũ (hoặc qua fotoshop) với hình ông Bộ trưởng bộ quốc phòng. http://www.chinhphu.vn/portal/page/portal/chinhphu/trangchu https://www.youtube.com/watch?v=zG3mnxM4J8g http://media.chinhphu.vn/…/thu-tuong-chinh-phu-nhan-manh-5-… http://phungquangthanh.net/thu-tuong-chu-tri-phien-hop-chin… Có sự trùng hợp không bình thường. Dưới sự chủ trì của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, phiên họp thường kỳ của chính phủ đã được diễn ra vào hôm, 29/6/2015. Tuy nhiên, thành phần tham dự cuộc họp vẫn không thấy có sự xuất hiện của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh, người được cho là đã 'mất tích' từ 10 ngày nay. Hình ảnh trên website Cổng thông tin điện tử chính phủ cho thấy trong phiên họp hôm nay, ngồi thay vào vị trí của ông Thanh (phía ngoài cùng bên phải) là một người khác đeo quân hàm thượng tướng. Thượng tướng Lê Hữu Đức. Theo quan sát thì người này dường như là thượng tướng Lê Hữu Đức, một trong 7 thứ trưởng đương nhiệm của bộ quốc phòng VN.

 Thượng tướng Lê Hữu Đức
Thượng tướng Lê Hữu Đức. (vietinfo.eu)
Cám ơn bạn đã truyền bá nội dung bài vở của chúng tôi. Ngoại trừ mục đích cá nhân, khi sử dụng lại thông tin, xin các bạn không quên ghi rõ tên tác giả, tên nguồn và vietinfo.eu.
Đáng chú ý là tại vị trí này, bảng tên ngay trước bàn vẫn còn ghi rõ dòng chữ "Bộ trưởng Phùng Quang Thanh". Chi tiết này ngay lập tức đã gây nhiều chú ý và càng làm gia tăng thêm những lời đồn đoán về số phận của đại tướng Phùng Quang Thanh, người đã không xuất hiện trước công chúng từ hôm 19/6/2015 đến nay. Cho đến thời điểm này, giới chức Việt Nam vẫn chưa đưa ra bất cứ phản hồi nào về những lời đồn đoán này. Ảnh chụp từ video Kênh truyền hình quốc hội. Nguồn: DLB, Chính phủ, youtube, PhùngQuangThanh.ne (vietinfo.eu)
 Hai tấm ảnh liên quan đến tin đồn Phùng Quang Thanh bị... ám...
CTV Danlambao - Trong phiên họp thường kỳ của chính phủ CSVN diễn ra vào ngày 29/6/2015, ở chỗ ngồi có bảng tên Phùng Quang Thanh, xuất hiện một ông tướng khác không phải là ông Thanh. Sự kiện này đã được Danlambao đăng tải trong bối cảnh tin đồn ông Thanh "bị mất tích" hơn 10 ngày qua. Tuy nhiên, trong một bài báo khác tường trình phiên họp chính phủ này, lại xuất hiện 1 tấm ảnh có hình ông Phùng Quang Thanh tham dự. Thế là thế nào!?
Phùng Quang Thanh: không
không có mặt!!!


Phùng Quang Thanh: có mặt!!!
Trên trang nguyentandung.org, trong bài "Thủ tướng chủ trì phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 6/2015", thì hình ảnh sau đây được đăng tải với ghi chú dưới hình là: Thủ tướng chủ trì phiên họp Chính phủ thường kỳ tháng 6/2015. (Ảnh internet)

Trong ảnh này có Phùng Quang Thanh:

Hình chụp lại bài viết trên trang nguyentandung.org:
http://nguyentandung.org/thu-tuong-chu-tri-phien-hop-chinh-phu-thuong-ky-thang-62015.html
Một tấm ảnh khác có mặt Phùng Quang Thanh trong phiên họp cũng được trang An Ninh Tiền Tệ & Truyền Thông (cơ quan của hội Luật gia Việt Nam) sử dụng trong bài tường thuật lại phiên họp 29/06/2016 của chính phủ với nhan đề "Thủ tướng không hài lòng vì lãnh đạo tỉnh không biết Nghị quyết Chính phủ".
http://antt.vn/thu-tuong-khong-hai-long-vi-lanh-dao-tinh-khong-biet-nghi-quyet-chinh-phu-0110114.html
Đối chiếu 2 tấm ảnh "có và không có Phùng Quang Thanh" chúng ta thấy có nhiều chỗ khác nhau và từ đó kết luận rằng 2 tấm ảnh này không thuộc vào một buổi họp cùng ngày:

Tìm lại hình ảnh của những phiên họp chính phủ trước thì mới thấy rằng, tấm ảnh có Phùng Quang Thanh là phiên họp Chính phủ thường kỳ vào tháng 2/2015:

Tại sao trước những tin đồn Phùng Quang Thanh mất tích, bị ám sát không hoặc chưa được kiểm chứng,  cũng như không có một tuyên bố nào từ chính phủ hay Bộ quốc phòng thì lại có chuyện đưa hình ông Thanh từ phiên họp tháng 2/2015 vào phiên họp tháng 6/2015?
29.06.2015

CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
_________________________________
Bài liên quan:
- Rộ tin đồn đại tướng Phùng Quang Thanh ‘bị ám sát’
ất hiện người ngồi thay chiếc ghế của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh Cập nhật lúc 29-06-2015 17:04:19 (GMT+1) Ngồi vào chiếc ghế của đại tướng Phùng Quang Thanh là một người đeo quân hàm thượng tướng. Sau khi rộ trên mạng tin đồn Đại tướng, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh bị ám sát, nay trong cuộc họp chính phủ 29/6/2015 lại vắng bóng ông. Trên trang website chính phủ, ngồi vào vị trí ông là một người khác trong Bộ quốc phòng, trong khi đó trên trang Phùng Quang Thanh lại là ảnh khác (qua fotoshop?) với hình ông Bộ trưởng bộ quốc phòng. Trên Trang chính phủ ngồi vào vị trí ông là một người khác trong Bộ quốc phòng, trong khi đó trên trang Phùng Quang Thanh lại là một ảnh cũ (hoặc qua fotoshop) với hình ông Bộ trưởng bộ quốc phòng. http://www.chinhphu.vn/portal/page/portal/chinhphu/trangchu https://www.youtube.com/watch?v=zG3mnxM4J8g http://media.chinhphu.vn/…/thu-tuong-chinh-phu-nhan-manh-5-… http://phungquangthanh.net/thu-tuong-chu-tri-phien-hop-chin… Có sự trùng hợp không bình thường. Dưới sự chủ trì của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, phiên họp thường kỳ của chính phủ đã được diễn ra vào hôm, 29/6/2015. Tuy nhiên, thành phần tham dự cuộc họp vẫn không thấy có sự xuất hiện của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh, người được cho là đã 'mất tích' từ 10 ngày nay. Hình ảnh trên website Cổng thông tin điện tử chính phủ cho thấy trong phiên họp hôm nay, ngồi thay vào vị trí của ông Thanh (phía ngoài cùng bên phải) là một người khác đeo quân hàm thượng tướng. Thượng tướng Lê Hữu Đức. Theo quan sát thì người này dường như là thượng tướng Lê Hữu Đức, một trong 7 thứ trưởng đương nhiệm của bộ quốc phòng VN. Đáng chú ý là tại vị trí này, bảng tên ngay trước bàn vẫn còn ghi rõ dòng chữ "Bộ trưởng Phùng Quang Thanh". Chi tiết này ngay lập tức đã gây nhiều chú ý và càng làm gia tăng thêm những lời đồn đoán về số phận của đại tướng Phùng Quang Thanh, người đã không xuất hiện trước công chúng từ hôm 19/6/2015 đến nay. Cho đến thời điểm này, giới chức Việt Nam vẫn chưa đưa ra bất cứ phản hồi nào về những lời đồn đoán này. Ảnh chụp từ video Kênh truyền hình quốc hội. Nguồn: DLB, Chính phủ, youtube, PhùngQuangThanh.net In bài Email (vietinfo.eu)
Cám ơn bạn đã truyền bá nội dung bài vở của chúng tôi. Ngoại trừ mục đích cá nhân, khi sử dụng lại thông tin, xin các bạn không quên ghi rõ tên tác giả, tên nguồn và vietinfo.eu.

Xuất hiện người ngồi thay chiếc ghế của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh (vietinfo.eu)
Cám ơn bạn đã truyền bá nội dung bài vở của chúng tôi. Ngoại trừ mục đích cá nhân, khi sử dụng lại thông tin, xin các bạn không quên ghi rõ tên tác giả, tên nguồn và vietinfo.eu.
Xuất hiện người ngồi thay chiếc ghế của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh Cập nhật lúc 29-06-2015 17:04:19 (GMT+1) Ngồi vào chiếc ghế của đại tướng Phùng Quang Thanh là một người đeo quân hàm thượng tướng. Sau khi rộ trên mạng tin đồn Đại tướng, Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh bị ám sát, nay trong cuộc họp chính phủ 29/6/2015 lại vắng bóng ông. Trên trang website chính phủ, ngồi vào vị trí ông là một người khác trong Bộ quốc phòng, trong khi đó trên trang Phùng Quang Thanh lại là ảnh khác (qua fotoshop?) với hình ông Bộ trưởng bộ quốc phòng. Trên Trang chính phủ ngồi vào vị trí ông là một người khác trong Bộ quốc phòng, trong khi đó trên trang Phùng Quang Thanh lại là một ảnh cũ (hoặc qua fotoshop) với hình ông Bộ trưởng bộ quốc phòng. http://www.chinhphu.vn/portal/page/portal/chinhphu/trangchu https://www.youtube.com/watch?v=zG3mnxM4J8g http://media.chinhphu.vn/…/thu-tuong-chinh-phu-nhan-manh-5-… http://phungquangthanh.net/thu-tuong-chu-tri-phien-hop-chin… Có sự trùng hợp không bình thường. Dưới sự chủ trì của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, phiên họp thường kỳ của chính phủ đã được diễn ra vào hôm, 29/6/2015. Tuy nhiên, thành phần tham dự cuộc họp vẫn không thấy có sự xuất hiện của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh, người được cho là đã 'mất tích' từ 10 ngày nay. Hình ảnh trên website Cổng thông tin điện tử chính phủ cho thấy trong phiên họp hôm nay, ngồi thay vào vị trí của ông Thanh (phía ngoài cùng bên phải) là một người khác đeo quân hàm thượng tướng. Thượng tướng Lê Hữu Đức. Theo quan sát thì người này dường như là thượng tướng Lê Hữu Đức, một trong 7 thứ trưởng đương nhiệm của bộ quốc phòng VN. Đáng chú ý là tại vị trí này, bảng tên ngay trước bàn vẫn còn ghi rõ dòng chữ "Bộ trưởng Phùng Quang Thanh". Chi tiết này ngay lập tức đã gây nhiều chú ý và càng làm gia tăng thêm những lời đồn đoán về số phận của đại tướng Phùng Quang Thanh, người đã không xuất hiện trước công chúng từ hôm 19/6/2015 đến nay. Cho đến thời điểm này, giới chức Việt Nam vẫn chưa đưa ra bất cứ phản hồi nào về những lời đồn đoán này. Ảnh chụp từ video Kênh truyền hình quốc hội. Nguồn: DLB, Chính phủ, youtube, PhùngQuangThanh.net In bài Email (vietinfo.eu)
Cám ơn bạn đã truyền bá nội dung bài vở của chúng tôi. Ngoại trừ mục đích cá nhân, khi sử dụng lại thông tin, xin các bạn không quên ghi rõ tên tác giả, tên nguồn và vietinfo.eu.
Posted by sontrung at 10:11 PM No comments:
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 370
DÀN KHOAN 981 TRỞ LẠI

TQ xê dịch giàn khoan 981 ở Biển Đông
    26 tháng 6 2015
Chia sẻ
Giàn khoan 981 đang hoạt động ở Biển Đông
Cục an toàn Hàng hải Trung Quốc vừa công bố giàn khoan Hải Dương 981 của nước này sẽ tiến hành các hoạt động thăm dò dầu khí tại vùng biển có tọa độ 17 độ 3,75 phút vĩ Bắc; 109 độ 59,05 phút kinh Đông.
Đây là vị trí phía nam cửa Vịnh Bắc Bộ và tây tây bắc quần đảo Hoàng Sa mà Việt Nam cũng tuyên bố chủ quyền.
Có chuyên gia cho biết hiện giàn khoan 981 nằm cách đảo Hải Nam 68 hải lý và đất liền Việt Nam 104 hải lý.
Thông báo của Trung Quốc cho hay giàn khoan 981 sẽ tiến hành các hoạt động thăm dò dầu khí tại vị trí mới này từ ngày 25/6 đến ngày 20/8/2015.
Trung Quốc cũng yêu cầu tàu bè di chuyển trên vùng biển này tránh xa vị trí giàn khoan từ 2.000m trở lên để bảo đảm an toàn.
Trước đó, hồi tháng Năm giàn khoan 981 đã tác nghiệp tại giếng Lăng Thủy 25-1S-1, tọa độ 17 độ 03,44.5 phút vĩ Bắc; 109 độ 59,02.7 phút kinh Đông.
So với tọa độ đó, giàn khoan 981 chỉ xê dịch đôi chút.
Giới chức Việt Nam trong các phỏng vấn với báo giới trong nước nói vị trí giếng Lăng Thủy "ở ngoài vùng biển Việt Nam".
Việt Nam đang lo ngại giàn khoan 981 có thể sẽ được đưa vào vị trí hồi tháng Năm năm ngoái, tức nằm trong thềm lục địa của Việt Nam và chỉ cách đảo Lý Sơn chừng 120 hải lý.
Ngày 1/5/2014, giàn khoan 981 được đưa vào vị trí này, khơi nguồn một làn sóng phản đối Trung Quốc mạnh mẽ mà cao trào là đợt bạo lực nhắm vào doanh nghiệp Trung Quốc ở Việt Nam.
Cho tới giữa tháng 7/2014 giàn khoan này mới rút đi.
http://www.bbc.com/vietnamese/vietnam/2015/06/150626_oilrig_981_newlocation
Vì sao TQ lại 'xê dịch' giàn khoan HD981?
8 giờ trước
Theo một nhà nghiên cứu quan hệ Việt - Trung, nguyên chuyên viên cao cấp về Trung Quốc của Bộ ngoại giao Việt Nam, Trung Quốc muốn 'gây áp lực' với Việt Nam trước chuyến thăm của Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Phú Trọng, tới Hoa Kỳ.
 http://www.bbc.com/vietnamese/multimedia/2015/06/150627_duongdanhdy_hd981_hoangsa

D-981 xuất hiện ở Vịnh Bắc Bộ và cam kết Thành Đô 1990
CTV Danlambao - Ngày 25/06/2015, Cục an toàn Hàng hải của Trung cộng thông báo: giàn khoan Haiyang Shiyou 981 (HD-981) sẽ quay trở lại biển Đông và tiến hành các hoạt động thăm dò dầu khí tại vùng biển có tọa độ 17 độ 3, 75 phút kinh Đông; 109 độ 59,05 phút vĩ Bắc và thăm dò dầu khí từ ngày 25.6 đến ngày 20.8. (1)
Thông báo trên cũng nêu rõ: tàu bè và các phương tiện đường thủy cấm không được tiếp cận giàn khoan này ở cự ly 2000m trở lên, để đảm bảo an toàn cho hoạt động thăm dò dầu khí của giàn khoan.
Vị trí này thuộc vùng biển phía nam cửa vịnh Bắc Bộ và phía tây tây bắc quần đảo Hoàng Sa.
Đây là lần thứ hai giàn khoan HD-981 đi vào hoạt động trái phép trên vùng biển Việt Nam, sau lần đầu hồi tháng 5 năm 2014.
Động thái này của Bắc Kinh cho thấy họ đang thực hiện đúng tiến trình “hợp tác” và “phát triển” với đảng Cộng sản Việt Nam sau chuyến thăm Trung Quốc từ ngày 7 đến ngày 10 tháng 4 năm 2015 vừa qua của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.
Tại sao HD-981 lại chọn vịnh Bắc Bộ?
Vì trong Thông cáo chung Việt Nam - Trung cộng làm tại Bắc Kinh ngày 8/4/2015 đã viết rất rõ: “Hai bên nhất trí thúc đẩy hoạt động của Nhóm bàn bạc về hợp tác cùng phát triển trên biển, tăng cường hợp tác trong các lĩnh vực ít nhạy cảm, vững bước thúc đẩy đàm phán phân định khu vực ngoài cửa vịnh Bắc Bộ, tích cực thúc đẩy hợp tác cùng phát triển tại vùng biển này, sớm khởi động khảo sát chung tại vùng biển ngoài cửa vịnh Bắc Bộ trong năm nay.” (2)
HD-981 không tự nhiên mà xuất hiện trên biển Đông, xâm phạm vùng biển Việt Nam từ năm 2014 đến tái xác lập vị trí trong vùng biển đang phân định ngoài khơi vịnh Bắc Bộ năm 2015. Trước đó, cũng chính ông Nguyễn Phú Trọng đã ký văn kiện “Thỏa thuận những Nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam và nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa” vào ngày 11/10/2011 tại Bắc Kinh. (3)
Xem lại các diễn biến từ 2011 đến nay người ta có thể thấy Tàu cộng tính toán việc xây dựng, củng cố chủ quyền tại các đảo xâm lấn thuộc hai quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa rất bài bản.
Cam kết tại hội nghị Thành Đô 1990 đang được hiện thực hoá trong sự im lặng của đảng và nhà cầm quyền CSVN.
27/06/2015
CTV Danlambao
danlambaovn.blogspot.com
_________________________________________
Chú thích:
(1) baomoi.com/Gian-khoan-981-nam-trong-vung-bien-chong-lan-vinh-Bac-Bo/144/16923383.epi
(2) baodientu.chinhphu.vn/Tin-noi-bat/Toan-van-Thong-cao-chung-Viet-Nam-Trung-Quoc/224488.vgp
(3) baophapluat.vn/trong-nuoc/viet-trung-thong-nhat-nguyen-tac-giai-quyet-van-de-tren-bien-146520.html

VI ANH * BIỂN ĐÔNG XÉ NÁT VIỆT CỘNG

Biển Đông làm CSVN chia rẽ.
 VI ANH
 Mỹ vốn rất cao tay ấn trong tình báo chánh trị, ngoại giao, cơ quan CIA là cơ quan tình báo quốc ngoại nhiều tiền, giàu kinh nghiệm thế nào cũng khai thác mâu thuẫn nội bộ của CSVN. Một cuộc đấu đá dai dẳng giữa phe nắm đảng quyền do Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng cầm đầu và phe nắm nhà nước do TT Nguyễn tấn Dũng nắm. Hai thời sự mới đây cho thấy cho thấy điều ấy.

Tin BBC của Anh, phần tiếng Việt ngày 21/ 6 loan tãi, “Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ thăm Hoa Kỳ từ ngày 7 đến 9 tháng Bảy và hội đàm với Tổng thống Barack Obama tại Nhà Trắng theo nguồn tin từ Hà Nội…” Và tuần trước, khi trả lời phỏng vấn của tờ Tuổi Trẻ, đại sứ Ted Osius của Mỹ ở VN nói Mỹ đang chuẩn bị cho chuyến thăm của TBT CSVN Nguyễn Phú Trọng nhưng không cho biết ngày tháng ông Trọng tới Mỹ. Mới đây trả lời độc giả báo VN Express của VN, ĐS Osius nói đây cũng là năm “có thể cả tổng thống Mỹ, sang thăm Việt Nam.”

Còn VOA, tiếng nói chánh thức của Mỹ, ngày 21.06.2015 đi tin “Việt Nam trao thêm quyền cho thủ tướng Nguyễn tấn Dũng. Đối với trung ương, với số phiếu đa số áp đảo có trên 87% đại biểu thông qua Điều 28 Luật tổ chức Chính phủ (sửa đổi), qui định trong thời gian hưu khoá Quốc Hội, Thủ Tướng chánh phủ được bỗ khuyết bộ trưởng, thủ trưởng cơ quan ngang bộ và trong thời gian giữa hai kỳ họp Hội đồng nhân dân cấp tỉnh, thủ tướng được giao quyền Chủ tịch UBND cấp tỉnh khi bị khuyết. Như vậy Quốc Hội đã tăng quyền cho TT Dũng dù phe nắm đảng quyền đa số gốc gác CS Bắc Việt muốn bớt quyền của người thủ tướng gốc Nam kỳ cục nhiều lân rồi nhưng thất bại.

TT Dũng là người nhắm chức Tổng Bí Thư Đảng CSVN trong kỳ đại hội Đảng đầu năm 2016. Ông là người có lời lẽ cứng rắn với TC xâm lấn Biển Đông. Ông là người nối chí Thủ Tướng Võ văn Kiệt, phe CS Nam bộ “Bắc tiến” với chủ trương mở cửa kinh tế, xích lại gần với Mỹ, bị phe Bảo Thủ nắm đảng quyền trong Đảng CSVN chống đối ghê gớm. Phe của Tổng Trọng mưu hạ bệ Ông mấy lần mà đại hội đảng “không kỷ luật đồng chí X”. Trái lại cho Ông lên hạng là người được tín nhiệm cao nhiều phiếu nhứt trong Bộ Chánh Trị, trong khi Tổng Bí Thư Trọng lọt xuống hạng 8. Ông là người có quyền thế nhứt đến đổi tờ báo Hoàn Cầu của TC đánh giá Ông là người mạnh nhứt nước VN.

Bây giờ Mỹ lại đặc cách mời Tổng Trọng công du Mỹ. Quyết định này của Mỹ tạo thêm hố sâu ngăn cách, tăng thêm cường độ đấu đá giữa hai phe Trọng và Dũng. Gần đây TC tăng cường quân sự hoá Biển Đông, vi phạm thô bạo tự do hàng hải, hàng không quốc tế mà Mỹ coi là quyền lợi cốt lõi cũa Mỹ. Nên Mỹ bị thốn như mã tấu của TC đang kề bên đít Mỹ. Lần đầu tiên khi chuyển trục quân sự về Á châu Thái bình dương, Mỹ phải cho tàu và máy bay tuần tra để bảo vệ tự do hàng hải và hàng không. Mỹ khẩu chiến với TC tại hội nghị Shangri La. Các đồng minh của Mỹ trong vùng, Nhựt, Phi, Úc phản đối TC. Tổ chức G7, bảy siêu cường họp ở Đức cũng lên tiếng chống TC. Riêng Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ Carter sau hội nghị Sangri La về có ghé ngang Việt Nam là nước bị TC xâm lấn biển đảo nhiều nhứt.

Còn đối với người dân Việt, từ lâu không có vấn đề nào làm cho dân chúng Việt Nam trong lẫn ngoài nước bất mãn đảng CS độc quyền toàn diện cho bằng vấn đề Biển Đông bị TC xâm chiếm mà Đảng CSVN bất động như thông đồng với TC.

Không có vấn đề nào làm cho nội bộ Đảng CSVN phân hoá, chia rẽ cho bằng vấn đề Biển Đông. Nhiều đảng viên CS “bằng mặt và không bằng lòng” thái độ và hành động bất động của những lãnh đạo chóp bu đang nắm đảng quyền. Đến đổi như Thủ Tướng Nguyễn tấn Dũng người nắm Nhà Nước, một lãnh đạo CS có thế nói đang mạnh nhứt nước không dằn được, nhiều khi có nhiều lời cứng rắn đối với hành động xâm lấn của TC. TT Dũng cũng là người ủng hộ nền kinh tế thị trường, có khynh hướng xích lại gần Mỹ ngăn chận đà bành trướng của TC.

Do vậy, vấn đề Biển Đông ảnh hưởng không nhỏ trong cuộc tranh chấp quyền hành của các phe phái trong nội bộ Đảng CSVN.

Và tương quan chánh trị, ngoại giao, quân sự nổi chìm của Mỹ đối với Đảng và Nhà Nước CSVN, cũng ảnh hưỏng không nhỏ đến kết quả bầu cử của Đảng CS liên quan đến nhân sự lãnh đạo và đường lối trong nhiệm kỳ 5 năm tới của Đảng Nhà Nước CSVN, quả quyết trong đó có vấn đề Biển Đông là vấn đề lớn.

Bộ Trưởng Quốc Phòng Mỹ Carter hồi đầu tháng Sáu, 2015 sau khi đấu đá tơi bới hoa lá với TC ở Sangri La, bay qua VN phát triển chủ trương ấy với VNCS. Ông ký bản tuyên bố tầm nhìn liên hợp với VN, phối hợp siết chặt tương quan quốc phòng trong vòng 20 năm tới.

Ô. Carter cũng là vi bộ trưởng quốc phòng Mỹ đầu tiên đến VN đích thân đi thị sát căn cứ quân sự và tàu của cảnh sát biển, như thông cáo chung nói. Hai bên cũng thoả thuận một qui ước cho tàu hai bên gặp nhau ngoài biển. Ông cũng nhắc lại Mỹ sẽ cấp cho VN 18 triệu Đô để mua tàu tuần cho cảnh sát biển. Hồi tháng 10 năm rồi, Mỹ đã xả cấm vận từng phần, đồng ý bán một phần vũ khí sát thương cho VN.

Những ngày sau chuyến viếng thăm của Bộ Trưởng Quốc Phòng Carter của Mỹ, báo chí quốc tế cho biết Nhà Nước VNCS gởi người đi kín đáo bàn bạc, thương lượng với các công ty sản xuất quốc phòng Liên Âu, Bắc Mỹ để mua máy bay, tàu của Saab (Thuỵ Điển), Eurofighter (Liên Âu), AirbusFighter (Pháp) Lockheed Martin và Boeing (Mỹ).

Riêng TT Nguyễn tấn Dũng cầm đầu phe đổi mới, nắm Nhà Nước của VNCS đã từng đến Mỹ (họp Liên Hiệp Quốc) và từng gặp TT Obama bên lề một số hội nghị. Chủ Tịch Nước Trương tấn Sang đã từng đi Mỹ nhưng con lừng khừng với TC. Còn Tổng Bí Thư Nguyễn phú Trọng vốn là người kiên định lập trường thân TC chưa đi Mỹ lần nào. Nên Mỹ đặc cách mời Ông công du Mỹ. TC ngăn chận trước khi Tổng Trọng đi Mỹ. Hồi tháng Tư năm 2015, Chủ Tịch TC mời Tổng Trọng sang Bắc Kinh để định hướng ngoại giao không cho VNCS xích lại gần Mỹ và siết chặt ngoại giao với TQ. Và trước khi cò tin Tổng Trọng đi Mỹ vào đầu tháng 7, thì TC mời Phó Thủ Tướng kiêm Ngoại Trưởng VNCS Phạm bình Minh sang TC, chắc không phải vô nước cho Tổng Trọng lên nước đi Mỹ đâu.

Đây mới thấy Mỹ là bậc thầy trong trò chơi khai thác mâu thuẫn. Có người nói TT Dũng có bài diễn văn 30/4 rồi rất nặng lời với Mỹ là để đấp mô đường đi Mỹ của TC, nhắc cho Mỹ nhớ Tổng Trọng là CS Bắc Việt, kiên trì thân TC, coi Mỹ là đế quốc, là sen đầm quốc tế và TC đã gọi Trọng qua Bắc Kinh để nhắc nhở. Cũng có dư luận Mỹ vượt tập tục ngoại giao, đặc cách mời Tổng Trọng một tổng bí thư của một đảng chánh trị có nhiều thâm ý. Gây chia rẽ thêm giữa Tổng Trọng với TT Dũng. Hay mua chuộc sự ủng hộ của Tổng Trọng cho Thủ Tướng Dũng lên nắm chức Chủ Tịch Đảng kiêm Chủ Tịch Nước để gây mâu thuẫn nặng hơn giữa hai người. Hai kiểu mật đàm này đều nhắm một mục tiêu là làm cho TC thêm nghi ngờ thêm CSVN là phản bội, đáng để cho Chủ Tịch Tập cận Bình cho CSVN một bài học như Chủ Tịch Đặng tiểu Bình đã làm thời Tổng Bí Thư Lê Duẫn./.(VA)

MUA NHÀ Ở MỸ

 MUA NHÀ TẠI HOA KỲ
Nhật báo chuyên về kinh tế tài chánh Financial Times có trụ sở ở Anh mới đây có bài cho biết người dân Trung Quốc nay đứng đầu trong số những người ngoại quốc mua nhà tại Hoa Kỳ, tính cả trên số đơn vị nhà, số lượng tính bằng đô la và kể cả luôn những giá cả kỷ lục.
image001.jpg@01D0AF59.BD24CC80

Nhà ở California được người Hoa đặc biệt ưa thích. (Hình minh họa: Getty Images)
Đó theo tờ báo là theo một bản phúc trình của Hiệp Hội Quốc Gia các nhà địa ốc (National Association of Realtors-NAR) vốn theo dõi các việc mua bán nhà trên toàn quốc.
Theo thống kê này thì trong 12 tháng kết thúc vào cuối tháng 3, người Hoa đã chi ra 28.6 tỷ đô la chỉ để mua nhà ở tại Hoa Kỳ, một sự gia tăng 30% so với năm ngoái và hơn hai lần rưỡi số tiền mà người Canada chi ra để mua nhà ở Hoa Kỳ. Dân Canada là nhóm thứ nhì mua nhà ở Hoa Kỳ.
Với nền kinh tế Trung Quốc và thị trường địa ốc đang trì trệ trông thấy cùng với một chương trình chống tham nhũng mạnh bạo đang lan tràn trong nước, những người Trung Quốc đã cuống cuồng đi mua nhà ở ngoại quốc trong mấy năm gần đây.
 
Là một nhóm, họ trở thành những người mua nhà lớn nhất không những ở Hoa Kỳ mà còn ở các thành phố lớn khác của phương Tây, kể cả New York, Luân Đôn, Sydney, Vancouver, Toronto và Auckland.
Nói chung điều họ muốn là nhà cửa ở những nền dân chủ nói tiếng Anh với một hệ thống giáo dục tốt, phẩm chất đời sống tuyệt hảo, một chế độ pháp trị mạnh, và một luật lệ bảo vệ mạnh mẽ quyền sở hữu địa ốc, đều được những người Hoa coi như đó là nơi đắc địa nhất để cất giữ tài sản.
Những con số đọc lên thật đáng giật mình. Trong một năm tính đến tháng 3 vừa qua, người Hoa trung bình chi ra gấp ba lần trung bình mà người Mỹ bỏ ra mua nhà. Họ trả trung bình 831,800 đô la cho một căn nhà, so với giá mua bán trung bình trên toàn quốc là 255,600 đô la của người Mỹ.
Những người ngoại quốc khác đến mua nhà ở Hoa Kỳ cũng trung bình chi ra 499,600 đô la nhưng nhóm mua nhiều nhất sau Trung Quốc từ Canada, Ấn Độ, Mexico và người Anh, đều chỉ ra ít hơn trung bình đó.
Nhưng tuy năm nay thì rõ ràng là cuộc xâm lăng đã lộ diện nhưng từ năm ngoái tờ Washington Post đã có bài mang tựa đề “The Chinese are coming, and they'd like to buy your house” (Người Hoa đang đổ tới và họ đang muốn mua nhà của bạn). Trong bài này, Giáo Sư Quản Trị Học Diane Francis nhắc cho chúng ta là trong năm 2014, tổng cộng 100 triệu người Hoa được chờ đợi đi chơi ngoại quốc, một đội quân mà bà so sánh lớn bằng dân số của Mexico. Họ sẽ viếng thăm các thắng cảnh nhưng họ cũng viếng thăm các công ty địa ốc nữa. Bà Francis viết “Họ có tiền trong bóp, một thèm khát cuộc sống tốt đẹp và kiến trong quần.”
Bà Francis bảo chúng ta cũng phải hiểu cho họ cảm thấy bất ổn ở nhà. Chính sách chống tham nhũng của ông Tập đã bắt được nhiều ngàn cá lớn, và còn có nhiều vụ tịch thu nữa sắp bắt đầu. Ô nhiễm không khí đã tạo nên một bệnh dịch suyễn, những lo sợ về an toàn thực phẩm là chuyện thường ngày, và mức độ tăng trưởng của nền kinh tế Trung Quốc đang chậm dần. Thành ra những kẻ giàu có nhất đang tính chuyện bỏ đi tìm một đời sống tốt đẹp hơn cho mình và cho con cháu mình.
Trong mấy năm gần đây 9.3 triệu người Hoa đã di dân, với 64% những gia đình giàu có nhất, một nhóm lên đến vài triệu người, muốn rời khỏi Trung Quốc hay là đang trên đường chuẩn bị ra đi.
Hoa Kỳ là địa điểm mà họ ưa thích nhất và các tài sản địa ốc ở Hoa Kỳ đối với họ trở thành loại trái phiếu mới, một thứ tích sản vô cùng an toàn. Cũng như vàng khối, nó là loại tích sản được tính trên đô la, an toàn không bị tịch thu, và khi cần có thể mang lại một sự ẩn danh để che dấu tài sản đối với chính quyền, chủ nợ hay là các vợ chồng cũ. Nhưng còn hơn vàng khối, các tài sản địa ốc ở Hoa Kỳ có thể giúp tăng thêm lợi tức, cung cấp nơi cư ngụ và quan trọng cũng không kém, giúp xin visa.
Tờ Washington Post khuyến cáo là một làn sóng di dân từ Trung Quốc đang bắt đầu nhưng rồi một cơn sóng thần sẽ đập vào bờ biển Hoa Kỳ. Lý do ư? Hồi năm 2014, địa chỉ buôn bán địa ốc Hoa kỳ Zillow bắt đầu phổ biến toàn thể danh sách các tài sản địa ốc trong database của họ bằng chữ Hán trên địa chỉ địa ốc lớn nhất Trung Quốc. Điều này có nghĩa là người mua nhà Trung Quốc có thể lên mạng để tìm nhà cửa gần gia đình và bạn bè trong hạn giá cả họ muốn. Ông Hall Willkie, chủ tịch của công ty Brown Harris Stevens Residential Sales ở New York than thơ, “Sự việc mà Zillow đã làm thật vô cùng to lớn. Người Hoa có thể tràn ngập Hoa Kỳ với đòi hỏi mua nhà.”
Theo Financial Times, tuy những người Hoa mua tài sản ở Hoa Kỳ vượt người Canada trong tổng số các vụ mua bán hồi năm ngoái, họ chỉ vượt con số mua bán trong 12 tháng vừa qua theo thống kê của NAR.
Điều còn đáng chú ý hơn nữa là địa điểm được người Hoa ưa chuộng nhất ở Hoa Kỳ là California chiếm đến 35% tổng số các vụ mua nhà, theo sau là tiểu bang Washington, New York, Massachusetts, Illinois và Texas. Hơn thế, khoảng 70% các vụ mua nhà của người Hoa đều trả bằng cash, so với 55% cho các người ngoại quốc khác và chỉ có 25% cho những người Mỹ đi mua nhà.
Cho đến năm 2011, những người đi mua nhà người Hoa chi ra tổng cộng chỉ có 7 tỷ đô la mua nhà đất ở Hoa Kỳ và hầu hết là từ Hồng Kông và Đài Loan. Nhưng đợt bùng nổ lần nầy chính là từ Hoa Lục và đến hầu hết chỉ trong hai năm cho đến tháng 3 năm nay, giai đoạn trùng hợp với chiến dịch chống tham nhũng mà Chủ Tịch Tập Cận Bình tung ra vào đầu năm 2013.
Với giá trung bình của những căn nhà mới xây ở 70 thành phố lớn của Trung Quốc giảm 6.15 trong một năm từ tháng 5 năm ngoái, một con số giảm khá hơn tháng 4 một chút khi vào tháng 4 giá nhà giảm 6.3%, nhưng nó vẫn khác xa sự tăng trưởng hai con số mà người Hoa đã chứng kiến trong một thập niên rưỡi.
Ông Wilkie thì nhận xét là từ gần hai năm trước, ở New York, họ thấy người Hoa mua những apartment rất lớn, rất mắc tiền cũng như các tòa nhà đồ sộ. Nhưng cũng có người mua những apartment nhỏ hơn từ 1.5 đến 3 triệu. Đó là bố mẹ mua cho các công chúa hoàng tử đỏ đi sang Hoa Kỳ đi học. Ông kể là hồi năm 2013, một bà người Hồng Kông đã chi ra 6.5 triệu đô la để mua một apartment hai phòng ngủ ở tòa nhà cao nhất New York One57. Bà bảo với công ty địa ốc là đó là để cho cô con gái khi cô có thể vào được Columbia, Harvard hay NYU.
Dự tính là tổng số sinh viên người Hoa đang du học ở Hoa Kỳ năm nay lên đến trên 250,000, và hầu hết sẽ tìm cách ở lại Hoa Kỳ sau khi tốt nghiệp. Để cung cấp cho đám này, những nhà thầu xây cất bảo với Giáo sư Francis là những apartments, condo gần các trường đại học sẽ bị chớp rất nhanh. Cứ thử xem thị trường địa ốc ở những khu như khu Irvine là chúng ta thấy ngay tăng trưởng bị thúc đẩy vì lý do gì.
Điều còn nực cười hơn nữa là chính chính quyền Bắc Kinh cũng tìm cách hưởng lợi. Tập đoàn quốc doanh Greenland Group Co. ở Thượng Hải hồi năm ngoái đã trở thành chủ nhân của phần còn lại của một khu nhà mới ở trung tâm Los Angeles. Họ còn tính đầu tư vào Toronto, Sydney. Một đối thủ cạnh tranh cũng quốc doanh, China Vanke, loan báo hồi năm ngoái là họ mới ký một hợp đồng 620 triệu đô la ở San Francisco.
Washington Post chỉ ra là một trong những lý do đằng sau sự di dân này là vì khá nhiều các tài sản này là từ tham nhũng. Với cậu con trai Bạc Qua Qua đang sống ở Manhattan nơi cậu đang theo học ở trường Luật của viện đại học Columbia, chả trách tờ South China Morning Post nói là tài sản của ông Bạc Hy Lai đã được dấu đâu đó ở New York. Cậu Bạc hẳn như vậy không phải là công tử duy nhất được đem dấu ở ngoại quốc cùng với số tiền của gia đình.
 
Vì Trung Quốc có một luật kiểm soát tài sản và tiền tệ rất khắt khe, giới hạn chỉ cho một cá nhân chuyển ra khỏi nước có 50,000 đô la, Financial Times nói là có vẻ như đa số những đồng tiền đang đổ vào thị trường địa ốc Hoa kỳ là “tiền mà trên nguyên tắc là bất chính.” Tuy có những cách thức hợp lệ để chuyển những số tiền lớn, nhiều ngân hàng lớn ở Bắc Kinh đã nói với FT là họ chưa tùng chuyển một món tiền như vậy để cho người ta mua nhà ở ngoại quốc. Thành ra đại đa số những đồng tiền đi mua địa ốc đã được chuyển ra bất hợp pháp.
 
Theo thống kê của Global Financial Integrity, một tổ chức chuyên theo dõi đồng tiền bất chính, thì người Hoa đứng đầu bảng. Trong những năm từ 2002 đến 2012, tổ chức cho biết, người Hoa buôn lậu 1.08 ngàn tỷ đô la ra khỏi nước, người Nga chỉ chuyển có 881 tỷ đô la và người Mexico 462 tỷ đô la đứng thứ ba. Washington Post còn chỉ mánh là rất dễ né tránh. Các công ty Trung Quốc được mua thêm đô la để trả tiền mua hàng ở ngoại quốc. Thế là người ta ngụy tạo hóa đơn để cho phép gửi tiền ra ngoại quốc. Dễ quá mà.
 image001.jpg@01D0AF59.BD24CC80

VĂN QUANG* BÁN TRÔN NGHÌN ĐÔ

Văn Quang – Viết từ Sài Gòn
Cùng thời gian này, gần cuối tháng 4 -2015, các phương tiện truyền thông ở VN cổ vũ 40 năm “thống nhất”, năm nay có vẻ xôm tụ hơn các năm trước, mọi tin tức về “ngày lễ lớn” này đang lai rai trên các phương tiện truyền thông. Tôi nhận được e mail của một cô em kết nghĩa, cô định cư ở Mỹ, nhưng còn vướng gia đình ở VN nên lâu lâu cô lại về thăm nom. Bất ngờ tuần vừa qua, cô về lại Mỹ. 
Trong e mail cô viết: “Em về Mỹ chữa bệnh đúng lúc này để tránh nghe bị chửi”. Chuyện này làm tôi nhớ đến hơn 12 năm trong cái gọi là “trại học tập cải tạo”. Ngày đi lao động mệt phờ phạc, thế mà tối về đến trại, nằm trong buồng giam buộc phải nghe chiếc loa mắc từ nóc chòi canh chĩa vào trong trại, chửi ra rả “mỹ ngụy” suốt một tháng ròng. Thế mà không phát khùng được mới là lạ.
 Đến bây giờ tôi vẫn còn rùng mình ghê sợ vì cái đòn tra tấn khủng khiếp này. Vì thế tôi dị ứng nặng với những gì nhắc đến ngày 30-4-75 đã làm cho biết bao gia đình tan nát, trong đó có gia đình tôi. May mà tôi còn đứng dậy được.
Lúc này tuy cuộc chửi rủa có phần bớt đi, và có vẻ như không còn “ăn khách” nữa hoặc chưa đến “thời điểm” nên chưa được làm.
Làm những gì, làm ra sao đều do một “ông chủ nhiệm lớn” quyết định cho ngành truyền thông. Cho nên báo chí VN đang khai thác những thông tin đời thường, cho báo mình hấp dẫn hơn.
Đó là hai cái tin:
Tiếp viên hàng không VN buôn lậu và tin người mẫu, bán dâm. Đủ mọi mặt của các nhân vật chính, nhân vật phụ được khai thác tối đa. “Cuộc đời ái tình và sự nghiệp” cùng hình ảnh của các cô tiếp viên buôn lậu và người mẫu bán của trời cho được phơi bày chình ình trên các trang báo viết và báo mạng. 
Độc giả tha hồ “tìm hiểu” và nhìn ngắm thỏa thuê, từ quán cà phê đến nhà hàng sang trọng cũng bàn tán sôi nổi. Có lẽ thời đại này con người thích những chuyện trước mắt hơn là chuyện viển vông, người ta chán rồi. 
Thật ra cả hai cái tin trên đây chẳng có gì lạ. Những chuyện như thế xảy ra nhiều lần, nhưng không ai bỏ qua chuyện “mới toanh” như thế này. 
Ở đây tôi chỉ tóm lược những sự kiện chính và là đi tìm nguyên do của hai thứ tạm gọi là “tệ nạn” đó ở VN.
01 Vàng lậu từ Việt Nam sang Hàn Quốc giấu trong đế giày của tiếp viên
Vàng lậu từ Việt Nam sang Hàn Quốc giấu trong đế giày của tiếp viên
Tiếp viên hàng không buôn lậu
Sự việc mới nhất, cơ trưởng và tiếp viên chuyến bay VN426 của hãng Hàng khôngVietnam Airlines (VNA) bị hải quan sân bay quốc tế Gimhae (Pusan – Hàn Quốc) bắt giữ hôm 10-3 vừa qua ngay khi vừa từ Hà Nội đến vì mang tổng cộng 6 kg vàng giấu dưới đế giày không khai báo hải quan. Cụ thể là cơ trưởng Nguyễn Văn Dũng (người lái máy bay chính) giấu 4 kg vàng và một tiếp viên khác trên cùng chuyến bay VN426 giấu 2 kg vàng dưới đế giày đi trót lọt qua sân bay quốc tế này. Chỉ đến khi hạ cánh xuống sân bay sân bay quốc tế Gimhae (Pusan, Hàn Quốc) hai nhân viên này mới bị hải quan sân bay Gimhae bắt giữ ngay khi bị hệ thống máy dò kim loại phát hiện có vàng trong đế giày. Sự việc đang gây dư luận rất xấu cho uy tín của VNA và ảnh hưởng đến thể diện quốc gia.
Điểm lại vài vụ đã xảy ra trước đây.
Chuyện không lạ bởi nhiều năm trước đây đã từng có nhiều vụ “động trời” xảy ra. Chỉ xin điểm lại vài vụ đáng chú ý nhất:
– Ngày 26-3-2014, Cảnh sát Tokyo cho biết họ đã bắt nữ tiếp viên Nguyễn Thị Bích Ngọc vì nghi ngờ cô này vận chuyển hàng ăn cắp. Theo đó, người này bị nghi ngờ vận chuyển 21 món hàng quần áo ăn cắp, trị giá khoảng 125.000 yen (tương đương 25,7 triệu đồng), trên một chiếc xe bus dành riêng cho đoàn bay từ khách sạn ở Osaka đến Sân bay Quốc tế Kansai, tháng 9 năm ngoái.
Ngoài ra, Cơ quan cảnh sát Nhật còn nghi ngờ khoảng 20 nhân viên khác của Vietnam Airlines cũng có thể đã nhúng tay vào việc vận chuyển hàng ăn cắp. 
Trong số này, đã có 5 người bị thẩm vấn, bao gồm một phi công và 4 tiếp viên. Chưa kể, có nhiều vụ nhân viên Vietnam Airlines buôn lậu hàng qua cửa khẩu, bị bắt tại Việt Nam.
– Tháng 9-2013, tiếp viên Bùi Ngọc Tuấn của Vietnam Airlines bị an ninh sân bay Nội Bài phát hiện mang 50 điện thoại iPhone 5S từ Paris (Pháp) về nhưng không khai báo. – Cuối năm 2011, siêu mẫu Vĩnh Thụy đã bị khởi tố vì liên quan đến đường dây buôn lậu hàng điện tử và ngoại tệ về TP.Sài Gòn thông qua một số tiếp viên của VNA. Bị khởi tố cùng Vĩnh Thụy có tiếp viên Thái Anh Tiến, tiếp viên VNA.
– Tiếp Viên của VNA còn liên quan đến đường dây rửa tiền và ma túy lớn. Vào tháng 11/2008, Vietnam Airlines đã từng buộc thôi việc đối với phi công Lại Quốc Việt vì tình nghi liên quan đến đường dây rửa tiền và ma túy lớn tại Úc. Với việc vận chuyển trái phép 6,5 triệu đô Úc về Việt Nam, phi công Trần Đình Đang cũng đã bị kết án với mức 4 năm rưỡi tù giam.
Đó chỉ là vài vụ “lẻ tẻ” trong những năm gần đây.
“Hàng xách tay” là hàng gì?
Những năm gầy đây tôi thường nghe nói đến “hàng xách tay” và khi cần mua hàng nhiều người mong chọn được hàng xách tay vùa rẻ, vừa là hàng chính hiệu từ nước ngoài mang về, tất nhiên là tốt và bảo đảm hơn những hàng bán tại các cửa hàng tại VN thường bị hàng nhái, hàng giả, hàng của mấy chú ba Tàu. 
Nhiều nhất là mỹ phẩm và các mặt hàng điện tử như điện thoại “xịn”, máy tính, máy quay phim chụp hình. Tôi cứ nghĩ là của bà con từ nước ngoài về mang theo bán lại thôi. Thật ra đó là hàng lậu của mấy cô cậu tiếp viên hàng không tuồn về VN. 
Bởi Các dòng mỹ phẩm, thời trang hàng hiệu, chất lượng cao của Nhật cùng hàng điện tử chính hãng được người Việt ưu chuộng hơn cả. Hàng xách tay khi đem về Việt Nam được bán với giá cao mà không phải chịu bất kỳ khoản thuế nào. 
Ở Hà Nội có cả một khu dân cư chuyên bán “hàng xách tay”. Sự tồn tại của cái chợ “hàng xách tay” này cho thấy không phải một mà nhiều đường dây làm ăn phi pháp.Nhát đòn thì buôn vài ba cái, dạn đòn thì mang về cả chục cái gửi mỗi bạn đồng hành, thậm chí gửi cả khách đi máy báy quen mỗi người một hai cái mang giùm, đâu có sao. 
02- Truyền hình Hàn Quốc đưa tin về vụ buôn lậu vàng của tiếp viên hàng không Việt Nam.
Truyền hình Hàn Quốc đưa tin về vụ buôn lậu vàng của tiếp viên hàng không Việt Nam
Nỗi nhục quốc thể
Ở VN người dân thường nhìn những nữ chiêu đãi viên xinh đẹp, với chiếc áo dài, lưng thon, nở nụ cười tươi như hoa buổi sáng chào đón khách hàng. 
Tiếp viên hàng không là một nghề cao quý, là đại diện cho hình ảnh một quốc gia. Họ được ăn ngon, mặc đẹp, ngủ khách sạn hạng sang, đi nước ngoài như đi chợ, lương tháng năm bảy chục triệu. Vậy tại sao một số tiếp viên phải buôn lậu? Câu trả lời quá dễ dàng, bởi đạo đức xuống cấp, bởi thời đại này “tiền là tiên là Phật, là sức bật con người”. Đã là dân sang phải diện đồ sang, phải có xe hơi, phải có nhà đẹp và hàng chục thứ “sang chảnh” khác nữa khiến người càng sang càng đẹp, được xã hội vì nể phải làm cho ra mặt “ta đây”. Vả lại xã hội tham nhũng từ dưới lên, từ trên xuống, họ có buôn lậu tí đỉnh cũng là lẽ thường trong cái xã hội này. Đôi khi họ còn được bạn bè thân thuộc kính trọng hơn vì cái “tài” của mình.
 Lúc đó họ chẳng còn biết mình là ai, chẳng còn nghĩ đến tổ quốc tổ cò làm gì cho bận. Đúng là một nỗi nhục quốc thể, nhưng còn nỗi nhục của người công dân VN đối với bạn bè quốc tế, ai gánh chịu?
Và, một câu hỏi nhức nhối khác: tại sao sân bay Tân Sơn Nhất cũng có đủ máy móc lại không thể phát hiện ra số vàng giấu trong đế giày của các tiếp viên?
Đến chuyện người mẫu bán dâm
Cũng lại là chuyện “muôn năm cũ”. Bán dâm nước nào chẳng có, chỉ có ít hay nhiều thôi. Chuyện người mẫu và các cô chân dài trong làng showbiz Việt bán dâm đã từng xảy ra quá nhiều lần. Có thể kể đến vụ bán dâm nghìn đô bị phanh phui vào hồi tháng 6 năm 2012, hoa hậu Nam Me-kông Mỹ Xuân được xác định là người có vai trò “đáng kể nhất” khi vừa làm gái bán dâm, vừa trực tiếp quản lý và điều hành đường dây. 
Và trong khi những tên tuổi có đôi chút tiếng tăm liên quan tới đường dây mua bán dâm này như: Hồng Hà, Thiên Kim, Mỹ Xuân, Jenny Phương… bị phơi bày trên mặt báo với đầy ê chề, tủi hổ, đau đớn. 
Và cần phải nói huỵch toẹt ra rằng con số bị bắt chỉ quá khiêm nhường. Hầu hết những vụ các tú ông tú bà đưa các em “hành nghề” ở các khách sạn mới bị tóm. Còn những vụ các quan, các đại gia đưa các nàng đến biệt thự, nhà riêng, hoặc đi nước ngoài “hành lạc” thì cơ quan nào cũng đành bó tay. Và còn cả những khách sạn có bảo kê, công an đụng rục rịch đi bắt là họ đã biết trước. Chẳng qua là “bị sao quả tạ chiếu mệnh” nên mấy cô mới bị bắt quả tang thôi.
Theo tin “nóng” nhất, đêm 7/4 lực lượng chức năng ập vào 3 khách sạn tại quận 1 (TP. Sài Gòn) và huyện Bình Chánh (TP. Sài Gòn) thì bắt quả tang 6 cặp nam – nữ đang mua bán dâm. Trong 6 cô gái bị bắt thì Cơ quan điều tra đã khởi tố, tạm giam 4 cô. Đến nay, cơ quan điều tra đã tống đạt các quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và tạm giam hình sự 5 người có liên quan đến vụ án. \
Cụ thể, tú ông Lê Bảo Lộc – Giám đốc công ty Đào tạo người mẫu Gia Khang bị khởi tố, tạm giam về hành vi môi giới mại dâm; các người mẫu, diễn viên đồng phạm với Lộc gồm Nguyễn Thị Hải Yến, quê tỉnh Tiền Giang, Nguyễn Thị Diệu Hiền quê tỉnh Khánh Hòa, Đặng Thị Ánh Đào và Lê Thị Bảo Trân quê tỉnh Kiên Giang bị khởi tố, tạm giam về hành vi môi giới mại dâm và bán dâm.
Đường dây bán dâm do Lộc đứng đầu này còn tổ chức các chuyến bán dâm cho các đại gia dạng “sex tour” với mức hàng chục ngàn USD/chuyến.
 Trong số các gái bán dâm dưới bàn tay của Lê Bảo Lộc có cả cháu gái là Lê Thị Bảo Tr. Đau lòng hơn, có nhiều cô trong đường dây này hiện đang là sinh viên đang theo học các trường đại học, cao đẳng, trung cấp ở TP. Sài Gòn.
03- Một số báo chí và trang mạng đưa tên tuổi, hình ảnh người mẫu bán dâm
Một số báo chí và trang mạng đưa tên tuổi, hình ảnh người mẫu bán dâm
Nên hay không nên công bố tên tuổi của người bán và mua
Để có đề tài mới hơn, các trang báo lại thi nhau đăng tải những bài phỏng vấn và tranh luận về đề tài “ăn tiền” này. Có người đặt câu hỏi trong khi các cô gái bán dâm bị công khai tên tuổi, thậm chí cả “đời tư sự nghiệp”, tại sao những người bỏ tiền ra mua dâm lại được giấu kín tên tuổi? 
Họ đề nghị báo chí phải công bằng, loan tin đầy đủ tên những vị khách mua dâm. Đừng vì họ là đại quan, đại gia mà được ưu đãi. Có vị lại lý luận chỉ nên công bố tên tuổi của những tú ông tú bà, chăn dắt, dụ dỗ các cô gái đó, nhưng không nên công khai tên tuổi các cô gái trót lầm đường lạc lối, đừng đẩy họ vào con đường cùng, hãy nghĩ đến tương lai dài của họ.
 Và, ngay cả những người đi mua dâm cũng không nên công khai tên tuổi của họ vì như thế là là vi phạm quyền nhân thân của công dân và còn gia đình con cái cũng như công việc của họ. 
04- Chiếc túi da cá sấu màu đỏ của “siêu mẫu” Thanh Hằng mang thương hiệu Salvatore Ferragamo có giá lên đến 700 triệu đồng
Chiếc túi da cá sấu màu đỏ của “siêu mẫu” Thanh Hằng mang thương hiệu Salvatore Ferragamo có giá lên đến 700 triệu đồng được đưa lên báo khiến nhiều cô gái thèm khát.
Nguyên nhân nào dẫn đến tình trạng này
Có phải chăng, các vụ quan tham, ăn hối lộ, tham nhũng hằng ngày phơi trên mặt báo đã ảnh hưởng đến tâm lý chung của toàn xã hội? Chính vì vậy nên cả xã hội chạy hớt hơ hớt hải theo đồng tiền. Mặt khác những tiện nghi xa hoa đế vương của mấy cô người mẫu, ca sĩ, diễn viên dù là dở ẹc, cũng được “trưng bày” trên nhiều trang báo. Hàng hiệu giờ đã trở thành một thứ thông tin đắt giá như danh tiếng của bất cứ “ngôi sao” nào trong giới giải trí. Một bộ váy áo đáng giá chục ngàn đô, một cái bóp đáng giá cả tỉ đồng, chiếc xe hơi vài tỉ …
 khiến các cô gái thèm khát như đó là mơ ước lớn nhất của đời mình. Đời sống hào nhoáng, xa hoa, lộng lẫy ấy khác xa với đời sống của hàng mấy chục triệu người dân lao động và những người cùng khổ đang sống ở VN.
 
Bởi thế lại có lập luận cho rằng các cô gái bán dâm vì hoàn cảnh khó khăn, một “nghề”không ăn cắp ăn trộm của ai, không ép uổng ai, làm ra tiền bằng công sức của chính mình. Chỉ có bọn tham quan ăn cắp ăn cướp của dân, tức là bán dân mới có tội. Lập luận đó đúng hay sai, tùy bạn suy nghĩ.
Văn Quang – 24-4-2015

TƯỞNG NĂNG TIE61N * BẤT AN

sổ tay thường dân

Tưởng Năng Tiến

Nỗi Bất An Giữa Thời Tan Rã


BHXH






Vấn đề với chủ nghĩa xã hội là tới lúc nào đó nó sẽ dùng hết tiền của người khác.
Margaret Thatcher


Tôi rời Cali đã lâu. Đủ lâu để bắt đầu thấy nhớ ánh nắng  dịu dàng của Thung Lũng Hoa Vàng, và thèm tô phở gà (Nguyễn Huệ) trên phố Bolsa. Nắng Phnom Penh không chỉ chói chang mà còn nóng bỏng, và phở Nam Vang thì vô cùng nhạt nhẽo, và hoàn toàn không có mùi vị gì ráo trọi. Nó gần giống như cái thứ hủ tíu ăn liền ở một quán ăn xa xôi, nghèo nàn (nào đó) dù luôn có thịt bò tươi. Rất tươi và cũng rất dai, mười tô như chục.
Thiệt là hoạ vô đơn chí: nóng chịu không thấu; dở nuốt không vô. May mà có bia, đời còn dễ thương!
Có ai ngờ California (cứ tưởng là chốn tạm dung) lại có thể hoá “ngang” thành một thứ… quê hương thứ hai cho những hạt bụi đường viễn xứ, và mọi thứ đến từ “quê mình” đều bỗng trở nên gần gũi  – kể cả email.

Hôm rồi, ký giả Nguyễn Tuyển gửi thư tâm tình: “Tác giả Đèn Cù tới Quận Cam. Tôi có ngồi nói chuyện với ông ấy nhưng không được nhiều vì bận làm tin cho tờ báo. Ông có vẻ lạc quan, tin rằng chỉ hai ba năm nữa là chúng nó có thể sập. Dựa vào sự oán ghét, căm hận của người dân khắp nơi, ông ấy bảo Việt Nam như cái nồi nước sôi mà đậy nắp kín, thế nào cũng phải bung.”
Sự “lạc quan” của Trần Đĩnh khiến tôi nhớ đến một người cầm bút khác: Trần Khải Thanh Thủy. Mùa Hè năm kia, khi chúng tôi đang cùng Phan Quang Tuệ và Đỗ Thành Công ngồi bệt trước Lãnh Sự Quán (của nhà đương cuộc Hà Nội) ở San Francisco, cô bỗng nhỏ giọng nghiêm trang: “Chỉ vài tháng nữa là chúng nó đổ thôi. Quỹ hưu trí cạn tiệt rồi, anh .”
“Chúng nó” (rõ ràng) đã không “đổ” như Trần Khải Thanh Thuỷ mong đợi, và không chắc sẽ “xập” như Trần Đĩnh dự đoán. Chúng ta vẫn thường không nhìn thực tại như nó là mà chỉ như mình muốn. Đây là tâm cảm bình thường và tự nhiên của mọi người trước hiện cảnh bức bối (và bí lối) hiện nay của đất nước.
Không phải ai cũng chia sẻ sự lạc quan và ước vọng của Trần Đĩnh và Trần Khải Thanh Thủy nhưng tất cả (tôi nói lại: tất cả) đều rất bi quan về tương lai của chế độ hiện hành. Chín mươi ngàn công nhân của Pouen, cùng đồng nghiệp ở những Long An, Tây Ninh, Tiền Giang đã lãng công (hồi tháng ba vừa qua) để phản đối điều 60 Luật BHXH  – điều luật chỉ cho phép người lao động nhận tiền BHXH một lần khi về hưu – chính vì họ nghi ngại về khả năng giữ tiền (và giữ quyền) của Nhà Nước trong những ngày tháng tới.
BHXH 1
Ảnh: tuoitre.vn
Mọi giới chức có thẩm quyền, và có liên quan đến vấn đề BHXH, đều biết (rõ) như thế nhưng không ai dám thừa nhận như vậy. Tất cả đều chỉ nói dối quanh:
  • Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng: Việc công nhân phản ứng Điều 60 Luật bảo hiểm xã hội 2014 có nhiều nguyên nhân, trong đó có lý do công tác tuyên truyền đến phổ biến pháp luật chưa tốt nên khi động đến lợi ích trước mắt là có phản ứng dù luật chưa có hiệu lực.
Có lẽ đây là lời nói dối trơ tráo nhất của ông Hùng. Luật BHXH mới được cái quốc hội của ông ta thảo luận “chui” và thông qua “lén,” có dám cho ai biết đâu (cho tới khi công bố) mà bảo rằng “công tác tuyên truyền … chưa tốt.”
  • Thứ Thứ Trưởng Lao Động Thương binh và Xã hội Phạm Minh Huân: Cần làm cho người lao động hiểu rằng việc tích lũy để sau này có điều kiện hưởng lương hưu chắc chắn tốt hơn nhiều so với lĩnh một lần.
 Vấn đề không phải là “không hiểu” mà là “không tin,” Giời ạ! Ai cũng hiểu cả nhưng không ai tin rằng chế độ hiện tại có thể tồn tại đến “sau này” nên mọi người đều muốn nhận một cục tiền (và nhận liền) cho nó chắc ăn.
  • Vụ Phó BHXH Nguyễn Duy Cường: Không tính đến yếu tố trượt giá, nếu người lao động tích lũy đủ thời gian đóng bảo hiểm xã hội để nhận lương hưu thì lợi ích thu đượcsẽ lớn gấp 4-5 lần so với việc nhận bảo hiểm xã hội một lần.
Coi: “Gửi Tiết Kiệm Một Chỉ Vàng Nhận Lại Một Ổ Bánh Mì Thịt” / “Gửi Tiết Kiệm 20 Năm, Một Căn Hộ Còn Ba Tô Phở” Tin tức hàng ngày nhan nhản như thế này trên mặt báo mà ông Cường lại nhất định “không tính đến yếu tố trượt giá” thì có bỏ mẹ con người ta không cơ chứ. Sao mà ông “tính” ngu vậy?
  • Phó Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Ngân: Về quan điểm, mục tiêu khi xây dựng điều 60 Luật BHXH là đúng chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước và phù hợp với xu hướng quốc tế, hướng đến chiến lược an sinh lâu dài cho người lao động.
Quả là đúng xu hướng quốc tế thật nhưng ở những quốc gia khác qũy BHXH được điều hành bởi một chính quyền khả tín. Cái Đảng và Nhà Nước của bà Kim Ngân (tiếc thay) lại là một tập đoàn thống trị vô cùng bất nhân, bất nghĩa, và bất tín nên không hề có được chút tín nhiệm nào cả – từ bất cứ ai. Đừng nói chi đến chuyện “an sinh lâu dài cho người lao động,” ngay giờ đây đã có tiếng cảnh báo rồi: “ Việc nhà nước Việt Nam vỡ nợ chỉ còn là vấn đề thời gian, khi nào thì công bố chính thức mà thôi.
  • Bộ trưởng Lao động Thương binh và Xã hội Phạm Thị Hải Chuyền : Nội dung Điều 60 của Luật Bảo hiểm xã hội năm 2014 là phù hợp với xu hướng phát triển chung, đã thể hiện đúng quan điểm, định hướng mở rộng diện bao phủ bảo hiểm xã hội, bảo đảm quyền thụ hưởng lâu dài của người lao động, góp phần thực hiện chính sách an sinh xã hội.
Cũng như bà Kim Ngân, bà Hải Chuyền phát biểu không có gì sai. Cả hai bà, cùng tất cả qúi vị có chức danh thượng  dẫn, chỉ đều không ai chịu nói thật thôi.
Sự thực là ở Việt Nam, cũng như ở Tầu, không ai cảm thấy an tâm về hiện cảnh cả.
Hãy nghe Tiến Sĩ Alan Phan nói qua về tình trạng ở Tầu:
“Theo một nghiên khảo của Hurun Consulting Group tại Shanghai, có 64% nhà giàu tại Trung Quốc đã và đang lên kế hoạch để xin di cư ra nước ngoài. Nhà giàu được định nghĩa là có tài sản hơn 12 triệu RMB (hay khoảng 1.8 triệu USD). Điểm đến mong ước? Mỹ (52%), Canada (21%), Úc (9%) và châu Âu (7%). Hai phần ba số người trên sẵn sàng bỏ quốc tịch Trung Quốc.”
BHXH 2
Nguồn ảnh: vnmedia.vn
Từ Ba Lan, nhà báo Maciej Michalek cũng có nhận xét tương tự:
“Họ gửi con cái đi học nước ngoài, chuyển tiền ra nước ngoài, cố gắng bằng nhiều cách khác nhau để có được hộ chiếu của các nước khác, và cuối cùng, nếu có thể, họ di cư để tìm kiếm một nơi tốt hơn để sống. Điều này cho thấy sự thiếu tin tưởng giữa chính phủ và các doanh nghiệp, cũng như sự thiếu niềm tin vào tương lai của người dân Trung Quốc tại chính quê hương của mình.”
Hiện trạng Việt Nam, tất nhiên, cũng không thể khác.  Từ Hà Nội phóng viên Luke Bùi có bài tường thuật (“Người Giầu Ở Hà Nội Tìm Đường Sang Mỹ”) chi tiết:
“Trong bối cảnh nợ công của Việt Nam sắp vượt trần, phân hóa giàu-nghèo ngày càng cách biệt, đời sống xã hội có nhiều rủi ro, giới giàu có ở Hà Nội đang ráo riết tìm đường định cư ở Mỹ để bảo toàn khối tài sản.
Có mặt tại Hà Nội trong những ngày này, người ta không khó để bắt gặp những chiếc xe BMW, Bentley, Roll-Royce bóng lộn, trị giá cả vài trăm ngàn đô la xuất hiện ngạo nghễ trên những con phố chật hẹp. Nhưng trong tầm mắt của du khách cũng có cả những người buôn thúng, bán bưng chật vật với chuyện kiếm được dăm ba chục ngàn đồng mỗi ngày. Quang cảnh khiến người ta nhớ đến khái niệm ‘phồn vinh giả tạo’ mà một nhà thơ đã dùng để miêu tả thời thế…
Mà Hà Nội bây giờ không chỉ có mình Ciputra, người ta có thể kể thêm một loạt những The Manor, Indochina, Pacific Palace, Golden West Lake… như là minh chứng về đẳng cấp của giới thượng lưu tại thủ đô.
Nhưng đằng sau vẻ hào nhoáng ấy có khi là tâm thế bất an trước thời cuộc… Điều này được minh chứng trong thực tế. Gần đây, các buổi hội thảo giới thiệu chương trình đầu tư định cư EB-5 lấy thẻ xanh Mỹ được tổ chức dồn dập ngay tại thủ đô Hà Nội và thường không còn một chỗ trống.
Bình quân sau mỗi buổi hội thảo, công ty định cư làm thủ tục cho hàng chục khách hàng với phí dịch vụ khoảng hơn $40,000/trường hợp. Tuy vậy, theo một doanh nhân làm lĩnh vực môi giới định cư cho biết thách thức lớn nhất đối với công ty ông và các luật sư đối tác là chứng minh nguồn gốc tài sản của khách hàng…”
Nếu quí bà (Nguyễn Thị Kim Ngân, Phạm Thị Hải Chuyền…) và quí ông (Nguyễn Sinh Hùng, Phạm Minh Huân, Nguyễn Duy Cường…) đều là những người nghèo, không ai có tài sản gì ráo trọi để mà phải lo tẩu tán, và tất cả đều tin tưởng tuyệt đối vào sự bền vững của chế độ mà mình đang phục vụ thì cho tôi chân thành ngỏ lời xin lỗi vì đã có những lời lẽ xúc phạm đến quí vị. Bằng không, tôi xin mượn ý của một nhà văn Việt Nam để kết thúc bài viết ngắn ngủi này:
 “Giá các ông ấy cứ ăn nhưng đừng giảng dậy đạo đức cho mình thì dễ chịu hơn.” (Bùi Ngọc Tấn. Biển Và Chim Bói Cá. Hội Nhà Văn. Hà Nội: 2008).
Tác phẩm thượng dẫn đã được chuyển dịch sang Pháp ngữ (La Mer et le Matin-Pêcheur) bởi dịch giả Tây Hà, và được trao giải Henri Queffélec. Khi được biên tập viên Mặc Lâm (RFA) yêu cầu tóm gọn đôi lời về cuốn sách này, tác giả đã phát biểu như sau:
 “Tôi chỉ có thể tóm tắt lại như thế này, đây là sử thi, quyển tiểu thuyết sử thi thời sự tan rã. Tan rã trong hệ tư tưởng, tan rã trong quan hệ sản xuất, nghĩa là tan rã trong ý thức hệ, tan rã trong quan hệ giữa người với người.”
Tưởng Năng Tiến

SƠN TRUNG * TÂN DƯƠNG THU HƯƠNG

TÂN DƯƠNG THU HƯƠNG

SƠN TRUNG 
Trong bài này, bỉ nhân xin nói về hình dung và tư tưởng mới của Dương Thu Hương nên mới gọi là Tân Dương Thu Hương.

Hình cũ


 Hình mới

Về hình thức, xem hình Dương Thu Hương mới chụp gần đây, chúng ta thấy bà đẹp hơn trước nhiều. Bức hình trước kia cho chúng ta thấy một Dương Thu Hương hơi quê, còn hình sau  thì đẹp tuyệt và rất quyến rũ.

Hai hình khác nhau, hai người hay một người? Truyện giả thật, thật giả mình thì khó phân nhưng với các ông bà Cộng sản là chuyện nhỏ. Tố Hữu đã nói rồi:
"Giả mà như thiệt khó chi mô!




Thôi bỏ chuyện thâm cung bí sử, nay xin nói tiếp về tư tưởng mới của Dương Thu Hương.
Dương Thu Hương có ba lần thay đổi diện mạo và tư duy.

I. THỜI KỲ THỨ NHẤT 
Lúc này Dương Thu  Hương đội mũ tai bèo thắt khăn quang đỏ, mang y phục Thanh Niên Xung phong.
 Sau khi học xong lớp Viết văn Nguyễn Du (1980), Dương Thu Hương đã cho xuất bản mấy tác phẩm tốt nghiệp để chứng tỏ mình rất đỏ, rất hồng.  Với tư cách kẻ chiến thắng, bà đả chỉ trích miền Nam như trong CHÂN DUNG NGƯỜI HÀNG XÓM.  

        Với tập truyện này, Dương Thu Hương được giải  thưởng báo Văn Nghệ. xuất bản 1985 tại Hà Nội, và do Văn Hiến  in lần thứ nhất , tại  Hoa Kỳ năm 1997, dày 285 trang gồm  11 truyện ngắn, viết trong những thời gian khác nhau từ 1975 đến 1980. Trong tập truyện này, tác giả vẽ nên những cuộc sống ở hai miền Nam Bắc. Tác giả đã nhìn miền Nam sau ngày tan rã với cặp mắt của người chiến thắng. 


Nguyễn Khải và nhiều tác giả đã nhìn miền Nam lúc đó bằng cặp mắt bề trên nhưng thái độ của Dương Thu Hương thì khinh thị rõ rệt hơn.Trong Loài Hoa Biến Sắc, Dương Thu Hương đã vẽ ra hai cảnh trái ngược. Cô bộ đội miền Bắc quê mùa, xấu xí không biết chưng diện nhưng là người cán bộ của đảng, là một công dân tốt, và là một kẻ chiến thắng giữa một thành phố chiến bại. 


Trong khi đó một cô gái sang trọng quý phái lại là một gái bao của một cán bộ! Điều đó cũng là một phần sự thực. Tại đâu trên thế giới cũng có những phụ nữ làm nghề mại dâm. Trước 1975, miền Bắc cũng có gái điếm như trong truyện của Hoàng Lại Giang ( Ký Ức Tình Yêu , Nỗi Bất Hạnh Tình Yêu) và Nguyễn Huy Thiệp ( Thương nhớ đồng quê ). Nhưng Việt Nam cả Nam và Bắc sau 1975 cho đến hiện nay, con số phụ nữ hành nghề ' thân xác' như bia ôm, karaoké ôm, tắm ôm. .. và xuất khẩu sang Trung Quốc, Thái Lan rất đông.


 Vậy thì trách nhiệm của ai? Không biết Mỹ Dung, cô gái trẻ trong truyện đã hành nghề 'gái bao' trước 1975 hay sau 1975? Dẫu sao, vô tình hay cố ý, Dương Thư Hương đã hé lộ trong chế độ cộng sản vẫn có những cán bộ lấy tiền nhà nước bao gái!

           Truyện Thợ Làm Móng Tay cũng mang tính cách tuyên truyền xảo trá của cộng sản. Dương Thu Hương viết truyện này có mục đích tuyên truyền cho chính sách kinh tế mới của cộng sản lúc bấy giờ. Họ tuyên truyền kinh tế mới là thiên đường, là trường học. Nhưng sự thực kinh tế mới là nơi đầy ải con người, là ngục tù cho những kẻ xấu số như địa chủ, tư sản, phản động.  .

. .Dưới chế độ cộng sản từ 1954, bao nhiêu người ở Trung và Bắc ra đi nơi vùng kinh tế mới đã phải trở về hoặc gửi xác ở lại nơi đây! Không lẽ Dương Thu Hương không thấy tại Hà Nội bao người đi kinh tế mới trở về nằm đầu đường xó chợ mà các lãnh tụ công nông vẫn ngủ yên trong các biệt thự sang trọng của Pháp để lại tại Hà Nội?

  Dương Thu Hương đã tô đen xã hội miền Nam với đĩ điếm, lưu manh, thất nghiệp, gia đình bất hòa, nghèo khổ, người có tiền khinh bỉ người lao động. Sáng thất học, làm thợ sửa móng tay, lấy phải người vợ đanh đá, theo luận điệu của  các cán bộ cộng sản đó là 'tàn tích Mỹ ngụy'. Bàn về nghề làm móng tay, Dương Thu Hương viết:
Có những nghề nghiệp chỉ thịnh vượng được với một xã hội, cũng như những loài cây chỉ sống được ở một vùng đất (66).


           Nhận xét của Dương Thu Hương hữu lý. Những năm đầu tiên, người ta còn quen son phấn, nghề làm móng tay còn có thể kiếm ăn được. Đến khi người dân miền Nam phải đi ngồi tù, phải đi kinh tế mới, phải bán tống bán tháo đồ đạc trong nhà, ai mang quần loe thì bị cắt, và nghe nói có nơi phụ nữ sơn móng tay thì bị họ dùng kềm tuốt móng tay thì không ai còn nghĩ đến việc làm móng tay, móng chân. 


Nhưng sau này thời mở cửa, phụ nữ chưng diện, cán bộ bỏ dép râu mang giày, bỏ bộ đại cán mang đồ vét thì sự việc lại khác! Nay tại Trung Quốc, đàn ông tự do hưởng cảnh Nhất dạ đế vương còn đàn bà đua nhau chung diện. Chắc bên Trung Quốc cũng như Sài Gòn nghề cắt tóc, uốn tóc, sửa móng tay lên hương.  


Truyện Những Bông Bần Ly cũng có ý tô đen xã hội miền Nam, và ý tưởng của Dương Thu Hương lúc này rất đỏ và rất thiển cận. Ngân đi bốc mộ em trai và người yêu, trên đường ghé trọ khách sạn, thấy người chủ quán già lấy một cô vợ trẻ đẹp, nhưng nét mặt cô này dửng dưng u uất (83).

 Ngân cho rằng ' vì uy lực của tiền bạc, sự ràng buộc thiên định hay một lỗi lầm  không thể cứu vãn mà chị ta đã thành vợ của người chủ trọ này, một người gấp đôi tuổi cô, dáng điệu như con chuột ốm ( 84)  và Ngân suy nghĩ:  

Với xã hội miền Nam ngày trước, điều đó thật dễ hiểu. Còn chị, chị sống ở miền Bắc, nơi không có một thế lực đen tối nào tồn tại để uy hiếp hạnh phúc con người, nơi không có một bức tường nào ngăn trở con đường đi đến cuộc sống chân thực (84). 

 Tại sao Ngân cũng như Dương Thu Hương lại cho rằng chỉ ở miền Nam mới có cảnh này, còn miền Bắc thì không?  Dương Thu Hương hay quên đấy thôi! Hồ Chí Minh lấy cô Xuân, và trong Chuyện Một Nữ Diễn Viên , của Dương Thu Hương, cô Thơm muốn trở thành diễn viên đã lấy ông tổng đạo diễn Trang Tụy tuổi già và có con trai lớn ngoại 30  và cháu 13 , trong khi  Thơm cũng chỉ hơn người cháu này vài tuổi!

 Tại sao Dương Thu Hương không nghĩ rằng người thiếu phụ buồn vì nàng lo nghĩ ngày mai chế độ mới có để cho gia đình bé bỏng của nàng yên ổn, hay lại cải tạo thương nghiệp, đánh tư sản và bắt đi kinh tế mới khiến cho chồng nàng phải ngồi tù, mẹ con nàng phải sống bơ vơ với hai bàn tay trắng?

         Nói chung, Chân Dung Người Hàng Xóm là một tập truyện tuyên truyền với đầy ác ý và thiên kiến của kẻ thắng trận trong những ngày hăm hở và lạc quan đầu tiên vào miền Nam. Phải chăng, buổi ra mắt đầu tiên của đời viết văn, Dương Thu Hương phải kiếm món quà tặng đảng? 

Hoặc bà phải hoàn tất thủ tục tốt nghiệp lớp viết văn để ra trường và hành nghề? Hoặc lúc đầu tiên, bà chưa giác ngộ chân lý, vẫn bị nọc độc cộng sản hoành hành trong thân xác và tâm trí?
 
 II. THỜI KỲ THỨ HAI  

Thời kỳ này bà mang chiếc áo xanh, bỏ khăn quàng đỏ và bộ đồ Thanh niên xung phong. Bà  tỏ ra mình giác ngộ, và tích cực phê phán cộng sản.
Với Những Thiên Đường Mù, Bên Kia Bờ Ảo Vọng, bà đã công kích chế độ cộng sản về cách dùng vô sản, sự nịnh hót, tham nhũng  trong cộng đảng, việc tuyên truyền xảo trá, CCRD, Hợp Tác Xã...
Trong cuộc phỏng vấn của Đinh Quang Anh Thái  ngày 17-4-2012,thực hiện và phát thanh trên làn sóng của đài Little Saigon Radio ở California,  bà nói “30 tháng Tư 75, nền văn minh đã thua chế độ man rợ”. Và bà đã trả lời câu hỏi của Đinh Quang Anh Thái


ĐQAT: Bà từng viết rằng, ngày 30 tháng Tư năm 1975, khi các phụ nữ khác trong đoàn quân của bà trầm trộ trước sự trù phú vật chất của miền Nam thì bà ngồi khóc trên lề đường Sài Gòn. Bà có thể nhắc lại tâm trạng của bà lúc đó?
Dương Thu Hương: (thở dài) Ðiên rồ thì tôi có nhiều thứ điên rồ. Khóc thì tôi có hai lần khóc.
Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc. Vì tôi thấy tuổi xuân của tôi đã hy sinh một cách uổng phí. Tôi không choáng ngợp vì nhà cao cửa rộng của miền Nam, mà vì tác phẩm của tất cả các nhà văn miền Nam đều được xuất bản trong một chế độ tự do; tất cả các tác giả mà tôi chưa bao giờ biết đều có tác phẩm bầy trong các hiệu sách, ngay trên vỉa hè; và đầy rẫy các phương tiện thông tin như TV, radio, cassette. Những phương tiện đó đối với người miền Bắc là những giất mơ. Ở miền Bắc, tất cả mọi báo đài, sách vở đều do nhà nước quản lý. Dân chúng chỉ được nghe đài Hà Nội mà thôi; và chỉ có những cán bộ được tin tưởng lắm mới được nghe đài Sơn Mao, tức là đài phát thanh Trung Quốc. Còn toàn bộ dân chúng chỉ được nghe loa phóng thanh tập thể; có nghĩa là chỉ được nghe một tiếng nói. Vào Nam tôi mới hiểu rằng, chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc mù mắt con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có thể nghe bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ . . .nếu người ta muốn. Ðó mới là chế độ của nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ. Ðó là sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Ðó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn nhất mà dân tộc Việt Nam phạm phải.
Lần thứ hai tôi khóc là năm 1984 khi tôi đến Mascơva. Tất cả những người Việt Nam khác đến đấy đều hớn hở, sung sướng. Riêng tôi thì nhục nhã không thể tả được. Vì khi ở trong nước, tôi vẫn có ấn tượng dân tộc mình là dân tộc anh hùng và là một dân tộc cũng có được một cuộc sống xứng đáng. Nhưng khi đến Mascơva trong một phái đoàn điện ảnh trẻ thì tôi mới nhìn thấy ra rằng, người Việt Nam bị khinh bỉ. Người Việt Nam đầu đen chỉ xếp hàng trong các đội quân dài dặc các bà già Nga bụng to để mua nồi áp xuất, bàn là điện nhằm gởi về nước. Những người bán hàng họ mắng cho như là mắng khỉ ấy. Họ mắng cũng đúng vì người mình khuân hàng đống nồi, hàng đống sản phẩm của người ta để tuồn về nước. Khi đứng ở khách sạn Peking nhìn xuống đường, tôi thấy những đoàn đại biểu Việt Nam trong những bộ quần áo complet gớm giếc trông như những đàn bò đi trong thành phố. Tôi hoàn toàn vỡ mộng và tôi khóc. Một nhà văn Nga mắng tôi. Anh ta bảo rằng, “người ta đi Nga người ta sung sướng, còn bà thì tại sao bà lại khóc như cha chết vậy. Sao lại vớ vẩn thế”. Anh ta không biết nỗi đau đớn của tôi khi thấy thân phận của người Việt Nam. [1]
Bà chống Cộng như thế đấy. Lúc này bà gọi miền Nam là văn minh, còn cộng sản là man rợ. Man rợ đã thắng văn minh. Bà nói thật hay giả dối?
 
III.  THỜI KỲ THỨ BA
Năm 1994 bà  sang thăm Pháp, rồi về. Tháng 4 năm 2006, bà được mời sang Paris rồi ở lại. Tại đây, Dương Thu Hương lại mặc áo đỏ, thắt khăn quàng đỏ.


Trong Đỉnh cao chói lọi , viết về Hồ Chí Minh, dịch và xuất bản bằng tiếng Pháp với tựa đề là Au Zénith tại Pháp vào tháng 1 năm 2009. Bản tiếng Anh được xuất bản vào 16 tháng 8 2012 có tựa là "The Zenith", bà bênh vực Hồ Chí Minh, bào chữa cho Hồ Chí Minh.  Trong Đỉnh Cao Chói Lọi, bà có nhiều tưởng tượng, biến ông Hồ thành con người đa cảm chứ không phải là ác quỷ.  Cũng như  Bùi Tín, Vũ  Thư  Hiên, chiến thuật của bà  là  tung hỏa mù , lúc chỉ trích, lúc ca tụng,  nửa khen nửa chê  nhưng khen ngợi, bênh vực là  chính.Bà đưa ra nhiều lý do bào chữa :

1.     Ông Hồ không muốn chiến tranh

           Dương Thu Hương như “nghe” đuợc đối thoại giữa Võ Nguyên Giáp (Long) và ông Hồ: Đất nước vừa trải qua chín năm kháng chiến, dân chúng chưa được hưởng yên vui...- Ồ, muốn tránh máu cũng vẫn đổ.... Ông biết rằng tôi đã tìm mọi cách để ngăn cản nó...Nhưng ... (282)
 2. Bà cũng nói đến cái chết của chị em Nông Thị Xuân, bố nàng, cả cái nhà cũng bị máy bay không quân Việt Cộng thiêu hủy nhưng ý Dương Thu Hương tội ác giết vợ và nhà vợ là do “bọn phản bội”trong cộng đảng  chứ không do ông. 

Trong Đinh Cao Chói Lọi, bà kể lại như bà "nghe" được ông Hồ than thở: Ta biết làm gì giờ đây khi ván cờ đã lỡ, khi ta bắt buộc trở thành con rối gỗ trong tay lũ sát nhân ( 279). 

3.  Khi trả lời  Quốc Phưong đài BBC 26 tháng 2, 2009, bà cũng cho rằng cái chết của Nông Thị Xuân  là định mệnh của ông Hồ  (là mối tình định mệnh đối với người đàn ông này) ..và cả nhà bà Xuân chết là do. số phận oan nghiệt.. của bà Xuân[ 2].  

Đọc đoạn này, tôi nhớ một bản nhạc vàng của Miền Nam nhan đề Không phải tại chúng mình có câu  : Không phải tại anh cũng không phải tại em /Tại trời xui khiến nên chúng mình mới phải xa nhau. Đúng rồi, muôn sự tại trời. Như vậy theo Dương Thu Hương, bà Nông Thị Xuân chết là do số ông Hồ có bà vợ bất đắc kỳ tử,và bà Xuân chết thảm  là do ông Trời, không do ông Hồ, không do Lê Duẩn , Lê Đức Thọ Trần Quốc Hoàn, và đảng cộng sản!  Thành thử bọn cộng sản tham ô,  tàn bạo từ Hồ Chí Minh, Trường Chinh, cho đến các bộ trưởng, giám đốc... không ai  nhận tội, xin lỗi, chịu trách nhiệm như bọn tư sản Hoa Kỳ, Nhật Bản...


4. Cũng trong bài phỏng vấn trên, Dương Thu Hương  ca cẩm rằng ông Hồ là người cách mạng, ông ấy không thể sống một cuộc đời bình thường được..

Phải rồi, ông Hồ là người phi thường, không thể sống một cuộc đời bình thường được,  cho nên tàn ác, lưu manh, dối trá là việc đương nhiên! Là con người phi thường nên ngàn vạn lần dối trá mà không biết ngượng. Ông sống với trăm phụ nữ vẫn bô bô tôi độc thân, tôi hy sinh hạnh phúc cá nhân cho Tổ quốc, rồi ông bán nước cho Trung Cộng để  biến Việt Nam thành châu quận của Trung Cộng, và phi thường nhất ông giết chị em Nông Thị Xuận một cách dã man.

 Con người bình thường xấu xa thường là không chung thủy, trai bỏ vợ, gái bỏ chồng, hoặc ngoại tình trên bộc trong dâu chứ it ai lấy búa đập đầu vợ rồi quăng xác ra đường như bác Hồ muôn vàn kính yêu của bà! Người phi thường, người anh hùng  cách mạng, chiến sĩ cộng sản thì phải làm việc phi thường như thế đó, cái đám luân lý cổ hủ, luật sư ba lăng nhăng, chính trị gia nửa mùa  chẳng hiểu gì cả cứ kết tội bác Hồ vĩ đại của bà!  
 5. Bà cho ông Hồ là người phi thường sao trong Đỉnh Cao Chói Lọi, bà lại bảo ông Hồ cô đơn? Ông Hồ buồn vì cái chết của bà Xuân? Con người phi thường là con người sắt đá. Nếu ông buồn rầu khóc lóc thì đâu là con người phi thường? Ông giết hàng triệu người. Theo Huỳnh Tâm, ông là Hồ Tập Chương, thiếu tá Trung Cộng đã hãm hiếp và giết một bé gái.Và ông đã sát hại bao phụ nữ trong nhà sàn rồi quăng xuống ao trong  phủ Chủ tịch vì tội không hết lòng chiều chuộng ông! Ông giết nhiều lắm sá gì một Nông Thị Xuân!   Biết đâu ông Hồ lại sung sướng khi thủ hạ báo tin đã thi hành nhiệm vụ thành công tốt đẹp. Thế là từ nay ông thoát khỏi con tiện tỳ mè nheo đòi ông phải cưới thị cho danh chính ngôn thuận. Trong khi ông đóng vai đại sư khổ hạnh mà thị lại bắt ông đóng vai chú rể thì bể hết. Tội của thị phải được trừng trị xứng đáng, phải được tứ mã phanh thây. Nay không có ngựa, dùng ô tô 4 bánh  cũng được  mà tám bánh càng hay!

Nói bác cô đơn là bà " lo bò trắng răng".  Người phi thường thì thiếu gì tài nhất là khi có quyền thế. Không có Xuân thì có Trưng, thiếu gì cháu thiếu nhi yêu bác Hồ!  Cả đám lãnh tụ đàn em bao giờ cũng săn sóc bác nhiệt tình. Thời chiến tranh Nam Bắc cách trở, Lê Duẩn,Võ Văn Kiệt đã gửi một đoản trẻ con miền Nam ra phục vụ Bác [3]. 


Chính Dương Thu Hương đã giới thiệu Nguyễn Thị Hằng một nữ chiến sĩ oanh liệt  trên giường được cả triều Hồ chúa dấu vua yêu,  đã đến săn sóc bác [4]. Trần Đức Thảo cũng nói bác không bao giờ thiếu món ấy[5]. Trần Đỉnh trong Đèn Cù cho ta biết cuộc đời bác rất vui nhộn chẳng khác con trai 18 đương xuân: Tại an Toàn khu, ông Hồ thưởng lẻn đi giao du bí mật. Ông Hồ và bọn cộng sản bự đưa gái vào cơ quan hành sự. Phan Kế An kể: Một dạo Phan Kế An ngày ngày đến vẽ Cụ Hồ. Một chiều về sớm hơn, An nói: “À, cái Z tự nhiên mang ba lô, chăn chiếu đến chỗ Ông Cụ, tớ được xua về sớm. Vài tháng sau, An lại về muộn. Hỏi vì sao thì An nói không thấy Z. đến nữa.” chắc máy Cụ yếu!”, giải đáp thuần túy sinh học. Không tính đến sở thích, gu của cụ.
 ( ĐC,28 )

Bọn thân cận ông Hồ còn kháo nhau chuyện bác chơi gái : Ông Bác chỉ tìm nạ dòng. “Sao lại thế?” Thấy bác dại, chúng tôi kêu lên. Thì được giải thích: “Thế là Bác khôn, nạ dòng thì đỡ rầy rà hậu sự (ĐC,30 ). 


Thế  thì làm sao mà Dương Thu Hương nói bác cô đơn và ngày đêm hát: Đời ta cô đơn...
6. Bà ca tụng ông Hồ là người phi thường nhưng cũng trong Đĩnh Cao Chói Lọi bà lại hóa ông Hồ một kẻ duy tâm thần bí, theo đạo Phật đạo Chúa  : Hỡi các vị thần linh đất nước, hỡi những linh hồn cao thượng của các anh hùng hào kiệt và các bậc quân vương, những người từng khai phá và bảo vệ giang sơn này. Nếu thân xác các ngài đã tan rã nhưng linh anh của các ngài vẫn tồn tại và ngự trị vĩnh hằng trên tổ quốc, xin hãy trở về đây để trợ giúp tôi. Hỡi Như Lai Phật tổ, tôi chưa từng đi theo đạo của ngài nhưng tôi may mắn biết được những đệ tử trung thành của Ngài ở nơi đây và tôi hiểu sức mạnh chinh phục của Ngài với trần thế. Nếu quả thật anh linh của ngài luôn luôn ngự trị cõi trời tây, xin ngài hãy hợp lực cùng với các vị thần xứ sở của tôi, để giúp tôi đạt được sở nguyện cuối cùng này!(286). 

Marx, Engels, Lenin kêu ầm lên rằng chủ nghĩa Marx là chủ nghĩa duy vật, là chủ nghĩa khoa học, ông Hồ tin Phật, Thần Thánh và Chúa thì làm sao xứng danh đảng viên quèn chứ đừng nói là lãnh tụ đảng Marxist! Đó không phải là ca tụng ông Hồ mà nhục mạ ông Hồ. Trong thế giới cộng sản, bị kết tội phản động thì phải chết hoặc ngồi tù, còn bị phê là mê tín, dị đoan thì phải đi lao động cải tạo và mất chức mất quyền' Cho nên ở trong xứ cộng sản, it ai khai mình là Phật giáo, Thiên Chúa giáo, Cao Đài giáo... Bà nâng bi ông Hồ hóa ra bóp dế ông đau điếng, làm cho ông Hồ trong hỏa ngục cũng phải thét lên căm hờn!   
7. Cũng trong bài báo trên, bà cho rằng chỉ  có bà  là  sáng suốt,  còn mọi người kém cỏi, không biết suy nghĩ khi dân ta oán hận Hồ Chí Minh: Thật ra con người nói chung là một con vật rất lười suy nghĩ. Thành ra không phải dễ dàng gì tìm ra chân lý.

 Bà tự hào là đã tìm ra chân lý mới nhưng chân lý hoan hô Hồ Chí Minh thì đã có từ nửa thế kỷ trước, khi mà Dương Thu Hương còn tắm mưa dưới ánh mặt trời rực rỡ. Chân lý đó xưa lắm, đó là Ai yêu bác Hồ Chí Minh hơn các em nhi đồng!
Bà tự hào bà cao hơn mọi người nên có quyền mạ lỷ, thù hận cộng sản, còn chúng ta dù bị cộng cộng giết, bỏ tù cũng không có quyền oán hận cộng sản! Nhưng bà thù hận cộng sản thật không?
 
8 . Bà cho rằng ông Hồ muốn thiêu rồi bỏ tro xuống biển nhưng bọn đàn em muốn xây lăng. Lỗi xa hoa, đế vương và sùng bái cá nhân đó là tội lỗi của đàn em, không do ông Hồ .(290)
9 .Trong cuộc phỏng vấn của Quốc Phương đài BBC, ngày 26-2-2009, bà khen: Ông Hồ là một người đàn ông khoẻ mạnh, khá đẹp trai Ông Hồ  là  người của nhiều nhân vật, có  nhiều hình dạng khác nhau. Tấm hình ông chụp với Võ  Nguyên Giáp là hình một quỷ đói!. Nói xuôi, nói ngược, mục đích chính của bà là ca tụng, là bào chữa cho  Hồ Chí Minh:”Hồ Chí Minh cũng là người lãnh đạo thành công Cách mạng Tháng 8 và đã xoá bỏ chuỗi ngày dài nô lệ....dù sao ông Hồ trong lịch sử vẫn còn để lại một hình ảnh tốt đẹp trong dân chúng.”.. Tôi bắt gặp nhân vật vốn là một chính trị gia vĩ đại này [2] 

Dân chúng nào? Trong  số đó  có  bà  không? Yêu quý  Hồ  Chí  Minh sao bà  phài ra đi? Bà ra đi làm gì? Tị nạn thật chăng? Bị tịch thu  thông hành mà "đành " phải ở lại chăng? Người chống Cộng thật sự là suốt đời  bị giam, Việt Cộng đời nào cho Quảng Độ, Thiện Minh, Nguyễn Văn Lý ra đi?
10 . Trong cuộc phỏng vấn mới đây của Tường An, thông tín viên RFA ngày 2015-03-11, bà nói:
 Về mặt những người miền Nam mà gọi là « Quốc hận » thì họ cũng phải nhìn lại. Tại sao ? Tại sao lại là « Quốc hận » Trước khi hận những người khác họ phải hận chính họ . [6]
Bây giờ thì bà công khai chỉ trích dân Việt Nam gọi ngày 30 tháng tư là Quốc Hận. Và bà cho rằng dân miền Nam nói riêng và dân Việt Nam nói chung không được  oán hận, căm thù cộng sản!
Câu này bà có nhiều sai lầm:
- Toàn dân Việt Nam căm thù, oán hận cộng sản không phải riêng dân Miền Nam.
- Trần Đức Thảo, Trần Độ, Trần Thư, Trần Đĩnh, Trần Xuân Bách, Hoàng Cầm, Lê Đạt, Nguyễn Hữu Đang, Phùng Cung, ... là dân miền Bắc,  là chiến sĩ chống Pháp, là cấp tướng, cấp hành chánh cao trong cộng đảng.
- Nguyễn Văn Trấn, Nguyễn Hộ, Tạ Bá Tòng, Xuân Vũ, ... là dân Nam  tập kết rồi hồi kết.
-Phan Khôi, Phùng Quán, Nguyễn Kiến Giang, Nguyên Ngọc ...là người Trung.
 -Theo bà, dân Việt Nam kể cả ngụy quân, ngụy quyền, tư sản miền Nam dù bị tù đày chém giết cũng phải gọi là ngày Giải phóng, ngày Quốc Khánh phải không? Đó là ngày vui mừng khiến cho từ đây Việt Cộng ra sức cướp bóc làm giàu, mặc sức chiếm đất chiếm nhà của dân, thỏa tình đưa vợ con nắm các chức vụ quan trọng, hân hoan quỳ lạy Trung Cộng, mặc lòng khủng bố đánh đập nhân dân. Tại sao lại hận? Sao lại hận Hồ Chí Minh, oán đảng Cộng sản, căm thù Mao Trạch Đông, và chủ nghĩa Mác Lê? Hai triệu dân Việt chết trong chiến tranh, nửa triệu dân chết vì CCRD, hàng chục ngàn đảng viện bị giết, bị tù cũng do CCRD, hàng trăm triệu người trên thế giới chết vì nạn búa liềm thì có sao đâu? Oán hận làm gì, cứ muôn đời làm nô lệ cộng sản. Đó là ý nghĩa của Dương Thu Hương. Trong cuộc phỏng vấn của Đinh Quang Anh  Thái, bà chỉ trích việc dân Bắc vui mừng trong ngày đại thắng, bây giờ cũng cũng kết tội những người đau khổ trong30-4-1975. Bà chỉ trích cả hai bên, vậy bà ở vào bên nào? Hay bà cao hơn tất cả, là một siêu nhân trên trên trời, còn tất cả là ngu muội, tội lỗi?
Như vậy là bà tự mâu thuẫn.
-.Dương Thu Hương bảo nhân dân ta đừng oán hận cộng sản, sao lại không oán hận nhĩ? 

 Nhiều lần bà tuyên bố rùng rợn rất Bắc Kỳ chánh tông như iả vào mặt bọn cộng sản. Trong cuộc phỏng vấn của Đinh  Quang Anh Thái,  bà còn chửi  con "thằng" Phan Văn Khải , con rể "thằng" Ðỗ Mười.  Chúng có làm gì hại bà không mà bà cũng lôi ra mắng nhiêc? Cũng trong bài trên, bà nói bà thấy các thằng thứ trưởng, bộ trưởng, gặp thằng nào tôi chửi thằng ấy .. Bọn họ có động chạm đến con người bà không mà bà hận như thế?Bà nhận định rất thẳng thắn:
 Xã Hội Chủ Nghĩa thì con cái chúng nó đều buôn bán, đều làm mọi cách tận thu, tận dụng, ăn cắp thật là nhiều tiền và trở thành những thằng tư bản. Chúng nó phát huy tối đa khả năng ăn cắp, ăn cướp, biến tất cả tiền tài, của cải của nhân dân trở thành vốn liếng riêng của chúng nó, hoặc là gởi tiền ra nước ngoài để sau này họ chuồn, hoặc là nếu tình hình còn thuận tiện thì họ sẽ ở lại trong nước để giữ một vốn liếng to lớn trực tiếp lấy từ xương máu của dân chúng. Như thế có nghĩa là không biết bao thế hệ nữa của con cháu chúng tôi, nhất là con cháu của hơn 60 triệu nông dân, phải trả nợ cho hành động nhũng lạm của bọn chúng. Còn về Xã Hội Chủ Nghĩa thì những người nào không ngu lắm thì họ cũng đều biết rằng chủ nghĩa này chỉ là câu nói đầu lưỡi.

Tội ác cộng sản như thế có đáng hận không? Nếu bà chửi được, căm hận được, tại sao dân Việt Nam lại không?

Trong cuộc phỏng vấn của Đinh  Quang Anh Thái, bà mạ lỵ cả tập thể đám Cộng sản Quảng Bình : cái chi bộ này đảng viên đàn ông còn có người tư cách khả dĩ, chứ còn đảng viên đàn bà thì toàn những đồ ăn mày ăn nhặt, toàn những con đĩ. Không biết bọn  Quảng Bình quê ta ơi có làm gì đắc tội mà bà oán hận và khinh bỉ họ như thế?

 Chính bà cũng tỏ ra căm thù cộng sản sao bà lại không muốn nhân dân Việt Nam oán hận cộng sản?


Nhìn chung, bà chỉ bị giam vài tháng - có thể chỉ là đóng tuồng-nhưng rõ ràng là bà được họ tô lục chuốt hồng, mặt mày xinh đẹp hơn, được đưa ra ngoại quốc, được thế giới ca tụng là một nhà văn nữ bất đồng chính kiến, sướng quá đi chứ có khổ chút nào đâu mà  bà hận thù, mạt sát họ? Cái đám cộng sản Quảng Bình có thất lễ với bà đâu, và bọn  Dương Thông, Quang Phòng cũng chỉ "ngưỡng mộ" bà , đã thực hiện bộ phimViệt Nam Đất Nước và Con Người mà bà là diễn viên chính. Họ làm cho bà danh chấn giang hồ sao bà lại oán hận họ?

Bà quang vinh là thế mà bà còn oán hận cộng sản thì nhân dân Việt Nam, gồm người Miền Nam, người Miền Bắc và đám Nam kỳ tập kết cũng oán hận cộng sản vì cộng sản mà họ bị tù, mất nhà cửa, phải mất tự do, sống đói khổ và nhục nhã, con mất cha, vợ mất chồng, gia đình tan nát, làm sao mà bảo họ đừng oán hận? Không lẽ họ không có quyền oán cộng sản? Sao vậy?

(4). Trong bài phỏng vấn củaTường An, thông tín viên RFA ngày 2015-03-11, bà so sánh Nam Việt Nam và Nam Hàn.
Hai hoàn cảnh khác nhau. Nam Hàn thịnh vượng vì không bị Trung Cộng xâm lược. Sau khi Nam Bắc Hàn đình chiến, Trung Cộng từ bỏ xâm lược Bắc Hàn vì phía Bắc có con gấu Nga chặn đường. Mao bèn xoay qua Nam tiến mà bước đầu là chiếm Việt Nam để dần tiến về Thái Lan, Philippines, Singapore và Phi Châu, Ấn Độ.. . Mao cần những tên bù nhìn Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng, Lê Duẩn ,Lê Đức Thọ...trong cuộc Nam tiến này. 


Trần Đĩnh trong Đèn Cù cũng đã vạch rõ âm mưu thâm độc của Trung Cộng là chiếm Việt Nam. Bọn Việt Cộng khoe khoang Võ Nguyện Giáp và quân Việt Cộng đánh thắng Điện Biên Phủ nhưng không phải thế. Chủ lực là các tướng và quân đội Trung Quốc. Trong trận Điên Biên Phủ và cuộc chiến 1949-1954, Trung Cộng chỉ nói các tướng và cố vấn, không nói số quân. Nhưng Huỳnh Tâm cho biết trong trận Điện Biên Phủ
Quân viễn chinh Pháp lúc đó đang trú phòng, tổng cộng 13 tiểu đoàn khoảng 11.000 người, chủ yếu cố thủ con đường chiến lược từ Cao Bình, đến dòng sông Lương Sơn......Từ đó quân đội Việt Minh củng cố nhanh hơn, thiết lập được 312 đơn vị, 316 Sư đoàn, mỗi quân đoàn có 5.351 binh sĩ tính cả quân sĩ Trung Quốc, cùng lúc thành lập 6 Sư đoàn pháo, binh chủng biệt kích, trinh thám....Thời gian 1 tháng đã thành hình, bộ chỉ huy Điện Biên Phủ với quân số 19 tiểu đoàn bộ binh, 3 tiểu đoàn pháo binh, 1 tiểu đoàn kỹ sư vũ khí cơ động, 1 Lữ đoàn xe tăng, 450 xe ô tô tiếp vận vũ khí, quân tài, 12 nhóm không quân, đúc kết sức mạnh của Trung Quốc hơn 38.000 binh sĩ, đủ đè bẹp "Kế hoạch Navarre".[HUỲNH TÂM * GIẶC HÁN ĐỐT PHÁ NHÀ NAM]
Trung Cộng cho biết sự viện trợ của họ trong cuộc chiến 1956-1974: Trong  30 năm chiến tranh, Trung Cộng đã viện trợ  20 tỷ Mỹ kim. Năm 1962, viện trợ 90.000 vũ khí nhẹ..  Từ tháng giêng 1965 đến tháng 3/1968, Trung Hoa đã gởi qua VN trên 320.000 binh lính vào những đơn vị phòng không, công binh, hỏa xa và tiếp liệu, có lúc đến 175.000 người trong một năm (TÀI LIỆU VỀ QUAN HỆ VIỆT NAM -TRUNG QUỐC  ).  

Theo đài Trung Cộng,từ đánh Pháp đến đánh Mỹ, Việt Cộng đã nợ Trung Cộng  870 tỷ Mỹ kim, và bọn Phạm Văn Đồng đã ký bán đứt Trường Sa, Hoàng Sa cho Trung Cộng. 

https://youtu.be/VU48xdbsWcc
 


 Như vậy thì đáng vui hay đáng giận? Và nên hận ai làm cho đất nước điêu linh, con cháu mấy đời trả xong nợ của Hồ Chí Minh, Trương Chinh, Võ Nguyên Giáp?
Rõ ràng  cuộc chiến tranh Việt Nam do Mao Trạch Đông chủ xướng, Hồ Chí Minh, Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng là đồng phạm tội diệt chủng. Rõ ràng muôn tội là Mao Trạch Đông và chủ nghĩa đế quốc Trung Cộng và bọn Việt Cộng bán nước. 

Bà không thiệt hại gì trong cuộc chiến mà còn lợi lộc vô số thế mà bà oán hận cộng sản huống chi dân chúng Việt Nam kẻ mất vợ, người mất con,hàng triệu người bị chết, hàng triệu người bị tù, hàng triệu người mất nhà cửa, hàng triệu người thất nghiệp, cả nước thành nô lệ cho tư sản đỏ...!

 (5). Bà còn ngụ ý cười nhạo việc miền Nam thất trận và Mỹ rút lui. Như đã trình bày quân Việt Cộng và những tướng Việt Cộng như Võ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Lê Đức Anh, Nguyễn Chí Thanh... chỉ là những con rối,  chỉ huy đám con rối này là Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai, Chu Đức.... Việc Mỹ đem quân sang Việt Nam trong khoảng 1965 chỉ là để quan sát trận địa và khảo sát Trung Cộng cho nên Mỹ tuyên bố đánh giặc không cần thắng. Nghe ra nực cười nhưng đó là sự thật nghiêm túc. Lúc đó, Mỹ đâu muốn diệt Trung Cộng. Mỹ đã hăm dọa Nga để bảo vệ Trung Cộng thoát khỏi bom hạt nhân của Nga trong chiến tranh Nga Hoa 1969.  


Mỹ đến Việt Nam trong 20 năm không phải chiếm đất làm thuộc địa mà chỉ làm cuộc nghiên cứu và  khảo sát. Cộng việc hoàn thành thì họ lui binh để chuẩn bị cho kế hoạch khác. Trần Đức Thảo trong Những Lời Trăn Trối cho biết đó là người Mỹ chấm dứt trò chơi chiến tranh để chuyển qua trò chơi hòa bình. Riêng tôi thì cho đó là "không thành kế". Năm 1949, Mỹ rút lui khỏi lục địa Trung Hoa là bước đầu của "không thành kế" hay "Đà đao kế". Sau 1975, Mỹ rút lui khỏi Thái Bình Dương là bước thứ hai của không thành kế, măc cho Trung Cộng chiếm biển Đông. Phe tư bản cũng chịu khổ nhục kế, phải đóng vai bại binh, phải bỏ tiền của nuôi Trung Cộng mập ú trong khi dân chúng Mỹ, Canada, Pháp, Đức...thất nghiệp. đói khổ. Càng giàu, anh Trung Cộng càng láo, càng hống hách đe dọa các tiểu quốc lân bang và chiếm Biển Đông làm của mình.

 Mỹ cũng mong cho Trung Cộng và Việt Cộng hào khí lên mây xanh! Các nước đều tức giận trừ Việt Nam, Cao Miên. Và chính lúc đó, Mỹ tuyên bố trở lại châu Á. ..Cuộc diện về sau ra sao xin hãy chờ đợi. 
 
Nam Việt Nam không phát triển bằng Nam Hàn vì Trung Cộng xâm lặng, và vì Việt Cộng bán nước.   Hận Trung Cộng xâm lược và Việt Cộng bán nước là đúng chứ!  Cộng sản là thảm họa của nhân loại, chúng ta chống lại bọn cộng sản ác  gian, chúng ta từ 1945 đã bảo vệ tự do, dân chủ, không được trăm phần thì cũng được vài chục phần, không có ai tàn ác hơn Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Trường Chinh, Lê Đức Thọ. Chính nghĩa thuộc về người quốc gia, không có gì mà phải tự vấn.
Ngày nay, thế giới, Việt Nam và Trung Quốc đã thấy Mỹ tốt hơn Trung Cộng.  Bắc Hàn, Đông Đức theo Cộng sản thì đói rách, Nhật Bản, Đài Loan, Tây Đức bị cộng sản khinh bỉ là nô lệ Mỹ nhưng họ đã thành những tiểu long!


Không ai chỉ trich hay tự hối việc theo Mỹ ngoại trừ bà con Ông Diệm, chân tay ông Thiệu như Lữ Giang, Liên Thành, Hoàng Đức Nhã... nhưng việc này có thể thông cảm được vì các bà vợ bị chồng bỏ rơi đều oán hận, căm thù! Nhưng theo thiển ý, tất cả là do không thành kế, người Mỹ, Đài Loan và Nam Việt Nam đều bị ở vào thế thí tốt, thí xe, và cuộc cở còn tiếp tục, thế trận ngũ hành sẽ đổi thay theo ngọn cờ soái ở trung ương!  

 Không lẽ bà muốn ta hoan hô Mao Trạch Đông, hoan hô dàn khoan HD981, hoan hô Hồ Tập Chương, hoan hô Nguyễn Văn Linh và mật ước Thành Đô?
 Không lẽ bà bắt chúng ta cười mếu xệch như nhân vật của bà trongTiểu Thuyết Vô Đề vào ngày con đi tòng quân :
 trong lúc các bà mẹ lén lút hỉ mủi vào vạt áo, ghìm tiếng nức trong họng, để rồi mỗi khi có vị đại diện nào tới thăm hỏi thì lại giương đôi mắt đỏ hoe lên, trệu trạo cười: -Dạ thưa bác, cháu nó đuợc lên đuờng, chúng em phấn khởi lắm ạ! . . (38).

Chúng ta không có gì mà phải hối hận.  Chiến tranh Việt Nam là chiến tranh ý thức hệ, một bên muốn nhuộm đỏ Việt Nam và thế giới, bắt Việt Nam lệ thuộc đế quốc Liên Xô (Đệ tam quốc tế) và đế quốc Trung Cộng, một bên chống lại cho nên phải liên minh với Mỹ. Trong tình thế đó, phải có một bên tốt hơn, nhân ái hơn, tự do, dân chủ và phồn thịnh hơn. Không thể nói kiểu đánh bùn sang ao, và ngạo nghể đứng cao trên  đầu 90 triệu dân Việt Nam. Trong hai phe, chúng ta là chính nghĩa, còn cộng sản là phi nghĩa. 


-Ngày 30-4-75 là trận đầu ta rút lui chứ không phải là bại trận. -Các lãnh đạo quốc gia không ai tàn ác và lưu manh như cộng sản. Hãy lắng dân chúng phê phán;
-Ông Hồ, ông Giáp, ông Chinh,
Vì ba ông ấy dân mình khổ đau!
-Hoan hô Hồ Chí Minh
Mua cái đinh cũng phải đăng ký.
Đả đảo Thiệu Kỳ, mua gì cũng có!
-Mồ cha thằng Thiệu dời dinh,
Để cho tao phải đào kinh đêm ngày!
Bà Dương Thu Hương là một nhà văn phi thường, từng ấn chứng võ công với các cao thủ giang hồ như chưởng môn  Bùi Thiện Ngộ, đại sư  Bùi Duy Tâm . ..Văn võ  bách khoa, anh hùng nội ngoại , trên sông dưới nước vẫy vùng… chứ không vừa!  Là một nhà văn phi thường cho nên đồng cảm với Hồ Chí Minh phi thường cũng là chuyện bình thường. Theo Dương Thu Hương, ông Hồ không có tội lỗi gì, muôn  vàn tội lỗi là do bọn cộng sản đàn em, bọn phản bội trong cộng đảng.  Và cũng do người quốc gia suy nghĩ  sai lầm về  ông! Nếu ai cũng là Nguyễn Văn Linh, Lê Đức Anh  trung thành với Mao  chủ tịch và 16 chữ vàng của Giang Trạch Dân thì đâu đến nổi! Theo Dương Thu Hương chứng nhận, ông Hồ  là một người  yêu nước, là người chống Cộng quyết liệt nữa đấy! Dương Thu Hương là một dư luận viên cao cấp phải không các đồng chí ? Bà chửi bọn Việt Cộng tép riu mà bảo vệ Hồ Chí Minh theo kế sách thí chốt cứu xe, nhưng lý luận kiểu ăn xuôi nói ngược chỉ làm trò cười cho thiên hạ.
Dương Thu Hương, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên ca tụng và bào chữa  Hồ Chí Minh, nhưng ba người này đâu có đỏ bẳng ngón chân cái của  Trần Đức Thảo, Trần Độ, Trần Xuân Bách và Nguyễn Kiến Giang...


Dương Thu Hương khinh dân ta hèn nhát nhưng không phải vậy đâu. Này nay lòng dân như lửa cháy rừng, hận thù đằng đằng sẽ có lúc toàn dân vùng lên phanh thây xé xác Trung Cộng và Việt Cộng. Trần Đức Thảo bộc lộ tội ác của Marx, Mao và Hồ Chí Minh:
Chính vì lâu đài tư tưởng của Marx, mà từ đó đi ra, những lãnh tụ đã đã thành những ác quỷ tuỳ tiện, lộng hành quyền lực, khiến hàng vạn chiến sĩ cộng sản đã bị hi sinh một cách oan uổng, vô ích… và ở nước ta đã có hàng triệu người bỏ làng mạc, bỏ mồ mả tổ tiên để di tản vào Nam năm 1954, và rồi cũng đã có hàng triệu người đã liều chết bỏ nhà bỏ của chạy ra biển gây thảm cảnh “thuyền nhân” sau năm 1975 … làm cả thế giới rơi lệ. Thành phần dân chúng khốn khổ ấy, vì đã hiểu, đã nếm mùi lâu đài “thế giới đại đồng” của Marx, nên họ đã liều chết bỏ chạy! Là vì họ muốn đi tìm nơi có công bằng, bác ái, có tự do và hạnh phúc thật sự!(7)
Riêng ông Hồ thì ông nhận định:
"là một Tào Tháo muôn mặt của muôn đời, một con người không có tình bạn, không có tình yêu gia đình, tình yêu con cái, một bộ óc nung đúc một cuồng vọng, với một ưu tư duy nhất là phải leo lên đến tột đỉnh quyền lực để đạt tới mục tiêu của mình" (318)
Đó là lời phán của tòa sơ thẩm. Hãy chờ chung thẩm của nhân dân.



[1].Phỏng vấn của Đinh Quang Anh Thái. http://www.viet-studies.info/DuongThuHuong_DQAT_2.htm
 http://danchunglambao.blogspot.ca/2014/05/nha-van-duong-thu-huong-che-o-cong-san.html
[2]. Quốc Phương.   Phỏng vấn  nhà văn Dương Thu Hương. http://www.bbc.com/vietnamese/culture/2009/02/090226_duongthuhuong_iv_tc2.shtml
(4).Dương Thu Hương. Những cơ chế của sự nhầm lẫn (3). http://dcvonline.net/2013/10/18/nhung-co-che-cua-su-nham-lan-3/
(5). Tri Vũ. Trần Đức Thảo.Cụ Hồ còn nêu gương thanh đạm, bắt làm nhà gỗ để cụ ở, nhưng chung quanh và những người thừa kế cụ, có ai theo gương sống thanh đạm như thế đâu. Bởi chung quanh đều biết tấm gương ấy chỉ là thứ đạo đức hình thức, bề ngoài nhưng trong thực tế thì lại khác, ông cụ vẫn sống rất là đầy đủ về mọi mặt, kể cả về vấn đề sinh lý." (83),
(6).Tường An. Nhà văn Dương Thu Hương: 40 năm, nhìn lại về ngôn từ
. http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/writer-dth-40-yrs-look-back-on-words-ta-03112015112759.html
 (7).Trần Tri Vũ. Trần Đức Thảo..NHỮNG LỜI TRĂN TRỐI. Chương 13

N

No comments: