Tuesday, October 25, 2016

TRUNG CỘNG - NGƯỜI VIỆT SỐNG CHUI Ở MỸ - VIỆT CỘNG

TIN TỨC THẾ GIỚI


Người Việt cư trú bất hợp pháp ở Hoa Kỳ

Thanh Trúc, phóng viên RFA
2013-08-08
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
Cơ quan cấp quốc tich - thẻ xanh - visa của Hoa Kỳ
Cơ quan cấp quốc tich - thẻ xanh - visa của Hoa Kỳ
us-immigration
Nghe bài này
Theo số liệu của USCIS Center For Immigration Studies Trung Tâm Nghiên Cứu Di Dân của Hoa Kỳ, hiện có trên 11 triệu người nước ngoài đang sống trong tình trạng bất hợp pháp trên đất Mỹ, trong đó 300.000 đến từ Châu Âu, 800.000 đến từ Nam Mỹ, nhiểu triệu đến từ Mexico và những cộng đồng Hispanic khác, một triệu đến từ Châu Á mà trong đó không ít người đến từ Việt Nam.
Thế nào là cư trú bất hợp pháp
Vẫn theo thống kê của USCIS, chỉ trong năm 2011, chính phủ Hoa Kỳ đã cấp gần 32.000 visa di dân và khoảng 90.000 visa không di dân cho người Việt sang Hoa Kỳ:
Visa di dân, cũng có thể gọi visa định cư, cho phép đương đơn nhập cảnh đồng thời ở lại và sinh sống vĩnh viễn theo diện đoàn tụ gia đình hoặc công việc làm, được công ty hoặc tập đoàn thuê và đứng ra bảo lãnh cho đương đơn có thẻ xanh.
Còn vi sa không di dân hoặc visa không định cư có nghĩa là những loại visa mà đương đơn sau khi nhập cảnh Hoa Kỳ một thời gian tạm thời thì phải xuất cảnh Hoa Kỳ. Những diện visa này gồm du học, du lịch, công tác, giao lưu văn hóa vân vân..Những loại visa không di dân này yêu cầu đương đơn phải có lịch trình làm việc, lịch trình du lịch, một cái lịch tạm trú tại Mỹ thật chính xác và cụ thể. Sau cái lịch trình làm việc và kế hoạch công tác đó thì họ phải ra khỏi Mỹ.
Đó là lời thạc sĩ Huy Tôn, cư dân Seattle, tiểu bang Washington, Hoa Kỳ, tốt nghiệp ngành Quản Trị Kinh Doanh, từng làm việc cho Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ tại Việt Nam, hiện nay là giám đốc công ty SG Visa Smaller Globe Visa ở Sài Gòn:
Từ 2006 cho tới 2009 tôi có làm việc cho Bộ Phận Tái Định Cư Nhân Đạo (HRS) thuộc Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ, vì vậy tôi cũng được huấn luyện và có kinh nghiệm thực tế khi tham gia phỏng vấn và xử lý hàng ngàn hồ sơ của những đương đơn, những gia đình mà trước đây không được cơ hội tham gia vào chương trình H.O.
Những đương đơn được ông ta cấp visa này thông thường sác xuất được cấp của họ không cao lắm, vì vậy họ đã bỏ tiền ra để mua visa nhập cảnh Hoa Kỳ. Từ 20.000 đô tới 70.000 đô một cái visa, và với hơn 500 visas thì ông Michael Sestak có được một số tiền rất lớn.
thạc sĩ Huy Tôn
Từ 2009, sau khi không còn làm việc cho Bộ Phận Tái Định Cư Nhân Đạo thuộc Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ nữa thì tôi mở công ty SG Visa Smaller Globe Visa. SG Visa từ 2011 tới nay đã giúp cho hàng trăm gia đình nhập cảnh Hoa Kỳ theo diện visa định cư hoặc visa không định cư.
Sinh viên Việt Nam ở một trường trung học Hoa Kỳ (minh họa)
Sinh viên Việt Nam ở một trường trung học Hoa Kỳ (minh họa) duhoc.com

Đến với mục Đời Sống Người Việt Khắp Nơi tối nay, thạc sĩ Huy Tôn chia sẻ thông tin và kiến thức về đời sống cũng như sinh hoạt của người Việt cư trú bất hợp pháp trên đất Mỹ, đặc biệt trong đó không thiếu những người Việt giàu có đã chi ra vài chục ngàn đô la để đi Mỹ theo đường dây mua bán visa của ông Michael Sestak, cựu giám đốc Bộ Phận Visa Không Định Cư của Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ tại Việt Nam:
Ông Michael Sestak làm việc cho Lãnh Sự Quán Hoa Kỳ từ 2010, là người quyết định cấp hoặc từ chối rất nhiều đương đơn mong được visa nhập cảnh Hoa Kỳ theo diện du học, du lịch, công tác, giao lưu văn hóa và những loại visa không định cư khác. Tới tháng Ba năm 2012, ông ta bắt đầu có nhiều dấu hiệu tạo ra đường dây buôn visa cho rất nhiều người. Hơn năm trăm đương đơn nhận được những visa từ ông ta với giá 20.000 cho tới 70.000 đô. Những đương đơn được ông ta cấp visa này thông thường sác xuất được cấp của họ không cao lắm, vì vậy họ đã bỏ tiền ra để mua visa nhập cảnh Hoa Kỳ. Từ 20.000 đô tới 70.000 đô một cái visa, và với hơn 500 visas thì ông Michael Sestak có được một số tiền rất lớn.
Tháng Năm 2013, ông Michael Sestak bị bắt tại Nam California về tội gian lận và nhận hối lộ trong việc cấp visa cho hàng ngàn đương đơn người Việt muốn sang Hoa Kỳ nhưng khả năng đơn được chấp thuận không cao. Nếu bị tòa phán quyết có tội thì ông Sestak có thể lãnh 20 năm tù.
Theo thạc sĩ Huy Tôn, trong lúc vụ án Michael Sestak và các đồng phạm chưa được xét xử thì hơn 500 đương đơn được ông Sestak cấp visa và đã qua Mỹ, đương nhiên không phải sang chơi rồi về với cái giá mấy chục ngàn đô la một chuyến đi, chắc chắn đang thấp thỏm, lo lắng vì áp lực cấp bách làm sao hợp thức hóa tình trạng cư trú của mình:
Họ có thể bị bắt giữ bất cứ lúc nào nếu visa không di dân của họ đã hết hạn mà họ vẫn không ra khỏi Mỹ. Họ sẽ bị bắt giữ, tạm giam sau đó trục xuất ra khỏi Mỹ. Bị trục xuất ra khỏi Mỹ thì gần như là vĩnh viễn không còn cơ hội quay lại thêm một lần nữa
thạc sĩ Huy Tôn
Theo thông tin mà tôi có được thì ông Michael Sestak đã tự thú là ông ta có nhận tiền để cấp visa. Tuy nhiên đó là một phía của ông Michael Sestak mà thôi, còn trên luật pháp cần phải có bằng chứng cụ thể để quyết định rằng hồ sơ này không đáng được cấp visa, hoặc hồ sơ này đáng được cấp visa. Đồng thời nếu như ông Michael Sestak và đồng bọn không thể nào cung cấp những bằng chứng, cho thấy hơn 500 đương đơn này đã trả tiền cho ông ta, thì chính phủ Hoa Kỳ không thể nào nói rằng hơn 500 đương đơn này đã mua visa cả, và hơn 500 đương đơn này không đáng được cấp visa nhập cảnh Hoa Kỳ.
Không ít người  Việt thành công với nghề làm móng tay tại Hoa Kỳ
Không ít người Việt thành công với nghề làm móng tay tại Hoa Kỳ. (minh họa)

Đó là khía cạnh tế nhị lẫn phức tạp của vấn đề mà Thanh Trúc mong tìm được sự lý giải đúng đắn của pháp luật trong một bài khác. Trở lại với cuộc sống và sinh hoạt của ngoại kiều nói chung và người Việt đang cư trú bất hợp pháp ở Hoa Kỳ nói riêng:
Họ có thể bị bắt giữ bất cứ lúc nào nếu visa không di dân của họ đã hết hạn mà họ vẫn không ra khỏi Mỹ. Họ sẽ bị bắt giữ, tạm giam sau đó trục xuất ra khỏi Mỹ. Bị trục xuất ra khỏi Mỹ thì gần như là vĩnh viễn không còn cơ hội quay lại thêm một lần nữa.
Còn muốn giảm thiểu rủi ro bị bắt giữ và nguy cơ bị trục xuất khỏi nước Mỹ thì người cư trú bất hợp pháp phải chịu rất nhiều sự thiệt thòi bởi có quá nhiều cái không thể và không thể. Thạc sĩ Huy Tôn trình bày tiếp:
Đối với hơn 11 triệu ngoại kiều sống bất hợp pháp tại Hoa Kỳ, vì rất nhiều người cho tới nay đã thiết lập được cuộc sống mới, và để giảm thiểu cái rủi ro bị bắt giữ thì họ phải tránh né. Họ không thể nào đăng ký các phúc lợi an sinh xã hội như công dân và thường trú nhân Hoa Kỳ đang được hưởng. Họ không thể nào đi làm một cách chính thức và được trả lương. Họ không thể nào trả thuế cho chính phủ Hoa Kỳ và họ chỉ có thể đi làm tiền mặt cho những công việc không trả bằng chi phiếu hay những hình thức chi trả khác.
Về phương diện công việc thì như vậy, về sinh hoạt thì người cư trú bất hợp pháp ở Mỹ không thể nào thi để có bằng lái xe, một yêu cầu rất quan trọng khi đi xin và đi kiếm việc làm ở Mỹ:
Hoặc nếu như trước đây họ có bằng lái xe và bây giờ bằng lái xe của họ hết hạn thì họ cũng không thể nào renew thi lấy bằng lái xe mới . Họ không thể nào đăng ký đi học hoặc là không thể nào gây ẩu đả hay cãi nhau với bạn bè hàng xóm mà dẫn đến xung đột dẫn đến cảnh sát hòa giải mà có thể họ sẽ bị cảnh sát bắt giữ và trục xuất luôn.
Đã là người cư trú không giấy tờ nơi đất Mỹ thì dù có tiền cũng chẳng mua được sự hợp lệ cho bản thân mà e rằng còn liên lụy đến người trong gia đình vốn là thường trú nhân hợp pháp
Đã là người cư trú không giấy tờ nơi đất Mỹ thì dù có tiền cũng chẳng mua được sự hợp lệ cho bản thân mà e rằng còn liên lụy đến người trong gia đình vốn là thường trú nhân hợp pháp.
Từ bất hợp pháp thành hợp pháp?
Tuy nhiên, thạc sĩ Huy Tôn nói, cũng có những cách mà nếu hiểu biết và theo luật thì có thể chuyển đổi từ tình trạng bất hợp lệ sang thành hợp pháp:
Ví dụ nhiều người, đã sử dụng visa không di dân để nhập cảnh Hoa Kỳ, khi cận ngày visa hết hạn thì họ có thể chuyển đổi visa du lịch bằng visa du học bằng cách đến một trường Cao Đẳng hoặc Đại Học Cộng Đồng hoặc đại học nào đó không quá nổi tiếng, không quá đắt đỏ, và họ yêu cầu trường Cao Đẳng này hoặc Đại Học Cộng Đồng này cho họ nhập học để họ có thể học bán thời gian hầu tiếp tục duy trì sự hiện diện ở Mỹ dài hơn một cách hợp pháp.
Một cách khác là tìm đến một công ty hoặc một tập đoàn, nhất là công ty hay tập đoàn của gia đình hay bạn thân, yêu cầu công ty hay tập đoàn này bão lãnh để họ có được thẻ xanh khi làm việc cho công ty hoặc tập đoàn này. Tuy nhiên điều này cũng có một số khó khăn, nếu đi theo hướng này thì cả đương đơn lẫn công ty phải chứng minh rằng công ty có nhu cầu sử dụng lao động và đương đơn có kiến thức, kỷ năng và kinh nghiệm đáp ứng được cái nhu cầu cái vị trí mà công ty đang tuyển dụng, mà vị trí này không thể nào được đáp ứng bởi thị trường lao động tại Mỹ.
Một cách khác nữa để hợp thức hóa là tham gia vào chương trình đầu tư để định cư, nhưng:
Một cách khác là tìm đến một công ty hoặc một tập đoàn, nhất là công ty hay tập đoàn của gia đình hay bạn thân, yêu cầu công ty hay tập đoàn này bão lãnh để họ có được thẻ xanh khi làm việc cho công ty hoặc tập đoàn này
thạc sĩ Huy Tôn
Theo chương trình này họ vẫn tiếp tục sống ở Mỹ bất hợp pháp cho tới khi nào Bộ Di Trú chấp thuận hồ sơ đầu tư định cư của họ, rồi họ phải quay về Việt Nam để được Lãnh Sự Quán phỏng vấn. Với những người dưới tuổi vị thành niên thì nên đợi Quốc Hội Hoa Kỳ ban hành Luật dựa trên Dự Luật gọi là Dream Act. Dream Act cho phép người nhập cảnh Hoa Kỳ khi còn dưới tuổi vị thành niên và đã sống ở Mỹ một thời gian dài và đã tốt nghiệp trung học tại một trường ở Hoa Kỳ. Đây cũng chỉ mới là Dự Luật, một đề tài nóng bỏng mà Hoa Kỳ đang quan tâm.

Cuối cùng, cách phổ biến nhất, được nghĩ đến nhiều nhất là kết hôn với một công dân hay một thường trú nhân hợp pháp ở Hoa Kỳ. Tuy nhiên, để thuyết phục Bộ Di Trú rằng mối quan hệ vợ chồng hoặc mối quan hệ hôn phối là chính đáng thì họ cần chứng minh quan hệ xuất phát trong quá khứ, dựa trên tình cảm mà không vì mục đích định cư, rằng quan hệ đang được duy trì trong hiện tại và sẽ tiếp diễn trong tương lai:
Cũng là một trong những điều rất khó vì bên Bộ Di Trú Hoa Kỳ biết rất rõ là có rất nhiều người nhập cảnh Hoa Kỳ với mục dích định cư chứ không vì mục đích hôn nhân và hoặc đoàn tự gia đình và họ chỉ dựa vào Luật Hôn Nhân để được định cư tại Hoa Kỳ mà thôi.
Chính vì vậy, sau tất cả những điều vừa trình bày, để trở thành thường trú nhân hợp lệ trên đất Mỹ thì việc chuẩn bị hồ sơ, chuẩn bị kiến thức, chuẩn bị bằng chứng để thuyết phục Bộ Di Trú Hoa Kỳ là điều rất cần thiết giúp đương đơn và người bảo lãnh vượt qua khi phải đương đầu với Bộ Di Trú Hoa Kỳ.
Thực tế, nói về cộng đồng người Châu Mỹ La Tinh ở Hoa Kỳ trước giờ, quá nhiều thành phần gọi là undocumented, không có giấy tờ, mà vợ chồng con cái vẫn không hề hấn gì. Phương chi, cộng đồng người Việt cư trú bất hợp pháp ở Mỹ thì quá nhỏ so với cộng đồng bạn đó. Thạc sĩ Huy Tôn khẳng định là đừng mang tương lai của mình và con cái mình ra thách đố với pháp luật của quốc gia sở tại:
Sống bất hợp pháp tại Hoa Kỳ tôi nghĩ cái đó chỉ có thể được trả lời bởi từng đương đơn một. Tôi nghĩ mỗi người được quyền tìm cho mình cơ hội mưu cầu hạnh phúc, mưu cầu được nơi mà họ sinh sống và Mỹ là một đất nước có nhiều cơ hội. Tuy nhiên để phát triển để có cuộc sống an khang thịnh vượng thì các đương đơn này nên hợp thức hóa sự hiện diện của họ tại Hoa Kỳ vì điều này sẽ giúp cho giấc mơ của họ trở thành hiện thực.
Mục Đời Sống Người Việt Khắp Nơi tạm ngưng nơi đây. Thanh Trúc kình chào, xin hẹn lại quí thính giả tối thứ Năm tuần tới.
Liên lạc với Thanh trúc: nguyent@rfa.org
 

Khi Ngân hàng Nhà nước trở thành “lái vàng”

Nam Nguyên, phóng viên RFA
2013-08-09
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
000_Hkg5200567-305.jpg
Một cửa hàng kinh doanh vàng nữ trang ở Hà Nội
AFP photo


Thị trường vàng vẫn rối sau hơn một năm Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng giao đặc quyền cho Ngân hàng Nhà nước và sau 51 phiên đấu thầu bán ra hơn 52 tấn vàng, giá vàng ở Việt Nam vẫn luôn cách biệt rất xa so với giá vàng thế giới.
Mục tiêu chống vàng hóa
Sau khi Nghị định 24 có hiệu lực, Ngân hàng Nhà nước đã quản lý chặt thị trường vàng, độc quyền nhập khẩu vàng thoi, độc quyền chế tác thành vàng miếng, áp đặt thương hiệu SJC là thương hiệu quốc gia duy nhất, Ngân hàng Nhà nước còn độc quyền ấn định giá vàng và phân phối ra thị trường dưới hình thức đấu thầu cho các ngân hàng và doanh nghiệp được tái cấp phép kinh doanh vàng. Khoảng 5.000 cửa hàng vàng trên toàn quốc bị đóng cửa.
Mục đích của Nghị định 24 là chống vàng hóa nền kinh tế, ổn định thị trường vàng và giảm chênh lệch giá vàng giữa Việt Nam và thế giới. Vậy sau 1 năm độc quyền và bán ra hơn 52 tấn vàng Ngân hàng Nhà nước đã đạt được những mục đích vừa nêu hay không. Trả lời chúng tôi vào tối 8/8/2013, Phó Giáo sư Ngô Trí Long, chuyên gia kinh tế từ Hà Nội nhận định:
“Theo quan điểm của tôi về cơ bản là chưa đạt mục tiêu. Chống vàng hóa là làm sao người ta không sử dụng vàng làm phương tiện thanh toán cũng như không để lượng vàng vật chất lớn. Đặc biệt lượng vàng trong dân Việt Nam hiện nay là rất lớn, anh phải có giải pháp thu hút về phục vụ cho quốc kế dân sinh. Nhưng thông qua 51 phiên đấu thầu đưa ra hơn 52 tấn thì vô hình chung vàng vật chất lại tăng lên, đấy là sự bất cập.
Một trong những mục tiêu Quốc hội đặt ra là làm sao giá vàng trong nước phải liên thông với giá vàng thế giới, hay nói cách khác giá vàng Việt Nam phải sát với giá thế giới. Nhưng thực tế qua 51 phiên đấu thầu thấy rằng mục tiêu này theo Nghị quyết của Quốc hội đã chưa thực hiện được. Có những thời điểm giá vàng chênh lệch khoảng 7 triệu đồng/lượng, tại thời điểm hôm nay (8/8) giá vàng chênh khoảng gần 5 triệu. Từ chênh lệch lớn này nếu không quản lý tốt thì sẽ tạo ra kẽ hở rất lớn tạo ra hiện tượng buôn lậu vàng, ngươi ta sẽ tuồn vàng từ nước ngoài về để hưởng chênh lệch nhất định.”
Trong cuộc phỏng vấn của chúng tôi, cùng về vấn đề này chuyên gia kinh tế TS Lê Đăng Doanh ở Hà Nội phân tích,  Hội đồng vàng thế giới và Ngân hàng Nhà nước ước đoán hiện nay trong dân ở Việt Nam phải có khoảng từ 400 tấn đến 500 tấn vàng. TS Doanh nhận định là do quá trình thăng trầm của lịch sử, ở Việt Nam ngay cả người nghèo cũng thấy là cần phải giữ vàng. Đã có giai đoạn mỗi lần thay đổi  chính phủ  là lại đổi tiền và thực tế người dân thấy là vàng bao giờ cũng có giá trị. Do vậy vàng đã trở thành vật cất giữ và có một giá trị đặc biệt tại Việt Nam.
….thực tế không có một đất nước nào mà Ngân hàng Nhà nước lại đi mua vàng và chế tác sản xuất đem ra bán trên thị trường.
- PGS Ngô Trí Long
Theo TS Lê Đăng Doanh, trước đây Nhà nước đã cho phép ngân hàng được kinh doanh vàng, Ngân hàng ACB đã mở sàn vàng và nhận gởi tiết kiệm bằng vàng. Sau đó Ngân hàng Nhà nước đã ra quyết định độc quyền vàng thoi, rồi giảm bớt các cửa hàng buôn bán vàng, NHNN độc quyền nhập khẩu vàng, độc quyền đưa vàng ra thị trường với mục tiêu đến 30/6/2013 thì tất cả ngân hàng thương mại đều đã tất toán được số vàng mà họ đã nhận gởi cho dân và bây giờ phải hoàn trả lại. TS Lê Đăng Doanh nhấn mạnh:
“Đến sau 30/6 Ngân hàng Nhà nước thấy vẫn có nhu cầu và vẫn phải tiếp tục đấu thầu và cho đến nay đã bán ra 52 tấn vàng rồi, chênh lệch giá vàng trong nước cao hơn giá vàng thế giới khoảng từ 4 triệu cho đến khoảng 7 triệu, có những thời điểm lên đến 7 triệu, thì NHNN nói là đã nộp đầy đủ vào Kho bạc Nhà nước. Tuy vậy chưa thấy có con số nào công bố lên về việc đó.
Cho đến nay có rất nhiều câu hỏi được đặt ra, một là tại sao giá vàng còn chênh lệch đến như vậy và bao giờ giá vàng trong nước và giá vàng thế giới có thể tiếp cận được với nhau. Điều thứ hai là, số vàng trong dân thì để làm gì và thứ ba là NHNN bán vàng ra thì phần lớn do các ngân hàng thương mại mua, còn số vàng ra được thành vàng trang sức hoặc vàng miếng đến tay người dân thì ít thôi, thế thì số vàng đó đi đâu và nên xử lý cái đó như thế nào. Tôi nghĩ rằng, đây là một trong các vấn đề cần phải được thảo luận và xem xét thêm trong thời gian tới.”
Còn nhiều bất cập
000_Hkg4619860-250.jpg
Vàng miếng SJC, ảnh minh họa. AFP photo
Báo Tiền Phong Online ngày 29/7 trích lời Đại tá Vũ Hồng Nam, Trưởng phòng Cảnh sát Điều tra tội phạm về Quản lý Kinh tế và Chức vụ, Công an TP.HCM phát biểu rằng, hiện nay 1kg vàng tức 26,6 lượng khi nhập lậu có thể thu lãi 100 triệu đồng. Chính vì vậy dù tăng cường ngăn chặn nhưng vàng lậu vẫn xâm nhập bằng nhiều đường khác nhau. Vẫn theo Tiền Phong, hàng chục kg vàng lậu đã bị bắt giữ ở các cửa khẩu, đặc biệt khu vực biên giới Tây Nam. Bọn buôn lậu còn nghĩ ra cách cắt nhỏ vàng miếng và giao cho nhiều người cất giữ vận chuyển nên rất khó phát hiện.
Đánh giá việc Ngân hàng Nhà nước thực hiện độc quyền thị trường vàng trong thời gian vừa qua, Phó Giáo sư Ngô Trí Long nói với chúng tôi là ông giữ nguyên phản biện ban đầu từ cách nay một năm. Ông nói:
“Nghị định 24 của Chính phủ ban hành về quản lý kinh doanh vàng còn rất nhiều bất cập, quan điểm này của tôi đã được chứng minh rất cụ thể. Ví dụ nó thể hiện ở tính chất một mình một chợ, nó khác với thông lệ quốc tế, với các nước. Hay là chỉ qui định một thương hiệu vàng độc quyền, hay một số bất cập mà tôi đã nêu lên rất cụ thể, quan điểm của tôi cho tới nay vẫn là cần sửa đổi gấp NĐ 24 mà vấn đề này Diễn Đàn Kinh Tế Mùa Thu sắp tới, tôi được Ban Tổ chức đặt một bài liên quan đến điều hành thị trường giá vàng thời gian 1 năm qua. Chắc chắn tôi sẽ nêu lên rất cụ thể và định hướng sửa đổi, còn nếu cứ tồn tại cơ chế quản lý vàng như thế này, thì chắc chắn những mục tiêu ban đầu chính phủ đặt ra thì không bao giờ có thể thực thi được.”
Hé lộ những đề nghị liên quan đến vấn đề quản lý thị trường vàng Việt Nam, Phó Giáo sư Ngô Trí Long nói rằng, không thể chỉ có một thương hiệu SJC độc quyền và buộc mọi thương hiệu khác phải trả phí để chuyển đổi. Ông nhấn mạnh:
Theo quan điểm của tôi về cơ bản là chưa đạt mục tiêu. Chống vàng hóa là làm sao người ta không sử dụng vàng làm phương tiện thanh toán cũng như không để lượng vàng vật chất lớn.
- PGS Ngô Trí Long
“Ngân hàng Nhà nước phải nên đi vào chức năng, nhiệm vụ chủ yếu Nhà nước phân công cho là quản lý tiền tệ, quản lý về vàng chứ không phải đi làm nhiệm vụ kinh doanh….thực tế không có một đất nước nào mà Ngân hàng Nhà nước lại đi mua vàng và chế tác sản xuất đem ra bán trên thị trường. Đây là điều mà thông lệ quốc tế và các nước theo mô thức kinh tế thị trường không bao giờ có.”
Trong bối cảnh Việt Nam mong muốn được các quốc gia có quan hệ thương mại nhìn nhận là nền kinh tế thị trường đầy đủ, tư duy độc quyền thị trường vàng, can thiệp bằng mệnh lệnh hành chính có thể gây ảnh hưởng trái chiều hay không. Phó Giáo sư Ngô Trí Long nhận định:
"Đã là một nền kinh tế thị trường thì phải hoạt động theo những tiêu chí nhất định. Việt Nam đang trong xu thế hội nhập thì phải chứng minh cho quốc tế thấy được mình vận động và hành động đúng theo những qui luật của kinh tế thị trường. Tôi nghĩ các nhà lãnh đạo phải xem xét nghiên cứu làm sao để đưa tất cả các hoạt động đặc biệt là thị trường vàng đi theo đúng quĩ đạo, vì nó là một bộ phận của thị trường tiền tệ tài chính.”
Chúng tôi xin trích nhận định của TS Lê Đăng Doanh trên báo Người Lao Động Online: “ Thị trường vàng nào đang được hình thành và vận hành ở Việt Nam….Độc quyền sẽ luôn áp đặt giá độc quyền cao nhất có thể để thu siêu lợi nhuận, đó là nhận thức từ sách giao khoa và không sai với đối với các hành vi độc quyền ở Việt Nam. Hy vọng rút ngắn giá trong nước bằng với giá thế giới xem ra còn xa vời.”

 http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/wh-central-bank-act-gold-trader-nn-08092013100532.html

Nga : Cả ngàn lao động Việt Nam bị bắt đang chờ trục xuất

Một xưởng may bất hợp pháp chuyên sản xuất hàng may mặc nhái của người Việt ở ngoại ô Matxcơva bị cảnh sát đột nhập (Ảnh : Nguoiviet.de)
Một xưởng may bất hợp pháp chuyên sản xuất hàng may mặc nhái của người Việt ở ngoại ô Matxcơva bị cảnh sát đột nhập (Ảnh : Nguoiviet.de)

Tú Anh
Trong chiến dịch truy bắt tội phạm tại Matxcơva, tiến hành từ 31/07 cảnh sát Nga đã khám xét hàng loạt xưởng may lậu và bắt khoảng 1.200 người Việt Nam. Hôm thứ sáu, một trại lều dã chiến đã được dựng lên cho họ tạm trú trong khi chờ kiểm tra lý lịch. Thông tấn Xã Việt Nam cho biết những người bất hợp lệ sẽ bị đưa về nước.


Ông Vũ Quốc Dụng (Frankfurt)
 
07/08/2013
 
 
Nhiều vụ tai tiếng công nhân Việt Nam bị đối xử như nô lệ đã bị chính các nạn nhân tố giác trong quá khứ.
Trên mạng « Việc làm 24 giờ » vẫn còn trang quảng cáo tuyển mộ nhân viên sang Nga làm nghề may mặc với mức lương cam kết là 500 đôla mỗi tháng, nhưng phải trừ 180 đôla tiền ăn. Bao nhiêu nạn nhân đã bị lừa đảo và lừa đảo như thế nào ?
Từ Francfurt, ông Vũ Quốc Dụng, thành viên của Liên minh bài trừ nạn nô lệ mới tại Châu Á gọi tắt là CAMSA, có nhã ý trả lời phỏng vấn RFI sau đây :
1) Xin ông cho biết tình trạng chung của các công nhân Việt Nam ở Nga
Trong vụ bố ráp 20 xưởng may chui ở thủ đô Moskva hôm 30.7 vừa qua, cảnh sát Nga đã bắt giữ 1.200 người Việt. Đây là con số người Việt Nam bị bắt cao nhất từ trước đến nay. Vụ bố ráp này nằm trong chiến dịch chống nạn cư trú bất hợp pháp của tháng Bảy. Trước đó vào ngày 8.7 cảnh sát Nga đã bắt 250 và ngày 15.7 đã bắt 67 người Việt. Những người làm việc không có giấy phép và cư trú không có chiếu khán hợp lệ thì Nga sẽ giam họ để chờ trục xuất về Việt Nam.
Những công nhân Việt sang Nga làm việc trong các xưởng may chui nằm trong 3 dạng. Thứ nhất, một số được các công ty môi giới tuyển mộ sang làm cho các công ty Nga. Trong cuộc khủng hoảng kinh tế hiện nay nhiều công ty Nga bị phá sản nên công nhân Việt bị mất việc và đã trốn ở lại để đi làm gỡ vốn. Thứ hai, một số sang thăm gia đình rồi ở lại quá hạn chiếu khán và đi làm lậu. Thứ ba là những người bị lừa sang làm cho các xưởng may chui. Tất cả những người này luôn luôn lo sợ là nếu bị bắt và trục xuất thì họ sẽ trắng tay, vì chưa được chủ trả hết tiền lương và còn mắc nợ ở nhà.
Các xưởng may lậu đẻ ra vấn nạn về nhân quyền vì các công nhân làm việc trong đó như những người nô lệ. Hiện nay người ta ước tính có vài nghìn xưởng may lậu của người Việt ở Nga với vài chục ngàn nhân công. Chúng ta không có con số thống kê chính xác nhưng chúng ta có thể làm bài toán nhân vì biết mỗi xưởng may lậu có từ 20 đến 200 công nhân. Con số nạn nhân như vậy rất lớn. Phải gọi là vấn nạn vì những công nhân này khi đã rơi vào vòng nô lệ thì họ sẽ không có lối thoát.
2) Các công nhân này làm việc và sinh sống thế nào?
Khi còn ở Việt Nam hoặc khi mới bắt đầu làm ở Nga thì các công nhân này được hứa hẹn trả đến 500 Mỹ kim một tháng. Vài người cũng có lãnh được số tiền này trong vài tháng đầu. Nhưng sau đó phía chủ đã khất lần việc trả lương hoặc trừ lương của họ vào những khoản nợ không biết từ đâu ra. Nhiều người làm 3, 4 năm mà chẳng cầm được đồng lương. Còn việc thì họ phải làm tối tăm mặt mũi - 12, 14, 16 tiếng một ngày là chuyện thường. Mỗi ngày họ phải làm từ xế chiều đến trưa hôm sau thì mới được đi ngủ.
Đa số những công nhân này không thể hoặc không đủ can đảm để chạy thoát khỏi cảnh nô lệ. Cũng giống như các công nhân đi xuất khẩu lao động, hộ chiếu của họ bị chủ thu giữ. Những người chủ này không ngần ngại đe dọa là sẽ tố cáo họ với công an Nga về việc chiếu khán của họ đã hết hạn để công an bắt họ. Nhiều người cũng không biết chạy đi đâu khi không biết một chữ tiếng Nga và cũng không biết đang ở chỗ nào để nhờ người đến cứu. Hoặc họ còn nuôi hy vọng là một ngày nào đó họ sẽ nhận lại được số lương mà chủ đang thiếu họ vì họ thấy hàng may và đơn đặt hàng vẫn còn nhiều. Phía chủ hiểu tâm lý này nên dùng tiền nợ như đồ thế chân. Nói chung vì hy vọng sẽ được trả tiền lương mà nhiều người nấn ná ở lại làm trong các xưởng may chui. Quốc tế gọi họ là "nô lệ vì nợ nần".
3) Các công nhân này ăn ở ra sao?
Tôi có dịp đi thăm các đồn điền nuôi nô lệ da đen ở Mỹ hồi cuối thế kỷ 19 và thấy những người công nhân Việt Nam của các xưởng may chui ở Nga ở không bằng các nô lệ da đen. Họ được bố trí ở ngay trong xưởng, thường là một tầng hầm hay một ngôi nhà trong khu công nghiệp bị bỏ phế. Cửa ra vào thì có người canh gác, còn cửa số thì có chấn song sắt nên họ rất khó chạy thoát. Nếu chạy trốn mà bị bắt lại thì sẽ bị đánh đập một cách dã man. Phòng ngủ của họ là những nhà kho tối tăm, ẩm thấp - lạnh lẽo trong mùa đông, nóng nực trong mùa hè. Mỗi người được phân cho một chỗ nằm trên cái giường nhiều tầng đóng bằng gỗ tạp. Giang sơn của họ là cái giường nơi họ chất tất cả các vật dụng cá nhân vào đó và che bằng những mảnh vải, nhiều khi là bao bố, để có chốn riêng tư. Nếu bị bệnh nặng thì họ cũng không thể đi bác sĩ. Chúng ta khó có thể tượng tượng được là có những người phải chịu đựng một cảnh sống như vậy trong thế kỷ 21.
4) Cảnh sát Nga đối phó với tình trạng công nhân Việt Nam trong các xưởng may lậu thế nào?
Liên minh Bài trừ Nô lệ mới ở Á Châu (CAMSA) của chúng tôi đã nhiều lần yêu cầu cảnh sát Nga phải giải cứu những người nô lệ người Việt trong các xưởng may chui và phải mở cuộc điều tra về nạn buôn người vì trường hợp của các nạn nhân nằm trong qui định về buôn người của quốc tế. Nhưng cảnh sát Nga đã làm việc rất tắc trách và nếu có đến khám xét các xưởng may chui thì cũng chỉ phạt chủ về tội vi phạm luật lao động. Nhiều công nhân muốn được giải cứu và muốn được hồi hương đã không được hoàn thành ý nguyện chỉ vì cách làm việc này của Nga.
Tôi e rằng chiến dịch bố ráp lần này cũng chỉ là một phản ứng đối với việc một cảnh sát Nga bị một nhóm người Trung Á đánh trọng thương hoặc chỉ nhằm lấy điểm trong cuộc tranh cử chức thị trưởng thành phố Moskva lần này. Trong tuyên bố của cảnh sát Nga, chúng ta thấy có nhiều dấu hiệu của nạn buôn người, nhưng trong kết luận chúng ta lại không thấy Nga nhắc đến tội phạm này mà chỉ nói đến các tội làm chui và ở lậu. Ngày nào mà giới chức Nga không chịu gọi tên cho đúng vấn đề thì chúng ta khó mà đối phó hữu hiệu với nó.
5) Đại sứ quán Việt Nam ở Nga đã làm gì để giúp các nạn nhân và ông có lời khuyên nào đối với những công nhân này?
Đại sứ quán Việt Nam ở Nga đã không làm gì để đối phó với nạn buôn người trong các xưởng may chui. Có những bằng chứng cho thấy nhân viên của đại sứ quán Việt Nam ở Nga có quan hệ với các chủ xưởng may chui. Riêng tôi chỉ khuyên mọi người nên phòng bệnh. Các công nhân xuất khẩu lao động thì cần tìm hiểu thật kỹ các điều kiện tuyển dụng như CAMSA đã nhiều lần nhắc đi nhắc lại. Những người có thân nhân tại Nga thì nên nhờ thân nhân cho biết tình hình thực tế của các xưởng may chui. Tôi nghĩ người Việt ở Nga không nên che giấu những thực tế mà ai cũng đã biết. Còn những người muốn đánh bài liều thì nên bình tâm tính lại xem họ có thể đầu tư số tiền đi vay vào một cơ hội nào khác để khỏi bị cảnh tiền mất tật mang không. Các nạn nhân nên kể cho họ hàng, bạn bè và hàng xóm về những khổ nhục để họ biết mà tránh.
RFI xin cảm ơn ông Vũ Quốc Dụng
Các bài liên quan
Nga bắt 1200 lao động Việt Nam nhập cư trái phép
Thêm 200 lao động "chui" Việt Nam bị phát giác tại Matxcơva
Thảm cảnh của lao động Việt bất hợp pháp tại Nga
 http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20130804-1200-lao-dong-viet-nam-bi-bat-tai-nga-cho-truc-xuat

 TT Mỹ bị chỉ trích khi so sánh Hồ Chí Minh, Thomas Jefferson
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang trong cuộc họp tại Tòa Bạch Ốc
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang trong cuộc họp tại Tòa Bạch Ốc
CỠ CHỮ
Một tổ chức nghiên cứu có uy tín của Mỹ vừa có bài xã luận liên quan đến phát biểu của Tổng thống Mỹ khi tiếp Chủ tịch nước Việt Nam Trương Tấn Sang mới đây.

Bài xã luận của tác giả Nick Zahn trên trang mạng của tổ chức nghiên cứu Heritage nhắm đến phát biểu của Tổng thống Obama khi ông này nói rằng “Hồ Chí Minh có được nguồn cảm hứng từ Tuyên ngôn Độc lập của Mỹ, từ Hiến pháp Mỹ và tư tưởng của Thomas Jefferson.”

Nhà phân tích Nick Zahn cho rằng Tổng thống Obama đã quên đi sự kiện là đã có nhiều triệu người Việt Nam chết do quyết định của ông Hồ Chí Minh, chưa kể hàng vạn quân nhân Hoa Kỳ.

Sự đau khổ chưa chấm dứt sau chiến tranh. Hàng triệu người bị giam cầm trong các trại cải tạo, và hàng trăm ngàn người chết trên đường vượt biển.

Trong khi đó, Thomas Jefferson đã nói rất rõ về các quyền phổ quát của con người trong bản Tuyên ngôn Độc lập. Các quyền này được Thượng Đế ban cho con người và chính quyền có nhiệm vụ bảo vệ các quyền đó.

Nhà phân tích này nói rằng bây giờ thì Tổng thống Obama còn một cơ hội nữa khắc phục lỗi lầm này nếu ông đến Việt Nam theo lời mời của Chủ tịch nước Việt Nam.

Đó sẽ là dịp để ông Obama, trong tư cách là lãnh đạo của thế giới tự do, tỏ thái độ nhất quán và quả quyết để trình bày những quyền mà Thomas Jefferson đã nêu.

Và cũng chính nhờ áp dụng tư tưởng của Thomas Jefferson  mà nước Mỹ mới có vị trí nổi bật trên thế giới hiện nay.

 Mỹ bác tin Ðại sứ Shear nói nhân quyền Việt Nam 'cải thiện đáng kể'
Ðại sứ Mỹ tại Việt Nam David Shear
Ðại sứ Mỹ tại Việt Nam David Shear
CỠ CHỮ
Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Hà Nội cho biết việc báo chí Việt Nam loan tin đại sứ Mỹ David Shear phát biểu rằng nhân quyền Việt Nam “đã có những cải thiện đáng kể” là sai sự thật.

Ngày 7/8, đại sứ Mỹ tại Việt Nam David Shear có cuộc họp báo với giới truyền thông nội địa về chuyến công du Hoa Kỳ mới đây của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và các vấn đề liên quan đến quan hệ Việt-Mỹ.

Hàng loạt các báo nhà nước khi tường thuật về nội dung sự kiện này nói rằng “Một trong những điều kiện để dẫn tới việc [Mỹ] dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm bán võ khí là vấn đề nhân quyền. Trao đổi với báo chí ngày 7/8, đại sứ David B. Shear cho rằng xung quanh vấn đề này từ đầu năm 2013 đến nay Việt Nam đã có những cải thiện đáng kể.”

Đại sứ quán Hoa Kỳ khẳng định báo chí Việt Nam đã đưa tin sai, đại sứ David Shear không hề phát biểu rằng nhân quyền Việt Nam “cải thiện đáng kể.”

Tòa đại sứ Mỹ nói sau khi phát hiện hôm 8/8, họ đã yêu cầu đính chính và đề nghị xin lỗi.

Tuy nhiên tính đến 4 giờ sáng ngày 10/8 (giờ Hà Nội), các trang báo điện tử trong nước bao gồm Tiền Phong, Đất Việt, Dân Trí, Sài Gòn News..v..v.. vẫn còn giữ nguyên các bản tin vừa kể.

Đại sứ quán Mỹ cho biết đại sứ David Shear đã nhiều lần tuyên bố Hoa Kỳ sẽ không bán võ khí sát thương cho Việt Nam chừng nào Hà Nội chưa cải thiện nhân quyền.

 http://www.voatiengviet.com/content/dai-su-quan-my-bac-tin-dai-su-shear-noi-nhan-quyen-viet-nam-cai-thien-dang-ke/1727032.html

Điều gì đang xảy ra cho người Việt ở Nga?

Cập nhật: 15:53 GMT - thứ tư, 7 tháng 8, 2013
Cảnh sát Nga kiểm tra và bắt giữ người di trú lậu tại Moscow
Cảnh sát Nga đang ráo riết tiến hành chiến dịch kiểm tra và bắt giữ người di trú lậu tại Moscow
Liên tục trong hơn một tuần qua đã diễn ra nhiều hoạt động ráo riết của cảnh sát và giới chức Nga bắt giữ những di dân bất hợp pháp tại nước này.
Mở đầu là đợt bắt giữ vào hôm thứ Hai, 29/7 sau khi giới chức trách phát hiện một khu định cư trái phép với 1.200 người Việt Nam và 200 người nhập cư lậu từ Hy Lạp, Morocco, Syria, Kyrgyzstan, Azerbaijan và Uzbekistan sinh sống.
Kế tiếp hôm 2/8, cảnh sát lại phát hiện một khu định cư bất hợp pháp khác với 1.700 người nhập cư sống tại phía bắc Moscow.
Mới nhất, tin tức cho hay khoảng 400 nhân viên cảnh sát Moscow đã thực hiện một chiến dịch kiểm tra đặc biệt tại khu chợ Sadovod vào sáng thứ Tư, ngày 7/8.
Trang điện tử báonga.com trích dẫn bản tin đăng trên trang mạng chính thức của Sở Nội vụ Moscow là “1185 người nước ngoài đã được đưa đến các đồn cảnh sát để kiểm tra khả năng phạm tội của họ, xác định tính hợp pháp việc họ đang lưu trú và lao động tại Nga”.
Trước đó hôm thứ Ba, 6/8, cảnh sát Nga cũng đã tới tiến hành kiểm tra khu chợ Liublino và đưa những người lao động không có giấy tờ hợp pháp lên xe buýt chở đi.
Một loạt các khu chợ khác như tại Dolgoprudny, vùng ngoại ô Moscow, cũng bị cảnh sát và nhân viên di trú tới kiểm tra và bắt đi khoảng 400 người “đến từ vùng Trung Á”.
Tại huyện Lenin, ngoại ô Moscow, 52 người Việt Nam đã bị cảnh sát hình sự bắt giữ, theo tin của chương trình truyền hình "Vesti" (Tin tức) hôm 5/8.

Đường dây nóng

Trao đổi với BBC Việt Ngữ, ông Hòa, một nhân viên đại sứ quán Việt Nam tại Nga cho biết, họ đang làm việc với phía chính quyền của nước sở tại trong nỗ lực để đưa số người hiện đang bị tạm giữ về Việt Nam.
Ông cho biết khi có kế hoạch cụ thể sẽ thông báo trên báo chí vì hiện nay vẫn đang tiếp tục đàm phán.
Ông cũng nói thêm hiện chưa có thông báo bằng văn bản gì cụ thể từ phía Nga về những người bị tạm giữ này.
Hiện tại Đại sứ quán Việt Nam tại Nga đã cho đăng một Thông báo khẩn trên một số trang mạng và cả Facebook về việc Nga “thông báo sẽ sớm tổ chức đưa các công dân Việt Nam bị tạm giữ tại khu lều trại về nước” và đã lập “đường dây nóng” trước tình hình này.
Và cũng trong thông báo này, phòng Lãnh sự tại Nga “đề nghị thân nhân hoặc bạn bè thân quen nếu có giữ hộ chiếu hoặc CMT của họ chuyển ngay các hộ chiếu/CMT này lên phòng lãnh sự ĐSQ, địa chỉ: 13 Большая Пироговская, liên hệ anh Minh lãnh sự ĐT: +79672618237 hoặc a. Hòa: +79150955479”.
Bất chấp động thái khá mạnh tay của chính quyền Nga, một số người Việt đang sống và làm việc tại Nga cho rằng sẽ “lại đâu vào đấy như đã từng xảy ra từ nhiều năm nay”.
Một chủ xưởng may của người Việt giấu tên nói với BBC Việt Ngữ chính ông được một cảnh sát Nga gọi điện báo cho biết về vụ bắt giữ tại chợ Sadovod vào sáng thứ Tư, ngày 7/8 và thậm chí gợi ý nếu có người quen thì có thể mang tiền tới để được giúp đỡ thả cho về.
Hãng tin AFP trích dẫn nguồn từ cảnh sát Nga nói rằng ba quan chức cao cấp trong cơ quan di trú Nga và cảnh sát đã cấu kết với các băng đảng tội phạm để đưa di dân bất hợp pháp tới Nga làm việc như 'nô lệ'.
Cảnh sát Nga được dẫn lời nói ba quan chức Nga này đã bị sa thải và có thể bị xử lý hình sự.
Hiện những người này chưa bị tiết lộ danh tính nhưng chức vụ của họ được công bố là phó trưởng cơ quan di trú ở đông Moscow và hai phó trưởng cảnh sát khu vực ở Moscow.
 http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2013/08/130807_viet_russia_illegal_migrants_campaign.shtml

Friday, August 9, 2013

ĐINH CÔNG ĐỨC * NGƯỜI ĐÀN ÔNG




Người Đàn Ông 
 Cân ĐoTội Ác Và Thời Gian

Người vợ sắp cưới của tôi bị nằm liệt giường từ ngày hôm qua cho đến bây giờ trong Khách Sạn mà không sao nhấc nổi cái đầu lên được chỉ đã vì bị nhiễm khói xe và bụi bặm ...
Nàng và tôi không ngờ khí hậu tháng Sáu ở Sàigòn vẫn còn nóng như thiêu như đốt đến cháy cả da thịt. Cũng chỉ vì chìu lòng Nàng mà giờ đây cuộc du lịch của hai đứa đã mất đi nhiều thú vị ...
Hai đứa chúng tôi dự định chỉ đi đến Thái Lan, và sau đó đến Xứ Chùa Tháp rồi quay về lại Hoa Kỳ ... Nhưng khi đến Campuchia và thấy cũng gần sát với nước Việt Nam, hơn nữa người hướng dẫn viên du lịch nói sẽ lo mọi thủ tục chỉ trong có vài ba tiếng đồng hồ là xong, nên Nàng muốn ghé qua đây dăm ba ngày cho biết Sàigòn. Tôi thì sao cũng được, miễn là người tôi yêu vui là được rồi ! Tuy chưa chính thức lấy nhau, nhưng chúng tôi ăn ở cũng như đôi vợ chồng mới cưới và đang hưởng tuần trăng mật.
 
Tôi hơn Nàng đến 23 tuổi, Nàng 18, tôi 41 ... vì vậy mà tôi chìu Nàng tối đa, những gì Nàng muốn tức là Trời muốn ! Nếu không nhờ tiếng tăm của Mẹ tôi, Nữ Văn Sĩ Lữ Túy Phượng đã và đang nổi tiếng với những tác phẩm sưu tầm công phu viết về đời tư và những hoạt động của những lãnh tụ các đảng cộng sản Việt Nam và thế giới đã và đang gây ra bao tội ác với chính đồng bào trong nước và, nếu không nhờ Ba và hai anh trai của Nàng cũng rất thích những tác phẩm của Mẹ tôi thì khó mà tôi được gia đình của Nàng chấp nhận, đơn thuần chỉ là vì tuổi tác mà thôi.





          Khắp cùng nước Mỹ và những nước khác trên thế giới thì gần như không một người đàn ông Việt Nam nào, và có cả phái nữ nữa, lại không một lần nghe qua tên của Mẹ tôi. Tuy Mẹ sắp bước qua tuổi lục tuần, nhưng Mẹ vẫn còn đẹp lại sang trọng, quý phái nữa mà tôi vẫn nghĩ có lẽ chỉ vì từ ngày rời khỏi quê hương cho đến nay Mẹ vẫn " phòng không gối chiếc ".
           Sàigòn chật chội vì có quá đông người, mà gần như ai ai cũng sử dụng phương tiện xe gắn máy nên cảnh kẹt xe xem ra rất thường xuyên. Ngày xưa - ngày mà tôi rời khỏi nơi đây khi chiến tranh đã vào những ngày cuối cùng ... và ngày đó tôi chỉ mới lên bảy tuổi nên trí nhớ về một vùng quê hương quả là quá nghèo nàn.

           Người vợ sắp cưới của tôi cho phép tôi đi dạo xem Thành Phố, xem người và xem các tiệm buôn vì ngày mai hai đứa chúng tôi phải rời khỏi nơi đây, người tôi yêu không muốn thấy tôi cũng nằm liệt một chỗ như Nàng.

           Một vật mà tôi thấy phía trước mặt làm tôi phải chú ý đến, đó là cái cân thật cũ kỹ để cân người đặt trên vỉa hè nơi có người bộ hành qua lại thật đông đúc. Bên cạnh cái cân có một tấm giấy carton với hàng chữ thật lớn " cân sức khỏe 2000 đồng " viết bằng bút lông màu đỏ, nét chữ rất lớn như muốn để cho người qua lại phải chú ý đến, vậy mà không một người qua lại nào trên hè phố để mắt đến.

           Người đàn ông - chủ của cái cân đó vào khoảng trên sáu mươi tuổi và gương mặt tuy có vẻ khắc khổ nhưng thật trí thức. Bộ đồ mà ông đang mặc, đôi dép mà ông đang mang cho tôi biết cuộc sống của ông không lấy gì được đầy đủ lắm nếu không muốn nói là túng thiếu. Ông ngồi đó, sau cái cân và bên phía tay phải của ông, bên cạnh một cây cột bằng xi-măng có dựng một cái thước cây cao mà tôi nghĩ là để đo chiều cao của người. Công việc kinh doanh với chỉ một cái cân và cây thước, đây là lần đầu tiên tôi thấy trong đời. Người đàn ông ngồi đó đang nhìn người qua lại trên hè phố với vẻ dửng dưng như không hề chờ đợi sẽ có người đến đứng lên cái cân.


           " Hai ngàn đồng Việt Nam ". Tôi nhẩm tính với hối suất mà tôi mới vừa đổi trong Khách Sạn thì nó chỉ vào khoảng mười một mười hai xen đô-la Mỹ mà thôi. Cũng vì gương mặt của ông và thái độ như bất cần đời của ông, nên tôi cứ đứng từ xa, từ khoảng chưa đến chục thước và hết đưa máy lên làm như chụp hình rồi lại để xuống ngắm nghía mà mục đích là chỉ để chờ xem có ai đến đứng lên cái cân không (?!).

           Hai mươi lăm phút trôi qua rồi mà vẫn không có một người qua lại nào nhìn đến cái cân, nên tôi tự hỏi : " như vậy một ngày ông ta sẽ kiếm được bao nhiêu tiền để sinh sống, và có lẽ vì vậy mà quần áo và đôi dép của ông ..."
Tôi bước đến cái cân rồi đứng lên. Vẫn với thái độ như dửng dưng, nhưng ông cũng nhìn vào cái bàn cân. Cây kim chỉ vào con số bảy mươi ba rưỡi, tôi vừa định bước xuống thì ông chỉ tay vào chỗ để cây thước đo chiều cao, nhưng tôi đã lắc đầu rồi rút từ trong túi áo trên ra tờ giấy mười ngàn đồng đưa cho ông, ông ra dấu tôi chờ một chút để ông đổi tiền, tôi khoát tay đồng thời nói ông không cần trả lại số tiền dư. Ông nhìn tôi nở nhẹ một nụ cười và gật đầu, ông vẫn không nói một câu nào nhưng đôi con mắt của ông nhìn tôi đầy thiện cảm.
           Ánh mắt nhìn của ông thật kỳ lạ và làm như có một ma lực nào đó thu hút khiến cho tôi phải muốn làm quen với ông. Ánh mắt đó,con người đó, cho tôi cái linh cảm ông là người trí thức đang bị thất thế và bất mãn với cuộc đời. Chắc chắn một con người như ông mà nếu tôi có cơ duyên được ông tiếp chuyện thì ông sẽ thố lộ những điều bí ẩn lý thú nào đó mà ông biết, hoặc có thể ông cũng là chứng nhân của một sự biến chuyển trong một đất nước có quá nhiều điều kỳ lạ này và ... biết đâu rồi mẹ tôi sẽ có thêm tài liệu để viết sách. Tôi quyết định làm quen với ông.
           " - Khi cuộc tổng tấn công của Mặt trận Giải Phóng Miền Nam Việt Nam vào dịp Tết Mậu Thân trên khắp miền Nam đang có dấu hiệu thất bại, thì tôi được người của Mặt Trận đưa vào Khu hoạt động và, thật đúng lúc, tôi đã thoát khỏi sự truy bắt của an ninh Việt Nam Cộng Hòa chỉ trong tích tắc. Thời gian này tôi đang là sinh viên năm cuối ở Đại Học Khoa Học Sàigòn. Tôi được người của mặt trận đưa lên Tây Ninh để rồi từ đây có khoảng một tiểu đội hộ tống tôi vào khu. Một năm sau trong một buổi tiệc tối, tôi đã được gặp đủ mặt những người trí thức và những vị tu hành từ khắp nơi ở miền Nam được đưa vào bưng bằng đủ mọi phương tiện và qua mọi ngã.


           Người của Mặt Trận đối xử với chúng tôi hết sức trọng đãi và chúng tôi cũng được gặp mặt đầy đủ những người lãnh đạo của mặt trận như Nguyễn Hũu Thọ, Trần Bạch Đằng, Huỳnh Tấn Phát, Trần Hữu Trang. Phía nữ có Nguyễn Thị Bình và Nguyễn Thị Định, nhưng đặc biệt hơn cả là được gặp " anh Sáu Dân ", tức Võ Văn Kiệt. Tôi nói đặc biệt là vì từ buổi gặp gỡ đầu tiên trong bữa tiệc tối hôm đó tôi đã được đi theo sát bên nhân vật này cho đến sau ngày miền Namhoàn toàn được giải ... hoàn toàn bị nhuộm đỏ.

           Tôi không làm sao quên được buổi gặp gỡ đầu tiên vào tối hôm đó vì chính " anh Sáu Dân¨ "khi đứng lên phát biểu đã nói :
           - Ngụy quyền Thiệu-Kỳ-Khiêm tuyên truyền trong nhân dân với khẩu hiệu là " đừng nghe những gì chúng ta nói mà hãy nhìn những gì chúng ta làm ". Chúng ta sẽ làm và làm tất cả với ý chí thật cao, để thể hiện cho nhân dân miền Nam này và nhân dân tiến bộ trên toàn thế giới thấy Quân Đội nhân dân của chúng ta là Quân Đội từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà phục vụ vì nhân dân mà chiến đấu. Quân Đội nhân dân của chúng ta sẽ không bao giờ tơ hào đến cả một cây kim hoặc một sợi chỉ nào của nhân dân như những tên lính Ngụy của bọn chúng. 



Chúng ta sẽ chứng minh cho bọn Ngụy quyền Sàigòn và thế giới thấy rằng Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam và quân đội nhân dân của chúng ta sẽ thực thi một xã hội công bằng, một xã hội không có người bóc lột người. Lãnh đạo mặt trận đã công bố nghị quyết thực thi chính sách hòa hợp dân tộc để thể hiện lòng nhân đạo truyền thống của dân tộc ta, vì vậy sẽ không có việc trả thù những người vì chưa hiểu vì thiếu thông tin mà hiểu sai lạc về Mặt Trận và Quân Đội của chúng ta. Chúng ta sẽ giang rộng cánh tay ra đón chào những ai quay về với mặt trận với nhân dân, chúng ta chỉ đánh kẻ chạy đi chứ không bao giờ đánh kẻ chạy lại.


           " Anh Sáu Dân " Võ Văn Kiệt còn nói nhiều lắm, nhưng điều làm cho tôi tở mở trong lòng hơn cả là những lời ông đã nói như trên. Tôi được người của Mặt Trận tuyên truyền móc nối để tham gia đấu tranh cũng chỉ vì mục đích như  " anh Sáu Dân " đã nói chứ ... chứ tôi đâu có ngờ rằng lời tuyên tuyền với khẩu hiệu của " Ngụy quyền Thiệu-Kỳ-Khiêm " đã chứng minh sự tiên đoán của họ là hoàn toàn đúng sau này về những hành động dã man về những việc làm tồi tệ và lời nói xảo trá không bao giờ đi đôi với việc làm của người cộng sản. 


Tôi không bao giờ quên được cái cảm giác bàng hoàng và thất vọng tột cùng khi trong một buổi họp của những người lãnh đạo đảng cộng sản miền Bắc trong đó có sự tham dự của " anh Sáu Dân ", khi bàn về số phận của những người lính thua trận miền Nam thì chính Lê Duẩn, rồi Trường Chinh, rồi Phạm Văn Đồng đều biểu quyết là phải giết hết những người có trách nhiệm và những người chỉ huy suốt cuộc chiến. Tôi lại càng bàng hoàng và thất vọng hơn nữa khi  " anh Sáu Dân " đứng lên nói :


          - Tại sao chúng ta phải tốn đạn để giết đi một lực lượng lao động lớn lao đó làm gì để bị mang tiếng với thế giới. Sao chúng ta không nhốt bọn chúng lại cho đến chết và bắt bọn chúng lao động cực lực ngày đêm để tạo ra của cải cho chúng ta dùng, và chúng ta sẽ chỉ cho bọn chúng ăn uống cầm chừng thôi. Chúng ta không để cho bọn chúng bị chết vì đói, mà chỉ đói vì chúng ta cho bọn chúng ăn không đủ no, nhưng phải bắt bọn chúng lao động thật nhiều thì từ từ bọn chúng sẽ kiệt sức và rồi sẽ biến mất dần trên mảnh đất này mà chúng ta không bị tốn một viên đạn nào và cũng không bị mang tiếng ác với thế giới.


           Có lẽ vì thấy " sáng kiến " của " anh Sáu Dân " sáng suốt quá và sẽ được chấp thuận, nên Nguyễn Hộ sau đó đã tuyên bố như để tiếp lời " anh Sáu Dân " :


           - Chúng ta đã giải phóng hoàn toàn miền Nam rồi thì vợ của bọn chúng chúng ta lấy, nhà cửa của bọn chúng chúng ta vào ở, con của bọn chúng chúng ta bắt làm nô lệ. Chúng ta sẽ tạo cho bọn người miền Nam, gái thì làm đĩ, t


rai thì chúng ta bắt phải đi khai mương khai rạch - khai phá những khu đất, những khu rừng hoang và các bãi mìn

Một bầu trời mà tôi đang đứng dưới bỗng như đen tối dần, một ước vọng tương lai tốt đẹp xán lạn cho quê hương cũng đang từ từ tan nát trong tim tôi chỉ trong một buổi họp ngày hôm đó, và ... bốn năm sau của cái ngày gọi là giải phóng tôi đã phải ra ngồi ngay tại chỗ này.

Tôi ngồi đây suốt từ ba mươi năm qua không bỏ sót một ngày nào. Ai muốn hỏi, muốn biết rõ chuyện, tôi cũng đều kể lại và kể đúng như tôi vừa kể cho chú em nghe. Tôi không sợ bọn chúng giết tôi bởi vì tôi đã tự xem như tôi cũng đã chết rồi kể từ ngày quê hương miền Nam bị bức tử và vì tôi cũng là trái chanh đã bị khô héo sau khi đã bị vắt cạn kiệt sức lực và trí óc ... nhưng bọn chúng lại không muốn hoặc không dám giết tôi, nên tôi vẫn còn ngồi đây.


Trước đây tôi kiếm sống cũng tạm được, nhưng từ ngày mỗi nhà đã có khả năng mua được cân và thước rồi thì tôi ... có khi cả tuần hoặc có khi cả tháng không có một người khách nào đến đứng trên cái cân đó, nhưng đó cũng không còn gì là quan trọng nữa ... vì tôi vẫn ngồi đây với mục đích khác, đó là : tôi muốn cân tội ác của cộng sản xem nó nặng đến bao nhiêu ... khi mà mỗi ngày bọn chúng mỗi lún sâu vào tội ác - mà tội nặng nhất là đã nhượng đất - bán biển cho kẻ thù phương Bắc là bọn Tàu dã man đã từng đô hộ đất nước mình cả một ngàn năm và luôn tìm cơ hội để thôn tính, vậy mà nay bọn chúng lại còn giang tay đón rước kẻ thù vào khai thác tài nguyên của đất nước mà hậu quả làm thiệt hại cho quê hương sẽ không sao có thể lường trước được.


Tôi vẫn sẽ ngồi đây cho đến khi nào còn có thể để đo thời gian xem bọn cộng sản Việt Nacòn sống được đến bao lâu và khi nào bọn chúng bị đồng bào nổi lên tiêu diệt. Chú em đừng thắc mắc là rồi tôi đã và đang sống ra làm sao. Miếng ăn đối với tôi bây giờ không còn gì là quan trọng cả, chỉ cần mỗi ngày, hay đôi ba ngày bỏ vào miệng một thứ gì đó cho cái dạ dày nó yên là tôi cũng yên tâm lắm rồi !


- Thế ... thế gia đình của bác đâu ?
Người đàn ông có vẻ lập dị khi ông nói ông ngồi đây là vì muốn cân đo thời gian và tội ác của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam bỗng mất đi vẻ hăng say lúc kể lại câu chuyện tham gia Mặt Trận, ông đang hướng ánh mắt mệt mỏi nhìn vào đám đông người qua lại trước mặt mà hình như ông không nhìn thấy một ai bởi vì tôi thấy hai con mắt của ông như mơ màng, như nhớ về dĩ vãng và rồi từ trong hai con mắt đó tôi thấy có hai giọt nước đang chảy ra và đọng lại bên khóe. Không buồn bận tâm đến những người chung quanh và những người qua lại trên hè phố, ông vẫn để hai giọt nước tự động lăn dài xuống hai bên má, ông nói:

- Tôi có vợ, hay nói cho đúng hơn là tôi có người yêu và người đó yêu tôi ... vì chúng tôi chưa cưới, chưa ăn ở với nhau công khai. Người tôi yêu và yêu tôi vừa tốt nghiệp tú tài và đang chuẩn bị bước vào ngưỡng cửa Đại Học Văn Khoa, nhưng rồi tôi đã bỏ đi vào trong bưng không một lời từ giã và tôi đã không hề biết rằng người tôi yêu đang mang giọt máu của tôi trong người. Tôi là tên đàn ông đốn mạt không trách nhiệm.


Tôi là tên đàn ông ngu muội và ác độc khi đã đưa cả hai tay và bộ óc vào công việc làm cho cả bao nhiêu triệu người miền Nam này đau khổ và ly tan. Ngày tôi trở về lại Thành Phố và tìm đến nhà người tôi yêu, thì mới biết rằng Nàng đã bỏ nước ra đi vào hai ngày sau chót của cuộc nội chiến cùng với đứa con trai đã bảy tuổi - đó là đứa con của tôi với Nàng ...


Người cân đo thời gian và tội ác của cộng sản Việt Nam khóc nấc lên như đau khổ. Hai hàng nước mắt chảy dài ra trên khuôn mặt khắc khổ của ông mà ông cũng không màng lau nó. Tôi cố gợi chuyện để ông trút bớt ra những uẩn ức, những dằn vặt đau khổ đã hành hạ ông trong suốt bao nhiêu năm trời qua còn chất chứa trong lòng hầu vơi bớt nỗi sầu muộn :


- Ông ... ông không gặp lại hai người ... thân đó lần nào sao ?
- Tôi không xứng đáng gặp lại hai người đó chú em à ! Gặp lại hai người thân yêu đó là ý nguyện của tôi từ bao lâu nay, nhưng vì tôi đã bỏ cả hai người ra đi không một lời giải thích thì giờ đây làm sao tôi còn mặt mũi nào dám gặp lại hai người đó.


Nhưng ... nhưng tôi vẫn thường xuyên nhìn thấy người tôi yêu trên mạng, trên Internet, chỉ vậy thôi là tôi đã mãn nguyện lắm rồi. Nhưng tôi chưa gặp được mặt người con trai của tôi, và nếu một ngày nào đó tôi được diễm phúc gặp mặt người con trai của tôi rồi, thì dù tôi có nhắm mắt tôi cũng mãn nguyện lắm, đó là mơ ước lớn nhất trong đời tôi sau khi mơ ước lớn lao kia đã bị bọn người quỷ quyệt, bọn người xảo trá, bọn người man rợ mà tôi đã hết tâm hết lòng phục vụ nhưng đã phản bội lại tôi.

- Bà ... người ông yêu bây giờ ở đâu và làm gì mà lại xuất hiện trên Internet ? Tôi có thể giúp ông được việc gì không ?
- Cám ơn chú em nhiều lắm ! Tôi không cần chú em giúp tôi việc gì cả ! Những việc tôi đã gây ra thì tôi vui vẻ đón nhận nó, vì đó là lẽ công bằng của trời đất, là lẽ công bằng của Thượng Đế.


Và nếu Thượng Đế thấy sự trừng phạt của Ngài trong mấy chục năm qua là đã đủ, thì Ngài sẽ cho tôi gặp lại cả hai hoặc một trong hai người.
Chú em hỏi người tôi yêu bây giờ ở đâu và làm gì à ?! Người tôi yêu bây giờ đang sinh sống ở trong một xứ sở văn minh nhất hành tinh này, giàu nhất hành tinh này, nhân đạo nhất hành tinh này ... Và, người tôi yêu đang rất nổi tiếng trong Cộng Đồng người Việt ở trong xứ sở đó cũng như ở các xứ khắp năm châu bốn biển của trái đất này ...

chỗ nào có người Việt tị nạn sinh sống. Người tôi yêu là nữ văn sĩ lừng danh tên Lữ Túy Phượng, hình của nàng mà tôi lấy từ trên mạng xuống tôi cũng có đem theo đây để tôi đưa cho chú em xem nhé !


Trong khi người đàn ông muốn cân đo thời gian và tội ác của cộng sản quay người ra phía sau để lấy cuốn tập thì tôi như người vừa bị trúng một cơn gió độc.Tôi cũng đang bàng hoàng xúc động, đầu của tôi đang như bị quay cuồng và hai con mắt của tôi bị hoa lên ... và rồi tôi cứ nhìn trừng trừng vào người trước mặt để tự hỏi người mà tôi cho là lập dị vì muốn cân đo thời gian và tội ác của cộng sản là cha của tôi đây sao (?!).

Nhìn tấm hình mà ông đưa cho tôi xem thì đúng đó là hình của mẹ tôi, và như vậy ông đúng là cha của tôi rồi ! Tôi ôm đầu khổ sở nhìn lên trời cao và than sao Thượng Đế lại nỡ thử thách tôi như thế này để làm gì ? Tôi không có đủ can đảm để gọi ông tiếng cha, tôi không có đủ can đảm để ôm ông.


Tôi phải đối xử, phải hành động như thế nào đây hỡi ông trời trên cao kia ?! Sao ông nỡ để quê hương tôi cứ chìm mãi trong đau thương trong thù hận, sao ông nỡ gây ra chi những thảm cảnh đau thương như thảm cảnh ngày cha con gặp lại nhau ... mà tôi là con lại không đủ can đảm để nhận người đã tạo ra tôi, tuy ông chưa có một ngày nào nuôi dưỡng tôi, chưa có một lần ẵm bồng tôi ???

Tôi đứng lên quay lưng và bước đi thẳng về Khách Sạn mà không có một lời nào với người cha mà tôi mới vừa được biết. Tôi thoáng thấy sự ngạc nhiên hiện ra trên gương mặt khắc khổ của ông ... và, hình như ông có nói hay hỏi câu gì đó, nhưng nào tôi có còn nghe được gì nữa đâu !


Tôi mặc kệ những người qua lại trên đường phố đang trố mắt nhìn tôi. Có nhiều, có rất nhiều cô thiếu nữ đưa tay lên che miệng lại khi nhìn thấy tôi bước đi với khuôn mặt đầy nước mắt.
- Chuyện gì đã xảy ra với anh vậy ?
Người vợ sắp cưới của tôi tròn xoe đôi con mắt nhìn tôi hỏi, nhưng tôi không trả lời và vẫn để nguyên bộ quần áo đang mặc trên người tôi lao mình nằm dài ra trên giường mặt úp xuống gối và tiếp tục khóc.

Một khoảng thời gian không lâu sau, một ý nghĩ thoáng qua và tôi ngồi lên cầm điện thoại phôn về cho Mẹ tôi. May mắn hay xui xẻo đây ? mà mẹ tôi đã không có ở nhà để bắt máy. Tôi để điện thoại xuống rồi quay qua người vợ sắp cưới và kể lại cho Nàng nghe từng chi tiết về câu chuyện đã làm cho tôi xúc động mạnh.


Sáng nay người vợ sắp cưới của tôi khuyên tôi phải đến gặp cha tôi ... vì Nàng cho đây là một sự trùng hợp mà có lẽ định mệnh đã sắp đặt khiến xui cho tôi gặp lại cha vào tháng này, tháng có ngày Lễ của Cha, nàng khuyên tôi là dù có như thế nào thì tôi cũng không thể nhẫn tâm chối bỏ người đã tạo ra tôi, vì dù sao ông cũng đã quá hối hận, quá đau khổ về những gì ông đã làm trong quá khứ.


Tội nghiệp người vợ sắp cưới của tôi, Nàng cố ngồi dậy trang điểm cho thật đẹp để đến ra mắt cha tôi. Nàng đi cùng tôi ra tiệm bán bông hoa, Nàng chọn mua một bó hoa thật lớn và thật đẹp rồi cùng tôi đi đến chỗ có người đàn ông muốn cân đo thời gian và tội ác của cộng sản. Tôi bước những bước dài và thật nhanh về phía trước trong khi người tôi yêu đang bước từng bước chậm chạp lẽo đẽo theo phía sau.


Cái cân cũ kỹ và cây thước cùng người đàn ông cân đo thời gian và tội ác của cộng sản Việt Nam không có mặt ở đây ngày hôm nay.
Trong khi đang bối rối chưa biết tính làm sao, thì chị bán nước ngọt và cà-phê trên cái xe nhỏ đẩy tay lên tiếng hỏi :
- Ông muốn tìm gì ?


- Tôi muốn tìm ông thường ngày ngồi ở đây, cái ông ...
- À, ông cân đo thời gian và tội ác của ... ừ há, sao hôm nay không thấy ổng đến,chứ từ nào đến giờ ổng luôn luôn có mặt rất đúng giờ, không biết hôm nay có chuyện gì không vậy cà (?).


Một anh thanh niên vừa đi đến, dựng chiếc xe gắn máy bên cạnh xe cà-phê. " Có lẽ anh ta chạy xe ôm " (?) - Tôi nghĩ vậy, và anh cũng vừa nghe chị bán cà phê nói nên anh nhìn tôi nói :
- Xe cứu thương đưa ổng vào bệnh viện Sàigòn hồi sáng sớm nay rồi, có lẽ ... kỳ này không qua khỏi quá ! Ăn ít quá thì sức đâu mà chống lại bệnh tật chứ !


- Bệnh viện Sàigòn ở đâu vậy anh ?
Chỉ tay về phía xa xa, anh nói :
- Phía đó đó, đi bộ một chút cũng phía bên này là gặp liền à, gần cuối đường mà phía bên kia là chợ Sàigòn đó !


Tôi đặt bó hoa thật tươi và thật đẹp lên cái xác của người đàn ông cân đo thời gian và tội ác của cộng sản Việt Nam và cũng là người cha của tôi.
Cả hai đứa chúng tôi cùng đứng trước cái xác mà khóc và khóc thật nhiều. Tôi hối hận và đau đớn quá ! Ngực tôi cứ đau quặn lên từng cơn, và luôn có câu hỏi trong đầu : " là vì sao hôm qua tôi lại nhẫn tâm bỏ đi, không một lời nói nào với cha, vì sao hôm qua tôi lại không có can đảm để ôm ông và kêu lên tiếng cha thân yêu, vì sao ... nếu biết trước sự thể như thế này thì ... ". Tôi cũng là tên đàn ông thật tệ hại.

Tôi là đứa con bất hiếu, vì dù sao ông cũng là Cha của tôi dù ông chưa có một ngày nào nuôi dưỡng. Tôi bỗng chợt nhớ đến lời Mẹ tôi từng dạy dỗ từ lúc đến Mỹ là luôn phải thương yêu mọi người như thương chính bản thân mình ... bởi chúng ta khác người cộng sản ở chỗ trái tim của chúng ta là trái tim của con người.

Tôi cúi xuống hôn lên trán và lên má của Cha tôi để từ giã, người vợ sắp cưới của tôi cũng làm theo tôi không một chút đắn đo suy nghĩ. Tôi thì thầm lời từ giã Cha và tôi hứa với Cha là khi về đến Mỹ tôi cũng sẽ đặt một cái cân và cây thước trước cửa nhà.Tôi sẽ tiếp nối công việc của cha, tôi cũng sẽ là người cân đo thời gian và tội ác của cộng sản Việt Nam.
                                                                                                         

                                                                                                 

No comments: