SAO BĂNG* CỘNG ĐẢNG
Sự thật nào đang diễn ra trong cung đình Việt Nam?
Ngày 5/1, Trung ương Đảng cộng sản Việt Nam nhóm họp Hội nghị thứ 10, tiến hành lấy phiếu tín nhiệm với 16 Ủy viên Bộ Chính trị và chốt lại nhân sự cấp cao cho bộ máy Nhà nước khóa tới.
Hội nghị này được kéo lùi so với thời điểm dự kiến ban đầu khoảng một tháng và cũng trong khoảng thời gian kéo lùi này, dư luận trên mạng xã hội “thưởng thức”những “bữa tiệc”được cho là mở màn một cuộc tranh chấp quyền lực khốc liệt chuẩn bị diễn ra ở Ba Đình, bởi những “tay súng” không chuyên.
Nổi bật nhất trong đó là blog có tên “chân dung quyền lực”, tập trung đánh vào một Phó Thủ tướng, Ủy viên Bộ Chính trị Việt Nam, người đang là ứng cử viên số một cho ghế Thủ tướng nhiệm kỳ tới bắt đầu từ năm 2016, ông Nguyễn Xuân Phúc, bằng một loạt bài với những tiêu đề rất giật gân, nhưng nội dung không có gì đặc biệt và cũng không có gì gây sốc, lại còn tỏ ra khá ngây ngô trong viêc lắp ráp các sự kiện, hình ảnh khiến cho chiến dịch “lột tả” chân dung quyền lực này, càng lúc càng giống như màn hài kịch, thua xa cả về đẳng cấp lẫn trí tuệ của trang “quan làm báo” từng xuất hiện vào tháng 5/2012, thời điểm Đảng cộng sản Việt Nam muốn huy động tổng lực để kỷ luật ông Thủ tướng đương nhiệm Nguyễn Tấn Dũng.
Nhưng như thế cũng đủ cho giới truyền thông trong nước gần như nín lặng, với tâm lý lo sợ đó là cuộc chiến của các ông lớn giành ghế trước Đại hội 12, dây vào không phải đầu cũng phải tai. Chính nghĩa là điều đươc họ xếp xuống ưu tiên sau cùng trong các nhiệm vụ cần thực hiện của báo chí nhà nước. Tổng biên tập của các tổng biên tập, Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng ban tuyên giáo Trung ương, ông Đinh Thế Huynh, còn đang mải hân hoan với chức vụ cao hơn, và như theo thông lệ trong cung đình cộng sản, thân ai nấy lo.
Không khó để đoán ra người đứng sau blog “chân dung quyền lực” là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và các nhóm lợi ích của ông, đối tượng trực tiếp bị đe dọa miếng ăn một khi ông Nguyễn Xuân Phúc nắm quyền. Bởi ông Dũng chưa từng ưa vị cấp phó là người kế nhiệm mình trong tương lai. Sự lành lặn và may mắn của ông Phúc khiến ông này luôn là cái gai trong mắt thượng cấp.
Song ông Nguyễn Tấn Dũng đã đi vào những ngày cuối cùng trong cuộc đời làm chính trị của mình và có lẽ cũng không còn nhiều tâm trí cho sát phạt. Với hai quy chế mới đề ra trong Đảng từ đầu nhiệm kỳ 11, là danh sách ứng cử viên Bộ Chính trị phải do chính Bộ Chính trị đề ra cho Trung ương bỏ phiếu chứ không có chuyện “nhẩy dù” vào giữa Đại hội và Trung ương Đảng khóa cũ sẽ bỏ phiếu cho nhân sự Trung ương Đảng khóa mới, thì ông Dũng không còn cơ hội nào.
Bởi hồi Hội nghị Trung ương 6, diễn ra vào tháng 10/2012, gần như 100% Bộ Chính trị đã thống nhất kỷ luật ông Dũng vì những cáo buộc “mắc sai lầm nghiêm trọng liên quan đến bản thân và gia đình”. Theo quy tắc của Đảng, đã bị kỷ luật, thì không còn trong diện quy hoạch.
Cùng với đó, sự kiện cựu Thanh tra Chính phủ Trần Văn Truyền, tay chém giết số một của Thủ tướng Dũng, dù đã an hưởng tuổi già, vẫn bị truy bức trả lại nhà và lăng nhục trên toàn hệ thống truyền thông nhà nước, là một tấm gương tày liếp cho những Ủy viên Trung ương đương nhiệm còn đang lưu luyến với ông Dũng.
Tất cả những điều đó cho thấy, mặc dù trong suốt thời gian qua, Thủ tướng Dũng nổ như súng liên thanh trên truyền hình Việt Nam và trong những lần tiếp khách quốc tế, ông ngồi dạng chân hết cỡ như để cố khoe một thứ rất to của mình, như khoe thứ quyền lực vô biên của ông bao trùm bộ máy công quyền từ trung ương đến địa phương, thì vẫn không giấu được ánh mắt đã bạc nhược và mái tóc chỉ một ngày không nhuộm cũng bạc trắng chân.
Trong hai nhiệm kỳ làm Thủ tướng, điều tốt đẹp duy nhất mà ông Dũng làm được cho dân là lệnh bắt buộc toàn dân phải đội mũ bảo hiểm khi đi xe máy hồi 2007. Điều tốt đẹp cuối cùng lúc này mà ông đang cố làm, là vớt vát chút danh dự cuối cùng. Tất cả những chân rết phụng sự Thủ tưởng Dũng như Vũ Đức Đam, Phạm Bình Minh, Nguyễn Chí Vịnh…đều không có trong danh sách quy hoạch ủy viên Bộ Chính trị cho khóa tới.
Như vậy, có thể thấy rằng không có sự thật nào “đáng sợ” về một cuộc chiến đang diễn ra trong cung đình Việt Nam, bởi vì những kẻ cần ra đi chắc chắn đã phải ra đi. Tất cả đều đã an bài. Có một hay mười các blog như “chân dung quyền lực” thì cũng không làm nên một bất kỳ nhiễu loạn nào mà nhiều người đã vội hình dung sẽ giống như thời kỳ vỡ trận ở Đại hội 11.
Đó là thành công duy nhất mà Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng làm được trong nhiệm kỳ làm Tổng Bí thư của mình. Song với việc nhắm ông Phạm Quang Nghị, Bí thư Hà Nội kế vị chỉ vì muốn lưu truyền yếu tố Bắc Kỳ, ông Trọng và sự trong sạch của ông, với tiếng lú mà ông không phủ nhận, sẽ bị người đàn em này sớm đổ xuống sông xuống biển.
Đảng cộng sản Việt Nam tiếp tục đứng trước bờ vực suy thoái, ngay cả khi ĐH 12, không khó để dự báo, diễn ra suôn sẻ, thành công.
Sao Băng
29/12/2014
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 349
SƠN TRUNG * "NÓI NHƯ VẸM"?
"NÓI NHƯ VẸM"?
SƠN TRUNG
Trước 1954, tình quân dân cá nước thắm thiết. Bộ đội về làng thì vào các nhà giàu - chứ không vào nhà nghèo- đóng quân và được chủ nhà hậu đãi. Bởi Cộng sản lúc này dương ngọn cờ giải phóng dân tộc, đoàn kết toàn dân chống Pháp. Họ lại đề cao chủ trương bởi dân, vì dân, cho dân. Đâu cũng thấy đề cao nhân dân như báo Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Công An Nhân Dân, Ủy ban nhân dân, Hội Đồng Nhân dân, Tòa án nhân dân v. v. Họ lại có chủ trương dân vận nghĩa là tuyên truyền vận động nhân dân. Họ gọi các bà già là "mẹ" ngọt xớt, lăng xăng gặt lúa, quét nhà, bổ củi nhưng không thấy bộ đội gọi các ông già là bố, là cha? Tại sao bất công nhĩ?Lúc này họ bám nhà giàu, nhẹ thì xin ăn, nặng thì xin vàng. Bởi chủ trương này mà bà Nguyễn Thị Năm đem vàng tặng già Hồ và cho các con đi lính cho Cộng sản Chính vì theo tính cách môi miệng trơn tru ninh hót của Cộng sản cho nên Phạm Duy mới làm bài " Bà Mẹ Gio Linh" ca tụng những bà mẹ đem thóc gạo, ngô khoai nuôi cộng sản để rồi tất cả bà mẹ chiến sĩ này kết cuộc chết thảm thiết về "Cải Cách Ruộng Đất" của Cộng sản! Bởi vì giai đoạn đầu tình nghĩa và khôn khéo là thế, họ nói hay quá khiến con kiến trong hang cũng phải bò ra. Vì vậy dân ta mới có thành ngữ "Nói như Vẹm"!(Vẹm tức Việt Minh nói tắt).
Tuy nhiên Cộng sản là Duy vật nhưng lại chú trọng tinh thần, chúng bắt cán bộ, quân đội, học sinh học tập chính trị. Chỉ vài khóa chính trị thì nông dân như Nguyễn Chí Thanh đã trở thành Mac xit chính cống. Tên nào cũng ba hoa, khoac lác, nói như vẹt. Do đó, nói như Vẹm cũng có nghĩa là nói láo, nói dối, nói điêu, nói lật lọng. Trong Cải Cách Ruộng Đất, Cộng đảng, Bộ đội, Công An , bần nông trở thành beo sói. Họ trở mặt với nhân dân. Họ để lộ bộ mặt quỷ sứ! Họ không hiền lành, ăn nói lễ phép nữa. Họ gọi các ông già là mày tao, bắt các bà già mà ngày nào chúng ngọt xớt gọi là mẹ là con này, con kia. Chúng là trẻ con, bắt những người già thưa bẩm với chúng. Tàn tích này nay vẫn còn trong trại tù cộng sản, trên đường phố công an đánh dân, và trong các quán hàng người bán chửi mắng khách hàng!
Tuy nhiên Cộng sản là Duy vật nhưng lại chú trọng tinh thần, chúng bắt cán bộ, quân đội, học sinh học tập chính trị. Chỉ vài khóa chính trị thì nông dân như Nguyễn Chí Thanh đã trở thành Mac xit chính cống. Tên nào cũng ba hoa, khoac lác, nói như vẹt. Do đó, nói như Vẹm cũng có nghĩa là nói láo, nói dối, nói điêu, nói lật lọng. Trong Cải Cách Ruộng Đất, Cộng đảng, Bộ đội, Công An , bần nông trở thành beo sói. Họ trở mặt với nhân dân. Họ để lộ bộ mặt quỷ sứ! Họ không hiền lành, ăn nói lễ phép nữa. Họ gọi các ông già là mày tao, bắt các bà già mà ngày nào chúng ngọt xớt gọi là mẹ là con này, con kia. Chúng là trẻ con, bắt những người già thưa bẩm với chúng. Tàn tích này nay vẫn còn trong trại tù cộng sản, trên đường phố công an đánh dân, và trong các quán hàng người bán chửi mắng khách hàng!
Sau CCRĐ, người dân ghê sợ cộng sản thô lỗ, tàn bạo chứ không ai còn khen chúng ăn nói lưu loát nhẹ nhàng. Nhưng "hết khôn thì dồn ra dại." Ông Hồ dù là người Đài Loan cũng đuợc tập huấn hơn 10 năm bên Nga, trình độ tiếng Việt chắc là khá cho nên ông có thể viết sách đề tên Trần Dân Tiên,T.Lan. Thời bấy giờ khoảng 1945-50, ai mặc áo xanh đỏ, mang trong người gương soi thì bị bắn ngay vì tội gián điệp mang cờ tam tài, làm hiệu cho máy bay Pháp bắn phá. Có người chỉ nói":
Trời làm một trân gió trăng
Ông lộn xuống thằng, thằng trở nên ông"
mà bị giết vì tội phản động. Thế mà trên giấy trắng mực đen, ông Hồ cám ơn thực dân Pháp đã giúp đỡ ông (Hoạt động của “Hội Việt Nam Thanh niên cách mạng đồng chí” bắt đầu lan vào trong nước. Thực dân Pháp gián tiếp giúp đỡ rất nhiều. Trần Dân Tiên, tr. 39- Bác Hồ những năm tháng ở nước ngoài – UNESCO … Hà Nội 1999).
Thế là ông tự khai ông là tay sai của thực dân Pháp, thế mà bọn Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng v.v.. im lặng là làm sao? Chúng im lặng là phải vì chúng chỉ là tay sai , bán linh hồn cho cộng sản, dù HCM là người Trung Quốc, dù HCM là tay sai Anh quốc, Pháp quốc, là gián điệp của quốc tế cộng sản, dù HCM bán Việt Nam cho Trung Quốc , chúng im lặng để hưởng công danh phú quý! Nếu chúng thực sự yêu nước, chúng đã không theo Cộng sản!
Trời làm một trân gió trăng
Ông lộn xuống thằng, thằng trở nên ông"
mà bị giết vì tội phản động. Thế mà trên giấy trắng mực đen, ông Hồ cám ơn thực dân Pháp đã giúp đỡ ông (Hoạt động của “Hội Việt Nam Thanh niên cách mạng đồng chí” bắt đầu lan vào trong nước. Thực dân Pháp gián tiếp giúp đỡ rất nhiều. Trần Dân Tiên, tr. 39- Bác Hồ những năm tháng ở nước ngoài – UNESCO … Hà Nội 1999).
Thế là ông tự khai ông là tay sai của thực dân Pháp, thế mà bọn Trường Chinh, Võ Nguyên Giáp, Phạm Văn Đồng v.v.. im lặng là làm sao? Chúng im lặng là phải vì chúng chỉ là tay sai , bán linh hồn cho cộng sản, dù HCM là người Trung Quốc, dù HCM là tay sai Anh quốc, Pháp quốc, là gián điệp của quốc tế cộng sản, dù HCM bán Việt Nam cho Trung Quốc , chúng im lặng để hưởng công danh phú quý! Nếu chúng thực sự yêu nước, chúng đã không theo Cộng sản!
Lê Duẩn là kẻ it học nhưng lại được bọn tả hữu thổi ống đu đủ làm cho ông bay lên chín tầng trời. Ông mơ làm một triết gia thế giới hay it nữa cũng là triết gia vùng. Không ngờ cái mộng lớn lao đó bị Trần Đức Thảo dội cho một thùng nước lạnh và tan ngay! Lên đến Tổng bí thư và lại có mộng làm triết gia, ắt Lê Duẩn đã tạo nhiều thành tích trong nghề dối trá, lừa bịp. Ấy thế mà sao ông lại tự hào là lính đánh thuê cho Nga, Tàu? Lính đánh thuê có gì là vinh dự mà khoe? Cái miệng lưỡi xảo trá của ông để đâu?
Gần đây vài tên Việt Cộng cỡ khá bự lại phát biểu nhiều câu ngây ngô, hoặc nói lấy được. Thành ngữ " nói như VẸM bây giờ có ý nghĩa khác, nghĩa là ăn nói ngu ngốc, liều lĩnh, dối trá. Một số trong bọn họ it học nhưng một số giáo sư, tiến sĩ cũng mang bệnh ăn nói quàng xiên.Không hiểu cấp bậc tiến sĩ, thạc sĩ học mấy ngày thì xong tiểu học, mấy tuần thì xong Trung học?
Trong khi bọn đầu gấu hô hào trừ tham nhũng và các tệ nạn, Nguyễn Phú Trọng đã làm và bất lực nên "Ngày 29.1.2015, tại Hội nghị công tác tổ chức xây dựng Đảng Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng có nói rằng "... cứ thấy chạy bao nhiêu tỷ vào chức này, chức kia. Nghe chuyện chạy chức, chạy quyền xót cả ruột. Các đồng chí cần làm rõ xem có chuyện đó không?”
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/lobby-officia-is-commo-02012015055317.html
Ông không biết thật ư? Theo cung cách cộng sản, đáng lẽ ông phải nói" Đảng ta trong sạch. Đó chì là những tuyên truyền xuyên tạc của bọn phản động! Hoặc ông phải nói mạnh dạn kiểu Nguyễn Bá Thanh: " Sẽ hốt hết! Nhốt hết những thằng chạy chức. Năm bữa nửa tháng thì nước ta trong sạch ngay"!
Sao ông nói năng yếu xìu như vậy? Hay đó cũng là thuật cao siêu của Cộng sản, cứ giả đui điêc chứ dại gì nói thật để đối thủ kết tội phản đảng!
Cái ông GS Thuyết cũng giả đui như truyện tiếu lâm, tuyên bố vô thưởng vô phạt giống ngôn ngữ Tổng bí thư:"“Những việc chạy chức, chạy quyền, chạy việc thì tôi cũng phải nói thật là cũng thường xuyên tôi được nghe, thậm chí có cả họ hàng hay người quen nói.( ibid)
Ông chỉ nghe chứ không biết nghĩa là chỉ tin đồn, không có thực, phải không ông? Đó cũng là một cách trả lời khéo léo!
Tô Huy Rứa – Trưởng Ban Tổ chức TƯ đã khẳng định: “Việc này dư luận đang quan tâm lắm, nói rất nhiều. Điều tra dư luận xã hội của Ban Tuyên giáo TƯ mới đây chỉ ra nạn chạy chức, chạy quyền, chạy tội là điều bức xúc thứ hai của người dân, chỉ sau tham nhũng”.(ibid)
Ông này ở ban Tuyên giáo tức thuộc loại Đại bịp nhưng giỏi tránh né. Ông cũng chỉ nghe tin đồn chứ đâu tìm ra được ai chạy chức, chạy quyền. Tham nhũng hay chạy chức, chạy quyền chỉ là dư luận bức xúc chứ đảng và pháp luật nhà nước chưa tìm ra thủ phạm. Chưa tìm ra thủ phạm, chưa kết án ai cho nên không thể kết luận các đảng viên tham nhũng, mua quan, bán tước!
Báo Tuổi trẻ cho biết: “Ông Lê Hồng Anh – thường trực Ban Bí thư đã thừa nhận với báo chí rằng “chuyện chạy chức, chạy quyền có cả ở cấp địa phương lẫn trung ương. Hiện nay có một thế lực ngầm, đường dây ngầm để chạy dự án, chạy chức, chạy tội. Đường dây này tồn tại lâu rồi, có điều là làm chưa ra được thôi, nhưng có khi nó nằm ngay trong bộ máy nhà nước.”(ibid)
Ông này cũng vậy, cũng chỉ đoán mò chứ đâu có chỉ đich danh! Chỉ có CDQL là tố cáo ông này, ông kia. Như vậy CDQL nói đúng hay tố điêu? Hình như nhân dân lại tin CDQL chứ không tin các ông trong chính quyền, nhất là các ông trong ban Đại Bịp Trung ương và các Tiến sĩ ma, giáo sư dỏm của XHCN chuyên nghề bốc thơm, thuộc chức năng văn nô mà nay được gọi là Dư luận viên. Cứ chèo chống, bênh vực được chừng nào hay chừng nấy còn hơn ngồi im! Vừa được tiền bo hậu hĩnh, có khi được thăng ủy viên trung ương hay lên trung tướng, đại tướng oai phong lẫm liệt!
Trong một bài viết trên VNN gần đây, tác giả Đinh Duy Hòa đã cảnh báo trước rằng: “Bộ máy nhà nước chắc sẽ bao gồm những người nhiều tiền kinh khủng, ở các Bộ sẽ toàn những người tiền trên thiên hạ mới trúng được, rồi chủ tịch các tỉnh, huyện… rồi cũng thế. Hệ thống hành chính chắc phải đổi lại là hệ thống hành chính tiền tệ cho chính xác.”(Ibid)
Tệ trạng này chung cho cả Trung Cộng, Việt Cộng và Bắc Hàn. Các tướng Trung Cộng bây giờ là do tiền tỷ chứ không phải tài năng. Mai kia lâm trận sẽ ra sao?
Còn ông PGS.TS Nguyễn Hữu Tri tuyên bố mới thật là hay chứng tỏ tài nâng bi thượng thừa, nhiệt tình bênh vực chế độ:Tôi đã nhiều lần đặt câu hỏi cho các lớp học khi tham gia giảng bài ở đó rằng tại sao lại phê phán việc chạy chức chạy quyền. Trên thế giới này chạy chức chạy quyền nhiều chứ (?!). Obama phải ‘chạy’ vào Nhà Trắng, Putin phải ‘chạy’ vào nhà đỏ thì việc chạy vào chức, quyền của Việt Nam cũng là dễ hiểu.“Nếu chúng ta thừa nhận cơ chế thị trường, những người làm quản lý lãnh đạo phải chủ động thiết lập theo luật định chuyện chạy chức, quyền. Chạy công khai thì tiền sẽ nổi lên, Nhà nước quản lý được. Nếu đụng vào luật thì sẽ xử lý và sẽ không có những khoản ngầm chảy vào túi ai hết”.
http://baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/can-luat-hoa-cho-phep-chay-chuc-chay-quyen-2214305
Đúng là miệng lưỡi nói liều, nói bậy của Việt Cộng. Té ra ông này công khai ủng hộ tham nhũng và chạy chức, chạy quyền hay sao? Ông này mà làm Tổng Bí Thư hay Thủ tướng thì tham nhũng, mua quan bán tước, cướp đất đai, nhà cửa công khai. Ông sẽ ra luật quy định giá cả cho từng cấp bậc bộ trưởng, tướng tá, giám đốc.v.v.. Vậy thì cả nước ai có tiền là có quyền, cần gì học hành, lao động và tranh đua? Mà muốn có nhiều tiền thì phải lừa đảo, hối lộ, trộm cướp giết người. Một nước như vậy sẽ đi về đâu? Không biết các cụ xưa có dạy ông đạo đức không? Kể ra ông cũng gan thật, dám công khai chủ trương làm các việc phi pháp, phi luân. Hay ông cũng thuộc loại hối lộ, mua quan bán tước, đậu lạy quan xin cho nên ra mặt bênh vực. Tham nhũng, mua quan bán tước là dấu hiệu của một triều đại suy vong, của một xã hội thối nát. Âu Mỹ và ông bà ta kinh doanh hàng triệu, hàng trăm năm trước nhưng đâu có xấu xa tồi tệ như thế mà bảo là do cơ chế thị trường? Hơn nữa, ông nói điêu. Các Tổng Thống Âu Mỹ đắc cử là do dân bầu chứ không phải chạy tiền. Nếu là chân trí thức, xin ông hãy tôn trọng sự thật.
Ông GS Tri là một danh hài, và ông này nữa cũng một danh hài.
Dân Làm Báo loan tin:" Phó trưởng ban tuyên giáo thành ủy Hà Nội, ông Phan Đăng Long vừa lên tiếng khẳng định những người dân nghèo tại Việt Nam “khao khát được xem bắn pháo hoa” để giúp “quên đi cái nghèo, cái khó”.
Ông này đúng là ủy viên tuyên huấn nhưng khá khen ông nói thực và cộng sản nửa thế kỷ này chỉ cho nhân dân ta hưởng thiên đường giả, tự do giả, độc lập giả, dân chủ giả. Đánh Nhật đuổi Mỹ không phải cho Việt Nam độc lập mà cho Trung Cộng xâm lược. Đánh tư sản, CCRĐ, bãi bỏ tư hữu không phải là cho dân nghèo no ấm mà là cho Việt Cộng trở thành tư sản đỏ. Bữa tiệc mà Cộng sản chiêu đãi nhân dân ta và các văn nghệ sĩ cũng chỉ là bánh giả như Chế Lan Viên đã than thở:Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ.
Đốt pháo bông không phải là giả mà là thực vì đốt pháo bông bọn họ hưởng cả mấy tỷ đồng, còn nhân dân ta uống nước lã cầm hơi mà xem pháo bông, xem Ngàn năm Thăng Long, Điện Biên Phủ trên không và 85 năm thành lập đảng.
Xem đốt pháo bông cho quên đói nghèo là một câu dối trá mà lúc đầu Việt Cộng thận trọng không nói thế, vì có thể bị cho là thiếu lập trường, non yếu lý luận Mac Lê, là mai mỉa đảng, là phản động. Nhưng từ khi Lê Duẩn công khai tự hào Việt Nam nô lệ thì họ như gái lỡ làng đâu cần giữ trinh tiết làm gì, cứ hành động tự do, cứ ăn nói thoải mái. Đó là ngôn ngữ cộng sản mạt thời
|
SƠN TRUNG * NỘI BỘ VIỆT CỘNG
NỘI BỘ VIỆT CỘNG
SƠN TRUNG
1.
Bắt đầu 2015, cuộc đấu đá trong nội bộ Cộng sản trở nên công khai và kịch liệt. Năm 2012, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã mở ra cuộc phê và tự phê, sau này gọi là lấy phiếu tín nhiệm, ai it phiếu sẽ trở về xua gà đuổi vịt. Mục đich sâu xa đàng sau là cuộc giành quyền lực, phe Nguyễn Phú Trọng cố ý loại Nguyễn Tấn Dũng, tức là đồng chí X. Lúc đó, khi diễn ra Hội nghị Trung ương 6 - lúc Nguyễn Tấn Dũng trong tình trạng khá bị động, và nhiều tin cho biết là ông suýt bị đá văng. Năm 2014, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lại mở ra cuộc kiểm thảo nội bộ, nhưng kết quả trên bảo dưới không nghe, bộ Chính trị và Trung ương đảng đa số theo phe Nguyễn Tấn Dũng chống lại Tổng Bí Thư. Đây là lần thứ hai, Tổng Bí thư bất lực (Lần trước Trần Xuân Bách, Tổng bí thư bị đuổi ra khỏi đảng).
Thua keo này, bày keo khác. Năm 2015 tái đấu. Đây là hội nghị quan trọng nhưng đã bị dời lại nhiều lần. Bên cạnh việc đưa ra định hướng chiến lược, quan trọng nhất là việc chuẩn bị nhân sự cho Đại hội Đảng lần thứ 12, mà theo giới quan sát, là dịp để tranh chấp quyền lực.
Sau bao lần trì hoãn, ngày 12/01/2015 Hội nghị lần thứ 10 Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa 11 đã bế mạc sau tám ngày làm việc. Trước khi mở màn tuồng, Tổng Bí Thư "hồ hởi phấn khởi" sẽ loan tin kết quả sớm nhưng sự lạ chưa từng thấy, mọi sự êm re! Que sera? Que sera? Phải chờ ít lâu, dân chúng mới được tờ Chân Dung Quyền lực thông báo đầy đủ chi tiết, cho biết Nguyễn Tấn Dũng là người đạt kết quả cao nhất. Đó là một kết quả có thể nói là khá bất ngờ, nếu tính từ thời điểm năm 2012, khi diễn ra Hội nghị Trung ương 6 - lúc ông Nguyễn Tấn Dũng suýt bị đo ván!
Cuộc tranh đấu đã khởi đầu từ lâu mà tờ Quan Làm Báo ra đời năm 2012, là tiếng nói của phe Nguyễn Phú Trọng nhắm tiêu diệt Nguyễn Tấn Dũng. Năm 2014, Chân Dung Quyền Lực ra đời làm đối lực với Quan Làm báo.
Có thể nói rằng từ cuối năm 2014 cho đến nay, Chân Dung Quyền Lực đã trở thành tờ báo "siêu hot" ở Việt Nam. Ông lão Bùi Lỗ Tai lấy làm lo sợ cho ai đó bị Chân Dung Quyền Lực đả thương nên trên Dân Làm Báo ông khuyên ta phải Thận Trọng với Chân Dung Quyền Lực. Ông viết CDQL cố làm ra vẻ công bằng và khách quan trước công luận nhưng thật ra rõ ràng là có chủ đích đả kích người này, rộng lượng với người khác. Nhân vật trung tâm bị CDQL vạch mặt kể tội và lên án là ông Nguyễn Xuân Phúc, ủy viên bộ chính trị, phó thủ tướng, người có khả năng được hội nghị TW 10 cử làm thủ tướng thay ông Nguyễn Tấn Dũng. Ngoài những tội tham nhũng, có tài sản phi pháp vượt nhiều lần ông tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Truyền, mua 2 biệt thự ở tiểu bang California - Hoa kỳ, CDQL còn cho rằng ông Phúc đã ám hại ông Nguyễn Bá Thanh trưởng ban Nội chính trung ương bằng cách nhờ Trung Quốc tiếp tay gây cho ông Thanh bị nhiễm xạ tủy sống. ..
Cuộc tranh đấu đã khởi đầu từ lâu mà tờ Quan Làm Báo ra đời năm 2012, là tiếng nói của phe Nguyễn Phú Trọng nhắm tiêu diệt Nguyễn Tấn Dũng. Năm 2014, Chân Dung Quyền Lực ra đời làm đối lực với Quan Làm báo.
Có thể nói rằng từ cuối năm 2014 cho đến nay, Chân Dung Quyền Lực đã trở thành tờ báo "siêu hot" ở Việt Nam. Ông lão Bùi Lỗ Tai lấy làm lo sợ cho ai đó bị Chân Dung Quyền Lực đả thương nên trên Dân Làm Báo ông khuyên ta phải Thận Trọng với Chân Dung Quyền Lực. Ông viết CDQL cố làm ra vẻ công bằng và khách quan trước công luận nhưng thật ra rõ ràng là có chủ đích đả kích người này, rộng lượng với người khác. Nhân vật trung tâm bị CDQL vạch mặt kể tội và lên án là ông Nguyễn Xuân Phúc, ủy viên bộ chính trị, phó thủ tướng, người có khả năng được hội nghị TW 10 cử làm thủ tướng thay ông Nguyễn Tấn Dũng. Ngoài những tội tham nhũng, có tài sản phi pháp vượt nhiều lần ông tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Truyền, mua 2 biệt thự ở tiểu bang California - Hoa kỳ, CDQL còn cho rằng ông Phúc đã ám hại ông Nguyễn Bá Thanh trưởng ban Nội chính trung ương bằng cách nhờ Trung Quốc tiếp tay gây cho ông Thanh bị nhiễm xạ tủy sống. ..
Bùi ông ơi, ông "đừng no, có đảng no" rồi!. Với lại thằng dân nó giả bộ ngu ngơ nhưng nó tinh quái lắm. Nó giả nhắm mắt ngủ gật nhưng đôi mắt, đôi tai nó cứ theo dõi từng hành vi và lời nói của cộng sản. Xem những màn kịch không phải mất tiền, họ cười với nhau thích thú:"Chúng bắt đầu thịt nhau rồi! Ðã bảo cộng sản là thế mà, chúng không sống yên được một ngày không có máu. Chỉ tội nghiệp cho mấy người hiền lành không cùng phe cánh với chúng, tuy họ cũng là cộng sản".(Vũ Thư Hiên-Đêm Giữa Ban Ngày, 15).
Thế giới cộng sản là thế giới cọp beo xâu xé. Trung Quốc bây giờ cũng vậy. Tập Cận Bình nhân danh trừ tham nhũng để tước quyền lực và tiền bạc của bọn đầu gấu đàn em để y trở thành một Tần Thủy hoàng, một Stalin và Mao Trạch Đông của Trung Cộng. Mặc kệ chúng nó đâm chém nhau. Người dân đứng ngoài xem cuộc vui miễn phí:
"Lẵng lặng mà nghe chúng chửi nhau,
Đứa mắng đồ chó, đứa lũ trâu!
Chửi xong chúng nhảy vào đấm đá,
Đứa thì sứt trán, đứa u đầu!"
Làm sao mà thương Cộng sản! Làm sao mà tin Cộng sản vì Cộng sản toàn là nói dóc! Nhưng cũng rất kỳ dị. Trong lúc không có tin tức chính xác, toàn là tuyên truyền xảo trá, người dân lại tin vào tin đồn, mà tin đồn nhiều khi lại đúng.
Ở trong xứ Cộng sản, không nghe tin đồn thì nghe gì? Không lẽ nghe mấy tờ báo dóc tổ và mấy cái loa xạo xự? Cho nên Bùi ông đừng lo, chúng tôi đọc mà tìm hiểu, rồi chắp nối, so sánh để tìm ra sự thực!
Thật vậy, CDQL tuy là thuộc trường phái nói dóc, xuyên tạc, vu khống nhưng lại có nhiều điểm trúng tùm lum tùm la. Như tin Nguyễn Bá Thanh sắp về quê trong khi báo nhà nước cứ không! không! Và gần đây, báo chí và trung ương đảng im như thóc thì CDQL bật mí kết quả phiếu tín nhiệm! Bùi ông nên an chi, tội gì mà phải nhờ Bùi Diễm đưa ông vào Quốc Hội Mỹ để ông quảng cáo Việt Nam có tự do ngôn luận. Ông không biết rằng Mỹ biết tỏng ngàn tờ báo đều là báo đảng như Công An Hà Nội, Công An Thái Bình, Công An Hà Tĩnh, Công An Nghệ An v. v..
Hơn 50 tỉnh là hơn 50 báo Công An, 50 báo đảng , 50 báo Phụ Nữ, 50 báo Thanh Niên. Ngay tờ Tuổi Trẻ cũng có nhiều tờ ăn theo như Tuổi Trẻ Cười, Tuổi Trẻ Chủ Nhật, Tuổi Trẻ Nằm, Tuổi Trẻ Đứng, Tuổi Trẻ Ham Chơi v.v. Còn tờ Phụ Nữ thì cũng có thể có nhiều loại vệ tinh: Phụ Nữ Trẻ, Phụ Nữ Đẹp, Phụ Nữ Xuất khẩu, Phụ Nữ Nằm, Phụ Nữ Đúng,, Phụ Nữ Mập, Phụ Nữ Quốc Tế, Phụ Nữ Đấm Bóp, Phụ Nữ Khỏa Thân v.v....Trăm thứ, ngàn tên nhưng đều là của cộng sản.. chứ không có tờ nào của tư nhân.
Ông tội gì mà tức tối khi Hồ Tuấn Hùng đưa tin Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương. Nay Huỳnh Tâm cũng nói Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương, gián điệp Trung Quốc, ông còn bào chữa nữa không? Đừng nhé ông. Hãy để cho Tổng Bí thư lên tiếng, còn ông là cái đinh gì ! Nay ông lại tả xung hữu đột chống CDQL, coi chừng chúng nó lại bắn cho ông một tia phóng xạ thì ông lại hóa ra Nguyễn Bá Thanh thứ hai!
Ông hoạt động dữ quá khiến cho bọn xấu mồm xấu miệng sẽ bảo ông là " đối lập cuội", là gián điệp nằm vùng. Lợi bất cập hại ông ạ !
Ở trong xứ Cộng sản, không nghe tin đồn thì nghe gì? Không lẽ nghe mấy tờ báo dóc tổ và mấy cái loa xạo xự? Cho nên Bùi ông đừng lo, chúng tôi đọc mà tìm hiểu, rồi chắp nối, so sánh để tìm ra sự thực!
Thật vậy, CDQL tuy là thuộc trường phái nói dóc, xuyên tạc, vu khống nhưng lại có nhiều điểm trúng tùm lum tùm la. Như tin Nguyễn Bá Thanh sắp về quê trong khi báo nhà nước cứ không! không! Và gần đây, báo chí và trung ương đảng im như thóc thì CDQL bật mí kết quả phiếu tín nhiệm! Bùi ông nên an chi, tội gì mà phải nhờ Bùi Diễm đưa ông vào Quốc Hội Mỹ để ông quảng cáo Việt Nam có tự do ngôn luận. Ông không biết rằng Mỹ biết tỏng ngàn tờ báo đều là báo đảng như Công An Hà Nội, Công An Thái Bình, Công An Hà Tĩnh, Công An Nghệ An v. v..
Hơn 50 tỉnh là hơn 50 báo Công An, 50 báo đảng , 50 báo Phụ Nữ, 50 báo Thanh Niên. Ngay tờ Tuổi Trẻ cũng có nhiều tờ ăn theo như Tuổi Trẻ Cười, Tuổi Trẻ Chủ Nhật, Tuổi Trẻ Nằm, Tuổi Trẻ Đứng, Tuổi Trẻ Ham Chơi v.v. Còn tờ Phụ Nữ thì cũng có thể có nhiều loại vệ tinh: Phụ Nữ Trẻ, Phụ Nữ Đẹp, Phụ Nữ Xuất khẩu, Phụ Nữ Nằm, Phụ Nữ Đúng,, Phụ Nữ Mập, Phụ Nữ Quốc Tế, Phụ Nữ Đấm Bóp, Phụ Nữ Khỏa Thân v.v....Trăm thứ, ngàn tên nhưng đều là của cộng sản.. chứ không có tờ nào của tư nhân.
Ông tội gì mà tức tối khi Hồ Tuấn Hùng đưa tin Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương. Nay Huỳnh Tâm cũng nói Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương, gián điệp Trung Quốc, ông còn bào chữa nữa không? Đừng nhé ông. Hãy để cho Tổng Bí thư lên tiếng, còn ông là cái đinh gì ! Nay ông lại tả xung hữu đột chống CDQL, coi chừng chúng nó lại bắn cho ông một tia phóng xạ thì ông lại hóa ra Nguyễn Bá Thanh thứ hai!
Ông hoạt động dữ quá khiến cho bọn xấu mồm xấu miệng sẽ bảo ông là " đối lập cuội", là gián điệp nằm vùng. Lợi bất cập hại ông ạ !
2
Các cuộc tranh chấp đều có tử thương,. Mười năm chống Pháp, 20 năm chống Mỹ, Việt Cộng không chết một hai tướng tá, nhưng hòa bình, có hàng tá anh hùng Việt Cộng phơi thây! Thường thì có súng bắn, đạn bay nhưng tất cả im re, phải rất lâu mới có tin xì ra! Kỳ này trái thông lệ.
Trung Quốc là mẫu quốc, gọi bọn nó đến truyền lệnh là xong, tại sao Hồ Cẩm Đào, Du Chính Thanh, Dương Khiết Trì phải đến tận Việt Nam truyền lệnh? Tất nhiên là Trung Cộng muốn tay chân Trung Cộng làm Tổng Bí thư để biến Việt Nam thành châu quân Trung Quốc. Trước kia, Hồ Cẩm Đào sang là để ra lệnh cho Nông Đứt Mạch làm Tổng Bí thư. Nay Du Chính Thanh, Dương Khiết Trì sang là muốn trừ khử Nguyễn Tấn Dũng như Ngưyễn Phú Trọng đã ra tay mà không thành. Mọi việc thường ở trong vòng kín đáo nhưng nay sao Trung Quốc lại lên tiếng về việc Nguyễn Tấn Dũng có thể làm Tổng Bí thư. [Báo Trung Quốc: Thủ tướng Việt Nam ‘nhắm’ ghế Tổng bí thư.
Nói ầm lên như vậy có mục đich gì? Các văn nô phe Nguyễn Tấn Dũng đều nhao nhao là Trung Cộng gây chia rẽ nội bộ! Chia rẽ đã có từ lâu cần gì Trung Cộng đâm thọc, gây chia rẽ!
Trung Cộng nói như vậy là dại, là "vạch áo cho người xem lưng", tự tố cáo phe ta thảm bại để cho phe thân Mỹ đại thắng! Cũng có thể Trung Cộng tố Nguyễn Tấn Dũng theo Mỹ và Mỹ lợi dụng Nguyễn Tấn Dũng. Trong bài viết hôm 25/1, tờ Hoàn cầu Thời báo nhận định: “Thủ tướng đương quyền của Việt Nam có lẽ đang nhắm tới vị trí hàng đầu của đảng cầm quyền. Trong nền chính trị chia rẽ ở Việt Nam, ông Dũng, một đại diện của phe thân Mỹ, có lẽ sẽ mạnh mẽ thay đổi chiến lược quốc gia và chính sách ngoại giao của Việt Nam để hợp tác nhiều hơn với Mỹ”.
Tờ báo cũng cho rằng Hoa Kỳ đang âm mưu sử dụng chiến thuật cách mạng màu cổ lỗ tại Việt Nam nhằm biến Hà Nội “thành một con tốt giống như Philippines để khống chế sự lớn mạnh của Trung Quốc”.
Nói như vậy để chơi sao? Có thể đây là một lời cảnh cáo phe Nguyễn Tấn Dũng, và hé lộ Trung Cộng sẽ phản ứng. Bằng cách nào? Cho Nguyễn Chí Vinh, Phùng Quang Thanh nổi binh đảo chánh với sự hợp lưc của vài trăm ngàn quân Trung Cộng đã ở tại Việt Nam, ăn mặc theo Việt Cộng và nói vài câu tiếng Việt như thời Điện Biên Phủ!
Có thể nói như thế là một lời than. Trung Cộng bất lực rồi, không điều khiển nổi cái đám Việt Nam thân Mỹ! Có thể Trung Cộng không dám làm ngang vì sợ Mỹ. Trong vụ dàn khoan 981, người ta bảo chính Mỹ đã bảo Trung Cộng: " Tóp đi! tốp đi! Đủ rồi, chú mày". Thế là Trung Cộng ngay trong đêm chạy có cờ về Nam Hải! Nếu sợ Mỹ như thế thì đánh đấm làm gì? Cái mộng Trung Hoa của Tập Cận Bình chỉ là hoang tưởng. Mao ba hoa "Mỹ là cọp giấy" nhưng Mao không dám đánh Mỹ.
Đài Loan, Hongkong, Macau là khối u nhức nhối , là nỗi nhục vong quốc tại sao sau 1949, Mao không thừa thắng xông lên giải phóng Đài Loan, Hồng Kong và Macau? Mao chỉ nói thánh nói tướng, đúng ngoài xúi trẻ ăn cứt gà, khiến Việt Nam đổ máu cho Trung Cộng hưởng lợi.
Có thể nói như thế là một lời than. Trung Cộng bất lực rồi, không điều khiển nổi cái đám Việt Nam thân Mỹ! Có thể Trung Cộng không dám làm ngang vì sợ Mỹ. Trong vụ dàn khoan 981, người ta bảo chính Mỹ đã bảo Trung Cộng: " Tóp đi! tốp đi! Đủ rồi, chú mày". Thế là Trung Cộng ngay trong đêm chạy có cờ về Nam Hải! Nếu sợ Mỹ như thế thì đánh đấm làm gì? Cái mộng Trung Hoa của Tập Cận Bình chỉ là hoang tưởng. Mao ba hoa "Mỹ là cọp giấy" nhưng Mao không dám đánh Mỹ.
Đài Loan, Hongkong, Macau là khối u nhức nhối , là nỗi nhục vong quốc tại sao sau 1949, Mao không thừa thắng xông lên giải phóng Đài Loan, Hồng Kong và Macau? Mao chỉ nói thánh nói tướng, đúng ngoài xúi trẻ ăn cứt gà, khiến Việt Nam đổ máu cho Trung Cộng hưởng lợi.
Gần đây ông thối sĩ họ Phang trên bài báo nhan đề Thương Charlie Nhưng Không Được Làm Charlie ! Cũng Vì Charlie, Việt Nam Sẽ Bị Trung Cộng Hóa đăng trên Việt Thuc.
Nghe cái nhan đề dài thòng mà rõ ràng như vậy, ai cũng hiểu rõ tâm địa ông. Ông cũng chống Cộng, kết tội Việt Cộng khủng bố. Nhưng nói trời nói đất, ông rất giống ông Phùng Mang. Hai ông một văn một võ yêu nước ghê lắm, nhưngg theo hai ông yêu nước thì phải theo bốn tốt và 16 chữ vàng. tức phải coi Trung Cộng như cha, bị kẻ cướp đánh chửi vẫn cúi đầu, bị giặc cướp vợ con vẫn im lặng mà cười sung sướng. Còn nếu chọc giận Trung Cộng, chống Trung Cộng thì sẽ bị Trung Cộng chiếm nước, mà ông thì sẽ mất tiền tài danh vọng.
Ông Phang còn nói rằng Mỹ bây giờ bết bát lắm, lo vụ Hồi giáo không xong phải bỏ mặc Biển Đông cho Trung Cộng. Ai ơi, theo Trung Cộng đi, đừng theo Mỹ làm gì, Mỹ yếu lắm. Mỹ đang dẫy chết! Mỹ không giúp ta đâu!
Hai ông này chắc là đồng chí , anh em. Nếu ông Phùng Mang làm Tổng Bí Thư, ông Phang có nên cơm cháo gì không? Chắc cũng được cơm thừa canh cặn cho bõ công học hành và công điếu đóm!
Nhìn chung, một số các ông bà người Pháp và người Pháp gốc Mít ghét Mỹ, thua cộng sản lại bắt tay với cộng sản, nhờ Mỹ giải phóng lại chửi Mỹ, cho nên Mỹ ghét De Gaulle là phải lắm!
Có thể Trung Cộng không dám động binh vì sợ Mỹ nhân cơ hội mà diệt Trung Cộng. Ai bảo Mỹ xếp re vì vụ Hồi giáo khủng bố? Mỹ không để Trung Cộng yên. Mỹ đang bắt tay với Ấn Độ, Phi Luật Tân và Nhật đang tăng ngân sách quốc phòng.
Đi đâu mà vội mà vàng... Kiến trong miệng chén mà bò đi đâu. Hãy đợi đấy! Đâu rồi cũng vào đấy thôi! Đấu văn rồi sẽ đến đấu võ. Trong đấu võ có cả đấu kinh tế. Mỹ cấm vận, tuyệt thương một hai năm thì hai tỷ dân Trung Quốc lấy gì mà ăn? Không lẽ ăn gạo trộn nylon hay khoai lang trộn đất sét?
Đi đâu mà vội mà vàng... Kiến trong miệng chén mà bò đi đâu. Hãy đợi đấy! Đâu rồi cũng vào đấy thôi! Đấu văn rồi sẽ đến đấu võ. Trong đấu võ có cả đấu kinh tế. Mỹ cấm vận, tuyệt thương một hai năm thì hai tỷ dân Trung Quốc lấy gì mà ăn? Không lẽ ăn gạo trộn nylon hay khoai lang trộn đất sét?
Năm nay đánh dấu quan hệ Mỹ-Việt tròn 20 tuổi. Bùi Văn Phú lạc quan :"Bang giao hai nước sẽ phát triển đến mức nào trong tương lai? Nhìn vào logo kỷ niệm có thể nghiệm ra vài điều.
Năm 2010, kỷ niệm 15 năm bang giao, phía Mỹ có logo cờ hai nước làm thành cánh diều bay cao. Việt Nam có logo hình tam giác tượng trưng sự vững vàng trong quan hệ.
Năm nay trang nhà sứ quán Việt Nam tại Washington có logo kỷ niệm với cờ hai nước vươn lên trên đỉnh của số 2 và số 0, đánh dấu quan hệ ở tầm cao nhất.
Logo của Mỹ, treo ở hội nghị hôm 26/1 tại Hà Nội, với cờ Hoa Kỳ và cờ Việt Nam nối kết nhau thành số 20 như rồng bay, Mỹ là đầu và đuôi là Việt. Đây là mẫu vẽ của Đoàn Hải Tú, cư dân Thành phố Hồ Chí Minh, đạt giải nhất cuộc thi do sứ quán Mỹ tổ chức.
Bốn mươi năm trước hai nước là thù nghịch. Sau hai thập niên bang giao, quan hệ đã ấm lên, như diều bay cao, vững như chân vạc.
http://www.voatiengviet.com/content/quan-he-my-viet-bay-len-nhu-rong/2624834.html
Về phía Trung Cộng, ta thấy họ cũng bất an, lo ngại "Mỹ xâm lược".
Lê Anh Hùng viết về sự e dè của Trung Cộng:
Trong bối cảnh quốc tế hiện nay, việc đưa quân vào nước khác ẩn chứa nhiều rủi ro, nhất là với một quốc gia có truyền thống chống Trung Quốc như Việt Nam. Trung Quốc hoàn toàn có thể bị sa lầy và dễ dàng đánh mất vị thế siêu cường, thậm chí bước sa chân đó có thể biến thành cơ hội “ngàn năm có một” để Mỹ và phương Tây xâu xé tanh bành một Trung Hoa Đại Hán đang ngày càng cho thấy là vấn đề lớn nhất của cả thế giới.
Thậm chí, ngay cả khi Trung Quốc đánh chiếm được Trường Sa thì chính phủ hậu cộng sản ở Việt Nam chắc chắn sẽ ở vào thế đối đầu với Trung Quốc. Lúc ấy, với sự hậu thuẫn của Mỹ và phương Tây, một cuộc chiến trường kỳ của Việt Nam hòng giành lại Trường Sa là khả năng gần như chắc chắn Trung Quốc sẽ phải đối mặt. Chưa biết thắng thua thế nào, nhưng cái giá mà Trung Quốc sẽ phải trả là không hề nhỏ.
Ý kiến trên hay lắm.Trung Cộng cứ xây cảng cho tàu sân bay, xây căn cứ quân sự trên Trường Sa và Hoàng Sa. Và Trung Cộng có thể đổ quân vào chiếm Việt Nam, có lẽ Mỹ sẽ bỏ mặc , không phản công ngay, nhưng chính phủ lưu vong sẽ được thành lập, nhân dân yêu nước sẽ chiến đấu, chắc chắn Trung Cộng sẽ xuất huyết trầm trọng. Cuộc kháng chiến chống Cộng này sẽ được Mỹ công khai ủng hộ khi cuộc thế chiến bắt đầu, nhân dân ta và đồng minh sẽ đại thắng.
Một bài báo của Hà Nam ra ngày 30-1-2015, nhan đề Trung Quốc sẽ thay đổi trong vấn đề Biển Đông?
Bài báo tường thuật hội thảo ngày 29/1 tại Washington D.C. của chuyên gia thuộc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược CSIS. Bà Bonnie Glaser, chuyên gia về Trung Quốc của CSIS, đưa ra đó là Bắc Kinh sẽ thận trọng hơn đối với Việt Nam trong vấn đề tranh chấp chủ quyền trên biển. Bà cho biết:
Tôi nghĩ là Trung Quốc thấy giật mình trước những làn sóng phản ứng dữ dội từ phía Việt Nam khi họ triển khai dàn khoan dầu (PV-Hải Dương 981) ở Hoàng Sa và vào khu vực chủ quyền kinh tế của Việt Nam. Vì thế, Trung Quốc sẽ thận trọng và nhạy cảm hơn đối với các mối quan ngại của Việt Nam do điều đó có thể sẽ ảnh hưởng tới tình hình nội bộ của Việt Nam. Bắc Kinh lo ngại rằng hành vi của họ đã bắt đầu đẩy Việt Nam tiến lại gần Mỹ hơn, một điều mà họ không hề muốn thấy.?
Bản tin đài VOA cho biết Trung Quốc yêu cầu Mỹ ngưng gây căng thẳng ở Biển Đông. Phổ biến ngày 31.01.2015
http://www.voatiengviet.com.
Như vậy là Mỹ không thúc thủ mà có chọc ghẹo Trung Cộng khiến họ bất bình. Ngày 2-2-2-015, VOA đưa tin Tổng thống Mỹ khuyến cáo Trung Quốc chớ hiếp đáp các nước nhỏ như Việt Nam hay Philipines trong các tranh chấp chủ quyền ở BiểnĐông. http://www.voatiengviet.com/content/my-trung-quoc-cho-hiep-dap-vietnam-philippines-trong-van-de-bien-dong/2624512.html
Điều này cũng là một điểm tich cực trong chính sách ngoại giao của Mỹ.
Việt Cộng chia hai phe. Nhân dân ta cũng chia hai phe. Một số người như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Phùng Quang Thanh, Nguyễn Chí Vịnh theo Trung Cộng. Một số mang mặt nạ chống Trung Cộng, nhưng lại chủ trương " nằm mùng chống Mỹ" như Ráo sưVũ Quốc Thúc, thối sĩ Phang, Huy Đức v. v..Nhưng Trần Đức Thảo nghĩ khác. Ông viết về đại thắng mùa xuân 1975 như sau:
Như vậy là Mỹ không thúc thủ mà có chọc ghẹo Trung Cộng khiến họ bất bình. Ngày 2-2-2-015, VOA đưa tin Tổng thống Mỹ khuyến cáo Trung Quốc chớ hiếp đáp các nước nhỏ như Việt Nam hay Philipines trong các tranh chấp chủ quyền ở BiểnĐông. http://www.voatiengviet.com/content/my-trung-quoc-cho-hiep-dap-vietnam-philippines-trong-van-de-bien-dong/2624512.html
Điều này cũng là một điểm tich cực trong chính sách ngoại giao của Mỹ.
Việt Cộng chia hai phe. Nhân dân ta cũng chia hai phe. Một số người như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Phùng Quang Thanh, Nguyễn Chí Vịnh theo Trung Cộng. Một số mang mặt nạ chống Trung Cộng, nhưng lại chủ trương " nằm mùng chống Mỹ" như Ráo sưVũ Quốc Thúc, thối sĩ Phang, Huy Đức v. v..Nhưng Trần Đức Thảo nghĩ khác. Ông viết về đại thắng mùa xuân 1975 như sau:
Mỹ không tính diệt “Bắc Việt Cộng sản” để tiến tới thống nhất Việt Nam bằng cách này hay cách khác. . . Trên nguyên tắc, Mỹ không hề tính tiêu diệt chế độ Cộng sản ở miền Bắc Việt Nam, nên khi thấy cuộc tổng tiến công nổi dậy hồi Tết Mậu Thân, 1968, đã làm cho “cộng sản” kiệt sức, thì đó là lúc tốt nhất để đưa “địch” ngồi vào bàn hội nghị.... Tất cả là dùng lá bài hoà bình thay thế cho lá bài chiến tranh ...nhằm đánh địch bằng kinh tế hậu chiến..Bây giờ thì kết cuộc đã rõ rệt của ván bài “ai thắng ai” trong cuộc đấu trí ấy. Bây giờ đã lộ rõ ai là mưu trí, ai là trí tuệ. Nực cười và bi thảm là như thế....Tới đây ta, sẽ thấy tuổi trẻ nông thôn cũng thì đua “quần bò, áo phông”, cũng son, cũng phấn lòe loẹt như ở bên Mỹ thôi!...Rốt cuộc nay thì đã phải trải thảm đỏ đón mời Mỹ trở lại! Trong khi đó Tàu đang ức hiếp ta, đang gậm nhấm vùng đất, vủng biển của ta, vẫn đang công khai tiếp tục trắng trợn lấn chiếm một số hải đảo ở vùng Trường Sa, Hoàng Sa của ta! Và ta vẫn cứ kiêu hãnh hát vang bài ca “đại thắng”! Đại thẳng gì mà giang sơn gấm vóc tổ tiên để lại nay đã bị tiêu hao vào tay mấy “đồng chí vĩ đại” như thế? Đau lòng lắm! Đau lòng lắm!..Sự thật là khi bộ đội miền Bắc ta đánh chiếm được miền Nam, thì là ta đã nuốt vào bụng “con ngựa thành Troa” của khối tư bản. ( Tri Vũ. Trần Đức Thảo, Những Lời Trăng Trối, chương 13)
Mỹ mạnh hay Mỹ yếu? Trung Cộng mạnh hay Trung Cộng yếu. Nước ta ai yêu nước, ai phản quốc? Buổi bình minh, trời còn nhá nhem, nhưng gần trưa, vừng thái dương xuất hiện rực rỡ, mây mù tan hết, ta sẽ thấy mọi sự rõ ràng.
Ai yêu Trung Cộng cứ yêu, ai thích Mỹ thì cứ thích. Nhưng ai yêu Trung Cộng nên biết rằng các quan chức và tư sản đỏ của Trung Cộng và Việt Cộng đã cho con cái du học ngoại quốc, nhiều nhất là Mỹ, và họ đã chuyển tài sản sang Âu Mỹ hết rồi. Bạn yêu Trung Cộng nếu đổi đời bạn sẽ đi đâu?
Labels: BÊN KIA BỜ ĐẠI DƯƠNG 349
LÊ VY * TẬP CẬN BÌNH
Tập Cận Bình thanh trừng kiểu Staline để nắm toàn quyền
Chiến dịch chống tham nhũng của Tập Cận Bình giống như "thanh trừng" thời Staline hầu đảm bảo quyền lực tuyệt đối - REUTERS /Jason Reed
Cuộc thanh trừng tại Trung Quốc theo kiểu Stakine là đề tài được tuần báo Courrier International quan tâm. Tờ báo trích dịch bài viết trên trang mạng Cn.nytimes.com đề tựa: “Trung Quốc: thanh trừng kiểu Staline”. Bài viết nêu lên quan điểm của tác giả Murong Xuecun, đồng thời là nhà văn, về chiến lược chống tham nhũng của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình. Theo tác giả, mục tiêu của chiến dịch này là làm suy yếu các phe cánh đối lập và đảm bảo quyền lực tuyệt đối.
Theo tác giả bài viết, chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của ông Tập được báo chí trong nước không ngớt lời ca ngợi, nhưng cùng lúc ấy lại dấy lên nhiều tiếng nói chỉ trích một cuộc chiến “có chọn lọc”. Đối với tác giả, chiến dịch này giống một cuộc thanh trừng theo kiểu Staline trong nội bộ Đảng Cộng sản hơn là tìm kiếm sự minh bạch. Nó dựa vào điều lệ của Đảng hơn là dựa vào pháp luật.
Những người chịu trách nhiệm thi hành đa số là đảng viên Đảng Cộng sản, tương đương với nhân viên tình báo của KGB, chứ không phải là cảnh sát. Thường thì nhà báo bị cấm xen vào các vụ này. Do đó, truyền thông cũng không được lên tiếng khi các vụ việc chưa được đưa ra công chúng. Hơn nữa, tất cả phải viết cùng một ý. Quan trọng hơn nữa là cho tới giờ phút này, trong phe cánh thân cận với Chủ tịch Tập Cận Bình chưa có ai bị sờ gáy.
Theo nhiều nhà phân tích, các đồng minh chính trị quan trọng nhất của ông Tập là những người được gọi là “thế hệ đỏ thứ hai” tức con cháu của các cựu đảng viên. Trong cỗ máy quyền lực khá đặc biệt của Trung Quốc cộng sản, thành phần này có nhiều đặc quyền đặc lợi hơn người khác và một khả năng làm giàu không thể tưởng.
Tuy nhiên, cho đến lúc này thì chưa ai bị diệt cả, trừ Bạc Hy Lai (cựu bí thư thành ủy Trùng Khánh) bị kết án tù chung thân năm 2013. Sự thất sủng của ông Bạc được xem như kết quả của sự thua cuộc trong cuộc chiến quyền lực, chứ không phải là hệ quả của hành vi nhận hối lộ.
Theo tác giả, tuy thất thế, nhưng Bạc Hy Lai (Bo Xilai) vẫn được đãi ngộ khá tốt hơn so với nhiều nhân vật khác xuất thân từ gia đình bình dân như Chu Vĩnh Khang (Zhou Yongkang) bị cáo buộc tham nhũng và tiết lộ bí mật quốc gia. Cả gia đình, tay chân thân cận và lãnh địa của ông Chu cũng bị kéo vào vòng xoáy.
Tác giả giải thích, tại Trung Quốc, các quan chức cao cấp có quyền lực vô hạn tại khu vực mà họ lãnh đạo: họ có thể thăng tiến cho người thân và nhận hối lộ mà không chút hổ thẹn.
Tại các thành trì của ông Tập Cận Bình như tỉnh Phúc Kiến (Fujian) và Chiết Giang (Zhejiang), theo những gì tác giả biết, chưa một quan chức cao cấp nào cỡ phó chủ tịch tỉnh bị hạ bệ.
Ông Tập Cận Bình sẽ không kéo dài chiến dịch này, vì, nếu trong nhiệm kỳ thứ hai của ông (nếu ông tái đắc cử), một số đông công chức khả nghi tiếp tục bị trừng phạt thì điều đó chứng tỏ ông bất lực trước tệ nạn này. Khi ông Tập loại bỏ được hết đối lập thì các quan chức và người thân vẫn tiếp tục ngựa quen đường cũ (tham nhũng).
Tại Trung Quốc, một số ảo tưởng rằng hành động trên của ông Tập nhằm đưa đất nước Trung Hoa tiến dần theo hướng dân chủ, nhưng theo tác giả, đó là một nhà độc tài đang tìm cách tập trung quyền lực vào tay mình. Ngoài ra, tác giả còn tố cáo quyền được bào chữa của phạm nhân không được tôn trọng, vì họ không được gặp luật sư trong lúc chờ xét xử.
Có nên trang bị vũ khí cho Ukraina ?
Nhìn sang thời sự Châu Âu, trước sự áp đảo của phe ly khai thân Nga và sự tổn thất về người và của của xã hội dân sự, phương Tây đã nảy ra suy nghĩ qua câu hỏi trên trang nhất nhật báo Libération: có nên trang bị vũ khí cho Ukraina?
Xã luận Libération cho rằng, do quá bận tâm đến mối đe dọa thánh chiến, mà phương Tây dường như quên đi hàng ngày, nhiều người dân vô tội bị sát hại trong một đất nước Ukraina mà Châu Âu đã giúp đỡ để tiến tới một thể chế dân chủ. Các biện pháp trừng phạt Nga cũng đã được đưa ra, nhưng có vẻ nó đang phản tác dụng, bởi vì nó cho phép Tổng thống Putin xem mình là nạn nhân của sự cô lập phương Tây.
Ông Putin càng mạnh miệng thì dân chúng càng hoan hỉ và đảm bảo rằng chỉ có mình Tổng thống Putin mới có thể tìm lại sức mạnh của nước Đại Nga. Nếu như trừng phạt phát huy tác dụng trong kinh tế, thì trên tương quan lực lượng, Nga vẫn không lùi bước.
Liệu phương Tây có sẵn sàng từ bỏ Ukraina như đã bỏ rơi Crimée với nguy cơ nhìn thấy Nga tiến công vào những mắt xích yếu khác của châu lục? Tác giả cho rằng nếu câu trả lời là không thì phải hành động ngay. Bài phóng sự cho thấy các quân nhân Ukraina phải xin các phóng viên từng thỏi sô cô la hay tận dụng mối quan hệ của một trong số họ để trang bị kính tia hồng ngoại. Từ đó, Libération kết luận, Châu Âu và Hoa Kỳ phải tạo điều kiện cho quân đội Ukraina tự vệ, thậm chí chấm dứt được sự tiến công của Nga.
Nga : công ty đua nhau sa thải công nhân
Tuy khá lấn lướt về quân sự, nhưng kinh tế Nga đang phải đối mặt với làn sóng sa thải công nhân ồ ạt của các công ty. Đó là nội dung một bài viết trên tờ Le Monde. Hằng ngày, danh sách cắt giảm việc làm dài thêm. Hôm 29/01, một công ty con của hãng bia Carlsberg tại Nga đã thông báo đóng cửa xưởng. Hiện tỷ lệ thất nghiệp chính thức là trên 5%.
Theo tờ báo, hãng sản xuất xe hơi của Pháp Renault cũng dự tính sa thải 1400 cán bộ trong đợt tới. Khủng hoảng, trừng phạt của phương Tây và giá dầu thô giảm đã bắt đầu tác động. Các chỉ số của kinh tế Nga gần đây khá đáng ngại : đồng rúp trượt giá không phanh, lạm phát tiếp tục gia tăng, tiêu thụ giảm, các công ty chịu lãi suất chỉ đạo là 17% của Ngân hàng trung ương Nga nên khó mà trả hết nợ và đảm bảo chi tiêu. Đó là chưa kể đến các trừng phạt của phương Tây làm cho họ không tiếp cận thị trường vốn. Vào năm 2015, Nga sẽ rơi vào giai đoạn suy thoái.
Nhà xã hội học Petr Biziokov, « tình hình tại Nga khác hẳn so với những nơi khác. Trước tiên, tiền đền bù thấp nghiệp rất thấp, khoản 5000 rúp/tháng (dưới 70 euro/tháng). Hơn nữa, mối quan hệ trong công việc còn khá phong kiến. Nhân viên phụ thuộc nhiều vào chủ, làm những gì chủ muốn. Đó là chưa kể đến những người nhập cư, tình trạng của họ còn tệ hơn. Từ nhiều tháng nay, nhiều cuộc đình công và hành vi phản đối nổi ra mạnh mẽ ».
Kỷ niệm 70 năm giải phóng trại tập trung Auschwitz
Ngày 27/01/1945, Hồng quân Liên Xô tiến vào giải phóng trại tập trung Auschwitz của Đức quốc xã . Cái tên Auschwitz trở thành nỗi ám ảnh, kinh hoàng về sự diệt chủng người Do Thái tại Châu Âu. Tạp chí L’Express không muốn ký ức này rơi vào quên lãng nên dành hồ sơ dài để trả lời cho những câu hỏi như : Người ta cảm thấy như thế nào khi phát hiện ra địa ngục trên ? Từ đó cho đến nay, làm thế nào lưu giữ và truyền bá ký ức diệt chủng của Đức quốc xã ?
Ngoài ra tạp chí còn có bài viết riêng bàn luận về cách thức để bảo quản một di tích lịch sử như nhà tù Auschwitz. Một số bức ảnh cho thấy một vài công trình của trại đã bị hư hại do trước kia, khi xây dựng, Đức quốc xã không nghĩ đến việc thiết kế các tòa nhà có thể tồn tại với thời gian. Chất lượng gạch rất kém, do cướp được từ các trang trại gần đó. Câu hỏi đặt ra là nên trùng tu hay xây lại mới ? Nếu không can thiệp thì thời gian sẽ xóa vết tích của trại, một bằng chứng tội ác của Đức quốc xã. Bốn lò hỏa táng đã hoạt động từ mùa hè năm 1943, có thể chứa được đến 4 700 thi thể/ngày, tức gần 150 000 người/tháng.
Bệnh tiểu đường : nguy hiểm của đường
Xã luận báo Le Monde gióng hồi chuông báo động những tác hại của đường, vì nó là tác nhân gây ra bệnh tiểu đường type 2, một căn bệnh đang có xu hướng gia tăng. Hơn 380 triệu người mắc bệnh trên thế giới. Hàng năm, 5 triệu người tử vong do căn bệnh này. Tiểu đường, chứng béo phì, thiếu vận động là những nguyên nhân gây rủi ro về bệnh tim mạch.
Theo Le Monde, đường là một thức ăn tự nhiên và mang lại năng lượng cho con người, nên dễ dàng được công chúng đón nhận. Chất ngọt là một trong những vị mà ta có thể phân biệt khá dễ dàng so với các vị khác. Vị giác của chúng ta ngày càng quen với chất ngọt. Đó là phương pháp marketing để làm cho người tiêu dùng ngày càng ghiền các sản phẩm sản xuất mà họ bán.
Tuy nhiên, đã đến lúc cần hạn chế tiêu thụ đường và kháng cự lại các quảng cáo khá hấp dẫn, bắt mắt về các sản phẩm có chứa đường. Chúng ta có thể bắt đầu bằng việc buộc nhà sản xuất ghi những thông tin cần thiết về sản phẩm cho người sử dụng, không chỉ là lượng glucide như luật lệ Châu Âu, mà còn phải cho biết loại đường nào được dùng để chế ra sản phẩm. Chúng ta có thể tiêu thụ đường, nhưng không phải bất cứ loại nào.
Pháp : Nghề vẽ truyện tranh thật bi đát
Nhìn sang lĩnh vực văn hóa, tạp chí Le Nouvel Observateur quan tâm đến các nghệ sĩ vẽ truyện tranh tại Pháp đang phải đối mặt với nhiều khó khăn về tài chính và nguy cơ phải giải nghệ. Nào là thu nhập thấp, đóng góp cho xã hội tăng, sản xuất quá nhiều album nhưng ít người mua, giới họa sĩ đang trong tình trạng rối ren.
Theo tạp chí, vào mùa thu vừa qua, các họa sĩ đã đình công không ký tên đề tặng trong vòng một giờ tại Saint-Malo. Tại festival Angoulême, họ dự định tổ chức một buổi tuần hành phản đối và để nói lên tình trạng chung của ngành truyện tranh.
Nhiều con số đã được công bố, mặc dù thiếu tính xác thực nhưng đủ cho thấy cái nghèo của nghề này. Nhiều nhân chứng cho biết « một số đồng nghiệp của họ đang rơi vào tuyệt vọng, sẵn sàng giải nghệ ». Thu nhập giảm không chỉ liên quan đến những họa sĩ mới vào nghề mà cả những danh họa lâu năm.
http://vi.rfi.fr/chau-a/20150131-tap-can-binh-thanh-trung-kieu-staline-de-nam-toan-quyen/
Theo tác giả bài viết, chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của ông Tập được báo chí trong nước không ngớt lời ca ngợi, nhưng cùng lúc ấy lại dấy lên nhiều tiếng nói chỉ trích một cuộc chiến “có chọn lọc”. Đối với tác giả, chiến dịch này giống một cuộc thanh trừng theo kiểu Staline trong nội bộ Đảng Cộng sản hơn là tìm kiếm sự minh bạch. Nó dựa vào điều lệ của Đảng hơn là dựa vào pháp luật.
Những người chịu trách nhiệm thi hành đa số là đảng viên Đảng Cộng sản, tương đương với nhân viên tình báo của KGB, chứ không phải là cảnh sát. Thường thì nhà báo bị cấm xen vào các vụ này. Do đó, truyền thông cũng không được lên tiếng khi các vụ việc chưa được đưa ra công chúng. Hơn nữa, tất cả phải viết cùng một ý. Quan trọng hơn nữa là cho tới giờ phút này, trong phe cánh thân cận với Chủ tịch Tập Cận Bình chưa có ai bị sờ gáy.
Theo nhiều nhà phân tích, các đồng minh chính trị quan trọng nhất của ông Tập là những người được gọi là “thế hệ đỏ thứ hai” tức con cháu của các cựu đảng viên. Trong cỗ máy quyền lực khá đặc biệt của Trung Quốc cộng sản, thành phần này có nhiều đặc quyền đặc lợi hơn người khác và một khả năng làm giàu không thể tưởng.
Tuy nhiên, cho đến lúc này thì chưa ai bị diệt cả, trừ Bạc Hy Lai (cựu bí thư thành ủy Trùng Khánh) bị kết án tù chung thân năm 2013. Sự thất sủng của ông Bạc được xem như kết quả của sự thua cuộc trong cuộc chiến quyền lực, chứ không phải là hệ quả của hành vi nhận hối lộ.
Theo tác giả, tuy thất thế, nhưng Bạc Hy Lai (Bo Xilai) vẫn được đãi ngộ khá tốt hơn so với nhiều nhân vật khác xuất thân từ gia đình bình dân như Chu Vĩnh Khang (Zhou Yongkang) bị cáo buộc tham nhũng và tiết lộ bí mật quốc gia. Cả gia đình, tay chân thân cận và lãnh địa của ông Chu cũng bị kéo vào vòng xoáy.
Tác giả giải thích, tại Trung Quốc, các quan chức cao cấp có quyền lực vô hạn tại khu vực mà họ lãnh đạo: họ có thể thăng tiến cho người thân và nhận hối lộ mà không chút hổ thẹn.
Tại các thành trì của ông Tập Cận Bình như tỉnh Phúc Kiến (Fujian) và Chiết Giang (Zhejiang), theo những gì tác giả biết, chưa một quan chức cao cấp nào cỡ phó chủ tịch tỉnh bị hạ bệ.
Ông Tập Cận Bình sẽ không kéo dài chiến dịch này, vì, nếu trong nhiệm kỳ thứ hai của ông (nếu ông tái đắc cử), một số đông công chức khả nghi tiếp tục bị trừng phạt thì điều đó chứng tỏ ông bất lực trước tệ nạn này. Khi ông Tập loại bỏ được hết đối lập thì các quan chức và người thân vẫn tiếp tục ngựa quen đường cũ (tham nhũng).
Tại Trung Quốc, một số ảo tưởng rằng hành động trên của ông Tập nhằm đưa đất nước Trung Hoa tiến dần theo hướng dân chủ, nhưng theo tác giả, đó là một nhà độc tài đang tìm cách tập trung quyền lực vào tay mình. Ngoài ra, tác giả còn tố cáo quyền được bào chữa của phạm nhân không được tôn trọng, vì họ không được gặp luật sư trong lúc chờ xét xử.
Có nên trang bị vũ khí cho Ukraina ?
Nhìn sang thời sự Châu Âu, trước sự áp đảo của phe ly khai thân Nga và sự tổn thất về người và của của xã hội dân sự, phương Tây đã nảy ra suy nghĩ qua câu hỏi trên trang nhất nhật báo Libération: có nên trang bị vũ khí cho Ukraina?
Xã luận Libération cho rằng, do quá bận tâm đến mối đe dọa thánh chiến, mà phương Tây dường như quên đi hàng ngày, nhiều người dân vô tội bị sát hại trong một đất nước Ukraina mà Châu Âu đã giúp đỡ để tiến tới một thể chế dân chủ. Các biện pháp trừng phạt Nga cũng đã được đưa ra, nhưng có vẻ nó đang phản tác dụng, bởi vì nó cho phép Tổng thống Putin xem mình là nạn nhân của sự cô lập phương Tây.
Ông Putin càng mạnh miệng thì dân chúng càng hoan hỉ và đảm bảo rằng chỉ có mình Tổng thống Putin mới có thể tìm lại sức mạnh của nước Đại Nga. Nếu như trừng phạt phát huy tác dụng trong kinh tế, thì trên tương quan lực lượng, Nga vẫn không lùi bước.
Liệu phương Tây có sẵn sàng từ bỏ Ukraina như đã bỏ rơi Crimée với nguy cơ nhìn thấy Nga tiến công vào những mắt xích yếu khác của châu lục? Tác giả cho rằng nếu câu trả lời là không thì phải hành động ngay. Bài phóng sự cho thấy các quân nhân Ukraina phải xin các phóng viên từng thỏi sô cô la hay tận dụng mối quan hệ của một trong số họ để trang bị kính tia hồng ngoại. Từ đó, Libération kết luận, Châu Âu và Hoa Kỳ phải tạo điều kiện cho quân đội Ukraina tự vệ, thậm chí chấm dứt được sự tiến công của Nga.
Nga : công ty đua nhau sa thải công nhân
Tuy khá lấn lướt về quân sự, nhưng kinh tế Nga đang phải đối mặt với làn sóng sa thải công nhân ồ ạt của các công ty. Đó là nội dung một bài viết trên tờ Le Monde. Hằng ngày, danh sách cắt giảm việc làm dài thêm. Hôm 29/01, một công ty con của hãng bia Carlsberg tại Nga đã thông báo đóng cửa xưởng. Hiện tỷ lệ thất nghiệp chính thức là trên 5%.
Theo tờ báo, hãng sản xuất xe hơi của Pháp Renault cũng dự tính sa thải 1400 cán bộ trong đợt tới. Khủng hoảng, trừng phạt của phương Tây và giá dầu thô giảm đã bắt đầu tác động. Các chỉ số của kinh tế Nga gần đây khá đáng ngại : đồng rúp trượt giá không phanh, lạm phát tiếp tục gia tăng, tiêu thụ giảm, các công ty chịu lãi suất chỉ đạo là 17% của Ngân hàng trung ương Nga nên khó mà trả hết nợ và đảm bảo chi tiêu. Đó là chưa kể đến các trừng phạt của phương Tây làm cho họ không tiếp cận thị trường vốn. Vào năm 2015, Nga sẽ rơi vào giai đoạn suy thoái.
Nhà xã hội học Petr Biziokov, « tình hình tại Nga khác hẳn so với những nơi khác. Trước tiên, tiền đền bù thấp nghiệp rất thấp, khoản 5000 rúp/tháng (dưới 70 euro/tháng). Hơn nữa, mối quan hệ trong công việc còn khá phong kiến. Nhân viên phụ thuộc nhiều vào chủ, làm những gì chủ muốn. Đó là chưa kể đến những người nhập cư, tình trạng của họ còn tệ hơn. Từ nhiều tháng nay, nhiều cuộc đình công và hành vi phản đối nổi ra mạnh mẽ ».
Kỷ niệm 70 năm giải phóng trại tập trung Auschwitz
Ngày 27/01/1945, Hồng quân Liên Xô tiến vào giải phóng trại tập trung Auschwitz của Đức quốc xã . Cái tên Auschwitz trở thành nỗi ám ảnh, kinh hoàng về sự diệt chủng người Do Thái tại Châu Âu. Tạp chí L’Express không muốn ký ức này rơi vào quên lãng nên dành hồ sơ dài để trả lời cho những câu hỏi như : Người ta cảm thấy như thế nào khi phát hiện ra địa ngục trên ? Từ đó cho đến nay, làm thế nào lưu giữ và truyền bá ký ức diệt chủng của Đức quốc xã ?
Ngoài ra tạp chí còn có bài viết riêng bàn luận về cách thức để bảo quản một di tích lịch sử như nhà tù Auschwitz. Một số bức ảnh cho thấy một vài công trình của trại đã bị hư hại do trước kia, khi xây dựng, Đức quốc xã không nghĩ đến việc thiết kế các tòa nhà có thể tồn tại với thời gian. Chất lượng gạch rất kém, do cướp được từ các trang trại gần đó. Câu hỏi đặt ra là nên trùng tu hay xây lại mới ? Nếu không can thiệp thì thời gian sẽ xóa vết tích của trại, một bằng chứng tội ác của Đức quốc xã. Bốn lò hỏa táng đã hoạt động từ mùa hè năm 1943, có thể chứa được đến 4 700 thi thể/ngày, tức gần 150 000 người/tháng.
Bệnh tiểu đường : nguy hiểm của đường
Xã luận báo Le Monde gióng hồi chuông báo động những tác hại của đường, vì nó là tác nhân gây ra bệnh tiểu đường type 2, một căn bệnh đang có xu hướng gia tăng. Hơn 380 triệu người mắc bệnh trên thế giới. Hàng năm, 5 triệu người tử vong do căn bệnh này. Tiểu đường, chứng béo phì, thiếu vận động là những nguyên nhân gây rủi ro về bệnh tim mạch.
Theo Le Monde, đường là một thức ăn tự nhiên và mang lại năng lượng cho con người, nên dễ dàng được công chúng đón nhận. Chất ngọt là một trong những vị mà ta có thể phân biệt khá dễ dàng so với các vị khác. Vị giác của chúng ta ngày càng quen với chất ngọt. Đó là phương pháp marketing để làm cho người tiêu dùng ngày càng ghiền các sản phẩm sản xuất mà họ bán.
Tuy nhiên, đã đến lúc cần hạn chế tiêu thụ đường và kháng cự lại các quảng cáo khá hấp dẫn, bắt mắt về các sản phẩm có chứa đường. Chúng ta có thể bắt đầu bằng việc buộc nhà sản xuất ghi những thông tin cần thiết về sản phẩm cho người sử dụng, không chỉ là lượng glucide như luật lệ Châu Âu, mà còn phải cho biết loại đường nào được dùng để chế ra sản phẩm. Chúng ta có thể tiêu thụ đường, nhưng không phải bất cứ loại nào.
Pháp : Nghề vẽ truyện tranh thật bi đát
Nhìn sang lĩnh vực văn hóa, tạp chí Le Nouvel Observateur quan tâm đến các nghệ sĩ vẽ truyện tranh tại Pháp đang phải đối mặt với nhiều khó khăn về tài chính và nguy cơ phải giải nghệ. Nào là thu nhập thấp, đóng góp cho xã hội tăng, sản xuất quá nhiều album nhưng ít người mua, giới họa sĩ đang trong tình trạng rối ren.
Theo tạp chí, vào mùa thu vừa qua, các họa sĩ đã đình công không ký tên đề tặng trong vòng một giờ tại Saint-Malo. Tại festival Angoulême, họ dự định tổ chức một buổi tuần hành phản đối và để nói lên tình trạng chung của ngành truyện tranh.
Nhiều con số đã được công bố, mặc dù thiếu tính xác thực nhưng đủ cho thấy cái nghèo của nghề này. Nhiều nhân chứng cho biết « một số đồng nghiệp của họ đang rơi vào tuyệt vọng, sẵn sàng giải nghệ ». Thu nhập giảm không chỉ liên quan đến những họa sĩ mới vào nghề mà cả những danh họa lâu năm.
http://vi.rfi.fr/chau-a/20150131-tap-can-binh-thanh-trung-kieu-staline-de-nam-toan-quyen/
LÊ DIỄN ĐỨC * CHÂN DUNG QUYỀN LỤC
"Chân Dung Quyền Lực", cuộc chiến trên mạng không có ý nghĩa thực tế
Fri, 01/30/2015 - 01:21 — ledienduc
Lê Diễn Đức
Vào lúc Hội nghị Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ VI khoá 11 (HN TW6 ĐCSVN) sắp diễn ra, tờ "Quan Làm Báo" xuất hiện (khoảng tháng 5/2012), đã thu hút sự quan tâm rất lớn của bạn đọc trong, ngoài nước và của báo chí nước ngoài.
Tính đến 10 tháng 9 năm 2012 đã có hơn 37 luợt triệu người truy cập, được Alexa Traffic Ranks xếp hạng 82 tại Việt Nam.
"Quan Làm báo" chĩa mũi nhọn vào các âm mưu lũng đoạn và nạn tham nhũng liên quan tới Nguyễn Tấn Dũng và phe nhóm lợi ích của ông ta. Đặc biệt, trong lĩnh vực tài chính-ngân hàng, tờ báo đặt ra những nghi ngờ về mối quan hệ thân hữu giữa giới đầu sỏ ngân hàng với gia đình Nguyễn Tấn Dũng.
Trong văn bản số 7169/VPCP ngày 12/9/2012 của Văn phòng Chính phủ CSVN, và tiếp theo, trên truyền hình HTV và trên nhiều tờ báo lề đảng, tờ "Quan Làm Báo" bị nêu đích danh.
Bằng văn bản trên, ông Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho Bộ Công an và các ngành liên quan "xử lý" những trang trang mạng "phản động" bôi xấu, xuyên tạc chính sách của Đảng và Nhà nước. Trong một thời gian ngắn "Quan Làm Báo" đã bị đánh sụp, còn người trong nước gặp khó khăn truy cập vào trang này.
Lúc bấy giờ khi vào địa chỉ "http://www.quanlambao.info" hiện ra dòng chữ:
"Yêu cầu bà Đặng Thị Hoàng Yến dừng ngay các hành vi bôi nhọ, bịa đặt, vu khống nhằm đẩy đất nước Việt Nam vào nguy cơ nội chiến một lần nữa. Những hành động của bà vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế, trong đó có luật pháp Hoa Kỳ, nơi bà đang tị nạn".
Tuy nhiên, cuộc tấn công khá toàn diện của "Quan Làm Báo" vào ông Nguyễn Tấn Dũng và phe cánh đã không đạt kết quả như sự mong chờ của dư luận. Từ Nguyễn Tấn Dũng, đến tướng Công an Nguyễn Văn Hưởng, cố vấn của ông Dũng, hay Nguyễn Văn Bình, Thống đốc ngân hàng, v.v... chẳng ai bị trầy da tróc vảy gì.
Với lý thuyết "đánh chuột không để vỡ bình", "để giữ gìn uy tín, hình ảnh thiêng liêng của Đảng", "kiên quyết bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ", Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đã bỏ phiếu "quyết định không kỷ luật Bộ Chính Trị và một đồng chí trong Bộ Chính Trị". "Một đồng chí trong Bộ Chính Trị" ở đây có biệt danh "X", mà ai cũng biết chính là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Đạt con số khoảng 15-16 triệu luợt nguời vào đọc trong vòng một tháng (kể từ giữa tháng 12 năm 2014) là một con số kỷ lục của trang "Chân Dung Quyền lực".
Cũng theo Alexa Traffic Ranks, "Chân Dung Quyền Lực" vào giữa tháng 01 năm 2015 đứng vị trí 273 trong không gian điện tử ở Việt Nam, đến cuối tháng 01 xuống 296, nhưng vẫn là thứ hạng rất cao.
"Chân Dung Quyền Lực" ra đời trong bối cảnh trước và sau Hội nghị 10 của ĐCSVN vào đầu năm 2015, vào lúc mà ông Nguyễn Tấn Dũng đã khôi phục và củng cố được vị trí của mình kể từ sau Hội nghị Trung ương 7.
Giữa tháng 01 năm 2015, "Chân Dung Quyền Lực" tiết lộ kết qủa cuộc bỏ phiếu tín nhiệm các thành viên Bộ Chính Trị và Ban Bí thư trong Hội nghị Trung ương 10 với vị trí đầu bảng về mức tín nhiệm cao của Nguyễn Tấn Dũng.
"Chân Dung Quyền Lực" khen ngợi Nguyễn Tấn Dũng và dường như muốn dọn đường dư luận cho tham vọng thâu tóm quyền lực tại Đại hội đảng lần thứ 12 diễn ra vào đầu năm 2016.
Đặt câu hỏi phải chăng "Chân Dung Quyền lục" nằm trong phe nhóm lợi ích của Nguyễn Tấn Dũng? Và mặc dù có ý kiến phải ngăn chặn, điều tra truy tố, nhưng không thấy một hành động nào thích ứng từ phía Chính phủ, khác hẳn như với "Quan Lam Báo"?
Hôm 23 tháng 01, ông Phạm Quý Thọ từ Bộ Kế hoạch và Đầu tư nói với BBC Việt ngữ:
"Tôi cho rằng người ta vẫn cứ im lặng để người ta hiểu như rằng đây cũng coi nó như một bức thư nặc danh vậy.
"Và người ta lờ đi, và trong cái lờ đi như thế này thì chắc chắn người ta quan tâm, người ta đọc thì sẽ có lợi cho một số người và cũng lại không có lợi cho một số người khác về mặt vận động hoặc đặc biệt là về nhân sự trước Đại hội 12 này."
Nhận định ra sao về ảnh hưởng của "Chân Dung Quyền Lực" trong cuộc chơi này? Theo tôi, không nhiều.
Ngoài việc cung cấp thông tin về bệnh tật của ông Nguyễn Bá Thanh, Trưởng Ban Nội chính, về sự tham nhũng, tài sản từ tham nhũng của một số nhân vật cao cấp như Phùng Bá Thanh, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Hoà Bình, những người có thể là rào cản trên buớc đường vươn tới danh vọng cao nhất của Nguyễn Tấn Dũng, chúng ta không thấy gì to tát hơn.
Người dân có thể vui thích đón nhận những thông tin này được xem như là "thâm cung bí sử" của triều đại Hà Nội, nhưng thực tế ai ai cũng biết rằng, cả bộ máy công quyền là hang ổ của tham nhũng. Không chừa một ai. Dân chúng đủ thông minh để nhận thấy rõ mục đich của cuộc chơi thiên lệch này.
Việc phát quang dọn đường cũng không mấy suôn sẻ. Có nhiều ý kiến về Nguyễn Tấn Dũng gây tranh cãi trên mạng xã hội.
Không ít người nghĩ rằng nếu quyền lực tập trung vào Nguyễn Tấn Dũng, một người có tư tưởng cải cách, dân chủ, thân thiện với Mỹ, thì đất nước sẽ có cơ hội thay đổi. Trong các lãnh đạo Việt Nam hiện nay không tìm ra khuôn mặt nào hơn Nguyễn Tấn Dũng.
Nhưng cũng có những người cho đấy là nhận thức sai lầm, ngây thơ về chính trị, xuất phát từ bối cảnh bí bách, không tìm thấy lối thoát nào ra khỏi ách độc tài của ĐCSVVN hiện nay.
Ông Nguyễn Tấn Dũng là một người không có học thức, và chắc chắn không phải là nguời có tư tưởng cải cách, dân chủ. Ông ta ã ký các nghị quyết đàn áp nhân quyền, phản dân chủ, bóp nghẹt báo chí tự do. Ông ta đã thực hiện các chính sách đưa nền kinh tế VIêt Nam phụ thuộc nặng nề vào Trung Quốc. Ông ta cũng là nguời hám danh lợi lâu dài, kiến thiết và đặt hai con trai vào các chức vụ công quyền và tạo điều kiện cho con gái trong việc thâu tóm ngân hàng.
Mặc dù trên các phương tiện truyền thông đại chúng người ta vẫn không ngừng tuyên truyền ghét Mỹ, cảnh giác với "thế lực thù địch" Mỹ, quan hệ của Việt Nam với Mỹ dường như bắt buộc, vì Mỹ là thị trường kinh tế và tín dụng cực kỳ quan trọng.
Quan hệ với Mỹ nằm trong chiến lược "vừa hợp tác vừa đấu tranh" với Trung Quốc như ông Nguyễn Tấn Dũng đã tùng tuyên bố. Chơi với Trung Quốc nhằm bảo vệ ý thức hệ xã hội chủ nghĩa, kiếm lợi ích kinh tế nhưng mặt khác không muốn Trung Quốc đè đầu, cuỡi cổ. Có thể mô tả Việt Nam Cộng sản trong hình ảnh của một ả điếm, đồng ý làm tình cùng thoả mãn với Trung Quốc, nhưng không muốn Trung Quốc sử dụng bạo lực cưỡng hiếp. Mỹ là yếu tố có thể ngăn chặn việc đó xảy ra.
Mặt khác, cấu trúc tổ chức hiện nay của ĐCSVN còn rất mạnh. Trong Đại hội 12 sẽ tăng từ gần 200 lên 290 Uỷ viên Trung ương và khoảng 22 Uỷ viên Bộ Chính Trị, vẫn là bộ não của trung tâm quyền lực.
Dù có thể giữ chức Tổng Bí Thư, thậm chí kiêm Chủ tịch nước và nắm sân sau công an-quân đội, Nguyễn Tấn Dũng cũng khó có thể khuynh loát hoàn toàn sự lãnh đạo của ĐCSVN. Vào thời điểm hiện nay, chưa có điều kiện chuyển từ cơ cấu "Vua Tập Thể"- độc tài toàn trị qua cơ cấu độc tài cá nhân, như Vladimir Putin ở nước Nga, là tổng thống thông qua bầu cử tự do. Nhưng ông Nguyễn Tấn Dũng có thể có những quyết định mạnh và thuận lợi hơn cho phe nhóm và gia đình mình.
Qua "chân Dung Quyền Lực", chúng ta thấy một phần của cuộc đấu đá sau hội trường. Những kẻ tham vọng đi săn lùng những bàn tay nhúng chàm để làm con tin, dí súng vào mạng sườn nhau. Nhưng chỉ đến mức ấy. Không bóp cò!
"Còn đảng còn mình" là nguyên tắc mà bất cứ kẻ nào nằm quyền lực cũng sẽ gìn giữ, bảo vệ. Nguyễn Tấn Dũng càng hiểu hơn ai hết.
Cuộc đấu đá sẽ kết thúc bằng thoả hiệp. Bởi vì trong suốt 85 năm tồn tại kể từ năm 1930, thời nào ĐCSSV cũng có chuyện tranh giành ảnh hưởng giữa những người lãnh đạo cao nhất và bao giờ cũng như thế. Nguyên lý "trường tồn" của họ dựa vào nền tảng này.
Có làm sôi động, đình đám một thời gian "Chân Dung Quyền Lực" cuối cùng cũng chỉ là cuộc đấu đá trên mạng, không mang ý nghĩa thực tế nào, rồi cũng sẽ đi theo số phận của "Quan Làm Báo".
© Lê Diễn Đức - RFA
http://www.rfavietnam.com/node/2428
Fri, 01/30/2015 - 01:21 — ledienduc
Lê Diễn Đức
Cũng theo Alexa Traffic Ranks, "Chân Dung Quyền Lực" vào giữa tháng 01 năm 2015 đứng vị trí 273 trong không gian điện tử ở Việt Nam, đến cuối tháng 01 xuống 296, nhưng vẫn là thứ hạng rất cao.
Lê Diễn Đức
Vào lúc Hội nghị Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ VI khoá 11 (HN TW6 ĐCSVN) sắp diễn ra, tờ "Quan Làm Báo" xuất hiện (khoảng tháng 5/2012), đã thu hút sự quan tâm rất lớn của bạn đọc trong, ngoài nước và của báo chí nước ngoài.
Tính đến 10 tháng 9 năm 2012 đã có hơn 37 luợt triệu người truy cập, được Alexa Traffic Ranks xếp hạng 82 tại Việt Nam.
"Quan Làm báo" chĩa mũi nhọn vào các âm mưu lũng đoạn và nạn tham nhũng liên quan tới Nguyễn Tấn Dũng và phe nhóm lợi ích của ông ta. Đặc biệt, trong lĩnh vực tài chính-ngân hàng, tờ báo đặt ra những nghi ngờ về mối quan hệ thân hữu giữa giới đầu sỏ ngân hàng với gia đình Nguyễn Tấn Dũng.
Trong văn bản số 7169/VPCP ngày 12/9/2012 của Văn phòng Chính phủ CSVN, và tiếp theo, trên truyền hình HTV và trên nhiều tờ báo lề đảng, tờ "Quan Làm Báo" bị nêu đích danh.
Bằng văn bản trên, ông Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho Bộ Công an và các ngành liên quan "xử lý" những trang trang mạng "phản động" bôi xấu, xuyên tạc chính sách của Đảng và Nhà nước. Trong một thời gian ngắn "Quan Làm Báo" đã bị đánh sụp, còn người trong nước gặp khó khăn truy cập vào trang này.
Lúc bấy giờ khi vào địa chỉ "http://www.quanlambao.info" hiện ra dòng chữ:
"Yêu cầu bà Đặng Thị Hoàng Yến dừng ngay các hành vi bôi nhọ, bịa đặt, vu khống nhằm đẩy đất nước Việt Nam vào nguy cơ nội chiến một lần nữa. Những hành động của bà vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc tế, trong đó có luật pháp Hoa Kỳ, nơi bà đang tị nạn".
Tuy nhiên, cuộc tấn công khá toàn diện của "Quan Làm Báo" vào ông Nguyễn Tấn Dũng và phe cánh đã không đạt kết quả như sự mong chờ của dư luận. Từ Nguyễn Tấn Dũng, đến tướng Công an Nguyễn Văn Hưởng, cố vấn của ông Dũng, hay Nguyễn Văn Bình, Thống đốc ngân hàng, v.v... chẳng ai bị trầy da tróc vảy gì.
Với lý thuyết "đánh chuột không để vỡ bình", "để giữ gìn uy tín, hình ảnh thiêng liêng của Đảng", "kiên quyết bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ", Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN đã bỏ phiếu "quyết định không kỷ luật Bộ Chính Trị và một đồng chí trong Bộ Chính Trị". "Một đồng chí trong Bộ Chính Trị" ở đây có biệt danh "X", mà ai cũng biết chính là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.
Đạt con số khoảng 15-16 triệu luợt nguời vào đọc trong vòng một tháng (kể từ giữa tháng 12 năm 2014) là một con số kỷ lục của trang "Chân Dung Quyền lực".
Cũng theo Alexa Traffic Ranks, "Chân Dung Quyền Lực" vào giữa tháng 01 năm 2015 đứng vị trí 273 trong không gian điện tử ở Việt Nam, đến cuối tháng 01 xuống 296, nhưng vẫn là thứ hạng rất cao.
"Chân Dung Quyền Lực" ra đời trong bối cảnh trước và sau Hội nghị 10 của ĐCSVN vào đầu năm 2015, vào lúc mà ông Nguyễn Tấn Dũng đã khôi phục và củng cố được vị trí của mình kể từ sau Hội nghị Trung ương 7.
Giữa tháng 01 năm 2015, "Chân Dung Quyền Lực" tiết lộ kết qủa cuộc bỏ phiếu tín nhiệm các thành viên Bộ Chính Trị và Ban Bí thư trong Hội nghị Trung ương 10 với vị trí đầu bảng về mức tín nhiệm cao của Nguyễn Tấn Dũng.
"Chân Dung Quyền Lực" khen ngợi Nguyễn Tấn Dũng và dường như muốn dọn đường dư luận cho tham vọng thâu tóm quyền lực tại Đại hội đảng lần thứ 12 diễn ra vào đầu năm 2016.
Đặt câu hỏi phải chăng "Chân Dung Quyền lục" nằm trong phe nhóm lợi ích của Nguyễn Tấn Dũng? Và mặc dù có ý kiến phải ngăn chặn, điều tra truy tố, nhưng không thấy một hành động nào thích ứng từ phía Chính phủ, khác hẳn như với "Quan Lam Báo"?
Hôm 23 tháng 01, ông Phạm Quý Thọ từ Bộ Kế hoạch và Đầu tư nói với BBC Việt ngữ:
"Tôi cho rằng người ta vẫn cứ im lặng để người ta hiểu như rằng đây cũng coi nó như một bức thư nặc danh vậy.
"Và người ta lờ đi, và trong cái lờ đi như thế này thì chắc chắn người ta quan tâm, người ta đọc thì sẽ có lợi cho một số người và cũng lại không có lợi cho một số người khác về mặt vận động hoặc đặc biệt là về nhân sự trước Đại hội 12 này."
Nhận định ra sao về ảnh hưởng của "Chân Dung Quyền Lực" trong cuộc chơi này? Theo tôi, không nhiều.
Ngoài việc cung cấp thông tin về bệnh tật của ông Nguyễn Bá Thanh, Trưởng Ban Nội chính, về sự tham nhũng, tài sản từ tham nhũng của một số nhân vật cao cấp như Phùng Bá Thanh, Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Hoà Bình, những người có thể là rào cản trên buớc đường vươn tới danh vọng cao nhất của Nguyễn Tấn Dũng, chúng ta không thấy gì to tát hơn.
Người dân có thể vui thích đón nhận những thông tin này được xem như là "thâm cung bí sử" của triều đại Hà Nội, nhưng thực tế ai ai cũng biết rằng, cả bộ máy công quyền là hang ổ của tham nhũng. Không chừa một ai. Dân chúng đủ thông minh để nhận thấy rõ mục đich của cuộc chơi thiên lệch này.
Việc phát quang dọn đường cũng không mấy suôn sẻ. Có nhiều ý kiến về Nguyễn Tấn Dũng gây tranh cãi trên mạng xã hội.
Không ít người nghĩ rằng nếu quyền lực tập trung vào Nguyễn Tấn Dũng, một người có tư tưởng cải cách, dân chủ, thân thiện với Mỹ, thì đất nước sẽ có cơ hội thay đổi. Trong các lãnh đạo Việt Nam hiện nay không tìm ra khuôn mặt nào hơn Nguyễn Tấn Dũng.
Nhưng cũng có những người cho đấy là nhận thức sai lầm, ngây thơ về chính trị, xuất phát từ bối cảnh bí bách, không tìm thấy lối thoát nào ra khỏi ách độc tài của ĐCSVVN hiện nay.
Ông Nguyễn Tấn Dũng là một người không có học thức, và chắc chắn không phải là nguời có tư tưởng cải cách, dân chủ. Ông ta ã ký các nghị quyết đàn áp nhân quyền, phản dân chủ, bóp nghẹt báo chí tự do. Ông ta đã thực hiện các chính sách đưa nền kinh tế VIêt Nam phụ thuộc nặng nề vào Trung Quốc. Ông ta cũng là nguời hám danh lợi lâu dài, kiến thiết và đặt hai con trai vào các chức vụ công quyền và tạo điều kiện cho con gái trong việc thâu tóm ngân hàng.
Mặc dù trên các phương tiện truyền thông đại chúng người ta vẫn không ngừng tuyên truyền ghét Mỹ, cảnh giác với "thế lực thù địch" Mỹ, quan hệ của Việt Nam với Mỹ dường như bắt buộc, vì Mỹ là thị trường kinh tế và tín dụng cực kỳ quan trọng.
Quan hệ với Mỹ nằm trong chiến lược "vừa hợp tác vừa đấu tranh" với Trung Quốc như ông Nguyễn Tấn Dũng đã tùng tuyên bố. Chơi với Trung Quốc nhằm bảo vệ ý thức hệ xã hội chủ nghĩa, kiếm lợi ích kinh tế nhưng mặt khác không muốn Trung Quốc đè đầu, cuỡi cổ. Có thể mô tả Việt Nam Cộng sản trong hình ảnh của một ả điếm, đồng ý làm tình cùng thoả mãn với Trung Quốc, nhưng không muốn Trung Quốc sử dụng bạo lực cưỡng hiếp. Mỹ là yếu tố có thể ngăn chặn việc đó xảy ra.
Mặt khác, cấu trúc tổ chức hiện nay của ĐCSVN còn rất mạnh. Trong Đại hội 12 sẽ tăng từ gần 200 lên 290 Uỷ viên Trung ương và khoảng 22 Uỷ viên Bộ Chính Trị, vẫn là bộ não của trung tâm quyền lực.
Dù có thể giữ chức Tổng Bí Thư, thậm chí kiêm Chủ tịch nước và nắm sân sau công an-quân đội, Nguyễn Tấn Dũng cũng khó có thể khuynh loát hoàn toàn sự lãnh đạo của ĐCSVN. Vào thời điểm hiện nay, chưa có điều kiện chuyển từ cơ cấu "Vua Tập Thể"- độc tài toàn trị qua cơ cấu độc tài cá nhân, như Vladimir Putin ở nước Nga, là tổng thống thông qua bầu cử tự do. Nhưng ông Nguyễn Tấn Dũng có thể có những quyết định mạnh và thuận lợi hơn cho phe nhóm và gia đình mình.
Qua "chân Dung Quyền Lực", chúng ta thấy một phần của cuộc đấu đá sau hội trường. Những kẻ tham vọng đi săn lùng những bàn tay nhúng chàm để làm con tin, dí súng vào mạng sườn nhau. Nhưng chỉ đến mức ấy. Không bóp cò!
"Còn đảng còn mình" là nguyên tắc mà bất cứ kẻ nào nằm quyền lực cũng sẽ gìn giữ, bảo vệ. Nguyễn Tấn Dũng càng hiểu hơn ai hết.
Cuộc đấu đá sẽ kết thúc bằng thoả hiệp. Bởi vì trong suốt 85 năm tồn tại kể từ năm 1930, thời nào ĐCSSV cũng có chuyện tranh giành ảnh hưởng giữa những người lãnh đạo cao nhất và bao giờ cũng như thế. Nguyên lý "trường tồn" của họ dựa vào nền tảng này.
Có làm sôi động, đình đám một thời gian "Chân Dung Quyền Lực" cuối cùng cũng chỉ là cuộc đấu đá trên mạng, không mang ý nghĩa thực tế nào, rồi cũng sẽ đi theo số phận của "Quan Làm Báo".
© Lê Diễn Đức - RFA
http://www.rfavietnam.com/node/2428
http://www.rfavietnam.com/node/2428