KÍNH HÒA * CỘNG SẢN CƯỚP ĐẤT CỦA DÂN
Đất đai thuộc về giai cấp mới -
giai cấp cộng sản
Nghe bài này
Tầng lớp nông dân Việt Nam hiện đang bị mất đất, bị bóc lột trong chính một chế độ mệnh danh là đấu tranh cho giai cấp công nông. Một giai cấp mới đã được hình thành sau khi cuộc cách mạng cộng sản thành công.
Cờ đỏ búa và liềm
Nhưng giai cấp đã không mất đi. Milovan Djilas, nhân vật số hai của đảng cộng sản Nam Tư, đã viết vào năm 1957 rằng: Một giai cấp mới đã hình thành, và cả hệ thống cộng sản được xây dựng để bảo đảm cho quyền làm chủ và bóc lột của giai cấp mới này. Đó chính là giai cấp cộng sản cầm quyền.
Milovan Djilas viết tiếp, Dù về mặt pháp lý tài sản là của xã hội, của quốc gia, nhưng trên thực tế chỉ có một nhóm nhỏ kiểm sóat và thu lợi từ đấy.
Lời phát biểu của ông Lê Hiếu Đằng như một bức tranh tổng kết những gì những người cộng sản đã hứa hẹn khi họ còn hàn vi ngày xưa đến khi họ trở thành giai cấp mới ngày nay.
Còn những người nông dân đã tự nguyện đứng dưới lá cờ của giai cấp công nông thì nghĩa gì?
Tầng lớp nông dân Việt Nam hiện đang bị mất đất, bị bóc lột trong chính một chế độ mệnh danh là đấu tranh cho giai cấp công nông. Một giai cấp mới đã được hình thành sau khi cuộc cách mạng cộng sản thành công.
Cờ đỏ búa và liềm
Biểu tượng của đảng cộng sản Việt Nam đang cầm quyền vẫn là lá cờ búa
và liềm màu vàng trên nền đỏ, một biểu tượng cho liên minh công nhân và
nông dân, xưa cũ gần 100 năm. Biểu tượng này được cho là có một hiệu
quả vô song trong việc thu hút tầng lớp dân cày trong những năm đầu tiên
của cuộc cách mạng Nga năm 1917. Những người dân cày vốn ít học, không
thể hiểu những triết lý phức tạp về kinh tế chính trị của các ông Karl
Marx, Engel,…khi thấy cái liềm gặt thiết thân của cuộc đời họ, bèn đứng
lên đi theo đảng Bolsevik lúc ấy ở Nga, và những đảng cộng sản sau này
trên khắp thế giới.
Về nguyên tắc, các đảng viên đảng cộng sản Việt Nam, nếu không xuất
thân từ hai giai cấp công nhân và nông dân, thì cũng là đại diện cho họ,
đấu tranh cho quyền lợi của họ. Đặc biệt trong tình hình cụ thể của xã
hội Việt Nam, với đại đa số dân chúng là nông dân thì hình ảnh cái liềm
trên lá cờ đảng càng có giá trị lớn lao, ngay từ khi đảng cộng sản Đông
Dương mới thành lập hồi năm 1930 cho đến nay.
Biểu tượng của đảng cộng sản Việt Nam đang cầm quyền vẫn là lá cờ búa và liềm màu vàng trên nền đỏ, một biểu tượng cho liên minh công nhân và nông dân...Biểu tượng này được cho là có một hiệu quả vô song trong việc thu hút tầng lớp dân cày
Bên cạnh biểu tượng lưỡi liềm, các đảng cộng sản cũng đề ra các khẩu
hiệu dễ hiểu rất dân túy để cổ vũ tầng lớp nông dân. Năm 1930 được biết
đến cuộc nổi dậy của nông dân tại Nghệ Tĩnh với khẩu hiệu nổi tiếng, Trí phú địa hào, đào tận gốc trốc tận rễ, tức là tiêu diệt hết những giai cấp khác ngòai nông dân; hay sau đó là Ruộng đất cho dân cày.
Người nông dân khắp nơi đã kéo nhau theo đảng cộng sản tiến hành cuộc
chiến tranh giai cấp cho Đảng, với hy vọng có được ruộng đất để mà sử
dụng cái liềm vàng đẹp đẽ trên lá cờ đỏ màu máu cách mạng.
Với một đảng chính trị có tổ chức chặt chẽ, cùng với sự hậu thuẫn của
hàng triệu nông dân, những người cộng sản đã nắm chính quyền, nắm một
cách độc tôn. Và ở Việt Nam, họ đã thực hiện lời hứa với những người dân
cày bằng cuộc cải cách ruộng đất diễn ra sau năm 1954. Trong trận chiến
giai cấp này, các khái niệm trừu tượng của kinh tế chính trị Marxism đã
biến thành các con số phần trăm trong dân chúng là địa chủ ở mỗi làng
để cách mạng tiêu diệt. Nhiều người đã chết dù không có một tấc đất nào
trong tay. Người địa chủ nổi tiếng ở miền Bắc là bà Nguyễn Thị Năm,
người ủng hộ tiền tài nhân lực cho đảng của ông Hồ Chí Minh, nằm trong
những người bị xử bắn đầu tiên.
Những người chết rồi cũng bị quên đi trước những khó khăn vất vả của
đời thường, của hợp tác xã nông nghiệp, và của các tập đòan sản xuất tại
miền Nam sau ngày đất nước được thống nhất. Tất cả mọi người dường như
đã trở thành chung một giai cấp công nông, dường như cuộc đấu tranh giai
cấp đã thành tựu.
Giai cấp cộng sản và những đặc quyềnNhưng giai cấp đã không mất đi. Milovan Djilas, nhân vật số hai của đảng cộng sản Nam Tư, đã viết vào năm 1957 rằng: Một giai cấp mới đã hình thành, và cả hệ thống cộng sản được xây dựng để bảo đảm cho quyền làm chủ và bóc lột của giai cấp mới này. Đó chính là giai cấp cộng sản cầm quyền.
Một giai cấp mới đã hình thành, và cả hệ thống cộng sản được xây dựng để bảo đảm cho quyền làm chủ và bóc lột của giai cấp mới này. Đó chính là giai cấp cộng sản cầm quyềnNếu đặc quyền của giai cấp mới vào những năm chiến tranh của miền Bắc xã hội chủ nghĩa chỉ là vài cân thịt ngon ở cửa hàng Tôn Đản, hay vài thước vải đẹp cung cấp theo tiêu chuẩn, thì từ năm 1986 trở đi, năm mà đảng cộng sản quyết định kết hôn ý thức hệ công nông của mình với kinh tế thị trường tự do, nó đã trở nên trù phú hơn. Bây giờ là nhà xưởng sản xuất công nghiệp để thu lợi trên sự bóc lột giá trị thặng dư của người công nhân theo lý thuết của Karl Marx, và đất đai.
Milovan Djilas viết tiếp, Dù về mặt pháp lý tài sản là của xã hội, của quốc gia, nhưng trên thực tế chỉ có một nhóm nhỏ kiểm sóat và thu lợi từ đấy.
Tài sản quan trọng nhất đối với đại đa số dân chúng Việt Nam chính là
đất đai, và nay nó thuộc sỡ hữu tòan dân, tức là do cái nhóm nhỏ cộng
sản cầm quyền kiểm sóat.
Cuộc đấu tranh giai cấp vẫn tiếp tục nhưng không được hô hào nữa.
Hàng đòan nông dân mất đất đi khiếu nại, thưa kiện từ Nam ra Bắc, vì đất
đai của họ bị tịch thu, dưới danh nghĩa dùng cho các dự án phát triển
kinh tế xã hội của những công ty, mà trên thực tế nhiều đảng viên cộng
sản, hoặc những người có quan hệ chặt chẽ với bộ máy quyền lực của đảng,
nắm giữ. Các cuộc biểu tình này thường xuyên bị chính quyền cộng sản
của giai cấp công nông Việt Nam dẹp đi. Chưa có thống kê nào về số lượng
các cuộc biểu tình đòi đất hàng năm, nhưng chỉ trong vài năm gần đây,
có thể nêu nhiều vụ xảy ra liên tiếp, vụ nông dân lõa thể giữ đất ở Cần
Thơ, vụ Văn Giang, vụ Dương Nội, rồi đỉnh cao là vụ Đòan Văn Vươn ở Hải
Phòng nơi mà súng đã nổ thay cho luật pháp. Và trong khi những dòng chữ
này đến với quý độc giả thì hàng trăm nông dân làng Trịnh Nguyễn, Từ Sơn
Bắc Ninh đang dầm mưa giải nắng giữ đất.
Luật gia Lê Hiếu Đằng, người từng trải qua kinh nghiệm với đảng cộng sản suốt mấy mươi năm đã phát biểu,Chưa có cuộc cách mạng nào hứa hẹn nhiều và thực hiện ít như cuộc cách mạng cộng sản“Trước kia nông dân nghe theo Đảng để mong có ruộng đất. Cái chuyện nông dân ly tán, khổ đâu vì mất đất là do đâu? Là do cái quy định đất đai là sở hữu tòan dân!”
Milovan Djilas
Lời phát biểu của ông Lê Hiếu Đằng như một bức tranh tổng kết những gì những người cộng sản đã hứa hẹn khi họ còn hàn vi ngày xưa đến khi họ trở thành giai cấp mới ngày nay.
Còn những người nông dân đã tự nguyện đứng dưới lá cờ của giai cấp công nông thì nghĩa gì?
Bà Ngô Thị Đức, một nông dân ở làng Trịnh Nguyễn, có 47 tuổi đảng và
bị đảng của bà khai trừ vì bà đấu tranh cho quyền lợi của những người
nông dân, nói với chúng tôi,
“Tôi nhiều năm phấn đấu để vào đảng, nay họ làm sai, tôi thấy cũng
chả cần. Sợ mất dân hơn là mất Đảng. Phần mình mình phải lo, ai mà lo
tới mình thì mình đã toi rồi.”
Có phần chắc là bà Ngô Thị Đức và những người nông dân làng Trịnh
Nguyễn không biết Milovan Djilas là ai, chỉ biết rằng… “họ” tức những
người cộng sản cầm quyền đã làm sai. Họ đã trở thành một giai cấp mới,
cũng bóc lột như trong những cuốn sách lý thuyết cộng sản mà đảng cộng
sản phát cho các đảng viên của mình.
Điều khá mỉa mai, là khi những người nông dân Trịnh Nguyễn giữ đất
chống giai cấp mới, họ vẫn trương cờ đỏ búa liềm, và khi Đòan Văn Vươn
nghe lời tuyên án vẫn nói lời cảm ơn đảng cộng sản, đảng của một giai
cấp mới.
Có lẽ để kết thúc, chúng tôi mượn lời cựu phó chủ tịch đảng cộng sản Nam Tư, Milovan Djilas, “Chưa có cuộc cách mạng nào hứa hẹn nhiều và thực hiện ít như cuộc cách mạng cộng sản.”
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/land-to-communis-clas-07142013075312.html
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/land-to-communis-clas-07142013075312.html
LÊ QUANG THỌ * THƠ TRÀO PHÚNG
Ngày Xưa ... Ngày NayAnh Ngày Xưa ... Anh Ngày Nay
Ngày xưa khi mới gặp anh,
Tưởng rằng như thể bức tranh hoạ đồ.
Phong lưu dáng dấp giang hồ,
Bây chừ ngó chán thấy mồ anh ơi!
Ngày xưa anh nở nụ cười,
Hoa thơm cỏ lạ ngẫn người nhìn theo.
Bây giờ môi tím mặt teo,
Ngó như mặt chuột mặt mèo gớm ghê.
Ngày xưa thoạt thấy đã mê,
Bây giờ chán ngấy chẳng phê chút nào.
Ngày xưa phong độ dường bao,
Bây giờ tàn tạ râu, mao chẳng còn.
Ngày xưa quảng đại bao dong,
Bây chừ bủn xỉn, đàn ông hẹp lòng.
Ngày xưa đi đứng thong dong,
Bi chừ cả rởn cà rông đứng ngồi.
Ngày xưa coi trọng cái tôi,
Bi chừ thấy rõ chữ tồi lòi ra.
Ban đêm mặt giống như ma,
Ban ngày thì tựa như là Diêm Vương.
Ngày xưa chiếm được mười thương,
Bây giờ chỉ một con đường ZÊ RÔ....Anh Ngày XưaAnh Ngày Nay
Em Ngày Xưa... Em Ngày Nay
Ngày xưa mái tóc buông lơi ,
Bây giờ sợi rụng sợi rơi đầy nhà .
Ngày xưa da trắng nõn nà ,
Bây giờ da đã trổ hoa .... đồi mồi .
Ngày xưa miệng cười thật tươi ,
Bây giờ móm xọm rụng mười cái răng .
Ngày xưa mặt sáng như trăng ,
Bây giờ xám xịt như vầng mây đen,
Ngày xưa yểu điệu như tiên
Bây giờ lẹt đẹt như con vịt bầu .
Ngày xưa chum chúm núm cau ,
Bây giờ lỏng thỏng như bầu trên cây .
Ngày xưa nhựa sống căng đầy ,
Bây giờ vắt mãi bẩy ngày cũng không .
Ngày xưa thắt đáy lưng ong ,
Bây giờ to bụng còn mông phẳng lờ .
Ngày xưa rậm rạp cỏ mơ ,
Bây giờ thưa cứng tưa hồ rễ tre .
Ngày xưa ăn nói dễ nghe ,
Bây giờ cẳn nhẳn chua lè khó ưa ..
Ngày xưa thích được mây mưa ,
Bây giờ hạn hán hết ưa tù tì
Ngày xưa thường sánh vai đi ,
Bây giờ chỉ thích năm ì ...xem phim...
Ngày xưa nhớ nhau đi tìm,
Bây giờ mặc kệ ...con chim mất dzồi.
Em Ngày XưaEm Ngày Nay
--
Lê Quang Thọ
Lê Quang Thọ
THỤY MY * MIẾN ĐIỆN
Davos A Chau Mien Dien
Một ngôi chùa lớn tại thủ đô Naypyidaw
Wikipedia
Thụy My
Hàng trăm nguyên thủ quốc gia và lãnh đạo công nghiệp thế giới hôm nay
05/06/2013 gặp gỡ tại Miến Điện nhân Diễn đàn Kinh tế Thế giới về Đông
Á. « Diễn đàn Davos châu Á » tại Naypyidaw lần này là sự hội nhập bất
ngờ của Miến Điện với thế giới, bên cạnh đó là một loạt các thách thức
sau nửa thế kỷ bị cô lập.
Khoảng 900 đại biểu của 50 quốc gia tụ họp về Naypyidaw để tham gia Diễn
đàn Kinh tế Thế giới về Đông Á kéo dài ba ngày. Hội nghị Davos của khu
vực mang ý nghĩa biểu trưng rất lớn, trong lúc Miến Điện mở cửa cho đầu
tư nước ngoài và đang thu hút các công ty trên toàn cầu.
Các công ty ngoại quốc xếp hàng để vào làm ăn tại Miến Điện - một thị
trường tiềm năng với 60 triệu người tiêu thụ mới, nguồn lao động rẻ và
tài nguyên thiên nhiên dồi dào chưa được khai thác của một trong những
quốc gia nghèo nhất thế giới.
Trong số đó có Coca-Cola, quay lại Miến Điện sau hơn sáu thập kỷ vắng
mặt, với việc khai trương nhà máy đóng chai vào hôm qua. Tập đoàn nước
ngọt nổi tiếng loan báo sẽ đầu tư trên 150 triệu euro trong vòng 5 năm,
tạo ra 20.000 việc làm mới. Tập đoàn hàng tiêu dùng Unilever khẳng định
sẽ sản xuất các sản phẩm vệ sinh cho thị trường nội địa trong vài tuần
tới. Một viên chức chính phủ cho AFP biết, rất nhiều nhân vật quan trọng
muốn gặp Tổng thống Thein Sein, nhưng ông không thể tiếp tất cả mọi
người.
Cựu tướng lãnh Thein Sein, nay là người đứng đầu một chính phủ hầu như
dân sự, đã làm cả thế giới ngạc nhiên khi lên nắm quyền cách đây hai
năm, với những cải cách chính trị ngoạn mục. Trả tự do cho các tù nhân
chính trị, nhà đối lập Aung San Suu Kyi được phép quay lại chính trường,
ngưng bắn với các nhóm nổi dậy người thiểu số, ban hành luật đầu tư
nước ngoài… Trước hàng loạt đổi mới này, các biện pháp trừng phạt của
phương Tây đã được dỡ bỏ.
Một ngày trước hội nghị, Tổng thống Thein Sein tuyên bố sẽ trả tự do cho
tất cả các tù nhân lương tâm. Các nhà tranh đấu nói rằng có khoảng 200
tù nhân chính trị vẫn còn bị giam giữ, và tố cáo chính quyền Miến Điện
sử dụng việc ân xá để tìm kiếm lợi ích chính trị. Theo chương trình, cả
ông Thein Sein và bà Aung San Suu Kyi sẽ phát biểu tại diễn đàn ngày
mai.
Diễn đàn Davos châu Á chưa bao giờ thu hút nhiều thành viên tham gia đến
thế - Sushant Palakurthi Rao, người phụ trách khu vực nhận xét. Dọc
theo các đại lộ mênh mông của thủ đô Naypyidaw, màu sơn còn mới nguyên,
và lực lượng an ninh được triển khai dày đặc. Thủ đô mới do các tướng
lãnh đầy tham vọng khai sinh từ năm 2005, được âm thầm xây dựng giữa
rừng nhiệt đới, nằm cách xa các tuyến đường du lịch.
Sang năm, khi giữ chức chủ tịch luân phiên ASEAN, Miến Điện sẽ tổ chức
các hội nghị thượng đỉnh với sự tham dự của các nước lớn châu Á, và cả
Hoa Kỳ. Điều này mang lại hy vọng cho các khách sạn, họ cho biết chưa
bao giờ trông thấy nhiều người ngoại quốc đến thế, và mong rằng những
người khách sẽ quay lại.
« Những mong đợi là quá lớn » - Sean Turnell, thuộc trường đại học
Macquarie của Úc cảnh báo. Vị chuyên gia nhìn thấy trong sự hồ hởi này «
một trong những mối nguy mà Miến Điện phải đương đầu », và so sánh diễn
đàn lần này với sự nhập môn của một người nghiệp dư.
Trong ba ngày hội nghị, các đại biểu sẽ nhận ra những thử thách hiện nay
của Miến Điện. Các nhà tổ chức đã báo trước là tại đây không có máy rút
tiền, không thể chi trả bằng thẻ tín dụng, không có hệ thống 3G cho
những người sử dụng điện thoại BlackBerry và các loại điện thoại di động
khác. Bộ trưởng Du lịch Htay Aung nhìn nhận : « Cuộc chơi chỉ mới bắt
đầu, và chúng tôi đang còn lúng túng ».
Các đoàn đại biểu sẽ thảo luận về chủ đề « chia sẻ thịnh vượng ». Nhưng
khung cảnh vùng ngoại vi Naypyidaw cho thấy các cải cách vẫn chưa làm
thay đổi cuộc sống người dân Miến Điện. Một người nông dân 32 tuổi đang
chăn trâu cách trung tâm hội nghị chỉ vài phút đi bộ nói với AFP : «
Cách sinh nhai của chúng tôi chưa thực sự thay đổi mấy ». Còn về diễn
đàn Davos châu Á ? « Tôi không hề hay biết ».
dangnguoivietyeunguoiviet.org
https://sites.google.com/site/tochucnguoivietyeunguoiviet/
ĐẠI HỌC VŨ HÁN TẤN CÔNG MẠNG
Theo các quan chức Mỹ, trung tâm này có tên gọi Phòng thí nghiệm Chủ chốt về An ninh Thông tin Hàng không vũ trụ và Điện toán tin cậy (Key Laboratory of Aerospace Information Security and Trusted Computing) được thành lập vào năm 2008 và là một trong 3 phòng thí nghiệm hiện đang hoạt động tại Đại học Khoa học Máy tính Vũ Hán với sự hậu thuẫn từ các đơn vị thuộc quân đội Trung Quốc, bao gồm cả Tổng cục 3 (3PLA).
Tình báo Mỹ đã xác định được đây là trung tâm tấn công và nghiên cứu
về chiến tranh mạng mới nhất nằm trong chương trình chiến tranh mạng bí
mật của Trung Quốc đồng thời được ghi nhận có tham gia phát triển một
nền tảng phần mềm chiến tranh máy tính gọi là Hệ thống Thử nghiệm An
ninh Thông tin – SimpleISES do tập đoàn Simpleware (Bắc Kinh, Trung
Quốc) sản xuất.
Hệ thống này có thể được sử dụng cùng lúc bởi 20 sinh viên trong công
tác huấn luyện và tiến hành các cuộc tấn công mạng. SimpleISES đã được
sử dụng tại hơn 30 trường đại học tại Trung Quốc và là một thành phần
quan trọng trong các cuộc tấn công quy mô của quân đội Trung Quốc nhằm
vào Lầu Năm Góc, chính phủ Mỹ cũng như các quốc gia khác.
Tuy nhiên cũng có ý kiến cho rằng, SimpleISES chỉ đơn giản là một hệ
thống giảng dạy tin tặc được các trường đại học sử dụng để đào tạo các
thế hệ tin tặc tiếp theo phục vụ cho chính phủ. Ngoài ra, các cơ quan
tình báo Mỹ còn phát hiện được Zhang Huanguo – một nhân viên làm việc
tại phòng thí nghiệm trên từng có mối liên hệ với PLA, một số nhân vật
khác trong ban điều hành phòng thí nghiệm là Lina Wang, Du Ruiying, và
Fu Jianming từng tham gia vào các cuộc tấn công thông tin và các hoạt
động phòng thủ mạng.
Được biết, đơn vị được xác định đứng sau hậu thuẫn cho phòng thí
nghiệm là Đơn vị 61478 thuộc quân đội Trung Quốc. Ngoài trung tâm nói
trên, một phòng thí nghiệm khác cũng được biết đến với tên gọi Trung tâm
Nghiên cứu Tấn công và Phòng thủ Mạng Thông tin (the Information
Network Attack and Defense Research Center) nhưng không có thông tin cụ
thể.
trandaiquang.net lược dịch (Nguồn: FreeBeacon)
Tin liên quan:
THƠ TRANH ĐẤU
MẶT THẬT CUẢ LŨ
BƯNG BÔ!
Những kẻ một thời giả dạng chống
cộng
Thời gian đã trả lời hiện nguyên
hình BƯNG BÔ BẰNG MIỆNG trời ơi !
Nghĩ buồn cho Dân Tộc, Quê Hương
chúng tôi
Trót sinh chi khá nhiều lũ Việt
gian Phản Quốc
Suốt chiều dài lịch sử gần năm
ngàn năm
Chưa có thời đại nào vô cùng bi
thảm, tối tăm
Như dưới chế độ thú đội lốt
người, quỷ đỏ !
Mẹ Việt Nam phải biết sinh ra lũ
chó
Tàn hại Đồng Bào, rước voi về
xéo dày Quê Hương
Cõng cắn rắn gà nhà Oan Nghiệt,
Đoạn Trường !
Bóp mũi chúng chết phức cho rồi
lúc còn đỏ hỏn
NGHIỆT SÚC hồ chí minh chuá đảng
Ác Gian
Làm băng hoại , bao thế hệ máu
xương hoang phí phũ phàng
Để đổi lấy làm NÔ TÀI cho kẻ thù
truyền kiếp
Mặc kệ tuổi tác trên
trăm
Tội BÁN NƯỚC , BUÔN DÂN , MÃI
QUỐC CẦU VINH
Dù đưá bé ba tuổi vẫn có quyền
PHỈ NHỔ
Có tên nằm vùng nào đủ Dũng Khí
ra miệng bênh vực coi
Xem lý lẽ nào phải ĐẠO LÀM
NGƯỜIHay chỉ là những lời nguỵ biện
Những tên Trí Ngủ Hải Ngoại
thuộc nhóm BƯNG BÔ
Nhất là bọn GIAO ĐIỂM bằng cấp
tồ tồ
Thách các ngươi biện
hộ.
KIỀU PHONG
(Toronto)
ĂN BO BO, SAO “QUẢN LÝ” ĐỜI EM?
Khẩu hiệu VC:
“Đâu cần, thanh niên có!
Đâu khó, có thanh niên!”
TRĂNG cao quá, anh vói hoài không tới
MẶT TRỜI HỒNG* thiêu nóng, ai bỏ công!
To, tròn vòng: TRÁI ĐẤT rộng Tây, Đông
SÔNG cửa rộng, anh không bơi qua nỗi!
BIỂN? Khỏi nói! Anh sẽ chìm, không nổi!
NÚI? Chân trèo sẽ không khỏi tả tơi!
RỪNG ĐỎ? Thôi! Đi tù đã nhớ đời!
HỒ? Xin lỗi! Giỡn chơi? Toàn Ruồi Muỗi!
AO? Cháu “Bác” cả làng cùng đồng khởi
Nuôi toàn là chi lạ những… Cá Tra
Thương em thế mà ngại đến chi là!
Lên… VŨ TRỤ? Trời ơi! Sao khó quá!
*
Thôi em nhá! Đảng Viên xin bỏ Đảng!
*
-Đâu cần thanh niên?
-Có!
-Đâu khó?
-Có: thanh niên!
Ý Nga, 050713.
*Mặt trời hồng: Đảng CS
*Tất cả các chữ viết hoa đều ám chỉ
những tổ chức trá hình của đảng CS để kiểm soát thanh niên.
QUÁN CHIẾU TỰ
TÂM.
Trần gian chẳng phải trần…ngay
Nên người lễ, lạy, hàng ngày học tu
Học tăng tấm lòng nhân từ,
Giảm hư dục vọng, khai trừ nhỏ nhen
Giảm bon chen, tăng tham thiền,
Hưởng bình yên, bớt ham tiền nhọc thân.
Mệt chưa tên gọi cõi trần?
Ý Nga, 050713.
Saturday, July 13, 2013
LÊ TỰ * CHẢY MÁU CHẤT GÁI
Published on July 13, 2013 · 2 Comments
Chảy máu chất sám thì người ta nói lâu rồi, nói chán rồi, bây giờ không thấy ai nói nữa. Còn chuyện mất gái thì sao lại không thấy ai quan tâm các cụ nhỉ? Ô hay một quốc gia mà mất hết gái thì còn ra thể thống cống rãnh gì nữa chứ!
1.Mới đây thôi chúng tôi có chuyến quá giang qua biên giới ở cửa khẩu Lào Cai mấy tiếng đồng hồ.
Chợ Việt nam khá là rộng, ở ngay sát đường biên. Tầng 1 bán đủ loại
hàng hoá, rất nhiều hàng hoá, không thiếu một cái gì trên đời, toàn là
hàng tầu, tuy nhiên giá thì rất đắt. Tầng 2 chợ này là nơi bán dâm công
khai, cò mồi môi giới lượn lờ khắp nơi tiếp thị tới những người mới ở
Việt nam sang. Hàng trăm các cô gái Việt nam ngồi rải từ chân cầu thang
lên tới hành lang tầng hai và thập thò trong những gian nhà cấp 4, lờ
mờ. Theo người thạo tin thì gái Tầu cũng có nhưng rất ít và xấu lắm, tuy
nhiên giá cả lại đắt gấp 3 lần gái Việt nam ta. Một ả môi giới công
khai: “Rẻ bất ngờ, toàn em xinh lắm, gái việt 50 tệ, gái Tầu 150”. Nghe
thấy thế mà thấy nhục quá đi thôi, gái ta xinh hơn mà giá lại bèo hơn là
sao chứ, hay gái tầu có cái gì hoàng tráng hơn.
Một ông bạn từng nhiều lần sang đây kể, gái Tầu chẳng hơn gì đâu, tuy
nhiên từ Việt nam lặn lội sang đây cốt tìm hiểu gái Tầu nó thế nào
thôi, lại gặp gái Việt thì tính làm gì chứ. Chính vì muốn biết mùi Tầu
ra sao nên bọn bảo kê ở đây kiên quết đẩy giá gái Tầu lên cao hơn chót
vót. Hắn kể tiếp, lần ấy một ông Việt mò mẫm sang đây cốt thử gái Tầu
xem nó thế nào.
Có em Việt nam giả danh gái Tầu, nói mấy câu đại thể:
“Thúng mủng xảo, củ xu hoàn treo lủng lẳng, xẻng xúc xỉ…” ông này tưởng
gái Tầu xịn liền vào nộp tiền chơi ngay. Đang vui, ông liền véo nó một
cái vào vú, con này phản xạ tự nhiên kêu: “ái ái, đau quá anh ơi”. Biết
là mình bị lừa, ông này điên tiết vả cho con ca ve ba nhát hộc máu mồm,
vừa chửi: “Mẹ kiếp, con lừa đảo, bố mày sang đây cốt để trả thù bọn Tầu,
ai dè lại trả thù đúng dân tộc mình thế này thì còn ra gì nữa chứ. Toi
tiền!”. Con bé ca ve biết lỗi cứ van xin rối rít. Nhục đến thế là cùng,
gái Tầu thì ra mẹ gì đâu mà phải giả danh nó chứ. Chẳng khác gì chó. Chó
đã là khốn nạn nhất rồi mà còn giả chó (giả cầy) nữa thì vô văn hoá
quá.
Có bao nhiêu giá Việt nam xuất ngoại làm phò thì ai mà thống kê được
chứ. Chỉ biết rằng sang Trung quốc, sang Lào, Thái Lan, Cam pu chia…ở
đâu cũng thấy ca ve Việt nam. Trên nhiều phương tiện thông tin đại chúng
từng đã đưa, gái Việt nam đi làm ca ve ở nhiều nước trên thế giới, nhất
là ở khu vực Đông nam á này. Sao lại nhục nhã thế hả các cụ ơi. Sao
không thấy cụ nào có ý kiến gì thế nhỉ?
2. Đau lòng nhất có lẽ lại là chuyện bọn nước ngoài sang ta chọn vợ.
Mỗi năm gái Việt xuất ngoại lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc… cả ngàn người,
đông nhất là gái khu vực miền Tây nam bộ, khu vực gạo trắng nước trong,
khu vực gái đẹp nhất nước. Mất gái là mất nhiều lắm đấy các cụ ạ. Trên
thế gian này có bao nhiêu cuộc đại chiến cũng chỉ vì tài nguyên và gái
đẹp. Nghĩ thấy mà nhục nhã, bọn chúng sang đây bắt gái ta phải cởi trần
cởi truồng ra cho nó xem từng tí một, chỉ cần có 1 cái nốt ruồi trong
người thôi là nó loại ngay. Bọn giai ngoại chọn vợ chỉ cần đẹp thôi,
không cần trình độ, không cần lý lịch gia đình, thậm chí từng làm phò
cũng được, miễn là hoàn hảo về mặt hình thức. Với tiêu chí ấy mà bao
nhiều gái đẹp đã bị chúng nó cướp mất rồi!
Trên mạng có rất nhiều hình ảnh, bài viết về cảnh chọn vợ của bọn
nước ngoài, nó xoi mói như thể xem một con vật ấy các cụ ạ. Đặc biệt bọn
chúng rất chú ý xem “cái ấy” của chị em, chả hiểu để làm gì. Các cụ nhà
mình từng nói “tắt đèn nhà ngói cũng như nhà tranh”, không quan trọng
cái ấy, tuy nhiên bọn giai ngoại lại rất quan trọng cái của nợ ấy mới
buồn cười chứ. Hình như bên họ khi làm tình với nhau không tắt đèn hay
sao ấy.
Chảy máu chất… gái đang là một nguy cơ đấy các cụ ạ. Tuyệt đối không
được xem thường. Theo tính toán thì chừng 20 năm nữa Việt nam ta sẽ
thiếu gái trầm trọng, nhiều đàn ông sẽ không lấy được vợ, chả khác gì
bên Trung quốc hiện nay, mấy bố con góp tiền mua chung một con vợ, nhục
thế là cùng. Cấp báo, cấp báo!
3. Làm thế nào để giữ gái lại bây giờ hở các cụ ơi. Có lẽ chị em kéo
nhau đi, bỏ quê cha đất tổ theo Tây theo Tầu cũng chỉ vì nghèo đói thôi.
Bao nhiêu năm xây dựng CNXH rồi mà sao đất nước vẫn còn nhiều gia đình
nghèo thế không biết. Bọn làm phong trào thi nhau báo cáo láo lấy thành
tích, rằng số người nghèo năm nay giảm hơn năm trước cho vui thôi. Về
nông thôn mới thấy hết cái nghèo khổ của hầu hết những gia đình nông
rân, cảnh chị Dậu không phải là hiếm. Đi thôi, chị em dành phải đi lấy
chồng ngoại thôi, có thế mới hy vợng đổi đời, mới hy vợng có chút tiền
báo hiếu bậc sinh thành, nhục!
Phải giữ gái lại bằng bất cứ giá nào, các cụ ạ. Muốn chị em ở lại,
muốn chị em không làm ca ve nữa thì chỉ có cách phát triển kinh tế mạnh
lên, nhanh lên mà thôi. Trồng cây gì, nuôi con gì? Phương hướng thì đã
có rồi đấy, cần một câu trả lời cho chính xác, ai trả lời được câu hỏi
này thì hãy phát biểu lên đi!
Theo Quê Choa blog
No comments:
Post a Comment