Thursday, October 27, 2016

TRUYỆN TÙ & VƯỢT BIÊN = NƯỚC MỸ =CƠ BÚT

NGUYÊN HẠNH * NỮ TÙ NHÂN

Nữ tù nhân "cải tạo" ở Z30D

Đã quá lâu chúng tôi không đi xe hơi đường xa, xe Molotova này do tài xế công an CS lái thả giàn, mặc cho chúng tôi ngồi sau thùng xe lắc lư nghiêng ngả, nhất là khi xe rẽ vào đường rừng vừa dốc vừa nhiều ổ gà, quanh co, khúc khuỷu, xe chạy như lăn lộn, ngoằn ngoèo làm cho chúng tôi ngất ngư, choáng váng.

Xe dừng lại khoảng giữa trưa trong một khoảng sân rộng, hai tên công an đàng trước nhảy ra gọi chúng tôi xuống xe, chuyền nhau những giỏ xách xuống theo. Trời nắng gắt, chúng tôi tìm bóng mát trước một gian nhà lợp tranh dài và cao, ngồi bệt xuống đất, dựa vào nền nhà, trong lúc chờ đợi tên công an trưởng xa chạy đi đâu đó, có lẽ đi báo cho văn phòng trưởng trại biết chúng tôi đã đến.

Đang đưa mắt nhìn quang cảnh chung quanh, một bầu trời rộng lớn bao trùm một doanh trại xa lạ, có nhiều dãy nhà tranh ngang dọc, phên là những thân tre đóng sát vào nhau, bỗng nghe trong nhà có những tiếng gọi khẽ tên mỗi chúng tôi. Giật mình xoay vào nhà chúng tôi thấy qua các khe hở lấp lánh những ánh mắt nhìn ra, không thấy được toàn mặt nên không biết là những ai trong đó. Hình như họ đang giới thiệu chúng tôi với nhau. Một toán công an theo nhau xuống nhận chúng tôi. Bọn công an gay gắt và hỗn xược hơn bên bộ đội. Việc đầu tiên là điểm danh, sau đó là lục soát "hành lý" cá nhân chúng tôi đem theo.

- Các chị bày đồ đạc ra để khám xét!
- Ai cho các chị dùng dao găm? Các chị đem theo để làm gì đây?
- Đó là những con dao rỉ sét chúng tôi lượm được ở hố rác các trại cũ dùng để làm cỏ.
- Không được! Ở đây cấm dùng. Để riêng những đồ bằng nhôm, sắt, tôn, thép ra một bên.

Chúng tôi nhìn một cách tiếc rẻ những đồ đạc bị tịch thu, những đồ đạc nghèo nàn thân thuộc đã theo chúng tôi hơn ba năm qua, đã giúp chúng tôi rất nhiều trong lao động ở năm trại trước.
- Các chị nào có dao, kéo, đồng hồ tự giác bỏ ra hết đây, khi nào chuyển trại chúng tôi sẽ trả lại.

Chúng tôi nghe mà rụng rời, thất vọng. Tại sao lại "chuyển trại" nữa mà không nói là "khi nào về"? Mới đến đây, thật là thân gái dặm trường, chẳng biết những gì sẽ chờ đợi chúng tôi, sẽ xảy đến ở nơi khỉ ho cò gáy này...
Lại những câu đón tiếp khô khan, dằn mặt thường lệ:
- Các chị đến đây phải tuyệt đối tuân theo nội quy trại, lao động tích cực, không được có những hành động chống đối, trốn trại sẽ có những biện pháp cứng rắn đối với các chị, v.v... và v.v...

Có tiếng mở khóa và tiếng dây xích rổn rảng ở đầu nhà. Họ chỉ cho chúng tôi đến đàng kia để vào nhà bằng một khung cửa hẹp. Trong nhà có hai tầng sạp toàn bằng tre, một lớp chúng tôi nằm ở sàn trên, một lớp nằm ở dưới. Rất đông người, trong số đó, toán nữ sĩ quan Cảnh Sát VNCH đi trước đều ở đây, gặp lại nhau rất mừng rỡ, lăng xăng lo lắng cho chúng tôi. Các chị sắp chỗ cho chúng tôi để đồ đạc sắp ở đầu nằm và treo lủng lẳng trước mặt móc vào phía dưới của sạp trên. Tôi thiếp đi một lúc lâu, khi tỉnh dậy, tôi mơ màng nghe chung quanh nói chuyện lao xao:
- Chị ấy rất yếu, mỗi lần chuyển trại phải di chuyển bằng xe là chị đều bị ngất xỉu.
- Khuấy cho chị ấy một ly nước chanh đi!
Trên đời có những chuyện rất nhỏ, như ly nước chanh chẳng hạn, mà chúng ta nhớ suốt đời, vì đó là một niềm an ủi thân thương trong những ngày hoạn nạn...

Tôi ngồi dậy cùng với các chị, kể cho nhau nghe về trại cũ, trại mới. Bây giờ mới biết là mình đã được chuyển đến một trại giam có phiên hiệu Z30D cạnh ngọn núi Mây Tào thuộc địa phận Hàm Tân.

Trong nhà này chúng tôi còn ở chung với nhiều chị thuộc thành phần khác, những chị nữ dân biểu, công chức cao cấp của VNCH, các chị vượt biên bị bắt, các chị mang tội phản động, có hành động chống đối, âm mưu lật đổ "Chính Quyền Cách Mạng," và cả các nữ cán bộ, đảng viên CS bị khép tội bội phản hoặc thâm lạm của công... Các chị em phản động là những phụ nữ từng làm những việc rất có lý tưởng, thường tiếp tế vào rừng cho anh em kháng chiến sau 1975, mở quán cà phê chiêu gọi thanh niên tham gia hoạt động trong các mật khu.

Về các chị em cán bộ CS thì thật là buồn cười. Họ đã từng là các mẹ, các chị của "chiến sĩ CS," nuôi ăn, che giấu, làm giao liên, trà trộn trong dân, nằm vùng ở thôn quê, ở thành thị. Trước năm 1975 bị VNCH bắt, túng quá phải khai sự thật, chỉ điểm, làm cho các tên CS bị lùng bắt. Nay "giải phóng" thành công, các con, các em biết được nên bắt các mẹ các chị vào tù lãnh án 10 năm, 15 năm.

Sau 1975, có chị được CS chiếu cố, phân công, cho lên xe Jeep VNCH để lại, oai phong lẫm liệt đến tiếp thu các quận, các tiểu khu, nào ngờ khi giở các hồ sơ còn lưu lại của chế độ cũ, thấy những tờ giấy cam kết do các chị ký tên, chứng tỏ các chị đã được chiêu hồi và hứa hẹn sẽ làm việc cho cả hai phía để cung cấp tin tức của CS, thế là các chị lãnh án vào ở chung với chúng tôi. Bây giờ họ đã mở mắt ra để thấy rõ thế nào là CS nên rất quý mến chúng tôi.

Ba năm trước đây, chúng tôi do bộ đội CS quản lý, nhà giam trống trải vì cửa bị gỡ hết, tuy gió lùa, mưa tạt, nhưng chúng tôi được đi lui đi tới trong khuôn viên trại thoải mái hơn, tuy chung quanh trại đều có vòng đai kẽm gai rất kiên cố.

Nay, lần đầu tiên ở trong nhà tù có cửa khóa, thế là kể từ đây chúng tôi chính thức ở trong chế độ giam cầm của công an CS, tù đày thật sự. Vậy mà sau đó, đến kỳ cho viết thư về nhà, tôi có câu: "Đã mấy tháng nay rồi không nhìn thấy trăng sao, mặc dầu bị tù túng nhưng vẫn cố gắng lao động tốt để được mau về.". Thư đó đã bị giữ lại, và tôi bị gọi lên Ban Chỉ Huy nghe xài xể:

- Nhà Nước nuôi các chị như vậy mà các chị gọi là ở tù à? Giữ các chị để các chị học tập trở thành con người tốt, con người mới Xã Hội Chũ Nghĩa để sống cho hợp với nếp sống văn minh, văn hóa mới mà chị cho là ở tù. Cúp thư kỳ này!"
Tất cả ở Z30D này đều quá mới lạ một cách hãi hùng đối với chúng tôi.

Trong trại không có nước, không có giếng, không có bể nước. Tắm giặt đều ở các khu suối thật xa sau giờ lao động trên đường về. Vì vậy, muốn có nước dùng để rửa mặt đánh răng, vệ sinh, chúng tôi phải đi lao động mỗi ngày, xách theo xô để lấy nước về mà dùng. Những ai bệnh hoạn không đi ra ngoài được, mấy chị em khác về chia xẻ cho một phần nhỏ nước. Chúng tôi có một cách tắm ở nhà rất ư là hà tiện, dùng một cái ly thật nhỏ để dội từng giọt.

Số nữ tù nhân "chính trị" chúng tôi ở đây có 64 người chia làm hai đội để sinh hoạt và lao động. Mỗi sáng, đến giờ kẻng đánh, hai đội nữ sắp hàng hai ra bãi ngồi xổm xuống để đội trưởng điểm danh, báo cáo số hiện diện, số người bệnh, rồi nghe gọi tên đội để lần lượt nối đuôi nhau ra khỏi cổng trại, chia đi các phía rừng để lao động.

Bãi tập hợp rộng bao la, anh em tù từ tứ phía đến hội tụ cả hàng ngàn người. Từ trên một chòi canh cao, một tên cán bộ đứng gọi loa tên từng đội. Gió lồng lộng thổi. Cảnh tượng thật bi hùng. Cả một lực lượng đáng kể tụ họp đây kia, trong chốn đọa đày lao khổ này! Nhìn các đội nam thất thểu đi ra cổng, từng hàng đôi rách rưới, áo quần vá chằng và đụp, người đi những đôi dép mòn, kẻ chân không, đội nón rách bươm, hoặc nón vải bạc thếch, hoặc đầu trần, chúng tôi liên tưởng đến các "Cái Bang"!... Những con người đó trước đây đã từng là các cấp chỉ huy ưu tú, các chiến sĩ từng xông pha chiến trận thật anh dũng hào hùng... Họ đã dâng hiến tuổi thanh xuân cho tổ quốc, cho quê hương, để đồng bào được sống yên lành trong tự do, no ấm.

Có những người tuổi đã cao, tóc đã bạc muối tiêu, thân thể gầy còm đi thất thểu trong các toán, đôi mắt không còn nét tinh anh!
Về phía chúng tôi, nào có hơn gì! Chắc chắn các anh nhìn chúng tôi cũng có những cảm nghĩ tương tự...
Từ bãi tập họp ra đến bãi lao động phải đi vào rừng sâu, cách nhà giam vài ba cây số. Chúng tôi lại cuốc đất, làm cỏ, đánh vồng trồng khoai, bắp, đậu, mồ hôi nhễ nhại. Chúng tôi lao động giáp ranh với đội nam, do đó lén nghe thì thầm nhiều tin tức mới lạ.

Đặc biệt nhất với chúng tôi là phải tắm suối. Sau giờ lao động, dọn dẹp cuốc xẻng cất vào "nhà lô" để trở về, chúng tôi được dẫn đến một bờ suối để tắm. Đi kèm chúng tôi lúc nào cũng có một nữ quản giáo và một nam cán bộ võ trang. Đến suối, tên võ trang đứng xa hơn, nữ quản giáo đứng trên bờ nhìn xuống chúng tôi để canh giữ. Chúng tôi không được bơi ra xa vì bên kia bờ suối là một gò đất có nhiều bụi cây rậm mà trước đây đã có hai cô trốn trại bơi qua đó, băng vào rừng, nhưng sau đó bị bắt lại.

Lần đầu tiên, cảnh chúng tôi tắm suối thật kinh hãi, không thể tưởng tượng nổi có ngày phải như thế! Toán chị em đã về đây từ trước nhanh nhẹn cởi quần áo để trên bờ đá, trần truồng nhảy xuống thật tự nhiên. Chúng tôi khiếp sợ! Làm sao như vậy được?! Khó quá! Chúng tôi để nguyên quần áo đi xuống nước. Thấy chúng tôi ngần ngại, các chị kêu lên:

- Cởi đại ra đi! Không kịp đâu! Chỉ có mười lăm phút vừa tắm vừa giặt. Lần đầu tụi em cũng như mấy chị, nhưng sau quen đi, không thể làm khác được.

Trời cao trong xanh, những làn mây chiều nhẹ trôi. Suối nước rất đẹp. Có những phiến đá để áo quần. Chúng tôi lúng túng. Thật xấu hổ không chịu được! Phụ nữ VN xưa nay vốn kín đáo, e ấp, thẹn thùng. Thẹn với cả trời, đất, cỏ, cây!...
- Các chị kia nhanh lên, hết giờ rồi, đi về!

Cởi dần ra dưới nước... Ngày đầu tiên tắm và giặt đều không sạch vì chậm chạp quá. Ngày thứ hai thôi đành cởi áo trước để đi xuống nước vậy, nhưng cũng không kịp. Và ngày thứ ba trở đi phải đánh liều, hễ đến suối là phải lo cởi gấp hết, nhảy ùa xuống, vừa tắm vừa giặt gấp rút mới kịp giờ. Chúng tôi có cảm tưởng như một bầy tiên nữ từ trên trời xuống trần gian bị lấy thu mất đôi cánh, như trong thời tiền sử... Thật đáng thương, thật tủi nhục không thể nào chấp nhận được! Càng tệ hại hơn, có đôi khi tắm chưa xong, chợt nhìn lên bờ cao, thấy thấp thoáng người đầu tiên của đám tù nam trên đường về sắp tới.

- Nam, nam! Các chị em la lên.
Thế là nhanh như cắt, chúng tôi nhảy lên bờ vơ vội áo quần để mặc đi về, mặt ai nấy đỏ như gấc.

Đã xong đâu! Trên đường về, đi ngang qua chiếc cầu tre, từ xa đã thấy một toán nam đang tắm dưới cầu, thế là chúng tôi phải ngẩng mặt lên nhìn trời mà đi..
Ôi! Chúng tôi đã đi lui về thời kỳ ăn lông ở lỗ...
Họ đã đối xử với chúng tôi như thế!

Có lần nữ quản giáo bệnh nghỉ, chỉ có tên võ trang đưa đi để canh gác chúng tôi lao động. Khi về đến suối để tắm, tên kia cứ đứng trên bờ cao trân trân nhìn xuống. Làm sao chúng tôi tắm được!
- Anh đi ra xa, đứng vậy làm sao chúng tôi tắm!
- Không! Các chị tắm nhanh lên!

- Thôi chúng tôi không tắm nữa, đi về!
- Có gì đâu mà không tắm? Ngày bữa gì!
- Nhất định chúng tôi không tắm.
- Thế nhỡ các chị trốn đi thì sao?

- Bảo đảm chúng tôi không trốn. Biết đường nào mà trốn?
- Không tin được!
- Đi về! Nhất định phải đi về thôi!
Chúng tôi hăng hái toan bước lên bờ đường. Tên kia nhượng bộ:

- Thôi được rồi, tôi nhìn qua phía kia. Các chị xuống tắm đi!
Tên công an võ trang ngồi xổm xuống nhìn ra phía khác.
Nhỡ anh ta quay lại thì sao?!
Đành phải xuống tắm thật nhanh mà mắt cứ phải coi chừng tên kia quay lại.

Những công việc lao động cực nhọc đến đâu, chúng tôi cũng ráng chịu được, cũng không làm chúng tôi đau khổ, bị chà đạp phẩm giá bằng cách phải đi tắm suối ở Hàm Tân (Z30D).

Thời cuộc đã làm cho chúng tôi là những kẻ sa cơ, gánh chịu vô vàn khổ nhục, nhưng vẫn tin tưởng rằng mọi hoàn cảnh đều sẽ có một lối thoát, nếu ta giữ vững được lòng tin.

Ở mỗi trại tù, mỗi sự hành hạ khác nhau. Và còn biết bao nhiêu mẩu chuyện, giai thoại về những người "Tù Cải Tạo," như những chuyện "Nghìn Lẻ Một Đêm," kể sao cho hết được!

Nguyên Hạnh

TRẦN VĂN PHƯỚC *


Hồi Ký ông Trần Văn Phước


"Tên cọp bữa nào cao hứng muốn đánh người tị nạn thì nó đi một vòng coi lều nào có chỉ một cọng rác là nó kêu mỗi người 2 roi, đánh như thế có khi tới 200 hoặc 300 người..
Cảnh đánh đập ở trại NW82 hôm nào cũng diễn ra. Còn tệ nạn nữa là chúng bắt đàn bà con gái hãm hiếp hàng đêm."



Trong lá thư sau đây, ông Trần Văn Phước vốn là một cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa diễn tả lại kinh nghiệm tủi nhục của ông cũng như các bộ nhân khác ở Thái Lan:

'Tôi là một cựu quân nhân QLVNCH tên là Trần Văn Phước thuộc SÐ 18 BB.. Tôi vượt biên đường bộ vào tháng 5/82 khi đến biên giới Thái Lan và Kampuchia, tôi rất mừng là mình đã trốn thoát khỏi địa ngục CSVN. Nhưng cái mừng của tôi chưa kịp thốt ra khỏi cửa miệng thì ôi thôi thật là chua chát, chua chát đến nổi tôi không thể ngờ rằng vào thế kỷ thứ 20 này lại có những con người dã man hơn loài thú rừng xanh, thú của rừng xanh là những con vật không nói chi nhưng mà họ là loài người mà lương tâm của họ không có... đó là bọn Mên được mệnh danh là 'Kampuchia dân chủ kháng chiến quân Khờ Me.' Chúng bắt chúng tôi trói lại và xách búa đem tôi ra đập đầu, lúc đó tôi tưởng rằng mình đã chết nhưng cuối cùng chúng thấy nghĩa khí của người VN chết mà không hề van xin nên chúng đã ngưng tay. Cuối cùng chúng nhốt tôi lại.. chung với người tù Mên của chúng.. Bọn tù Mên đánh tôi và sỉ nhục dân tộc VN.
Chúng cầm tù tôi đến ngày thứ 7 thì chuyển đến nhà tù mới. Ở đây tôi được gặp một số ít người VN. Như gia đình chị Nguyễn Thị Bê tất cả là 4 người, 2 đứa con gái và 1 đứa con trai nhỏ. Ôi có cảnh nào khổ hơn làm thân gái sống với những con người Mên lòng lang dạ thú! Chúng hành hạ đàn bà con gái có thể nói là mang thai với chúng, rất là dã man chưa từng thấy: hết đứa này rồi đứa khác vùi dập thân xác. Tôi nhìn thấy cảnh tượng đó mà đau lòng chỉ vì hai chữ TỰ DO mà tất cả người Việt ly hương phải trả giá rất đắt, phải tủi nhục và phải căm hờn những quân khốn kiếp..
Ðối với thanh niên chúng tôi, chúng bắt đi lao động rất hãi hùng: 5 giờ sáng đến 12 trưa mới cho nghỉ, chúng cho chúng tôi ăn toàn là cháo với muối, xong phải tiếp tục làm nữa đến 6 giờ chiều mới được nghỉ. Nhưng điều mà chúng tôi lo lắng là chúng muốn thủ tiêu chúng tôi giờ nào cũng được.
Chúng tôi ở đó một thời gian thì có Hồng Thập Tự Quốc Tế (ICRC) đến thăm và cho chúng tôi gạo, cá hộp, mỗi tuần đến thăm chỉ một lần. Khi ICRC về thì bọn Mên lấy hết tất cả thực phẩm nên chúng tôi vẫn chịu đói như thường, chỉ ăn toàn là cháo nên không đủ no.. Khi đồng bào đến, thì vàng, quần áo, giầy dép đều bị chúng lấy tất cả. Ðã lấy còn đánh đập dã man và bóc lột sức người tận xương tủy..
Khi chúng tôi được chuyển vào trại tị nạn chánh thức là trại NW82 ngày 14/7/82 tôi nghĩ rằng mình đến trại 82 là thoát nạn. Nhưng không ngờ hãi hùng vẫn còn đè nén mọi người. Trại nằm cách biên giới Thái-Kampuchia một cây số, trại này có tất cả 30 tent (lều) toàn là tent dã chiến của quân đội.. Ðàn bà con gái ở đây vẫn bị bọn lính Thái Lan hãm hiếp rất là dã man. Nếu ai chống cự là chúng thủ tiêu liền.
Ở đó có một người lính Thái tên John, những người VN gọi nó là cọp. Nó rất dữ, đánh người VN rất dã man.. Tôi xin kể những trận đòn mà tên cọp đánh người VN: Như vụ Liên Thị Kim Tụng, cô ta mua bánh bò nên bị tên cọp bắt được và nó đổ bánh bò xuống đất và bắt cô phải ăn, nếu không ăn thì chúng đánh nên bắt buộc chị phải ăn. Và vụ thứ hai là anh Thạch Can mua 2 bọc kẹo, chúng bắt được, đánh anh và bắt anh phải ăn kẹo không lột giấy cho hết 2 bọc. Vụ thứ ba là anh Hồng mua một gói thuốc Samit, tên cọp bắt được và bảo anh xé ra để vào một cái thao và đổ nước vào uống và ăn thuốc. Vụ thứ 4 là anh Sơn Hương mua một con lươn chúng bắt được, bắt anh phải ăn sống, nếu không thì chúng đánh, nên bắt buộc anh phải ăn..

Tên cọp bữa nào cao hứng muốn đánh người tị nạn thì nó đi một vòng coi lều nào có chỉ một cọng rác là nó kêu mỗi người 2 roi, đánh như thế có khi tới 200 hoặc 300 người..
Cảnh đánh đập ở trại NW82 hôm nào cũng diễn ra. Còn tệ nạn nữa là chúng bắt đàn bà con gái hãm hiếp hàng đêm.
Thư từ đến thì chúng kiểm duyệt, cắt ra xem có money order thì lấy tất cả, tiền mặt cũng vậy.. Chúng làm những vụ kiểm kê y hệt như cộng sản vậy, chúng lấy tất cả gần 10 lượng vàng và 600 dollars. Có một anh bị lấy 2 lượng rưỡi lên xin lại chút ít thì bị tên đại úy trưởng trại bắt đem nhốt chuồng cọp 6 ngày và còn hăm dọa nếu mà còn đến xin nữa thì chúng sẽ đuổi ra khỏi trại..
Ở trại tị nạn NW82 tất cả có 1800 người nhưng người Việt Nam thuần túy chỉ có 300, còn 1300 toàn là Kampuchia, 200 chà và...'
Trong tập thể bộ nhân Việt Nam bị cầm tù dọc biên giới Thái Lan có nhiều thanh niên vốn là bộ đội nằm trong guồng máy quân sự của Hà Nội tại Cam Bốt. Một số anh em từng đào tẩu khỏi quân đội Hà Nội và một số là tù binh của Khờ me đỏ may mắn sống sót và sau đó được dùng để đổi gạo với Hồng Thập Tự Quốc Tế. Ða số các thanh niên này không muốn quay về với guồng máy đàn áp của Hà Nội cho nên xin tị nạn nhưng họ lại bị Bangkok đối xử như tù binh.

Vào cuối năm 1981, 400 thanh niên Việt Nam đào ngũ từ Cam Bốt đã bị giam cầm trong trại Sikhiu ở Nakhon Ratchasima. Tập thể này có 26 bộ đội từ miền Bắc, và số còn lại là thanh niên miền Nam. Họ phải đợi một thời gian rất dài (ít nhất là sau 2 năm 'nghỉ mát' do Bangkok quy định vào tháng 7-1981) thì mới được hy vọng được cấp quy chế tị nạn; nhưng chặng đường định cư của họ sau đó còn dài đăng đẳng bởi vì quá khứ liên hệ với bộ máy chiến tranh của Hà Nội.
Trong khi chờ đợi được hưởng quy chế tị nạn, những thanh niên này bị bỏ tù như bọn tội nhân hình sự mặc dầu họ chỉ có tội duy nhất là không trốn được sự bố ráp 'nghĩa vụ quân sự' của Hà Nội. Ða số thanh niên Việt Nam không ai muốn trở thành bộ đội cộng sản và hình như không ai dại dột muốn đi Cam Bốt để trở thành những tên cướp ngày dễ mất mạng. Họ đã dám hy sinh tất cả để đào tẩu hoặc từ chối không trở về phục vụ guồng máy xâm lược của Hà Nội với mục đích duy nhất là có được một đời sống tự do không bị ý thức hệ kềm kẹp. Họ thực ra chỉ là những nạn nhân của hoàn cảnh như nhiều đồng bào tị nạn Việt Nam khác.
"Tên cọp bữa nào cao hứng muốn đánh người tị nạn thì nó đi một vòng coi lều nào có chỉ một cọng rác là nó kêu mỗi người 2 roi, đánh như thế có khi tới 200 hoặc 300 người..
Cảnh đánh đập ở trại NW82 hôm nào cũng diễn ra. Còn tệ nạn nữa là chúng bắt đàn bà con gái hãm hiếp hàng đêm."



Trong lá thư sau đây, ông Trần Văn Phước vốn là một cựu quân nhân Việt Nam Cộng Hòa diễn tả lại

Thursday, October 3, 2013

NƯỚC MỸ SỤP ĐỔ?

 


Đóng cửa chính phủ, nước Mỹ về đâu?

Việt-Long-Thanh Quang-Nam Nguyên--RFA
2013-10-03
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
govt-shut
Dân Mỹ phản đối việc đóng cửa chính phủ
Photo courtesy freep.com

Một hệ thống chính trị thất bại?

Mỗi người đều có những lý do giống nhau và khác nhau để thất vọng, nên khó trả lời câu hỏi "tại sao" cho tất cả mọi người. Chỉ có thể nói là với một số người, thì sự thất vọng là vì hệ thống chính trị của xứ sở này đã thất bại trong nhiệm vụ giải quyết tốt đẹp một vấn đề xã hội. Nói cách khác, hệ thống ấy bị chia rẽ trầm trọng vì hai đảng Cộng hòa và Dân chủ nhất quyết đối đầu dù phải đưa đến sự hạn chế những hoạt động hằng ngày của chính phủ Hoa Kỳ, là ngành hành pháp của một quốc gia đang phải quán xuyến biết bao nhiêu việc của cả thế giới, có ảnh hưởng sâu rộng trong nhiều lãnh vực từ an ninh và hoà bình đến kinh tế, thương mại, cả lãnh vực nhân đạo của hầu khắp thế giới.
Đông đảo người Mỹ tỏ ra rất bực tức trước một biến cố chính trị hiếm có trên thế giới, chỉ xảy ra tại Hoa Kỳ. Trước hết, bị "cháy thành vạ lây" là 800 ngàn nhân viên của chính quyền liên bang phải tạm nghỉ việc không lương cho đến khi chính phủ hết hạn đóng cửa và hoạt động toàn phần trở lại. Thử nghĩ họ làm sao trả tiền nhà, tiền chợ, tiền điện nước và các món chi phí bắt buộc hằng tháng khi đồng lương không dư dả so với mức sinh hoạt của họ xưa nay. Rồi những công ty có hợp đồng với những cơ quan bị nghỉ việc cũng gặp sự đình trệ trong việc chi trả của chính phủ và có thể bị ngưng hợp đồng tạm thời, trong khi vẫn phải trả lương cho nhân viên của họ. Nhưng trên hết là mối lo vì ảnh hưởng của biến cố này vào nền kinh tế Mỹ đang hồi phục khả quan, và cả ảnh hưởng trên kinh tế thế giới.

Gây hại cho kinh tế

Con số cụ thể cho thấy sáng thứ tư 2 tháng 10, lúc 9 giờ, thị trường chứng khoán Wall Street đã bị mất điểm tổng quát 0,7% khi thấy hai bên quốc hội và chính phủ nhất quyết không thương lượng hay nhượng bộ. Giới kinh tế ước lượng mỗi tuần biến cố này sẽ làm cho GDP nước Mỹ mất 0,2%, và tỉ lệ thiệt hai sẽ hơn thế nếu kéo dài thêm nữa, khi nó mất niềm tin của giới tiêu thụ và giới kinh doanh. Sáng nay đồng đô la trên thị trường quốc tế mất giá thêm 0,5% sau khi đã xuống giá chiều thứ hai lúc biến cố sắp bắt đầu. (Đến tối thứ tư các lãnh đạo quốc hội vào tòa Bạch ốc họp với Tổng thống trong 1 giờ đồng hồ, nhưng không đạt kết quả nào).
Sáng thứ năm, chỉ số Dow Jones hạ 0,24%, chỉ số S&P mất 0,39%, NASDAG tăng 0,02%.
Trên bình diện thế giới, Chủ tịch Ngân hàng trung ương châu Âu Mario Draghi hôm nay tuyên bố rằng biến cố này nếu kéo dài sẽ gây nguy hiểm cho nền kinh tế toàn cầu. Thị trường chứng khoán Luân Đôn tỏ ý lo ngại sẽ đi vào giai đoạn mù mở và đen tối nếu vụ tranh chấp ở Mỹ kéo dài hơn 10 ngày, là lúc chính phủ Mỹ ngưng phổ biến các dữ kiện liên quan đến thương mại và sản phẩm, khiến Luân đôn mất định hướng.  Các thị trường ở châu Á cũng tỏ ý lo ngại nếu biến cố này kéo dài trong vài ngày nữa và tiếp diễn xa hơn thế. Đó chỉ là sơ lược những ảnh hưởng tức thời của vụ đóng cửa chính phủ Mỹ, còn nếu kéo dài hơn 10 ngày thì sự tai hại còn tăng thêm nhiều hơn nữa.

Mâu thuẫn ý thức hệ?

Trở lại nguyên nhân của vụ đóng cửa chính phủ "kỳ cục" này, nguyên nhân căn bản là sự khác biệt quan điểm về kinh tế và xã hội của hai đảng chính trị chính yếu của Hoa Kỳ.
Một cách tổng quát, đảng Cộng hòa đặt mối quan tâm đến nền kinh tế trên hết, đồng thời chủ trương giới hạn tối đa vai trò của chính phủ trong các hoạt động kinh tế, xã hội của quốc gia, trong khi đảng Dân chủ quan tâm hơn đến vấn đề công bằng xã hội và chủ trương chính phủ phải can thiệp nhiều hơn vào các sinh hoạt kinh tế và xã hội, từ đó đưa đến một chính phủ bị gọi là "còng kềnh và tốn phí".
Đảng Cộng hòa luôn luôn giữ chắc con đường tư bản chủ nghĩa cho lãnh vực kinh tế.  Chính phủ chỉ có vai trò điều hành, điều hợp về tổ chức và vận hành, đồng thời giám sát, trọng tài về pháp lý để giúp xã hội tự vận hành trong một môi trường mà mọi ngành kinh tế, sản xuất đều tồn tại và thăng tiến nhờ sự cạnh tranh, tranh đua hoàn toàn của tư nhân; trong bối cảnh đó mọi người đều phải nỗ lực gắng sức tiến thủ để tồn tại và phát triển.
Ngược lại đảng Dân Chủ theo khuynh hướng xã hội, nhưng không dựa theo một chủ nghĩa xã hội hay mô thức chủ nghĩa xã hội nào hết, chủ trương cho chính phủ can dự vào các sinh hoạt xã hội, hạn chế quyền lợi và gia tăng nghĩa vụ của người giàu, trong khi nỗ lực giúp người nghèo được chia sẻ thêm quyền lợi, đồng thời tạo thêm sự công bằng trong cuộc tranh đua để tiến thủ trong xã hội.
Sự mâu thuẫn mang dáng vẻ "ý thức hệ" đó đưa đến vụ đóng cửa chính phủ, khiến Tổng thống Barack Obama chỉ trích "một phe nhóm bất trị của đảng Cộng hòa đã tung ra cuộc "thập tự chinh" ý thức hệ để chối bỏ dịch vụ bảo hiểm y tế vừa túi tiền cho hằng triệu người Mỹ". Thành phần mà ông Obama ám chỉ ở đây là nhóm hơn 40 vị dân cử bảo thủ nhất của đảng Cộng Hòa mang tên Tea Party.
Đảng Cộng hòa với chủ trương như vậy, không muốn chính phủ phình trướng và tăng chi, nên chống đối đạo luật bảo hiểm y tế toàn dân do Tổng thống Obama đề xướng mà họ gọi là Obamacare. Đảng Cộng hoà còn nhìn thấy qua chính sách bảo hiểm toàn dân một khuynh hướng của chủ nghĩa xã hội, trong đó chính phủ kiểm soát và quán xuyến nhiều lãnh vực trong cuộc sống của người dân.
Họ không ngăn cản được đạo luật Affordable Health Care Act thành hình và bắt đầu có hiệu lực nên tìm cách ngăn chặn ngân sách cho đạo luật này bằng đạo luật ngân sách có hạn chế, không cho chính phủ bỏ tiền thực hiện chính sách bảo hiểm mới, nếu không sẽ không được chấp thuận ngân sách vào đúng ngày 1 tháng 10, nghĩa là không có tiền để điều hành chính phủ, và phải đóng cửa từng phần.
Đảng Dân chủ và Tổng thống Obama không thể nhượng bộ và ngưng thực hiện  một thắng lợi về mặt chính kiến và xã hội mà họ đã ấp ủ lâu năm, nên Thượng Viện với đa số thuộc đảng Dân Chủ đã bác bỏ đạo luật ngân sách có hạn chế do Hạ viện đưa lên, tất cả là bốn lần, sau những sửa đổi bề ngoài cho luật ngân sách hạn chế để ngăn cản thi hành đạo luật Obamacare .
Hai bên không ai nhịn ai. Tòa Bạch ốc cũng không chịu thương lượng "với khẩu súng chĩa vào đầu" như lời phát ngôn viên của Tổng thống nói, ngụ ý chỉ điều kiện hoãn chi cho luật bảo hiểm.

Đường hầm chưa ánh sáng

Đã vậy, mâu thuẫn làm chính phủ đóng cửa chưa được giải quyết xong thì lại đến vụ nước Mỹ cần được nâng trần nợ công vào giữa tháng này. Người Mỹ phải tự hỏi tình hình kinh tế và chính trị của siêu cường Hoa Kỳ sẽ đi về đâu.
Nếu không được nâng trần nợ công thì uy tín tài chính của Hoa Kỳ sẽ suy giảm nặng nề, uy tín quốc tế cũng bị cùng số phận. Có ý kiến cho rằng từ đó Hoa Kỳ mới buộc phải xây dựng lại chiến lược kinh tế và đối ngoại, với những chính sách kiệm ước, giảm chi đi kèm để hỗ trợ, nhờ thế mới duy trì được vị thế kinh tế hàng đầu thế giới, kéo theo uy thế về chính trị và đối ngoại. Nhiều ý kiến khác nói rằng chưa thể thấy nước Mỹ sẽ làm được điều đó bằng cách nào.  Và có dự đoán quốc hội sẽ nâng trần nợ vào ngày 17 tháng này, trong lúc không ai thấy được ánh sáng cuối đường hầm khi biến cố gọi là "đóng cửa chính phủ" vẫn chưa có triển vọng kết thúc.
 

Những ảnh hưởng từ việc chính phủ Mỹ bị đóng cửa

Hòa Ái, phóng viên RFA
2013-10-03
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
000_Was7961932-305.jpg
Ảnh Nhà Trắng ở Washington DC được chụp sau tấm biển STOP hôm 01/10/2013.
AFP


Chính phủ Hoa Kỳ lâm vào tình trạng đóng cửa kể từ hôm thứ ba, mùng 1/10 do những tranh cãi chính trị mà Quốc hội Mỹ không thông qua được ngân sách mới cho chính phủ. Đây là lần đóng cửa đầu tiên sau 17 năm.

Nghỉ phép ngoài ý muốn

Vào 10 phút đồng hồ trước khuya thứ Hai, theo giờ Washington DC, Văn phòng Đặc trách Ngân sách của Tòa Bạch Ốc chỉ thị nhiều cơ quan chính phủ bắt đầu đóng cửa, khiến 800 ngàn nhân viên liên bang Hoa Kỳ phải nghỉ phép.
Những ghi nhận ban đầu vào sáng thứ ba, tại các trạm xe điện, các chỗ đậu xe không chật như nêm như thường lệ. Trên các tuyến xe điện và xe buýt dẫn vào thủ đô thưa người. Và trên các ngã đường, lượng xe lưu thông trong giờ cao điểm không quá đông đúc.
Qua 17 lần đóng cửa, có lần kéo dài gần cả tháng. Thực sự thì lần nào cũng vậy, không có gì mới mẻ. Chính phủ đóng cửa chỉ khiến cho người dân bị trở ngại nhiều thôi.
-Một người dân
Nhiều cánh cửa ra vào Tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ bị đóng. Nơi đây vắng vẻ với chỉ vài cảnh sát trực. Có đến 2/3 nhân viên ở nơi này phải nghỉ ở nhà trong khi 1/3 nhân viên đi làm được thông báo là nhà vệ sinh không có người lau chùi dọn dẹp. Thông thường văn phòng của 1 Thượng nghị sĩ có 44 nhân viên nhưng hiện tại chỉ có 13 người đến làm việc mỗi ngày. Các tòa nhà văn phòng liên bang thật yên vắng, gần như không thấy bóng người qua các ô cửa kính.
Ảnh hưởng của diễn biến này khiến các công viên cũng như nhiều bảo tàng viện quốc gia ngưng tiếp đón du khách. Nhiều bảng thông báo đóng cửa tại các khu vực tham quan nổi tiếng ở thủ đô. Các đoàn khách tham quan đến đây trong thời tiết chớm thu thật đẹp nhưng họ thất vọng cho một chuyến đi du lịch không may mắn vì những nơi họ muốn đặt chân đến đều bị đóng cửa. Một du khách đến từ Denver, Colorado nói lên nỗi thất vọng của mình:
“Chắc chắn là thất vọng cho chuyến tham quan DC lần này của tôi. Nhiều viện bảo tàng tôi muốn ghé vào tham quan nhưng đã đều đóng cửa. Thất vọng lớn nhất của tôi là Quốc hội tạm ngưng hoạt động”.
000_Was7960653-250.jpg
Bảng thông báo đóng cửa tại Lincoln Memorial ở Washington DC hôm 01/10/2013. AFP PHOTO.
Các văn phòng chính phủ liên bang đóng cửa đã qua 2 ngày nhưng vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy vấn đề sớm được giải quyết. Các kinh tế gia gia cảnh báo nền kinh tế Mỹ có thể bị ảnh hưởng dù tình trạng đóng cửa chỉ kéo dài trong vài ngày. Đơn cử, ở tại khu vực thủ đô Washington, không phải là nhân viên liên bang phải nghỉ phép ở nhà, những người có quầy bán thức ăn nhanh và nước uống trên đường phố trong 2 ngày vừa qua cho biết thu nhập của họ giảm hẳn xuống 75%. Họ lo ngại trong những ngày tới lượng du khách giảm xuống nhiều, các nhân viên chính phủ vẫn chưa đi làm trở lại thì dù có cần mẫn mở quầy bán hàng 7 ngày 1 tuần vẫn ảnh hưởng tới đời sống kinh tế của gia đình. Cô Hưng Nguyễn, 1 chủ quầy bán hàng từ năm 1977 chia sẻ:
Hồi trước bán ở đây cũng đã lâu rồi. Năm 1995, đóng cửa 21 ngày cũng đỡ hơn bây giờ. Bây giờ quá chậm. Không biết ngày nào sẽ mở cửa lại? Hy vọng chắc sớm hơn”.
Chúng tôi gặp 1 người đi đường có tư tưởng trung lập cho biết ông nghĩ rằng Chính phủ sẽ sớm mở cửa lại vì theo ông đây là 1 vở kịch diễn của 2 phe nhằm chọc tức nhau để cuối cùng 1 bên phải nhượng bộ. Ông cho biết:
Qua 17 lần đóng cửa, có lần kéo dài gần cả tháng. Thực sự thì lần nào cũng vậy, không có gì mới mẻ. Tình trạng Chính phủ đóng cửa chỉ khiến cho người dân bị trở ngại nhiều thôi. Tất cả chỉ vì những quan điểm chính trị không đồng nhất giữa các đảng phái”.
Trong nhịp sống công nghiệp ở một trong những quốc gia năng động nhất thế giới như Hoa Kỳ, bất thình lình được cho phép nghỉ 1 vài ngày dù không được trả lương để có thời gian với những người thân trong gia đình là niềm mơ ước của nhiều người. Nhưng rõ ràng lần nghỉ phép đột ngột do chính phủ Hoa Kỳ tạm ngưng hoạt động trong 2 ngày vừa qua mang đến nhiều lo lắng cho đời sống dân chúng. Và thật sự là mâu thuẫn trong mỗi ngày nghỉ phép ngoài ý muốn, hàng triệu người dân Mỹ lại mong ngóng được thông báo đi làm trở lại.
Hòa Ái tường trình từ Capitol Hill, Washington DC.

Lý do phe Cộng hòa quyết chặn Obamacare?

Cập nhật: 02:19 GMT - thứ sáu, 4 tháng 10, 2013

Lần đầu tiên trong 17 năm qua, chính phủ liên bang Mỹ đã phải đóng cửa vì ngân sách mới không được thông qua
Như vậy là việc đóng cửa một số các cơ quan chính phủ liên bang làm tê liệt một phần các hoạt động hành chánh chuyên môn đưa đến việc khoảng 800.000 công chức phải nghỉ không lương đã bước vào ngày thứ ba.
Hệ quả này ai cũng biết là do dự luật chuẩn chi ngân sách Liên Bang Hoa Kỳ cho tài khóa 2014 đã không được lưỡng viện quốc hôi thông qua khi ngân sách chi thu tài khóa 2013 đã hết hạn từ ngày 1-10-2013.
Sự ách tắc này là do nỗ lực của các dân biểu, nghị sĩ bảo thủ của đảng Cộng hòa đã quyết tâm đến cùng ngăn chặn việc thực hiện Luật Cải Tổ Y Tế của Tổng Thống Barack Obama và đảng Dân chủ (còn được gọi là Obamacare) đã được lưỡng viện thông qua, được ban hành khoảng một năm trước đây và bắt đầu có hiệu lực thi hành từ 1-10-2013.

Thủ đoạn chính trị

Thực ra nỗ lực ngăn chặn này chỉ là sự tiếp nối nỗ lực bị thất bại của đảng Cộng Hòa nhằm ngăn chặn không cho dự luật Cải Tổ Y Tế trở thành luật vào thời khoảng biểu quyết thông qua hơn một năm trước đây, đảng Dân chủ đã nắm đa số ở cả hạ viện lẫn thượng viện Liên Bang Hoa Kỳ.
Hiện tại đảng Công Hòa với lợi thế nắm đa số ở Hạ viện nhưng lại là thiểu số ở Thượng Viện, nên nỗ lực lần này của đảng Cộng Hòa với sự hổ trợ tích cực của đảng Tea Party,chỉ là một kế hoãn binh để chờ thời cơ lật ngược thế cờ.
Thế hoãn binh đó là dựa vào ưu thế đa số ở Hạ viện đã thông qua dự thảo luật triển hạn thi hành Luật Cải Tổ Y Tế thêm một năm, đợi thời cơ thuận lợi khi Công Hòa nắm được đa số ở cả lưỡng viện quốc hội, sẽ tìm cách thông qua luật hủy bỏ Luật Cải Tổ Y Tế của Tổng Thống Obama và đảng Dân Chủ.

Tổng thống Obama đang 'tương kế, tựu kế' bằng cách không thỏa hiệp với đảng Cộng hòa?
Nhưng dự luật này đã bị Thượng viện bác bỏ, với đa số nghị sĩ thuộc đảng Dân Chủ, cộng với một số nghị sĩ ôn hòa của đảng Cộng Hòa.
Cuộc thương lượng giữa Cộng Hòa và Dân Chủ cho tới thời hạn chót là ngày 1-10-2013 đã không đạt được đồng thuận, dẫn đến việc chính phủ phải đóng cửa một số những cơ quan và tình trạng các công chức liên quan phải nghỉ việc không lương (thất nghiệp kỹ thuật) như mọi người đã biết.
Sự thể này cũng đã từng xảy ra năm 1996 khiến nhiều cơ quan của chính phủ Liên Bang đã phải đóng cửa kéo dài 21 ngày. Theo ước tính hiện nay, mỗi ngày đóng cửa đã gây thiệt hại cho công quỹ khoảng 200 triệu dollars.
Đây có thể coi là một thủ đoạn chính trị của đảng Cộng Hòa nhằm bắt bí Tổng Thống Obama và đảng Dân Chủ để thành đạt ý đồ của mình. Theo nhận định của nhiều người thì hậu quả thực tế có thể gây nhiều bất lợi cho đảng Cộng Hòa trong các cuộc bầu cử tương lai.
Có lẽ vì vậy mà bộ tham mưu của Tổng Thống Obama đã tương kế tựu kế không nhượng bộ yêu sách của Cộng Hòa, để cho tình trạng đóng cửa nhiều cơ quan chính phủ vì hết ngân sách xẩy ra như là lỗi của đảng Công Hòa chứ không phải do hành pháp thuộc đảng Dân Chủ?

'Túi tiền của thiểu số'

"Bất cứ chủ trương chính sách đối nội nào bất lợi cho các nhà tư bản, các tập đoàn tư bản và thành phần thượng lưu trong xã hội, thì đều bị đảng Cộng Hòa chống đối đến cùng"
Một câu hỏi được đặt ra là vì sao đảng Cộng Hòa quyết ngăn cản đến cùng việc thực hiện Luật Cải Tổ Y Tế hay là Obama Care như thế, dù biết rằng có thể lợi bất cập hại?
Câu trả lời tổng quát là vì việc thực hiện Luật Cải Tổ Y Tế đã đụng chạm đến túi tiền của thiểu số những người dân có lợi tức cao, nhất là các nhà tư bản, khi họ phải đóng thêm thuế nhiều hơn để tài trợ cho số đông những người dân có lợi tức thấp có thể mua được bảo hiểm sức khỏe; để mọi người dân giầu nghèo ai cũng được chăm sóc sức khỏe khi đau yếu, bệnh tật.
Vì trên chính trường Hoa Kỳ bao lâu nay người ta nói đến chủ trương và hành động thực hiện chính sách cai trị khác biệt về đối nội (tuy nhất quán về đối ngoại) giữa hai đảng lớn thay nhau nắm quyền là: Đảng Cộng Hòa thiên về bảo vệ quyền lợi cho các nhà tư bản và tầng lớp thượng lưu có lợi tức cao; còn đảng Dân Chủ thiên về bảo vệ quyền lợi cho những người dân thuộc tầng lớp trung lưu và nghèo khó.
Vì vậy, bất cứ chủ trương chính sách đối nội (cũng như đối ngoại ) nào bất lợi cho các nhà tư bản, các tập đoàn tư bản và thành phần thượng lưu trong xã hội, thì đều bị đảng Cộng Hòa chống đối đến cùng.
Đó là lý do căn bản mà đảng Cộng Hòa quyết ngăn cản đến cùng việc thực hiện Luật Cải Tổ Y Tế hay là Obamacare là như thế.

Luật Cải Tổ Y tế gặp nhiều khó khăn là điều tất nhiên trong một xã hội dân sự, dân chủ, nhiều giai cấp sống chung?

Thành công và khó khăn của Obama

Trên thực tế, ý định cải tổ y tế theo chiều hướng Luật Cải Tổ Y Tế hiện nay đã được các chính quyền thuộc đảng Dân Chủ trước đây nỗ lực thực hiện song đã không thành vì sự ngăn cản của đảng Cộng Hòa đã đành, song phần nào cũng do những người đứng đầu các chính phủ thuộc đảng Dân Chủ đã thiếu quyết tâm khi dứng trước những cản trở khó khăn chủ quan cũng như khách quan.
Nay Luật Cải Tổ Y Tế hình thành được ngoài yếu tố khách quan là đảng Dân Chủ nắm được đa số tại lưỡng viện quốc hội trong thời khoảng biểu quyết thông qua, còn có yếu tố chủ quan cá nhân Tổng Thống Obama có quyết tâm, hành động triệt để hơn các vị tiền nhiệm.
Vì là vị Tổng Tống da mầu đầu tiên của Hoa Kỳ, không xuất thân từ giai cấp thượng lưu giầu có như phần đông các Tổng Thống Hoa Kỳ, mà xuất thân từ giai cấp bình dân trung lưu. Từ xuất thân này, Tổng Thống Obama đã cảm thông và thấu hiểu tình trạng khốn khổ của số đông những người dân nghèo, nhất là phần đông những đồng bào cùng sắc dân với Ông, vì không có khả năng mua bảo hiểm sức khỏe.
Thêm vào đó lại là một trong những vị Tổng Thống Hoa Kỳ tương đối trẻ (làm Tổng Tống năm 47 tuổi), thông minh và tài năng, có tính cách mạng, với sự hậu thuẫn tích cực của lưỡng viên Quốc hội mà đa số thuộc cùng đảng Dân Chủ, nên ông đã thành công thông qua và ban hành được Luật Cải Tổ Y Tế.
Thế nhưng cho đến lúc này, Tổng Thống Obama mới chỉ thành công bước đầu trên bình diện pháp lý (làm ra được Luật Cải Tổ Y Tế), song khó khăn vẫn còn nhiều trước mặt khi đem thực hiện Luật Cải Tổ Y Tế.
Những khó khăn do đảng Cộng Hòa gây ra với nỗ lực thực hiện quyết tâm hủy bỏ Obamacare bằng mọi cách, mọi giá khi có thời cơ.
Nếu vượt qua được khó khăn này, Luật Cải Tổ Y Tế khi đi vào thực hiện sẽ còn gặp những khó khăn trong việc tổ chức điều hành mới mẻ, còn nhiều bất hoàn, với những phản ứng tiêu cực của những thành phần bất mãn do các quyền lợi cá nhân và tập đoàn bị thiệt hại gây ra do áp dụng Luật Cải Tổ Y Tế.

'Hiện tượng bình thường'

"Mọi chính sách xã hội mới khi thực thi,nếu đem lại lợi ích cho một thành phần dân chúng này, thì thường lại bất lợi cho thành phần dân chúng khác"
Thật ra, đây cũng chỉ là những khó khăn thực tế đối với chính quyền Obama hay bất cứ chính quyền nào khi thực hiện một chính sách cai trị mới và là hiện tượng bình thường trong một xã hội dân sự, dân chủ, có nhiều giai cấp giầu nghèo sống chung.
Bởi vì mọi chính sách xã hội mới khi thực thi,nếu đem lại lợi ích cho một thành phần dân chúng này, thì thường lại bất lợi cho thành phần dân chúng khác.
Sự thành công hay thất bại của một chính sách mới tùy thuộc vào giá trị thực thi, đem lại lợi ích thiết thực cho số đông nhân dân, thể hiện được tính chính đáng, công bình và ổn định trật tự xã hội.
Nhưng đồng thời cũng từ kết quả thực thi chính sách, chính quyền phải thuyết phục được thiểu số những người dân phải hy sinh quyền lợi cho số đông, để họ từng bước đi đến tự giác chấp nhận hòan toàn chính sách mới, chấp nhận hy sinh quyền lợi cá nhân cục bộ cho lợi ích toàn xã hội, trong đó có nhiều giai cấp có nhu cầu sông chung hài hòa, cộng đồng đồng tiến, tạo môi trường sống an toàn, thuận lợi cho mọi cá nhân giầu cũng như nghèo có điều kiện mưu cầu hạnh phúc riêng cũng như chung.
Luật Cải Tổ Y Tế hay Obamacare là một chính sách mới cũng đã gặp nhiều khó khăn trên bình diện pháp lý (bị chống đối, ngăn cản từ Dự luật đến thành Luật) cũng như thực tiễn (Đảng Cộng Hòa chống đối, thành phần dân chúng bị đụng chạm quyền lợi…) cũng là điều tất nhiên.
Sự thành bại của chính sách mới này của chính quyền Barack Obama vẫn đang ở phía trước, cần có thời gian thực thi để thấy hiệu quả thực tiễn.
Nhưng liệu đảng Cộng Hòa và những người dân có quyền lợi bị thiệt hại do việc thực thi Luật Cải Tổ Y Tế (Obamacare) có để cho chính quyền Barack Obama thuộc đảng Dân Chủ có thời gian và cơ hội thực hiện chính sách mới này hay không? Chúng ta chỉ còn biết chờ xem.
Bài viết phản ánh văn phong và quan điểm riêng của tác giả, nguyên luật sư Tòa Thượng thẩm Sài Gòn trước 1975, hiện đang sống ở Hoa Kỳ.
 

Tổng thống Obama cảnh báo nguy cơ nước Mỹ vỡ nợ





  • Ý kiến (6)
  • Dân Mỹ xuống đường biểu tình tại thành phố Culver, California phản đối việc đóng cửa chính phủ bên ngoài tòa nhà liên bang ở Los Angeles, ngày 2/10/2013.
    Dân Mỹ xuống đường biểu tình tại thành phố Culver, California phản đối việc đóng cửa chính phủ bên ngoài tòa nhà liên bang ở Los Angeles, ngày 2/10/2013.

    • Tổng thống Mỹ cắt ngắn chuyến thăm Châu Á vì chính phủ đóng cửa
    • Tổng thống Obama sẵn sàng thương thảo khi chính phủ mở cửa lại
    • Khủng hoảng chính trị Mỹ ngày càng sâu sắc
    • Trang ảnh Tổng thống Obama mời lãnh đạo Quốc hội tới thảo luận tại Tòa Bạch Ốc
    • Trang ảnh Chính phủ Mỹ đóng cửa sang ngày thứ hai
    • Trang ảnh Nhìn lại những lần chính phủ Mỹ 'đóng cửa'
    • Chương trình 'bảo hiểm y tế vừa túi tiền' đi vào hoạt động
    • Chính phủ Mỹ đóng cửa, Tổng thống Obama đổ lỗi cho phe Cộng hòa
    • Trang ảnh Tác động toàn cầu của việc chính phủ Mỹ đóng cửa
    • Hoa Kỳ bước sang ngày thứ ba chính phủ bị đóng cửa từng phần mà vẫn chưa thấy giải pháp nào trước mắt, trong lúc các thành viên bảo thủ của Đảng Cộng Hòa tại quốc hội nhất mực đòi lật ngược, hoặc trì hoãn việc thi hành một đạo luật mới về chăm sóc sức khỏe trước khi họ chấp thuận một ngân sách. Tổng Thống Obama cảnh báo rằng việc trì hoãn có thể đẩy chính phủ Hoa Kỳ tới chỗ không trả nợ đúng hạn, với những hậu quả rất tai hại. Thông tín viên Zlatica Hoke của đài VOA có bài tường thuật sau đây.

      Tổng Thống Obama tối hôm qua đã gặp một nhóm nhà lập pháp Đảng Cộng Hòa tại Tòa Bạch Ốc, trong một nỗ lực khác nữa để đạt một giải pháp tương nhượng hầu chấm dứt tình trạng chính phủ đóng cửa. Sau một giờ họp bàn, hai bên vẫn chưa giải quyết được bế tắc liên quan tới sáng kiến về chăm sóc y tế, một vấn đề ưu tiên của Tổng Thống Obama.

      Chủ tịch Hạ viện John Boehner, thuộc Đảng Cộng Hòa, tố cáo rằng các thành viên của Đảng Dân Chủ không chịu thương thuyết.

      “Quý vị biết đấy, vào những lúc như thế này, dân chúng Mỹ trông đợi các nhà lãnh đạo của họ phải đến với nhau, cố gắng tìm ra những phương cách để giải quyết những điểm khác biệt. Đêm hôm nay, Tổng Thống đã một lần nữa lặp lại rằng ông sẽ không thương lượng.”

      Lãnh tụ khối đa số tại Thượng viện, Thượng nghị sĩ Harry Reid, bày tỏ sự thất vọng trước việc các thành viên Đảng Cộng Hòa không muốn thảo luận về một ngân sách mới, mà chỉ muốn có một biện pháp tạm thời để chính phủ mở cửa lại. Ông nói:

      “Chúng ta đang phải đối mặt với mức trần nợ, trong khi ông Boehner chỉ muốn thảo luận về một giải pháp ngân sách tạm thời và ngắn hạn. Tôi cứ tưởng là họ cũng quan tâm tới những vấn đề tài chính lâu dài của đất nước này, nên chúng tôi đã nói với họ là chúng tôi cũng quan tâm tới vấn đề. Chúng ta hãy thảo luận về vấn đề đó đi.”

      Nói chuyện trên đài truyền hình CNBC trước cuộc gặp tối thứ tư, Tổng Thống Obama nói ông đã cố gắng hết sức để hợp tác với Đảng Cộng Hòa mà vẫn không đạt được kết quả. Tổng thống Obama nói một biện pháp chuẩn chi tạm thời sẽ cho phép các nhà lập pháp có thêm thời gian để thương thuyết một ngân sách thực sự mới.

      “Hãy đưa ra một ngân sách cho phép người dân có thể làm kế hoạch dài hạn, một ngân sách cho phép chúng ta giải quyết các vấn đề tài chính theo một đường lối đúng đắn, hợp lý, kể cả vấn đề như chăm sóc sức khỏe.”

      Tổng thống Obama nói ông 'rất bực dọc bởi vì những gì đang xảy ra là hoàn toàn không cần thiết'Tổng thống Obama nói ông 'rất bực dọc bởi vì những gì đang xảy ra là hoàn toàn không cần thiết'
      Tổng Thống Obama nói tình trạng chính phủ đóng cửa có thể chấm dứt bất cứ lúc nào nếu ông Boehner, nhân vật cao cấp nhất của Đảng Cộng Hòa tại Hạ viện, cho phép tổ chức một cuộc biểu quyết tại Hạ viện, để chính phủ mở cửa lại với ngân sách nằm ở mức hiện nay.

      Tổng Thống Obama nói tiếp: “Nếu và khi nào họ biểu quyết để bảo đảm quốc hội thanh toán các hóa đơn của chúng ta đúng kỳ hạn, để nước Mỹ không lâm vào tình trạng không trả những chi phí đã tích lũy, thì lúc đó, tôi sẵn sàng mở một cuộc thương thuyết hợp lý, nhã nhặn về một loạt vấn đề khác nhau.”

      Ông Obama nói một số thành viên của Đảng Cộng Hòa sẵn sàng để Hoa Kỳ lâm vào tình trạng không trả nợ đúng hạn -lần đầu tiên trong lịch sử, bất chấp những hậu quả, chỉ vì họ nhất định muốn lật ngược đạo luật chăm sóc sức khỏe đã được quốc hội thông qua và đã được tuyên bố là hợp hiến.

      “Tôi có bực dọc hay không? Dĩ nhiên là tôi rất là bực dọc. Bởi vì những gì đang xảy ra là hoàn toàn không cần thiết.”

      Tổng Thống Obama muốn nâng mức trần nợ của chính phủ Hoa Kỳ trước hạn chót ngày 17 tháng 10. Ông nói nếu tình trạng đóng cửa tiếp tục, điều này có thể có những hậu quả vô cùng tai hại cho nền kinh tế của nước Mỹ.

    Chính phủ Mỹ đóng cửa ngày thứ ba

    Một công chức chính phủ liên bang biểu tình gần Trụ sở Quốc hội chống lại việc chính phủ đóng cửa, ngày 2/10/2013.
    Một công chức chính phủ liên bang biểu tình gần Trụ sở Quốc hội chống lại việc chính phủ đóng cửa, ngày 2/10/2013.
    CỠ CHỮ
    Việc đóng cửa một phần chính phủ Mỹ đã bước sang ngày thứ ba và chưa có dấu hiệu sẽ có một giải pháp để xử lý bế tắc.

    Các nhà lãnh đạo của quốc hội Mỹ cuối ngày hôm qua đã gặp Tổng thống Barack Obama trong vòng khoảng một giờ đồng hồ, nhưng sau cuộc họp kín, đôi bên vẫn chưa đạt được tiến bộ về bế tắc liên quan tới ngân sách, vốn đã gây ra việc đóng cửa.

    Chủ tịch Hạ viện John Boehner cho biết Tổng thống Obama nói với ông rằng Tổng thống sẽ không đàm phán về một thỏa thuận mở cửa trở lại toàn bộ chính phủ.

    Dân biểu thuộc đảng Cộng hòa cho biết ông đã nói với tổng thống rằng ông muốn một cuộc thảo luận về điều ông gọi là một sự ‘công bằng’ trong chương trình bảo hiểm y tế, hay còn được gọi là Luật chăm sóc y tế với giá phải chăng, mà Tổng thống Obama nêu cao trong nhiệm kỳ tổng thống.

    Phe Cộng hòa muốn gắn việc cung cấp ngân sách cho chính phủ hoạt động với việc hoãn hoặc thậm chí không tài trợ cho chương trình chăm sóc sức khỏe.

    Cuộc họp thất bại hôm qua làm dấy lên lo ngại rằng việc chính phủ đóng cửa có thể kéo sang tới giữa tháng Mười và trùng với thời hạn nâng mức trần vay nợ của Mỹ nhằm tránh vỡ nợ.

    Quốc hội phải gia hạn cho phép chính phủ vay nợ vào ngày 17/10 nếu không sẽ gây ra tình trạng vỡ nợ liên bang lần đầu tiên mà nhiều kinh tế gia nói sẽ đe dọa tới nền kinh tế thế giới.

    Obama cảnh báo nguy cơ vỡ nợ

    Barack Obama
    Tổng thống Obama đang đau đầu trong cuộc đối đấu căng thẳng với Đảng Cộng hòa
    Tổng thống Mỹ Barack Obama đã cảnh báo phố Wall về nguy cơ phái bảo thủ trong Đảng Cộng hòa sẵn sàng để cho đất nước vỡ nợ.
    Trong một cuộc phỏng vấn trên truyền hình hôm thứ Tư ngày 2/10, Obama nói ông ‘rất mệt mỏi’.
    Sau đó ông đã có các cuộc thảo luận với các lãnh đạo Quốc hội nhưng không đạt kết quả gì.
    Chính phủ Mỹ sẽ hết tiền chi tiêu vào ngày 17/10 nếu trần vay nợ không được nâng lên.
    Hai Đảng Cộng hòa và Dân chủ đang đổ lỗi cho nhau về tình hình bế tắc hiện nay của đất nước.

    Nợ đụng trần

    Trong bối cảnh cuộc khủng hoảng về ngân sách vẫn đang tiếp tục dai dẳng ở Washington thì một vấn đề khác còn nguy hiểm hơn đang chờ đợi ở phía trước.
    Vào ngày 17/10 tới, Chính phủ Mỹ sẽ hết tiền mặt để trang trải chi phí nếu mức trần nợ công không được nâng lên.
    Phe Cộng hòa hiện đang kiểm soát Hạ viện đã yêu cầu tổng thống và Đảng Dân chủ phải nhượng bộ để đổi lấy việc họ thông qua ngân sách hoạt động cho chính phủ và nới trần vay nợ.
    "Thông điệp mà tôi muốn gửi đến các lãnh đạo tại Quốc hội là ngay sau khi chúng ta có được một đạo luật sạch sẽ để mở cửa lại chính phủ... cho đến khi chúng ta làm được điều đó...thì chúng tôi sẽ không tham gia vào các cuộc đàm phán."
    Tổng thống Barack Obama
    Vấn đề chính là những người Cộng hòa muốn phe Dân chủ phải rút lại, trì hoãn hoặc cắt nguồn tiền tài trợ cho đạo luật cải cách y tế được Đảng Dân chủ thông qua hồi năm 2010 và được mọi người biết đến với tên gọi đạo luật Obamacare.
    Hôm 2/10, Tổng thống Obama đã gặp lãnh đạo một số ngân hàng lớn nhất ở Phố Wall, trong đó có JPMorgan, Goldman Sachs và Bank of America, để bàn về trần vay nợ và các vấn đề kinh tế khác.
    Các ngân hàng này nằm trong nhóm Diễn đàn Dịch vụ Tài chính, một nhóm vận động hành lang đã cùng với 250 doanh nghiệp khác đã gửi thư đến Quốc hội kêu gọi nâng trần nợ công.
    Sau cuộc gặp, Obama nói trên đài CNBC rằng ‘điều quan trọng là họ (Đảng Cộng hòa) nên nhận ra rằng điều này sẽ có tác động to lớn đối với nền kinh tế của chúng ta cũng như mục đích sau cùng của họ’.
    Tổng thống Mỹ cũng nói rằng ông không muốn đàm phán với ‘cánh cực đoan nhất của một đảng’ khi mà thời hạn 17/10 đang đến gần.
    “Thông điệp mà tôi muốn gửi đến các lãnh đạo tại Quốc hội là ngay sau khi chúng ta có được một đạo luật để mở cửa lại chính phủ... cho đến khi chúng ta làm được điều đó, cho đến khi chúng ta đảm bảo rằng Quốc hội sẽ cho phép chi trả cho những hoạt động mà bản thân Quốc hội đã chấp nhận thì chúng tôi sẽ không tham gia vào các cuộc đàm phán,” ông nói.
    Trong bối cảnh các thị trường nước ngoài đang hồi hộp theo dõi cuộc khủng hoảng ngân sách tại Mỹ, Thống đốc Ngân hàng Trung ương châu Âu Mario Draghi đã cảnh báo rằng nếu chính phủ Mỹ phải đóng cửa kéo dài thì đó ‘không chỉ là nguy cơ đối với nước Mỹ mà còn nền kinh tế thế giới’.

    ‘Không nói nữa về Obamacare’

    Ông John Boehner
    Đảng Cộng hòa muốn tận dụng các vấn đề về ngân sách để gây sức ép về Obamacare

     Tối ngày 2/10 ông Obama cũng đã gặp Chủ tịch Hạ viện John Boehner cùng với lãnh đạo phe Cộng hòa thiểu số tại Thượng viện Mitch McConnell, lãnh đạo phe Dân chủ tại Thượng viện Harry Reid và lãnh đạo phe Dân chủ thiểu số tại Hạ viện Nancy Pelosi tại Nhà Trắng.
    Tuy nhiên sau cuộc họp ông Boehner than phiền rằng phe Dân chủ không muốn đàm phán.
    “Tất cả những gì chúng tôi muốn ở đây là thảo luận và sự công bằng cho người dân Mỹ trong đạo luật Obamacare,” Boehner phát biểu trước báo giới.
    Thượng nghị sỹ Harry Reid nói rằng phe Dân chủ kiên quyết không nói gì nữa về Obamacare và rằng cả Tổng thống Obama và các nghị sỹ của Đảng không ai chấp nhận sửa đổi đạo luật này để đổi lấy một thỏa thuận mở cửa lại chính phủ.
    Các phân tích gia cho rằng ông Boehner có thể chấm dứt cuộc đối đầu này bằng cách để cho Hạ viện bỏ phiếu cho một dự luật ngân sách ‘sạch’ không dính dáng gì đến đạo luật cải cách y tế bởi vì dự luật này nhiều khả năng sẽ được thông qua bởi các đảng viên Dân chủ và các phần tử ôn hòa trong phe Cộng hòa.
    "Tất cả những gì chúng tôi muốn ở đây là thảo luận và sự công bằng cho người dân Mỹ trong khuôn khổ đạo luật Obamacare."
    Chủ tịch Hạ viện John Boehner
    Nhưng nếu làm thế thì vị trí của ông Boehner đối với một số nhân vật bảo thủ trong Đảng Cộng hòa sẽ bị đe dọa.
    Trước đó, các quan chức lãnh đạo tình báo của Mỹ đã cảnh báo rằng việc chính quyền Mỹ đóng cửa có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến năng lực bảo vệ nước Mỹ của các cơ quan tình báo.
    Giám đốc Tình báo Quốc gia James Clapper phát biểu trước một ủy ban của Thượng viện rằng ước tính khoảng 70% số nhân viên tình báo đang phải nghỉ không lương.
     http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2013/10/131003_us_govt_default_danger.shtml

    Những ảnh hưởng từ việc chính phủ Mỹ bị đóng cửa

    Chính phủ Hoa Kỳ lâm vào tình trạng đóng cửa kể từ hôm thứ ba, mùng 1/10 do những tranh cãi chính trị mà Quốc hội Mỹ không thông qua được ngân sách mới cho chính phủ. Đây là lần đóng cửa đầu tiên sau 17 năm.

    Nghỉ phép ngoài ý muốn

    Vào 10 phút đồng hồ trước khuya thứ Hai, theo giờ Washington DC, Văn phòng Đặc trách Ngân sách của Tòa Bạch Ốc chỉ thị nhiều cơ quan chính phủ bắt đầu đóng cửa, khiến 800 ngàn nhân viên liên bang Hoa Kỳ phải nghỉ phép.
    Những ghi nhận ban đầu vào sáng thứ ba, tại các trạm xe điện, các chỗ đậu xe không chật như nêm như thường lệ. Trên các tuyến xe điện và xe buýt dẫn vào thủ đô thưa người. Và trên các ngã đường, lượng xe lưu thông trong giờ cao điểm không quá đông đúc.
    Qua 17 lần đóng cửa, có lần kéo dài gần cả tháng. Thực sự thì lần nào cũng vậy, không có gì mới mẻ. Chính phủ đóng cửa chỉ khiến cho người dân bị trở ngại nhiều thôi.
    -Một người dân
    Nhiều cánh cửa ra vào Tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ bị đóng. Nơi đây vắng vẻ với chỉ vài cảnh sát trực. Có đến 2/3 nhân viên ở nơi này phải nghỉ ở nhà trong khi 1/3 nhân viên đi làm được thông báo là nhà vệ sinh không có người lau chùi dọn dẹp. Thông thường văn phòng của 1 Thượng nghị sĩ có 44 nhân viên nhưng hiện tại chỉ có 13 người đến làm việc mỗi ngày. Các tòa nhà văn phòng liên bang thật yên vắng, gần như không thấy bóng người qua các ô cửa kính.

    Ảnh hưởng của diễn biến này khiến các công viên cũng như nhiều bảo tàng viện quốc gia ngưng tiếp đón du khách. Nhiều bảng thông báo đóng cửa tại các khu vực tham quan nổi tiếng ở thủ đô. Các đoàn khách tham quan đến đây trong thời tiết chớm thu thật đẹp nhưng họ thất vọng cho một chuyến đi du lịch không may mắn vì những nơi họ muốn đặt chân đến đều bị đóng cửa. Một du khách đến từ Denver, Colorado nói lên nỗi thất vọng của mình:
    “Chắc chắn là thất vọng cho chuyến tham quan DC lần này của tôi. Nhiều viện bảo tàng tôi muốn ghé vào tham quan nhưng đã đều đóng cửa. Thất vọng lớn nhất của tôi là Quốc hội tạm ngưng hoạt động”.

    000_Was7960653-250.jpg
    Bảng thông báo đóng cửa tại Lincoln Memorial ở Washington DC hôm 01/10/2013. AFP PHOTO.
    Các văn phòng chính phủ liên bang đóng cửa đã qua 2 ngày nhưng vẫn chưa có dấu hiệu nào cho thấy vấn đề sớm được giải quyết. Các kinh tế gia gia cảnh báo nền kinh tế Mỹ có thể bị ảnh hưởng dù tình trạng đóng cửa chỉ kéo dài trong vài ngày. Đơn cử, ở tại khu vực thủ đô Washington, không phải là nhân viên liên bang phải nghỉ phép ở nhà, những người có quầy bán thức ăn nhanh và nước uống trên đường phố trong 2 ngày vừa qua cho biết thu nhập của họ giảm hẳn xuống 75%. Họ lo ngại trong những ngày tới lượng du khách giảm xuống nhiều, các nhân viên chính phủ vẫn chưa đi làm trở lại thì dù có cần mẫn mở quầy bán hàng 7 ngày 1 tuần vẫn ảnh hưởng tới đời sống kinh tế của gia đình. Cô Hưng Nguyễn, 1 chủ quầy bán hàng từ năm 1977 chia sẻ:

    Hồi trước bán ở đây cũng đã lâu rồi. Năm 1995, đóng cửa 21 ngày cũng đỡ hơn bây giờ. Bây giờ quá chậm. Không biết ngày nào sẽ mở cửa lại? Hy vọng chắc sớm hơn”.
    Chúng tôi gặp 1 người đi đường có tư tưởng trung lập cho biết ông nghĩ rằng Chính phủ sẽ sớm mở cửa lại vì theo ông đây là 1 vở kịch diễn của 2 phe nhằm chọc tức nhau để cuối cùng 1 bên phải nhượng bộ. Ông cho biết:
    Qua 17 lần đóng cửa, có lần kéo dài gần cả tháng. Thực sự thì lần nào cũng vậy, không có gì mới mẻ. Tình trạng Chính phủ đóng cửa chỉ khiến cho người dân bị trở ngại nhiều thôi. Tất cả chỉ vì những quan điểm chính trị không đồng nhất giữa các đảng phái”.
    Trong nhịp sống công nghiệp ở một trong những quốc gia năng động nhất thế giới như Hoa Kỳ, bất thình lình được cho phép nghỉ 1 vài ngày dù không được trả lương để có thời gian với những người thân trong gia đình là niềm mơ ước của nhiều người. Nhưng rõ ràng lần nghỉ phép đột ngột do chính phủ Hoa Kỳ tạm ngưng hoạt động trong 2 ngày vừa qua mang đến nhiều lo lắng cho đời sống dân chúng. Và thật sự là mâu thuẫn trong mỗi ngày nghỉ phép ngoài ý muốn, hàng triệu người dân Mỹ lại mong ngóng được thông báo đi làm trở lại.
    Hòa Ái tường trình từ Capitol Hill, Washington DC.

    Wednesday, October 2, 2013

    SƠN TRUNG * NHỮNG BÀI CƠ BÚT VỀ VIỆT NAM

     

    NHỮNG BÀI CƠ BÚT VỀ VIỆT NAM

    SƠN TRUNG

    Trước đây, tôi đã sưu tập và chú giải các tài liệu:

    Bộ Kim Cổ Kỳ Quan của ông Nguyễn Văn Thới đã tiên đoán nhiều điều đúng Trong bộ Sấm Ký Trạng Trình Toàn Tập, tôi có ghi phần phụ lục các tài liệu rất quý báu đã tiên đoán đúng  lịch sử Việt Nam đã qua:
    Nay có ông bạn gửi cho tôi tác phẩm Nữ Trung Tùng Phận do Đoàn Thị Điểm giáng bút tại Cao Đài năm 1933, và tôi đã đăng  bài này với nhan đề là    HỒNG HÀ NỮ SĨ GIÁNG CƠ    trong  Bên Kia Bờ Đại Dương số 279, ngày September 14, 2013. Nhân việc này, tôi đã viết bài CƠ BÚT Ở MỸ TRONG THẬP NIÊN 1990 đăng trong số này.
    Cũng nhân việc này, tôi tìm trong các số báo cũ, có những bài cơ bút     đã giáng bút  trước 1945. Một số bài tôi đã xem qua. Nay xem lại, thấy các bài này có những tiên đoán giống nhau,  xin sao lục và chú thích để độc giả tường lãm.


    I. BÀI CƠ BÚT CỦA CÔNG CHÚA LIỄU HẠNH

    Bài cơ bút này nhiều báo trước đây đã đăng nhưng không chú về xuất xứ. Theo ông Hạ Long Lưu Văn Vịnh trong Việt Sử Siêu Linh ,vua Tự Đức là một người có văn học thường chú tâm tới văn hóa tín ngưỡng truyền thống. Nhà Vua đã từng ngự giá tới thăm đền thượng Tản Viên Sơn và đã từng đọc và sửa Sấm Trạng Trình, Truyện Kiều...
    Trong lúc chính sự rối ren, thực dân xâm lăng chiếm đất, ngài đã cử sứ thần tới cầu Thánh Mẫu Liễu Hạnh tại đền Sòng xin phụ tiên giáng cơ bút về quốc sự nguy biến. Phép phụ tiên thời xưa có quy luật chỉnh tề: người cầu phải tắm rửa sạch sẽ, ăn chay ba ngày, bày hương án hoa rượu, lại có một mâm gạo để Tiên giáng bút. Bút của Tiên là một cành đào bẻ từ nhánh phía Đông vào buổi sương sáng. Hai ba người hầu ngâm cổ thi để tạo bầu khí, một người phù hương vào mặt và tay người ngồi đồng, khi thấy đồng đảo đảo là lúc Tiên sắp giáng.

    Người cầu tấu lạy và Tiên gõ bút đào vào mâm gạo mà viết thật nhanh, một người hầu bút trông nét trên gạo mà thảo ra giấy.
     Bài Cơ Bút đền Sòng nổi tiếng này đã được phổ biến từ thời tiền chiến và được in trên nhiều sách báo, đặc biệt có những câu rất giống với chủ đề Sấm Trạng Trình.
    CƠ BÚT CỦA CÔNG CHÚA LIỄU HẠNH

    1.Hoành sơn một dải ra vào,
    Cuốc kêu vọng đế, cáo gào giả vương.
    Cung trăng đã sẵn trời dương
    Giang sơn lại mở một trường xuân thu.(1)
    5. Tên đâu ba mũi phục thù,(2)
    Khen cho Khắc Dụng bày trò cho con.
    Ngọn cờ phất phới đầu non.(3)
    Thạch Thành mèo lại bon bon chạy về.(4)
    Dặm đường lai láng máu dê.(5)
    10. Con quay ngả trắng ba que cuộc tàn.(6)
    Trời Nam vận ở Viêm bang
    Chân nhân đâu đến những phường thầy tăng;(7)
    Đồng dao lại có câu rằng:
    Non xanh mà mọc trắng răng mới kỳ (8)
    15. Bây giờ quét sạch thử ly.(9)
    Ai ơi nhớ lấy thiên ky kẻo lầm.
    Đương khi sấm sét ầm ầm.
    Ấy là khí số để găm trị bình.
    Vũ phu mà bức thư sinh.(10)
    20. Long ô chấp cả mấy anh Thuỷ Hoàng.(11)
    Nực cười cho lũ bàng quan.
    Cờ tàn mà lại tính đường đẩy xe.
    Thôi thôi mặc lũ thằng hề.
    Gió mây ta lại đi về gió mây.
    CHÚ GIẢI:
    (1).  Xuân Thu Chiến Quốc: Trung Quốc từ thời nhà Chu ( 690 đến 705) qua thời Tây Chu đến thời Xuân Thu (722 đến 481 TCN ) và Chiến Quốc ( thế kỷ 5 TCN tới khi Trung Quốc thống nhất dưới thời Tần năm 221 TCN) trong lịch sử Trung Quốc. đèu trải qua các cuộc  chiến tranh liên miên.
    Xuân Thu Chiến Quốc là nói cuộc chiến tranh liên miên.

    (2).Lý Khắc Dụng (chữ Hán: 李克用, 856-908), vốn có họ Chu Tà (chữ Hán: 朱邪), gốc Đột Quyết, tổ tiên làm tướng cho nhà Đường. Năm 13 tuổi, Lý Khắc Dụng đã làm tướng.
    Ngày tân mão, tháng giêng, năm Thiên Hữu thứ 5 (908), Lý Khắc Dụng mất, hưởng thọ 53 tuổi. Con trai Lý Tồn Úc nối nghiệp, an táng ông ở Nhạn Môn. Lý Tồn Úc sau xưng đế hiệu, lập nhà Hậu Đường năm 923 tôn Lý Khắc Dụng làm  Hậu Đường Thái Tổ. Lâm chung , Lý Khắc Dụng giao ba mũi tên cho con là Lý Tồn Úc để báo thù ba người..
    Sách “Ngũ đại sử khuyết văn” của Vương Vũ Xưng, người đời Tống, chép rằng:
    Lý Khắc Dụng vào lúc lâm chung, giao cho Lý Tồn Úc 3 mũi tên, nói rằng: “Cha con Lưu Nhân Cung phản bội ta, Da Luật A Bảo Cơ của Khiết Đan bội ước với chúng ta, Chu Ôn và chúng ta không đội chung trời, ta giao cho con 3 mũi tên, mũi thứ nhất mong con thảo phạt Lưu Nhân Cung, mũi thứ 2 mong con đánh bại Khiết Đan, mũi thứ 3 mong con tiêu diệt Chu Ôn. Hy vọng con sẽ hoàn thành 3 nguyện vọng của ta.”
    Lý Tồn Úc đem 3 mũi tên ấy đặt trong miếu thờ, khi xuất chinh lại lấy ra, mang theo trên chiến trường. Sau này, Tồn Úc dẹp Yên, đánh bại Khiết Đan, diệt Lương, mỗi lần đắc thắng lại đưa từng mũi tên về miếu, cho thấy đã hoàn thành một nguyện vọng của Lý Khắc Dụng.
    Trong “Tư trị thông giám khảo dị”, Tư Mã Quang nhận xét:
    “Cựu ngũ đại sử – Khiết Đan truyện” chép rằng: Lý Tồn Úc vừa kế vị, quân Hậu Lương vây Lộ Châu. Tồn Úc sai sứ đến Khiết Đan báo tang, hối lộ vàng lụa, cầu kỵ binh đến cứu Lộ Châu. Có thể thấy căn bản không có chuyện Lý Khắc Dụng kết thù oán với Khiết Đan.
    Mặt khác, Chu Ôn đã quét sạch quần hùng, Hoa Bắc chỉ còn hai người Lý Khắc Dụng và Lưu Nhân Cung. Cha con Lý Khắc Dụng hiểu rõ thế nào là môi hở răng lạnh, vì thế cha con Lưu Nhân Cung và Lưu Thủ Quang bị Chu Ôn vây đánh, thậm chí Lưu Thủ Quang bị anh trai Lưu Thủ Văn tấn công, Lý Tồn Úc lần nào cũng phái quân đến cứu. Chí ít là cho đến khi Lý Khắc Dụng mất, hai nước Tấn, Yên không nằm ở thế đối lập.
    Lý Khắc Dụng giao 3 mũi tên có thể là chuyện do người đời sau bày ra, nhằm khoa trương quá đáng việc Lý Tồn Úc hoàn thành được đại nghiệp của cha mình.
    Khắc Dụng và ba mũi tên là nói sự thù hận, chiến tranh liên tiếp.
    (3). Cộng sản nổi dậy, lập chiến khu trên núi . Họ theo kế sách  "lấy núi rừng tấn công nông thôn, lấy nông thôn bao vây thành thị"
    (4). Thạch Thành:Một huyện ở phía bắc Thanh Hóa. Thạch Thành chỉ Bảo Đại vì nhà Nguyễn gốc ở Thanh Hóa. Năm 1945, vua Bảo Đại thoái vị, nhưng đến năm 1947, Bảo Đại lập chính phủ liên hiệp. Mèo (hiền lành), chỉ Bảo Đại trở về lập chính phủ. Các thần linh dùng cáo chỉ Hồ Chí Minh gian ác, Mèo chỉ Bảo Đại hiền lành, không làm hai ai, không có nợ máu với nhân dân.
    (5). Dê: Tây dương: chỉ người Pháp. Pháp bị thương tổn, thất trận Điện Biên Phủ năm 1954.
    (6).  Chỉ năm 1975, miền Nam thất thủ.
    (7). Chân nhân:  Bậc tu hành đạo cao đức trọng như Lão Tử. Cộng sản không phải là người yêu nước,là bậc tài giỏi có đức độ, chúng là phường gian ác, đạo tặc.
    (8). Không hiểu rõ nghĩa.
    Sấm Trạng Trình bản Sở Cuồng có câu:
    135. Bắc phương chính khí sinh ra
    Có ông Bạch sĩ  điều hoà hôm mai.
     Song thiên nhật  rạng sáng soi
    Thánh nhân chẳng biết thì coi cho tường.
    Ở đây cũng nói đến Bạch Xỷ Non xanh mà mọc trắng răng mới kỳ. Phải chờ sau này mới hiểu.
    (9). Thử là chuột, ly là hồ ly: chỉ cộng sản sẽ có ngày bị quét sạch.
     (10). Vũ phu mà bức thư sinh:Công an áp bức , dùng côn đồ bức hại sinh viên chống Trung cộng xâm lược, công an bắt giam các bloggers, các trí thức yêu nước là sai trái sẽ gây hậu quả nặng nề.
    (11).  Long ô chấp cả mấy anh Thuỷ Hoàng. 
    Thủy hoàng:Tần Thủy hoàng tàn ác, đốt sách chôn học trò, chỉ cộng sản độc tài, tàn bạo.Long Ô: rồng và quạ chỉ nhân dân, gồm trí thức (Long: rồng) và bình dân ( Ô:con quạ) sẽ liên kết đập tan cộng sản, chứ không sợ cộng sản. Nay nhân dân đã dùng vũ khí chống cộng sản mà người khai pháo là Đoàn Văn Vươn.
    Tóm lại, bản cơ bút này đã nói đúng lịch sử Việt Nam tứ 1945 đến nay. Cuối cùng Việt Cộng sẽ bị nhân dân vùng lên tiêu diệt để xây dựng một Việt Nam tự do, dân chủ.  


      Theo tài liệu của Hoàng Hoa Lệ Đông Nam Á,  xuất xứ bài cơ bút và bài cơ bút có khác bài trên vài chữ, vài câu. Xin chép lại để độc giả tham khảo.
    Năm 1905 Đức vua Thành Thái ra khánh thành cầu Long Biên (Doumer) Hà nội . Ngài dừng tại đền Song Sơn (Thanh Hóa) sửa lễ cầu Chúa liễu, hỏi về vận độ thịnh suy của nước nhà mai sau để biết chừng. Đức Thành Thái ôm một uất hận vì mất quyền tự chủ. Cũng như tất cả dân tộc đều mong biết tiền đồ tổ quốc sẽ thịnh cường, về mai hậu.
    1_Hoành sơn dấp nối ra vào
    2_Quốc kêu vọng đế cáo gào giả vương
    3_Cung mây đã sẵn trời dương
    4_Non sông muốn sửa một trường Xuân Thu
    Trước sau ba mũi phục thù
    5_Nào hay Khắc Dụng bày trò cho con
    6_Ngọn cờ lấp ló đầu non
    7_Thạch thành mèo nọ bon bon chạy về
    8_Dặm trường lai láng máu dê
    9_Cái quay ngã trắng ba que cuộc tàn
    10_Cõi nam lại dựng đế vương
    11_Chân nhân đâu phải là phường thày tăng
    Đồng dao đã có câu rằng:
    12_Non xanh mà mọc trắng răng cũng kỳ
    13_Bây giờ bẻ ngọn thử ly
    14_Xin ai nhớ lấy sấm ky kẻo lầm
    15_Rồi đây sấm chớp ầm ầm
    16_Mới hay khí vận để chăm trị bình
    17_Vũ phu mà dáng thư sinh
    18_Vân lôi ta chấp mấy anh Thủy Hoàng
    19_Nực cười thay gã bàng quan
    20_Cờ tàn mà rách hai hàng sang xe
    21_Thôi thôi một lũ thằng hề
    22_Khói mây rồi lại trả về khói mây
    23_Có Phật giáng thế đời nay
    24_Sẽ chọn được ngày để cứu nhân dân
    25_Ấy điềm thụy hỉ thánh quân
    26_Ai mà chưa biết thì thân chưa tường.
     Đại ý các câu thơ giảng nghĩa như sau:
    Câu 1_Có lẽ ứng vào việc Bến Hải bị ngăn đôi
    Câu 2_Chỉ về việc ông Bảo Đại xuống ngôi, ông Hồ thoán đoạt.
    Câu 3_Ý nói lòng trời đã sanh ra như vậy
    Câu 4_Nói nước nhà sẽ có thời kỳ loạn ly lầm than như đời chiến quốc
    Câu 5_Lấy sự tích Lý Khắc Dụng để ba mũi tên lại cho con dặn báo thù hoặc nước nhà sẽ phải đánh nhau với một cường quốc nào ba lần (đại ý)
    Câu 6 & 7_Ý nói khi bóng cờ ló dạng thì con mèo con lại về hoặc chủ ý luận về quê hương họ Nguyễn ở làng Gia Miêu (có điều hoài nghi là về(vườn) hay trở lại lần nữa)
    Câu 8_Máu của ngoại bang chảy nhiều trên đất nước nhà
    Câu 9_Ý luận một hiệu cờ của phe thắng, nhưng xưa kia Việt Minh gán cho lá cờ Việt Nam Cách mệnh Đồng Minh của cụ Nguyễn Hải Thần, lá cờ ba que (Cờ nền đỏ ba gạch trắng khung xanh)
    Câu 10_Tả sẽ có lập lại nền Quân Chủ Lập Hiến
    Câu 11_Ý nói có kẻ cầm quyền không vợ không con hoặc tu dở dang mà không thành công.Có người luận thầy tăng thằng tây, nhưng nếu luận thằng tây thì lẽ tất nhiên không việc gì còn phải thêm chữ chân nhân nữa hoặc để cho xuôi vần câu này thì là một lẽ khác
    Câu 12_Chỉ về một địa phương nào xuất phát nhân tài
    Câu13 &14_Khuyên nên tìm hiểu sấm ký cho tường tận
    Câu15 &16_Ý nói sự loạn ly sẽ là đầu mối cho cảnh thanh bình thịnh trị
    Câu 17_Chỉ về một người che lấp tài năng hoặc mượn danh nghĩa để mưu đồ công việc riêng tư
    Câu 18_ Tả một nhân vật cầm quyền tàn nhẫn như Tần Thủy Hoàng, đốt sách chôn kẻ sĩ .
    Câu 19_Ý nói có kẻ ở ngoài cuộc lại dính vào nội bộ
    Điều này khiến ta suy nghĩ về hành động của Nga và nước Anh đã đứng trọng tài trong Hiệp Định Giơ neo (Genève)
    Câu 20_Ý nói lúc sắp kết thúc thì họ chia đôi ra rồi hai bên mang súng đạn xe tăng ra phòng ngự (Bến Hải ngày nay)
    Câu 21_Ý nói những kẻ chuyên đóng trò hề trên sân khấu chính trị
    Câu 22_Tựu chung cũng tan ra mây khói
    Câu 22-25_Bốn câu này không được đăng trong tập Khoa học huyền bí của chúng tôi năm 1961 nay xin đăng để đầy đủ một tài liệu của quá khứ
    Câu 23_Y nói đạo Phật phát huy ân đức rộng lớn và sẽ có ngày các tín đồ lãnh nhiệm sứ mạng giữ gìn đất nước và có sự độ trì của đấng thiêng liêng
    Câu 24_Ý nói có một lãnh tụ đức sáng tài cao
    Câu 25_ Khuyên người đời nên suy tính kỹ mới mong vẹn toàn
    Hoàng Hoa Lệ 
    HÊT
    Phụ Chú:
    Cuốn Trạng Trình Trường Thiên Sấm sưu tầm được của nhà xuất bản Đông Nam Á do tác giả Hoàng Hoa Lệ dẫn giải đến đây là hết. Mời độc giả đọc phần sưu tầm bổ sung dưới đây để biết nhiều hơn về Chúa Liễu tức Mẫu Liễu Hạnh. Trước hết là bài thơ được Đức Vân Hương một danh hiệu khác của Chúa Liễu giáng bút năm 1936(Trích trong gia phả của gia đình). Đây là nguồn tư liệu riêng nên không có phần phụ giải tùy mọi người ai muốn hiểu sao thì hiểu.
     TRẠNG TRÌNH TRƯỜNG THIÊN SẤM.Tác giả: Hoàng Hoa Lệ Đông Nam Á. Phần V: TỔNG LUẬN VÀ PHỤ GIẢI-SẤM TRẠNG TRÌNH

     II. BÀI GIÁNG BÚT CỦA  CÔNG CHÚA LIỄU HẠNH TỨC VÂN HƯƠNG THÁNH MẪU
    (Tại Đền Ngọc Sơn, Hà Nội 1938.)

     Năm 1938 tại Đền Ngọc Sơn, Hà Nội, nhà giáo Dương Bá Trạc, với sự chứng kiến của linh mục Lê Quang Óanh, đã cầu cơ để xin Bề Trên chỉ dạy về tương lai Việt Nam. Công Chúa Liễu Hạnh đã về cơ cho bài thi tiên tri về vận nước Việt Nam. Chắc cũng có nhiều vị tu sĩ hay học giả khác đã diễn giải bài này cho các đệ tử mình nghe trong nội bộ. Một vị tu thiền sống tại California có duyên may giữ bài thi đó nhiều năm, nay đem phổ biến. Chúng tôi xin phép đưa bài này trên website. Thông thường thì các bài sấm ký, tiên tri của Bề Trên rất khó giải. Chỉ khi nào sự việc xảy ra thì phàm nhân mới thấy Bề Trên không hề nói sai, vì phàm nhân chưa đủ trí tuệ để giải đoán chính xác. Độc giả cũng có thể tự mình thử giải đoán rồi so sánh với cách đoán giải của các vị khác. Hy vọng lời tiên tri của công chúa Liễu Hạnh sẽ thành sự thực để dân tộc Việt Nam sớm được hưởng cảnh thái bình, tự do, hạnh phúc thực sự .


    1.Thiên cơ chẳng dám nói ra
    Có duyên đã gặp thì ta đãi lòng
    Ba mầu đến độ suy vong
    Khỉ về Gà gáy, vầng hồng nổi lên
    5.Cúc vàng rót chén rượu tiên
    Uống mà xem lũ đảo điên luân thường
    Mèo lùi Cáo nắm kỷ cương
    Tương tàn cốt nhục nhiễu nhương lạ kỳ
    Nhân gian mấy độ hợp ly
    10.Đồng hoang nhuộm máu kinh kỳ tả tơi
    Quỉ Ma giao chiến khắp nơi
    Quỉ ở trên trời, Ma ở dưới hang
    Cỏ cây non nước điêu tàn
    Quỉ nọ ra hàng, Ma ấy mới thôi
    15. Vẩy Rồng tạm tách làm đôi
    Bóng câu in dấu muôn đời nhuốc nhơ
    Kể từ đôi ngũ nằm chờ
    Thầy Tu mở nước bấy giờ mới hay
    Chẳng qua cũng giống Quỉ Tây
    20.Ma tàn Quỉ hết đến ngày Long-Hoa
    Khỉ về Gà gáy oa oa
    Khắp nơi lại dấy can qua kinh trời
    Quỉ Ma đến lúc đi đời
    Phụ Nguyên Trời đã định ngôi sẵn sàng
    25.Chó mừng tân chủ rõ ràng
    Bốn phương tấp nập lên đàng hồi hương
    Long Hoa muôn thuở biên cương
    Việt Thường con cháu Tiên Rồng vẻ vang.
    (Tại Đền Ngọc Sơn, Hà Nội 1938.)



    Giải thích



    Câu 3: Ba mầu là cờ tam tài có 3 màu: xanh trắng đỏ của Pháp.
    Câu 4: Khỉ là năm Thân 1945, Gà là năm Dậu 1946;
    Vầng hồng là cờ đỏ sao vàng của VM Cộng Sản. Và cũng là màu cờ đỏ của cộng sản.
    Câu 7: Mèo lùi là vua Bảo Đại (hiền lành như mèo) thoái vị cho HCM lên nắm quyền (Hồ Chí Minh là cáo già, gian ác,tàn độc).
    Câu 11: Quỉ là thực dân Pháp, Ma là Việt Minh Cộng sản (tức chiến tranh Pháp-Việt Minh)
    Câu 14: Quỉ nọ ra hàng là Pháp đầu hàng ở Điện Biên Phủ.
    Câu 15: Vẩy Rồng là nước VN hình chử S, giống như Rồng lượn, bị chia đôi 1954.
    Câu 17: Đôi ngũ là 2 con số 5, tức 1955

     Câu 18. Thầy tu. Trước đây Sấm Trạng Trình có nói Ông Sãi là chùa Sãi, Nguyễn Phúc Nguyên, con Nguyễn Hoàng bắt đầu xưng vương ở miền Nam.. Chúa Sãi chữ nôm là 士 sĩ (Ông Sãi học trò chỉ Nguyễn Phúc Nguyên). Sau 1955, thầy tu ra mở nước là Ngô Đình Diệm, độc thân, từng sống trong nhà Dòng, không phải linh mục nhưng cũng coi như là tu hành. Nhưng NGô Đình Diệm là người của Mỹ đưa lên thay Bảo Đại, cho nên ông Ngô Đình Diệm cũng thuộc phe Tây phương ( giống quỷ Tây).
    Câu 19: Mỹ và Pháp đều là người châu Âu ( giống quỷ Tây. Các cụ xưa căm ghét thực dân Anh, Pháp nên gọi là là quỷ Tây, quỷ Dương.Chữ Dương chỉ là người ở bên kia đại dương. Cũng gọi là bạch quỷ vì họ là da trắng. Than ôi, Nga cũng là quỷ Tây, bạch quỷ. Thực dân và Cộng sản đều là bọn quỷ Tây làm cho dân ta đến nay còn khốn khổ! Nhưng mà hoàng họa cũng nguy hiểm. Trước mắt chúng ta hiện nay, Trung Cộng, Việt cộng là hoàng họa, hoàng quỷ!
    Câu 20: Ma tàn Quỉ hết: Cộng sản sụp đổ và tham vọng đế quốc ngoại bang cũng chấm dứt. Tiếp theo sự sụp đổ CS, sẽ báo hiệu một biến cố trọng đại là Hội Long Hoa, để chuyển VN và toàn nhân loại sang kỷ nguyên Thánh Đức, tức kỷ nguyên Di Lạc.
    Câu 24 và 25: Phụ 阝và Nguyên 元 là 2 bộ của chữ Hán. Phụ 阝và Nguyên 元 ghép lại sẽ thành chữ Nguyễn 阮. Ám chỉ vào năm Tuất (chó) sẽ có một vĩ nhân mang họ NGUYỄN (tân chủ) xuất hiện thể theo Thiên ý sau khi CSVN sụp đổ để lãnh đạo đất nước, mở đầu một thời đại vẻ vang cho dân tộc sau những đêm dài sống trong tủi nhục và nô lệ: Đó là chế độ Đức trị hòa đồng huynh đệ quang minh chính đại tạo an vui hạnh phúc cho toàn dân không còn cảnh bị áp bức bóc lột đàn áp Dân chủ Nhân quyền.
    Câu 26: Dân VN bỏ nước ra đi tị nạn CS trên khắp thế giới sẽ lũ lượt hồi hương trở về tổ quốc. Câu 27 và 28: Sau Hội Long Hoa (Cơ Phán Xét Tận Thế) Dân VN, nòi giống Tiên Rồng, sẽ sống thực sự hòa bình hạnh phúc trong một đất nước có kỷ cương. Việt Thường là tên cũ của nước VN.

    Theo PHỤ CHÚ  của Hoàng Hoa Lệ Đông Nam Á, bài cơ bút trên có đoạn sau dài hơn. Xin ghi lại để các bạn đọc dễ tìm hiểu.
     
    Phụ Chú:
    Cuốn Trạng Trình Trường Thiên Sấm sưu tầm được của nhà xuất bản Đông Nam Á do tác giả Hoàng Hoa Lệ dẫn giải đến đây là hết. Mời độc giả đọc phần sưu tầm bổ sung dưới đây để biết nhiều hơn về Chúa Liễu tức Mẫu Liễu Hạnh. Trước hết là bài thơ được Đức Vân Hương một danh hiệu khác của Chúa Liễu giáng bút năm 1936(Trích trong gia phả của gia đình). Đây là nguồn tư liệu riêng nên không có phần phụ giải tùy mọi người ai muốn hiểu sao thì hiểu: 
    Thiên cơ chẳng dám nói ra,
    Có duyên văn tự thì ta giải cùng
    Ba màu đến lúc suy vong,
    Khỉ về gà gáy vừng hồng nổi lên
    Ngồi vui nhắp chén trà sen,
    Uống mà xem lũ đảo điên luân thường.
    Mèo lui cáo nắm mối giường,
    Tương tàn cốt nhục nhiễu nhương mọi bề
    Dân gian mấy độ hợp ly
    Đồng hoang nhuộm máu kinh kỳ xương phơi
    Quỷ ma giao chiến đòi nơi,
    Quỷ ở trên trời ma ở dưới hang.
    Cỏ cây non nước điêu tàn,
    Quỷ nọ ra hàng ma nọ mới thôi.
    Khúc rồng ai chặt làm đôi
    Hồng Lam nhuộm vết muôn đời nhuốc nhơ.
    Kể dư nhị ngũ có thừa,
    Thầy tu mở nước bấy giờ ai hay
    Chẳng qua cũng giống quỷ tây
    Ma tàn quỷ hết đến ngày Long Hoa
    Khỉ vào gà gáy oa oa,
    Bốn phương lại động can qua ngất trời.
    Quỷ ma từ đó đi đời,
    Phụ nguyên trời đã định ngôi sẵn sàng
    Chó mừng tân chủ rõ ràng
    Nước non lại thấy huy hoàng một phen
    Thanh bình muôn thuở rọi truyền
    Từ đây con cháu Rồng Tiên hùng cường
    Khuyên ai giữ vững cương thường,
    Có tu ắt hẳn vinh xương ai bì
    Còn nhiều duyên nữa lo chi
    Mai đây anh kiệt đến kỳ gặp nhau
    Việt nam lừng tiếng năm châu
    Nói qua mấy chữ để sau suy lường.

    Sơ Lược về Chúa Liễu Hạnh.
    Liễu Hạnh là một trong bốn vị “Tứ bất tử” của truyền thuyết Việt Nam.(Sơn tinh, Chữ Đồng Tử, Thánh Gióng, Bà Chúa Liễu). Vị bất tử thứ tư kể trên đã trở thành tổ của một “Đạo Thờ Mẫu” được coi là một thứ tín ngưỡng mang tính dân gian và tính Việt thuần túy nhất, so với các tôn giáo có nguồn gốc “ngoại nhập” (Phật, Lão,Thiên chúa). Mẫu có một quê hương, có một ngày giỗ, có cả lăng mộ hẳn hoi.
    Tháng tám giỗ Cha, tháng ba giỗ Mẹ
    Ngày 8 thánh 3 âm lịch hàng năm là ngày giỗ Mẹ (Mẫu) Liễu Hạnh, ngày lễ chính của Hội Phủ Giày, một lễ hội đông vui bậc nhất nước ta trước Cách Mạng Tháng Tám mở đầu từ Tết kéo dài đến hết tháng ba. Người ta nói cái tên Phủ giày bát nguồn từ sự tích chúa Liễu sau khi giáng trần làn thứ hai đã tặng nhà vua đương thời (triều Lê) một đôi giày khi vua ghé thăm quê hương trần thế của bà
    Quê ấy là thôn Vụ Bản (nay thuộc tỉnh Nam Hà). Các truyền thuyết được ghi lại trong “Vân cát thần nữ truyện” (Truyền kỳ tân phả của Đoàn Thị Điểm) “Liễu Hạnh công chúa diễn âm” (của Nguyễn công Trứ), “Vân Cát thần nữ cổ lục diễn âm” (khuyết danh), nữ thần Liễu Hạnh” (Ts. Nguyễn Văn Huyên viết bằng tiếng Pháp in năm 1944…(Phần giới thiệu tiểu sử Liễu Hạnh này trích trong Tạp chí Kiến Thức Ngày Nay trang 33 số 170).
    Hoàng Hoa Lệ


     
    III. BỒ TÁT TUỆ TRUNG – ÐÔNG A TRÚC LÂM YÊN TỬ 
    Sáng Tổ ( Phóng Cuồng Hòa Thượng) Bài Giáng Bút – 1944
    Bồ Tát Tuệ Trung là con cuả đức Trần Hưng Ðạo, trước khi đi tu ngài từng làm đại tướng trong trận chiến chống quân Mông. Miếu thờ ngài rất linh thiêng , năm 1944 vì nước nhà loạn lạc nên một số nhân sĩ lên miếu ngài hỏi thăm việc nước. Ðây là bài thơ (sấm) ngài đã giáng bút truyền cho:
    Như thị ngã văn: Như ta nghe rằng
    Kim ô lạc địa: Quạ vàng rơi xuống : 
    Kim ô; Mặt trời, chỉ nước Nhật , cờ Nhật hình mặt trời . Chỉ Nhật thất trận.
    Tinh đáo thanh thanh: Sao đến xanh xanh
    Cờ Mỹ sao trên nền xanh –Mỹ thắng trận.
    Xích xích kim tinh: Ðỏ đỏ sao vàng. Cộng sản nổi lên.
    Cờ Xô Viết, Trung Cộng và Việt Cộng đều là cờ đỏ sao vàng.

    Ðế hệ ngũ thế: Đế chế nhà Nguyễn chỉ được năm đời :Gia Long, Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức, Dục Đức.
     Sau Dục Đức, nước ta bị Pháp chiếm , vua chỉ ngồi vì.Nước đã mất, vua có cũng như không.
     Nhị quỉ tranh phong: Hai quỉ giành thắng - Việt cộng là quỷ, Pháp cũng là quỷ. Pháp và Việt cộng đánh nhau.
    Mộc mã ung dung: Ngựa gỗ thong dong . Năm Giáp Ngọ 1954 còn thong thả dễ dàng, nhưng sau 1954 thì khốn đốn.
    Hoàng Long dĩ trảm: Rồng vàng bị chém - Hiệp định Geneve chia đôi đất nước Việt Nam..
    Hầu ngộ thanh dương: Khỉ gặp dê xanh - Năm Ất Mùi tháng Thân 7-1955- Pháp  phải dự hội nghị Geneve và rút lui.
    Hắc hắc thiết vi:  Ðen đen sắt vây . Mầu đen -  miền Bắc bị bức màn sắt bao quanh đen tối. Miền Bắc trở thành cũi sắt đen tối  giam hãm nhân dân ta.
    Bách tính Nam quy: Trăm họ về Nam. Gần hai  triệu nhân dân miền Bắc di cư vào Nam.
    La sát nhập địaLa sát vào đất- Quỷ La sát vào đất- . La Sát chỉ nước Nga vào Việt Nam. 
    Trong Lộc Đỉnh Ký, Kim Dung có nói đến đoạn Vi Tiểu Bảo theo Tô Phi Á  sang nước La Sát tức nước Nga, rồi Vi Tiểu Bảo thân cận công chúa La Sát, sau theo Tô Phi Á đi Mạc Tư Khoa.
    Lục trúc cao phi: Trúc xanh bay cao- Chỉ Ngô Đình Diệm chết. Ngô Đình Diệm lấy trúc làm biểu hiệu.
    Thạc thử kí tận: Chuột lớn đã hết - Nguyễn Văn Thiệu tuổi tí phải ra đi. Tuy nhiên cũng có người nói ông Thiệu tuổi Hợi. Người Việt Nam hay sụt tuổi để đi học, hoặc sinh rất lâu rồi mới làm hộ tịch  cho nên  khai sinh không thật. Ông Trần Văn Hương (1902-dần), ông Dương Văn Minh (1916- tuổi thìn) đều không phải tuổi tí.
    Chúng sinh đa nạn: Chúng sinh nhiều tai nạn . Sau 1975 , dân ta gạp nhiều hoạn nạn do cộng sản gây ra.
    Nhị  thập nhật minh: Ngày thứ hai mươi
    Thố ngộ thanh long: Thỏ gặp rồng xanh : năm mão, năm  thìn, hoặc năm thìn tháng mão.
    Kê khuyển ngộ xà: Gà chó gặp rắn: năm tị tháng tuất
    Ðịa Tạng tru maÐịa Tạng bồ tát diệt ma
    Bách tính tôn phục: Trăm họ quy phục
    Tứ phương qui gia: Bốn phương về nhà
    Các câu này không rõ nghĩa. Có lẽ trong khoảng năm thìn, năm tị có bồ tát xuất hiện, giải phóng Việt nam khỏi ách cộng sản , sau đó dân ta hồi hương.


     Sau khi tra cứu tài liệu cũ, tôi đã đăng tải bài trên và giải thích theo sự hiểu biết của tôi.  Sau đó, tìm kiếm thêm, tôi lại kiếm được tài liệu của GS Ngô Trọng Anh về bài giáng bút của Tuệ Trung Thượng Sĩ. Tôi xin đăng tải lên để các bạn có nhiều tài liệu tham khảo. Tôi nhận thấy tài liệu của GS Ngô Trọng Anh rất chính xác và rất đáng tin cậy. Tài liệu này cũng cho biết rằng tác phẩm này xuất hiện trước 1945, không phải do ai đó sau 1945 bịa đặt. Và cũng từ tại liệu này, ta thấy Thánh thần rất linh ứng, và đất nước ta có nhiều nhân tài, nhiều thánh thần linh thiêng. Và tài liệu này cũng cho biết có những kiến giải khác nhau về cùng một tài liệu.

    BÀI GIÁNG BÚT KIM Ô CỦA BỒ TÁT TUỆ TRUNG NĂM 1944

    Ghi chú về tâm lý giới chức Pháp Việt ở miền Bắc trong bối cảnh lịch sử 1944:

    Một số quan chức Pháp Việt ở miền Bắc lo ngại quân Nhật lật đổ Toàn Quyền Đông Dương trong nay mai nên đi cấu cơ giáng bút ở Đền Thượng Cửa Ông Quảng Yên.. Sự lo ngại rất đúng theo đoạn trích bài 9 MARS 1945: LES JAPONAIS S'EMPARENT DE L'INDOCHINE của Philippe Millour. L'Indochine reste le seul territoire français où perdure l'administration de Vichy. Mais le risque croissant d'une intervention japonaise ou alliée nécessite des mesures plus importantes. Le 29 février 1944, le général De Gaulle contacte en secret le général Mordant, commandant des troupes françaises en Indochine, et reprend le contrôle de l'Indochine sans en informer l'amiral Decoux. Les forces françaises entrent désormais plus activement dans la résistance. http://philippe.millour.free.fr/Indochine/cadre_Hanoi_le_09_03_1945.htm . Nhờ vậy Bản văn Bài Giáng bút còn lưu lại ngày nay vì họ nghiệm Bài 1 đúng như đã xãy ngày 9 tháng 3 năm 1945 .

    Bản văn Bài Giáng bút của Kỷ sư J. Monnet, một trong Giáng bút. Tài liệu nầy hiện đang được cất giử bởi Bác sĩ Jean Pierre Monnet, con của kỹ sư J.Monnet, tại Paris .
    Bài Giáng bút nầy cũng còn được lưu giữ tại thư viện gia đình De Milleville, do vị Công sứ Miền Bắc thời trước. (1)
    Cũng như bài Bài Giáng bút Thiên cơ, Bài Giáng bút Kim Ô nầy cũng được phổ biến và bàn luận trên báo Tia Sáng và báo Giang Sơn ở Hà Nội, trước năm 1954.

    Trước năm 1975, tại Miền Nam cũng đã có nhiều nghiên cứu và luận đoán bài Bài Giáng bút nầy.
    Vào năm 1944, một số trí thức và nhân sĩ đi hành hương núi Yên Tử, ở Quảng Yên. Đoàn hành hương gồm khoảng 16 vị, trong đó có cụ Thượng La Ngạn, Cụ Bảng Nguyễn Can Mộng, Cư sĩ Trần Mạnh Như, kỹ sư J. Monnet, bác sĩ E. Paturel… Những người Pháp nầy đều nói và viết giỏi tiếng Việt. http://www.halong.com/halongcom/e_pages/quangninh/diemdulich/dinhchua/dc_dm_cuaong.htm

    (Núi Yên Tử là nơi nổi tiếng với phái Thiền Trúc Lâm Yên Tử do Bồ Tát Tuệ Trung sáng lập. Bồ Tát Tuệ Trung hay Tuệ Trung Thượng Sĩ (chính là Hưng Nhượng Vương Trần Quốc Tảng (1252-1313), anh cả của Đức Hưng Đạo Vương. Ngài đã từng là Đại tướng chống quân Mông cổ rồi tu ở núi Yên Tử.)

    Sau khi viếng núi Yên Tử, họ đi thuyền trên vịnh Hạ Long, rồi ghé vào Cửa Ông (nay là thị xã Cửa Ông, huyện Cẩm Phả Quảng Yên. Chữ Ông để chỉ Đức Trần Quốc Tảng). Cửa Ông có hai đền thờ nổi tiếng. Đền Hạ ở chân núi. Đền Thượng ở trên mỏm núi, thờ Đức Hoài Văn Hầu. (Đức Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản (1267-1285) là con nuôi của Đức Hưng Đạo Vương, lúc tuổi trẻ đã nổi tiếng với việc bóp nát trái cam vì không được cùng người lớn tham dự hội nghị chống quân giặc, sau làm Trấn Bắc Đại Tướng Quân trấn giữ vùng biên giới phía bắc, ngăn chặn quân Nguyên. Ngài cũng đã từng trấn giữ vùng Cửa Ông.)

    Đền Thượng ở trên mỏm núi, thờ Bồ Tát Tuệ Trung, cùng toàn thể gia đình Đức Hưng Đạo Vương, tất cả các vua và Danh Tướng đời Nhà Trần. Bên cạnh Đền còn có lăng của Bồ Tát và chánh vương phi. Cho đến nay, Đền luôn nổi tiếng linh thiêng. (Tại Việt Nam hiện nay, đây là một trong vài ngôi Đền còn nguyên vẹn, không bị Việt Cộng phá hại. Trong Đền còn nguyên vẹn mọi tượng thờ và mọi câu đối. Tương truyền, rất nhiều tên cán bộ giữ Đền đã bị bất đắc kỳ tử. Những đứa thốt lời ngạo mạn khích bác, thì đột nhiên đứt mạch máu đầu, chết tại chỗ. Vì vậy Việt cộng không dám xúc phạm thới Đền.).

    Tại Cửa Ông, đoàn hành hương ăn chay, đi lễ các Đền Thờ. Tối đến, họ khấn các Vị Tiên Phật Thánh giáng bút để được nghe dạy về tương lai Đất Nước. Buổi khấn vái khởi đầu từ 9 giờ tối, tới gần nửa đêm mới thấy giáng bút.


    BÀI GIÁNG BÚT
    Bản Văn

    Khởi đầu, Vị Giáng Bút tự xưng là “Đông A Trúc Lâm Yên Tử Sáng Tổ”, rổi “Phóng Cuồng Hòa Thượng” Cả hai đều là danh hiệu của Bồ Tát Tuệ Trung.

    Bài 1

    金 烏 落 地   Kim ô lạc địa   Quạ vàng xuống đất
     星 到 青 青   Tinh đáo thanh thanh   Sao đến xanh xanh 
    赤 赤 金 星   Xích xích kim tinh   Đỏ Đỏ sao vàng
    帝 系 五 世   Đế hệ ngũ thế    Đế Hệ thứ năm
    Kim ô=Mặt trời = cờ Nhật Bổn hạ xuống, cờ Hoa kỳ xuất hiện.
    Xích xích kim tinh = Cờ Đỏ Sao vàng của Trung Quốc 5 sao (1 Đại Hán + 4 chư hầu : Mông, Mãn, Tạng, Hồi.

    Giải đoán của một số thân hữu như sau:

    Bài 1 (1944-1949) Bom nguyên tử thả xuống Nhật. Hoa Kỳ đến, Nhật Bị hạ. Cở Đỏ Sao Vàng Việt cộng xuất hiện, Đế hệ thứ 5 của vua Minh Mạng tức Vĩnh Thụy là nhân vật làm vua cuối cùng (vua Bảo Đại). (Miên, Hường, Ưng, Bữu, Vĩnh . . .) lần lượt là công dân một nước độc lập, Cố vấn Chính Phủ VN Dân Chủ Cộng Hòa (1945-46), bị Cộng Sản bịp, Hoàng Đế lưu vong (1947-1948), Quốc Trưởng Quốc Gia VN từ 1 tháng 7 năm 1949 cho đến ngày 7-7-1954, Hoàng đế lưu vong (1954- mất 31 tháng 7 năm 1997)

    Bài 2

    二 鬼 爭 鋒  Nhị quỉ tranh phong       Hai quỉ giao chiến
    木 馬 從 慵   Mộc mã thung dung      Ngựa gỗ tự do
    皇 徿 已 斬   Hoàng long dĩ trảm       Rồng vàng bị chém
    猴 悟 青 羊    Hầu ngộ thanh dương    Khỉ gặp dê xanh

    21 tháng 7 năm 1954, Âm lịch là 22 tháng 6 (tháng Tân Mùi) năm Giáp Ngọ,
    Ngày 22 ở đây c ó thể hiểu là 2 Quỉ = 2 Đế Quốc + 2 Tiền Đồn ủy nhiệm
    Mùi = Dương = Dê, Ngọ = Mã = Ngựa, Hầu = Khỉ, Giả Nhân = Hồ Chí Minh

    Giải đoán của một số thân hữu như sau:
    Bài 2 (1949-1954) Hai thế lực –hai quỉ giao chiến– tức

    1- một bên là Đế quốc thực dân (Pháp lãnh đạo dưới chiêu bài thế giới Tự Do với tiền đồn là Quốc gia Việt Nam2- bên kia là Đế Quốc Cộng sản đệ tam quốc tế dưới chiêu bài giải phóng dân tộc Việt Nam với tiền đồn là Chiến khu, hoặc Bưng với quân du kích. Đế Quốc Cộng sản đệ tam quốc tế thắng chiếm Miền Bắc nhờ:
    -*1 Sự chia rẽ giữa Đế quốc thực dân
    -*2 Dân tộc Việt Nam ghét thực dân Pháp
    -*3 Hồ chí minh bịp bợm, giả nhân -Hầu- giả nghĩa, nấp bóng quốc gia dân tộc, thực chất cộng sản vô thần ( Darwin cho rằng gốc người là khỉ vượn -Hầu-)
    -*4 Hiệp Định Geneva (21-7-1954) Phe Cộng sản thắng chia đôi đất nước. -Rồng vàng đem chém-
    Năm Giáp Ngọ 1954 = -Mộc mã-, Tháng 7 = -thanh Dương- (tháng 6 âm lịch, 7 Dương lịch)
    -*5 Đạo quân thứ 5 -Ngựa gổ thung dung. Mộc mã , Trojan horse

    Bài 3

    黑 黑 鐵 圍      Hắc hắc thiết vi         Đen Đen lưới sắt vây
    佰 性 南 歸      Bách tính nam qui     Trăm họ về Nam
    儸 剎 入 地      La sát nhập địa          Quỉ La Sát vào đất
    六 竹 高 丕     Lục trúc cao phi         Sáu Trúc bay xa

    Giải đoán của một số thân hữu như sau:
    Bài 3 (1954-1963) Hàng rào sắt cộng sản vây chặt, Dân di cư vào Miền Nam . Quỉ cộng sản xâm nhập vào đất Miền Nam, -La sát nhập địa- Bọn này là gián điệp nhị trùng nằm vùng, cao cấp (bực Tướng Công An như Phạm Xuân Ẩn, Vũ Ngọc Nhạ, Huỳnh Văn Trọng, Đại Tá Phạm Ngọc Thảo v,v) len lỏi làm cố vấn đặc biệt cho các Tổng Thống Cộng Hòa Miền Nam, kể cả Đồng Minh Hoa Kỳ, gây ly gián, chia rẽ tôn giáo, đảng phái, quân đội, v.v. Bọn này gây cái chết của Tổng Thông Ngô Đình Diệm. Một số thức giả, phần lớn có thiện chí họp tại khách sạn Caravelle ra Tuyên ngôn 26/4/1960. (Buổi họp gồm các ông Trần Văn Văn, Phan Khắc Sửu, Trần Văn Hương, Nguyễn Lưu Viên, Huỳnh Kim Hữu, Phan Huy Quát, Trần Văn Lý, Nguyễn Tiến Hỉ, Trần Văn Ðỗ, Lê Ngọc Chấn, Lê Quang Luật, Lương Trọng Tường, Nguyễn Tăng Nguyên, Phạm Hữu Chương, Trần Văn Tuyên, Tạ Chương Phùng, Trần Lê Chất, Hồ Văn Vui Trần Văn Văn, Phan Khắc Sửu, Trần Văn Hương, Nguyễn Lưu Viên, Huỳnh Kim Hữu, Phan Huy Quát, Trần Văn Lý, Nguyễn Tiến Hỉ, Trần Văn Ðỗ, Lê Ngọc Chấn, Lê Quang Luật, Lương Trọng Tường, Nguyễn Tăng Nguyên, Phạm Hữu Chương, Trần Văn Tuyên, Tạ Chương Phùng, Trần Lê Chất, Linh Mục Hồ Văn Vui).

    Sau tuyên ngôn ngày 26/4/1960 khởi sự các cuộc đảo chính quân đội chống chính phủ, ngày 11-11-1960 do Tướng Nguyễn Chánh Thi, ngày 26-2-1962 do phi công Nguyễn Văn Cử và kết thúc ngày 1-11-1963 do Đại Tướng Dương Văn Minh. (logo của Ông Diệm là bụi trúc) –Sáu Trúc bay xa- Sáu là sáu năm (1954-1960) kể từ ngày Song Thất thành lập Nội Các 7-7-1954 đến ngày Tuyên Ngôn 26/4/1960.

    Bài 4

    碩 鼠 既 盡       Thạc thử ký tận          Chuột danh lớn, đã tận
    眾 生 多 難       Chúng sanh đa nạn     Chúng sanh lắm nạn
    二 十 日 明       Nhị thập nhật minh     Hai mươi ngày sáng
    兔 遇 青 徿      Thố ngộ thanh long      Thỏ gặp rồng xanh

    30 tháng 4 năm 1975, Âm lịch là 20 tháng Canh Thìn năm Ất Mão.
    Mão = Thố, Mèo = Thỏ

      Giải đoán của một số thân hữu như sau:
    Bài 4 (1963-1975). Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu sinh năm 1924 (Giáp Tý = -Chuột lớn danh ký tận đã hết thời năm Ất Mão (1975). ngày 30 Dương lịch tức theo Âm lịch là ngày hai mươi - Nhị thập nhật minh - tháng Canh Thìn = - thanh long-, tức tháng 3 Âm lịch hay tháng 4 Dương Lịch. Nói tóm Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu hết thời kể từ 30-4-1975. Mão Âm lịch là Mèo hay Thỏ.

    Bài 5
    雞 犬 遇 蛇        Kê khuyển ngộ xà      Gà Chó gặp rắn
    地 臟 誅 魔       Địa Tạng tru ma          Địa Tạng giết ma
    佰 性 尊 服       Bách tính tôn phục      Trăm họ tôn phục
    四 方 歸 家       Tứ phương qui gia       Bốn phương về nhà


    Biến cố 1965 Chiến tranh lạnh (giết người không tuyên chiến) giữa quân đội Hoa Kỳ và Đồng Minh (ở thế thủ tất bại) chống quân đội phe cộng sản (Nga Tàu và Bắc Việt (ở thế công, tất thắng). Kết quả chiến lược toàn cầu của chiến tranh lạnh: Mỹ chia rẽ được phe cộng sản Nga Tàu, Tàu Việt, Việt, Mên; nhưng mất hết uy tín vì đã hy sinh đồng minh VN và 58 ngàn binh sĩ Mỹ. Gây cái chết hàng triệu người vô tội, tạo hận thù quốc cộng ngút trời và từ đấy gây oán giận cho toàn dân VN từ Nam chí Bắc đối với Hoa Kỳ dài dài.

    Biến cố hiện tại và tương lai (từ năm 2005, 2006…)

    Sau 40 năm Hoa kỳ dùng Chiến tranh kinh tế tức Diễn biến hoà bình, dùng phương pháp tường thực hiện ở Nhật, Thái Lan và Nam Hàn, có khả năng đưa nước Việt Nam thống nhất và đoàn kết vào nền kinh tế thị trường để từ đó, dần dần lên địa vị một quốc gia dân chủ pháp trị, một con Rồng Á Đông sau Hội Nghị APEC. Mỹ dần dần phục hồi lại danh dự của mình.
     Giải  đoán của một số thân hữu như sau:

    Bài 5 
    Năm Ất Dậu 2005 và Bính Tuất (2006) gặp năm Ất Tỵ. (1965).Nói một cách khác: Ở VN mọi biến cố hiện tại và tương lai (kể từ năm 2005, 06, 07 và …) là do kết quả của biến cố năm 1965.
    Đức Địa Tạng sẽ về Việt Nam (địa ngục trần gian) để mà Tru Ma. Tru ma có nghĩa là giết ma. Diêm vương xử tội theo luật nhân quả. Nhưng Đức Địa tạng từ bi, ngài tìm mọi phương tiện để cứu độ chúng sanh với điều kiện là Ma phải sám hối bỏ dữ làm lành. Khi ấy -Trăm họ tôn phục, bốn phương về nhà. (Ma Vương có thể đội lốt Địa Tạng làm trò Giải Oan Bình Đẳng ma quái giúp xích quỷ một thời gian; nhưng khó lòng thực hiện sau 2008 nhờ pháp thuật của Bồ Tát Tuệ Trung và phương tiện truyền thông hiện tại)

    XIN LƯU Ý:

    Thông thường thì các bài sấm ký, tiên tri, cơ bút và giáng bút, rất khó giải, nên có người không tin và cho đó là dị đoan mê tín. Chỉ khi nào sự việc xảy ra thì chúng ta mới nghiệm thấy đúng sai. Mong quý độc giả cũng có thể tự mình thử dự đoán rồi so sánh với cách đoán giải khác.

    Nay kính
    Tâm Tràng Ngô Trọng Anh


    No comments: